Chương 2: Cất tiếng khóc chào đời
Edit + Beta : Queen Min + Hàn Tử Yên
_________________
Ở bên ngoài loạn thành một đoàn thì Tiểu Ngư Nhi cũng phải cố sức tìm cách để ra ngoài. Tranh thủ giúp a cha bớt đau, bất quá dù cho Tiểu Ngư Nhi tích cực phối hợp đến đâu thì a cha cũng phải mất gần một giờ mới hạ sinh hắn.
Mới vừa tiếp xúc được với không khí bên ngoài, hắn đã bị xốc lên và bị đánh mông a, hắn không kịp phản ứng liền oa oa khóc thành tiếng. Thực đau a..., nhìn đi, ta mềm mại thế này mà sao ngươi nỡ đánh mông ta! Hoàn hảo, khi hắn phát hiện mình đang khóc liền im bặt, không muốn mất mặt đâu a. Ha ha!!! (≧∇≦)/
Chợt nghe sản cha* một bên giúp hắn tẩy rửa toàn thân, một bên chúc mừng a cha: "Thẩm gia a cha thật là có phúc khí a, sinh ra được một tiểu ca nhi thật xinh đẹp a, nhìn ấn kí trên trán này, đỏ tươi như màu máu a.Toàn thôn đều tìm không ra ai khác có màu tươi đẹp tới như vậy, khẳng định sẽ có một tương lại tốt đẹp." A cha mở mắt liếc nhìn Tiểu Ngư liền mệt đến thiếp đi.
(*)sản cha : giống bà mụ a, nhưng mình k biết để s nữa nên thôi để từ gốc luôn :)))
Bạn nhỏ Tiểu Ngư Nhi được sản cha quấn khăn kĩ càng ôm ra ngoài cho mọi người nhìn. Đặc biệt là a phụ, đều ở trước cửa đi tới đi lui, lo lắng vô cùng. Sản cha đi nhanh ra ngoài nói: "Đều bình an vô sự không có việc gì đâu, phu lang của ngươi ngủ rồi. Giữ lại canh gà đợi hắn tỉnh rồi uống, không có vấn đề gì lớn đâu. Chúc mừng ngươi có thêm một tiểu ca nhi. Mau tới ôm một cái, đứa nhỏ rất ngoan a. Lúc mới sinh ra chỉ khóc vài tiếng liền dừng , cho thấy đứa nhỏ này rất dễ nuôi a, sau này nhất định là người có tính tình tốt."
A phụ đi tới, thật cẩn thận tiếp nhận Tiểu Ngư Nhi, ôm một cái liền đưa cho a sao đã sớm chờ. Sau đó nhanh chóng lấy ra bao lì xì đưa cho sản cha, đem lễ vật đưa cho sản cha rồi tiễn người về.
Tiểu Ngư Nhi đều nằm trong tay của a sao, a gia, tiểu thúc cùng tiểu thúc cha dạo qua một vòng. Mao Mao ca ca ở bên cạnh nhảy lên muốn ôm, chính là hắn cũng chỉ là tiểu hài tử mới 5 tuổi, liền ôm bất động.
Người lớn cũng không yên tâm, ngay khi hắn xem qua liền nghiện. Tiểu Ngư Nhi trong quá trình này tuy rằng đều tỉnh nhưng bởi vì không mở mắt ra được liền cũng không nhìn thấy được bộ dạng của người nhà, chỉ nghe được náo nhiệt.
Bị vây xem một lúc lâu, bảo bảo đói bụng luôn không thuận theo, động động môi rầm rĩ vài tiếng. Đem tiểu thúc cha ôm sau cùng bị dọa sợ.
A sao đã nhanh chóng nhận lấy hắn: "Tiểu thúc cha à, bảo bảo khả năng là đói bụng rồi. Trong nhà đã sớm chuẩn bị xong nhũ quả**, nhanh xuống lấy đưa ta để ta đút bảo bảo uống. Uống no liền đi ngủ. Bảo bảo ăn ngon ngủ ngon mới mau lớn lên a".
Tiểu thúc cha liền đi lấy nhũ quả, Tiểu Ngư Nhi thở phào nhẹ nhõm. Hoàn hảo là không cần uống sữa mẹ, nơi này là sản phu chứ không phải sản nhũ a.
Chính là gia đình có hài tử đều trước tiên chuẩn bị tốt nhũ quả. Nhũ quả uống vào hương vị cùng sữa bò không sai biệt lắm. Chính là không có mùi tanh của sữa bò, ngược lại có mùi thơm mát của hoa quả, Tiểu Ngư Nhi uống đến muốn ngừng mà không được,thẳng đến khi bụng nhỏ phình ra.
A sao xem bảo bảo ăn ngon đến như vậy liền thập phần vui vẻ. Tiểu bảo bảo ăn no liền ngủ, được a sao ôm lên giường ngủ cùng với a cha.
Chăn trên giường, sàn đan đều được thay lần nữa, mặt trên còn lưu hương vị ánh mặt trời. Tiểu Ngư Nhi ngửi thấy hương vị tươi mát này liền dựa vào a cha và ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại lần nữa liền phát hiện mông ẩm ướt, nước tiểu a, bảo bảo buồn rầu vì không có khả năng tự gánh vác sinh hoạt.
Nhanh rầm rì vài tiếng nhắc nhở muốn thay tả, bảo bảo trong lòng buồn khổ a. A cha bị hắn rầm rì liền tỉnh, đang chuẩn bị ngồi dậy giúp hắn thay tả liền nghe thấy giọng nói của a sao:
"Đừng dậy, ta sẽ thay tả cho bảo bảo. Ngươi hãy nghỉ ngơi đi, hảo hảo dưỡng tốt thân thể. Tiểu bảo bảo rất dễ bế, dù thế nào cũng không khóc, ta cùng tiểu thúc cha đang bận rộn liền chạy lại đây. Trong chốc lát, tiểu thúc cha sẽ mang canh gà tới, ngươi uống nhiều một chút, trong thời gian ở cữ liền đem thân thể dưỡng tốt. Dưỡng thân thể tốt ta sẽ không giúp ngươi chăm bảo bảo nữa, còn phải dựa vào ngươi."
Tiểu Ngư Nhi được hầu hạ thay tả, rốt cuộc cũng nhẹ nhàng khoan khoái. Cảm giác a cha đang uống canh gà, hình như uống rất ngon a!
Thật thơm, nghĩ đến canh gà thanh thanh lượng lượng liền chảy nước bọt. A sao nhìn miệng hắn động động, nước bọt đều chảy xuống cằm. Chê cười hắn:"Nhìn xem bảo bảo của chúng ta cũng đói bụng kìa. Biết ngươi ở đây ăn cái gì đều thèm, tới ngay a bảo bảo."
A sao nhanh chóng đem nhũ quả đút cho hắn. Sau khi uống xong, liền có tinh thần, chuẩn bị vận động. Hiện tại là tháng năm, tuy rằng trời không lạnh, nhưng nhiệt độ không khí cũng không cao lắm.
Hắn bị bọc đến kín mít, đem hết sức lực cũng không động được. Liền dứt khoát suy nghĩ không gian nên làm thế nào đi! Đem ý thức đưa vào không gian, phát hiện không gian vẫn như cũ. Không khí trong lành, nước suối lặng lẽ chảy quanh rìa đất, vùng đất đen phi thường màu mỡ.
Nếu có thể trồng cái gì đó thì tốt rồi, trong nhà cũng không thấy có trái cây gì. Hẳn là không nhiều lắm, chờ đến khi muốn ăn cũng khó.
Liền nghĩ tìm xem có thể tìm chút hạt giống để gieo trồng không , liền dùng tinh thần lực tìm trong đống vật tư. Tìm kiếm một lúc lâu mới tìm được một bao hạt giống cà chua, một ít hạt giống của các loại rau dưa, còn có quả đào cùng quả mận đã hư thối.
Cái khác đều không tìm được, tinh thần lực đều dùng đến gần cạn kiệt. Cũng may trong không gian vẫn là thân ảnh ban đầu, nếu không bằng hình dạng tiểu oa nhi cũng không có cách nào tìm đồ vật.
Hắn dùng tinh thần lực còn sót lại đem đào hạch, lý hạch cùng cà chua trồng thành hai hàng cạnh dòng suối.Tưới chút nước cho đất ẩm, phát hiện nước có chút ấm, liền uống mấy ngụm.
Nước suối có vị ngọt thanh, uống vào toàn thân liền trở nên ấm áp. Uống xong liền phát hiện tinh thần lực hồi phục trở lại, cảm giác toàn thân đều nhẹ nhàng. Không nghĩ tới nước suối này lại là thứ tốt! Có cơ hội liền đem ra cho người nhà uống.
Thân thể a cha tương đối hư nhược, nghe nói là khi sinh Mao Mao ca ca thì khó sinh, phí sức chín trâu hai hổ mới hạ sinh được, liền thân thể bị thương.
Vốn dĩ phía sau liền khó dựng dục, không biết thế nào lại có Tiểu Ngư Nhi. Tiểu Ngư Nhi khi còn ở trong bụng a cha thường xuyên tiến vào không gian, tuy rằng chỉ có ý thức đi vào nhưng đối với thân thể cũng có chỗ tốt.
Ra vào đều mang theo linh khí cũng giúp thân thể a cha dễ chịu hơn cho nên mới có thể thuận lợi hạ sinh hắn. Bất quá thân thể a cha vẫn tương đối suy yếu, nếu dùng nước suối điều trị khẳng định sẽ mau khỏe. Nghĩ như vậy liền cảm thấy mình thực sự không làm được gì a.
Ý thức vừa ra khỏi không gian liền phát hiện a cha cũng vừa mới uống xong canh gà, chắc là cũng không có nhiều. Xem ra thời gian trong không gian cùng bên ngoài khác nhau.
Như vậy cũng tốt, về sau sẽ có nhiều thời gian tiến vào không gian làm việc hơn. Hơn nữa tinh thần lực dùng hết liền uống nước suối là hồi phục trở lại, hiện tại thân thể còn tốt, thân thể oa nhi cảm giác nhẹ nhàng rất nhiều.
Lúc này ca ca từ bên ngoài tiến vào, nháo muốn xem đệ đệ. A sao đem hắn bế lên giường, đặt bên cạnh Tiểu Ngư Nhi cho hắn nhìn. Nhìn một lát cảm thấy không đã ghiền, lại lấy tay chọc chọc khuôn mặt nộn nộn của đệ đệ!
Một lát thì lại sờ đầu của đệ đệ, trong chốc lát lại giật nhẹ khăn quấn của đệ đệ, rất muốn đệ đệ chơi cùng hắn a.
Náo loạn một hồi thấy đệ đệ ngoại trừ động động môi, còn lại đều không có phản ứng gì. Liền cảm thấy nhàm chán a, nói:"A sao, đệ đệ thế nào cũng không để ý đến ta a? Cũng không mở mắt nhìn ta, đều không cùng ta chơi."
A sao trả lời nói:"Đệ đệ ngươi còn quá nhỏ, mắt còn chưa mở được đâu. Phải đợi lớn lên mới có thể cùng ngươi chơi. Ngươi khi còn nhỏ cũng như vậy, còn không có trắng nõn giống đệ đệ ngươi đâu. Người gầy, da hồng hồng, tóc thì tương đối nhiều, tóc xù xù nên mới gọi ngươi là Mao Mao a. "
A sao nói tiếp:"Đừng ở chỗ này làm phiền a cha ngươi, để cho a cha ngươi nghỉ ngơi đi! A phụ ngươi đi qua nhà ông ngoại ngươi báo tin vui. Ngươi mau ra xem họ trở về chưa?"
Ca ca nghe vậy liền lập tức quên đi đệ đệ. Nhanh chóng bò xuống giường, hướng bên ngoài chạy. Mỗi lần a phụ, a cha từ nhà ông ngoại trở về khẳng định sẽ mang theo đồ ăn ngon, cho nên mỗi lần đều phải ra ngoài cửa nghênh đón.
Gia đình ông ngoại ở thôn bên, cách Thẩm gia thôn bọn họ không xa, cả đi lẫn về cũng chỉ có nửa canh giờ. Cho nên một lát liền nghe thấy bên ngoài náo nhiệt.
A sao cũng chạy nhanh ra cửa, một lát liền có tiếng bước chân của mấy người tiến vào. Người vừa tới liền tiến lên ôm Tiểu Ngư Nhi. Lập tức liền được ôm vào trong l*ng ngực mềm mại, chắc là ngoại a sao. Ngoại a sao thật vui vẻ a!
Một bên lấy tay trêu chọc hắn, một bên cảm thán:"Thật tốt quá! Là một tiểu ca nhi có ấn kí đỏ tươi. Lúc sinh ra liền trắng trắng nộn nộn, đều không hồng hồng không tím. Có phúc khí a." Lại hỏi a cha tình huống thân thể.
Cùng nhau đi vào còn có hai người, nghe ca ca kêu hẳn là đại cữu cha và tiểu cữu cha. Ngoại công cùng đại cữu tiểu cữu đi làm còn chưa có về nhà, cho nên không biết.
Nhà đại cữu có hai đứa nhỏ ở nhà ông ngoại không có đến, hài tử nhà tiểu cữu mới một tuổi, được ôm tới. Tiểu biểu ca nhìn thấy tiểu oa nhi nhỏ hơn so với hắn liền cảm thấy hứng thú duỗi duỗi tay.
A a a nói Hỏa Tinh Văn a, đáng tiếc ngụy tiểu hài tử Tiểu Ngư Nhi không nghe hiểu a, liền an tĩnh nằm nghe bọn họ nói chuyện. Nghe ngoại a sao hỏi a sao:"Thông gia, bữa tiệc đầy tháng của bảo bảo có làm không?"
A sao trả lời nói:"Khả năng là không làm được, nhà ai cũng đều bận rộn vụ gieo xuân. Hay là làm bữa tiệc trăm ngày thì được rồi, khi đó vụ xuân cũng xong rồi. Khí trời cũng tốt hơn, không có lạnh như vậy, cũng sẽ không lạnh tiểu bảo bối."
Ngoại a sao nghe xong nói:"Như vậy cũng tốt. Lần này lại đây cầm một rổ trứng gà, hai cân thịt, hai con gà cho a cha hắn bồi bổ thân thể, ăn xong ta lại đưa tới."
A sao chạy nhanh nói:"Như thế nào liền mang nhiều đồ tốt như vậy. Trong nhà đã có mười con gà, nửa tạ trứng. Trứng gà cũng đủ ăn, hôm nay vừa mới làm một con gà nấu canh cho hắn uống. Thịt heo, thịt cá chờ ngày mai Đại Ngưu lên trấn mua về, cũng mua chút xương về nấu canh! Khả năng còn mua chút gạo trắng về nấu cháo."
Ngoại a sao cảm thấy này cũng không có gì liền nói:"Cách gần, trong nhà có gì liền mang đến cho các ngươi cải thiện một chút. Lại cũng không phải đồ vật quý giá gì." Lại nói tiếp:"Hai ngày này trong nhà cũng vội vàng làm đất, chờ xong một vụ ông ngoại hắn cùng nhóm cữu cữu sẽ lại đây xem tiểu bảo bảo. Bảo bảo rất ngoan, khẳng định bọn họ sẽ thích."
Ngoại a sao bọn họ muốn nhanh chóng trở về làm cơm chiều cho nhóm ông ngoại ăn. Liền uống một chút nước, gì cũng không kịp ăn liền đi. Nói qua mấy ngày nữa cả nhà sẽ đến thăm bảo bảo.
Ngoại a sao vừa đi, Tiểu Ngư Nhi lại cảm thấy có chút mệt mỏi, liền tiến vào mộng đẹp. Lần này ngủ tương đối dài, tỉnh dậy bên ngoài đều yên tĩnh. Khả năng đang là buổi tối.
Hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. Liền dùng sức rầm rì, lập tức đánh thức a phụ cùng a cha ngủ bên cạnh. A phụ rời giường giúp hắn thay tả, lau sạch mông.
Hắn ngượng ngùng vặn vẹo mông nhỏ,trên mặt có chút nóng, xấu hổ a!! Ha ha! Làm xong lại uy hắn uống nhũ quả, vỗ về chờ hắn ngủ rồi mới ngủ.
________________________
(**) lúc ghi nhũ quả, lúc ghi nãi quả nên để bớt lộn xộn mình viết nhũ quả thôi. Cả hai đều giống nha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro