Ngoại truyện

Ngoại truyện.

Mẹ Khúc vừa mới đem nôi em bé xe đẩy em bé đồ chơi cho em bé tích góp mấy năm tặng cho người ta, không quá ba ngày, lại nhận được điện thoại của Khúc Hướng Hàn:

"Mẹ!! Chúng con có con rồi!!"

Hơn nữa còn là sinh đôi.

Hạ Tri Noãn cúi đầu sờ sờ bụng của mình, vẫn rất khó tin trong này đã có hai sinh mệnh nhỏ.

Hạ Tri Noãn biết bọn họ rất khó có con, lúc làm với Khúc Hướng Hàn luôn luôn chủ động mở khoang sinh sản, để hắn tiến vào.

Thường cách một khoảng thời gian sẽ ôm một tia trông đợi, mua que thử thai về thử xem.

Thời điểm hiện ra hai vạch cậu còn tưởng que thử thai có vấn đề, nhưng Khúc Hướng Hàn nói lên bệnh viện kiểm tra một chút.

Không nghĩ tới thật sự trúng giải.

Mẹ Khúc đã tích lũy tất cả những đồ dùng dành cho em bé đó trong nhiều năm, lấy chúng từ nhà bạn bè của bà. Trẻ con lớn nhanh, mấy thứ này dùng không bao lâu lại phải mua mới, ném đi cũng rất lãng phí, mẹ Khúc lại đem những món đồ thừa này về.

Nhân tiện kiếm chút vận khí tốt để bế cháu nội.

Sau khi Khúc Hướng Hàn và Hạ Tri Noãn ở bên nhau, mẹ Khúc cũng dần dần đối với chuyện có em bé không kiên trì như vậy nữa, mấy thứ này giữ lại nhà mình cũng vô dụng, còn không bằng đưa cho nhà Hàn Nhược.

Không nghĩ tới bản thân sắp được bế cháu nội, hơn nữa còn là một tay trợ thủ đắc lực.

Ba mẹ hai bên bất chấp lời từ chối của đôi chồng chồng, nhất định phải thuê cho họ một dì nấu ăn, bồi bổ thân thể cho Hạ Tri Noãn —— dì nấu ăn trước đó vốn đã bị Khúc Hướng Hàn sa thải không lâu sau khi cả hai ở bên nhau, để thể hiện trù nghệ của bản thân với bà xã.

Có thể bởi vì được ăn ngon, cũng có thể nguyên nhân là do mang thai đôi, mới ba tháng Hạ Tri Noãn đã lộ bụng.

Khúc Hướng Hàn sợ Hạ Tri Noãn mệt mỏi, dụ dỗ rất lâu, Hạ Tri Noãn mới đồng ý không đi làm, nghỉ ngơi.

Ban ngày ở nhà đọc sách xem phim, chờ Khúc Hướng Hàn tan tầm trở về dẫn cậu ra ngoài tản bộ, thích hợp vận động một chút.

Ngay từ đầu Hạ Tri Noãn không muốn đi cho lắm, cuối cùng Khúc Hướng Hàn dụ dỗ thưởng cho cái gì đó để ăn, đi về phía nào là có quầy ăn vặt —— Hạ Tri Noãn đang mang thai rất thèm ăn, miệng gần như một khắc cũng không dừng lại.

Khi tháng càng lớn bụng cũng càng lớn, Hạ Tri Noãn ngược lại càng đi ra ngoài nhiều hơn, không muốn ở nhà.

Đặc biệt gần đây xem một bộ phim truyền hình, thấy nữ chính trong phim đến công ty đưa cơm cho chồng, kết quả gặp được tiết mục chồng ngoại tình với thư ký, Hạ Tri Noãn cả kinh trong lòng ——

Đã rất lâu cậu không đến công ty của Khúc Hướng Hàn, cũng rất lâu rồi không làm cơm cho Khúc Hướng Hàn, Khúc Hướng Hàn là một miếng bánh bao thơm ngon như vậy, hẳn là không ít người nhìn chằm chằm vào hắn chứ?

Hơn nữa gần đây thời gian Khúc Hướng Hàn tan tầm về nhà càng ngày càng muộn, thậm chí cả thời gian cơm tối cũng chưa từng chạy về ăn... Nhất định là có mờ ám!

Đúng lúc Khúc Hướng Hàn lại gọi điện thoại tới, nói công việc bận rộn tối nay không về nhà ăn cơm, Hạ Tri Noãn gật gật đầu cúp máy cúi đầu sờ bụng, "Cục cưng, ba cha con chúng ta cùng đi bắt gian nào!"

Vì vậy Hạ Tri Noãn ăn mặc tỉ mỉ một phen, để trông có vẻ khí thế còn lấy một cặp kính mát của Khúc Hướng Hàn mang lên.

Trên tay cầm theo hai phần cơm do dì trong nhà làm, mang bụng to đi về phía văn phòng chủ tịch.

Cánh cửa khép hờ.

Mi tâm Hạ Tri Noãn giật một cái, sao lại giống cốt truyện trong phim như vậy? Dựa theo cốt truyện không phải là đẩy cửa quần áo hai người rải rác khắp nơi... Không được, không đúng, Khúc Hướng Hàn không phải là người như vậy!

Mặc dù như thế Hạ Tri Noãn vẫn không gõ cửa, mà là lén lút thông qua khe nhỏ kia nhìn vào bên trong.

Khúc Hướng Hàn dường như cúi đầu đang làm gì đó, một giây, hai giây, một thanh niên trẻ tuổi đứng dậy từ phía sau bàn làm việc, từ từ đứng dậy, rõ ràng là cậu ta vừa bị chặn bởi cái bàn.

"Các anh đang làm gì?!"

Cô nam quả nam, dưới bàn làm việc.

Hạ Tri Noãn bước một bước dài đi về phía bàn làm việc.

Khúc Hướng Hàn nhìn thấy Hạ Tri Noãn vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, vội vàng đứng dậy đi tới muốn ôm cậu, "Bà xã, sao em lại tới đây?"

Hạ Tri Noãn lại đẩy tay hắn ra, "Cạch" một tiếng nặng nề đặt hộp cơm lên mặt bàn thủy tinh, "Bắt đầu từ khi nào?"

Chủ tịch Khúc không hiểu ra sao, hơi cầu xin giúp đỡ nhìn về phía thư ký của mình, có phải gần đây mình đã quên mất ngày gì hay không, thư ký đau khổ lắc đầu.

Lần này tới lần khác ở trong mắt Hạ Tri Noãn liền biến thành tán tỉnh, tức giận mà đá Khúc Hướng Hàn một phát, "Loại chuyện này mà vẫn còn có tâm tư mắt đi mày lại!"

"Mắt đi mày lại...?" Khúc Hướng Hàn dùng tốc độ nhanh nhất suy tư, "Bà xã, đây là thư ký của anh Tiểu Trịnh."

"Thư ký? Thư ký không phải là chị Hứa sao?" Hạ Tri Noãn trước đây đã gặp thư ký Hứ, là một chị gái tri kỷ, cũng là Beta, chứ không phải là nam sinh chưa từng gặp qua này.

"Chị Hứa mang thai trở về nghỉ thai sản rồi." Khúc Hướng Hàn ra hiệu Tiểu Trịnh đi ra ngoài trước, dáng vẻ ngốc nghếch của bà xã không muốn để người ngoài nhìn thấy.

Đại khái hắn biết Hạ Tri Noãn hiểu lầm cái gì, dù sao gần đây Hạ Tri Noãn xem phim truyền hình hắn cũng biết một chút, mỗi lần nhìn thấy bộ phim truyền hình cẩu huyết kia hắn luôn cảm thấy lông mày nhảy dựng, có dự cảm không tốt.

"Vừa nãy nắp bút của anh bị rơi xuống, đúng lúc Tiểu Trịnh đến đưa đồ cho anh, liền ngồi xuống tìm giúp anh, ầy," Khúc Hướng Hàn còn đưa ra nắp bút vừa mới nắm bên tay phải, "Đang suy nghĩ gì thế, làm sao anh có thể làm loại chuyện đó."

Thấy Hạ Tri Noãn còn đang tìm kiếm độ tin cậy trong lời nói, vẻ mặt hắn bất đắc dĩ kéo người ngồi xuống, để Hạ Tri Noãn ngồi trên đùi mình, nắm tay cậu đưa tới một nơi ngủ say nào đó, "Hơn nữa, nếu thật sự có làm hoặc muốn làm, nơi này làm sao có thể yên tĩnh như vậy."

Ý định ban đầu của Khúc Hướng Hàn chỉ là hoàn toàn chứng minh sự trong sạch của mình, ai ngờ Hạ Tri Noãn lại càng sờ càng nghiện, cách một lớp vải càng sờ càng nóng, thậm chí còn có xu hướng ngẩng đầu, bàn tay trắng mềm kéo dây kéo ra muốn luồn vào.

"Vợ ơi, em đang làm gì vậy?!" Khúc Hướng Hàn lại càng hoảng sợ vội vàng bắt lấy tay cậu ngăn cậu lại, cứ tiếp tục như vậy sẽ không thể cứu vãn.

"Chúng ta rất lâu rồi không làm." Hạ Tri Noãn bĩu môi vẻ mặt ủy khuất, "Có phải anh không còn hứng thú với em, sau đó..."

"Sao có thể chứ." Khúc Hướng Hàn cắt lời cậu, hắn hôn hôn lên lúm đồng điếu nhỏ, "Mỗi ngày anh đều muốn ăn em, nhưng vì cục cưng chúng ta cố chịu đựng có được không?"

"Nhưng mà... Nhưng mà..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tri Noãn đỏ bừng lên, ngã đầu lên vai Khúc Hướng Hàn nhỏ giọng nói, "Nhưng mà em cứng rồi."

Tay của Khúc Hướng Hàn đưa xuống phía dưới tìm kiếm, lúc sờ được nhịn không được bật cười, "Bà xã muốn làm sao? Ở chỗ này?"

Hạ Tri Noãn mắc cỡ đỏ bừng lỗ tai không trả lời. Khúc Hướng Hàn liền ôm cậu lên trên bàn làm việc, dọn ra một chỗ có trải khăn để Hạ Tri Noãn ngồi, còn mình đi khóa cửa lại.

Cửa sổ phòng làm việc của Khúc Hướng Hàn là cửa kính trong suốt, nhìn ra toàn bộ thành phố. Nhưng ban ngày đối diện với cửa sổ thủy tinh này, Hạ Tri Noãn xấu hổ kéo kéo áo Khúc Hướng Hàn, "Kéo rèm cửa sổ lên đi."

"Cảnh sắc rất đẹp, vì sao phải kéo lên?" Khúc Hướng Hàn cười xấu xa cởi quần áo nửa người dưới của Hạ Tri Noãn, "Sẽ không có người nhìn thấy."

Đồ vật nọ ngóc lên dựng đứng, cũng có một khoảng thời gian không gặp nó, nhẹ nhàng vỗ vỗ nó chào hỏi liền cúi đầu.

"A... A, ông xã anh đừng..." Khi bị ngậm lấy Hạ Tri Noãn có chút bối rối, cậu cho rằng Khúc Hướng Hàn muốn làm với cậu, mà không phải dùng miệng cho cậu. Cậu một bên kêu đừng, một bên lại nắm lấy tóc của Khúc Hướng Hàn đưa đến bên mình.

Đầu lưỡi linh hoạt lướt qua quy đầu, liếm láp một đoạn, của Hạ Tri Noãn không tính là lớn, Khúc Hướng Hàn có thể ngậm toàn bộ vào trong miệng.

Bởi vì đang mang thai, Hạ Tri Noãn không nhìn thấy tình cảnh phía dưới, cậu chỉ thấy được Khúc Hướng Hàn vùi đầu vào giữa hai chân cậu, trước sau nuốt vào mang lại cho cậu khoái cảm.

Có lẽ đã lâu không giải tỏa, đưa sâu vào liền khiến cho Hạ Tri Noãn bắn vào trong miệng Khúc Hướng Hàn.

Cậu chưa từng bắn nhanh như vậy! Hạ Tri Noãn có chút lúng túng đẩy Khúc Hướng Hàn một cái.

"Mùi vị rất nồng." Khúc Hướng Hàn lúc này mới ngẩng đầu lên, đứng lên cười xấu xa hôn Hạ Tri Noãn để cậu cảm nhận mùi vị chính mình. Sau đó nắm lấy tay của Hạ Tri Noãn đưa vào trong, "Làm sao bây giờ vợ ơi, anh cũng cứng rồi."

Khúc Hướng Hàn đương nhiên sẽ không để Hạ Tri Noãn dùng miệng cho hắn, vì lý do an toàn cũng không dám tiến vào. Hắn ôm Hạ Tri Noãn xuống đưa lưng về phía hắn, một tay đỡ bụng Hạ Tri Noãn.

Theo khe mông đi xuống, cọ xát ở phần đùi trong, tính khí vừa bắn ra của Hạ Tri Noãn qua một lúc đã nhanh chóng ngẩng đầu lên.

"Xin lỗi bà xã, gần đây vẫn tăng ca là để sau này có thể rảnh rỗi ở nhà với em," Khúc Hướng Hàn vừa cọ vừa hôn người chồng mang thai mềm mại trong lòng. Thai phu khó nhịn hừ hừ, bảo Khúc Hướng Hàn nhanh một chút.

Cũng không biết là nói chuyện nào nhanh một chút, Khúc Hướng Hàn bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ, Hạ Tri Noãn bị cọ đến nỗi nghiêng thẳng về phía trước, bị Khúc Hướng Hàn ôm lấy, "Bà xã chạy cái gì vậy?"

"Ư... Anh chậm một chút, chậm một chút..." Hạ Tri Noãn nghiêng đầu muốn hôn, Khúc Hướng Hàn cúi đầu cạy khoang miệng đối phương ra, ngậm lấy đầu lưỡi Hạ Tri Noãn, "Không phải vừa rồi còn muốn anh nhanh hơn một chút sao?"

"Không... Không phải... Ư..." Hạ Tri Noãn lại bị Khúc Hướng Hàn chặn lại trong miệng. Bà xã đẫm nước mắt quá đáng yêu, Khúc Hướng Hàn hận không thể nuốt vào trong bụng, nhưng hắn không thể, tất cả đều đổ lỗi cho hai đứa con trai đáng ghét trong bụng.

Lúc quay về nhất định phải đi hỏi bác sĩ một chút khi nào mới có thể làm, nghẹn người chết đi được. Khúc Hướng Hàn tăng nhanh động tác sau đó đưa Hạ Tri Noãn rửa sạch một chút, sợ Hạ Tri Noãn lạnh nên không dám làm lâu, bản thân lại tắm nước lạnh trong phòng tắm rồi mới đi ra.

Hạ Tri Noãn đã ngủ thiếp đi trên giường trong phòng hắn, đắp một tấm chăn mỏng. Khúc Hướng Hàn lại tìm thêm một tấm chăn đắp lên người, kề sát nghe được Hạ Tri Noãn nói mớ, "Khúc Hướng Hàn, ở nhà một mình thật nhàm chán, anh mau về nhà bồi em đi."

Khúc Hướng Hàn nghe xong trong lòng thắt lại, vuốt vuốt mái tóc Hạ Tri Noãn, Hạ Tri Noãn rất nhanh lại ngủ say.

Hắn đứng dậy nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, tiếp tục ra đi xử lý công việc.

Gần đây đã giải quyết cơ bản một số việc cần phải làm trong công ty, những việc còn lại cũng có thể làm trực tuyến tại nhà.

Hôm đó, chủ tịch phu nhân tới công ty, ở công ty đợi rất lâu cuối cùng đưa chủ tịch đi. Từ đó về sau trong vòng mấy tháng, ở công ty cũng rất khó nhìn thấy bóng dáng của chủ tịch.

Mà khi chủ tịch và chủ tịch phu nhân xuất hiện lần nữa, chủ tịch còn ôm hai nhóc con béo ú trong tay, đôi mắt to tròn tò mò quan sát xung quanh, i i a a nói những lời trẻ con mà người lớn nghe không hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro