19. Trò bịp thứ hai: Đông Trùng Hạ Thảo
【Phiến Tử x Công Lược x Xuyên Việt】
Phiến Tử là một tên lừa đảo.
Nghe đồn, bước ra từ Thanh Hoa là kẻ điên, bước ra từ Bắc Đại là tên ngốc, bước ra từ Nhân Đại là kẻ lừa đảo.
Lạc Dịch không xuất thân từ Nhân Đại, cũng chưa từng vào đại học, điểm thi môn Toán đỏ lòm con số 34 đã chú định, hắn với đại học vô duyên vô phận.
Dù vậy, hắn vẫn là kẻ lừa đảo, hơn nữa còn là kẻ lừa đảo không vướng bận tình người.
Mang phận một thanh niên sống lùi với tiêu chí ba không của thế kỉ 21, mục tiêu của Phiến Tử nào đó là làm một trăm cô gái khóc lóc vì hắn. Còn trên thực tế, đã có sáu mươi chín cô gái vừa khóc vừa đáp rằng "Chúng ta không hợp nhau, nên chia tay thôi. Nhưng em sẽ nhớ về anh cả đời." Rồi sau đó lệ rơi hàng mi, nhảy bổ vào lòng tình mới, hoan hỉ rời đi. Để lại Phiến Tử nào đó đau tim nhói lòng.
Đột nhiên vào ngày nọ, kì ngộ đến rồi, có vị phú bà mở rộng vòng tay bao nuôi Lạc Dịch, đương lúc Phiến Tử nào đó hí ha hí hửng nhảy vào tương lai làm kiếp sâu gạo ăn hại, hắn xuyên không.
Nguyên nhân, một cái vỏ chuối.
Cho nên, trong mảng rừng cây rậm rạp, Lạc Dịch nhìn chằm chằm về phía vật thể độc mỗi màu vàng, tự hỏi vấn đề chấn động nhân loại trước giờ: Einstein từng tuyên bố, muốn vượt qua giới hạn thời không, cần phải đạt vận tốc nhanh hơn cả ánh sáng. Vậy, hắn trượt ra vận tốc ánh sáng khi đạp vỏ chuối à...... Đệch! Thực ra đó là chiếc vỏ chuối thần kì mã số X ngụy trang thành nhỉ nhỉ nhỉ nhỉ nhỉ nhỉ nhỉ!
Và, thần giáng lâm rồi.
"Thời không số 377, tọa độ không gian 253 x 643 x 361, tọa độ thời gian 74 x 463, đã đến rồi...... Miu miu." Thanh âm hoa lệ mà ưu thương vang lên cao vút. Giọng nói ấy mang theo ý vị rất u sầu...... Nếu bỏ bớt phần kết kia thì là vậy.
Lạc Dịch rất bình tĩnh, rất trấn định, hắn trầm mặc, quan sát thứ kì lạ không rõ hình dáng bỗng dưng xuất hiện trước mắt kia.
"...... Khởi động hệ thống...... Đã tải cơ sở dữ liệu lên...... Đang xác nhận......" Thanh âm lại vang lên lần nữa, rõ ràng bản chất giống hệt nhau, nhưng lần này lại có vẻ lạnh lẽo vô tình như máy móc, cũng không có phần kết ảo ma lúc nãy. "Khởi động hoàn tất...... Lần đầu gặp mặt, player, tôi là Công Lược."
Lạc Dịch vẫn bình tĩnh, cố gắng tỏ ra là mình ổn.
Vãi cả linh hồn! Công Lược gì cơ?!
Hay là mắt mình cứ - nhắm - mở, rồi gửi tới giấc mơ ngu ngốc này câu say goodbye, hình như lựa chọn này cũng được. Chỉ mong rằng mở - nhắm mắt xong, thứ say goodbye không phải cuộc sống bình yên của mình.
Ai ngờ, thể sáng không xác định kia vừa nói câu tiếp theo, Phiến Tử liền quyết định quay xe.
"Muốn trở về không?"
Tuyệt ghê, vé máy bay khứa hồi cơ đấy.
"...... Phải làm gì?"
"Đạt thành tiến độ." Giọng nói dễ nghe kia nghiêm túc lên tiếng: "Tiến độ đạt 100%, cậu sẽ có thể trở về thế giới cũ."
"Tiến độ?"
"Một loại thước đo dành cho đại lượng vô hướng, ví như 100 đồng sẽ đại biểu cho 100 độ mua sắm."
Lạc Dịch hỏi tiếp: "Làm sao để đạt điểm?"
"Hoàn thành nhiệm vụ công lược." Âm thanh máy móc vô cảm giải thích: "Độ khó nhiệm vụ phân thành S, A, B, C, D. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt tiến độ lần lượt 30%, 10%, 5%, 1%, 0.1%."
"...... Hay mi cứ nói một lượt cho hết luôn đi."
Âm thanh tự xưng là Công Lược khẽ dừng lại, rồi mới dùng thứ tốc độ khủng bố mà liên thanh: "Đại khái công lược là: Player từ chỗ [nhân vật (cần) công lược] để đạt được [vật phẩm (cần) công lược]. Quá trình công lược: Player chọn độ khó và hình thức -> Xác định nhân vật công lược và vật phẩm công lược -> Chuẩn bị cho việc công lược -> Tiếp xúc đến nhân vật hoặc vật phẩm cần được công lược -> Bắt đầu công lược -> Công lược -> Đạt được vật phẩm Kết thúc công lược. Quy ước công lược: Vật phẩm công lược phải được đưa cho Player theo hướng chủ quan từ chính nhân vật công lược; hủy bỏ nhiệm vụ sẽ bị khấu trừ x5 điểm tiến độ; chỉ khi ở giai đoạn [Chuẩn bị công lược] mới được cung cấp trợ giúp công lược......"
Lạc Dịch dại ra, đờ đẫn, héo úa, sau đó khóc lóc thảm thiết: "...... Bé sai rồi, ngài vẫn nên giải thích từ từ giúp bé đi......"
Thanh niên Phiến Tử tìm chỗ đất trống an tọa, mò tới thêm nhanh cây, vẽ hai người trên mặt đất, một người có hình tròn bên cạnh, một người có hình vuông bên cạnh.
"Để ta sắp xếp lại chút đã, nếu đây là ta," Lạc Dịch cầm nhánh cây gõ gõ bên cạnh người có hình tròn: "Ý mi là, nếu ta tiếp nhiệm vụ của mi, vậy thì ta cần phải từ chỗ người này," nhánh cây chỉ lên hình người còn lại. "Lấy được vật phẩm đối tượng công lược đang giữ?" Cuối cùng nhánh cây dừng lại trên hình vuông: "...... Xin hãy giải thích quy ước công lược đầu tiên."
"Vật phẩm phải được nhân vật chủ động cho Player, các hành động như ăn cắp, cướp đoạt,... để lấy vật phẩm. Hoặc vật phẩm không phải từ chỗ nhân vật công lược đạt được... Cùng các loại phương thức khác đều không được tính là hiệu quả."
"...... Nói cách khác, nhất định phải do người đó 'tự nguyện' 'tự mình' giao ra, không gửi chuyển phát nhanh được à......"
"Không." Một câu từ vật thể đập cho Lạc Dịch gục ngã: "Độ phù hợp đạt 89%, trừ khi gặp một loại tình huống: Nhân vật công lược t.ử v.*.n.g. Trong quá trình công lược, nếu nhân vật công lược t.ử v.*.n.g, nhiệm vũ sẽ điều chỉnh lại, Player chỉ cần đạt tới vật phẩm công lược." Cuối cùng lạnh nhạt chốt một câu: "Và khấu trừ 50% tiến độ."
Cái lùm mía!!!
Lạc Dịch muốn cào tường, hắn dựng nhánh cây lên, viết ở bên cạnh nhân vật công lược "Động vật cần được bảo hộ cấp độ cao nhất, cực kì nguy cấp.”
"...... Tiếp theo, mi vừa nhắc tới trợ giúp?" Lạc Dịch chọt chọt vòng tròn: "Cầu phúc lợi. Vốn tồn tại công lược để phá đảo trò chơi mà."
"Công lược có thể cung cấp hai loại trợ giúp, một loại là trợ giúp không ràng buộc, loại khác là trợ giúp tính thù lao." Công lược nói tiếp: "Bao gồm hai loại hình thức cho player lựa chọn. Thứ nhất là loại tin tức, cung cấp toàn bộ thông tin của nhân vật và vật phẩm công lược. Thứ hai là loại lộ tuyến, cung cấp trọn bộ lộ tuyến công lược nhân vật, nhưng mọi tin tức về nhân vật và vật phẩm đều sẽ bị cấm cung cấp. Trên đây đều là trợ giúp không ràng buộc, không cần dùng tiến độ trả phí."
"Trợ giúp tính phí: Đầu tiên, cung cấp dịch vụ [Toàn Tri]: Có thể mua sắm tư liệu tình báo, tri thức, kỹ năng,... Giới hạn các thông tin được cung cấp chỉ mang tính hữu hiệu không vượt quá tiết điểm thời gian hiện tại. Tiếp theo, dịch vụ [Thân Thế]: Tuy nhiên thiết lập thân phận và bổi cảnh sẽ bị xóa sạch sau mỗi lần cập nhật. Thứ ba, dịch vụ [Trùng Sinh]: Có thể sở hữu thân xác mới, với cơ sở bề ngoài dựa trên nguyên trạng từ player. Được phép chỉnh sửa với biên độ nhỏ, giá bán bằng số lần sử dụng x10. Sau khi sử dụng, công lược sẽ trở về tiến độ 1% của ngày hôm trước và tạm ngưng hết mọi quyền trợ giúp......"
"...... Vậy nghĩa là, ta có thể dùng tiến độ như tiền tệ, từ cửa hàng của mi mua tình báo, đổi thân thế, thiết trí bối cảnh. Rồi sau mỗi lần tiêu một đồng, mi sẽ bãi công một giây...... Là như vậy nhỉ......"
"Tính tương tự 97,6%, hiểu theo cách đó cũng được."
Đám mây mờ!
Lạc Dịch run rẩy mà viết hai chữ "Buôn bán", ngẫm thêm chút, mới mạnh tay gạch bỏ chữ "bán" trên đất, đổi thành chữ "lậu".
"Tổng kết lại chút đã." Lạc Dịch xoa xoa lên trán: "Tóm lại, ta phải COS người chơi, nhận nhiệm vụ từ NPC là mi, rồi đi đánh BOSS lấy thưởng, từ nhiệm vụ có thể nhận được kinh nghiệm, mà kinh nghiệm cũng có thể dùng để mua bán tranh bị và trạng thái với NPC. Hơn nữa phải chú ý NPC sẽ thường xuyên bãi công. Kinh nghiệm đầy cây thì lên cấp, sau đó mi sẽ mang ta trở về thế giới của mình phải không?"
"Tương tự khoảng 94,2%." Công Lược lạnh nhạt đáp: "Có một điều cậu nói sai rồi, mang cậu trở về thời không ban đầu không phải tôi, là Xuyên Việt."
"...... Xuyên Việt?"
Vật sáng nhấp nháy thêm một phen, cuối cùng, đổi thành giọng nói mang vẻ sầu muộn vang lên: "...... Xin chào...... Tôi là Xuyên Việt, miu miu......"
Lạc Dịch dại ra.
"...... Player, cậu có thể sử dụng Xuyên Việt, miu miu......" Thanh tuyến đẹp đẽ mang từ tính trầm lắng như Cello, "...... Trong thời không 377, có thể tự do đi xuyên thời không, miu miu......"
"Xuyên không?" Lạc Dịch duỗi tay theo bản năng, xuyên thấu qua vầng sáng kia, cái gì cũng không chạm đến, "Mi nói ta có thể xuyên không?!"
"Đúng vậy miu miu...... Nhưng chỉ trong thời không 377 thôi, còn thời không của cậu là 9743 nha. Trừ khi tiến độ đạt 100%, Xuyên Việt không cách nào giúp player trở về thế giới ban đầu...... Cậu có thể xuyên qua không gian, trong cùng một điểm thời gian mà di chuyển giữa những tọa độ bất đồng; cũng có thể xuyên qua thời gian, ở cùng một tọa độ không gian xuyên đến những khoảng thời gian khác nhau nha miu miu......" Xuyên Việt hơi lập lòe, tiếp tục dùng chất giọng hoa lệ mà u sầu chêm thêm câu nữa: "...... Tất nhiên phải trả phí nha, miu miu......"
Buôn lộu! Các người là bọn lừa gạt đáng chếc!!!
"...... Cái kia...... Xuyên qua thời gian phải chú ý dòng chảy thời gian miu miu...... Nếu thời gian xuôi dòng sẽ xuyên đến tương lai, miu miu, thời gian nghịch dòng sẽ xuyên về quá khứ......" Sau lần "miu miu" cuối cùng của Xuyên Việt, vật phát sáng lập lòe thêm vài cái rồi yên lặng bất động.
"Xuyên Việt muốn nhờ tôi gửi cậu một câu." Âm thanh máy móc lạnh băng của Công Lược lại lần nữa vang lên: "Xuyên không và công lược đều sử dụng tiến độ để mua bán, lấy 1% tiến độ sẽ bằng với ngừng cung cấp dịch vụ một ngày miu miu......"
Rõ ràng là âm thanh giống nhau, câu nói cũng giống nhau, nhưng cảm thụ lại khác biệt hoàn toàn, hai từ cuối kia qua miệng Công Lược lại trở nên lạnh lẽo vô cơ.
"...... Xuyên Việt đâu?"
Không biết vì sao Công Lược tạm dừng một lát, mới đáp: "Tôi lên sóng thì Xuyên Việt sẽ tắt sóng. Chế tác gia không thích vẻ sầu muộn của Xuyên Việt nên đã cưỡng chế lập trình thêm âm cuối 'miu miu'. Xuyên Việt không thích cái âm cuối kia, vậy nên cũng rất ít lên sóng."
...... Thật là bi thảm quá đi.
"Tiện đây chia sẻ, tôi đang chọn học tập 'tình cảm nhân loại học', vậy nên sẽ xuất hiện ở phần lớn thời điểm." Âm thanh băng giá rét buốt lúc thốt lên 'tình cảm nhân loại học' có vẻ cực kì không hài hòa: "Xin chỉ giáo nhiều."
Rốt cuộc hắn tiếp xúc với cái gì vậy? Một thần thú sầu não kèm âm cuối kết đoạn đáng yêu, và một thần khí nhìn thế nào cũng thấy giống máy móc vô cơ muốn học tập cảm xúc của nhân loại...... Nhất định đều do cách mở sai rồi!
"...... Còn nữa không?"
Công Lược lại lập lòe, tựa hồ trong nháy mắt đó lóe lên ánh đỏ rồi biến trở về như cũ: "Cảnh báo: Player hãy chú ý, thời điểm tiến độ bị âm 100%, hệ thống Công Lược và Xuyên Việt đều sẽ đóng cửa vĩnh viễn."
"Cái hố ổ gà ổ voi gì đây!" Lạc Dịch trừng mắt: "Vậy chẳng phải anh đây sẽ vĩnh viễn ở đó cos người trong hang?!"
Công Lược không đáp lời, chính là xác nhận.
"...... Chắc là thứ này rồi, cái gọi là, quy tắc."
"Các phần quan trọng đã giải thích đại khái, nhưng chi tiết hơn thì player chỉ có thể xem tiếp sau khi kế tục."
Biểu tình nghi hoặc của Lạc Dịch đã quá rõ ràng, chỉ là nếu cậu không chủ động đưa ra nghi vấn, thì Công Lược sẽ không bao giờ thuyết minh nhiều thêm câu nào nữa, lề lối như một cái máy.
"Kế tục?"
"Sau khi kế tục, cậu sở hữu công lược và xuyên không, thuộc mức quyền hạn cấp D, có thể sử dụng mọi công năng vừa được giải thích lúc nãy."
Lạc Dịch ngơ ngác, rồi bỗng dưng nhận ra gì đó mà hét lên: "Đù mơ! Ngay từ lúc mới bắt đầu đã bị mi lừa rồi!" Lạc Dịch trợn mắt với vật phát sáng: "Sao phải là ta chứ! Ta còn tương lai sáng lạng phía trước, sao bọn mi dám bắt ta xuyên không, còn bắt ta tham gia trò chơi công lược gì đó nữa?!"
Công Lược từ chối trả lời, nó chỉ máy móc lên tiếng: "Player có chọn kế thừa không? [Có]/[Không], xin hãy quyết định."
"Mi đang cố ý ép mua lừa bán! Ta muốn rì lọt hết bọn buôn gian bán dối các mi!"
"Player có chọn kế thừa không? [Có]/[Không], xin hãy quyết định."
"Bọn mi không thế như vậy! Có hiểu thế nào là cảm giác gái đẹp ngay trước mắt đã cởi sạch đồ, tự dưng ta lại bị Rolls-Royce bắt cóc tới sao Hỏa không?!"
"Player có chọn kế thừa không? [Có]/[Không], xin hãy quyết định."
"Cái lùm mía!!!"
"Player có chọn kế thừa không? [Có]/[Không], xin hãy quyết định."
"......”
"Player có chọn kế thừa không? [Có]/[Không], xin hãy quyết định."
Đang lúc Lạc Dịch chìm trong tuyệt vọng, vật phát sáng rốt cuộc cũng chịu ngừng lặp lại câu lệnh. Tuy nhiên, câu tiếp theo nó nói ra xém chút nữa khiến Phiến Tử nhảy cà dựng cà dựng lên.
"Player không trả lời, cam chịu bỏ cuộc, Hệ thống Công Lược sẽ đóng lại sau 10 giây nữa, Hệ thống Xuyên Việt sẽ đóng lại sau 20 giây nữa. Bắt đầu đếm ngược, 10, 9, 8, 7......"
"Mị, bọn mi không thể đối xử với ta như vậy......"
"...... 6, 5, 4......"
Thấy thời gian đếm ngược sắp hết, rốt cuộc Lạc Dịch đành từ bỏ giãy giụa cuối cùng, bi phẫn như sắp bước vào nấm mồ hôn nhân: "Ta đồng ý!"
Dù vậy Công Lược lạnh nhạt, tiếp tục vẫn đếm ngược: "...... 3, 2......"
Trái tim Lạc Dịch tưởng đâu sắp rớt ra ngoài, vừa hoàn hồn đã không màng gì nữa mà hét lên: "Có!"
Công Lược đưng đếm ngược ở khoảng không giữa 2 giây và 1 giây, tựa hồ nó vừa nhấp nháy vài cái, như đang cười nhạo sắc mặt trắng bệch của Phiến Tử. Tuy nhiên trên thực tế, âm thanh nó phá ra vẫn hoàn vô cảm.
"Player chọn [Có], sắp bắt đầu kế tục. Xin hãy xác nhận, [Có]/[Không]."
"...... Có......" Lạc Dịch lúc này, chút sức tàn giãy giụa đã chẳng còn.
"Player lựa chọn [Có], kế tục bắt đầu."
Trong nháy mắt, vật sáng nổ tung, biến thành vô vàn hạt lấp lánh nhỏ xíu, rực rỡ muôn màu, âm thanh kì ảo vang lên từ bốn phương tám hướng: "Xin player hãy chọn vị trai đeo công lược."
"...... Cổ tay trái đi."
Hạt sáng lấp lánh từ khắp nơi trong không trung chiết xạ trở về, cuối cùng đều tụ về một điểm trên tay trái Lạc Dịch, ánh huỳnh quang bay lượn trên cổ tay, dần hóa hình. Cuối cùng, khi quang mang tiêu tán, xuất hiện chiếc vòng tay rất bình thường, quấn quanh cổ tay Lạc Dịch, một chiếc vòng màu đen với những vệt đỏ bất quy tắc.
Lạc Dịch khẽ chạm lên vòng tay, giọng Công Lược vang lên, dường như bắt nguồn từ sâu trong ý thức.
"Kế tục hoàn tất. Player, quyền hạn hiện tại của cậu thuộc bậc D, có thể kiểm tra quyền hạn, quản lý quyền lợi. Cần lưu ý, khi muốn sử dụng công lược và xuyên không cần chạm vào vòng tay. Sau khi vòng tay rời thân, Công Lược và Xuyên Việt sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông."
Lạc Dịch hít sâu vào một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi thả lỏng, đầu óc hắn trống rỗng, Phiến Tử cảm thấy đầu óc và đầu gối của hắn đều đồng cảnh ngộ, bị tên bắn thành tổ ong vò vẽ rồi. Lúc này, âm thanh Công Lược lại vang lên.
"Player, nhiệm vụ công lược không phải trò chơi." Tựa như nghe thấy chất vấn từ Lạc Dịch, chất giọng vô tính phát lên, chẳng hiểu sao lại mang theo cảm giác trang trọng lạ thường: "Mà là thí luyện và phán quyết."
"Player, cậu...... Có tội."
Hết chương 19.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro