Chương 52

Chương 52 - Phần thưởng giết boss

Quái vật nhiều tay xẹp dần xuống như thoát hơi, từ từ trải thành một miếng bánh kếp, tiếng ùng ục làm boong thuyền rung lên.

Xương sườn của Kẻ Ký Sinh Hồ Chết sụp xuống trông giống như hóa thạch của khủng long kỷ Jura nhô lên khỏi mặt nước.

Úc Ngạn nhón chân, bước qua khoảng trống giữa những cánh tay trải ra của con quái vật nhiều tay, nhảy lên linh hoạt bước vài lần trên những khúc xương trắng rồi nhảy lên nắp quan tài gỗ nổi trên mặt nước.

Trong quan tài gỗ mà Kẻ Ký Sinh Hồ Chết để lại chất đầy phần thưởng sau khi giết boss.

Hàng chục chồng tiền vàng sáng chói chất đống dưới đáy quan tài tự động chuyển vào tài khoản nhân vật, tổng cộng ba mươi nghìn đồng, trong trò chơi, tiền vàng cũng là tài nguyên quan trọng, có thể dùng để mua vật phẩm, ngồi bên hồ giết một con Nòng Nọc Ăn Thịt Người chỉ được 25 miếng vàng.

Ngoài tiền ra thì còn rơi một huy hiệu Viriya màu bạc giúp nhân vật được tăng cường toàn diện, huy hiệu Viriya là trang bị hiếm có thể dùng được ở mọi cảnh, muốn tìm thứ này cần một chút may mắn.

Món cuối cùng làm Úc Ngạn tràn đầy kỳ vọng, chưa ai từng giết được Kẻ Ký Sinh Hồ Chết nên cũng chưa ai biết phần thưởng sau khi giết là gì.

Nó không giống những phần thưởng khác chất đống dưới đáy quan tài mà lơ lửng giữa không trung.

Đó là một mặt nạ nửa mặt màu đen, chất liệu gần như đen tuyệt đối, nhìn vào không thấy một chút tạp sắc, nó như được làm từ nước màu đen thuần khiết, bề mặt ẩn hiện đang chảy, thỉnh thoảng nhỏ xuống những giọt nước hình bóng ma.

Tên: Mặt Nạ Hồ Chết

Đeo nó lên sẽ hòa làm một với bóng tối.

Mô tả: Lang thang nơi biên giới của cái chết, những bộ xương trắng giận dữ sinh ra từ ác ý tràn lan, nghĩ rằng mình vẫn còn sống, bảo vệ sự yên tĩnh của những linh hồn oan khuất trong hồ như một bi kịch lẩn khuất trong bóng tối vô tận.

Hiệu quả: Tàng hình hoàn hảo trong bóng tối.

"Trang bị đỉnh cao." Mắt Úc Ngạn sáng lên.

Vật phẩm mang kỹ năng của giai đoạn ba 'Che Trời Lấp Đất' của Kẻ Ký Sinh Hồ Chết, khi bóng tối buông xuống, nó có thể nhanh chóng tiếp cận kẻ địch để phát động tấn công bất ngờ, mặt nạ này có thể giúp người ta ẩn mình trong bóng tối, có thể lẻn đi mà không làm kẻ địch phát hiện hoặc nhân lúc không ai để ý lao ra và tung đòn chí mạng.

Trong đầu Úc Ngạn nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Nếu trong game có thể sử dụng hạch Lấy Vật Trong Tranh để mang trang bị từ đời thực vào thì liệu có thể mang vật phẩm trong game ra đời thực không?

Nếu có thể sở hữu Mặt Nạ Hồ Chết trong đời thực thì chẳng phải quá tuyệt vời hay sao?

Nhưng mặt nạ này không có hình dạng quy tắc, muốn vẽ ra một cách chính xác có lẽ phải luyện tập rất lâu, chi bằng trực tiếp tìm một họa sĩ giỏi về phác thảo chi tiết.

Người phỏng vấn có quan hệ rộng, chắc chắn có thể tìm được.

Thời gian dành cho việc sắp xếp phần thưởng sau khi qua màn quá lâu, Úc Ngạn suýt quên mất con quái vật nhiều tay.

Con quái vật nhiều tay bơi đến gần, leo lên cạnh quan tài gỗ rồi chui vào trong ngồi trong bóng râm mát mẻ của quan tài gỗ, con quái vật nhiều tay hồi phục một chút tinh thần, kêu lên ùng ục sát bên Úc Ngạn.

"Ầy." Úc Ngạn nhìn nó, nhảy xuống đáy quan tài rồi ngồi trên đệm lụa mềm mại, vỗ vỗ quả bóng lớn, "Mày rất mạnh. Tao không thấy chút cơ hội nào cả. Nếu mày đến thành phố Hồng Ly tìm tao thì đến giai đoạn tạo kén, chắc tao sẽ bị mày giết chết trong kén mất."

Con quái vật nhiều tay ngồi trong đầu kia của quan tài gỗ, ôm tay thất vọng, cuộn thành một cục lắng nghe Úc Ngạn nói chuyện.

"Không sao cả, tao chẳng có gì, cũng không sợ mất gì."

Trong đời thực, người duy nhất có chút ràng buộc với Úc Ngạn là Chiêu Nhiên, nhưng người này cũng chẳng tốt đẹp gì cả, hắn chưa bao giờ thừa nhận mối quan hệ của họ, lúc trên giường hiếm khi hôn hoặc dùng cách nào khác để thể hiện tình cảm, khi thân mật luôn đòi tắt đèn, có lẽ mặt của cậu không hợp ý Chiêu Nhiên nên không muốn nhìn.

Úc Ngạn dần chấp nhận hắn chỉ là một cấp trên có sở thích đồng tính, lợi dụng kinh nghiệm để kiểm soát mình, Úc Ngạn chơi được nên không quan tâm, cậu thích thân thể của Chiêu Nhiên, hưởng thụ là được.

Vậy người phỏng vấn và con quái vật nhiều tay ai mạnh hơn?

Úc Ngạn đoán con quái vật nhiều tay mạnh hơn, vì tay trái của người phỏng vấn nhiều nhất chỉ có thể gắn một hạch, còn dựa vào khả năng của con quái vật nhiều tay, chắc chắn nó có hơn một hạch trong cơ thể.

Ngay cả Chiêu Nhiên cũng không thể dễ dàng giết nó, có thể đã liều mạng chỉ để cướp một hạch dị dạng của nó.

"Thôi được rồi, mày cứ đến đi, kết quả thế nào tao cũng chấp nhận."

Úc Ngạn đứng dậy nhảy lên nắp quan tài gỗ, quay lưng về phía con quái vật nhiều tay đứng một lát, bước qua những khúc xương trắng cao vút nhô lên khỏi mặt nước, chạy về phía lối ra của thị trấn Lạc Lối.

Con quái vật nhiều tay ló đầu ra khỏi quan tài, vài cánh tay bám lên cạnh nhìn theo bóng đen nhỏ bé ấy ngày càng xa, tiếng kêu ùng ục dần dần im lặng, từ từ suy ngẫm ý nghĩa lời cậu nói.

Bị mắc kẹt quá lâu trong giao điểm của hai phòng ảo, Úc Ngạn mất đi khái niệm về thời gian, cảm giác nếu không ngắt kết nối ý thức để nghỉ ngơi thì sẽ gặp rắc rối.

Sau khi đánh bại Kẻ Ký Sinh Hồ Chết, một cánh cửa mở ra ở cuối hồ, Úc Ngạn nhanh chóng bước vào, sau màn sáng trắng chói lóa, cậu bước vào một phòng an toàn.

Bên trong giống như thang máy hai chiều mở cửa, hai cánh cửa đối diện nhau. Cửa bên trái khi đi vào từ từ đóng lại, Úc Ngạn quay đầu lại nhìn thấy quái vật nhiều tay đang bơi về phía mình, ánh nắng làm da của nó trở nên trắng nhợt nhạt, nhưng khe cửa lúc này đã khép lại ngăn không cho nó vào.

Trước mắt hiển thị '[Thị trấn Lạc Lối] - Tiến độ hoàn thành, đã lưu."

Úc Ngạn im lặng một lúc lâu, dường như bị cảm xúc chợt đến làm cho xúc động, bản thân đã từng rời khỏi nhiều nơi, cậu luôn coi việc chia tay là chuyện bình thường vì chưa từng có ai giữ cậu lại như hôm nay.

Sau khi thông báo hoàn thành việc lưu trữ xuất hiện, Úc Ngạn phát ra tín hiệu ngắt kết nối, não hoạt động quá lâu cũng dẫn đến tình trạng mất cân bằng, mỗi khi kiểm tra xong một cảnh thì nghỉ ngơi một giờ, đây là quy trình đã thống nhất trước khi bắt đầu.

Lạ thật.

Sao không ngắt được.

-

Bên ngoài phòng ảo đoàn xiếc, Chiêu Nhiên ngồi dưới bồn rửa tay bị bỏ hoang của nhà vệ sinh công cộng, kiên nhẫn nghe Anh Cả dạy dỗ.

"Vâng, em biết rồi, đây là lần cuối cùng, em chỉ thử lần này nữa thôi." Chiêu Nhiên lười biếng gật đầu.

"Vết thương của chú thế nào rồi?"

"Khỏi rồi, khỏi rồi, lo chuyện bao đồng."

"Anh không muốn nói chuyện với chú." Cáp Bạch quay lưng lại, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thở dài liên tục, "Đã không còn nhỏ nữa, ngày nào cũng ôm ấp những ảo tưởng không thực tế, nếu chú thích lính đặc chủng, anh có ngăn cản chú không? Cả gia tộc phàm là ai còn bình thường thì sẽ không nghĩ đến việc khế ước với một đứa trẻ loài người."

Chiêu Nhiên nhếch môi cười, miệng dài dính liền kéo dài đến má, nhe hàng răng nhọn làm mặt quỷ, không ngờ sau gáy Anh Cả đột nhiên mở một con mắt nhìn chằm chằm từ dưới mũ len: "Chú nhìn lại mình đi, có thể trưởng thành một chút không hả? Trước mặt cậu ta cũng như vậy à?"

Chiêu Nhiên lập tức khép môi: "Không đâu, em đã nghiên cứu rồi, những đứa trẻ có gia đình không hòa thuận thường thích giao du với những người trưởng thành và chín chắn."

Cáp Bạch tức giận đến co rút bụng.

"Chuyện rãnh mắt trái của Úc Ngạn có thể thay hạch không lộ ra bên ngoài đó chứ?" Chiêu Nhiên hỏi.

"Hừ, anh làm việc còn phải hỏi lại sao. Chỉ cần nội bộ công ty em không xảy ra sự cố thì bí mật này sẽ không bao giờ được công khai."

"Có một streamer tên Hoàng Kỳ cũng biết chuyện này, cậu ta thấy Úc Ngạn móc mắt ra."

"Anh biết, đã bắt cậu ta thề rồi, dám nói ra nửa lời thì chết ngay lập tức."

Lúc này thiết bị liên lạc trên cổ áo Chiêu Nhiên sáng đèn đỏ, nhấp nháy nhanh báo hiệu tình hình khẩn cấp.

Chiêu Nhiên đột nhiên nghiêm túc, ra hiệu cho Cáp Bạch nhanh rời đi, đồng thời mở thiết bị liên lạc và bước nhanh ra ngoài.

Hắn dùng tốc độ nhanh nhất trở lại phòng ảo đoàn xiếc, lúc này vài thực tập sinh điều tra viên và Kỉ Niên đều đang nằm trên nền tảng kết nối, dường như đã kết nối vào cảnh.

"Chuyện gì?" Chiêu Nhiên vội hỏi.

Ung Trịnh đang điều khiển máy tính mặt tái xanh, xoay màn hình về phía Chiêu Nhiên, trên màn hình là màn hình quảng cáo ở phố đi bộ trung tâm thành phố, đồng thời phát sóng game [Quạ Xám: Nhà Đồ Chơi].

"Em đã xâm nhập và khóa quảng cáo, tạm thời không cần lo lắng về điều đó, nhưng có người ác ý phát tán bản sao game, các streamer trên các nền tảng đồng loạt bắt đầu livestream [Quạ Xám: Nhà Đồ Chơi], số lượng khán giả tăng vọt."

Anh em J·S lấy cảm xúc cuồng nhiệt và sợ hãi làm thức ăn, chỉ cần có khán giả thì sức mạnh của họ sẽ tăng vọt, có người muốn nhân cơ hội này tiêu diệt toàn bộ thực tập sinh thế hệ mới của Tàu Điện Ngầm, một khi thành công, những người trẻ tài năng này nhẹ thì bị tổn thương não, để lại di chứng suốt đời, nặng thì không bao giờ tỉnh lại, trở thành người thực vật, ý thức bị mắc kẹt giữa thực tế và ảo ảnh, sống không bằng chết.

Virus dị dạng anh em J·S là do công ty đối thủ Xe Bay Trôi Nổi thuê đến, có vẻ lần này họ đã có âm mưu từ trước, mua chuộc các streamer lớn để livestream toàn nền tảng, mục đích ban đầu là lấy mạng những người trẻ tuổi này không thấy máu, còn dễ dàng trốn thoát sự trừng phạt của pháp luật, dùng điều này để uy hiếp Tàu Điện Ngầm thỏa hiệp và giao quyền quản lý khu vực phía nam thành phố Hồng Ly, nếu không một lần mất gần mười thực tập sinh, chỉ cần bồi thường và an ủi gia đình đã đủ để Tàu Điện Ngầm lao đao, chưa kể đến ảnh hưởng xấu sau đó gây ra mất uy tín.

Ông chủ của bên kia là một tên lão làng. Ông chủ của Xe Bay Trôi Nổi họ Hùng tên Triết, một người đàn ông cao lớn 1m98, tính tình nóng nảy và đa nghi, phong cách của gã là đối đầu trực tiếp không chút do dự, loại mưu kế không kẽ hở này chỉ có thể là tác phẩm của bà chủ Tề Tĩnh Xu.

Hai vợ chồng khởi nghiệp từ con số không, phát triển đội xe nhỏ ban đầu trở nên lớn mạnh, giờ đây tham vọng ngày càng lớn, ai ai cũng biết đến tham vọng bừng bừng của họ.

Tình hình khẩn cấp, Chiêu Nhiên thông báo cho cô cả trước.

Cô cả nghe xong, lạnh lùng nói: "Nặc Lan, hai người đi hỗ trợ các thực tập sinh ở phòng ảo đoàn xiếc, báo cho Đoàn Kha và Nguyên Tiểu Oánh dẫn người đi cùng tôi."

Qua điện thoại cũng có thể nghe được tiếng thở đầy tức giận của cô cả.

"Kết nối tôi vào, mấy người họ chưa từng giao đấu với thể dị dạng, không thể ứng phó nổi." Chiêu Nhiên vừa nói chuyện với cô cả vừa vội vã ngồi vào nền tảng kết nối, dán thiết bị kết nối ý thức lên đầu.

Khi Ung Trịnh chuẩn bị kết nối thì bên ngoài đột nhiên trở nên ồn ào.

Chiêu Nhiên cau mày nhìn ra ngoài lều, khi thu hồi ánh mắt thì theo thói quen nhìn Úc Ngạn, lúc này Úc Ngạn vẫn nằm thẳng trên bàn kết nối, nhưng trên ngực đã xuất hiện một thứ kỳ lạ.

Một chú chó con bóng bay màu hồng được tạo hình từ bóng bay dài rơi xuống người Úc Ngạn từ không trung.

Kinh nghiệm phong phú khiến Chiêu Nhiên có trực giác dự đoán được nguy hiểm, hắn bất chấp tất cả lao tới ôm lấy Úc Ngạn đang ngủ say thoát khỏi chỗ đó, cùng lúc đó chó bóng bay phồng lên biến dạng phát nổ ngay lập tức, chất keo màu hồng tràn ra nền tảng, kim loại bị dính chất keo bị ăn mòn tan chảy, bốc lên khói đen nóng bỏng.

Ung Trịnh ấn nút báo động, các thành viên của Tổ Tuần Tra gác ngoài lều đoàn xiếc lao vào, từng đôi một đứng gác bên cạnh mỗi thực tập sinh đang mất ý thức, cảnh giác tìm kiếm những tiếng động khả nghi xung quanh.

"Tổ trưởng, có người phát hiện một người đàn ông mặc lễ phục đang tiếp cận, chúng tôi không xác định được vị trí của gã ta."

Các thực tập sinh khác vẫn nằm an toàn, chỉ riêng Úc Ngạn... Chiêu Nhiên nhìn chằm chằm vào đống keo ăn mòn, suy nghĩ một chút, trong công ty có nội gián, chuyện Úc Ngạn có thể thay đổi hạch đã bị Xe Bay Trôi Nổi biết.

Tiếng giày da nện xuống đất vang lên nhịp nhàng từ bên ngoài lều, các thành viên Tổ Tuần Tra đồng loạt rút vũ khí chuẩn bị chiến đấu.

Tiếng bước chân vẫn ở ngoài lều, nhưng bên trong đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm thiết, mọi người đồng loạt nhìn về phía phát ra tiếng hét, một con hươu cao cổ làm từ bóng bay dài nổ tung trên đầu một thành viên Tổ Tuần Tra, chất keo màu cam bắn lên đầu người đó, người đó kêu lên thảm thiết và bị tan chảy thành một vũng máu.

Cửa lều xuất hiện một người làm từ bóng bay dài mà không ai hay biết, bóng bay phát nổ, chất keo nhiều màu bắn ra tung tóe, làm tan chảy bất cứ thứ gì nó bao phủ, Chiêu Nhiên che mặt Úc Ngạn để tránh, khi ngẩng đầu lên, một nhà ảo thuật mặc lễ phục đuôi tôm và đội mũ cao đã thay thế vị trí của bóng bay.

"Đừng tới đây, bảo vệ thực tập sinh." Chiêu Nhiên quát các thành viên Tổ Tuần Tra đang cố gắng tiến lên ngăn cản.

Xe Bay Trôi Nổi đã chi rất nhiều tiền để thuê một vài sát thủ có năng lực, có vẻ nhà ảo thuật là một trong số đó. Người này là sát thủ không có tình cảm được công nhận trong ngành, chỉ nhận tiền không nhận người, ai trả giá cao thì bán linh hồn cho người đó.

Gã ta nhắm vào Úc Ngạn mà đến.

Cách tấn công của gã ta có phạm vi bắn tung tóe quá rộng, Chiêu Nhiên bế ngang Úc Ngạn vẫn đang hôn mê, mặt đất nhô ra hai bàn tay gãy giúp hắn vén một góc lều, hắn cúi người chui ra ngoài.

"Người của Chiêu Nhiên. Phải thêm tiền." Nhà ảo thuật nheo mắt, dùng áo choàng quấn lấy cơ thể biến lại thành người hình bóng bay dài đuổi theo rời khỏi lều.

——

Ngoại truyện nhỏ

1

Đối tượng giao phối biến mất không lý do, quái vật nhiều tay tìm kiếm trên mặt nước vài vòng nhưng không tìm thấy gì, thất vọng bơi về gần Động Băng, nằm úp sấp trên chiếc vỏ sò khổng lồ, từ từ thoát hơi xẹp thành một đống tay, phát ra tiếng khóc ùng ục.

"Ồ?" Vỏ sò mở một khe hở, một hàng nhãn cầu nhô lên nhìn lên trên, chợt cảm thấy mất mặt, thò hai sợi râu thần kinh mảnh nhặt một tảng đá đen từ gần đó lên, đập vài cái lên vỏ thành một hình cầu không đều rồi đưa cho quái vật nhiều tay.

Quái vật nhiều tay thở dài sa sút, không được dỗ dành.

Hàng nhãn cầu mắng chửi ôm lấy tảng đá đập thêm vài cái, gọt bớt các cạnh sắc.

Quái vật nhiều tay ôm lấy cục than đen hình tròn nhưng vẫn không vui.

Nhãn cầu giận dữ nhìn nó, nhổ nước bọt vào nó, những sợi râu thần kinh mảnh rút vào trong vỏ sò, tìm kiếm một hồi, giơ ra một đồng xu gỉ sét trước mặt quái vật nhiều tay.

Vừa đủ để mua một vé xe.

Biển Băng đang dâng cao, bão sắp đến, một số sinh vật yếu ớt tụ tập lại, cá nhỏ tôm tép và những con Nòng Nọc Ăn Thịt Người to lớn đua nhau bơi vào trong vỏ sò khổng lồ để tìm kiếm sự che chở.

Nhãn cầu bị xâm chiếm không gian sống, lại lẩm bẩm chửi rủa, chửi xong từ từ khép vỏ sò lại bảo vệ những sinh vật ồn ào bên trong vỏ sò.

2

Sau bảy ngày tế lễ hàng năm, bà đồng của thị trấn Nhật Ngự sẽ đến Động Băng để lắng nghe lời sấm truyền.

Bà lão quỳ lạy thành kính trên mặt băng, đối mặt với dòng nước trong vắt và ấm áp, miệng lẩm bẩm thần chú, cầu xin vị thần chân chính của thị trấn Nhật Ngự ban cho lời sấm truyền.

"Cảm ơn Ngài đã ban cho chúng con ánh sáng, xin hãy cho chúng con biết, năm sau chúng con nên dâng lễ vật gì?"

Dòng nước khẽ khàng vang lên, một bàn tay thon dài trắng muốt vươn ra khỏi mặt nước, lòng bàn tay mở ra, trong lòng bàn tay đặt một viên kẹo dẻo hình trái tim màu đỏ.

Bà đồng giật mình, trầm ngâm hồi lâu rồi quỳ lạy, cung kính cất tiếng tụng kinh: "Con hiểu rồi."

Bà đồng đứng dậy, lẩm bẩm với những người đàn ông cường tráng phía sau: "Thần mong muốn tình yêu, chúng ta phải dâng hiến một thiếu nữ xinh đẹp để kết hôn với Ngài."

Mọi người vội vã chèo thuyền đi, quái vật nhiều tay ngơ ngác trồi lên khỏi mặt nước, cố gắng vươn tay níu giữ: "Không... phải..."

Artist: @-Moon魚-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro