Chương 104: Giải quyết hậu quả

Sau khi Thích Tư Thành nghe xong những lời này của Ứng Trầm Lâm, hắn dường như đột nhiên hiểu ra tại sao KID lại có nhu cầu cần ống năng lượng cấp bách như vậy. Nhưng sự sụp đổ của dãy núi do vụ nổ tạo ra đã gây ra một luồng gió mạnh, "Mọi người rút lui trước, rời khỏi chỗ này!"

Hai ống năng lượng có lượng năng lượng hạn chế, nhưng khi kết hợp với chất đông lạnh trong phạm vi lớn, dãy núi vốn đã bị quấy rối trước đó không thể chịu nổi, vụ nổ gây ra trong chưa đầy mười giây đã san phẳng cái hẻm núi trước đó, tiếng sụp đổ liên tiếp vang lên, cùng với bụi đất và đá bay tứ tung, tất cả các khoang điều khiển cơ giáp đều phát ra cảnh báo vụ nổ.

Tại phòng nghỉ của Cục Quản lý Coria, một đám người bên Tinh hệ Thự Quang kinh hồn táng đảm ngồi trước hệ thống giám sát, không dám lơ là kể từ khi KID xuất phát đi cứu Tật Phong. Một khoảng thời gian trước, bọn họ không thể liên lạc được với KID và Tật Phong, chờ đến sau đó bọn họ cũng không dám tiếp tục liên lạc nữa.

Đầu tiên là thấy tín hiệu cơ giáp của Tật Phong và KID xuất hiện xung quanh nguồn ô nhiễm cấp S thứ hai của dãy núi, tiếp theo là thấy nguồn ô nhiễm biến mất, cơ giáp bị mắc kẹt... cho đến khi vừa rồi, bọn họ nhận được cảnh báo sóng chấn động từ khu vực có Tật Phong và KID làm trung tâm, tâm trạng của mọi người bên Tinh hệ Thự Quang như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc.

Ai cũng hiểu loại tình huống này, khẳng định là có va chạm, khẳng định là đã xảy ra đánh nhau.

Hơn nữa, cuộc ẩu đả này còn không nhỏ, chấn động đến mức khiến Cục Quản lý phải chú ý đến bên này!

"Cục Quản lý đang điều tra về sóng chấn động."

"Phòng nghỉ bên Tinh vực Đệ Nhị có vẻ hơi náo nhiệt, mới nghe nói hình như có vài chiếc cơ giáp bị hư hỏng."

Thẩm Tinh Đường trầm giọng hỏi: "Vậy bên chúng ta thì sao?"

"Cũng có hư hỏng... nhưng nhìn chung có vẻ như chỉ là những tổn thương nhỏ." Giang Tư Miểu nhanh chóng kiểm tra tình trạng hư hỏng của cơ giáp bên mình, phát hiện ra tổn thương nghiêm trọng nhất lại là vũ khí khiên bảo vệ của Hoắc Diễm, "Nhưng hình như cũng không nghiêm trọng lắm."

Mấy người Tinh hệ Thự Quang lần này cũng không bận tâm xem có làm phiền quá trình chiến đấu của bọn họ hay không, thông tin được truyền đi vô cùng suôn sẻ.

Nhưng chỉ có tiếng xì xèo của dòng điện trong không khí, kèm theo giọng của Quý Thanh Phong cùng tiếng đáp lại của Triệu Nhạc Kiệt.

"Có lẽ vụ nổ ở bên bọn họ đã ảnh hưởng đến tín hiệu rồi? Lúc nữa chúng ta có thể liện lạc được với bọn họ." Người nghe là Quý Thanh Phong, lúc nhận cuộc gọi hắn đang đứng trên ngọn núi, xa xăm nhìn về phía trước: "À, không sao đâu, chúng tôi chỉ là trộm giết chất ô nhiễm của GBK mà thôi, sau đó đội trưởng Thích với Trầm Lâm hình như là --- ---"

Triệu Nhạc Kiệt giẫm lên xác con ô nhiễm sư tử lấy từ GBK, qua chức năng nhìn xa của cơ giáp, nhìn về phía xa 7 km, dường như có thể thấy được một góc núi xa xa đã bị sụp: "... Bên đó chắc là nổ núi rồi."

Những người còn lại trong Tật Phong đứng cạnh Triệu Nhạc Kiệt đều phụ họa theo.

Quý Thanh Phong bổ sung: "Vậy thì nổ rồi."

Mọi người trong Tinh hệ Thự Quang: "......"

Trộm, giết, nổ?

Báo cáo môi trường trên hệ thống kiểm tra xác nhận những gì mà kênh liên lạc của KID và Tật Phong đã nói, các nhân viên trong phòng nghỉ nhìn vào báo cáo, thấy cơ giáp của KID và Tật Phong bắt đầu di chuyển, ngược lại, các cơ giáp của GBK vẫn bất động.

Nhớ lại lời nói của Quý Thanh Phong về việc nổ núi, một nhân viên ngập ngừng hỏi: "Vậy còn những cơ giáp của GBK thì sao?"

Đội trưởng YDS đứng bên cạnh nhìn báo cáo môi trường với vẻ mặt bình thản, nói: "Các người không phải đã từng thấy rồi sao? Bọn họ chôn người cũng không phải lần đầu."

Những lời này gợi lại ký ức của mọi người, khi ở Khâu Tân, một vụ nổ đã chôn vùi hai chiếc cơ giáp của YDS, còn nhân tiện tạo ra một cái hố đen.

Bọn họ đồng loạt nhìn về phía tín hiệu cơ giáp của GBK trên hệ thống kiểm tra, tức là... vụ nổ là núi, bị chôn chính là GBK.

Anh Trương không thể tin nổi mà hỏi: "Vậy là chúng ta đã cướp ô nhiễm của GBK, còn chôn sống bọn họ sao???"

Giang Tư Miểu: "Dựa vào thông tin kiểm tra, không có ai khác ở đó."

Thẩm Tinh Đường đột nhiên nghĩ ra: "Nếu tôi nhớ không lầm thì, Tinh vực Đệ Nhị hình như không lấy được tài nguyên cấp S từ hành tinh chính."

Mọi người bên Tinh hệ Thự Quang nhìn nhau, mỗi người đều có vẻ mặt khác nhau. Tuy rằng lần này bị người của Tinh vực Đệ Nhị cướp tài nguyên khiến bọn họ rất không vui, bọn họ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc có thể xảy ra xung đột với Tinh vực Đệ Nhị, nhưng chẳng ai ngờ sự việc lại phát triển thành tình huống hiện tại. Hành tinh chính vốn dĩ là nơi cạnh tranh gay gắt nhất, vậy mà hiện giờ, Tinh hệ Thự Quang bọn họ lại giành hết mọi tài nguyên cấp S từ hành tinh chính sao???

Đội trưởng Hắc Nha: "Chờ đã? Kế hoạch ban đầu của chúng ta có chuẩn bị phương án xử lý tiếp theo không?"

Sau niềm vui sướng, những lời này tựa như một xô nước lạnh dội xuống.

Lần nổ núi này gây ra động tĩnh lớn như vậy sao? Vấn đề xung đột với Tinh vực Đệ Nhị sẽ giải quyết như thế nào???

Thẩm Tinh Đường nói: "Chuẩn bị thì chuẩn bị, nhưng chúng ta không chuẩn bị cách xử lý vụ nổ núi và chôn sống người này."

Sắc mặt của mọi người trong phòng nghỉ đột nhiên thay đổi. Mồ hôi tuôn rơi trên trán của các đội trưởng từ các căn cứ lớn, các nhân viên Liên Minh run rẩy chuẩn bị gọi điện cho Chủ tịch Liên Minh Thự Quang.

"Đừng hoảng loạn, đừng hoảng loạn!"

"... Chúng ta trước tiên chuẩn bị phương án dự phòng, nếu cấp trên hoặc Tinh vực Đệ Nhị đến truy cứu, chúng ta phải phủi sạch mối quan hệ trước, cứ theo cách làm ban đầu mà nói rằng chúng ta vô tình xảy ra xung đột với người của GBK khi đang đánh chất ô nhiễm." Anh Trương đi qua đi lại, liên lạc với các nhóm huấn luyện của các căn cứ cơ giáp lớn, bắt đầu nghĩ cách giải quyết hậu quả, "Nếu chuyện có thể giải quyết, tuyệt đối đừng gây thêm rắc rối."

Anh Trương: "Trước tiên cứ như vậy đi, chúng ta báo cáo với Cục quản lý."

Giang Tư Miểu: "Đây là chôn người mà còn muốn báo cảnh sát sao?"

Anh Trương nhanh chóng nghĩ ra một lời giải thích: "Nói rằng khi các kỹ thuật viên cơ giáp của chúng ta dọn dẹp chất ô nhiễm, đã gây ra sạt lở núi, vô tình làm nổ núi, không phát hiện ra người của GBK đang ở dưới đó đã chôn người rồi?"

Lúc này, có một nhân viên đến gõ cửa: "Xin chào, giám đốc của chúng tôi nói rằng phòng họp tổ chức một cuộc họp nhỏ, cần bên này cử một đại diện."

Mọi người trong phòng nghỉ đồng loạt nhìn về phía anh Trương.

Anh Trương: "......"

*

Tại Cục Quản lý Coria, ngay lập tức, cục đã nhận được cảnh báo về sự thay đổi môi trường kịch liệt.

Nhân viên vừa mới kiểm tra được dấu vết của vụ nổ tại khu rừng đầm lầy. Khi con robot nhỏ phụ trách kiểm tra quét tình trạng thiệt hại của khu rừng đầm lầy truyền về, tất cả nhân viên trong Cục Quản lý Coria đều rơi vào trầm mặc.

Vì lần liên hợp dọn dẹp này liên quan đến nhiều căn cứ cơ giáp quan trọng của hai Tinh vực lớn, bọn họ lệ thuộc Tinh hệ Thự Quang, nhưng thế lực của Tinh vực Đệ Nhị lại áp đảo, cấp trên đã truyền thông tin xuống, yêu cầu nếu xảy ra chút xung đột hay cọ sát, Cục Quản lý Coria không nên can thiệp trừ khi cần thiết, tránh gây rắc rối không đáng có.

Các kỹ thuật viên cơ giáp của hai bên cũng rất thông minh, bọn họ chơi với tín hiệu cơ giáp chơi đến linh hoạt, tránh khỏi hệ thống kiểm tra của Cục Quản lý.

Cục Quản lý Coria đã chuẩn bị sẵn sàng giả vờ như không thấy gì, nhưng ai ngờ việc giả vờ này lại dẫn đến hai vụ nổ khí metan trong khu rừng đầm lầy. Làn sóng nổ đầu tiên đã phá hủy một phần đất đầm lầy trong khu rừng, còn làn sóng nổ thứ hai thì trực tiếp làm hư hại một phần cơ giáp của Tinh vực Đệ Nhị.

Chưa kịp làm rõ tình hình ở khu rừng đầm lầy, thì ở khu vực dãy núi đã liên tiếp xảy ra hai vụ nổ.

"Diện tích thiệt hại của khu rừng đầm lầy không thể ước tính được, ở khu vực dãy núi, chúng tôi đã kiểm tra được hai sóng chấn động, một nhỏ và một lớn." Nhân viên nhìn vào hệ thống giám sát báo cáo: "Các cơ sở hạ tầng xung quanh bị hư hỏng ba nơi, từ phân tích sóng chấn động, ít nhất hai ngọn núi đã bị ảnh hưởng, khả năng cao là đã xảy ra sạt lở quy mô lớn."

Nhân viên hỏi: "Giám đốc, tình hình như thế này, chúng ta cũng phải làm ngơ sao?"

Giám đốc Coria im lặng một lúc rồi nói: "Tại hiện trường có cơ giáp nào không?"

Nhân viên trả lời: "Hầu hết các cơ giáp bị hư hỏng là của Tinh vực Đệ Nhị, thiết bị thăm dò của chúng ta và đội cứu hộ đã đến hiện trường, núi đã sạt lở, các cơ giáp có thể đều bị chôn vùi dưới đó. Chúng tôi cũng phát hiện dấu vết của một lớp băng lớn, hẳn là chất đông lạnh."

"Trong quá trình kiểm tra khu vực ô nhiễm, GBK có mang hai cơ giáp có vũ khí hệ băng?" Giám đốc Coria nhìn thấy nhân viên gật đầu, hơi hơi giương mắt nhìn về phía hệ thống giám sát, "Chủ tịch Lý lo lắng quá rồi."

"Các kỹ thuật viên cơ giáp của Thự Quang chúng ta rất thông minh."

Đúng lúc này, có một nhân viên vội vã bước đến, "Giám đốc, phòng họp đã chuẩn bị xong, có thể đi qua đó."

Nói xong, hắn lại tiếp tục, "Còn có một việc nữa, quân đội biên giới vừa gửi tin nhắn."

Giám đốc Coria thấy thế dừng lại một chút, nghe thấy quân đội biên giới hơi khựng lại: "Có chuyện gì vậy?"

Nhân viên trả lời: "Có một tiểu đội quân biên giới xin tiến vào khu vực ô nhiễm, đang xin quyền hạn."

*

Trong khu vực ô nhiễm Coria, Tật Phong và KID sau khi sự việc xảy ra nhanh chóng rời khỏi "hiện trường vụ án". Thích Tư Thành đã gửi báo cáo cứu viện đến trạm cơ sở, động tĩnh từ việc nổ núi quá lớn, GBK không có lý do hợp lý, bọn họ cũng vậy.

Khi nhìn thấy báo cáo của Thích Tư Thành được gửi đi, Ứng Trầm Lâm nghiêm túc giải thích: "Thực ra các anh không cần quá lo lắng, tín hiệu từ trạm cơ sở gần đây có thể đã bị GBK chặn, tại hiện trường có rất nhiều dấu vết của chất làm lạnh, việc rò rỉ hai ống năng lượng lỏng gây nổ hẳn sẽ không bị kiểm tra đến, ngược lại, là GBK cần báo cáo với Cục Quản lý Coria về mục đích sử dụng một lượng lớn chất làm lạnh."

Việc tiêu diệt chất ô nhiễm không cần dùng đến quá nhiều chất làm lạnh như vậy, huống chi GBK tự tin đến mức dẫn bọn họ đến đây, chỉ sợ nơi này còn có một số thủ đoạn vẫn chưa được sử dụng.

Chuyện này nói đến cùng là vấn đề mục đích hành động của cả hai bên, nếu thực sự muốn làm rõ ra, GBK chưa chắc đã dám công khai nói về chuyện này.

Nồng độ chất làm lạnh tại hiện trường cao hơn rất nhiều so với hai ống năng lượng lỏng mà Ứng Trầm Lâm sử dụng, Cục quản lý cũng sẽ không tin rằng ngọn núi có thể dễ dàng bị nổ tan tành như vậy, chất làm lạnh và dấu vết chiến đấu sẽ là căn cứ chính để Cục quản lý phục hồi hiện trường. Hoặc là mọi thứ sẽ được bày ra ánh sáng, hoặc là GBK sẽ phải chịu một đòn đau mà không thể phản kháng.

Thích Tư Thành suy nghĩ một chút, cuối cùng nhìn về phía Ứng Trầm Lâm: "Thực ra, cậu đã tính hết rồi sao?"

Ứng Trầm Lâm đáp: "Trước khi sử dụng, tôi đã ước tính liều lượng, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ bị kẹt dưới đó, không thể ra ngoài trong khoảng thời gian ngắn."

Khi đến nơi của Quý Thanh Phong cùng Triệu Nhạc Kiệt, một vài kỹ thuật viên cơ giáp đang xử lý chất ô nhiễm hệ sấm mà bọn họ cướp được từ tay GBK. Chất ô nhiễm này là một con sư tử, tinh thể dị năng tấn công hệ sấm, da dày thịt béo cực kỳ khó xử lý.

Triệu Nhạc Kiệt đang xử lý vật liệu, kỹ thuật viên cơ giáp của Tật Phong ở bên cạnh xem đến chăm chú, không ngờ Triệu Nhạc Kiệt lại có kỹ năng thành thạo như vậy.

"Phó đội, không ngờ anh còn có tài xử lý vật liệu nữa đấy!"

"Đúng vậy, con sư tử này khó đánh lắm, không ngờ lại dễ xử lý như vậy."

Quý Thanh Phong kéo theo con bọ ngựa cái mà không thể tự mình ra tay, "Đương nhiên rồi, nhớ hồi trước tôi cùng lão Triệu ở sao Thiên Vực --- ---"

Triệu Nhạc Kiệt ném một mảnh vật liệu đến trước mặt con bọ ngựa cái: "... Ai cùng cậu ở sao Thiên Vực vậy?"

"Nếu rảnh tán nhảm không bằng làm gì đó cho con gái cậu đi, đừng lắm lời như thế."

Khi nhóm bảy người nổ núi đến nơi, từ xa bọn họ đã thấy cơ giáp của Triệu Nhạc Kiệt đang ngồi xổm xử lý vật liệu, bên cạnh Quý Thanh Phong đang kéo con bọ ngựa cái ăn uống. Thấy cảnh này, Lâm Nghiêu không khỏi cảm thán: "Đại Phong, con gái anh đã ăn tới chất ô nhiễm cấp S rồi à?"

Phế liệu của chất ô nhiễm hệ sấm sau khi xử lý trở thành thức ăn của vương trùng, con vương trùng ăn đến ngon lành. Tật Phong và những người khác của KID bàn về các vấn đề khác. Chất ô nhiễm cướp được từ tay GBK này thuộc về Tật Phong, KID lần này thu hoạch khá lớn, tinh thể dị năng tấn công hệ sấm với Tật Phong có ích hơn, vì vậy KID liền chủ động nhường lại viên tinh thể dị năng này.

Khi Thích Tư Thành nhận được viên tinh thể dị năng này, hắn có chút bất ngờ, "Cảm ơn."

Hoắc Diễm: "Khách sáo gì chứ, mà nói thật, chúng ta đã phân chia sẵn rồi, các cậu lấy phần bên dãy núi, chúng tôi lấy phần bên khu rừng."

"Tiếp theo tính sao? Chúng ta đi giúp Hắc Nha hay YDS?"

Khi nhắc đến vấn đề này, Thích Tư Thành mở ra các thông tin liên lạc từ trận chiến mà chưa kịp xử lý, "Vừa rồi bên YDS đã gửi tin nhắn cho tôi, bảo là tạm thời không cần chúng ta hỗ trợ, ngược lại, vấn đề hao tổn cơ giáp của chúng ta cần phải xử lý, trước quay về trạm cơ sở thì cũng tiện điều quân."

Cuộc thảo luận này Du Tố không thấy hứng thú, anh để toàn bộ việc này cho Hoắc Diễm cùng Tật Phong thảo luận.

Khi anh quay đầu, liền nhìn thấy cơ giáp của Ứng Trầm Lâm đậu bên cạnh sườn núi, dường như đang nhìn vào một cái gì đó.

"Đằng kia là khu vực cấm của Coria," Theo nhắc nhở: "Cậu ấy từ nãy đến giờ chỉ nhìn về phía đó thôi!"

"Du Tố, lần trước anh tới đây, chỗ này cũng vậy sao?"

Du Tố nửa khép mắt lại, "Lại là đọc từ cơ sở dữ liệu hả?"

"Đương nhiên rồi!"

Theo kiêu ngạo nói, nó lật qua lật lại các dữ liệu chiến đấu được ghi lại trong cơ thể cơ giáp, "Dù lúc đó tôi còn chưa được ra đời, nhưng cơ thể đã có tất cả các tài liệu chiến đấu rồi, đúng không?"

Vị trí di chuyển của con bọ ngựa cái khá khéo léo, đúng ở rìa giữa dãy núi và khu rừng đầm lầy, hơn nữa nếu di chuyển thêm chút nữa về phía bắc sẽ thấy một khu rừng đen sì. Khu rừng đó có dấu vết bị cháy, phạm vi rất rộng, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy một mảng rừng cháy đen.

Khi đang lật dở tài liệu, Theo đột nhiên hỏi: "Ê? Sao tài liệu lại bị thiếu một phần vậy?"

Du Tố không để ý đến Theo, đang định đi thêm vài bước thì đột nhiên chú ý đến ánh sáng đỏ dưới chân.

Anh dừng lại ngay lập tức, quay người lại nhìn về phía con bọ ngựa cái sau lưng: "Quý Thanh Phong!"

Những người đang bàn luận lập tức bị tiếng gọi của Du Tố kéo về hiện thực, từng người một quay đầu nhìn về phía Quý Thanh Phong.

Hoắc Diễm sửng sốt: "Đại Phong! Bọ ngựa!"

"Yên tâm đi, không sao đâu, tôi giữ rất chặt rồi --- ---" Quý Thanh Phong vẫn đang nói chuyện với một kỹ thuật viên cơ giáp bên cạnh, vừa cúi đầu đã thấy vòng đỏ dưới chân con vương trùng đang ăn uống, vội vàng kéo chặt khóa trói.

Con bọ ngựa cái bị kéo chặt vẫn tiếp tục nhai thức ăn, dường như không hiểu vì sao bị quấy rầy giữa bữa ăn, đôi mắt đỏ ngầu trừng trừng nhìn Quý Thanh Phong.

Triệu Nhạc Kiệt đang xử lý vật liệu, thấy Quý Thanh Phong luống cuống tay chân kéo con bọ ngựa cái: "Cậu có thể kéo chặt con gái cậu chút không, dưới đất đỏ hết rồi đấy."

"Con gái." Quý Thanh Phong kéo chặt khóa trói, nhìn vào khu vực dưới chân ngày càng đỏ lên, "Bây giờ chúng ta không cần lao vào nữa, thu lại vòng đỏ của con đi."

Ứng Trầm Lâm ánh mắt ngẩn ra, "Không đúng, có vẻ như nó mất kiểm soát rồi."

Nhóm kỹ thuật viên cơ giáp: "???"

Triệu Nhạc Kiệt nhìn xuống mặt đất, tay đang cầm đao dừng lại một chút, "Con gái cậu ăn no rồi còn muốn tiêu thực sao?"

Vòng đỏ không ngừng lại, thậm trí còn lan rộng ra bên ngoài, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ cả khu vực xung quanh, cảm giác áp lực quen thuộc đột ngột ùa tới, Quý Thanh Phong cố gắng chịu đựng cảm giác chóng mặt, xấu hổ cười gượng hai tiếng: "Hay là chúng ta ra ngoài đi dạo mấy vòng --- ---"

Lời còn chưa nói xong, tầm nhìn của tất cả mọi người đều biến thành màu đen.

--- Wattpad @_Tradaocamxa ---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro