Chương 192: Suất tham gia giải Tinh vực
Khi Ứng Trầm Lâm tỉnh lại, cậu đã ở trong căn cứ KID.
Ánh sáng trong phòng có hơi tối, hệ thống điều hòa nhiệt độ vẫn đang vận hành một cách lặng lẽ. Cậu nghiêng đầu về một bên, thấy chìa khóa cơ giáp của mình đang nằm trên tủ đầu giường. Mọi thứ bên ngoài dường như không có gì thay đổi so với lúc cậu rời khỏi căn cứ trước đó.
Cảm giác mệt mỏi trong cơ thể đã vơi đi nhiều, nhưng đầu vẫn còn hơi đau âm ỉ. Ứng Trầm Lâm biết đó là di chứng của việc lạm dụng tinh thần lực quá mức.
Chìa khóa cơ giáp khẽ lóe sáng, Uyên chào cậu một tiếng.
Ứng Trầm Lâm chớp chớp mắt, ký ức trong đầu vẫn dừng lại ở hậu trường của hội trường hải tinh Agaman. Điều cuối cùng cậu nhớ được là Du Tố đã cõng cậu đến khu nghỉ ngơi, sau đó thì không còn nhớ gì nữa. Trên người cậu đã được thay đồ ngủ, cơ thể dường như từng nằm trong khoang y tế, còn có mùi thuốc đặc biệt vương lại. Cậu từ từ ghép nối lại ký ức trong khoảng thời gian ngủ say, đang định ngồi dậy thì cửa phòng ngủ bị người bên ngoài mở ra, có người từ bên ngoài bước vào.
Bước chân của người đến rất nhẹ, Ứng Trầm Lâm còn chưa kịp lên tiếng.
Du Tố vừa bước vào đã chú ý đến nhịp thở thay đổi của người nào đó đang nằm trên giường, giọng điệu hơi ngừng lại: "Tỉnh rồi à?"
Ứng Trầm Lâm theo bản năng nói một câu chào buổi sáng, nói xong mới chợt nhớ ra mình không biết bây giờ là mấy giờ.
Du Tố không để ý đến phản ứng hơi chậm chạp của cậu, trong tay cầm thiết bị y tế chạm nhẹ vào trán của Ứng Trầm Lâm. Cùng với một tiếng tít, toàn bộ dữ liệu sức khỏe của bệnh nhân được ghi lại vào thiết bị, "Tinh thần lực ổn định, nghỉ thêm hai ngày nữa là sẽ hồi phục."
Ứng Trầm Lâm nhìn thiết bị trong tay anh.
Du Tố giải thích: "Do Eric dặn dò, cứ mỗi sáu tiếng một lần."
Ánh mắt hai người chạm nhau, Ứng Trầm Lâm đang định ngồi dậy thì trước mặt đã đưa ra một bàn tay.
Cậu không khách sáo, mượn tay Du Tố ngồi dậy: "Tôi muốn đi tắm trước đã."
Cậu nam sinh đi lại vẫn còn hơi chậm, lấy quần áo rồi đi thẳng vào phòng tắm, không rõ là đã hoàn toàn tỉnh hay chưa.
Du Tố đang bước ra ngoài thì dừng lại, không rời đi nữa, ánh mắt lướt về phía cửa phòng tắm đã đóng lại.
Phòng ngủ của Ứng Trầm Lâm không lớn, cách bố trí cũng không khác phòng của Du Tố là mấy, nhìn chung rất đơn giản. Liếc mắt một cái là có thể thấy toàn bộ đồ đạc cùng các thiết bị thông minh trong phòng, nhưng có thể nhìn ra dấu vết sinh hoạt rõ ràng, ví dụ như trên mặt bàn cách giường ngủ không xa, chất đầy bản nháp.
Du Tố đã đến vài lần, những bản nháp đó chưa từng được thu dọn, kể cả những linh kiện đặt bên cạnh.
Người này mỗi ngày ở căn cứ đều sống theo kiểu ba điểm một đường(*), rất ít khi ra ngoài, sống không hề giống một người 20 tuổi.
(*) Ba điểm một đường (三点一线) là cách nói ví von chỉ một lối sống đơn điệu, lặp đi lặp lại giữa ba địa điểm cố định.
Quá trình tắm rửa kéo dài hơi lâu, Ứng Trầm Lâm bước ra với gương mặt đỏ bừng vì hơi nước, ngẩng đầu lên liền phát hiện Du Tố vẫn đang đứng ở cửa phòng ngủ, chưa rời đi. Một tay cầm thiết bị y tế, một tay khác đang lướt quang não, không biết đang xem cái gì.
Nghe thấy tiếng động, tầm mắt của Du Tố rời khỏi quang não, ngẩng đầu lên: "37 phút, nếu thêm 3 phút nữa thì tôi phải đi vào vớt người đấy."
Vừa nghe đến vớt người, Ứng Trầm Lâm hơi hơi cúi đầu: "Lần sau sẽ không vậy nữa."
Du Tố không nói gì, tóc của cậu nam sinh đã được sấy qua, vẫn còn hơi ẩm, ngoài làn da hơi ửng đỏ thì không có dấu hiệu bất thường nào khác.
Anh chú ý đến Ứng Trầm Lâm cầm chìa khóa cơ giáp và bảng dữ liệu, làm theo từng bước thường ngày, kế tiếp đối phương muốn đến phòng sửa chữa.
Du Tố: "Không đi phòng sửa chữa, đi phòng họp đi."
Phòng họp cách phòng ngủ của Ứng Trầm Lâm không xa, căn cứ KID cũng chỉ lớn chừng ấy, đi bộ qua đó không mất bao lâu.
Khi Ứng Trầm Lâm ra khỏi phòng, người đàn ông đã đi trước vài bước, đứng ở góc rẽ của hành lang phía xa. Cậu hơi dừng lại, vừa bước được mấy bước thì Du Tố đã tiếp tục di chuyển, dường như đang đợi cậu.
"Tôi đi bộ không bị chóng mặt đâu, bây giờ tôi đã khá hơn nhiều rồi." Ứng Trầm Lâm nhấn mạnh nói.
Tầm mắt của Du Tố dừng ở trên người cậu, mang theo vài phần không xác định.
Nhưng tầm mắt rất nhanh liền rời đi, Du Tố đi ở phía trước cậu.
Ứng Trầm Lâm đi sau Du Tố vài bước.
Hành lang khá hẹp, cậu chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy lưng của Du Tố, người rất cao, lúc đi eo lưng rất thẳng. Ứng Trầm Lâm có thói quen quan sát người khác, khi nhìn ai đó, cậu thường tập trung quan sát các chỉ số cơ thể của đối phương, sẽ chính xác đến chiều cao, chiều dài cánh tay... Những dữ liệu chi tiết này sẽ trở thành mẫu tinh chỉnh cho các kỹ thuật viên sửa chữa khi điều chỉnh dữ liệu.
Chỉ là hôm nay khi cậu vô tình quan sát đối phương, lại chỉ nhìn phần lưng của Du Tố.
Trên lưng Du Tố có một vết sẹo, kéo dài từ vai đến eo, một vết thương vô cùng rõ ràng quán triệt... Ứng Trầm Lâm nhìn qua một lớp quần áo, dường như có thể tính ra được chính xác chiều dài của vết sẹo kia. Du Tố từng nói vết sẹo kia là vết thương khi anh ở khu ô nhiễm biên giới. Ứng Trầm Lâm rất tò mò không biết chất ô nhiễm nào lại có thể khiến Du Tố bị thương nghiêm trọng đến vậy. Cậu cứ mải suy nghĩ vẩn vơ như thế, tầm mắt cũng dần dần dời đi, cũng không biết đang nhìn chỗ nào.
Đột nhiên, người đang đi phía trước đột ngột dừng bước.
Ứng Trầm Lâm chưa kịp phản ứng, chân không dừng lại đúng lúc, lập tức đâm sầm vào lưng Du Tố.
Du Tố liếc sang bên cạnh, "Cầu thang."
Ứng Trầm Lâm cúi đầu xuống, nhìn thấy bậc cầu thang phía trước Du Tố.
Du Tố khẽ cười nói: "Chưa tỉnh ngủ à?"
Ứng Trầm Lâm gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu.
Du Tố đành phải lùi ra sau hai bước, "Em đi đằng trước."
Ứng Trầm Lâm: "?"
Du Tố: "Có ngã cũng dễ vớt."
Vừa đến phòng họp, bộ não chậm chạp của Ứng Trầm Lâm mới bắt đầu hoạt động. Thì ra đã hai ngày trôi qua kể từ khi cậu trở về từ khu vực ô nhiễm Agaman.
May mà quãng thời gian này cậu ngủ say, ông chủ Chu vì sự an toàn đã cho phi thuyền đi theo tuyến hàng không tư nhân để tiến vào sao Thiên Lang, bằng không đám phóng viên rình rập ở sân bay sao Thiên Lam kia nhất định sẽ thêm mắm thêm muối viết nhiều thêm hai câu.
Tin tức căn cứ cơ giáp KID ở sao Thiên Lang giành chức vô địch giải đấu xếp hạng Tinh hệ Thự Quang đã lan khắp mọi khu vực của sao Thiên Lang. Trong hai ngày này, cả viên chức hành chính của sao Thiên Lang cũng đến căn cứ KID mấy lần. Các loại giấy khen và huy chương chất đống trong chiếc tủ trưng bày nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn trong phòng họp. Trên cùng là chiếc cúp của giải đấu Tinh hệ Thự Quang, bên dưới đều là các giải thưởng do sao Thiên Lang trao tặng, ví dụ như "Doanh nghiệp xuất sắc của sao Thiên Lang", hay ví dụ như "Căn cứ cơ giáp danh dự của sao Thiên Lang".
Sự phô trương không chỉ dừng lại ở đó, ngay cả những hành động keo kiệt trước kia của KID từng bị cư dân mạng chế giễu trên Tinh Võng, đều bị các cư dân mạng trên Tinh Võng mỹ hóa thành tiết kiệm, biết lo cho gia đình.
KID ở vòng xếp hạng nhất chiến thành danh, không chỉ nổi mà còn nổi đình nổi đám. Đủ loại tài nguyên từ các nhà đầu tư thi nhau kéo đến. Quang não của bà chủ Thẩm mỗi ngày đều chật kín tin nhắn không xem hết nổi.
Nhưng bà chủ Thẩm không rảnh, mà những người khác của KID cũng không rảnh.
"Trầm Lâm tỉnh rồi à?" Thẩm Tinh Đường ngẩng đầu giữa lúc bận rộn, nhìn thấy Ứng Trầm Lâm và Du Tố bước vào, "Eric nói hôm nay cậu sẽ tỉnh, xem ra thằng nhóc kia không lừa tôi."
Lâm Nghiêu nói: "Trầm Lâm! Mau đến chia hoa hồng! Thự Quang cho chúng ta rất nhiều tiền thưởng!"
Quý Thanh Phong: "Nhìn cái bộ dạng hám tiền của cậu kìa, cái khoản thưởng đó mà cậu nhắc suốt hai ngày rồi."
Ứng Trầm Lâm quay sang nhìn Hoắc Diễm.
Hoắc Diễm hiểu ý cậu, "Yên tâm đi, thân thể tôi so với cậu khá hơn nhiều, chút thương ở eo này chẳng là gì cả."
Ứng Trầm Lâm bị Lâm Nghiêu đẩy ngồi xuống trước bàn họp, vừa mở quang não ra đã thấy tiền thưởng chia hoa hồng mà Thẩm Tinh Đường chuyển đến, "Nhiều vậy sao?"
Thẩm Tinh Đường nói: "Thự Quang giàu hơn trước rồi."
Năm nay Tinh hệ Thự Quang cực kỳ dư dả, quỹ tiền thưởng cho giải đấu xếp hạng Tinh hệ cũng gấp đôi năm ngoái. Mà tiền thưởng chỉ là một phần nhỏ trong đó, phần thưởng quan trọng nhất là chiến đội chiến thắng có thể chọn hai viên tinh thể dị năng từ kho dự trữ của Liên minh Cơ Giáp Tinh hệ Thự Quang hiện tại, dị năng không giới hạn, cấp độ cũng không giới hạn.
Tinh hệ Thự Quang đã đầu tư rất nhiều cho việc đào tạo kỹ thuật viên cơ giáp. Mùa giải trước vòng xếp hạng còn chưa tổ chức được, tiền thưởng của hai Giải đấu Cơ giáp liên tiếp đều dồn lại cho lần này. Ứng Trầm Lâm biết tiền thưởng cho chiến thắng rất nhiều, nhưng không ngờ lại phong phú đến như vậy, "Còn nhiều hơn lúc tôi giành quán quân năm đó nữa."
Còn nhiều hơn gấp mấy lần.
Khoản tiền thưởng mà Ứng Trầm Lâm tích cóp được từ các trận đấu đơn binh trước kia, một phần được dùng để chữa trị cho cơ thể mình, một phần dùng để bảo trì định kỳ cho Uyên. Khi đó cậu chưa ký hợp đồng với bất kỳ căn cứ cơ giáp nào, không có ai hỗ trợ hay đứng ra lo liệu mọi việc thay, lại còn trẻ tuổi nên không ít lần phải chịu thiệt thòi.
Nhưng dường như Tinh hệ Thự Quang không còn nghèo như trước nữa. Tiền thưởng lần này đã tăng lên gấp mấy lần, quỹ đạo sự việc hình như cũng không còn giống đời trước của cậu.
"Đã mang con cá lớn về chưa?" Ứng Trầm Lâm hỏi.
Quý Thanh Phong: "Đã tháo được một nửa rồi, phần khung xương còn lại quá nặng, bọn tôi bán cho Liên Minh Thự Quang rồi."
Hoắc Diễm: "Cái này yên tâm, phần nào có giá trị đều mang về hết rồi."
Ứng Trầm Lâm gật gật đầu.
Toàn bộ việc tính toán sổ sách đều do Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường đảm nhận. Thấy Ứng Trầm Lâm đến, Giang Tư Miểu cũng thuận tiện tổng kết một lượt thành quả lần này cho cậu.
Lần này KID đã kiếm được một khoản kếch xù ở Agaman. Đống vật liệu chất ô nhiễm đã được chọn lọc và xử lý kỹ càng trong khoang lưu trữ của cơ giáp, đủ để bù toàn bộ chi phí sửa chữa cơ giáp bị hao tổn trong lần này ở Agaman, không chỉ có vậy, còn dư ra một khoản lợi nhuận.
Tất nhiên, kiếm được nhiều nhất đương nhiên thuộc về con cự ngư Hải Nham kia. Cự ngư Hải Nham vốn dĩ đã là một loại vật liệu cấp S đặc biệt chỉ có ở Agaman. Trong toàn bộ khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman e rằng cũng chỉ có một con như vậy. Thêm vào đó, tài liệu ghi chép rất ít, giống loài lại hiếm có, cho nên tất cả vật liệu trên người con cá kia đều là báu vật.
Ngoài bản thân con cá, còn có cả những chất ô nhiễm biến dị cấp A+ chưa kịp tiêu hóa trong bụng cá, KID đã mượn thiết bị từ Cục Quản lý Agaman để mang toàn bộ ra ngoài.
Tiền kiếm được nhiều đến mức căn bản không thể thống kê hết, Giang Tư Miểu vừa ra khỏi khu vực ô nhiễm đã bắt đầu tính toán, vậy mà tính suốt hai ngày vẫn chưa xong.
Giang Tư Miểu làm bộ thần bí giơ tay ra hiệu một con số, "Nhưng ít nhất cũng được từng này."
Ứng Trầm Lâm có chút ngạc nhiên: "Nhiều vậy sao?"
Lâm Nghiêu: "Chúng ta kiếm lời được rất nhiều!"
"Chất ô nhiễm ở Agaman phần lớn đều là loại hiếm, khác hẳn với đảo Kha Trạch Phù mà mấy cậu từng đến." Giang Tư Miểu nói: "Cái khu vực ô nhiễm kia đã rất lâu không được mở, dù sao chính là khu vực ô nhiễm không được khai phá nên đồ vật bên trong càng đáng giá, trên thị trường hiếm có, có thể bán được giá cao."
Dĩ nhiên, có nhiều đồ vật đáng giá thì cũng phải xử lý xong mới có thể bán ra.
Tinh thể dị năng và vật liệu của các chất ô nhiễm cấp A+ đều phải xử lý riêng biệt. Vì thế KID chỉ có thể tìm ông chủ Chu thuê nhà máy xử lý chất ô nhiễm của công ty Kiến Hành để hỗ trợ. Thẩm Tinh Đường đã bàn được một mức giá ưu đãi cực thấp với ông chủ Chu, hiện giờ còn đang thương thảo việc hợp tác liên doanh với cửa hàng trực tuyến chính thức của Kiến Hành.
"Hợp tác liên doanh?" Ứng Trầm Lâm nghe mấy chuyện kinh doanh thì không hiểu lắm.
"Vật liệu từ con cá quá nhiều, nhân lực trong căn cứ chúng ta lại không đủ, hợp tác với Kiến Hành thì có thể mượn nhà máy của bọn họ để xử lý."
Thẩm Tinh Đường giải thích: "Làm vậy thì hiệu suất xử lý sẽ cao hơn, tiền cũng về nhanh hơn, mà chúng ta cũng không cần thuê thêm nhiều người."
KID vốn chỉ là một căn cứ nhỏ, việc xử lý và bán vật liệu tuy rằng có thể làm từ từ, nhưng như vậy thì tiền về rất chậm, không thể nhanh chóng làm đầy kho tiền vốn đã eo hẹp của KID. Cách tốt nhất là hợp tác với người quen, đem một số quy trình rườm rà giao cho bên ngoài làm, Thẩm Tinh Đường nói: "Tôi đã bàn với ông chủ Chu, trong số vật liệu thu được, một số loại cấp B và cấp A sẽ ưu tiên cho bọn họ mua trước. Gần đây bọn họ đang nghiên cứu một dòng cơ giáp hệ thủy cấp A, chuyên dùng cho các khu vực ô nhiễm vùng biển, nên cần một lượng lớn vật liệu từ chất ô nhiễm."
Có ông chủ Chu giúp đỡ thì mọi chuyện thuận lợi hơn rất nhiều. KID đang đúng lúc cần tiền, có mấy món vũ khí mà Ứng Trầm Lâm đang nghiên cứu và chế tạo đều cần tiền, Thẩm Tinh Đường chỉ có thể xoay dòng tiền trong nội bộ KID, ưu tiên cung cấp chuẩn bị chiến đấu tốt nhất cho nhóm kỹ thuật viên cơ giáp của KID, đây mới là chỗ khó nhất.
Theo chu kỳ chuẩn bị chiến đấu trước đây của KID, rất có thể bọn họ sẽ không kịp chuẩn bị nguồn cung cho giải đấu.
"Vội đến vậy sao?" Sự chú ý của Lâm Nghiêu tất cả đặt vào chuyện tiền bạc.
Giang Tư Miểu vỗ một cái lên đầu cậu ta, "Không vội sao được? Tiếp theo các cậu sẽ đại diện cho Tinh hệ Thự Quang tham gia giải Tinh vực đấy!"
Nhắc đến giải Tinh vực, các thành viên của KID mới sực nhớ ra, bọn họ đã giành chiến thắng ở giải Tinh hệ, có suất ra ngoài tham gia giải Tinh vực.
Tinh Minh rất lớn, trong năm Tinh vực, Tinh hệ Thự Quang chỉ là một trong những Tinh hệ xếp từ dưới lên trong Tinh vực Số 1. Dựa theo thể thức cũ của Giải đấu Cơ giáp, sau khi các chiến đội cơ giáp thi đấu trong Tinh hệ của mình, hai chiến đội cơ giáp xếp hạng cao nhất sẽ đại diện Tinh hệ đó tham gia giải Tinh vực. Nhóm kỹ thuật viên cơ giáp của KID chưa từng suy xét đến vấn đề này, những năm trước, sau khi đánh xong giải Tinh hệ, bọn họ liền bước vào kỳ nghỉ, còn đi đánh giải Tinh vực đều là chuyện của Tật Phong và Hắc Nha.
"Suýt nữa thì tôi quên mất chuyện này." Quý Thanh Phong nói: "Còn mấy ngày nữa vậy, tôi còn chưa tìm hiểu quy trình thi đấu của giải Tinh vực!"
"Quy trình của giải Tinh vực mỗi năm mỗi khác, cậu có tìm hiểu cũng chẳng có tác dụng gì." Thẩm Tinh Đường thấy bọn họ cuối cùng cũng nhớ ra chuyện chính, liền nói: "Cụ thể phải đợi Chủ tịch Lý tham dự cuộc họp của Tinh vực Số 1 trở về, chúng ta mới biết năm nay thi đấu như thế nào... Quy trình là một chuyện, nhưng tình hình tổ chức giải Tinh vực năm nay vẫn còn chưa rõ ràng lắm."
Ứng Trầm Lâm là người duy nhất trong số bọn họ từng tham gia giải Tinh vực. Nghe vậy, cậu hơi nhíu mày nhìn về phía Thẩm Tinh Đường.
Giải Tinh hệ được tổ chức hằng năm, giải đơn binh và đoàn chiến diễn ra lệch thời điểm. Còn giải Tinh vực và giải Tinh Minh thì không cố định thời gian, thông thường là hai năm một lần, đôi khi cũng có một năm một lần. Năm đó tổ chức, giải Tinh hệ kết thúc, giải Tinh vực thường nối tiếp ngay sau, chỉ cho kỹ thuật viên cơ giáp một tháng để điều chỉnh.
"Thể thức thi đấu mới đang được cải tổ, toàn bộ giải đấu có thể sẽ thay đổi." Thẩm Tinh Đường nói tiếp: "Hôm đó từ Agaman trở về, Chủ tịch Lý có bảo tôi chuẩn bị sẵn sàng, nói rằng bên Tinh Minh có động tĩnh, không chỉ đơn giản là chuyện thêm cơ giáp y tế vào để thay đổi thể thức thi đấu mới đâu."
Ứng Trầm Lâm nghe đến đây thì hơi nhíu mày, quỹ đạo phát triển hiện tại đã khác với đời trước của cậu.
Việc cải tổ thể thức thi đấu để đưa cơ giáp y tế vào cũng từng xảy ra ở đời trước, nhưng khi đó là sau khi sự cố hố đen đã không thể cứu vãn mới bắt đầu cải cách. Còn ở đời này, bởi vì sự kiện hố đen đã được giải quyết, việc sửa đổi thể thức được tiến hành sớm hơn.
Sự kiện hố đen ở đời này đã tạo ra hiệu ứng bươm bướm, khiến quỹ đạo tương lai thay đổi rất nhiều. Những hiểu biết của Ứng Trầm Lâm về việc cải tổ đều là từ vài năm sau trong đời trước, cậu chưa từng tham gia các giải đấu vào năm cải cách được thực hiện. Khi cậu gia nhập KID, mối quan hệ giữa giải Tinh hệ và giải Tinh vực đã được định hình ổn định.
Hoắc Diễm: "Vậy giải Tinh vực tổ chức khi nào, chắc phải đợi họp xong mới biết được nhỉ?"
"Hiện tại là vậy." Thẩm Tinh Đường cũng không thể chắc chắn, đành chờ thông báo từ Liên Minh Thự Quang, "Sau giải đấu lần này, các cậu không cần lo chuyện vốn lưu động của căn cứ nữa, tôi sẽ lo liệu. Nghỉ ngơi vài ngày rồi tất cả phải dốc toàn lực vào huấn luyện."
Lần đi Agaman kiếm được không ít tiền, phần lớn được đầu tư vào căn cứ, phần còn lại thì phát thưởng cho nhóm kỹ thuật viên cơ giáp.
Ứng Trầm Lâm chưa ngồi được bao lâu trong phòng họp, đã bị Thẩm Tinh Đường đuổi đến phòng y tế kiểm tra tình trạng cơ thể.
Eric đang xem video trong phòng y tế, thấy Ứng Trầm Lâm bước vào thì nhanh chóng tắt video đang xem dở, đưa bản báo cáo y tế cho Ứng Trầm Lâm. Nói một cách đơn giản, tinh thần lực bị tiêu hao quá mức nên cần nghỉ ngơi nhiều hơn, trong khoảng thời gian này xuất hiện tình trạng chóng mặt là chuyện bình thường.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì nghiêm trọng, Ứng Trầm Lâm nói lời cảm ơn rồi quay người rời đi, đến phòng sửa chữa để tiếp tục công việc thiết kế vũ khí.
Bác sĩ Eric nhìn cậu đi ra ngoài, đưa tay cầm lại bảng dữ liệu chứa báo cáo y tế về, rồi xóa dữ liệu trên bản báo cáo đi. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía màn hình ảo bên cạnh, nơi hiển thị dữ liệu biểu đồ dao động tinh thần lực của Ứng Trầm Lâm cùng biểu đồ dao động của cơ giáp Uyên.
Dữ liệu gần đây có xu hướng bằng phảng, bằng phẳng đến mức có hơi bất thường.
*
Trên Tinh Võng vẫn còn đang sôi nổi vì chuyện KID giành chức vô địch Tinh hệ Thự Quang, danh tiếng của KID tăng vọt, càng ngày càng có nhiều fans mới quan tâm đến bọn họ. Danh tiếng tăng lên... Fans tăng lên, nhưng Official Weibo của KID vẫn giữ nguyên phong cách nửa sống nửa chết, bình thường chẳng thấy động tĩnh, mà mỗi lần lên tiếng thì đều là để quảng bá sản phẩm mới của cửa hàng trực tuyến.
【Mẹ nó, tôi mua hàng lưu niệm của Tật Phong còn chưa thấy chăm chỉ vậy.】
【Bình luận trên là fan Tật Phong chuyển qua làm fan KID à?】
【Biến đi, ông đây là fan yêu toàn bộ. Cái túi mực của mực tiền hành sao không bán nữa vậy? Tôi còn định mua vài cái đem vào khu ô nhiễm dùng đây.】
【... Phúc lợi cửa hàng của bọn họ tốt quá, ai nhìn rồi còn có thể không mua chứ.】
【Tôi theo dõi Official Weibo của KID được mấy hôm... liền mua đồ đến mấy hôm. Cái này mà theo dõi là nghiện luôn, đang nghèo thì nhớ bỏ theo dõi nhé.】
【Anh tôi hỏi tôi đang làm gì, tôi nói tôi đang quét sạch hàng ở căn cứ số một của Thự Quang.】
【Làm fans của KID phải thật Phật tính nhé, nhìn fans của Sink mà xem, trước kia ngày nào cũng giục Official Weibo đăng bài, giờ mỗi lần Official Weibo có hàng mới là bọn họ lao vào nhanh nhất.】
Sau khi rời khỏi khu vực ô nhiễm Agaman, cửa hàng trực tuyến của KID liên tục tung ra hàng mới. Fans mới đến còn chưa kịp tìm hiểu thông tin về các kỹ thuật viên cơ giáp, mỗi ngày chỉ thấy tin tức cập nhật từ cửa hàng của KID... Vừa nhìn là tiêu tiền như nước, tiền cứ thế ào ào đổ vào cửa hàng của KID. Những người tiêu nhiều nhất chính là nhóm fann chỉ đích danh muốn mua hải sản, KID liên tục thay đổi mặt hàng hải sản trong khoảng thời gian này, bọn họ còn chưa mua hết, ví tiền đã rỗng trước rồi.
Người đau tim nhất chính là giám đốc của Cục Quản lý khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman. Ngày đó, KID dùng thiết bị lưu trữ cỡ lớn mang đi một đống chất ô nhiễm. Sau đó, ông ta cho nhân viên kiểm tra tình trạng chất ô nhiễm trong khu vực thi đấu. Chờ đến khi báo cáo kiểm tra được nộp lên tổng cục Liên Minh, tin tức chất ô nhiễm cấp cao ở Agaman giảm 17% nhanh chóng lan truyền trong Liên Minh, hàng loạt giám đốc từ các Cục Quản lý gọi điện đến để an ủi.
Con số 17% này, ngoài phần bị KID thu gom, bị cự ngư Hải Nham nuốt, bị cuốn vào các trận giao chiến giữa các chiến đội cơ giáp mà chết, còn có một phần chết do lở đất dưới đáy biển từ vụ nổ gây ra, tất cả đều bị chôn dưới đáy biển.
Người phụ trách Cục Quản lý sao Thiên Vực là người biết cách an ủi nhất: "Ôi dào, không sao đâu, giảm có 17% thôi mà."
Giám đốc Agaman: "... Đó đâu phải chất ô nhiễm bình thường, đó là chất ô nhiễm cấp cao!!"
Số lượng chất ô nhiễm bình thường thì ông ta còn chẳng dám tính, sợ tính xong rồi sốc quá không chịu nổi.
Còn những chất ô nhiễm cấp cao này, hiện tại phần lớn đều đang nằm trong cửa hàng trực tuyến của KID. Thậm chí nhân viên nghiên cứu của Cục Quản lý bọn họ muốn nghiên cứu thông tin về chất ô nhiễm bản địa, còn phải vào cửa hàng KID mua mẫu về nghiên cứu.
Sự bùng nổ của cửa hàng trực tuyến chỉ là nhất thời, KID căn bản không có thời gian để bận tâm.
Ban ngày bọn họ tích cực huấn luyện, ban đêm thì phải giúp bà chủ dọn hàng để kiếm tiền. Niềm vui khi trở thành nhà vô địch còn chưa tận hưởng được mấy ngày, bọn họ đã phải đối mặt với thực tế, tuy bây giờ có chút tiền, nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng. Cuộc sống như vậy kéo dài khoảng ba, bốn ngày, Thẩm Tinh Đường từ cuộc họp của Liên Minh Cơ Giáp trở về, mang theo một tin tức mới nhất về giải Tinh vực.
"Chỉ có một suất tham gia thôi á?"
Lâm Nghiêu nghe được tin tức này thì ngẩn người, "Không phải Tinh hệ Thự Quang mỗi năm đều có hai suất sao?"
"Làm gì có hai suất cố định, thỉnh thoảng mới có một suất thôi."
Thẩm Tinh Đường đặt tập tài liệu lên bàn, giải thích: "Hơn nữa suất của Tinh hệ Thự Quang cũng không phải tự nhiên mà có, toàn là do Tật Phong với Hắc Nha giành về từ trước đó."
Giải Tinh vực là giải đấu lớn thứ hai trong toàn bộ Tinh Minh, không phải chiến đội cơ giáp nào cũng có thể tham gia, vì số suất tham dự của mỗi Tinh hệ là có hạn. Trước đây khi thể thức cũ còn ổn định, số suất tham gia giải Tinh vực mỗi năm đều dựa trên thứ hạng của các Tinh hệ trong kỳ giải trước đó. Tinh hệ nào xếp hạng cao, số căn cứ có thể tham gia sẽ nhiều, còn Tinh hệ nào xếp thấp, nhiều nhất cũng chỉ có một hoặc hai suất có thể tham gia.
Thành tích của Tinh hệ Thự Quang rất kém, luôn nằm ở mức thấp nhất, thỉnh thoảng thành tích tốt hơn một chút thì được hai suất, còn thành tích kém một chút thì chỉ được một suất.
Mùa giải trước, Tinh hệ Thự Quang dừng thi đấu, không tham gia giải Tinh vực, cũng không có thành tích xếp hạng... Theo quy định của giải đấu, Tinh hệ Thự Quang vốn dĩ không có tư cách tham gia, nhưng xét đến tình hình của thể thức mới, phía giải Tinh vực chỉ cấp cho Thự Quang một suất tham dự duy nhất.
"Vậy chẳng phải lão Triệu sẽ không thể đi thi đấu cùng chúng ta sao?"
Quý Thanh Phong nói: "Tôi còn hẹn với bọn họ ở giải Tinh vực đánh một trận nữa mà!"
Giang Tư Miểu nhíu mày nói: "Liên Minh thực sự quyết định như vậy sao? Mùa giải mới này cũng không có thay đổi gì sao?"
Chỉ một suất tham dự, nếu KID không đánh ra được thành tích mà nói, cục diện của Thự Quang sẽ không thay đổi, thậm chí có thể trở nên càng tồi tệ hơn.
"Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội xoay chuyển." Thẩm Tinh Đường triệu tập mọi người đến họp chính là vì chuyện này, "Nếu Thự Quang không có thêm suất tham dự, vậy Thự Quang chỉ có thể đi giành lại suất thôi."
Giành lại suất? Tất cả thành viên của KID đều nhìn về phía Thẩm Tinh Đường, suất tham dự không phải dựa vào thành tích ở giải Tinh Minh và giải Tinh vực sao?
Thẩm Tinh Đường hơi hơi rũ mắt, đặt một tập tài liệu lên màn hình ảo, trên màn hình ảo xuất hiện một tập hồ sơ đặc biệt của Tinh Minh, không thuộc về Tinh hệ Thự Quang, cũng không thuộc về Tinh vực Số 1.
Du Tố nhìn thấy tập tài liệu kia liền nhíu mày lại.
Những dòng văn bản chi chít hiện lên, tầm mắt Ứng Thầm Lâm cũng dần di chuyển theo, cuối cùng dừng lại ở một vài từ ngữ đặc biệt.
Lâm Nghiêu vừa nhìn thấy chữ đã bắt đầu thấy đau mắt: "Tôi cần bản tổng kết, tôi đọc không hiểu."
Quý Thanh Phong híp mắt lại, "Đợi một lát, để anh nhìn xem."
"Đụ má, chẳng lẽ là cái thứ đó sao?" Giang Tư Miểu chú ý đến chi tiết, vội vàng lắc đầu: "Chúng ta làm sao mà xử lý nổi cái đó chứ, cái đó chẳng phải là để cho mấy đội mạnh của Tinh Minh làm bia đỡ đạn à!"
Lâm Nghiêu hỏi: "Bia đỡ đạn gì cơ?"
Trong giọng nói của Thẩm Tinh Đường mang theo vài phần nghiêm túc: "Mọi người từng nghe về nhiệm vụ đặc biệt của Tinh Minh chưa?"
--- Wattpad @_Tradaocamxa ---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro