Chương 16: Cô độc nơi hoang dã

  Dù mọi chuyện xảy ra là do lỡ ăn phải nguyên liệu gì đó lạ, Cố Triết vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ về cơ thể mình. Tính khí của anh đã hoàn toàn cương cứng, thư huyệt cũng ướt át, bên trong thậm chí còn ngứa ngáy khó chịu.

Anh bất giác nhớ lại vài lần ân ái ít ỏi trước đây. Tuy mỗi lần đều bắt đầu bằng sự ép buộc trái với ý muốn của anh, nhưng không thể phủ nhận, mỗi lần đều khiến thân thể anh được nếm trải khoái lạc cao trào tột cùng, gần như khó lòng chịu nổi.

Anh hận tên tội phạm hiếp dâm Viol kia, nhưng anh lại càng hận thân thể chính mình lúc này, lại không thể khống chế được mà khao khát ôm ấp như vậy, thậm chí là sự xâm phạm thô bạo.

Cố Triết cuộn tròn trên mặt đất. Ban đầu anh chỉ đưa tay an ủi tính khí phía trước, nhưng điều này hoàn toàn không thể dập tắt dục vọng. Anh nhắm chặt mắt một lát, ngón tay đưa xuống ấn vào thư huyệt đã ướt đẫm, nơi đó đã hé mở mời gọi, ngón tay thăm dò dễ dàng bị bao bọc bởi hơi ấm nồng nhiệt.

Gần như ngay lập tức, trước mắt anh như phủ một màn sương mù bởi sự kích thích to lớn. Vách thư huyệt mềm mại, dính nhớp, khao khát nuốt chửng kẻ xâm nhập, dù có ba ngón tay đùa bỡn cũng vui vẻ chịu đựng.

Dục vọng trong thân thể Cố Triết vừa thoáng dịu đi, nhưng tâm lý lại thấy một trận bi ai. Dáng vẻ anh lúc này chắc hẳn vô cùng ghê tởm, thư huyệt dị dạng thừa thãi bị ngón tay mình lấp đầy, dơ bẩn và hạ lưu.

Anh chợt nhớ lại cách gọi của tên tội phạm hiếp dâm đó dành cho anh: "Vợ nhỏ lẳng lơ."

Trong lòng anh cảm thấy chán ghét chính mình đến cùng cực: Tại sao anh lại có thân thể như thế này? Tại sao phải bị ép trải qua những chuyện như vậy? Tại sao anh rõ ràng không muốn chịu đựng những điều này, lại bị tất cả mọi người coi là đồ lẳng lơ hạ tiện?

Anh không còn gì rồi, không ai quan tâm đến anh, cũng sẽ không có ai yêu thích anh, bản thân anh cũng vô cùng ghê tởm chính mình. Người như anh sống trên đời này còn có ý nghĩa gì?

"A Triết, anh có ổn không?"

Ariel không biết đã quay lại từ lúc nào, giọng nói của hắn vang lên bên cạnh Cố Triết. Cố Triết không dám ngẩng đầu nhìn hắn, sợ để hắn nhìn thấy bộ dạng dơ bẩn xấu xí của mình, hắn sẽ thấy buồn nôn lắm.

"A Triết..." Giọng Ariel có chút khàn đặc. Hắn nửa quỳ xuống đất, nâng cằm Cố Triết lên, để anh nhìn về phía những dị thú vẫn đang giao phối cách đó không xa, "Thời gian giao phối của chúng đã vượt quá trạng thái sinh lý bình thường. Thứ chúng ta ăn nhầm có thể sẽ duy trì tác dụng rất lâu, và chưa chắc đã tự đào thải được."

"A Triết..." Ariel chống tay xuống đất kề bên tai Cố Triết, cả người anh nằm trong bóng râm của hắn, đôi mắt tím u tối sâu thẳm, "Em muốn anh, có được không?"

Cố Triết nhìn hắn, khó mà trả lời. Gò má Ariel ửng đỏ, rõ ràng cũng đang nhẫn nhịn. Họ đã xác nhận quan hệ yêu đương, ngày thường không thiếu những cử chỉ thân mật, cũng thường xuyên ôm nhau ngủ. Trong tình huống này, dường như hoàn toàn không có lý do gì để từ chối.

"A Triết..." Ariel như làm nũng, kéo dài giọng, thúc giục đầy khó nhọc.

Cố Triết thật ra chưa từng tưởng tượng anh sẽ xảy ra chuyện gì với Ariel. Ariel luôn tỏ ra rất thong dong tự tại, đôi mắt trong như pha lê tím, dung nhan tinh xảo cao quý thánh khiết, khiến người ta hoàn toàn không thể liên hệ hắn với những dục vọng trần tục, dường như đó là một sự báng bổ đối với hắn.

Nhưng giờ phút này, dáng vẻ hắn kiềm chế dục vọng khiến Cố Triết bỗng nhiên cảm thấy, thì ra hắn cũng là một nam tử bình thường có ham muốn như vậy.

"Nếu..." Cố Triết thấp thỏm thỏ thẻ, "Nếu cậu ... không chê bai thân xác tàn khuyết của tôi..."

Ngài Ariel nghe anh thuận tình, nhoẻn miệng cười: "Sao tôi lại chê được cơ chứ?"

Bàn tay hắn lướt dọc theo tà áo Cố Triết, nhẹ nhàng luồn vào trong, mân mê vùng bụng săn chắc của anh, rồi siết chặt lấy eo thon, thì thầm: "Anh có biết không, em sắp chết vì yêu anh rồi."

Cố Triết nào hiểu hết ẩn ý trong lời của hắn, chỉ cảm thấy sự đụng chạm da thịt kì diệu xua tan đi cái nóng rực trong thân thể cả hai. Quần áo trên người anh bị cởi ra, hờ hững buông lơi hai bên sườn.

Quần áo trên người Ariel cũng được cởi bỏ phân nửa, để lộ làn da trắng nõn tựa ngọc. Thân hình người không hề mảnh khảnh như nhìn từ bên ngoài, những múi cơ săn chắc, mạnh mẽ ẩn hiện dưới làn da mịn màng, mang đến một vẻ đẹp đầy sức sống.

Mái tóc đen dài luôn được búi cao giờ buông xõa xuống bờ ngực trắng ngần. Gương mặt người ửng hồng, đôi môi đỏ mọng như cánh hoa đào, ánh mắt nồng nàn dục vọng nhìn đắm đuối người dưới thân.

Đối với Cố Triết, cảnh tượng trước mắt quả là một cơn chấn động mãnh liệt. Ariel lúc này đẹp tựa nàng tiên cá Siren trong truyền thuyết, khiến anh chẳng thể rời mắt.

Một vật cứng nóng áp vào đùi trong anh, Cố Triết nhận ra đó là tính khí của Ariel. Màu sắc nhạt, không hề khiến người ta thấy ghê tởm, nhưng kích thước lại hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài của hắn, vượt xa cả những gì Cố Triết từng nghĩ về kích cỡ của một Beta, dường như còn lớn hơn cả của nhiều Alpha khác...

Cố Triết ngây người, không sao chấp nhận nổi Ariel, một Beta xinh đẹp, tinh tế, lại sở hữu tính khí đáng kinh ngạc đến vậy. Kích thước này... thật sự là của một Beta sao?

Nhưng anh chẳng còn thời gian để suy nghĩ nữa.

"A Triết à..." Ariel liên tục vuốt ve thân thể anh, khơi gợi dục vọng. Động tác của hắn dịu dàng đến mức Cố Triết chẳng thể kháng cự, cứ thế chìm đắm trong men tình.

Hai người vốn đã khô khan như cỏ úa gặp lửa, chẳng mấy chốc đã quấn lấy nhau, cuộn tròn thành một khối. Cảm nhận được vật to lớn giữa hai chân đang rục rịch muốn tiến vào hoa huyệt, Cố Triết theo bản năng đẩy hắn ra: "Đừng..."

"Sao vậy?" Ariel khó nhọc kìm nén dục vọng.

Cố Triết không thích nơi đó, anh theo bản năng không muốn để lộ nơi dơ bẩn ấy, nhất là trước người mình thầm thương trộm nhớ. Nếu phải ân ái ở tư thế nằm dưới, anh mong được đối xử như một Beta bình thường.

"Đừng... đừng vào đó..."

Ariel hiểu ý anh, khẽ thở dài: "Anh phải học cách chấp nhận bản thân mình, A Triết à."

Tuy hắn nói vậy, ngón tay thon dài vẫn tìm đến hậu huyệt. Hậu huyệt của Beta không nhạy cảm như Omega, lại càng không có chức năng tự tiết dịch khi động tình. Đối với nhiều Beta, việc tiếp nhận tính khí của Alpha cũng giống như Omega là một sự tra tấn, nếu không được khuếch trương đầy đủ, chắc chắn sẽ gây tổn thương.

Vậy nên, phần lớn Beta thích chọn Beta làm bạn đời, thậm chí có nhiều cặp phu phu Beta đồng tính luân phiên sinh con.

May mắn thay, thân thể Cố Triết đã đủ mẫn cảm, ngay cả hậu huyệt cũng nhanh chóng tiếp nhận sự xâm nhập. Ngón tay thon dài của Ariel cẩn thận mở rộng nơi cửa huyệt nhỏ hẹp.

Hắn cố gắng kìm nén dục vọng, mồ hôi lấm tấm trên sống mũi. Cố Triết có chút áy náy, men thuốc xui khiến, anh chủ động áp môi mình lên môi Ariel. Nếu là ngày thường, một người kín đáo, dè dặt như anh chắc chắn sẽ không làm vậy.

Ariel thoáng ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng đáp trả nụ hôn say đắm, đầu lưỡi người xâm chiếm cuồng nhiệt và gấp gáp. Cho đến khi Cố Triết gần như nghẹt thở, hắn mới liếm nhẹ môi anh, thì thầm: "A Triết, giúp em đi..."

Cố Triết chiều lòng ý anh, tay vuốt ve phân thân cứng rắn nóng bỏng bên dưới, tiếng thở thấp của Ariel như rót mật vào tai anh.

Ariel mở rộng hậu huyệt tỉ mỉ dịu dàng, rõ ràng sợ làm đau anh, mãi đến khi Cố Triết có chút không nhịn được, mới chủ động nói: "Đủ rồi, Ariel."

"Thật sao?" Ariel do dự, "Em không muốn làm anh đau."

Cố Triết nhìn hung khí to lớn kia, thật sự có chút sợ hãi, nhưng vẫn cắn răng ngầm đồng ý.

"A Triết, nhịn một chút." Ariel banh rộng hậu huyệt của y, quy đầu to lớn từng chút từng chút chen vào.

"Ưm..." Đôi mắt Cố Triết lại ướt át, nếu không phải trong trạng thái tình nồng thế này, anh chắc chắn khó mà chịu đựng được sự xâm nhập của cự vật như vậy.

Ariel vuốt ve phân thân của y, hôn an ủi, động tác rất ôn nhu, ngoại trừ hung khí đang không ngừng xâm nhập kia.

Cố Triết cảm thấy huyệt khẩu bị căng tức sưng tấy, hung khí to lớn kia phá vỡ từng tấc thịt trong cơ thể, giữa chừng nghiền qua một điểm mẫn cảm, khiến anh không nhịn được bật ra một tiếng rên rỉ.

Ariel liền kéo phân thân lên điểm đó kích thích dục vọng của anh, rất nhanh khiến cơ thể anh quên đi đau đớn, lại một lần nữa lạc vào biển tình.

Ariel cũng không thể nhịn được nữa, giữ chặt chân y, không kìm lòng được mạnh mẽ đâm vào, toàn bộ chôn sâu vào trong, chạm đến nơi sâu nhất.

"Ư!" Cố Triết thở gấp, phân thân phía trước lập tức bắn ra, từ tiểu huyệt cũng trào ra một dòng dịch nóng, vật cứng trong cơ thể cọ xát vào điểm mẫn cảm, khiến anh đồng thời đạt cao trào cả trước lẫn sau.

Cố Triết lõa thể, nằm mềm nhũn trên đống quần áo trải trên mặt đất, mặt anh ửng hồng xuân tình, vẻ mặt ngơ ngẩn, nước mắt sinh lý không kìm được tuôn rơi, khóe mắt đỏ ửng, đôi chân thon dài quấn quanh eo hắn, thư huyệt ướt đẫm chưa được thỏa mãn, hậu huyệt bị côn thịt thô to căng thành một lỗ tròn, gắt gao bao lấy đối phương, thậm chí cả vùng bụng bằng phẳng săn chắc cũng bị đỉnh lên hơi nhô ra.

Ariel thấy cảnh này, không còn kìm nén nổi dục vọng sâu kín nhất trong lòng, nâng đầu gối anh lên, không chút lưu tình mạnh mẽ vận động.

Cố Triết vẫn còn chìm trong dư vị cao trào, hoàn toàn không chịu nổi động tác mãnh liệt của hắn, hoảng hốt rên rỉ đẩy hắn ra: "Ưm! Đợi... Ariel, đợi một chút!"

"Em không nhịn được nữa." Ariel liếm đi nước mắt trên má y, giọng khàn khàn, "Nước mắt và đôi mắt của anh, rõ ràng là đang dụ dỗ em phạm tội."

"Ưm, không... không phải... mà!"

Cố Triết hoàn toàn không thể suy nghĩ gì, chỉ cảm thấy mình sắp bị người trên thân đâm xuyên, may mà tất cả đều nhờ dược lực, nếu không anh nhất định không chịu nổi, càng không nói đến việc có được khoái cảm.

Anh mơ màng rên rỉ, không biết Ariel điên cuồng bao lâu, cuối cùng ôm chặt anh bắn sâu vào trong, đem tinh dịch nóng bỏng bắn hết vào trong.

Dương vật của Cố Triết bị tinh dịch nóng bỏng trong cơ thể kích thích lại một lần nữa phóng thích, hậu huyệt cũng tiết ra không ít dịch nhờn, anh đã không còn sức lực để cảm thấy xấu hổ, thở hổn hển nhìn Ariel với đôi mắt đẫm lệ. Hơi thở Ariel khựng lại, đôi mắt màu tử la lan* thoáng hiện lên một tia tàn nhẫn đáng sợ, nhưng rất nhanh lại tan biến, cúi đầu dịu dàng hôn Cố Triết.

Nụ hôn này vô cùng triền miên, Cố Triết có thể cảm nhận rõ ràng tình cảm dịu dàng ấm áp trong đó, khiến tâm hồn anh xao xuyến, theo bản năng đưa tay ôm lấy người trên mình, hắn phát hiện mình không hề bài xích sự tiếp xúc cơ thể và chuyện chăn gối, miễn là đối tượng là Ariel.

Dư âm xuân dược dường như còn vương vấn, sau chốc lát nghỉ ngơi, dục vọng lại cuộn trào mãnh liệt, đóa hoa huyệt chưa được thỏa mãn càng thêm ngứa ngáy.

  

Cố Triết vô thức khép chặt hai chân, Ariel nhận ra dục vọng của anh, đưa tay tìm đến khe huyệt, nơi ấy đã ướt át mềm mại, ve vuốt mơn trớn vật xâm nhập.

"Nếu anh không muốn em đi vào," Ariel cắn nhẹ vành tai anh, "Vậy chúng ta có thể thử những thứ khác."

Cố Triết chưa hiểu ý, đã được Ariel đỡ dậy, người anh mềm nhũn, tựa vào vai Ariel. Áo anh đã dơ, Ariel cởi áo khoác lên người anh.

Dáng người hai người tương đương, nhưng vạt áo Ariel dài hơn, lúc này hắn không cài cúc, hờ hững trên vai, trông có vẻ rộng lớn, che khuất phần đùi, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp. Dịch ái tình lẫn tinh dịch chảy ra từ huyệt động, theo khe chân xuống tận mắt.

Chiếc áo rộng thùng thình ấy lại khiến Cố Triết, một Beta cao ráo, trông thật mỏng manh, người anh đầy dấu vết hoan lạc, chỉ mặc một chiếc áo không che hết thân thể, nửa kín nửa hở, thật khiêu khích.

Khoảnh khắc ấy, Ariel chợt hiểu "áo sơ mi của người yêu" là gì.

Anh ôm eo Cố Triết đến một cây cọc lùn dùng để cắm trại, có năm sáu cây như vậy, cắm sâu xuống đất, cao ngang hông Cố Triết, chất liệu hơi lạnh, hình dáng tròn trịa.

Cố Triết chưa hiểu ý, thì nghe Ariel nói, "Cái này hẳn có thể giúp anh giải tỏa dục vọng."

Cố Triết tưởng hắn nói đùa, không tin Ariel lại nói những lời như vậy, tưởng tượng ra cảnh tượng dâm mỹ ấy, anh đỏ mặt. Anh lắc đầu muốn lui về phía sau, nhưng chỉ có thể dựa vào lòng Ariel, lưng áp vào lồng ngực nóng bỏng của hắn.

"Nhịn lâu không tốt cho sức khỏe." Ariel không cho anh từ chối, ôm anh từ phía sau, dương vật cứng rắn lại một lần nữa tiến vào hậu huyệt.

Edit có lời mún nói: Ở chương này, hẳn các bạn cũng có thấy được những đoạn miêu tả về Ariel rồi nè, nếu các bạn thắc mắc về màu tử la lan là màu như thế nào? Màu tử la lan là màu tím đỉnh cao của dòng Jadeite jade – ngọc cẩm thạch, ở đây việc author luôn nhắc đi nhắc lại màu này mỗi khi miêu tả màu mắt của Ariel với mình có lẽ là một sự ẩn dụ kín đáo. Ngọc vốn trong hán tự là bộ vương vs dấu phẩy trên đầu, Tử la lan hoặc Đế vương lục đều là ngọc cẩm thạch bạc tỷ chỉ bậc hoàng thất, quý tộc từ xa xưa mới dùng. Có thể nói thân phận của Ariel không phú cũng phải rất quý. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro