Chương 21

Khuôn mặt Lục Văn Tông lạnh lùng, nhìn trong chén thình lình xuất hiện thêm nửa chén thịt ,lại đem tầm mắt chuyển hướng Tô Bạch.

Lại trông thấy đôi mắt Tô Bạch sáng lấp lánh như là đang chờ mong điều gì đó .

Một lát, Lục Văn Tông cười, bầu không gian trong chốc lát như trời quang trăng sáng.

"Hảo."

Thấy Lục Văn Tông thật sự không ngại, Tô Bạch tâm tình càng tốt, chính mình cũng gắp một nhúm thịt thật to, một ngụm nhét vào trong miệng.

Khuôn mặt hắn phình phình, miệng đầy cay rát khoang miệng tràn đầy hương vị làm Tô Bạch híp híp mắt, giống như hamster nhỏ.

Lục Văn Tông ăn tương đối nho nhã hơn nhiều, giơ tay nhấc chân đều có loại cảm giác lịch thiệp , động tác lại không chậm, đảo mắt thịt trong chén liền hết hơn phân nửa.

Tô Bạch không thể ăn cay quá, nhưng lại đặc biệt thích ăn cay, hắn một ngụm ăn nhiều như vậy bị cay chịu không nổi mở mồm to uống Coca.

Nhưng mà càng cay hắn càng muốn ăn, một khắc đều không ngừng miệng.

Lục Văn Tông ngẩng đầu, liền thấy môi Tô Bạch hồng hồng, ngẫu nhiên lộ ra đầu lưỡi cũng phiếm hồng mê người, đuôi mắt thượng chọn, nhan sắc đầy tươi đẹp.

Ánh mắt hắn tối lại, hầu kết lên xuống cúi đầu nuốt nước miếng.

Ăn xong thịt trong chén , Tô Bạch đứng lên vớt hải sản, ngoài miệng bắt đầu nhắc mãi: "Văn Tông a, anh một hồi có tính toán gì không sao?"

Lục Văn Tông tính toán trở về công ty xử lý một chút sự tình, bất quá nhìn bộ dạng Tô Bạch rõ ràng là có chuyện nói.

"Chưa nghĩ ra." Hắn sửa lời nói.

Thấy hắn không có gì kế hoạch, thần sắc Tô Bạch buông lỏng, múc cho hắn mấy con tôm lớn, "Nếu không anh ở lại cùng tôi xem phim đi."

Thấy Lục Văn Tông mặt lộ vẻ do dự, Tô Bạch một chút cũng không nghĩ để cho hắn đi, vội vàng vòng đến bên cạnh hắn "Anh bồi tôi xem phim đi mà ,tôi không dám một người xem phim kinh dị."

Hắn siêu cấp muốn xem phim kinh dị, nhưng lại thật sự không dám một người xem, có Lục Văn Tông ở bên người hắn khẳng định thực an tâm.

Tô Bạch ở trong lòng đã đem Lục Văn Tông trở thành anh trai của mình , ổn trọng thành thục, nhân phẩm tốt tương đương đáng tin cậy, rõ ràng ở chung rất tốt, cũng không biết vì cái gì mà mọi người đều sợ hắn.

Lục Văn Tông nghe ngữ khí Tô Bạch gần như làm nũng , lời cự tuyệt nói như thế nào cũng nói không nên lời.

Nhéo nhéo giữa mày, hắn có chút bất đắc dĩ, "Hảo."

Từ khi gặp được Tô Bạch, nguyên tắc mà hắn đặt ra luôn là bị đánh vỡ.

Hắn chậm rãi nhíu mày, cảm thấy không ổn.

Nhưng mà giây tiếp theo, hắn đã bị Tô Bạch từ sau lưng nhẹ nhàng ôm một chút, nhiệt độ cơ thể ấm áp truyền đến khắp người, một đường ấm đến trong lòng.

Bên tai truyền đến thanh âm nhẹ nhàng của Tô Bạch "Anh thật tốt!"

Mày Lục Văn Tông đang nhíu lại bất giác giãn ra.

Thấy hắn đồng ý lưu lại, Tô Bạch ăn càng cảm thấy ngon hơn, thực không hình tượng gặm cua, miệng đầy dầu mỡ, đầu tóc mềm mại hơi nhếch lên, khuôn mặt giống quả đào hồng nhuận căng mềm.

Lục Văn Tông sớm đã hình thành thói quen lục đục sinh hoạt một mình, vô luận là ai đều không thể làm hắn buông phòng bị, nhưng giờ phút này cùng Tô Bạch ở bên nhau lại ngoài ý muốn thực bình tĩnh lại thoải mái.

Ngoài cửa sổ tuyết càng rơi xuống càng lớn, trong phòng hơi nước bốc hơi, tiếng nước sôi ùng ục ùng ục , không khí phá lệ an bình.

Hai người ước chừng ăn hơn một giờ mới ăn xong bữa cơm này, hiện tại cũng đã là buổi chiều, mùa đông đêm sớm, ngoài trời đã tối .

Ăn ý cùng nhau thu dọn bàn ăn, Tô Bạch muốn rửa chén lại bị Lục Văn Tông cản lại.

Tô Bạch vén tay áo lên nóng lòng muốn thử "Vẫn là tôi làm đi!"

Văn Tông đối hắn tốt như vậy, hắn vốn dĩ mời Lục Văn Tông ăn cơm là ý tứ để báo đáp hắn , để hắn rửa rau đã là đủ rồi, như thế nào còn có thể để hắn lại rửa chén.

Lục Văn Tông lắc đầu "Cậu đi tắm rửa trước đi."

Những lời này là nhắc nhở Tô Bạch, Tô Bạch ăn lẩu thời điểm bị cay ra mồ hôi, hiện tại cả người không thoải mái.

Hắn không hề rối rắm, lấy áo ngủ xong đó đi đến phòng tắm.

Thực mau trong phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào , phối hợp trước mặt còn có tiếng nước của vòi nước , rõ ràng rất trong sáng lại có loại ý vị đặc biệt ,làm con người Lục Văn Tông trầm tĩnh xuống.

Vài phút sau Tô Bạch mặc áo ngủ bằng nhung đi ra, sắc trời đã hoàn toàn đen, phòng khách không bật đèn trông thực tối, một bên ánh đèn trong phòng bếp lại sáng ngời.

Từ góc độ Tô Bạch nhìn qua ,vừa lúc có thể nhìn đến bóng lưng bận rộn của Lục Văn Tông, thân dài vai rộng, cảm giác thực đáng tin cậy.

Tô Bạch khóe miệng chậm rãi giơ lên, nghĩ thầm nếu Lục Văn Tông kết hôn tuyệt đối sẽ là một người chồng tốt ,cảm giác an toàn mười phần.

"Áo tắm mới cùng đồ dùng rửa mặt tôi đều để trong phòng tắm, anh đi vào là có thể thấy." Tô Bạch hướng về phía bóng dáng hắn nói.

Nói xong hắn không đợi Lục Văn Tông trả lời liền đi vào phòng ngủ.

Nhà Tô Bạch giống như con chim sẽ vậy ,tuy nhỏ nhưng đầy đủ nội tạng ... nhà hắn thứ gì cũng không thiếu , hắn đem mặt tường giường ngủ phòng ngủ đối diện kia biến thành cái loại rạp chiếu phim nhỏ gia đình, chuyên môn dùng để xem phim nhằm thư giãn .

Tô Bạch thói ở sạch có điểm nghiêm trọng, không thích để người giúp việc thu dọn phòng hắn cho nên hắn mới cố ý mua loại phòng nhỏ này ở, quá lớn chính hắn khó xử lý.

Hơn nữa hắn từ nhỏ sống trong căn nhà lớn, ngẫu nhiên sống trong căn nhà nhỏ cảm giác thực mới mẻ.

Thực mau tiếng nước trong phòng bếp ngừng, Lục Văn Tông đi vào phòng tắm, Tô Bạch tâm tình hào hứng chờ mong chọn phim hay để xem .

Đây là bộ phim kinh dị hắn vẫn luôn muốn xem lại không dám xem ,ngày thường có các bằng hữu tới nhà hắn muốn cùng hắn xem phim nhưng Tô Bạch cũng không dám, như thế nào cũng cảm thấy đối phương sẽ bất chợt biến thành quỷ.

Nhưng hôm nay Lục Văn Tông ở đây, Tô Bạch cũng không biết vì cái gì có hắn ở bên người liền rất yên tâm, rất muốn cùng hắn xem.

Hắn đem đĩa phim đặt vào ổ đĩa , sau đó nhanh chóng nhảy vào ổ chăn , trong lòng ngực còn không quên ôm cái một cái gối trắng tuyết .

Lục Văn Tông tắm rửa xong, thay áo ngủ màu đen Tô Bạch chuẩn bị cho hắn .

Hắn phát hiện bố trí trong nhà Tô Bạch đều là màu trắng, quần áo lại phần lớn là ám sắc điệu, hai loại màu sắc cực đoan phối hợp lên cũng không tệ lắm.

Đi ra khỏi phòng tắm, các phòng cũng chưa bật đèn, phòng trong thực tối, duy nhất trong phòng ngủ có một chút ánh sáng mờ nhạt.

Lục Văn Tông đi qua ,trông thấy phòng ngủ tối tăm Tô Bạch cuộn tròn làm ổ ở trong chăn, chỉ lộ ra đầu tóc xù .

Nghe được tiếng bước chân Tô Bạch ngẩng đầu, Lục Văn Tông đang đứng ở cửa nhìn hắn, tóc đen da trắng, mặc áo ngủ trên người liền phác hoạ ra đường cơ bắp, hầu kết trắng tinh nổi lên.

Nếu nói ngày thường khí chất Lục Văn Tông là cấm dục cao lãnh, giờ phút này thay áo ngủ vào quả thực hormone bạo phát .

"Lại đây a!" Tô Bạch ánh mắt sáng lên, chạy nhanh tiếp đón hắn.

Tô Bạch không hề phòng bị ngồi ở trên giường, môi phấn nhuận đỏ thắm, ánh đèn tối tăm vì hắn nhiễm một mạt lệ sắc.

Thanh âm trong trẻo sạch sẽ, đôi mắt không chứa một tia tạp niệm, nhưng cố tình khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo diễm sắc mang lại mê hoặc, tương phản mãnh liệt làm người khác rất muốn khi dễ hắn.

Lục Văn Tông đứng ở chổ tối ,hai mắt nguy hiểm nheo lại, khắc chế chính mình không đi qua .

Chưa cho hắn cơ hội do dự , Tô Bạch xuống giường lôi kéo cánh tay Lục Văn Tông đi vào trong .

Cổ áo Tô Bạch có điểm rộng , tầm mắt Lục Văn Tông  theo cổ thon dài một đường nhìn đến xương quai xanh tinh thế như ẩn như hiện, làn da trắng đến lóa mắt.

Bất động thanh sắc dời đi tầm mắt, Lục Văn Tông tùy ý để Tô Bạch đem chính mình kéo đến trên giường.

"Phòng ngủ có điểm lạnh, anh đắp lên đi!" Tô Bạch nói xong liền trước chui vào ổ chăn.

Ánh mắt Lục Văn Tông thâm trầm ngồi bên cạnh hắn, khoang mũi tràn đầy hương vị sữa tắm thanh mắt trên người Tô Bạch .

Tô Bạch cúi đầu nghiêm túc đem chăn phân ra một nửa, che đến trên người Lục Văn Tông , xác nhận hai người trong ổ chăn đã dựa gần, Tô Bạch mới dám bắt đầu mở phim lên .

Mở đầu phim thực áp lực căng chặt, phối hợp với phòng ngủ tối tăm thành ra không khí khủng bố mười phần.

Tô Bạch vốn dĩ liền túng quẫn, không đợi quỷ xuất hiện liền nhịn không được xê dịch lại gần Lục Văn Tông.

"Anh sợ hãi sao?" Tô Bạch liếm liếm môi, ngẩng đầu hỏi Lục Văn Tông.

Lục Văn Tông nhìn chằm chằm đầu lưỡi phấn nộn của người bên cạnh, tiếng nói khàn khàn, "Không sợ."

Tô Bạch nhìn Lục Văn Tông nhiều hơn một chút , hắn phát hiện trong ánh sáng tối tăm Lục Văn Tông thoạt nhìn càng giống quỷ hút máu, ngay cả cảm giác xâm lược trong ánh mắt đều rất giống.

Khẩn trương ôm gối ôm trong lòng ngực, Tô Bạch lại  dịch gần Lục Văn Tông thêm chút , trong ổ chăn chân hai người gắt gao dựa gần, hiện tại liền bả vai cũng sát cạnh nhau.

Lục Văn Tông đối với phim kinh dị không có hứng thú, lại bởi vì biểu hiện của Tô Bạch làm hắn nhìn màn hình nhiều hơn vài lần .

Nhưng mà giây tiếp theo hình ảnh trong phim đột nhiên xuất hiện ra một cái đầu con quỷ , Tô Bạch sợ tới mức cả người run lên, bị bàn tay to của Lục Văn Tông kéo đến liền cả người đều ôm vào trong lòng hắn .

Tô Bạch vẫn kinh hồn như cũ , buông gối ôm ra ,đôi tay gắt gao ôm eo Lục Văn Tông ,mặt gắt gao chôn ở trước ngực Lục Văn Tông không dám xem lại .

"Chờ quỷ đi rồi anh nhắc nhở tôi có được không?" thanh âm Tô Bạch đều run cả lên .

Lần này Tô Bạch bất chấp mất mặt, cả người túng quẫn không thôi.

Lục Văn Tông cúi đầu, sườn mặt mềm mại của Tô Bạch dính sát vào ngực hắn , ngọn tóc không ngừng cọ xát hầu kết hắn, bất giác giống như câu dẫn lòng người .

Môi mỏng mím thành một đường, Lục Văn Tông trầm thấp đáp ứng .

Có hắn bảo đảm Tô Bạch tức khắc nhẹ nhàng xuống , bất quá hắn vẫn như cũ ôm đối phương , lại không dám nhìn lại màn hình.

May mắn là cùng Lục Văn Tông xem, nếu như chỉ có mỗi hắn khẳng định sợ tới ngủ không được .

Tô Bạch cả người thấm lạnh ,chính là hắn phát hiện trên người Lục Văn Tông thực ấm áp, giống cái lò lửa lớn.

Tô Bạch ôm hắn có thể cảm giác được đường cong cơ bắp trên người đối phương, xúc cảm tương đương hảo, trái tim nhảy lên hữu lực, vừa thấy liền biết chính là người thường rèn luyện .

Một lát sau, đỉnh đầu truyền đến thanh âm của Lục Văn Tông " Được rồi "

Mặt Tô Bạch còn dán ở trên người Lục Văn Tông , có thể rõ ràng cảm giác được yết hầu di chuyển khi đối phương nói chuyện .

Nghe được hắn nói tốt, Tô Bạch nhẹ nhàng thở ra ,buông Lục Văn Tông ra.

Trong lòng không ổn, khả năng hình tượng của hắn trong mắt Lục Văn Tông đã hoàn toàn thay đổi rồi , bộ dáng chật vật như thế này lại bị hắn thấy, làm khó Lục Văn Tông còn nguyện ý cùng hắn làm bằng hữu.

Tô Bạch xấu hổ không thôi, làm bộ chuyện gì cũng chưa phát sinh tiếp tục xem phim.

Từ góc độ Lục Văn Tông vừa lúc có thể thấy lỗ tai Tô Bạch phiếm hồng.

Bất động thanh sắc dời đi ánh mắt, Lục Văn Tông ngửa ra sau dựa vào tủ đầu giường, ánh mắt lười biếng đảo qua màn ảnh, thỉnh thoảng dừng ở trên người Tô Bạch .

Trong phòng hai người ai cũng chưa nói chuyện, không khí lại ngoài ý muốn hài hòa.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cảnh đoạn khủng bố nhất trong phim cũng xuất hiện , lần này Tô Bạch lại lần nữa sợ tới mức xoay người, bất quá vừa nãy trãi qua một lần mất mặt rồi hắn thật không muốn trãi qua thêm lần nữa, Tô Bạch nhắm hai mắt lén lút dịch gần Lục Văn Tông hiện nữa .

Nhưng mà nhắm mắt lại lỗ tai cũng có thể nghe thấy âm thanh khủng bố, trong đầu tự động hiện ra mặt quỷ, Tô Bạch sợ hãi không thôi, tức khắc hối hận vì xem cái này.

Buổi tối hôm nay ngủ như thế nào đây ?!

Thấy hắn nhắm mắt lại lông mi vẫn bất an chớp động, Lục Văn Tông nâng lên đôi tay bưng kín lỗ tai Tô Bạch .

Tức khắc Tô Bạch sửng sốt, mở mắt ra liền đối diện với đôi mắt của Lục Văn Tông, tròng mắt đựng đầy thâm thúy ngân hà, giống như muốn đem hắn hít vào trong.

Trong nháy mắt sự sợ hãi tan thành mây khói.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro