Chương 72
Đội tàu chiến chủ lực của Quân đoàn Đệ nhất đã có kinh nghiệm xử lý loại bọt biển này. Motor bay và các vòi phun tiêu bọt khắp tàu chiến đồng loạt hoạt động, những bọt biển màu đỏ trên bầu trời nhanh chóng bị loại bỏ.
Mặc dù vậy, những quả bong bóng đỏ vẫn lặng lẽ trôi lơ đãng trên tóc và vai Tháp Liệt Nhân.
Lớp bọt biển dày đặc trên mặt đất dần tan biến chẳng mấy chốc sẽ bị mọi người lãng quên.
Trông có vẻ chỉ là chiêu trò quảng cáo thu hút sự chú ý của các cửa hàng Thẩm Việt hạ ô xuống nhìn chằm chằm vào không trung chẳng lẽ là do cậu quá căng thẳng rồi?
Thẩm Việt vẫn không dám lơ là hai người quay trở lại tàu chiến đang chờ ở ven đường, tàu đã khởi động.
Nhưng Thẩm Việt không ngờ, cơn lốc xoáy đã âm ỉ hình thành trong không khí.
"Mở mắt ra đi, Tháp Liệt Nhân."
Tháp Liệt Nhân buông tay em ra.
"Tháp Liệt Nhân?" Thẩm Việt dừng bước.
"Thẩm Việt..." Giọng run rẩy, Tháp Liệt Nhân đứng im tại chỗ, đột nhiên mở mắt, đôi mắt đỏ đậm đến đáng sợ.
Đôi mắt trống rỗng đó khiến lòng Thẩm Việt chùng xuống: "Tháp Liệt Nhân, anh làm sao vậy?"
Tháp Liệt Nhân không trả lời cậu hai tay hắn run rẩy môi tái nhợt miệng lẩm bẩm một mình.
Thẩm Việt muốn ôm lấy hắn, nhưng người trong lòng không trả lời,hai mắt đã mất tiêu cự.
Không chỉ vậy, tinh thần lực của Tháp Liệt Nhân cuồn cuộn trào ra tựa như những tảng đá mọc lên đẩy hai người họ ra xa nhau.
Tinh thần lực của hắn bài xích bất cứ thứ gì đến gần thân thể Thẩm Việt đập mạnh vào vách khoang đồng thời cửa khoang tàu chiến nứt ra hàng vạn vết rạn.
"Cảnh báo! Bên trong tàu chiến xảy ra hư hỏng nghiêm trọng!"
Cánh cửa khoang vỡ tan khiến hệ thống tàu chiến phát tín hiệu báo động khẩn cấp về tổng bộ. Lực lượng lục quân vũ trụ gần đó nhận được tín hiệu, lập tức phái đội cứu viện đến.
Bên trong tàu chiến bị tinh thần lực nghiền ép, khắp nơi tan hoang.
Thẩm Việt cố gắng chống lại luồng tinh thần lực cường hãn đó để tiến lên cảm thấy ngực mình như muốn xé toạc, không khí căng thẳng đến nổ tung bên tai cậu những sợi tóc mai quất mạnh vào đầu cậu Nếu không có lớp phòng hộ tinh thần lực, Thẩm Việt đã tan thành tro bụi.
Thẩm Việt giữ chặt cánh tay hắn: "Tháp Liệt Nhân! Em ở đây!"
Cậu cố gắng dùng tinh thần lực dò xét vào biển tinh thần của Tháp Liệt Nhân nhưng bị dòng chảy xoáy dữ dội đẩy lùi tuyệt vọng nhận ra rằng thứ ban đầu bị áp chế trong biển tinh thần của hắn độc tố bọt biển đã một lần nữa giành lại quyền kiểm soát.
"Gọi tàu vượt không gian X798, gọi tàu vượt không gian X798! Xin trả lời!" Nhận được cảnh báo bất thường từ tàu vượt không gian, mười mấy tàu hộ vệ nhỏ đã đuổi theo chúng.
X798 không có phản hồi.
Tàu hộ vệ chỉ có thể bay song song một bên.
Bên trong tàu chiến, tiếng cảnh báo liên tục sau đó nổ tung.
Những người ở phía dưới vẫn nghĩ đó chỉ là diễn tập của tàu tuần tra, có người còn lấy quang não ra chụp lại.
Thẩm Việt lập tức hiểu ra, bọt biển màu đỏ đại diện cho điều gì, đó là độc tố cơ thể mẹ. Bọn chúng lại một lần nữa đánh thức độc tố đang ngủ say trong cơ thể Tháp Liệt Nhân.
Đây là sức mạnh bộc phát không giới hạn của tinh thần lực cấp 3S, đáng sợ hơn bất kỳ lúc nào, tựa như trở lại lần đầu tiên nhìn thấy hắn ở cửa hàng đồ cũ nhưng tình huống này đáng sợ hơn gấp trăm lần.
Biển tinh thần của Tháp Liệt Nhân bài xích tất cả như điệu múa của ma quỷ trên biển cả mỗi một nhịp chân đều kích nổ một đỉnh điểm mới.
Rơi vào trạng thái phong bế cảm quan tuyệt đối độc tố giam cầm hắn trong thế giới đau khổ nhất của chính mình, hắn sẽ duy trì sự điên cuồng, bùng nổ tinh thần lực không giới hạn.
"Tháp Liệt Nhân, xin anh, em ở đây mà..." Thẩm Việt cuối cùng lại ôm chặt lấy hắn.
Nhưng luồng tinh thần lực vô tình lại đẩy cậu ra lưng lại một lần nữa đập vào vách khoang.
Tháp Liệt Nhân không nghe thấy tiếng gọi khẩu trang trên mặt sớm đã bị tinh thần lực xé rách những sợi tóc vàng tán loạn bay múa cuồng loạn.
Bởi vì độc tố, hai linh hồn từng kề sát bên nhau giờ phút này tinh thần lực lại bài xích lẫn nhau như hai cực của nam châm vĩnh viễn không thể chạm vào.
Mặc dù vậy, Thẩm Việt vẫn phải ôm lấy hắn, cậu biết Tháp Liệt Nhân hiện tại sợ hãi đến nhường nào, Thẩm Việt không thể để hắn chìm đắm trong thế giới khủng khiếp đó.
Thẩm Việt vươn tay, trán đã nổi đầy gân xanh áp lực khủng khiếp gần như muốn ép vỡ xương cốt mỗi một tế bào đều gào thét điên cuồng.
Đến thời khắc ngươi mạnh ta yếu này, cậu đã không còn đường lui và cũng không muốn lùi bước một khi yếu đi thân thể cậu sẽ lập tức bị tinh thần lực của Tháp Liệt Nhân xé nát.
Tháp Liệt Nhân luống cuống đứng tại chỗ, chỉ có đầu ngón tay run rẩy, dường như đang tìm kiếm thứ gì nhưng hắn không nhìn thấy không nghe thấy không sờ được, ngay cả xúc giác cũng biến mất hắn bị giam cầm trong tảng đá, biển tinh thần bạo loạn khiến hắn mất đi lý trí, linh hồn run rẩy trong bóng tối.
Hắn không tìm thấy, hắn không tìm thấy, hắn không tìm thấy Thẩm Việt...
Đây là nhận thức duy nhất của hắn sau khi mất đi toàn bộ cảm giác trước khi hóa thành đá.
Cơn lốc tinh thần lực điên cuồng bao quanh hắn hai tai và hai mắt Tháp Liệt Nhân đều chảy máu hắn vô tri vô giác tùy ý để tinh thần lực điên cuồng nuốt chửng hắn, như cây đại thụ bị hồng thủy cuốn trôi, rễ cây sắp lìa khỏi mặt đất.
Một bàn tay kiên định xuyên qua dòng chảy cuồng bạo, khóe miệng Thẩm Việt chảy máu, một đóa hoa lửa màu vàng từ đầu ngón tay cậu tràn ra, tựa như đóa sen buông xuống mỗi một tấc tiến lên đều vô cùng gian nan.
Cuối cùng, ngón tay cậu chạm vào tay Tháp Liệt Nhân, hai luồng tinh thần lực bài xích lẫn nhau cọ xát dữ dội hư không đã bành trướng.
Bảng điều khiển và các nút bấm đều bị phá hủy hoàn toàn, vỏ ngoài tàu chiến phồng lên dữ dội, chỉ kịp phát ra tiếng cảnh báo cuối cùng.
Tàu hộ vệ phát hiện có điều bất thường bắn ra lưới năng lượng chuẩn bị cưỡng chế chặn lại.
Nhưng chỉ trong tích tắc cánh cửa khoang đã vỡ nát cuối cùng cũng không chịu nổi toàn bộ nổ tung.
Mảnh vỡ bắn tung tóe ra không gian lại bị luồng tinh thần lực điên cuồng hất văng bắn nhanh ra ngoài hai chiếc tàu hộ vệ bám sát phía sau bị thủng lỗ ở vỏ ngoài suýt chút nữa tan tành.
Sau khi cửa khoang nổ tung áp lực chênh lệch trong ngoài khiến toàn bộ thân tàu mất kiểm soát tàu vượt không gian quay cuồng hai vòng trên không trung, hai người bên trong tàu gần như bị áp lực thổi quét.
Tháp Liệt Nhân vẫn hoàn toàn bất tỉnh, luồng khí khổng lồ đánh mạnh vào tinh thần lực của cả hai hai bàn tay vừa chạm vào nhau lại bị đẩy ra như một bàn tay khổng lồ chụp mạnh Thẩm Việt xuống đất.
Thân thể Tháp Liệt Nhân như mảnh vỡ trong không trung, tóc hắn thậm chí bị xé thành sợi nhỏ, cứ tiếp tục như vậy, xương cốt và thân hình hắn cũng sẽ bị áp suất xé nát.
"Không... Tháp Liệt Nhân!" Đồng tử Thẩm Việt co rút dữ dội, lá phổi đã không thể co bóp phát ra tiếng run rẩy cuối cùng, một tiếng kêu khàn đặc bị bao phủ trong luồng khí.
Trong khoảnh khắc, luồng tinh thần lực điên cuồng từ trong cơ thể cậu lao nhanh ra, cuồn cuộn trào dâng điên cuồng, vô số dòng xoáy tinh thần lực như hồng thủy bao vây Tháp Liệt Nhân.
Giống như một hành tinh bị mặt trời nuốt chửng Thẩm Việt trong khoảnh khắc cuối cùng ôm chặt lấy hắn.
Toàn bộ tàu vượt không gian nổ tung trên không trung ầm một tiếng vang vọng khắp Nora.
Ngọn lửa tử vong bùng cháy, tro bụi cuồn cuộn những mảnh vỡ mang theo lửa của tàu chiến rơi xuống đốt cháy một phần khu vực trên mặt đất lửa cháy ngút trời.
Tất cả những người quan sát thấy cảnh này trên mặt đất đều kinh hoàng kêu lên.
Sau đó, thế giới chìm vào một khoảng lặng đáng sợ.
"Gọi tổng bộ, tàu vượt không gian X798 vỡ tan, nguyên soái Tháp Liệt Nhân rất có thể ở trên đó xin đội cứu hộ và tổng bộ lập tức chi viện! Gọi lại tổng bộ..."
Như một tiếng sét giữa trời quang, khi nhận được yêu cầu cứu viện tất cả nhân viên công tác tại hiện trường đều sững sờ.
Đối với Quân đoàn Đệ nhất,m đây là khoảnh khắc đen tối và tuyệt vọng nhất trong lịch sử quân bộ.
Tàu vượt không gian nổ tan ở tốc độ như vậy, cơ thể con người không thể chịu đựng nổi lực lượng đó dù là nguyên soái tinh thần lực mạnh nhất cũng không thể chống lại sức mạnh khủng khiếp này.
Ngay khi nhận được yêu cầu cứu viện, đã có người bật khóc.
Mặc dù vậy, đội cứu hộ mặt đất của Nora vẫn lập tức chạy đến hiện trường.
Địa điểm tàu chiến rơi xuống là một khu rừng rậm rạp, nằm giữa 40% diện tích đồng bằng lục địa của Nora, một vùng rừng rộng lớn.
Vì chưa từng bị khai phá, địa hình phức tạp và cây cối dày đặc khiến công tác cứu hộ trở nên khó khăn.
Vô số máy móc dò tìm và robot cứu hộ được triển khai để dập lửa và cứu người.
Hạ Tá đích thân dẫn đầu các motor bay và tàu chiến tìm kiếm ở tầng trời thấp.
Ngang Khoa Lạp ngồi trong phòng tộc trưởng, cúi đầu, đôi mắt tang thương như tro tàn.
Mặc dù Quân đoàn Đệ nhất cố gắng ém nhẹm tin tức nhưng vì sự việc xảy ra có quá nhiều người chứng kiến quá trình nổ tung căn bản không thể ngăn chặn sự bùng nổ thông tin.
Bất cứ ai có hiểu biết về quân đoàn đều biết, X798 luôn là tàu vượt không gian mà Tháp Liệt Nhân sử dụng.
Tinh Võng nổ tung như một nồi lẩu phía dưới tài khoản của Tháp Liệt Nhân tràn ngập bình luận họ hy vọng Tháp Liệt Nhân sẽ ra mặt giải thích mọi chuyện.
Họ kỳ vọng người Hạ tộc Khắc Lai sẽ ra mặt "bác bỏ tin đồn", kỳ vọng giống như lần phân hóa trước, mọi người cảm thấy vẫn còn hy vọng, vẫn còn phép màu xảy ra.
Nhưng người Hạ tộc Khắc Lai Khách lại im lặng đến đáng sợ, ngay cả toàn bộ trang viên cũng chìm trong tĩnh lặng dường như đang chìm đắm trong tiếng khóc thảm thiết không lời.
Trong phòng Sắt Mễ Tư, tất cả đồ vật đều bị ném vỡ tan tành trên mặt đất, hắn điên cuồng vớ lấy ghế, phá hủy mọi thứ.
Thông tin từ Hắc Ám Quân đoàn gửi đến, kẻ thần bí cười nói: "Sao rồi? Đây chẳng phải là mục đích của ngươi sao?"
Sắt Mễ Tư trừng mắt đỏ ngầu nhìn hắn: "Không! Ta chưa bao giờ muốn anh hai chết!"
Hắc ảnh thờ ơ đáp: "Được thôi, đó chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, ai mà biết tàu vượt không gian lại rơi chứ? Là Tháp Liệt Nhân số tận ở đó... Tóm lại ngươi đã giúp Hắc Ám Quân đoàn một ân lớn."
"Tại sao Thẩm Việt lại xuất hiện! Thẩm Việt! Tại sao hắn lại đưa anh hai lên tàu!" Sắt Mễ Tư run rẩy toàn thân, hét lên sắc nhọn: "Chính hắn đáng chết!"
Hắc ảnh cười ha ha: "Diệt trừ hai mối họa lớn trong lòng, ngài là công thần của đế quốc."
"Cút!" Một chiếc bình hoa xuyên qua hình ảnh mô phỏng, sau đó quang não bị cắt đứt.
Không ít người dân Nora tự nguyện tham gia đội cứu hộ, lúc này, mọi người chỉ hy vọng có thể tìm kiếm được vài mảnh thi thể còn sót lại.
【Xin hãy nói đó không phải sự thật, chẳng phải nói sắp kết hôn sao? Tại sao lại xảy ra chuyện này?】
【Trời ơi, xem video mà tôi bủn rủn cả người.】
【Nghe nói cửa khoang bị tinh thần lực ép nổ, thực sự không dám tưởng tượng trước đó đã xảy ra chuyện gì?】
【Tìm kiếm cả ngày rồi, vẫn chưa tìm thấy gì, hu hu hu...】
【Tôi sai rồi, chỉ cần Tháp Liệt Nhân sống lại, anh ấy muốn cưới ai cũng được.】
【Rõ ràng sáng nay tôi còn đang "ship" họ...】
Nơi lửa cháy qua trơ trụi một vùng, không có bất kỳ dấu hiệu của sự sống, mọi người mở rộng phạm vi tìm kiếm trên toàn mạng, hướng sâu vào trong rừng rậm.
Tại hiện trường cứu hộ, trong một khu rừng rậm rạp, những con thú cứu hộ được quân đội huấn luyện bất ngờ có dấu hiệu lùi bước.
Hạ Tá vốn đã không còn hy vọng bỗng nhiên bừng tỉnh nói: "Mau! Dùng máy dò tin tức tố!"
Dù người có may mắn sống sót, trong tình huống đáng sợ như vậy, cũng không thể có tin tức tố tiết ra, thiết bị ngược lại sẽ bị vô số yếu tố tự nhiên gây nhiễu, nên ngay từ đầu không ai nghĩ đến việc sử dụng máy dò tin tức tố.
Máy dò vừa bật lên, kim đồng hồ rung mạnh dữ dội, hy vọng bùng lên trong mắt mọi người, đây là một luồng tin tức tố vô cùng mạnh mẽ.
Cũng may mũ giáp của nhân viên cứu hộ đều được trang bị bộ lọc cách ly tin tức tố, nên không bị luồng tin tức tố này gây nhiễu.
Theo hướng dẫn của thiết bị, sau khi băng qua một khu rừng rậm, xuất hiện một thung lũng hiểm trở.
Máy dò tin tức tố kêu bíp liên tục, giá trị cường độ đạt đến đỉnh điểm.
Vạch đám cỏ dại che khuất tầm nhìn, hình ảnh trước mắt khiến đầu óc Hạ Tá oanh một tiếng nổ tung.
Thẩm Việt quỳ gối trên mặt đất, đầu gục xuống, cổ như cọng cỏ bị gãy gập, cả người vết máu đã khô cạn trong lòng ngực cậu ôm Tháp Liệt Nhân mềm oặt và không còn sự sống.
Tựa như một bia mộ, Tháp Liệt Nhân được cậu ôm chặt trong lòng, là cậu đang ôm một nấm mồ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro