Đừng bao giờ làm anh trai nam chính (1)

Chương 1: Phát điên với anh trai phản diện.

Editor: hatrang.

۶•ৎ

Khi Dương Diệp vừa hé mi ra, bốn phương tám hướng đều đang liên tục rung lắc — từ bức rèm giường phía trước đến những hoa văn trên giấy dán tường xa xa, ngay cả chiếc bàn sách gần đó cũng không ngừng chao đảo.

Nhưng thật ra, thứ duy nhất chuyển động chỉ có tầm nhìn của hắn mà thôi.

Mới chợp mắt chẳng được bao lâu, người đàn ông đã bị đánh thức bằng cách mãnh liệt thế này.

Toàn thân tê dại như nhũn ra, bầu không khí xung quanh hừng hực và nhớp nháp đến tận cùng, nhiệt độ cơ thể lại lần nữa tăng cao không kiểm soát. Dương Diệp vừa nóng vừa khát, song bờ môi khép hờ chẳng thể nói được gì ngoài đôi ba âm tiết rên rỉ khàn đặc: “Ưm... a…”

Hai chân thon dài bị ép phải mở rộng, quặp chặt lấy vòng eo thon đầy săn chắc của cậu thanh niên trước mặt. Dương vật bán cương khẽ vung vẩy trên nước cơ bụng cuồn cuộn, nhưng phía dưới bộ phận nam tính ấy lại mọc thêm một bé bướm của phụ nữ. Mu lồn dị biệt có cấu tạo khác hẳn với bình thường, kích thước nhỏ hơn nữ giới rất nhiều, thế mà lại phải nuốt trọn trụ cột ngoại cỡ gấp bội.

Lỗ lồn dâm đãng màu đỏ ửng đã bị đâm nát bấy, hột le cương cứng cũng trở nên sưng tấy, hai mép múp míp căng phồng chỉ còn biết cố gắng ôm chặt lấy thân cặc bự đang hung hãn tiến công.

Theo mỗi nhịp dập dữ dội hơn cả vũ bão, miệng thịt mềm mại cứ liên tục bắn đầy nước dâm tung toé ra ngoài, lẫn cùng dòng tinh dịch đục ngầu đã sớm xuất sâu ở tận phía trong. Hỗn hợp trắng xoá như bọt nước phun lên bụng của cả hai, mùi tanh nồng nặc tựa loài thú hoang động dục chẳng mấy chốc đã lan tỏa khắp căn phòng ngủ rộng lớn.

“Ứ… a!”  Dương Diệp siết chặt cơ bụng, hai chân vô thức kẹp lấy thân hình người đối diện. Gương mặt điển trai nay đã đỏ bừng bừng, hàng mày rậm nhíu chặt, ánh mắt đờ đẫn hoàn toàn không còn chút tỉnh táo nào.

Hàng họ của Phủ Tinh Lan quá lớn, ngặt nỗi bướm xinh của Dương Diệp lại vừa hẹp vừa ngắn. Mỗi lần bị nắc mạnh, quy đầu cực đại sẽ chạm tới cổ tử cung người đàn ông, cơn khoái cảm tê dại cùng nghìn trùng nhói buốt khiến hắn liên tục lên đỉnh. Nước dâm xối xả tuôn trào khắp đầu khấc nóng rực, rồi nhanh chóng bị giữ lại trong cơ thể, làm chỗ giao hợp càng trở nên trơn tru hơn.

Dương Diệp chẳng thể đếm được đây là lần thứ mấy mình cao trào. Chim nhỏ hắn đã sớm cạn kiệt tinh dịch, nhưng lỗ lồn vẫn liên tục bị xỏ xuyên không thương tiếc, ép phải phun cho bằng sạch những dòng nước dâm ào ạt.

Hắn cũng không cách nào phân định rõ rằng liệu hành động của đối phương có được gọi là cưỡng hiếp hay không.

Mối quan hệ giữa bọn họ đã rối như tơ vò, hoàn toàn chệch khỏi cốt truyện gốc. Dẫu hắn có gắng sức đến đâu cũng chẳng thể cứu vãn nổi, ngược lại còn rơi vào tình huống oái ăm thế này.

“Anh.” Phủ Tinh Lan đột nhiên đẩy hông, đâm thật mạnh vào cổ tử cung mềm mại non nớt của người đàn ông. Lỗ chuông chạm đến phần thịt sâu nhất trong âm đạo nhạy cảm, khiến Dương Diệp choáng váng hoa hết cả mắt. Toàn thân hắn lập tức run rẩy, vô thức đưa tay đẩy phần bụng dưới ra.

Điều kinh khủng nhất là thứ hung khí đang chặn ngay trong bướm lại thô to đến rợn người, đã đâm tới tận cổ tử cung rồi mà vẫn còn lòi ra gần nửa khúc.

Nhưng, khác với cái dáng vẻ dữ tợn bặm trợn ấy, chủ nhân của nó sở hữu một ngoại hình hoàn toàn trái ngược. Làn da Phủ Tinh Lan trắng nõn mịn màng, đường cơ bụng uốn lượn tuy hằn rõ nhưng không hề kệch cỡm, thân hình hoàn hảo chẳng hề kém cạnh những người mẫu chuyên phô dáng trên trang bìa tạp chí.

Mái tóc ngắn màu hạt dẻ được cắt tỉa gọn gàng, đôi ngươi hổ phách dán chặt xuống người dưới thân chưa chớp mắt dù chỉ một lần. Có lẽ do là con lai, nước da chàng trai nọ trắng hơn hẳn người bình thường, đường nét sâu thẳm cũng rất góc cạnh: khuôn mặt tinh xảo, sống mũi cao thẳng, đẹp trai đến mức chói loá.

Mải đắm chìm trong cuộc giao hoan, đôi mắt y lim dim đầy sự tận hưởng, gò má cũng ưng ửng sắc hồng nhạt. Bờ môi đỏ mọng khẽ hé mở theo từng nhịp hô hấp nóng rực, toàn thân toát lên một vẻ quyến rũ hết sức mời gọi.

Dù là một người đẹp tuyệt trần, nhưng khí chất áp bức cùng những động tác nhấp hông mạnh mẽ của y lại khiến người ta liên tưởng tới một con hổ dữ với bộ lông óng mượt, đang lười biếng thưởng thức chiến lợi phẩm mà mình đã dày công chiếm đoạt.

“Anh... rõ ràng anh biết con đàn bà đó đã bỏ thuốc em mà?” Phủ Tinh Lan hứng thú xoa nắn bé sò mềm mại đang mút chặt lấy y, ngón tay thon dài vân vê hột le nhỏ xinh hơi nhô cao, sau đó tàn nhẫn véo mạnh viên thịt non hồng hào ấy. Chàng trai chậm rãi xoay tròn, mân mê theo tiết tấu nhịp nhàng, thậm chí còn ác ý dùng móng tay cào nhẹ.

“Ư... á!” Dương Diệp vội khép chặt đùi, cố đè cổ tay đối phương muốn ngăn cản, nhưng lại chẳng cách nào cưỡng lại khoái cảm nhói buốt bỗng đột ngột truyền đến từ bộ vị dâm đãng.

Hắn ta sở hữu thân hình cao lớn đầy nam tính cùng một gương mặt rõ là điển trai, thế mà bên dưới lại mọc cái lồn múp đỏm dáng đàn bà. Khắp người chi chít vết tinh dịch đặc quánh cùng vô số dấu răng gặm cắn hãy còn mới tinh, đành phải bạc nhược dạng chân như đĩ non lẳng lơ cố nuốt trọn cặc đàn ông.

“Sao anh lại đẩy em cho ả ta? Anh thật sự muốn tống khứ em đi đến thế sao?!” Phủ Tinh Lan bắt đầu tra hỏi, giọng điệu bỗng chốc nhuốm vẻ uất ức quen thuộc: “Anh à, em tốt với anh đến thế, sao anh vẫn cứ vứt bỏ em?!!”

Câu này như giọt nước tràn ly, Dương Diệp bất chấp tình cảnh hiện tại, hắn điên tiết gào lên: “Địt mẹ mày, Phủ Tinh Lan! Ư... Cái đéo má nhà mày, đây mà gọi là tốt với tao á? Cả ngày mày chỉ biết thọc cặc vào lồn anh trai mày...”

“Hức…” Trong lòng Dương Diệp ngùn ngụt muôn vàn phẫn nộ. Trớ trêu thay, cơ thể hắn lại đang bị giã đến mụ mị đầu óc, ngay cả khoé mi cũng dần ngấn đầy lệ sinh lý. Ngoại hình của hắn vốn có phần dữ dằn, song dáng vẻ lúc này lại trông yếu đuối và đáng thương lạ kỳ.

Cái trừng đẫm nước đó càng kích thích ngọn lửa dục hừng hực đang cháy bỏng dưới háng Phủ Tinh Lan. Gậy thịt chôn sâu nơi bướm tơ bỗng cương to hơn, ngón tay đang mân mê le đĩ cũng dùng sức véo thật mạnh.

“Ha…” Dương Diệp lập tức bật ra một tiếng rên rỉ trầm khàn. Thanh âm nỉ non nghe mềm mại vô cùng, nửa như trách móc, nửa lại chẳng khác gì cầu xin, đôi khi còn lẫn cùng với chút nức nở khe khẽ: “Lồn sắp bị địt nát mất, ư a! Đừng móc nữa…”

Phủ Tinh Lan cúi đầu dán mắt vào khe âm hộ đang hé mở bên dưới, dường như nó đã khác xa so với lần đầu tiên y nhìn thấy. Khi đó, nơi ấy còn mang sắc hồng phớt nhẹ nhàng, hình dáng bé xíu tựa nhuỵ hồng chúm chím hãy còn e ấp, khí chất non nớt và tinh khiết vô ngần.

Đâu giống như bây giờ, bị con hàng của y nện tới tấp không điểm dừng, thành vách rộng mở lỏng lẻo, bất giác trở thành một đóa hoa thịt lộng lẫy dâm đãng chẳng sao tả xiết. 

Quả thực, Phủ Tinh Lan đụ Dương Diệp quá thô bạo, hai cánh môi âm hộ nay đã sưng tấy hết cả lên, lớp thịt mỏng manh giờ mềm nhũn một màu đỏ tươi, chẳng biết liệu có còn khép lại được nữa hay không. Hột le bé xíu vốn ẩn sâu trong mép sò dày cũng bị véo tới mức cương cứng, nghênh nghênh cái đầu dâm đãng ra ngoài như đang mời gọi.

Yết hầu Phủ Tinh Lang khẽ nhúc nhích, y đáp lời đối phương: “Đúng là sắp nát rồi, nhưng em chỉ muốn địt cho anh nát bét thôi.”

“Dở hơi! Mày bị điên à?!” Dương Diệp thẩm rủa xả thằng súc vật này bảy bảy bốn chín lần trong lòng.

Mõm bốc phét lúc nào cũng hay lắm, nó làm đéo gì có chem chép đâu mà biết đau?

Đồng thời, miệng hắn cũng không vừa, bắt đầu mắng chửi tới tấp: “Ngoài kia bao nhiêu đứa dâng đến tận mồm, sao mày đéo vạch quần ra chơi chúng đi? Ư a... Tại sao cứ nhằm đúng vào một mình tao thế hả?!”

Đụ má, chuyện quái gì đang xảy ra thế?

Thằng cha Phủ Tinh Lan này là nam chính trong mấy bộ truyện harem mất não cơ mà? Hậu cung chật kín bóng hồng của y đâu? Gái đẹp thay phiên nhau phục vụ cho y cả ngày lẫn đêm đâu? Mắc cái chó gì mà y cứ né hết tuyến tình cảm yêu đương, không buồn đoái hoài mở khoá một tình tiết nào vậy?

Còn Dương Diệp hắn sắm vai thằng anh trai độc ác trời đánh, ăn hiếp bắt nạt Phủ Tinh Lan từ thuở tấm bé, lẽ ra phải bị y tìm đủ mọi cách tống cổ ra khỏi nhà từ tám đời rồi mới đúng.

Đằng này thì sao?

Bị giam lỏng trong phòng kín, lúc nào cũng phải è cổ ra chịu trận, đối mặt với cái máu dê cao ngất ngưởng cùng con chim đại bàng to tổ bố của y!?

Phủ Tinh Lan quả không hổ danh nam chính ngựa giống trời sinh! Chẳng những có ngoại hình điển trai vượt bậc, mà kích thước hàng họ cũng thuộc dạng siêu khổng lồ, đó là còn chưa kể đến năng lực làm tình vô đáy (địt mãi không biết mệt)! Bảo y nghiện sếch thì Dương Diệp cũng gật đầu tin răm rắp.

Dàn harem kia vốn dĩ là để cho y ban phát “mưa móc” đồng đều đấy chứ, ai ngờ giờ thì hay rồi, tất cả “mưa móc” đều trút sạch vào bụng một mình hắn!

Dương Diệp thực sự không tài nào hiểu nổi, cốt truyện đang yên đang lành sao lại đột ngột thành ra thế này? Rõ ràng hắn đã cố ép Phủ Tinh Lan biến chất theo kịch bản, khiến y căm thù mình tận xương tuỷ. Vậy mà...

“Anh đừng có mơ!” Quy đầu ngoại cỡ thô bạo cọ xát vào cổ tử cung mỏng manh, thọc sâu vào buồng dạ con của người đàn ông. Phủ Tinh Lan bất ngờ thúc hông thật mạnh, ép cả gậy thịt khổng lồ chui tọt vào trong.

“A... ahhh ——” Nước mắt Dương Diệp lập tức trào ra, hắn vừa khóc vừa hét lên thất thanh, vụn vỡ hệt như một con mồi bị bóp nghẹt lấy cổ họng. Hai bắp đùi liên tục giật bắn lên không ngừng, phản xạ co rút lan đến tận đầu ngón chân khiến chúng phải quắp chặt lại. Môi âm hộ đỏ tươi đã bị địt tới độ lộn hẳn ra ngoài, nện bành bạch vào bụng dưới căng cứng của đối phương, phát ra những tiếng va chạm nghe chát chúa lạ kỳ.

Đầu khấc vừa to cứng lại vừa nóng rực nạy bung cửa mình chật hẹp ra, mạnh mẽ đâm thủng vào tận cùng bên trong. Không chỉ dừng lại ở đó, gậy thịt còn tiếp tục nong căng cả khoang tử cung non mềm, ép thành vách đáng thương phải biến dạng thành hình thù dùi cui hung tợn đang chiếm đóng.

Phủ Tinh Lan đè chặt người anh trai lúc nào cũng tỏ ra hung dữ xuống dưới thân. Chỉ có những khoảnh khắc thế này đây, y mới thực sự cảm nhận được cơn thoả mãn vượt bậc về cả thể xác lẫn tinh thần — rằng anh trai đã hoàn toàn thuộc về mình, và rằng đối phương sẽ chẳng đột nhiên biến mất không một lời từ biệt.

Đây vốn không phải lần đầu chơi tử cung, bởi chút tinh dịch y vừa bắn vào lúc trước vẫn còn vẹn nguyên ấm áp bên trong. Hỗn hợp ẩm ướt toả ra hơi nóng hừng hực, vừa nhầy nhụa vừa rất mực trơn tru, cứ thể ngâm trọn toàn bộ chiều dài của y, đem đến xúc cảm khoan khoái vô cùng tận.

“Á á á á!” Dương Diệp hét lên thất thần, cơn khoái cảm điên cuồng đánh úp khiến hắn hoàn toàn mất hết lý trí. Bụng dưới tê rần từng cơn, đau nhói lẫn cùng sung sướng phát điên, đến mức chính hắn cũng không phân định nổi cảm giác nào đang giày vò mình dữ dội hơn. Sâu thẳm bên trong tử cung cứ như vỡ đê, từng dòng nước dâm không ngừng phun ra xối xả, bắn hết lên đầu khấc đang bị thịt lồn siết chặt lấy, khiến thứ vũ khí ấy càng thêm phình to hơn.

“Hưm... Cái lỗ của anh đúng là sinh ra để cho em địt mà. Có chơi nát bấy thì cũng đừng mong em thả anh đi!” Phủ Tinh Lan lắc mạnh hông, cặc lớn xoáy tròn bắt đầu cọ xát, nghiền ép qua khắp mọi ngóc ngách nơi vách trong non mềm. Chờ cho Dương Diệp dần làm quen với nhịp điệu hiện tại, y lại bắt đầu đâm thúc từng cú một, tiết tấu nện sâu như thể đang đóng cọc. Chàng trai chốc chốc lại rút nhẹ thằng em ra khỏi cửa mình hé mở, rồi nhanh chóng dùng hết sức giã thẳng vào tận cùng!

Khoang dạ con đã sớm bị thứ tinh đặc tanh nồng lấp đầy.  Dương Diệp chỉ cảm thấy bên trong căng tức đến tê tái cõi lòng, toàn thân hắn cứng đờ run lên từng hồi, ngay cả dương vật phía trước cũng dần ngóc đầu dậy lần nữa. Người đàn ông thét lên một tiếng, ưỡn tấm ngực vạm vỡ tựa như đang mời gọi, rồi lập tức bị Phủ Tinh Lan cắn vào đầu ti.

Y ra sức xoa nắn cơ ngực nẩy nang của đối phương, hai thân thể trần trụi quấn chặt lấy nhau, bê bết tinh dịch quyện hoà cùng nhịp hô hấp hổn hển.

Đến cuối cùng, toàn bộ hơi thở của Dương Diệp đều bị Phủ Tinh Lan cưỡng ép cướp đoạt mất, đầu lưỡi thì bị y cắn mút điên cuồng. Toàn thân người đàn ông đã được chịch mãi thành quen, chỉ còn biết vòng tay ôm lấy Phủ Tinh Lan theo bản năng, hai chân cũng vô thức quặp chặt quanh vòng eo chàng trai đối diện.

Cặc to nóng rẫy giã buồng tử cung vồ vập mang theo độ ấm hừng hực như sắp bốc lửa, từ hột le đến mép sò châm chích cứ vừa ngứa ran vừa đau rát khôn nguôi. Tiếng va chạm “bạch bạch” vang lên không ngớt giữa hai vùng bụng dưới đang ép chặt vào nhau, khiến lồn dâm bị nghiền nát thành đoá hoa thịt sưng tấy, bắn tung tóe thứ dịch dâm tanh tưởi ra khắp nơi.

Mặt mũi Dương Diệp nhòe nhoẹt trong nước mắt, giọng nói khản đặc lạc hẳn đi, hắn vừa lắc đầu nguầy nguậy vừa khóc thét lên: “Đủ rồi... đủ rồi! Xót quá... ưm... Tử cung sắp hỏng rồi... nát thật rồi... Á á á!”

Dương Diệp rú lên thất thần rồi lại vỡ òa trong một cơn cực khoái khác, dương vật cuối cùng cũng gắng gượng bắn ra chút tinh dịch loãng thếch. Động tác đâm rút của Phủ Tinh Lan càng thêm phần thô bạo hơn, từng dòng sữa trắng nóng bỏng cứ thế xối thẳng vào vách thịt non mềm, hoà cùng suối nước lồn cũng đang không ngừng tuôn chảy ra ngoài.

Nhưng, tất thảy mọi chất lỏng hỗn tạp ấy lại bị hung khí mạnh mẽ chặn đứng lại trong buồng tử cung, chẳng có đường thoát ra. Phần bụng dưới vốn phẳng lì của Dương Diệp bỗng chốc phình to lên thấy rõ, trông chẳng khác nào người đang mang thai khoảng độ ba, bốn tháng. Chỉ cần hắn khẽ cử động một chút là có thể nghe thấy rành rành tiếng nước nhớp nháp đầy ám muội phát ra từ bên trong.

“Ư... ưm...” Dương Diệp cảm tưởng như cả người mình thật sự sắp bị đối phương nện hỏng mất rồi.

Kể từ lúc Phủ Tinh Lan phát điên tới giờ, thấm thoát cũng đã gần hai ngày đằng đẵng trôi qua.

Nếu hắn không bị nắc đến ngất đi, thì cũng là bị phang cho tỉnh lại. Ngay cả chút nước uống cũng do Phủ Tinh Lan dùng miệng mớm cho trong lúc hắn ngồi ngay trên đầu khấc của y. Dương Diệp chỉ biết ngậm lấy lưỡi đối phương, hút sạch nước bọt của Phủ Tinh Lan, dáng vẻ ngây dại như một con điếm há miệng chờ ăn cặc.

Hắn trông y hệt con thú cái cố dạng chân hết cỡ, để lộ bướm dâm đỏ hỏn vẫn đang mút chặt con hàng hung tợn của loài thú đực hùng dũng.

Cự vật bán cương trong cơ thể rốt cuộc cũng chịu rút ra, cái lỗ lồn nát bét vốn bị nong rộng nay đã biến thành một bao thịt lỏng lẻo. Hai môi dày mọng mở toang hoác ra, phơi bày lớp thịt non ửng sắc hồng trú ngụ bên trong.

Đôi ngươi Dương Diệp giờ đây đã hoàn toàn trống rỗng chẳng còn chút tiêu cự nào. Miệng hắn há hốc, chỉ còn biết phát ra những tiếng rên rỉ vụn vỡ đầy dâm dật. Hai bên bẹn co giật liên hồi, cả người khẽ run lên bần bật. Theo bản năng cuối cùng còn sót lại, hắn cố gắng vặn vẹo tấm thân tàn tạ, muốn khép chặt cặp đùi đã tê rần vì bị dạng ra quá lâu.

Thế nhưng, miệng sò nát bét không thể giữ nổi hạt giống nóng ấm nữa, từng dòng tinh dịch bẩn thỉu tanh tưởi lập tức ào ạt trào ngược ra ngoài. Cùng lúc đó, nước lồn trong suốt cũng không ngừng phun thành từng tia mạnh, bắn tung tóe khắp vùng bụng dưới của cả hai. Chăn nệm dưới thân ướt sũng cả một mảng lớn, bướm dâm co giật dữ dội như thể đã hoàn toàn mất đi khả năng kiểm soát.

“Hỏng... hỏng thật rồi... á á á...” Cơn lên đỉnh tột độ hoàn toàn đánh gục chút tỉnh táo cuối cùng của Dương Diệp, cảm giác cực khoái đê mê lẽ ra chỉ đàn bà mới có thể trải nghiệm tấn công trực diện vào hắn.

Cánh tay mềm oặt không còn sức lực vội đấm thùm thụp lên người Phủ Tinh Lan, giọng nói nghẹn ngào pha lẫn vẻ tức tối: “Đồ... đồ khốn nạn! Ha... To quá đi mà... ư... lại còn cứ thúc mãi không tha như thế... Cái lồn nó hư thật rồi... không khép lại được... sau này... sau này phải làm sao đây...”

Ngay chính vào giây phút hiện tại, hắn mới thực sự sợ rằng miệng thịt sưng tấy dưới thân sẽ chẳng bao giờ có thể khép lại được nữa.

Từ nay về sau, lúc nào nó cũng sẽ tự động rỉ ra nước dâm tanh tưởi, chỉ cần chạm nhẹ vào là lại phun nước xối xả không điểm dừng. Ai cũng có thể dễ dàng cởi quần hắn xuống rồi địt thẳng vào tận cùng tử cung, hoàn toàn biến nơi ấy thành bồn chứa tinh cho đàn ông thoả mãn dục vọng.

“Em xin lỗi.” Phủ Tinh Lan thành khẩn nhận lỗi, yết hầu y khẽ trượt lên trượt xuống, khàn giọng dỗ ngọt đối phương: “Vậy để em giúp anh lấp đầy nó lại là được.”

Vừa dứt lời, y liền chẳng hề báo trước mà đẩy hông thúc một phát lút cán đến tận cùng tử cung. Dương vật to tướng tới phát sợ lần nữa ngập sâu vào vách thịt người đàn ông, ra sức chịch cho con thú cái dưới thân đờ đẫn cả đầu óc, không còn biết phản ứng ra sao.

Phủ Tinh Lan cứ thế nằm đè trên người Dương Diệp, bắt đầu nhẹ nhàng nhấp nhả. Y tìm đến môi hắn mà day mà cắn, đôi ngươi hổ phách nhìn chằm chằm đối phương không rời nửa bước, tựa như loài thú hoang đã khoá chặt con mồi: “Anh à, hồi mình còn nhỏ ấy, anh suốt ngày chửi em là đồ chó. Thật ra em rất nguyện ý làm chó của anh cả đời mà, nhưng đổi lại, anh cũng phải chấp nhận trở thành chó cái của riêng em thôi, nhé? Chỉ được phép nứng với mình em, dù là lỗ lồn này hay lỗ đít đều chỉ cho em địt, anh phải mãi mãi là của em!”

“Ha…” Bị cuốn vào nhịp điệu đưa đẩy dịu dàng đầy tê dại của cuộc mây mưa này, Dương Diệp cảm thấy cả người mình như đang lâng lâng trôi nổi đâu đó giữa những tầng mây. Hắn không kìm được mà vòng tay ôm chặt lấy thân hình ấm nóng trên người, lắc eo hùa theo từng động tác đâm thúc của đối phương: “Bên trong ưm... bị lấp đầy rồi... Nhức quá... không muốn nữa..”

Không được…

Tuyệt đối không thể được… Cứ thế này thì mình sẽ trở nên kỳ quặc lắm... Sẽ thực sự bị y chơi thành..

Phải tìm cách rời khỏi ngay…

Chẳng biết đã là lần thứ bao nhiêu Dương Diệp nhẩm thầm câu lệnh thoát trong lòng, nhưng hệ thống vẫn không hề phản hồi.

Hắn không thể thoát ra.

Tại sao mọi chuyện lại đi đến bước đường ấy chứ?

Rõ ràng lúc hắn mới đăng nhập vào kịch bản này, tất thảy vẫn hết sức bình thường, hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào tình cảnh như hiện tại…

۶•ৎ

ôi mới vào mà tốn tế bào não quá, tôi cạn sạch sự hỏni r🥰

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro