Chương 7: "Không muốn mặc à?"

Chương 7: "Chúa ơi, tao ở nhà vệ sinh của trụ sở thấy Hoan Hoan mặc áo đội của boss!"

Edit: Zhi

Sáng sớm hôm sau, là ngày đầu tiên bắt đầu dốc lòng dưỡng sinh, Tần Chi Ngộ dậy rất sớm, chạy trên chiếc máy chạy bộ trong khu vực tập thể hình ở lầu hai.

Tiểu Viễn đi ngang qua liếc mắt một cái, từ bỏ ý định đi ăn sáng, khuỷu tay dựa vào lan can: "Sớm như vậy, cậu dậy lúc mấy giờ? Tôi còn tưởng là ông chủ."

Tần Chi Ngộ thở hổn hển: "Dậy lúc bảy giờ, bây giờ mấy giờ rồi? Ông chủ cũng thích dậy sớm tập thể dục à?"

Cậu lúc đầu vốn không nhận ra, nhưng chạy một lúc mới phát hiện ra cơ thể này có lẽ không vận động nhiều.

Cảm giác còn chưa chạy được bao lâu, mồ hôi đã bắt đầu rơi xuống.

Thực chịu không nổi, phải từ từ thực hiện từng bước một thôi.

"Sớm như vậy!" Tiểu Viễn sửng sốt, mở điện thoại lên nhìn thời gian: "Bây giờ là bảy giờ rưỡi, theo lẽ thường ông chủ đã phải ở đây rồi..."

Lời còn chưa dứt, cách cửa dẫn vào phòng tập vang lên, Tần Chi Ngộ vừa lúc dừng máy chạy bộ, lấy khăn lau lau mồ hôi trên người, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Thời Thâm cầm tay nắm cửa, đáy mắt vừa xanh vừa đen, ngay cả đôi mắt màu hổ phách cũng tối hơn.

Anh nhìn qua và cau mày.

Tiểu Viễn nhỏ giọng phun tào: " Ông chủ hình như không nghỉ ngơi tốt."

Tần Chi Ngộ người làm cho Thời Thâm một đêm không ngủ được vẫy vẫy tay, hướng về phía Thời Thâm chào hỏi, cười rạng rỡ như hoa hướng dương.

Thời Thâm vô thức nới lỏng lông mày, lại vô thức nhớ tới cái gì đó, lông mày lại nhíu vào một chỗ.

Tần Chi Ngộ chứng kiến lông mày Thời Thâm co giật, tức khắc cảm thấy ông chủ không hổ danh là ông chủ.

Nhìn cái đáy mắt xanh đen này, giống như là một đêm không ngủ được, chắc là đang nghiên cứu con đường đi của Mars, nhưng nghiên cứu cả đêm không có kết quả, lo lắng đến mức lông mày cũng nhíu lại.

Nghĩ đến tối qua cậu đi tìm ông chủ xin ứng trước tiền lương, có thấy cuốn sổ trên bàn của anh, Tần Chi Ngộ càng khẳng định được suy nghĩ của mình.

Một loại đau lòng và áy náy nhất thời tràn ngập trong nội tâm Tần Chi Ngộ.

Cậu cũng là thành viên của Mars, làm sao có thể để cho ông chủ một mình gánh vác áp lực lớn như vậy?

Cậu đặt chiếc khăn lại vị trí ban đầu, bước nhanh về phía Thời Thâm đang cau mày.

"Ông chủ có việc trong lòng?" Tần Chi Ngộ thử thăm dò hỏi.

Cậu trước đây chính là học từ Hình Thiên rằng phải quan tâm đến ông chủ, tục ngữ nói gần vua như gần cọp, ông chủ cũng gần như vậy. Chính mình ra trận vẫn là lần đầu tiên, trong lòng vẫn có chút không yên.

Cậu cẩn thận quan sát động tác và biểu hiện của Thời Thâm, nhưng phát hiện ra dường như lông mày của ông chủ càng nhíu sâu hơn.

Thời Thâm: "Cậu biết?"

Đó là đã thừa nhận rồi.

Tần Chi Ngộ thở phào nhẹ nhõm: "Tôi đương nhiên biết, liếc mắt một cái liền nhìn ra."

"?"

Thời Thâm nhìn với ánh mắt dò xét, điều này làm cho Tần Chi Ngộ càng thêm lớn mật nói tiếp: "Vấn đề này rất dễ giải quyết, cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, những gì phải có sẽ có thôi."

Tần Chi Ngộ cảm thấy mình đã rót một bát canh gà lớn, nhưng lại không nhận ra Thời Thâm nhìn cậu với ánh mắt phức tạp, cuối cùng ánh nhìn dừng lại trên khuôn mặt của cậu.

Cả căn cứ là thiết kế chạm rỗng, bây giờ là buổi sáng, ánh nắng vừa có thể chiếu qua vòng tròn ở giữa vào hai người họ.

Tần Chi Ngộ vừa tập thể dục xong khuôn mặt có chút tái nhợt, nhưng đôi môi lại do bị sung huyết mà đỏ rực, nốt son dưới mắt trái cũng giống như một chấm hoa mai đỏ trong tuyết, vừa quyễn rũ vừa diễm lệ.

Hầu kết Thời Thâm không kìm lòng được cuộn lên xuống.

"Ra nhiều mồ hôi thế này không thoải mái, về đi tắm đi. Sáng hôm nay không huấn luyện, chiến đội sẽ an bài cho người chụp ảnh tuyên truyền cho cậu."

Giọng nói lạnh lùng của anh trước sau như một.

Chỉ là vừa nói xong, anh liền quay người đi xuống căn tin dưới lầu, bóng lưng vội vàng giống như là chạy trốn.

Tần Chi Ngộ sững sờ tại chỗ, bả vai bị người phía sau nhẹ nhàng vỗ, cậu quay người lại.

"Cậu dám cùng ông chủ trò chuyện?" Tiểu Viễn trợn mắt há hốc mồm.

"Làm sao? Anh ấy cũng không phải là rất hung dữ mà?" Tần Chi Ngộ bối rối hỏi.

"Hung dữ thì không hung dữ..." Tiểu Viễn gãi gãi đầu, biểu tình có chút khó xử: "Chỉ là anh ấy là ông chủ mà, cho dù giờ là đội trưởng của chúng ta, nhưng cũng phải phân biệt rõ ràng chứ?"

"..." Tần Chi Ngộ cũng thấy ông chủ nên cùng họ phân biệt rõ ràng, nhưng nếu muốn cùng nhau thi đấu thì chắc chắn không thể như vậy.

Có suy nghĩ này chắc chắn không chỉ có mỗi Tiểu Viễn.

Thấy Tần Chi Ngộ im lặng, Tiểu Viễn đột nhiên nhớ ra những lời đồi đại về việc Tần Chi Ngộ làm sao có thể đến đội Mars.

Tần Chi Ngộ lớn mật như vậy, còn thái độ của ông chủ trông cũng không có gì kháng cự, việc này ngay cả khi chỉ là suy đoán nhưng hơn nửa chắc cũng là là thật.

"À tôi hình như mới nghe thấy hôm nay cậu chụp ảnh công bố?" Tiểu Viễn cứng nhắc đổi chủ đề.

"Ừ, đúng vậy." Tần Chi Ngộ trong lòng đang nghĩ, về việc nên làm sao để giải quyết vấn đề khoảng cách giữa các thành viên, nên có chút lơ đãng.

Tiểu Viễn nhìn thấy cậu có chút lơ đãng, tìm một cái cớ, chạy trốn xuống ăn sáng.

Tần Chi Ngộ đứng ở chỗ suy nghĩ một lúc, rồi về phòng mình mở cửa đi tắm.

——

Mars mặc dù mấy lần này thành tích không tốt lắm, nhưng nói về đãi ngộ của chiến đội, trong liên minh vẫn coi là khá tốt, trong căn cứ vẫn có hệ thống chiếu sáng và địa điểm chụp ảnh chuyên nghiệp.

Ở cửa lớn đặt một cái máy ảnh, ảnh công bố nói chụp là chụp. Chỉ là thời gian dựng máy ảnh và điều chỉnh thiết bị hơi dài.

Tần Chi Ngộ ngồi xổm ở một góc sân, nhìn nhiếp ảnh gia và trợ lý của họ bận rộn, nhất thời không có thời gian để quan tâm đến cậu, nên lấy điện thoại ra mở một trận đấu tập.

Sân khấu này ánh sáng chiếu rất rộng, do đó ánh sáng trên đầu tối đi cậu liền cảm nhận được ngay.

Dùng dư quang cậu nhìn thấy, một bàn tay quen thuộc, khớp xương rõ ràng dừng lại trước mắt, ánh sáng vàng rực rỡ dừng ở chiếc dưới ánh đèn như tỏa sáng óng ánh như những vì sao, trong tay cầm một cái áo.

Tần Chi Ngộ giật mình, ngẩng đầu nhìn chủ nhân của bàn tay này, va vào một cặp mắt hổ phách.

"Chăm chỉ vậy?"

Giọng anh giống như những viên đá lắc lư trong ly rượu whisky.

Nghe thấy giọng Thời Thâm, Tần Chi Ngộ mới hoàn hồn lại, cậu nhanh tay tắt trận đấu tập, rồi nhanh chóng đứng dậy nhìn về phía ông chủ.

Thời Thâm lắc lắc bộ đồng phục trong tay, ra hiệu cho Tần Chi Ngộ nhận lấy.

Theo lẽ thường thì chụp ảnh công bố là phải mặc đồng phục đội, nhưng do Tần Chi Ngộ chưa từng đăng ký chính thức ở liên minh, nên cũng không có bộ đồng phục có tên cậu.

Tần Chi Ngộ vốn nghĩ, là phải bây giờ chụp cái ảnh đến lúc đó lại trực tiếp ghép mặt, không ngờ ông chủ mang cho cậu một cái áo.

Tần Chi Ngộ nhận lấy, mở ra, phía sau đồng phục là chữ trắng to: Mars Thâm.

"?" Tần Chi Ngộ nắm lấy đồng phục của Thời Thâm, nhìn anh bối rối.

Hóa ra là của ông chủ.

Họ béo gầy tương đương, mặc của anh có lẽ cũng vừa vặn.

"Không muốn mặc à?" Thời Thâm như là nhìn tâm tình trong mắt của Tần Chi Ngộ, duỗi tay ra muốn lấy lại.

"Mặc." Tần Chi Ngộ hai tay bảo vệ đồng phục của Thời Thâm, một vẻ ai cũng không thể từ tay cậu cướp đi được, "Đây là áo của ông chủ, tôi làm sao dám không mặc?"

"......"

Trên trán Thời Thâm nhăn lại thành hình chữ 川 mà Tần Chi Ngộ sáng nay đã nhìn thấy.

Anh tựa hồ có chút không biết nói gì, im lặng một lúc, cuối cùng thở dài, khô khan mở miệng: "Tôi không có ý gì khác, chỉ là ngẫu nhiên chúng ta kích cỡ áo giống nhau thôi..."

Lời giải thích này nghe có vẻ thừa thãi và nhạt nhẽo, Tần Chi Ngộ khó hiểu gật đầu, không biết ông chủ thực ra muốn biểu đạt cái gì.

Thời Thâm nhắm mắt lại, dường như tự mình cũng thấy lời giải thích có chút thừa thãi, giọng điệu có chút cam chịu nói: "Quên đi, cậu đi thay đi."

——

Tần Chi Ngộ cầm theo đồng phục của Thời Thâm tiến vào nhà WC, nghiêng người tìm một cái buồng không người rồi vào đổi quần áo.

Trong căn cứ điều hòa bật rất mạnh, Tần Chi Ngộ mặc là một cái áo khoác dài tay khá mỏng, điện thoại, chìa khóa phòng, thẻ ăn đều để trong túi áo.

Đồng phục không có túi, cậu tính toán tý ra ngoài chụp ảnh thì sẽ giao áo cho quầy lễ tân trông giùm.

Vừa thay xong đồng phục, muốn vặn mở cửa nhà WC, Tần Chi Ngộ liền nghe tiếng nói quen thuộc từ ngoài cửa.

"Ông chủ, tôi xin nghỉ phép một ngày." Là giọng của Tam Nhi.

Tần Chi Ngộ không có ý định nghe lén, cậu vẫn vặn mở cửa nhà vệ sinh đi ra.

Tam Nhi vốn là người đi dường giữa đội hai của Mars, có lẽ là sau khi Tần Chi Ngộ gặp bất hạnh mới lên thế chỗ.

Nhưng hắn cũng không dễ dàng gì, Tần Chi Ngộ tìm kiếm thông tin liên quan đến Mars thì nhìn thấy đều là chửi Tam Nhi.

Bọn họ vốn đấu pháp không giống nhau, Tam Nhi chơi là loại đường giữa công cụ hình người hướng về đoàn đội, so với đấu pháp của General thì trông càng kém nổi bật hơn.

Cùng lắm là không hợp, bị nói là kém cỏi xem như là quá cường điệu.

Tam Nhi tay cầm điện thoại, có lẽ cũng không ngờ Tần Chi Ngộ ở đây, ngẩn người, Tần Chi Ngộ trước tiên đưa tay ra chào hỏi.

Không có cánh cửa che khuất, Tần Chi Ngộ nghe thấy giọng Thời Thâm rõ ràng từ điện thoại: "Có việc gì à?"

Tam Nhi tỉnh lại, giơ tay với Tần Chi Ngộ cũng bắt một cái chào, rồi trả lời Thời Thâm: "Muốn đi tới HJK huấn luyện thử."

HJK?

Tần Chi Ngộ liếc nhìn Tam Nhi qua gương.

Thời hạn hợp đồng của Tam Nhi hẳn là ba năm, tính ra thời gian cũng sắp hết, nếu không có ý định gia hạn thì sẽ trở thành người chơi tự do và có thể chọn nơi đi, nhưng HJK không phải là lựa chọn tốt.

Bên kia Thời Thâm có vẻ cũng ngạc nhiên: "HJK?"

Chiến đội HJK, Tần Chi Ngộ không hề xa lạ gì. Năm 2029 cậu giành được chức vô địch mùa hè, đối thủ chính là HJK.

HJK nổi tiếng nhất là huấn luyện viên có kỹ năng ban pick rất mạnh Khôi Nha, cùng với đệ tử ưu tú của ông ấy, chỉ huy đơn vị trung tâm ASH.Q, gần như có thể phát huy tối đa chiến thuật của Khôi Nha.

Tam Nhi vốn muốn đi HJK thí huấn*, nhưng Khôi Nha làm sao có thể từ bỏ Q, lại chọn Tam Nhi làm người đầu tiên?

* Huấn luyện thử

Rõ ràng ở lại Mars, ít nhất cũng có thể giành được vị trí người đầu tiên trong danh sách xuất phát.

Tuy rằng Tần Chi Ngộ rất muốn ngay lập tức nằm trong danh sách đội hình xuất phát, nhưng với tình hình hiện tại của cậu, rất khó có thể thuyết phục được ai. Cậu càng thiên về việc từ từ chứng minh bản thân mình, và dùng thực lực nói chuyện cùng Tam Nhi, cạnh tranh vị suất phát.

"Tôi không thể nói cụ thể." Tam Nhi ngập ngừng, sau đó giọng điệu trở nên kiên quyết : "Dù sao thì tôi cũng nghe được một tin đồn nhỏ, năm ngoái ASH.Q chỉ ký với HJK hợp đồng nửa năm, bây giờ là người chơi tự do, hơn nữa không có ý định gia hạn. Tôi biết tôi không phù hợp với Mars, nên tôi muốn thử. Hơn nữa ông chủ, anh không phải đã tìm được người bổ sung ở vị trí đường giữa rồi sao?"

Tuy rằng quyết định của Tam Nhi không liên quan nhiều đến bản thân mình, nhưng hiện tại đứng trong nhà vệ sinh, Tần Chi Ngộ vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, nhất là khi Tam Nhi nhắc đến cậu.

Quả nhiên là không nên nghe lén những chuyện bát quái.

"Đã thay xong quần áo chưa? Bên này thiết bị đã điều chỉnh xong rồi!"

Bên ngoài truyền đến tiếng gọi của trợ lý, Tần Chi Ngộ cả người nhẹ nhõm, như được giải thoát vậy, hướng Tam Nhi vẫy tay, vội vàng cầm quần áo của mình nhanh chóng bước ra ngoài.

Tam Nhi được Thời Thâm cho nghỉ phép, nhìn theo bóng lưng của Tần Chi Ngộ rời đi, vội vàng cúp máy, háo hức mở điện thoại nhắn tin vào nhóm "Hoan Hoan Lệ Khuynh Thành ký lục": "Chúa ơi, tao ở nhà vệ sinh của trụ sở thấy Hoan Hoan* mặc áo đội của boss!"

* ( Tần) với (Hoan) đọc giống nhau thì phải.

----

15/10/2023

Beta: 12/05/2024

----

Tác giả có lời nói:

Tấu chương tiểu kịch trường đề cập diễn đàn cãi nhau, bạn nào không thích phần này có thể bỏ qua

Cảnh nhỏ:

Tiêu đề: Đêm khuya tung dưa, Mars đổi ông chủ mới, ông chủ mới muốn tự mình lên sân đấu.

1L: Dưa này có chắc không? Hình như là chủ dưa thật.

2L: Cười chết mất, thành viên nhảy dù thì làm ăn gì? Tao nói trước Mars thế cũng là cùng.

3L: Lần trước ai ở phòng phát sóng? Thấy thực lực cũng được.

4L: Đánh một ván với người qua đường ngươi thổi cái gì? Có lợi hại bằng General không?

5L: À đúng đúng đúng, người đi rừng ba lần quán quân = người qua đường, một số người đừng ghen ăn tức ở, chính chủ của mày đã không còn rồi, còn gọi cái gì?

6L: Cười chết, ba lần quán quân này mày biết bao nhiêu là nằm vòng, nằm xong rồi đi còn có mặt mũi dạy đời, đừng lợi dụng người chết có được không?

7L: Lệch chủ đề rồi, fan Mars và fan Trường Tinh nhắn tin riêng xé nhau đi nhé? Không nói gì khác, dưa này nếu là thật, Mars ăn thuốc táo tàu*.

* Nghĩa là: Sớm hay muộn cũng sẽ kết thúc

8L: Xem kịch nào - Đội Hắc Kiếm Khách đội bộ bất hòa, Ông chủ nhỏ của Mars nhảy dù, Đô Luy Sơ tự bán đùi to, mọi người đều có tương lai sáng lạn -

9L: Lầu trên yygq có năng lực 414 không? YSG giành được chức vô địch mùa xuân, fan phát cuồng?

* yygq: Âm dương quái khí
* 414: 414 có ý nghĩa khác nhau trong các bối cảnh khác nhau:
Trong các từ thông dụng trên Internet, 414 là viết tắt của "Anh sẽ yêu em mãi mãi".
Trong tiếng lóng trên Internet, 414 là từ đồng âm của "thử một lần" .

10L: Hahahahahaha đội mày sao không lấy được? Là vì không muốn à?

11L: Người âm phủ, thời gian âm phủ, dưa âm phủ, nuôi cổ à? Lầu này lệ khí thật nặng.

11L: Sao lại cãi nhau rồi? Ngày mai chính thức công bố rồi, thật giả tự phân biệt ha, xóa bài nào —

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro