Chương 6: Cậu đây là xuyên thư thật


Chương 6: "Nếu thế giới này từ chối ta, vì sao ta không thể vứt bỏ thế giới này?"

"Ý nghĩa của cuộc sống không nằm ở việc có được bài tốt trong tay, mà là ở việc đánh tốt khi cầm trúng bài xấu" —— những lời này là thuyết minh về kí chủ hoàn mỹ nhà cậu =.=

Có một bán thú nhân, hắn là người có được huyết thống Long Thú cao quý nhất, đồng thời cũng có được huyết thống người vượn đê tiện nhất.

Sự ra đời của hắn không được ai chờ mong, người cha mang dòng máu Long Thú không biết sự tồn tại của hắn, người mẹ với huyết thống vượn hận không thể giết chết hắn. Nhưng hắn vẫn còn sống, bởi Liên Minh Tinh tế không cho phép phá thai, vì thế mẹ đã đem hắn bán đi ngay từ lúc mới lọt lòng, đổi bằng một ổ bánh mì.

(chỗ người mẹ huyết thống vượn, mình nghĩ là đang nói về con người đó)

Tiếp theo, ở Sở giám hộ lớn nhất trên hành tinh có độ nguy hiểm cấp F, quá trình lớn lên của hắn thì khỏi phải nói, mọi loại khinh nhục, chịu đói, chịu khổ nhưng hắn vẫn kiên cường trưởng thành. Ở trong Sở giám hộ này, sự ấm áp duy nhất mà hắn có được là vài câu nói quan tâm và tươi cười của một bạn người cá.

Khi bạn người cá được mười hai tuổi, hắn bị một tên quý tộc nhìn trúng, vì hắn kế thừa tướng mạo tốt đẹp của người cha mang huyết thống Long Thú, đáng nói nhất là, người mẹ với huyết thống vượn của hắn cũng có một đôi mắt vô cùng đẹp. Vì thế, tên quý tộc nhìn trúng hắn, muốn nuôi hắn thành một món đồ chơi. Vốn dĩ, bán thú nhân biết diện mạo của chính mình sẽ gây hoạ, nên vẫn luôn cố ý làm cho bản thân trở nên bẩn thỉu, cho nên ngay từ đầu người mà quý tộc nhìn trúng là người cá yêu mị hơn, mê người hơn, nhưng người cá vì ghét bỏ tên quý tộc mập mạp này nên đã bán đứng chính người bạn của mình.

Từ sự ấm áp duy nhất có được trong lúc trưởng thành cho đến cuối cùng lại biến thành mũi dao nhọn ghim vào tim.

Bán thú nhân trong cùng đêm đó đã dũng mãnh bạo phát huyết thống Long Thú, giết tên quý tộc kia, sau đó lẩn trốn vào rừng rậm Chuck.

Ở rừng Chuck, hắn gặp được người thứ hai đối xử rất tốt với hắn, người này đã thu lưu hắn, giúp hắn trị thương còn cho hắn ăn, cũng không có đánh đập hắn, nhưng trong một lần Lão Thực Nhân làm nghiên cứu về dược, đã trùng hợp phát hiện ra máu của bán thú nhân có tác dụng tăng lực tinh thần, nên lập tức biến hắn trở thành một vật thí nghiệm, thực hiện các loại nghiên cứu tàn nhẫn.

Bạn nhỏ bán thú nhân kiên trì vượt qua bốn năm, rốt cuộc đã dự trữ đủ sức mạnh, không thầy mà nên điều khiển được lực nguyên tố. Hắn rời khỏi rừng rậm, sau khi băm lão ta thành trăm mảnh.

Về sau, bán thú nhân dùng thuốc ngụy trang mà Lão Thực Nhân nghiên cứu ra, tiến vào học viện cơ giáp, gia nhập một đội cơ giáp. Nhưng từ đây, mặc kệ hắn gặp được ai, mặc kệ ban đầu bọn họ đối xử với hắn như thế nào, thì đến cuối cùng họ đều nhất định sẽ lợi dụng hắn, phản bội hắn. Ban đầu đội cơ giáp này rất đoàn kết, nhưng sau đó, trong một lần nhận nhiệm vụ cấp SS đã xuất hiện vấn đề, vì trốn tránh trách phạt của cố chủ, bọn họ đùn đẩy lẫn nhau, sau đó thống nhất đẩy hết tất cả trách nhiệm lên người bán thú nhân. Đối với bán thú nhân thì từ sau khi giết tên điên, hắn đã quá quen với phản bội. 

Nhưng điều gây thất vọng nhất đối với hắn, đại khái chính là cha mẹ của hắn. Vào lúc hắn thật vất vả xông vào Liên minh Tinh tế, cũng đã trở thành chiến sĩ cơ giáp, cha nhận ra hắn, tiến cử hắn vào gia tộc, nhưng đó chỉ là vì muốn lợi dụng dòng máu trong người bán thú nhân để làm thí nghiệm, đối với người cha mang huyết thống Long Thú cao quý mà nói, bán thú nhân chỉ là một quân cờ, sao lại có thể là con hắn được?

Hình ảnh khắc cốt ghi tâm nhất là khi bán thú nhân vì muốn tạo vinh dự cho gia tộc Long Thú của cha nên đã bắt giữ một tên tội phạm tinh tế đang lẩn trốn, dẫn đến bị thương. Nhưng thời điểm trên người hắn chồng chất vết thương về đến nhà, cũng chỉ thấy trong nhà đang giăng đèn kết hoa, cảm giác vô cùng vui sướng,  một  3 người gồm cha Long Thú cùng vợ cả, con trai đang cùng nhau ăn mừng sinh nhật. Nhìn cảnh người một nhà hạnh phúc, thân mật, bán thú nhân đứng ngoài hiên nhà, hắn đứng đó thật lâu, thật lâu mới xoay người chậm rãi rời đi.

Bắt đầu từ sau khoảnh khắc đó, bán thú nhân âm thầm xây dựng lực lượng của chính mình, lợi dụng địa vị quý tộc Long Thú thành lập đội quân cơ giáp, chờ đến khi người cha Long Thú dẫn theo các nhà khoa học của phòng thí nghiệm Liên minh Tinh tế xâm nhập nơi ở của hắn, hắn cũng đã có đủ sức mạnh để chạy khỏi Tinh tế, lúc thoát đi còn thuận tay tiêu diệt căn cứ của quý tộc Long Thú. Thế nhưng, sau khi người cha Long Thú kia của hắn may mắn thoát chết, đã lợi dụng máu của mẹ hắn, truy tìm được nơi ở cũ của hắn, lại giả bộ thân thiết cùng người mẹ mang huyết thông vượn, làm cho bà ta tuyên bố phải tự tay giết hắn!

—— không có chờ mong, sẽ không có thất vọng.

—— không có tuyệt vọng, sẽ không có vứt bỏ.

Nếu thế giới này từ chối ta, vì sao ta không thể vứt bỏ thế giới này?

Nếu thế giới này không có chỗ dung thân, vì sao ta không thể tạo ra thế giới thuộc về ta?

Vì thế, bán thú nhân đi lên con đường thành BOSS gặp thần giết thần, gặp phật giết phật!

Châm ngòi chiến tranh tinh tế gì đó không đáng nói, tại khu an toàn cấp bậc A của Liên minh Tinh tế tàn sát tất cả sinh vật, càng là chuyện nhỏ!

Cuối cùng dùng hạt nhân của Liên minh Tinh tế mạnh mẽ phá tan động đen, chuyện hạt nhân mất đi khiến Liên minh Tinh tế chỉ có thể biến thành một hành tinh chết gì đó, ╮(▽\\\ ")╭, lại tính cái gì? =.=

Đơn giản mà nói, đây là một vai chính khốn khổ phải trải qua đủ loại bất hạnh, sau đó thành bệnh xà tinh, hắc hóa, báo thù, hủy diệt tinh tế, cuối cùng đại khái tự mình chơi quá trớn chuyện xưa (phá tan lỗ đen gì đó =.= đây không phải là tìm chết sao).

Mà vai chính này chính là kí chủ nhà cậu —— Ansel.

Mèo méo meo mèo meo...... Thiệt là khắp chốn vui mừng QAQ

Từ từ! Theo như trong sổ tay căn nguyên này thì tên của kí chủ là khi người cha Long Thú nhận nhóc mới đặt, lúc ấy, trong lòng ông ta mang ác ý cùng trào phúng mới đặt tên...... Mà trước đó, tên của kí chủ vẫn luôn là một chữ —— Mạc.

Á đù! Đây là cái tiết tấu gì vậy?

Chẳng lẽ việc cậu xuất hiện đã thay đổi quỹ đạo vận mệnh của kí chủ? Cẩn thận ngẫm lại, cũng có thể á, sự tồn tại của hệ thống còn không phải là một cái bàn tay vàng thật lớn ư, BUG bàn tay vàng gì đó cũng có chút thú vị. Hiện tại kí chủ mới mười tuổi đã vào rừng Chuck, vậy không phải là có thể tránh đi nhánh cốt truyện ông già dê quý tộc kia sao? Và chỉ cần cậu còn ở đây thì sẽ có thể tránh khỏi tên khoa học điên, không cho cái tên đó phát hiện ra kí chủ, liền sẽ không có cơ hội thương tổn kí chủ!

Uầy! Kí chủ chính là gặp quá nhiều ác ý cuối cùng mới hóa bệnh xà tinh, chỉ cần cậu bảo vệ kí chủ, nghiêm túc dạy dỗ kí chủ, hehehe...... Nuôi thành một quý ông chính trực, anh minh, cao lớn, uy vũ không phải là chuyện mơ tưởng!

Nghĩ đến đây, Thiệu Ninh tự cho mình 32 like!

Nhưng mà, Thiệu Ninh vẫn là dùng đôi mắt sáng lấp lánh hỏi Thanh Bình đang mờ mịt nhìn cậu, "Khi chúng ta trói định kí chủ, quỹ đạo vận mệnh của kí chủ khẳng định sẽ có thay đổi, như vậy có nghiêm trọng lắm không?"

"Đương nhiên không nghiêm trọng, quỹ đạo vận mệnh kia chỉ là sinh vật cấp thấp tự mình an ủi, ở thời không cao cấp trước nay đều không có vận mệnh như thế. Chỉ cần không vi phạm thủ tục hệ thống, chúng ta làm cái gì đều không có vấn đề. Nhưng em phải nhớ kỹ nha, không thể trợ giúp kí chủ làm ra sự việc phá hư cân bằng không gian." Thanh Bình sờ đầu Thiệu Ninh, nghiêm túc dặn dò. Làm một hệ thống trí năng cao cấp, Thanh Bình chỉ cảm thấy đứa trẻ hệ thống mới sinh này có chút quái dị, nhưng cụ thể là dị ở chỗ nào thì lại không nói được, chỉ có thể quy về lỗi do hệ thống mẹ nhiều năm chưa tạo ra hệ thống mới. Có lẽ lần này tạo ra hệ thống mới, trải qua nhiều lần đổi mới từ hệ thống mẹ, nói không chừng lại tăng cấp bậc trí năng đâu. Nghĩ như vậy, Thanh Bình không khỏi chờ mong lần cải tạo tiếp theo, trở lại cơ thể mẹ để tiếp thu trình tự đổi mới. Ừ, đến lúc đó khẳng định chính mình sẽ càng giống một con người.

Thiệu Ninh nghe xong thì vui sướng gật đầu liên tục, một vật thể dạng đám mây trái uốn phải éo vặn vặn. Thanh Bình nhìn, hai mắt bừng sáng lên, ai u, hệ thống mới sinh này thật là ngây thơ và đáng yêu nha.

Biểu hiện của thích chính là ôm, anh dùng gương mặt cọ thẳng lên đám mây trắng nhuyễn mềm.

Thiệu Ninh khó chịu muốn né tránh, đột nhiên xuất hiện một luồng áp lực phô thiên cái địa (trải khắp trời che kín đất) nghiền áp lại đây, Thiệu Ninh cứng đờ, còn chưa kịp nhích đã bị Thanh Bình ôm chặt, nhảy lên cao, tay phải giương lên, một lưới phòng hộ ngay lập tức bao hai người lại.

Thiệu Ninh tập trung nhìn vào, hả? Kí chủ Ansel nhà cậu đã trở lại? Khoan khoan! Làm sao mà quần áo của kí chủ nhỏ lại rách tung toé, trên người còn mang theo vết máu?! Kí chủ nhỏ bị thương?! Thiệu Ninh không chút nghĩ ngợi, lao ra khỏi lưới phòng hộ, nhào về hướng Ansel đang mặt không biểu cảm, "An, em bị thương hả?!!"

Ansel ôm lấy Thiệu Ninh, cúi đầu liền thấy trong ánh mắt thuần đen giống mình tràn đầy lo lắng cùng vội vàng, "Em bị thương ở đâu? Hả?"

"Tôi không có việc gì." Ansel ôm chặt Thiệu Ninh, thấp giọng nói, nói xong thì ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Bình đã giải trừ lưới phòng hộ, đang hướng bọn họ bước tới với vẻ mặt tò mò, Ansel lại mặt không biểu xúc, "Anh là ai?" Ansel hỏi, cảnh giác nhìn chằm chằm Thanh Bình.

"Đó là Thanh Bình, cũng giống như anh đều là hệ thống." Thiệu Ninh uốn éo nói, sao kí chủ ôm chặt dữ vậy??

Hệ thống? Đáy lòng Ansel hơi thả lỏng, thả nhẹ tay, mới vừa nãy, hắn cho rằng hắn lại bị cướp đi thứ hắn thật vất vả mới có được......

"Yup, tôi cùng Thiệu Ninh đều là hệ thống như nhau." Thanh Bình mỉm cười nói, cấp bậc của anh so với Thiệu Ninh thì cao hơn, kỹ năng mà hệ thống đẳng cấp cao có được tương đối nhiều, kỹ năng đặc biệt nhất của anh chính là nhìn thấu, có thể nhìn thấu bất cứ hồn lực cùng lực tinh thần của bất kì kẻ nào. Kỳ quái, kí chủ của Thiệu Ninh chỉ là một đứa trẻ, hồn lực như thế nào cô đọng lại được như vậy, tinh thần lực cũng vô cùng thuần túy? Song, kí chủ càng lợi hại, liền đối với thăng cấp của hệ thống càng có ích.

"Xin chào." Ansel gật đầu, hướng Thanh Bình chào hỏi.

Thanh Bình cười tủm tỉm gật đầu, lúc này trên mặt Ansel vẫn còn dơ muốn chết, quần áo cũng rách nát, nhưng đôi mắt của Ansel xinh đẹp hiếm thấy, cùng Thiệu Ninh giống nhau là đen nhánh, lông mi rất dài, trắng đen phân minh, rất sâu, tựa như đại dương huyền bí, thật dễ dàng khiến người trầm mê. Chỉ với đôi mắt này, anh lấy trình tự thẩm mỹ của hệ thống tới phán đoán, kí chủ của Thiệu Ninh sau này lớn lên khẳng định sẽ là một người rất đẹp trai.

"Em thật sự không bị thương sao?" Thiệu Ninh vẫn là không yên tâm, xoắn thân mình dùng bàn tay đám mây ấn trán Ansel, tính dùng trình tự chẩn bệnh tự mình kiểm tra kí chủ kĩ càng.

Ansel không có cản cậu, hơi buông lỏng tay ra, nhưng vẫn ôm gắt gao, đôi mắt nhìn chằm chằm Thanh Bình như cũ, "Tại sao bề ngoài của anh cùng Thiệu Ninh khác nhau?"

"Bởi vì tôi lên cấp mười lăm. Hệ thống cấp mười lăm có thể tự do biến ảo cơ thể. Đương nhiên trước cấp mười lăm, hệ thống cũng có thể sử dụng điểm để đổi thân thể. Nhưng những cái đó đều không phải thật đặc biệt." Thanh Bình cười giải thích, trong lòng lại đang suy nghĩ: rốt cuộc thì Thiệu Ninh cũng chỉ là hệ thống mới sinh, những việc này cậu đều không nói qua với kí chủ sao?

Ansel đã hiểu, khẽ gật đầu.

Lúc này, Thiệu Ninh cũng đã kiểm tra xong, sau khi xác nhận kí chủ nhà mình hoàn hảo, cũng không thiếu phụ tùng gì, cậu đóng trình tự chẩn bệnh, liền nghe Thanh Bình nói rằng hệ thống cấp mười lăm có thể tự do biến ảo thân thể. Chu choa, điều này thật đúng là quá tuyệt!

"Cảm ơn anh đã đặc biệt quan tâm đến Thiệu Ninh, hẹn gặp lại." Ansel nói, ôm chặt Thiệu Ninh trong lòng ngực rồi ngay lập tức xoay người, ở trên giao diện trong suốt đột nhiên xuất hiện, ấn xuống "Rời khỏi".

Thiệu Ninh chỉ kịp vẫy tay với Thanh Bình, lại chớp mắt liền về tới không gian nhiệm vụ.

Cậu nghiêng đầu nhìn Ansel, áp lực che trời lấp đất vừa nãy chính là thật sự, dù kí chủ nhỏ có hồn lực max điểm, cũng không có khả năng nhanh như vậy liền hoàn thành hết nhiệm vụ nha. Rốt cuộc ở trong không gian kia, kí chủ đã rèn luyện cái gì?

"An, em đã thu thập được quả nguyên tố??" Thiệu Ninh đôi mắt sáng long lanh hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro