Chương 60
Chương 60 - Người chịu tội thay
Công ty game Quạ Xám đã rơi vào tình trạng hỗn loạn. Cả phòng đầy người đang há hốc mồm nhìn chằm chằm các màn hình livestream khác nhau trên máy tính.
Tàu Điện Ngầm đã cảnh báo họ trước, nghiêm cấm livestream nội dung của [Quạ Xám: Nhà Đồ Chơi] trong thời gian thực hiện nhiệm vụ. Tuy tình hình đã vượt khỏi tầm kiểm soát. Hơn chục streamer nổi tiếng đồng loạt livestream game, bình luận hài hước theo phong cách riêng của mình. Sự nhiệt tình của khán giả lên đến đỉnh điểm khi ID "Than Đen Đen" xuất hiện trên đầu nhân vật pixel một mắt, làm màn hình bị che kín bởi các bình luận.
"Trời ơi, hóa ra là đại thần! Than Đen Đen là người của công ty game thật à, trước đây cũng chỉ có cậu ấy được stream game này thôi."
"Than Đen Đen là ai?"
"Tôi đã xem stream của anh ấy, chỉ lộ mặt một chút thôi mà đẹp trai cực kỳ."
...
Bầu không khí im lặng bao trùm khu vực làm việc. Một nhân viên vận hành yếu ớt lên tiếng: "Chúng ta nên đưa ra một thông báo làm rõ ngay bây giờ, tuyên bố game chưa được phát hành lại và không nên tiếp tục livestream nội dung bên trong nữa."
Ngay lập tức có người phản bác: "Đăng thông báo rồi để mấy streamer lớn này bị công kích? Độ hot hiện tại còn hơn cả mấy phần trước cộng lại, đắc tội với họ thì ai sẽ tuyên truyền cho game khi phát hành?"
Giám đốc Trần đỡ cái eo đau nhức, chậm rãi vỗ trán, cân nhắc hồi lâu. Dù lần này có đắc tội với Tàu Điện Ngầm, sau này vẫn có thể dựa vào Xe Bay Trôi Nổi, dù sao họ cũng đâu độc quyền ngành săn thể dị dạng.
Cuối cùng hắn ta đưa ra một biện pháp hoà hoãn: "Ừm... Phát thông báo nội bộ cho các streamer của chúng ta, không được phát sóng cảnh trong game. Còn những người khác thì mặc kệ."
"Chúng tôi đã gọi điện cho từng người rồi, nhưng hiện không liên lạc được với Hoàng Kỳ, tuy nhiên tài khoản của anh ấy đang ở trạng thái offline."
Âm mưu của Xe Bay Trôi Nổi, sự thúc đẩy của sếp lớn cộng với sự dung túng của công ty Quạ Xám đã khiến anh em J·S được tăng cường sức mạnh một cách đáng kể.
*
Boss Người Treo Ngược Tiểu Minh đã chết, thi thể rơi xuống để lại một lỗ đen khổng lồ trên mặt đất. Đồng hồ đếm ngược của cửa an toàn về 0, ổ khóa phát nổ, cả bức tường bị những Người Treo Ngược nhỏ điên cuồng đẩy đổ, xác chết ùa vào như thủy triều.
Bức tường gạch mở ra như một bức màn rồi từ từ khép lại về phía trung tâm, tiếng ma sát nặng nề thúc giục những thực tập sinh có mặt.
Họ lần lượt quay người, liều mạng nhảy về phía bờ bên kia của vực sâu. Úc Ngạn chạy đà vài bước rồi nhảy từ mép vực, nhưng vực quá rộng, khi cậu gần tới vách đá thì không còn chỗ đặt chân, may mắn hai tay kịp bám được mép vực, chân đạp vào những chỗ lõm bên trong vực để trèo lên.
"Kỹ thuật viên, cẩn thận." Nguy Trì Dược là người đầu tiên leo lên được mặt đất, quay lại nắm lấy cánh tay Úc Ngạn. Úc Ngạn ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào đôi mắt kiên định và chân thành trước mặt, không từ chối sự giúp đỡ của cậu ta.
Úc Ngạn dùng lực leo lên mặt đất, Nguy Trì Dược ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào một khoảng trống phía trên đầu mình: "Chết rồi, tôi chỉ còn nửa mạng thôi."
Sau khi bị thương HP sẽ hiển thị dưới dạng biểu tượng trái tim màu đỏ trên đầu, mà chỉ bản thân mới có thể nhìn thấy. Khi điều khiển cánh tay của Tiểu Minh, Nguy Trì Dược đã bị đánh văng vào tường, mất nửa trái tim. Dân thường chỉ có một mạng, nếu bị tấn công thêm một lần nữa sẽ chết ngay lập tức.
Úc Ngạn quay đầu nhìn lại phía sau, không ngờ Kỉ Niên vẫn còn ở bên kia, má dính đầy máu sợ hãi ngồi bệt xuống đất. Ngải Khoa úp mặt xuống trước mặt cậu ta, rìu cứu hỏa cắm trên lưng, máu tươi thấm ướt áo mưa màu vàng.
Trong khoảnh khắc Tiểu Minh bị cắt đứt dây treo và rơi xuống, gã đã ném rìu cứu hỏa cắm trên cánh tay ra, xoay tròn với tốc độ cao và chém vào tim Ngải Khoa.
"Anh ấy chết rồi!" Kỉ Niên run rẩy hét lên.
Úc Ngạn sững sờ, Nguy Trì Dược nâng giọng hét gấp: "Đừng lo cho cậu ta nữa, mau qua đây đi!"
Xa Ân Tải phản ứng nhanh hơn, nhờ ưu thế chân dài, anh ta vượt qua vực sâu trở lại bên kia kéo Kỉ Niên lên rồi quay người chạy ngay. Nguy Trì Dược nghiêng người về phía trước đón ở bờ bên này. Xác chết phía sau ùa tới như thủy triều, Xa Ân Tải không có đủ khoảng cách chạy đà, chỉ có thể liều mạng nhảy một cú. Kỉ Niên bị Nguy Trì Dược túm lấy kéo lên, hai người lăn mấy vòng trên mặt đất.
Xa Ân Tải nhảy không đủ xa, chỉ bám được vào vách đá. Úc Ngạn nhìn anh ta, vô thức đưa tay ra.
Xa Ân Tải không suy nghĩ nhiều, nắm chặt lấy tay Úc Ngạn. Thấy Úc Ngạn đang thất thần, anh ta nhẹ nhàng thúc giục: "Cứu tôi với."
Úc Ngạn cụp mắt, dùng sức kéo anh ta lên mặt đất.
Dòng xác sống ùa tới nhấn chìm thi thể của Ngải Khoa, chúng không kịp dừng lại ở mép vực, đổ xuống vực sâu không đáy như thác nước. Cửa chắn đóng lại, nghiền nát những Người Treo Ngược kẹt giữa khe hở, máu thối bắn ra từ kẽ hở.
Căn phòng âm u dưới ánh đèn nhợt nhạt trở lại yên tĩnh.
Sau khi thoát nạn, hai điều tra viên kiệt sức ngồi phịch xuống, lau mồ hôi trán thở hổn hển. Kỉ Niên vẫn chưa hết bàng hoàng, nằm rạp xuống đất nôn khan, cả đầu gối cũng run rẩy, phản ứng này không giống như giả vờ.
"Có người chết rồi." Nguy Trì Dược cúi đầu, hai tay lau mồ hôi trên mắt, lúc này cậu ta khó có thể chấp nhận việc mất đi một đồng đội. Chết ở đây đồng nghĩa với việc không bao giờ tỉnh lại trong hiện thực được nũa.
Úc Ngạn đứng bên cạnh Nguy Trì Dược một lúc. Cậu vẫn chưa thể cảm thấy đau lòng trước cái chết của một đồng đội mới gặp hai lần, nhưng so với trước đây, cậu đã có nhiều kiên nhẫn hơn để lắng nghe những đồng đội còn sống khóc than.
Cậu cũng cảm thấy mệt mỏi khác thường, kéo lê đôi chân nặng nề đi kiểm tra phần thưởng rơi ra từ boss.
Trước mặt mỗi người xuất hiện một hộp quà đầy màu sắc, buộc nơ to. Chỉ có trước mặt Úc Ngạn là có hai hộp quà đặt cạnh nhau, trong đó một hộp là phần thưởng kết liễu, nghĩa là cậu đã cho Boss đòn kết liễu cuối cùng.
Xa Ân Tải nhìn cánh cửa đã đóng lại, trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu: "Hãy lo cho bản thân chúng ta trước đã. Tôi không muốn có kết cục giống anh ta."
Anh ta là người đầu tiên kéo dải ruy băng của hộp quà. Nắp hộp tự động mở ra, một luồng ánh sáng trắng tỏa ra từ bên trong, huy hiệu Viriya từ từ bay lên, lơ lửng trước mặt anh ta.
Huy hiệu Viriya có thể tăng cường toàn diện sức mạnh chiến đấu, độ nhanh nhẹn và các kỹ năng nghề nghiệp khác của nhân vật, là một vật phẩm rất hữu ích.
Xa Ân Tải thở phào nhẹ nhõm, đeo huy hiệu Viriya lên ngực.
Ngụy Trì Dược và Kỉ Niên cũng lần lượt mở hộp quà của mình. Bên trong mỗi hộp có một huy hiệu Viriya bay lên.
Sau khi đeo huy hiệu, Ngụy Trì Dược thử đấm vào lòng bàn tay, cảm thấy cơ thể linh hoạt hơn hẳn: "Đồ tốt đấy, từ giờ đánh nhau sẽ nhàn hơn rồi."
Kỉ Niên nâng huy hiệu Viriya trong tay, do dự. Bản thân cậu ta yếu ớt chẳng làm được gì, dù có đeo huy hiệu cũng chẳng tăng được bao nhiêu. 0 nhân với 200% vẫn là 0, hơi phí. Cậu ta quay sang nhìn Úc Ngạn. Cậu đang ngồi xếp bằng trước hai hộp quà, nhìn chằm chằm vào chúng như đang làm một nghi thức khai quang trước khi bốc thăm may mắn.
Rút thăm rất kích thích, miễn là rút trúng đồ tốt. Có vẻ huy hiệu Viriya là phần thưởng cố định? Úc Ngạn nghĩ thầm, chỉ cần rút được hai huy hiệu Viriya là lời to, hiệu quả của chúng có thể cộng dồn. Cộng thêm cái đang đeo trên người, cậu sẽ có ba huy hiệu, những con boss sau này chẳng là gì.
Đánh liều một phen.
Úc Ngạn đồng thời kéo hai dải ruy băng. Khi hai hộp quà được mở ra, bụi sao đầy màu sắc tỏa sáng, hai vật phẩm từ trong hộp lơ lửng bay lên và xoay tròn trước mặt cậu.
Màu sắc này trông có vẻ huyền bí, cảm giác trúng lớn rồi. Ánh mắt tò mò của những người khác cũng tập trung lại.
Phần thưởng 1: Nút đổi trang phục bằng một chạm
Mô tả: Có thể thay đổi bất kỳ trang phục bạn sở hữu bất cứ lúc nào, khiến các cô gái trong đội ghen tị đến phát khóc.
Khóe miệng Úc Ngạn giật giật, cậu cầm lấy nút màu đỏ nhỏ từ trên không trung, khó khăn nhét vào túi.
Cậu đặt hy vọng cuối cùng vào hộp quà còn lại.
Phần thưởng 2: Bảng thiện cảm
Mô tả: Màn hình nhỏ này có thể xem thái độ của các nhân vật khác với bạn. Có thể bạn đã vô tình đắc tội với một NPC nào đó mà không hề hay biết, kỳ diệu lắm phải không?
Úc Ngạn vẫn ngồi xếp bằng trên mặt đất, bất động, hóa đá.
Kỷ Niên và Xa Ân Tải ít chơi game nên không hiểu được tâm trạng của Úc Ngạn lúc này. Chỉ có Ngụy Trì Dược tiếc nuối vỗ vai cậu: "Tôi hiểu, mười lần nạp 648 đổ sông đổ biển rồi."
("648" có nghĩa là mức nạp tiền tối đa cho một lần giao dịch trên Apple là 648 nhân dân tệ, hầu hết các trò chơi di động cũng có mức giá tối đa cho một lần nạp tiền là 648.)
Họ không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Cánh cổng đóng kín đang không ngừng di chuyển về phía trước, bên trong cánh cổng đột nhiên xuất hiện một bức tường đầy dao nhọn, từng bước từng bước tiến tới chỗ họ.
"Đi thôi." Úc Ngạn giật mạnh tóc mình để giải tỏa, cầm phần thưởng đứng dậy chạy về phía hành lang tối tăm vô tận phía trước, những người khác nhặt vũ khí lên theo sát phía sau.
Hành lang không có đèn, Úc Ngạn chỉ có thể bật đèn pin để soi sáng. Điều tra viên tự động đảm nhận nhiệm vụ dò đường, nhưng Ngụy Trì Dược đã mất một nửa máu nên Xa Ân Tải đã nhận lấy đèn pin từ tay Úc Ngạn và đi lên phía trước.
Úc Ngạn cũng chẳng nói gì, đi phía sau cũng chẳng sao, lấy phần thưởng vừa nhận được ra nghịch.
Nút đổi trang phục thì thôi, chơi với bảng thiện cảm vậy.
Cậu giơ màn hình nhỏ trong suốt như nhựa lên trước mắt, đưa về phía tấm lưng rộng của Ngụy Trì Dược.
Hiển thị mức độ thiện cảm của cậu ta đối với mình là: Khâm phục tin tưởng.
Gã to xác thật thà, trông có vẻ không giỏi nói dối, là một người rất trọng nghĩa khí.
Nhìn sang Xa Ân Tải, mức độ thiện cảm đối với mình là: Không liên quan đến tôi.
Anh ta vẫn chưa bị thương, đang ở trạng thái full HP. Nhìn từ trận chiến vừa rồi, phản ứng của anh ta rất nhanh, hành động cũng cực kỳ nhanh nhẹn. Có lẽ lý do không đạt điểm cao trong bài kiểm tra thực lực trước đó là vì gặp phải Nặc Lan hoặc Hỏa Diễm Khuê quá sớm.
Cũng là kỹ thuật viên, Kỉ Niên cũng đi sau hai điều tra viên, vịn tay loạng choạng bước về phía trước.
Úc Ngạn giơ bảng thiện cảm lên nhìn, đánh giá thiện cảm của Kỉ Niên đối với mình là: Bị ép phải theo.
Ý này là sao nhỉ.
"Cho rằng mình là mối đe dọa đối với anh ta, nhưng lại cảm thấy bắt buộc phải theo mình mới có thể rời khỏi đây chăng." Úc Ngạn đoán trong lòng.
Hành lang càng lúc càng tối, đến mức không thể nhìn rõ đường dưới chân. Úc Ngạn chỉ có thể dựa vào tường để mò mẫm tiến về phía trước. Cảm giác của bức tường cũng từ gạch men chuyển thành giấy dán tường có hoa văn.
Ánh sáng đèn pin đột nhiên bị một cái ghế chặn lại.
Giữa hành lang không xa có một cái ghế xoay màu đỏ nằm đấy, quay lưng về phía họ. Cúi xuống xem xét, dưới ghế trống không, có vẻ như không có ai ngồi trên đó.
"Để tôi xem thử." Xa Ân Tải cầm đèn pin cẩn thận đến gần, đồng thời quan sát kỹ xung quanh.
Anh ta thử dùng đèn pin chống vào lưng ghế, đẩy từ từ, cố gắng xoay ghế về phía mình.
Trục xoay đã gỉ phát ra tiếng kêu ken két dài và chói tai. Cái ghế được anh ta xoay lại, bất ngờ thay có một người đàn ông bị trói vào tay vịn bằng băng dính cách điện, mắt và miệng đều bị bịt kín, hai chân buông thõng dưới ghế.
Xa Ân Tải giật mình, đồng thời nghe thấy tiếng dây bật đứt. Một cái rìu chữa cháy treo trên trần nhà đột nhiên lao xuống từ trên cao, Xa Ân Tải nhanh chóng nằm rạp xuống đất, nhưng cái rìu này ở quá gần, hành lang lại chật hẹp, anh ta không thể né sang bên được.
Lưỡi rìu chém về phía hộp sọ của anh ta, gió lạnh thổi qua tai, dường như có một bàn tay xuất hiện từ trên đầu Xa Ân Tải nắm chặt lấy cái rìu nặng nề đang lao tới.
Xa Ân Tải ngẩng đầu lên nhìn theo cánh tay nhỏ lên phía trên, nhưng phát hiện bàn tay bị gãy từ giữa, mặt cắt quấn quanh bởi sương mù đen.
Bàn tay gãy bị rìu đánh trúng, hóa thành một làn khói máu rồi biến mất. Một khuôn mặt khiến người ta lập tức cảm thấy an tâm xuất hiện từ trong bóng tối của hành lang, mái tóc dài màu hồng nhạt, đuôi mắt hơi cụp xuống, khi cười trông chẳng có chút uy hiếp nào.
Chiêu Nhiên siết chặt khóa găng tay, khi mở miệng để lộ ra răng nanh: "Mọi người ở đây hết phải không?"
Nhìn thấy người phỏng vấn cách mười mấy mét, Úc Ngạn cắn môi, tự giác kiểm điểm bản thân, trong ván này mình có làm gì để bị trừ điểm không, vừa rồi anh ấy có thấy mình kéo đồng nghiệp lên từ mép vực không.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro