8
Tiêu Hàm nắm tay tôi đi ra khỏi phòng tắm, không thèm nhìn Tô Thành đang đứng ở cửa, đẩy hắn ra: "Một là cút hai là nín!"
Tôi: ...run bần bật
Tô Thành tức giận đi theo: "Này, cậu có ý gì? Cậu rõ ràng biết Tiểu Trác là người song tính còn gì, muốn kiếm chuyện à?"
Nghe vậy tôi giật mình, toàn thân run lên, thật sự không ngờ Vương Tử Trác cao gầy lại là người song tính.
Vương Tử Trác vội vàng đi tới, túm lấy Tô Thành: "Này, A Thành, đừng nói chuyện với em họ tớ thế!"
Tiêu Hàm quay lại nhìn bọn họ, không nói gì, kéo tôi vào phòng.
Đương nhiên tôi không dám lên tiếng, chỉ dám cười xin lỗi với Vương Tử Trác.
Tôi cười chắc hẳn là xấu xí lắm.
"Đàn anh," tôi nhìn Tiêu Hàm bắt đầu dọn đồ đạc ra trên giường trống, rụt rè đi theo giúp: "Em, không sao đâu, em chỉ dùng nhà vệ sinh chung và nhà tắm chung thôi."
Đó vốn là dự định ban đầu nhưng tôi không ngờ sự việc lại xảy ra như vậy.
"Không!" Tiêu Hàm dọn dẹp xong đột nhiên quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt có chút thâm trầm.
Tôi ôm một chồng sách trên tay, đứng chết trân: "..."
Đột nhiên Tiêu Hàm tiến lên một bước, chúng tôi vốn đã gần rồi, bây giờ gần như chạm vào nhau đến nơi.
"Em..." Tôi lùi lại một bước, có chút ấm ức, bối rối: "Trên, trên mặt em có dính gì à?"
"...Ừm." Tiêu Hàm cầm lấy quyển sách trong tay tôi, đến gần rồi sờ mặt tôi: "Ở đây có một sợi tóc dính vào."
"......Cảm ơn."
"Thôi, tối nay không vội, tối nay em ngủ với anh đi." Tiêu Hàm đột nhiên ném cuốn sách vào chỗ cũ, nói: "Anh dẫn em ra ngoài mua vài thứ cần thiết trước."
Tôi:"......"
Thực sự thì tôi rất muốn từ chối, tuy có hơi giật mình trong lòng.
Khi Tiêu Hàm và tôi ra khỏi phòng ngủ, Tô Thành và Vương Tử Trác đã không còn ở phòng khách nữa, cửa phòng ngủ của bọn họ hé mở, có tiếng nói nhỏ vang lên, nhưng tôi không dám nhìn, vội vàng đi theo Tiêu Hàm ra ngoài ký túc xá.
Lúc này đã là năm giờ chiều, trong trường học sinh càng lúc càng nhiều.
Các học sinh qua lại đều nhìn về phía Tiêu Hàm, khi có người tới chào hỏi, Tiêu Hàm nhẹ nhàng gật đầu đáp lại.
Tôi đi theo anh ấy giống như con mèo con anh nuôi.
Tiêu Hàm lại có đôi chân dài, từ ký túc xá đến cổng trường, trong khi những người khác bước đi đều đều, tôi lại gần như luôn phải chạy lật đật mới theo kịp.
Khi chúng tôi ra ngoài trường, Tiêu Hàm ôm lấy eo tôi, cười nói: "Em mệt à? Nhưng cũng đã hơi muộn rồi, chúng mình phải đi nhanh nhất có thể."
Nói xong, Tiêu Hàm buông eo, nắm lấy cổ tay tôi: "Trên đường không an toàn đâu để anh dắt em đi cho yên tâm nhé."
Tay tôi nóng quá, chân tôi mềm quá. ~~~~(>_<)~~~~
Cạnh trường có một phố đi bộ, không lớn lắm nhưng có rất đủ thứ.
Tiêu Hàm dẫn tôi đến một cửa hàng gia dụng, mua cho tôi hai bộ quần áo, hai đôi giày, cùng một túi đựng văn phòng phẩm và một cái ly (thực tế là những thứ này tôi cũng có), cuối cùng dẫn tôi đến tiệm cắt tóc, trong mười phút được tỉa hết từ tóc đến lông mày.
Đúng sáu giờ, chúng tôi trở lại trường.
Về ký túc xá, dì đã chuẩn bị xong đồ ăn, Tô Thành và Vương Tử Trác đang ngồi ở bàn rồi.
Khi Vương Tử Trác nhìn thấy chúng tôi, anh ấy mỉm cười và chào chúng tôi: "A Hàn, Tiểu Bắc, hai cậu về rồi à?"
"Ừ." Tiêu Hàm nhẹ nhàng đáp lại, tôi nhanh chóng gật đầu với Vương Tử Trác.
Dì nấu cơm đang đứng trên ban công phơi giẻ lau thì nghe thấy tiếng nói, vui vẻ chào: "Thiếu gia về rồi à?"
"Dạ, dì Lưu." Tiêu Hàm gật đầu, buông tay tôi ra, nói: "Em ngồi đây, tôi mang đồ vào phòng."
"..." Tôi có chút sợ hãi, đứng đó mím môi: "Chào dì Lưu ạ."
"Được rồi, được rồi." Dì Lưu kéo ghế ra, vẫy tay với tôi: "Lại đây ngồi đi, Tiểu Trác nói con tên Tiểu Bắc phải không?"
Tôi: "Vâng."
Tôi vừa dứt lời, cất bước đi đến, Tiêu Hàm đã bước ra, nắm tay dẫn tôi đến bàn ăn: "Mau ăn cơm đi, trước bảy giờ phải vào học."
"Ừm." Tôi ngồi xuống, Tiêu Hàm, bưng bát cháo bát bảo do dì Lưu đưa, đặt trước mặt tôi, sau đó ngồi xuống bên cạnh, gắp một con tôm vào bát tôi.
Sau khi ngồi xuống, Tiêu Hàm hỏi: "Không thích tôm à?"
"Em, em thích mà." Tôi nhanh chóng gắp con tôm trong bát, từ từ ăn.
Trong bữa tối tôi không dám gắp đồ ăn nên Tiêu Hàm liền gắp hết cho tôi.
Tôi không kén ăn, Tiêu Hàm tựa hồ cũng nhanh chóng nhận ra, cuối cùng tâm tình anh rất tốt, bóc vài con tôm cho tôi.
Ăn xong, Vương Tử Trác đặc cách cho tôi đi vệ sinh, nói chuyện rất ân cần, tôi liếc nhìn Tô Thừa, thấy trên mặt anh ta không có biểu tình gì.
Song, áp lực lần đầu đến đây đã giảm đi rất nhiều.
Chào Vương Tử Trác và Tô Thừa xong, tôi được Tiêu Hàm kéo lại gần phòng ngủ, anh bảo tôi mặc bộ quần áo mới hôm nay anh ấy chọn cho tôi, tôi có chút ngượng ngùng nhưng anh ấy lại rất ân cần.
Tiêu Hàm mặc dù rất dịu dàng, nhưng khi ra lệnh người khác thì giọng điệu lại khá áp lực, tôi nghĩ mình đã hiểu sương sương được ý tốt của anh ấy, dù sao đây cũng là trường học "quý tộc" mà, ăn mặc chỉnh tề, sẽ không dễ bị bắt nạt.
Tôi lại lấy quần áo mới ra, gấp gọn gàng cất lại những bộ quần áo mẹ mua cho tôi.
Đúng bảy giờ, Tiêu Hàm đưa tôi vào thẳng lớp 2 hàng thứ ba của khối 11, lúc ấy đầu óc tôi vẫn còn choáng váng, cứ cảm giác Tiêu Hàm bên cạnh như một giấc mơ.
Tiêu Hàm vừa đi, có hai bạn nữ đánh bạo đế hỏi tôi có phải họ hàng gì với anh không, tôi ấp úng không trả lời nổi, may mà giáo viên chủ nhiệm vào rồi, thầy đến trước mặt rồi hỏi tên tôi, sau đó yêu cầu tôi và ba học sinh chuyển trường khác đứng dậy giới thiệu bản thân, thầy bắt đầu giải thích các quy định của trường theo quy trình, sắp xếp chương trình học mới và cuối cùng là phát sách.
Buổi tự học tối đầu tiên chủ yếu là đi lấy sách giáo khoa, bình thường 8 giờ bắt đầu tự học buổi tối nhưng chúng tôi đã tan học rồi.
Khi tôi bê chồng sách giáo khoa trên ghế đứng dậy, Tiêu Hàm mới bước vào lớp đã có vài tiếng ngạc nhiên của các bạn nữ.
Tiêu Hàm tới gần hỏi: "Em bê nhiều sách thế làm gì?!"
Tôi cúi đầu nhìn chồng sách nặng nề, mím môi: "M-mang về ký túc xá, cất, tan học."
"Cầm một quyển là được rồi." Tiêu Hàm nói: "Những quyển khác để vào ngăn kéo."
Tôi: "...À"
Thời tiết bên ngoài đã thay đổi hoàn toàn, dông lớn, là báo hiệu trời sắp mưa.
Ký túc xá rất yên tĩnh, Tiêu Hàm sau khi vào cửa liền chỉ vào chìa khóa trên tủ giày: "Ngày mai đi học mang theo cái này, chìa khóa ký túc xá."
Tôi: "Vâng."
Tiêu Hàn: "Đây, dép của em, mang vào đi."
Tôi: "..." Tôi không khỏi xúc động: "Cám ơn anh, tiền bối Tử Trác vẫn chưa quay lại sao?"
Tiêu Hàm cũng thay dép: "Hôm nay không có tiết, hai người đi xem phim rồi."
Tôi: "Ồ."
Tiêu Hàm đột nhiên nắm lấy cổ tay, kéo tôi vào trong, cười khẽ: "Em cứ kệ họ, đi tắm rửa rồi lên giường đi ngủ thôi."
Tôi: "Thế không hay đâu, nhưng đàn anh Tô bảo em không được dùng..."
Tiêu Hàn: "Ai dám nói không cho em dùng, anh cho cút ra ngoài."
Tôi: "..." rùng mình đi vào phòng tắm, cởi nửa số quần áo trên người rồi mới vào phòng lấy bộ đồ ngủ với khuôn mặt đỏ bừng.
Tiêu Hàm nhìn bộ đồ ngủ trong tay tôi, chán ghét nói: "Cái này chất vải cứng quá, nằm anh thấy không thoải mái, đêm nay em mặc đồ của anh đi."
Tôi:"......"
Tắm rửa xong vào phòng ngủ, Tiêu Hàm lại đang sắp xếp lại tủ quần áo, tôi mặc bộ đồ ngủ cộc tay của anh: "Tiền bối, em tắm xong rồi, có cần em giúp gì không?"
Tiêu Hàm nhặt một chiếc quần short, đóng tủ lại, quay lại xoa đầu tôi: "Không cần đâu, anh làm xong rồi."
Tôi: "Ừm."
"Anh cũng đi tắm đây, em tự sấy tóc đi." Tiêu Hàm chỉ vào máy sấy tóc trên bàn: "Sấy khô tóc, lên giường ủ ấm chăn cho anh trước đi, anh tắm xong mình cùng đi ngủ, nhé."
"......Ừm."
Tôi đỏ mặt, đi tìm máy sấy: mùa hè sao lại ủ chăn...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro