Chương 6: "Hôm nay tôi phát sóng anh có xem à?"

Edit: Zhi

" Cảm ơn DS tặng Thập Long Vương, cảm ơn ông chủ." Tần Chi Ngộ thấy tất cả mọi người đều đang theo tiết tấu này, trong tay vẫn cầm điện thoại chân thành cảm ơn.

Đạn mạc lại bắn ra một tin mới từ DS.

【DS: Cậu giết người đi rừng đối diện một lần, Tôi liền tặng một Thập Long Vương. 】

"......" Tần Chi Ngộ không mở miệng, có tiền thì là ông chủ, lời nói của ông chủ khá quan trọng.

Cậu thao tác tay không ngừng, dọn sạch lính rồi hướng rừng đối diện đi đến, một con mèo nhỏ mà làm loạn khu vực rừng của Lão Hổ, thao tác còn rất kiêu ngạo giết chết Lão Hổ vài lần.

Cuối cùng Trường Tinh cũng phát giác đối diện nhằm vào mình, vì thế gọi đồng đội đến hỗ trợ, mang theo một đám người đến bắt Tần Chi Ngộ, cậu không kịp chạy trốn nên thao tác lấy đi đầu của Trường Tinh trước khi màn hình tối đen.

Tiểu Viễn nhìn một loạt thao tác không sợ chết của Tần Chi Ngộ mắt mở to. Những trận trước đều là đảo đường bắt người khắp nơi, sao bây giờ lại chấp nhất với việc giết rừng đối diện vậy.

DS theo lời hứa, mỗi lần giết chết Trường Tinh, anh sẽ tặng một Thập Long Vương trong phòng phát sóng.

Tiết tấu của đối thủ đã bị một con mèo bom phá vỡ hoàn toàn.

Lông mày Hình Thiên nhíu lại, anh cầm điện thoại lên, đó là đoạn hội thoại trên wechat giữa anh và Thời Thâm.

Hắn vốn dĩ muốn nói Tiêu Khải Ngộ đang phát sóng, vừa vặn có thể xem trình độ của cậu.

Kết quả càng xem càng cảm thấy phong cách chơi của cậu rất giống Tần Chi Ngộ, liền đem đường link phòng phát sóng gửi cho Thời Thâm, kết quả không ngờ ván này lại gặp Trường Tinh.

Hình Thiên rất quen thuộc với những hành động của DS, không biết tại sao, DS đã lâu không xuất hiện cư nhiên lại xuất hiện ở phòng trực tiếp, còn trực tiếp ném tiền để Tiêu Khởi Ngộ khí thế bừng bừng giết Trường Tinh.

Phong cách đánh của Tiêu Khải Ngộ đã thay đổi, cũng không biết Thời Thâm có nhận thấy không.

Thời Thâm cũng là fan cứng của General, không biết nhìn thấy DS loại độc duy* này sẽ có ý nghĩ gì. Câu nói đó nói thế nào nhỉ? Đồng đảm cự phủ?*

* Độc duy: chỉ những người hâm mộ cuồng nhiệt chỉ thích thần tượng của mình và sử dụng hành vi phi lý nhằm làm hại nghệ sĩ khác.

*Đồng đảm cự phủ: Từ chối giao tiếp với những người có cùng sở thích.

Mặc dù đối diện chính là người qua đường tổ hợp xắp xếp, nhưng Trường Tinh lại bị giết khiến cho lòng hiếu thắng của hắn bùng lên, trực tiếp mở micro chỉ huy đồng đội, cưỡng ép kéo dài tiết tấu trận đấu, dựa vào việc đẩy đường ăn trộm người và từ từ bào mòn rồng.

Hắn còn lén lút mua áo choàng phù thủy, để cố gắng giảm bớt sát thương của Tần Chi Ngộ.

Không dễ giết nữa. Tần Chi Ngộ tắt bảng kinh tế, từ bỏ mục tiêu này.

【DS: Đánh thắng hắn ta tặng mười Thập Long Vương.】

Tần Chi Ngộ quét mắt, khóe mắt cong lên, cười như một nhân vật phản diện.

Xin lỗi Trường Tinh, tôi thực sự rất cần số tiền này.

"Khai rồng, chúng ta có lợi thế, không cần giết rồng, chờ họ đến trực tiếp đánh người." Tần Chi Ngộ trở nên nghiêm túc lên, trực tiếp bật micro toàn đội nói với người đi rừng của mình bước tiếp theo làm gì.

【Lưu Lạc Tinh Cầu: 666, Tiểu Viễn ca nói lâu như vậy cũng không muốn chỉ huy, DS một câu nói đã khiến Streamer ở toàn đội mở micro.】

【Tiểu Hỏa Tinh: Streamer: Chỉ huy? Đó là một giá khác.】

Tiểu Viễn ngồi ở bụi cỏ cắm tầm nhìn, chờ cơ hội phản công.

Hỗ trợ đối diện qua đây cấp tầm nhìn, phát hiện ánh sáng khai rồng, vừa muốn rút lui chờ đại quân, thì bị hỗ trợ của Tần Chi Ngộ bên này giữ lại.

Đối phương muốn tới cứu vừa đi tới hai bước một quả bom từ trên trời rơi xuống tổn thương rất nhiều máu.

Liền sau đó Quan Vũ bất ngờ xuất hiện đẩy lùi bọn họ.

Trúng kế.

Tần Chi Ngộ nhếch môi, từ từ ném bom để bù đắm thương tổn cho xạ thủ và rừng của mình, chẳng mấy chốc, đối thủ ngoại trừ Trường Tinh đều chết ở hang rồng.

Thấy tình huống không ổn, Bùi Hổ chạy vào đừng giữa trực tiếp bỏ chạy.

Tần Chi Ngộ yêu cầu hỗ trợ mở tăng tốc, dẫn dắt đồng đội của mình đem con hổ lẻ loi này vây lại đánh chết. Trong game tại thời điểm này, tốc độ hồi sinh của đối thủ đã không còn kịp so với tốc độ soát lính nữa, việc bỏ chạy chỉ làm kéo dài việc kết thúc trò chơi

Chiến thắng đến một cách dễ dàng.

Tần Chi Ngộ trực tiếp nhận được từ DS mười Thập Long Vương như mong muốn, cộng với số lượng trước đó, tổng cộng là 29 Long Vương.

Trận này chơi hơi lâu, chỉ khi thông báo "Victory" vừa sáng lên, Tiểu Viễn đã không chịu nổi, vừa cử động ngón tay, vừa nói chuyện với bình luận muốn kết thúc phát sóng.

Tần Chi Ngộ nhìn thời gian, thấy đã sắp đến cũng giờ rồi, chơi nhiều hơn một chút sẽ bị cấm thi đấu, cậu nói lời tạm biệt, sau đó nhanh chóng kết thúc phát sóng và thoát khỏi phòng.

"Ăn cơm không?" Tiểu Viễn khoác tay lên vai Tần Chi Ngộ, nghiêng người hỏi.

Tần Chi Ngộ đã quen với thói quen của Tiểu Viễn, nhưng cậu còn có một số việc phải làm.

Tần Chi Ngộ: "Cậu đi trước đi, tôi sẽ đi sau."

Mấy trận vừa rồi, mặc dù đã thắng rất đẹp, nhưng có vài lần Tần Chi Ngộ cảm thấy mình có thể chơi tốt hơn, đặc biệt là khi bị bao vây ở rừng của đối phương, nếu là thao tác Du Giới, cậu nghĩ mình có thể thoát ra an toàn.

Tần Chi Ngộ muốn tìm trên mạng, xem chiếc nhẫn Du Giới của mình được cất ở đâu khi còn là General.

Cậu có hai tài khoản Du Giới, một tài khoản chính thức được liên kết với tài khoản thi đấu, nên đã được trả lại cho câu lạc bộ, một tài khoản nhỏ được giữ ở nhà, không biết sau khi cậu chết đã được mang đi đâu.

Cậu mơ hồ nhớ lại khi còn trẻ, não động, cậu đã ký một bản di chúc, lúc đó cậu cảm thấy một mình không có gì để lo lắng, nên đã sớm chuẩn bị hậu sự cho mình.

Người thừa kế được chọn cũng rất tùy tiện, cậu chọn ngẫu nhiên một người cảm thấy có duyên với mình ở trại trẻ mồ côi mà cậu ở, có biết tùy tiện đến mức nào không? Tên, địa chỉ, hoàn toàn không biết, ngẫu nhiên chọn một số thứ tự từ danh sách, dùng sinh nhật của Tần Chi Ngộ làm số.

Nếu không phải cậu đã chết, người được chọn có lẽ cũng không biết.

Du Giới hẳn là ở chỗ hắn.

Nghĩ đến đây, cậu mở trò chơi, theo ký ức nhập một cái tên Marshal, phát hiện không bị đổi tên, lật qua lật lại thành tích chiến đấu, vẫn dừng lại ở hai năm trước, cậu nhấn thêm bạn bè, nếu người đó nhớ ra đăng nhập vào, có lẽ có thể thông qua.

Vừa hoàn thành hành động này, cậu đã dừng lại ngón tay, nhớ ra một việc quan trọng.

Nếu thật sự người đó nhận được, sau khi thêm bạn bè làm sao để nói với hắn được.?

Tôi là người đã chết, miễn phí gửi cho tôi?

Tần Chi Ngộ thở dài, hơi hối hận vì hành động vô ích của mình, thoát khỏi trò chơi, tay chống vào bàn để rời khỏi ghế chơi game.

Quên đi, vẫn là đi cầu ông chủ phát lương cho cậu trước đi.

Tần Chi Ngộ mở cửa phòng tập, đi đến phòng của Thời Thâm, không biết anh có ở trong phòng hay không, giơ tay gõ cửa.

Cửa là loại cửa gỗ rất thông thường, Tần Chi Ngộ gõ lên phát ra tiếng "đong đong".

"Vào."

Tần Chi Ngộ xoay tay nắm cửa, nghiêng người mà đi vào phòng Thời Thâm, ép bản thân phải bỏ qua khuôn mặt của mình khắp phòng, trước tiên cười với Thời Thâm ngồi trước bàn.

Như là không chịu nổi biểu tình của cậu như vậy, Thời Thâm chỉ liếc cậu một cái, liền quay đầu đi, máy tính xách tay trên bàn phát lại cuộc tập huấn hôm nay, bên cạnh có quyển sổ được trải ra, có lẽ là đang ghi lại chi tiết trận đấu.

"Có việc gì thì nói đi, đừng cười ngớ ngẩn như vậy." Thời Thâm mắt vẫn không rời khỏi màn hình, trên sống mũi cao thẳng có đeo kính.

Tần Chi Ngộ xoa xoa tay, trước tiên nói một câu mở đầu cậu cho là có thể rút ngắn khoảng cách: "À, ông chủ anh còn bị cận thị à?"

Thấy Thời Thâm quay đầu nghi hoặc nhìn cậu, Tần Chi Ngộ duỗi tay chỉ chỉ lên mũi mình.

Thời Thâm nhíu mày: "Chống ánh sáng xanh."

Quyền Chi Ngộ: "Ồ ồ."

Căn phòng nhất thời rơi vào im lặng.

"..." Thời Thâm tháo kính ra xoa mi tâm, bất đắc dĩ nói: "Nếu cậu có việc thì nói thẳng, không có việc ra ngoài."

"Chính là, tôi muốn nói..." Tần Chi Ngộ kéo dài giọng điệu, trước khi kiên nhẫn của Thời Thâm tiêu hao hết cuối cùng mới nói ra yêu cầu của bản thân: "Tôi muốn ứng trước lương."

Thời Thâm nghẹn lời: "Chỉ có cái này ?"

Tần Chi Ngộ gật đầu: "Đúng vậy."

Thời Thâm sờ sờ di động, mở khóa ném cho Tần Chi Ngộ: "Thông tin cá nhân của cậu còn chưa đăng ký, tôi có thể ứng trước cho cậu từ tiền cá nhân, cậu tự thêm wechat tôi đi."

Tần Chi Ngộ nhận điện thoại nhìn màn hình chính, tìm biểu tượng WeChat, nói : "Kỳ Lân phát sóng, ông chủ rảnh rỗi cũng xem phát sóng trực tiếp à."

Vừa nói xong, cậu cảm thấy mình nói một câu vô nghĩa, Thời Thâm cũng là tuyển thủ của Mars, có một ứng dụng trực tiếp không phải là rất bình thường sao?

Không ngờ Thời Thâm lại đột nhiên đứng dậy, cái bàn bị động tác dữ dội của anh lay động, phát ra âm thanh "cạch" chói tai.

Tần Chi Ngộ bị tiếng động này dọa đến tay run lên, khung quét nhận diện mã QR rung lên "ting" một tiếng nhận diện thành công.

"Quét xong trả lại cho tôi." Thời Thâm đi hai bước, giật lại điện thoại của mình, nhăn mày ra lệnh đuổi người: "Tối nay sẽ tính rõ ràng tiền lương của cậu và quà tặng trực tiếp hôm nay."

Tần Chi Ngộ ngạc nhiên: "Hôm nay tôi phát sóng anh có xem à?"

"..." Thời Thâm cầm điện thoại ngồi lại chỗ cũ, giọng điệu bình tĩnh mang theo nhẫn nại: "Nhìn xem kỹ năng cậu như thế nào."

Tần Chi Ngộ thuận theo không buông tha: "Thế nào?"

Thời Thâm nhắm mắt lại, tay nổi gân xanh, ngắn gọn nói: "Không tồi."

Có nghĩa là có hi vọng.

Tần Chi Ngộ hài lòng, ấn ngón tay một cái, gửi yêu cầu kết bạn, vui vẻ mỉm cười với Thời Thâm: "Yêu cầu kết bạn đã gửi qua rồi, sếp nhớ thông qua nhé ~ông chủ, tối không nên thức quá khuya nhé ~"

Nói xong, cậu xoay người mở cửa, ngâm nga một giai điệu rồi ra ngoài, hiểu chuyện đóng cửa lại, lẹt đẹt xuống tầng một ăn tối.

Là cựu thành viên của Mars, cậu cũng khá hiểu biết về hệ thống lương, tối nay có lẽ sẽ nhận được khoảng 40 000 đến 50 000 NDT. Mặc dù vẫn có một khoảng cách với Du Giới.

* 40.000 NDT = 133 921 106,80 VND

Tần Chi Ngộ còn mong chờ lần trực tiếp sau có thể gặp lại Trường Tinh, cậu chắp tay ra sau lưng đi đến căn tin, thầm nghĩ: Trường Tinh à Trường Tinh, cậu thật là vận may của tôi, không ngờ tôi chết cậu vẫn có thể giúp tôi kiếm tiền.

Cậu vui vẻ thở dài.

Gia Gia ngẩng đầu, nhìn thấy lúc này tâm trạng như bông liễu tung bay của Tần Chi Ngộ, vẫy tay: "Ê, Tiêu Khải Ngộ, qua đây ăn!"

Đến bên bàn mới thấy Tiểu Viễn cúi đầu buồn bã, Tần Chi Ngộ nâng cằm, hỏi Gia Gia: "Tiểu Viễn ca làm sao vậy?"

Gia Gia cười khẩy: "Trường Tinh lên WeChat tìm nó tính sổ, nói không đem cậu ra, thì sẽ đến giết nó."

Tiểu Viễn ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ nói: "Tôi chết cũng không phản bội đồng đội."

Tần Chi Ngộ duỗi tay nắm chặt tay Tiểu Viễn, tình thâm nghĩa trọng nói: "Tổ chức biết ủy khuất của cậu, ghi nhớ hy sinh của cậu."

Vân Đình vừa ăn xong cơm, mới nhìn thấy cảnh này, ngơ hai giây, tay cầm một đĩa gà lớn, sững sờ hỏi: "Hai người kết nghĩa anh em à?"

Gia Gia giơ tay bày tỏ mình cũng muốn tham gia, hắn nắm lấy tay của Tần Chi Ngộ và Tiểu Viễn, tình thâm ý trọng: "Tôi không phải là đến để phá vỡ hai người, tôi là đến để gia nhập cùng hai người."

----

Buổi tối, Thời Thâm gửi tiền cho Tần Chi Ngộ xong, nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được.

Thực ra ý tưởng của anh để người này gia nhập Mars rất đơn giản, chỉ là nhìn xuống từ tầng hai thấy một động tác giống General hay làm trước đây, cảm thấy rất quen thuộc, liền chạy xuống.

Sau đó lại nhìn thấy nốt ruồi son quen thuộc, nên muốn giữ người lại. Kiểu tóc cũng là Tony giới thiệu, nhất thời nổi hứng.

Có thi đấu hay không không quan trọng, chủ yếu là nhìn thoải mái, anh cũng không thiếu tiền nuôi một người nhàn rỗi.

Nhưng hôm nay Hình Thiên gửi WeChat cho anh nói chuyện một hồi, cảm thấy kỹ năng của Tiêu Khải Ngộ cũng không tồi, có thể xem xét bồi dưỡng một chút, trong lời nói còn không rõ chỉ vào chuyện thế thân này, nói rằng chú ý một chút không để quan hệ cá nhân ảnh hưởng đội ngũ.

Thời Thâm chưa bao giờ yêu đương qua, không biết mình thích nam hay nữ, đối với General cũng chỉ là sùng bái.

Tại sao Hình Thiên lại nói anh coi Tiêu Khải Ngộ là thế thân của General vậy?

Đùa giỡn tình cảm của người khác, anh rõ ràng chưa bao giờ làm.

Trong phòng một mảng yên tĩnh, thông báo tin nhắn wechat đột nhiên vang lên một cách rõ ràng.

Thời Thâm duỗi tay lấy điện thoại, nheo mắt nhìn qua ánh sáng trắng chói của màn hình.

【Gặp Được Bạn Thật Tốt: Nhận được rồi ~Cảm ơn ông chủ ~ ông chủ ngủ ngon ~】

Nhìn thấy ba dấu sóng này, lại nhớ đến ban ngày anh khen kỹ năng chơi game của cậu không tồi, trên mặt cậu có loại vui vẻ khó che giấu.

Anh sẽ không phải là thật sự đùa giỡn tình cảm của người khác chứ?

Thời Thâm do dự một chút, sắc mặt lạnh lùng, mở một tìm kiếm nào đó "Có người gửi cho tôi ngủ ngon là ý nghĩa gì?" rồi mở câu trả lời hay nhất.

Mơ hồ, chữ "An" tách ra là "Tôi yêu bạn".

Tay cầm điện thoại của Thời Thâm run lên, điện thoại đập mạnh vào mặt anh, khuôn mặt trên áp phích của General dường như đang nhăn mày khinh thường anh.

Xong rồi, hoàn toàn không ngủ được nữa.

Tác giả có lời nói:

Tiểu kịch trường:

【Trường Minh Đăng Tinh】: Giao người ra đi.

【Tiểu·Giao Tiếp Hoa·Viễn】: Tiểu tinh tinh ngươi để làm gì? Đó là dự bị nhà tao, tao có quyền bảo vệ cậu ấy!

【Trường Minh Đăng Tinh】: Phương pháp chơi rất quen thuộc, tao muốn biết muốn biết.

【Tiểu·Giao Tế Hoa·Viễn】: Mày cũng thấy à? Hôm nay tao đánh với cậu ấy cũng thấy, phối hợp đặc biệt hoàn hảo!

【Tiểu·Giao Tế Hoa·Viễn】: Không có gì ngạc nhiên khi ông chủ đối xử với cậu ấy như một thế thân.

【Trường Minh Đăng Tinh】: Thế thân?

【Tiểu·Giao Tế Hoa·Viễn】: Nói rồi mày cũng không hiểu.

【Trường Minh ĐăngTinh】: Giao ra đi.

【Tiểu·Giao Tế Hoa·Viễn】: Không ~ giao~.

-----

14/10/2023.

Beta: 11/05/2024

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro