C6 - Người Kia Chính Là Phụ Thân

Edit : tradau30duong

Ngồi ở trên giường bệnh An An nhuyễn thanh nói: "Phụ thân ở trong bức tranh."

Giản Tri Nhạc sửng sốt, hắn khó hiểu: "Tranh ?"

"Dạ." An An gật gật đầu, nhẹ giọng nói: "Ba ba trước đây chỉ cho An An xem qua, phụ thân ở một trong một bức tranh."

Giản Tri Nhạc hỏi: "Tranh gì ?"

An An nói: "Đã không còn á !"

"......"

Tâm Giản Tri Nhạc trong chốc lát lên trong chốc lát lại ngã xuống.

An An lông mi khẽ run,bé con gắt gao nắm chặt chăn,đến khi nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn anh thì hốc mắt đều đỏ cả lên : "Ba ba, khi nào có thể nhìn thấy phụ thân nha?"

Giản Tri Nhạc không biết phải trả lời thế nào, anh cũng không biết người đàn ông kia rốt cuộc là ai ...

Bất quá kết quả xét nghiệm ADN hôm nay sẽ có, đến lúc đó bất luận như thế nào đều sẽ có kết quả, bây giờ cũng không cần vội.

Giản Tri Nhạc an ủi xoa đầu bé con , ôn thanh nói: "Sẽ thấy thôi, An An trước tiên ngoan ngoãn dưỡng tốt thân thể, như vậy mới có thể nhìn thấy phụ thân con."

An An nghe vậy liền tươi cười, nhóc gật đầu nói: "Dạ đượccc !"

Bởi vì bé con đã hạ sốt, giải phẫu cũng là việc của mấy năm sau, cho nên giữa trưa liền có thể xuất viện đi về.

Giản Tri Nhạc thay cho An An bộ quần áo mà bà Lý cho mượn, lại phát hiện tuy rằng cùng tuổi, nhưng mà An An vẫn có vẻ gầy yếu hơn một ít, quần áo của cháu trai bà Lý bận trên người bé con vẫn là có chút rộng.

Xem ra vẫn là nên đưa bé con đi mua bộ quần áo vừa người mới được.

Giản Tri Nhạc xắn tay áo cho bé con, bên nói: "An An, lát nữa chúng ta sẽ rời khỏi bệnh viện, ta mang con ra ngoài đi dạo mua quần áo mới có muốn không nha?"

An An đứng ở trên giường, thân hình nho nhỏ ở trên giường nhảy nhảy, có chút kích động vui sướng nói: "Muốn ạ ~"

"Vui vẻ như vậy a." Giản Tri Nhạc nhìn gương mặt nhóc vui vẻ tươi cười: "Thích đi dạo phố sao ?"

An An lắc lắc đầu.

Giản Tri Nhạc có chút tò mò: "Vậy thì vì cái gì nha?"

"Bởi vì có thể cùng ba ba bên nhau." An An thuận thế nhào vào trong lòng hắn, khuôn mặt mềm mại dựa vào vai Giản Tri Nhạc, nãi thanh nãi khí: "Chỉ cần ở bên ba ba con đều thích."

Giản Tri Nhạc mềm lòng đến rối tinh rối mù, như thế nào lại có đứa trẻ ngoan như vậy ??

Hai người thu dọn xong rất nhanh liền xuất viện.

Gần bệnh viện có một trung tâm thương mại, bên trong có cửa hàng thời trang trẻ em, Giản Tri Nhạc liền nắm tay An An đi vào.

Nhân viên trong tiệm vừa nhìn thấy An An đôi mắt đều phát sáng, thập phần nhiệt tình, cái khác không nói, thật sự là đứa nhỏ này lớn lên quá xinh đẹp, tuy rằng có chút gầy, nhưng khuôn mặt trắng nõn non mềm,đôi mắt to đen nhánh sáng ngời , một đôi môi mềm đáng yêu, khi được nắm tay đi vào còn bận một bộ đồ hơi to có chút không hợp người , nhìn giống một tiểu thiên sứ xuất hiện vậy.
Edit : tradau30duong

Giản Tri Nhạc nói: "Ngài hỗ trợ xem có quần áo thích hợp với số đo của đứa bé này không, muốn bận thoải mái chút."

Nhóm nhân viên cửa hàng vội vàng nói:

"Có có!"

"Mời hai vị vào bên trong."

"Quần áo đều có thể bận thử."

"Đây đều là quần áo quý mới."

Giản Tri Nhạc liền gật gật đầu nói: "Được, vậy lấy đến xem đi."

Nhóm nhân viên cửa hàng liền mang theo vài món đi thử, lúc thay quần áo ra tới, An An vốn dĩ có chút thẹn thùng, hiện tại trên người như một con cừu con, vẻ ngoài xinh xắn, phối hợp quần áo phác họa ra lông xù xù sừng dê, nhóc đứng trước mặt Giản Tri Nhạc, khuôn mặt trắng nõn mang theo chút chờ mong, có vẻ cả người đều đáng yêu cực kỳ.

Giản Tri Nhạc nhìn ra bé con đang vui vẻ, cười cười nói: "Đẹp."

An An bổ nhào vào trong lòng hắn.

Giản Tri Nhạc xoa đầu bé con nói: "An An thật là đẹp mắt."

Bên tai là tiếng cười thanh thúy của bé con, An An tay nhỏ kéo Giản Tri Nhạc, nhuyễn thanh nhuyễn khí: "Ba ba đẹp nhất."

Giản Tri Nhạc ngũ quan thanh tú, ngồi trên sô pha ở cửa hàng, ánh đèn sáng ngời rọi trên vai, sườn mặt hắn như ngọc, khi nắm tay bé con nhẹ nhàng nói chuyện trông như một bộ bức hoạ cuộn tròn.

Cách đó không xa nhân viên cửa hàng nhìn có chút thất thần.

Giá trị nhan sắc của đôi phụ tử này quả thực là có đủ trình độ để trực tiếp cho cửa hàng bọn họ chụp quảng cáo a!!

Giản Tri Nhạc hình như đã nhận ra ánh mắt mọi người, ghé mắt nhìn qua đây, anh ôn thanh dò hỏi:"Cho hỏi, bộ này bao nhiêu tiền."
Edit : tradau30duong

Nhân viên cửa hàng vội vàng lại đây báo giá.

Giản Tri Nhạc ngẩn người có một chút do dự.

Nhân viên cửa hàng vội vàng nói: "Nhưng mà cửa hàng chúng ta hiện tại có hoạt động, nếu ngài cùng bé con nguyện ý chụp mấy tấm ảnh để lại cho chúng ta làm kỷ niệm và tuyên truyền, quần áo có thể giảm giá 50%, còn có ưu đãi thêm !"

Giản Tri Nhạc trong lòng tính giá cả, liền gật đầu nói: "Được, như vậy đi ."

Khi anh sống một mình, bận quần áo gì đều được, vài cái áo thun thay đổi qua lại, cũng không cần quá tốt, nhưng mà bé con thì không giống, chất liệu cùng vải dệt quá kém sẽ không thoải mái, thậm chí sẽ gây dị ứng.

Đang chuẩn bị đi tính tiền. Di động bỗng nhiên rung lên.

Giản Tri Nhạc nhìn tên người gọi tới, liền đối với nhân viên cửa hàng nói: "Làm phiền mọi người giúp ta trông chừng bé con một lát, ta đi ra ngoài nghe điện thoại rất nhanh sẽ quay về."

Nhân viên cửa hàng đương nhiên là đáp ứng.

Giản Tri Nhạc xoay đầu đối với bé con bên cạnh nói: "An An, ta đi ra ngoài nghe điện thoại, rất nhanh sẽ trở về, con ngồi ở sô pha chờ ta nhé, đừng đi đâu hết được không ."

An An một chút cũng không nháo: "Dạ được ! Ba ba mau đi, An An sẽ ngoan ngoãn chờ ba ba trở về nhá !"

Giản Tri Nhạc nhịn không được hôn bé con một cái mới đứng dậy đi ra ngoài.

Tới bên ngoài rồi mới thấy tên người gọi trên di động, tươi cười trên mặt Giản Tri Nhạc chậm rãi phai nhạt, anh bấm nhận cuộc gọi liền mở miệng nói: "Alo, anh Vương."

Bên kia điện thoại là người đại diện Vương Khải An nói: "Nhạc Nhạc a, em rốt cuộc cũng nghe điện thoại !"

Giản Tri Nhạc vào thẳng vấn đề: "Có chuyện gì sao?"

"Này không phải hai tháng trước em vừa viết xong một bản nhạc sao, anh vừa mới xem xong." Vương Khải An nói: "Chúng ta trong giới có một ban nhạc đồng ý thu, bọn họ mở giá, ít nhất có thể được năm con số đó !"
Edit : tradau30duong

Giản Tri Nhạc nói: " Anh Vương, em muốn tự mình hát."

Điện thoại bên kia yên tĩnh một lát.

Nửa ngày, phát ra một tiếng cười rất không khách khí.

Giản Tri Nhạc hơi nhíu mày, không nói gì, chỉ nghe được bên kia điện thoại Vương Khải An nói: "Nhạc Nhạc a, em lại đang nói chuyện cười gì vậy, em hát sao, hiện tại trong nghề ai dám cho em hát đây, em có tài hoa không sai, nhưng mà em đừng quên, ba năm trước, em đắc tội tiểu Trương tổng của giới giải trí, hắn phong sát em đến bây giờ em sẽ không quên chứ ?"

Ba năm trước đây sự tình lại lần nữa bị nhắc lại.

Đầu Giản Tri Nhạc sau khi xảy ra tai nạn xe cộ lại bắt đầu ẩn ẩn đau, khuôn mặt anh trắng nõn có chút tái nhợt, sắc mặt lại như cũ bình tĩnh: "Em không quên."

Vương Khải An thở dài nói: "Em nói em a, Trương tổng lúc ấy thích em như vậy, muốn nâng em, em như thế nào lại không chịu đáp ứng, năm đó nếu em dựa vào hắn, làm sao có thể rơi xuống tới nông nỗi này, làm sao có thể đến bây giờ muốn hát cũng không được, khắp nơi đi làm công kiếm tiền a."

Giản Tri Nhạc không nói chuyện.

Vương Khải An thử nói: "Khoảng thời gian trước có một bữa tiệc, Trương tổng còn hỏi thăm em, anh thấy hắn đối với em vẫn rất có hứng thú a, Nhạc Nhạc em xem nếu không anh giúp em......"

Giản Tri Nhạc không lưu tình chút nào đánh gãy lời hắn nói: "Em sẽ không làm tình nhân của hắn, trước kia sẽ không, hiện tại cũng sẽ không."

Vương Khải An trầm mặc một lát, ngữ khí cũng kém: "Cái tính tình quật cường chó má này của em, anh đây còn nghĩ rằng em ăn mấy năm khổ thì sẽ biết khó mà sợ, em rốt cuộc quật cái gì mà quật, em lại không có bối cảnh cũng không có nhân mạch, cứ như vậy bị phong sát cả đời sao, được rồi anh cũng mặc kệ em, chính mình ngẫm cho kỹ rồi gọi lại cho anh đi."

Giản Tri Nhạc nhìn màn hình di động trầm mặc một lát, rốt cuộc vẫn là cất di động đi.

Trở lại trong tiệm.

Mấy nhân viên cửa hàng đều đang bồi An An, Giản Tri Nhạc đi tới dắt tay bé con nói: "Cám ơn."

Nhân viên cửa hàng vội vàng nói: "Không cần khách khí, bé con quá đáng yêu, chúng ta nhìn đều thích, bé con được bao lớn rồi?"

Giản Tri Nhạc nhìn An An.

An An giơ bàn tay trắng nõn ra làm một con số, mềm mại nói: "Con 4 tuổi gòi nha ~"

Nhân viên cửa hàng sôi nổi tươi cười, còn không quên đối với Giản Tri Nhạc nói: "Bé con nhà ngài thật sự quá đáng yêu, hơn nữa ngũ quan với ngài rất giống nhau, bây giờ còn nhỏ, sau này khi lớn lên sẽ càng xuất sắc "
Edit : tradau30duong

Giản Tri Nhạc cúi đầu nhìn An An, bỗng nhiên nghĩ đến lời bác sĩ nói, hai năm sau giải phẫu, bệnh tim bẩm sinh, nếu là thất bại, không biết An An sẽ như thế nào...

Tính tiền xong, từ trong tiệm đi ra.

Mặt trời dần dần lặn, gió lạnh thổi quét qua đây, Giản Tri Nhạc ngẩng đầu nhìn sắc trời, lông mi dài khẽ run, sườn mặt trắng nõn ở dưới đèn đường phá lệ thanh tú, anh nhẹ nhàng thở ra một hơi.

An An nắm tay anh, nhuyễn thanh nói: "Ba ba, chúng ta về nhà sao?"

Giản Tri Nhạc hồi thần, gật đầu nói: "Ừhm, về nhà."

Bệnh viện cách phòng trọ rất xa, phải đón xe trở về, Giản Tri Nhạc tùy tay vẫy một chiếc xe rồi mang theo bé con ngồi lên, theo sắc trời dần dần hạ màn, suy nghĩ của anh cũng phiêu xa, rất nhanh kết quả xét nghiệm ADN sẽ có, nếu An An không phải con của mình, anh liền phải mang An An đi tìm người nhà, nếu An An là con mình......

Như vậy mặc kệ phía trước đã xảy ra chuyện gì, về sau anh đều sẽ có trách nhiệm đối với bé con , cho bé con chữa bệnh.

Chỉ là......

Tiền phẫu thuật khẳng định là một vấn đề xa xỉ, anh có thể từ từ tích cóp tiền, nhưng bé con lại chờ không nổi, hiện tại trong giới giải trí vị tiểu Trương tổng kia đang phong sát anh, chẳng lẽ thật sự trừ bỏ con đường kia thì không còn cách nào sao?

Đang nghĩ ngợi.

Bỗng nhiên một tiếng kêu có chút kinh hỉ vang lên: "Phụ thân !"

Giản Tri Nhạc hơi kinh ngạc, ghé mắt nhìn về phía bên cạnh An An, lại thấy bé con nửa đứng nửa ngồi quỳ ở trước cửa sổ xe, chỉ chỉ quảng trường bên đường có một tấm poster cực lớn , ở trên poster là gương mặt người đàn ông anh tuấn quý khí , An An có chút kích động vui vẻ nói: "Ba ba nhìn kìa, là phụ thân á ~"

Giản Tri Nhạc ngồi một bên trợn to đôi mắt.

Cũng không phải bởi vì kinh ngạc.

Mà là bởi vì trên poster dung nhan người đàn ông đó anh lại quen thuộc, phía dưới viết tên người phát ngôn anh càng không nhìn lầm, rõ ràng là ban ngày mới vừa gặp mặt, ảnh đế nổi tiếng nhất hiện nay, Cố Thanh Dã!!!

Giản Tri Nhạc phục hồi tinh thần, cười cười nói: "An An con đùa cái gì vậy nha, chú đó làm sao có thể là phụ thân của con được?"

Khuôn mặt trắng nõn đáng yêu của An An lại tràn ngập kiên định nói: "Ba ba trước kia chỉ qua trên bức tranh và ảnh chụp cho An An xem, này chính là cha !!"

Đôi mắt Giản Tri Nhạc trừng lớn.

Nếu ảnh đế đại nhân thật sự là phụ thân của An An, vậy thì chính mình căn bản không có khả năng là ba ba của An An, hắn với Cố Thanh Dã sao có thể có một đứa con được ??
Edit : tradau30duong

Thật hoảng loạn.

Bỗng nhiên di động một lần nữa rung lên, hắn theo bản năng bấm nhận cuộc gọi, điện thoại bên kia truyền đến giọng nói: "Là Giản tiên sinh sao, chúng tôi có hẹn ngài lấy kết quả xét nghiệm ADN , chúng tôi đã dựa theo địa chỉ mail của ngài để lại và gửi đến cho ngài bản kết quả xét nghiệm , thỉnh ngài kịp thời xem xét."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro