chương 2: Đến lượt cậu.

Thời gian trôi qua từng giây, chiến hạm xuyên qua tầng khí quyển, cảnh vật trước mắt đột ngột thay đổi. Bố Thần Hi thậm chí có cảm giác như đang ngồi máy bay trong thế giới thực, và lúc này, máy bay sắp hạ cánh.

Phong Linh bên cạnh vẫn đang xem video về lịch sử tinh hệ. Video giải thích chi tiết về việc người Trái Đất đã bị diệt vong như thế nào, và hiện tại, người giống Trái Đất quý giá ra sao.

Đồng hồ đếm ngược hạ cánh của chiến hạm nổi bật ở phía trên màn hình, mỗi giây trôi qua giống như một lời tuyên chiến với Bố Thần Hi.

Nhiều người xung quanh, vì tò mò, đều thò người ra cửa sổ, hào hứng bàn tán về số phận sắp đến.

"Bây giờ xin mọi người chuẩn bị. Nửa giờ nữa, chiến hạm sẽ hạ cánh xuống Hành Tinh Thủ Đô. Xin mọi người xếp hàng rời khỏi chiến hạm, không được chen lấn." Giọng cố vấn truyền qua loa đến mọi ngóc ngách đại sảnh. Ngay khi ông ta dứt lời, tiếng bàn tán xung quanh lại vang lên.

Phong Linh nhanh chóng tắt video, ba lô đã đeo sẵn trên lưng. Bố Thần Hi có thể thấy cậu ta rất phấn khích, không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở: "Nếu cậu được đo ra có nhiều gen người Trái Đất, bị nhiều người tranh giành, cậu thật sự không sợ chút nào sao? Ví dụ, họ sẽ ép cậu làm những điều cậu không thích, hoặc làm nhiều việc tổn thương cậu để tranh giành cậu, thậm chí cậu còn bị giam cầm, liên tục sinh con."

Bố Thần Hi nhìn chằm chằm vào mắt Phong Linh, không muốn bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào của cậu ta.

"Tại sao phải sợ? Gen người Trái Đất rất quý giá. Nếu tôi thực sự sở hữu nhiều gen tốt hơn, điều đó chứng tỏ tôi là người hiếm có nhất. Họ đều sẽ bảo vệ tôi, tôi sẽ không cần phải bươn chải vì cuộc sống nữa, còn có thể sống sung túc, dễ dàng nhận được tình yêu của nhiều người hơn. Điều này không tốt sao? Còn về việc sinh con, nếu tôi có nhiều gen, đó là nghĩa vụ của tôi, huống chi là con của cường giả cấp S, thậm chí là cấp SS, SSS." Nghĩ đến những cường giả được giới thiệu trong video, Phong Linh đỏ mặt, còn mang theo vẻ e thẹn.

"Nhưng cậu không lo lắng người quá đông sao? Tôi đã tính toán, những người cấp SS chưa kết hôn, chưa có con, ở độ tuổi phù hợp có hơn 100 người. Nếu bị hơn trăm người này tranh giành, cậu có chịu nổi không?" Bố Thần Hi vừa nói xong, liền thấy Phong Linh mặt còn đỏ hơn, rồi e thẹn gật đầu, nói rằng cậu ta cam tâm tình nguyện.

Bố Thần Hi nhìn bộ dạng này của Phong Linh, cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng lập tức tan biến. Quả nhiên là nhân vật chính, tư tưởng giác ngộ thật là cao. [ko con ơi do nó có vấn đề]

Theo sự hạ cánh chậm rãi của chiến hạm, cảnh vật Hành Tinh Thủ Đô hiện ra trước mắt. Theo lời cố vấn giới thiệu, để môi trường Hành Tinh Thủ Đô gần giống với hành tinh mẹ (Trái Đất), họ đã cố gắng hết sức để xây dựng hành tinh này.

Bố Thần Hi, với tư cách là một người Trái Đất thuần chủng, vô cùng tò mò về Hành Tinh Thủ Đô được cố gắng mô phỏng Trái Đất.

Những tòa nhà cao tầng san sát nhau và những thảm thực vật xanh biếc bạt ngàn. Nếu không biết trước đây là Hành Tinh Thủ Đô của tinh hệ, và hầu hết những khu rừng thực vật rộng lớn đó đều là sinh vật đột biến có thể bạo động bất cứ lúc nào, với sức mạnh vũ trang cực kỳ mạnh, người ta sẽ không nghi ngờ liệu đây có phải là Trái Đất hay không.

Đồng hồ đếm ngược trên chiến hạm chỉ còn mười phút nữa là hạ cánh. Các thiếu niên trong đại sảnh đều chỉnh trang sẵn sàng, tràn đầy hy vọng.

"Mau đi xếp hàng đi!" Phong Linh đã chuẩn bị xong xuôi, đứng ở cuối hàng, giục người thiếu niên đeo mặt nạ cơ khí, không nhìn thấy biểu cảm.

Khi chiến hạm hạ cánh chậm rãi, tim Bố Thần Hi bắt đầu đập điên cuồng, giấc mơ sáng nay liên tục lởn vởn trong đầu cậu. Không biết tỷ lệ máy móc gặp trục trặc là bao nhiêu? Nếu máy không hỏng, cậu còn cơ hội trốn thoát không?

Bố Thần Hi thực ra đã xem video về việc kiểm tra thể chất. Chỉ cần đặt tay lên, các chức năng cơ thể sẽ được hiển thị ngay lập tức, không hề dây dưa, mọi dữ liệu sẽ được tải lên ngân hàng gen trong thời gian nhanh nhất.

"Mau đi theo!" Cố vấn đứng bên cạnh lại lên tiếng, Bố Thần Hi đành phải tăng tốc bước chân.

Chiến hạm đỗ ngay cạnh tòa nhà kiểm tra thể chất. Trong tòa nhà khổng lồ lúc này đứng rất nhiều người.

Xe chiến đấu bên ngoài và các binh lính chỉnh tề bao vây những học viên mới một cách có trật tự. Tỷ lệ trốn thoát của Bố Thần Hi lại giảm xuống.

Việc kiểm tra thể chất này nhanh như việc kiểm tra an ninh ở Trái Đất, Bố Thần Hi nhìn hàng. Dù cậu cố gắng đứng ở hàng cuối cùng, cũng sẽ rất nhanh đến lượt.

"Không biết lần này có tìm được ai có gen tốt không? Đây là đợt cuối cùng rồi phải không?"

"Phải, tổng cộng một trăm triệu người ở các hành tinh hoang sơ và hành tinh rác, chỉ tìm một vạn học viên đạt tiêu chuẩn. Dân số tinh tế cấp B trở lên ngày càng ít, chẳng trách cấp trên ngày càng lo lắng."

Lời nói của hai nhân viên đứng cuối hàng truyền thẳng vào tai Bố Thần Hi, càng làm tăng thêm sự căng thẳng của cậu.

Thấy số người ngày càng ít, bước chân cậu vô thức dừng lại. Thậm chí cậu còn nói với nhân viên bên cạnh là mình muốn đi vệ sinh.

Người nhân viên vừa thảo luận về dân số mới nhìn thấy thiếu niên đến giờ vẫn đeo mặt nạ cơ khí, nhiệt tình nói, "Sắp đến lượt cậu rồi, có thể nhịn thêm chút nữa không?"

"Không nhịn nổi nữa." Bố Thần Hi nói rất thành thật. Phía trước chỉ còn lại ba mươi người.

"Cậu không sao chứ?" Phong Linh, người đã tiến lên hai vị trí, thấy Bố Thần Hi không theo kịp, lo lắng quay lại hỏi.

"Tôi muốn đi vệ sinh." Bố Thần Hi nhìn tiến độ phía trước, căng thẳng nói.

"Vậy để tôi đưa cậu đi cắt hàng nhé, nhà vệ sinh ở bên trong." Nhân viên thấy cậu không giống giả vờ, liền bước tới, chuẩn bị đưa cậu đi cắt hàng.

"Đừng đừng đừng, thôi, cắt hàng không tốt đâu." Bố Thần Hi căng thẳng lùi lại vị trí ban đầu. Khuôn mặt dưới chiếc mặt nạ cơ khí đã tái mét, mồ hôi lạnh toát ra từng lớp.

Một tiếng còi báo động vang lên, phía trước vang lên một tràng hò reo. Hai nhân viên kia phấn khích nhìn nhau, kiểm tra dữ liệu trong tay.

"Là cấp A! Canh cả ngày, cuối cùng cũng có một người tốt!"

Chân Bố Thần Hi gần như nhũn ra. Nhìn số người trong hàng ngày càng ít, rồi nhìn vòng tròn nhân viên bên ngoài, cậu tính toán xem liệu bây giờ mình có thể xông ra ngoài được không.

Vì phản ứng của Bố Thần Hi quá bất thường, hai nhân viên kia lại hỏi cậu có muốn cắt hàng kiểm tra thể chất luôn không.

"Không cần, không cần!" Đúng lúc Bố Thần Hi liên tục từ chối, thì đã đến lượt Phong Linh phía trước.

Quả không hổ danh là nhân vật chính. Khi Phong Linh đặt tay lên, cảnh báo cấp cao nhất vang lên khắp tòa nhà. Đại sảnh vốn ồn ào bỗng chốc im lặng, rồi ngay lập tức bùng nổ. Tiếng kêu kinh ngạc phía trước vang lên không ngớt, rất nhiều người vì muốn vây xem người giống Trái Đất hiếm hoi, hàng ngũ ngay lập tức bị xáo trộn. Sau khi cảnh báo vang lên liên tục hơn mười giây, một giọng nói trầm ổn, mạnh mẽ vang lên từ loa, yêu cầu mọi người giữ im lặng, không được làm ảnh hưởng đến việc kiểm tra thể chất tiếp theo, và tuyệt đối không được làm sợ người giống Trái Đất. Nếu vi phạm, sẽ bị trừng phạt theo Luật Bảo vệ Người Giống Trái Đất và các bộ luật về gây rối trật tự công cộng. Tình tiết nghiêm trọng, công chức có quyền xử tử tại chỗ!

Giọng nói trầm hùng, nghiêm khắc không làm mọi người tại hiện trường dừng bước, nhiều người trực tiếp lao về phía hàng này. Bố Thần Hi, người vừa đứng phía sau Phong Linh, nhanh chóng bị đẩy sang một bên, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn. Phía sau đột nhiên xông ra một nhóm binh lính, cố gắng hết sức để duy trì trật tự. Nhiều người từ chỗ chỉ muốn xem người giống Trái Đất đã chuyển sang bị giẫm đạp vì chen lấn.

"Cơ hội đến rồi! Cơ hội đến rồi!" Bố Thần Hi lẩm bẩm câu này trong miệng, bản năng muốn lùi lại, nhưng người phía sau quá đông, muốn chen ra ngoài cũng không dễ.

Thành công chen ra đến vòng ngoài đám đông, cậu vừa định chạy trốn, liền thấy một người lính cầm vũ khí đứng thẳng tắp ngay trước mặt mình.

"Phải kiểm tra thể chất xong mới được rời đi!"

Câu nói này lạnh lùng và vô tình. Lúc này, đầu Bố Thần Hi đang ong lên, cứ coi như không nghe thấy, quay sang hướng khác tiếp tục chạy. Phía trước đông đúc người, phía sau trống một khoảng lớn. Bố Thần Hi nhìn cánh cửa đang mở phía trước, cố gắng hết sức chạy ra ngoài. Phía sau là mười mấy binh lính cao lớn đuổi theo. Ngay khi cậu nghĩ mình sắp thành công, một người lính không biết từ đâu xông ra, tóm lấy cánh tay cậu. Theo thói quen, cậu xoay người thoát khỏi sự bắt giữ của người lính. Những binh lính khác rõ ràng không ngờ ở đây lại có một kẻ gây rối như vậy, liền nhanh chóng giơ vũ khí chĩa vào Bố Thần Hi, và đe dọa cậu, nếu không tuân lệnh thì đừng trách họ không khách khí.

Vì động tĩnh bên phía Phong Linh quá lớn, hành động có phần bùng nổ của Bố Thần Hi không thu hút sự chú ý của những người khác. Chỉ có một vị chỉ huy đang điều phối hành động phát hiện ra họ và bước về phía này.

Người đó cao ráo, chân dài, mặt mày lạnh lùng, mặc quân phục rằn ri, trông rất khó dây vào. Ánh mắt anh ta dừng lại trên chiếc mặt nạ cơ khí của Bố Thần Hi một lúc, rồi đánh giá chiều cao của cậu.

"Võ thuật không tệ, nhưng đây không phải lý do để cậu vi phạm kỷ luật. Áp giải đi kiểm tra thể chất trước, sau khi kiểm tra xong sẽ xử phạt."

Nghe lời này, Bố Thần Hi còn muốn phản kháng một chút. Ai ngờ, họng súng trực tiếp chĩa vào đầu cậu.

Bố Thần Hi, người vừa rồi còn có chút bạo động, lập tức tỉnh táo, bình tĩnh suy nghĩ xem tiếp theo phải làm gì.

Sau vụ náo động của họ, Phong Linh bên kia đã được hộ tống trực tiếp lên phi thuyền dưới sự bảo vệ của quân đội. Trời ơi, chắc chắn đám Đại Lão đó sẽ phấn khích đến mức nào khi nhận được tin này!

Có lẽ vì hành động của Bố Thần Hi quá bất thường, mười mấy binh lính áp giải cậu đến bên cạnh máy kiểm tra. Theo lệnh của vị chỉ huy, các binh lính khác đều dạt ra. Hai người lính kẹp chặt cánh tay cậu đẩy cậu đến gần máy, thấy Bố Thần Hi không chịu đưa tay lên, hai người đợi một lúc, nhìn nhau, rồi trực tiếp tóm lấy tay cậu ấn lên máy.

Khoảnh khắc này, hàng loạt ý nghĩ tồi tệ lướt qua tâm trí Bố Thần Hi, sự sống dường như bị rút khỏi cơ thể cậu. Giấc mơ đêm qua liên tục quay lại trong đầu. Một trăm người đàn ông không tìm được vợ đó, thực sự sẽ lấy mạng cậu. Dần dần, cậu cảm thấy hơi chóng mặt, mọi thứ trước mắt trở nên mờ ảo, và cậu mất đi tri giác ngay lập tức. Chỉ nghe thấy tiếng còi báo động lại vang lên bên tai, cậu nghĩ xong rồi, xong rồi, lần này cậu thực sự sắp bị hơn một trăm người đàn ông đè rồi.

--------------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"

------------HẾT CHƯƠNG 2------------

Đã sửa: 22/11/2025

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro