Editor:@phomaivasuamilo
Mùa đông, tuyết phi thường lớn.
Trương Nhiêu đẩy cửa vào nhà, đây là một gian phòng ngủ rất kỳ quái, bức màn, khăn trải giường, bàn ghế, gạch... tất cả trong tầm mắt hết thảy đều là màu trắng, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, làm khắp ngóc ngách tản ra ánh sáng mông lung.
Hắn không phải lần đầu tiên tiến vào phòng này, nhưng vẫn như cũ nhịn không được mà phóng nhẹ bước chân, ngay cả dép lê đạp lên gạch đều sợ ô nhiễm nơi này.
Cẩn thận xác nhận trên sàn nhà không lưu lại bất kì dấu vết nào, Trương Nhiêu hướng về phía cánh cửa nhà tắm đang đóng chặt "Tô ca, có tin tức tốt!"
Một lúc lâu, cửa nhà vệ sinh mở ra.
Nam nhân tóc đen , da trắng, môi mỏng hồng như máu, cùng với áo ngủ màu đen làm làn da của hắn trông như mắc bệnh mà tái nhợt, nồng đậm rực rỡ màu sắc đột nhiên đảo loạn một thất tuyết trắng, đuôi mắt hẹp dài hơi nhọn, như là yêu tinh chốn nhân gian .
Đối lập cực hạn đập vào mắt, làm Trương Nhiêu một lúc mới hoảng thần.
Mỗi lần đối với khuôn mặt có thể nói yêu nghiệt này, hắn đều không tự giác căng chặt thần kinh. Mặt Tô Bạch lớn lên quá có sức tính mê hoặc làm Trương Nhiêu luôn theo bản năng quên tính cách người này vốn dĩ như thế nào .
Trương Nhiêu đi đến trước bàn ngồi xuống "Cũng không biết anh có cái tật xấu gì, phòng ngủ lại trang hoàng thành như vậy."
"Tục nhân như cậu thì hiểu cái gì, nói đi có tin tức gì tốt?" Tô Bạch khép lại nửa mi mắt, vừa dứt lời ánh sáng chiếu vào khiến hắn hắt xì một cái (???) bất đắc dĩ hắn đành phải xoay người đem bức màn kéo lên, ngón tay thon dài trắng nõn nhìn so với màu sắc của bức màn còn tái nhợt vài phần.
Trương Nhiêu nhìn xấp giấy kia trên tay , cho dù hắn chỉ là người đại diện cũng nhịn không được cao hứng thay Tô Bạch "Đạo diễn Trần mời anh đảm đương vai nam chính trong bộ phim điện ảnh sắp đến của ông ta! Đây chính là đại chế tác cấp A!"
Phim của đạo diễn Trần? Tô Bạch nhăn chặt mi.
Không biết vì cái gì hắn không những không vui vẻ ngược lại cảm thấy một màn này giống như đã từng gặp phải.
"Nữ chính định là ai diễn?"
"Nữ chính là Chiêu Hi! Thật hâm mộ anh, cô ấy chính là nữ thần của tôi!"
Hai chữ Chiêu Hi vừa nói ra, sắc mặt Tô Bạch liền hoàn toàn thay đổi.
Trương Nhiêu không chú ý sắc mặt của Tô Bạch , không nhịn được khoé miệng chính mình giơ lên "Đây mới là bộ mặt cao cấp chân chính, mỹ nữ trăm năm khó được gặp ! Theo tôi thấy, hiện nay trong giới giải trí không có nữ minh tinh nào có thể so sánh được với cô ấy."
"Cậu nói cô ta gọi là gì?"
"Chiêu Hi a, mới vừa nổi gần đây anh sẽ không biết chứ ?!"
Tô Bạch bỗng nhiên đứng dậy, cảnh trong mơ mơ hồ đột nhiên trở nên rõ ràng.
Hắn rốt cuộc biết được cái cảm giác đáng chết quen thuộc này từ đâu ra.
Tô Bạch tối hôm qua ngủ một giấc thật dài, trong mộng nơi thế giới này cư nhiên chỉ là một quyển tiểu thuyết.
Tình tiết cụ thể đã nhớ không rõ, hắn chỉ có thể nhớ tới đại khái, vào sinh nhật mười tám tuổi của nữ chủ Chiêu Hi, cô ta đột nhiên có hào quang vạn người mê, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, vô luận đi đến nơi nào đều có một đoàn người ái mộ bảo vệ, cuối cùng xuôi gió xuôi nước trở thành một đại minh tinh đứng trên đỉnh cao .
Mà Tô Bạch lại là nam chủ trong quyển tiểu thuyết này, vì nữ chủ tiêu tiền như nước, làm ra các loại cường thủ đoạt hào thiên lương vương phá đầy cẩu huyết, cùng một đám nam nhân tranh giành tình cảm cuối cùng ôm được mỹ nhân về.
Mà càng làm cho hắn khó có thể tin chính là, trong sách hắn thậm chí bởi vì nữ chủ là fan của một vị ảnh đế liền điên cuồng tự mình lái xe đem người nọ đâm chết!
Tô Bạch đều nổi hết da gà lên, đây là cái kinh thiên động địa đại ngốc bức!
"Phim tên gọi là gì?" Tô Bạch cuối cùng giãy giụa hỏi.
Ngàn vạn đừng là <huyết sắc>! Hắn ở trong lòng cầu nguyện.
"Hẳn là kêu <huyết sắc> đi!" Trương Nhiêu nhìn sắc mặt Tô Bạch ngưng trọng , có điểm không xác định được .
Biểu tình trên mặt Tô Bạch cứng ngắc, xem ra cảnh trong mơ là sự thật...... Sự thật không phải do hắn không tin, hiện tại thực rõ ràng đã bắt đầu đi vào cốt truyện như nguyên tác .
Thấy sắc mặt Tô Bạch lúc hồng lúc trắng Trương Nhiêu trong lòng có dự cảm không tốt "Biểu tình của anh là như thế nào đây ? Tô ca anh sẽ không nhận đó chứ ?! "
Đương nhiên không thể nhận! Đây chính là hắn cùng nữ chủ "Đính ước chi làm"! Tuyệt đối không thể nhận
"Không nhận "Tô Bạch quyết đoán nói.
Nhìn ngoài cửa sổ tuyết rơi không ngừng, ngữ khí Tô Bạch buồn bã nói "Về sau nếu bạn diễn là Chiêu Hi liền trực tiếp không nhận "
Biểu tình Trương Nhiêu rối rắm đều nhanh mà vặn vẹo, đại chế tác cấp A à liền như vậy mà không nhận, hắn nghĩ thầm nên khuyên vài câu, nhưng xem biểu tình Tô Bạch kiên định như vậy hắn liền biết khuyên cũng vô dụng, cũng không biết nữ thần Chiêu Hi đã làm gì mà chọc tới vị tổ tông này.
Dù sao bối cảnh của Tô ca cũng không lo tài nguyên, cơ hội tốt lần này bỏ lỡ cũng không phải không thể đền bù, thật sự không được thì vị đại thiếu gia này cũng có thể về nhà kế thừa tài sản.
Gạt chuyện này sang một bên Trương Nhiêu thuận miệng hỏi "Lễ trao giải đêm nay anh đi không ?
Tô Bạch hơi giật mình, trái tim lạnh một nửa.
Nguyên tác lễ trao giải này hắn thân là nam chủ không đi, mà trong đời sống hiện thực cùng cốt truyện trong tiểu thuyết giống nhau, vốn dĩ hôm nay hắn cũng lười không muốn di chuyển hơn nữa hắn tự mình hiểu với kỹ thuật diễn này của hắn đến cũng không được giải thưởng, liền tuỳ hứng không tính toán đi.
Mà đây mới là làm hắn sởn tóc gáy nhất .
Bởi vì lười liền không đi đến lễ trao giải, lấy tính cách của bản thân hắn căn bản là làm không ra loại sự tình này, nhưng hôm nay hắn chẳng những suy nghĩ như vậy, còn có chút không ý thức được thấy không thích hợp.
Ý nghĩa cốt truyện trong sách có thể rõ ràng chính xác ảnh hưởng đến ý tưởng của hắn, nếu hắn thật sự dựa theo miêu tả của cốt truyện như vậy mà không đi lễ trao giải sau đó nhận bộ điện ảnh 《 Huyết Sắc 》 này, có thể hay không cũng giống nguyên tác đối với nữ chủ nhất kiến chung tình?
Cốt truyện này cũng quá cường đại đi.
Tô Bạch khó có thể tin, sau một lúc lâu đều không thể bình tĩnh.
Xem ra lễ trao giải hắn cần thiết phải đi.
Có lẽ nếu như thời điểm lần đầu gặp được nữ chủ khác với nguyên tác hắn sẽ không bị hào quang nữ chủ ảnh hưởng, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước đánh vỡ sự khống chế của cốt truyện .
Hắn quyết định từ giờ trở đi phải đối kháng với cốt truyện, trong sách xuất hiện hết thảy tình tiết hắn đều phải làm trái hết, hắn không tin làm như vậy còn thoát không khỏi cốt truyện .
Vì thế Tô Bạch nhướng mày, vốn là ngũ quan sắc bén càng thêm vài phần trương dương, "Đương nhiên đi."
......
Dọc theo đường đi, trong đầu Tô Bạch đều là hồi ức cốt truyện của quyển tiểu thuyết này .
Bên tai Trương Nhiêu còn lải nhải dặn dò "Lễ trao giải lần này người đến đều là tai to mặt lớn, Tô ca anh bất quá mới quay quá một bộ điện ảnh, thân phận của anh có người biết lại có người không biết , trước máy quay anh nhất định phải đối với cái minh tinh tiền bối lễ phép một chút."
Tô Bạch hồ nghi nhìn mắt Trương Nhiêu "Tôi thoạt nhìn thực không lễ phép sao?"
Giọng nói Trương Nhiêu dừng lại, tỉ mỉ đánh giá Tô Bạch một phen.
Làn da trắng mũi cao môi mỏng, đuôi mắt hẹp dài , ngũ quan đâu đâu cũng là sắc bén, mười phần giống hồ ly tinh, nhìn giống như người không dễ chọc.
Người như vậy làm minh tinh, đó chính là chú định tinh phong huyết vũ hắc hồng trộn lẫn nửa a!
Trương Nhiêu gật đầu thành thật trả lời, "Cảm giác thời điểm anh không cười giống như một lời không hợp liền mắng chửi người, cả tôi cũng cảm thấy như vậy, Weibo của anh mỗi ngày đều có fans nhắn tới muốn cho anh diễn vai ác."
Kỳ thật các cô ấy càng muốn xem anh giả gái...... Bất quá Trương Nhiêu kịp thời đem những lời này nuốt lại trong bụng.
Tô Bạch ngửa ra sau tựa lưng vào ghế ngồi, hữu khí vô lực xua xua tay "Vậy cậu giúp tôi suy xét xem diễn như thế nào đi "
Xe dừng lại vì đang đợi đèn đỏ, ánh mắt Tô Bạch không có tiêu cự nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, lúc này một cái bảng quảng cáo sáng chói hấp dẫn chú ý của hắn .
Bảng quảng cáo chiếu chính là khuôn mặt của một người con gái, đồng tử Tô Bạch đột nhiên co rụt lại.
Gương mặt này cũng quá xinh đẹp! Quả thực là kiệt tác của trời cao !
Hắn bỗng nhiên ngồi dậy, ngay sau đó đại não trống rỗng.
Bên tai truyền đến tiếng cảm khái của Trương Nhiêu " Tô ca anh xem đây là Chiêu Hi, siêu cấp xinh đẹp đúng không!"
Tầm mắt Tô Bạch chặt chẽ bị hấp dẫn, cơ thể của hắn lập tức bất giác lạnh, xe đột nhiên di chuyển, bảng quảng cáo thực mau biến mất khỏi tầm mắt.
Tô Bạch đột nhiên hoàn hồn, hậu tri hậu giác rịnh ra một thân mồ hôi lạnh.
Đây là nữ chủ sao? Lúc nãy mới chỉ là xem một cái ảnh chụp liền thiếu chút nữa thay đổi tính toán, hào quang vạn người mê này cũng quá khủng bố đi!
Trong lòng đột nhiên sinh ra một loại tâm lý nghịch phản, hắn nhất định phải thoát khỏi được.
Cẩn thận ngẫm lại kỳ thật cũng không có gì, ảnh chụp của nữ chủ vừa rời khỏi tầm mắt hắn tức khắc liền không có chút ảnh hưởng nào, năng lượng ảnh hưởng của cốt truyện đã bắt đầu biến kém.
Năng lực cốt truyện biến kém nguyên nhân có thể bởi vì hiện tại hắn trên đường đi đến lễ trao giải liền tương đương với việc thay đổi cốt truyện cho nên từ giờ trở đi cốt truyện đối hắn trói buộc sẽ càng ngày càng nhỏ?
Chờ hắn chân chính tới buổi trao giải , hoàn toàn thay đổi đoạn cốt truyện này có lẽ liền hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.
Nghĩ như vậy Tô Bạch thả lỏng không ít, Trương Nhiêu không chờ được câu trả lời, lại hỏi "Chẳng lẽ anh cảm thấy cô ấy không xinh đẹp sao?"
Tô Bạch ngẫm lại vừa rồi liền thấy lạnh, vì thế quyết đoán xua tay "Quá dọa người, đừng để cho tôi lại nhìn thấy cô ta "
"Đúng rồi" Tô Bạch đột nhiên nhớ tới "Chuyện tôi không nhận < Huyết sắc > cậu đã báo cho đạo diễn chưa ?"
"Vẫn chưa, ngày mai tôi sẽ nói "
Tô Bạch mân mê môi, không nhận <Huyết sắc> tuyệt đối khiến cho cốt truyện trọng đại này thay đổi, càng sớm làm cho đạo diễn biết càng tốt, như vậy kế tiếp cốt truyện trói buộc tuyệt đối sẽ càng ít .
"Cậu hiện tại liền cùng đạo diễn nói."
Trương Nhiêu nhìn Tô Bạch ngưng trọng sắc mặt, cũng không biết hắn vì cái gì kiên định như vậy, đành phải trước mặt Tô Bạch gọi điện thoại đem vai diễn này không nhận
Không biết có phải hay không Tô Bạch ảo giác, không nhận vai diễn kia một khắc hô hấp của hắn đều thoải mái không ít.
Thực mau liền đến hậu trường lễ trao giải , lúc này còn một lúc nữa tiệc tối mới bắt đầu, nhân viên công tác trong hậu trường đang bận rộn chuẩn bị, đồng thời không ngừng có minh tinh cùng đoàn đội của họ mênh mông cuồn cuộn đi đến , so sánh với bên người Tô Bạch chỉ có người đại diện cùng tiểu trợ lý cùng hai người thầy tạo hình đi theo, thấy như thế nào cũng khó coi.
Nhưng mà không ai bởi vậy mà coi khinh hắn.
Tô Bạch tuy rằng là chỉ diễn quá một bộ điện ảnh, nhưng lại chỉ bằng này liền một bước nhảy trở thành đương kim nhất hồng lưu lượng, hơn nữa trong đám người này hoặc nhiều hoặc ít đều biết bối cảnh của hắn, ngay cả một nhóm đại minh tinh thành danh đã lâu khi nhìn thấy hắn đều sôi nổi giơ lên gương mặt tươi cười, chủ động tiến lên bắt chuyện.
Tô Bạch cũng biểu hiện thật sự có lễ phép, hậu trường nơi nơi đều là camera, không chừng có đài nào bắt được lại nói hắn không tôn trọng tiền bối, đối mặt với các tiền bối hắn làm lễ nghĩa đã là phi thường đủ.
Trương Nhiêu đi theo bên người hắn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nghĩ thầm Tô Bạch cùng với đám con ông cháu cha ngoài kia thật không giống nhau, không vì như vậy mà cuồng ngạo.
Mấy người đi vào căn phòng được chuẩn bị riêng cho Tô Bạch, miễn cưỡng cách xa chốn ồn ào ngoài kia .
Tô Bạch ngồi ở ghế dựa, thầy tạo hình Tiểu Vương lập tức tiến tới làm tạo hình cho hắn .
.....
Editor có lời muốn nói : editor là người mới, do thích bộ này mới tay ướt tay ráo edit cho bản thân tôi dễ đọc hơn. Bản edit này có rất nhiều sạn, chỉ edit được khoảng 60-70%, tất nhiên sẽ có rất nhiều bạn nhai không được.
Nếu cảm thấy không đọc được thì xin hãy thoát ra, đừng buông lời cay đắng.
Cảm ơn .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro