Chương 100 + 101 + 102
CHƯƠNG 100: SỐ TIỀN PHẠT TRÊN TRỜI
"Đêm nay tôi muốn ngủ ở bên ngoài." Cách Ngôn đứng ở cửa tuyên bố.
Rex không để ý đến cậu.
Đến tối lúc lên giường đi ngủ Cách Ngôn lo Rex không cho mình ngủ bên ngoài nên chiếm chỗ trước, đây là giường đôi, lần này hai người không cần chen chúc trên một cái giường nhỏ nữa.
"Nếu nửa đêm lại có người tới ám sát thì ngươi phải làm sao?" Rex đứng ở mép giường, mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm tư thế hình chữ đại (大) của cậu.
Cách Ngôn trầm mặc một hồi, hậm hực nói: "Đâu ra nhiều ám sát như vậy." Nói thì nói thế nhưng thân thể lại cực kỳ thành thật mà dịch vào trong, thứ gọi là kiên trì đối với cậu chỉ là mây bay.
Rex gác thanh kiếm bên hông lên đầu giường, đặt nơi có thể lấy bất cứ lúc nào, sau đó nằm xuống.
Cách Ngôn thấy y sau khi nằm xuống liền nhắm mắt, ngũ quan sắc bén cương ngạnh thoáng chốc nhu hòa hơn một chút nên không nhịn được mà nhìn chằm chằm mặt y.
Người ở đại lục Azeroth không khác người phương Tây là mấy, ngũ quan của họ cũng là kiểu thâm thúy sắc sảo như thế. Đối với một người sinh ra và lớn lên ở phương Đông như Cách Ngôn thì cậu có hơi mù mờ với diện mạo của người phương Tây.
Ví dụ như lúc gặp Isaac và Andrew ở đế đô chẳng hạn, hai người đó lớn lên đều rất anh tuấn, nhưng nếu không phải bọn họ cho người ta hai cảm giác hoàn toàn khác nhau thì chỉ nhìn mặt, cậu chắc chắn không thể phân biệt ai với ai. Nhưng Rex lại không giống thế, có lẽ là do ở chung đã lâu nên cậu càng ngày càng có thể nhận ra một ít chi tiết bất đồng của Rex với những người khác.
"Nhìn cái gì?" Rex đột nhiên mở mắt, đôi mắt màu lam như sáng lên trong bóng đêm đối mắt với cậu.
"Nhìn anh a." Cách Ngôn bật thốt lên.
Rex ở trong bóng tối hơi nhướng mày, "Nếu ngươi không ngủ được thì đi xuống."
"Sao anh không hỏi vì sao tôi lại nhìn anh?" Cách Ngôn đã không còn sợ y từ lâu rồi.
Rex lại nhắm mắt, không để ý đến người tinh lực tràn đầy là cậu nữa.
banhmidaudo.wordpress.com
Cách Ngôn tự mình nói: "Thực ra anh rất đẹp trai, chỉ là quá lãnh khốc vô tình, với diện mạo như vậy, nếu anh có thể biểu hiện ấm áp như ánh mặt trời giống Thánh Tử Thần điện Quang Minh kia thì nhất định sẽ có rất nhiều cô gái thích anh, không đúng, là nhiều chàng trai, tôi quên mất là anh thích nam. Anh cảm thấy Carrian thế nào? Tôi cảm thấy hắn rất tích cực, lại luôn hướng về phía trước, rộng rãi dương quang, còn có lão sư là hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, bối cảnh thâm hậu cỡ nào. Không biết hắn có thích nam không, nếu không có thể tiếp cận hắn một... A."
Bên tai vang lên một tiếng 'đùng', Cách Ngôn phát hiện trên đỉnh đầu xuất hiện một bóng ma. Người vốn nên nằm bên ngoài - Rex - lại đang chống hai tay hai bên đầu cậu, cả người y đè lên người cậu mà nhìn xuống, cậu bị kabedon.
"Có phải người nào tích cực hướng về phía trước, rộng rãi như ánh mặt trời cũng có thể hay không?" Thanh âm trầm thấp dày nặng của Rex vang lên trong phòng.
Cách Ngôn run như cầy sấy nhìn Rex toàn thân tỏa ra hơi thở nguy hiểm, nuốt nước miếng, "Cũng, cũng không phải vậy. Chỉ là người như thế sẽ tương đối thích hợp..."
"Vậy ngươi nói xem ta vì sao phải bỏ gần tìm xa?" Đầu Rex đột nhiên cúi thấp xuống vài phân, chóp mũi hai người gần trong gang tấc, hơi thở nóng rực của y phả lên mặt Cách Ngôn làm cậu không tự chủ đỏ mặt.
"Cái gì gọi là bỏ gần tìm xa?" Cách Ngôn từ trong đôi mắt màu lam của y thấy hình bóng bản thân đang đổ mồ hôi lạnh, tự nhiên có cảm giác không làm thì đã không chết.
"Ngươi nói đi?" Rex hỏi ngược lại.
"Tôi nói anh nên bình tĩnh chút đi, là do tôi không tốt, tôi không nên làm phiền lúc anh ngủ, tôi xin lỗi anh được không?" Cách Ngôn rụt bả vai. Nam tử hán đại trượng phu, có thể co có thể duỗi, cho nên anh mau biến lại thành Rex lãnh khốc đi. Cậu thề sau này sẽ không bao giờ ghét bỏ tính cách của Rex nữa.
"Ngươi cho rằng ta sẽ chấp nhận sao?"
Cách Ngôn cảm thấy mỗi chữ y nói mặt cậu lại đỏ hơn một phần, bởi vì mặc kệ y thở hay nói chuyện thì hơi thở cũng phả vào mặt cậu, nóng nóng ẩm ẩm, cậu cảm thấy bây giờ mặt cậu chắc chắn đang hồng như một quả trứng bị nấu chín, lắp bắp nói: "Vì, vì sao lại không chấp nhận?"
"Ta không thích thành đôi với người xa lạ, chẳng qua nếu là ngươi thì ta có thể suy xét một chút." Âm thanh trầm thấp của Rex trong bóng đêm nhiều thêm vài phần từ tính, rơi vào trong tai Cách Ngôn làm cậu nhất thời thấy tê dại.
Cách Ngôn thoáng chốc run lập cập, vội vàng tỏ ra yếu thế, "Tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, tôi thề sau này sẽ không lấy cái này ra để nói đùa nữa."
Sau một lúc lâu, Rex mặt không đổi sắc quay lại vị trí của mình, "Không có lần sau."
"Không không không, không có lần sau." Cách Ngôn như chim sợ cành cong. Cậu vẫn luôn cho rằng Rex nói mình thích nam nhân là để lừa Irene nên mới không cố kỵ mà đùa với y, nhưng giờ cậu không xác định được nữa. Gia hỏa này rốt cuộc là vì muốn chơi cậu hay thật sự thích nam nhân thế!
Trong phòng trở nên tĩnh lặng.
Cách Ngôn cho rằng mình sẽ không ngủ được, có một người thích nam nhân ngủ bên cạnh hẳn là sẽ thấy không được an toàn, nhưng mà vừa nhắm mắt lại không đến một lúc cậu đã ngủ mất.
Tiếng hít thở vô tâm vô phế vang lên đều đều trong bóng đêm, Rex mở mắt, nhìn Cách Ngôn nằm co lại trong góc, ánh mắt hơi thâm trầm.
wattpad.com/user/daudo0902
Ngày hôm sau, Andrew đúng hẹn mà đến, Dan ngày thường thích đi theo gã lại không cùng đến. Trên đường đi Andrew nhắc đến chuyện tối hôm qua, "Nghe nói tối hôm qua có kẻ đánh lén ở lữ quán?"
"Đã giải quyết." Cách Ngôn rũ bả vai trả lời.
Andrew đã có suy đoán với kẻ đánh lén, nói: "Sau này nếu lại có người đến gây phiền toái cho các ngươi thì lúc nào cũng có thể báo với đội hộ vệ của thành Tudan, sẽ có người giúp các ngươi giải quyết mấy việc nhỏ đó."
Cách Ngôn gật đầu: "Ta nghe nói thành Tudan có quy định không được ẩu đả trên đường, một khi phát hiện thì sẽ bị phạt tiền phải không?" Andrew vừa nghe liền biết cậu muốn hỏi cái gì, cười nói: "Ngươi đang nói gia tộc Mecca hả. Phủ thành chủ đã tặng cho họ một khoản tiền phạt riêng rồi, ngay hôm sau họ đã giao đủ."
"Phạt bao nhiêu vậy?" Cách Ngôn rất hiếu kỳ.
Andrew vươn ba ngón tay.
"Ba vạn đồng vàng?"
Andrew lắc đầu.
"Ba ttriệu?"
"Không, là ba mươi triệu. Tình huống nghiêm trọng nhất sẽ phạt đến một trăm triệu, người biết rõ mà còn cố ý vi phạm thì sẽ phạt gấp bội. Gia tộc Mecca không phải bị phạt lần đầu cho nên dựa trên cơ sở đó tăng tiền phạt lên mười lần."
Cách Ngôn hít mạnh một hơi. Phạt một cái đã là ba mươi triệu đồng vàng, còn chưa tính đến phá hoại của công, khó trách ngay cả Đoàn dong binh Alice cũng kiêng kị không thôi, chính là nhờ có Kiếm Thánh tọa trấn. Bảo sao lúc cậu mới đến thành Tudan lại cảm thấy nơi này quá hòa bình, bời vì ngay cả ở đế đô ngay dưới chân thiên tử lâu lâu cũng sẽ thấy có người giương cung bạt kiếm, ở thành Tudan lại hoàn toàn không thấy, bây giờ cậu đã biết vì sao, thì ra là bởi số tiền phạt cao đến thái quá này, đến gia tộc Mecca còn run tay nộp tiền thì người bình thường tất nhiên không thể nộp đủ. Biết địch nhân không được dễ chịu cậu liền cảm thấy mỹ mãn.
Tới đích đến, trước mặt bọn họ xuất hiện một tòa nhà khổng lồ, hình dạng như một cái nhà bạt*, tường vây xung quanh trải dài bên ngoài, đứng hơi gần là không nhìn thấy điểm cuối, thủ vệ nghiêm ngặt. Nếu không có thư mời hoặc người quen dẫn theo thì chưa tới gần đã bị ngăn lại.
*nhà bạt: nhà của dân tộc Mông Cổ
Chỉ là cho dù Andrew là nhi tử của thành chủ thì lúc gã dẫn người vào vẫn phải đưa thư mời ra, chỉ mỗi mặt thì không thể, đây cũng để đề phòng có người giả mạo.
Vào trong mới biết nửa hội trường đấu giá nằm trong lòng đất.
Bọn họ tới không sớm không muộn, chỉ là có rất nhiều người đã tới trước, đứng ở bên ngoài cũng có thể nghe thấy âm thanh ồn ào truyền đến. Người cũng không phải quá đông, phần lớn đều là nghe danh mà đến, nhưng những người này lại không thể khinh thường, bởi vì trong đó có thể có những người tướng mạo bình thường nhưng tài phú lại cực kỳ kinh người.
Ở bốn phía hội trường đấu giá có một ít phòng, hiện giờ một nửa trong số đó đã có người, viên dạ minh châu trước cửa phòng nào sáng lên thì chứng tỏ trong phòng đó có người.
Phòng ở tầng hai, mà căn có tầm nhìn tốt nhất thuộc về phủ thành chủ, mọi năm cho dù thành chủ Tudan không tới thì căn phòng này vẫn luôn treo danh phủ thành chủ, năm nay lại khác, lúc đám Andrew tới nơi dạ minh châu trước phòng đã sáng lên từ trước.
Thanh âm ồn ào ở hội trường cũng là vì thảo luận chuyện này. Từ khi đấu giá hội tổ chức tới nay, trừ lần đầu tiên thì vị thành chủ Tudan này không xuất hiện thêm lần nào nữa, hiện giờ ông lại xuất hiện làm không ít người hoài nghi có phải đấu giá hội lần này xuất hiện vật phẩm đặc biệt gì hay không, nếu không không lý nào thành chủ Tudan lại hiện thân.
"Phụ thân ngươi tới?" Cách Ngôn đã hiểu đại khái về tình hình hội trường đấu giá hội, không khỏi tò mò nhìn về phía căn phòng kia, xuyên qua vật che chắn bằng pha lê có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ.
Andrew thực ra cũng hơi kinh ngạc, gã không nghĩ tới phụ thân thật sự sẽ đến, nghe thấy cậu hỏi gã liền đáp: "Là phụ thân ta, phòng các ngươi ở cạnh phòng chúng ta."
Bọn họ vừa xuất hiện lập tức có người hầu ở đấu giá hội dẫn họ lên tầng hai, sau khi viên dạ minh châu căn phòng bên cạnh phòng phủ thành chủ - căn phòng có tầm nhìn tốt thứ hai - sáng lên, thì phía dưới lại càng phản ứng kịch liệt hơn.
"Kỳ lạ, nếu có nhân vật lớn nào đó đến thành Tudan không thể có chuyện chúng ta lại không thu được tin tức." Người nói chuyện là đại trưởng lão gia tộc Mecca. Bởi vì tầm quan trọng của đấu giá hội lần này nên đại trưởng lão cũng tới.
Gia tộc Mecca tuy là đại gia tộc ở thành Tudan, nhưng bằng nội tình của họ cũng không chiếm được căn phòng có tầm nhìn tốt nhất.
"Có thể là thế lực từ bên ngoài tới hay không?" Gia chủ Mecca suy đoán.
Đại trưởng lão uy nghiêm nói: "Mặc kệ là từ đâu tới, cạnh tranh ở đấu giá hội lần này chắc chắn sẽ kích liệt hơn dĩ vãng, chuẩn bị đồng vàng thế nào rồi? Đừng đến lúc đó lại mở cửa sổ trên mái nhà*, lão phu sẽ không tha cho các ngươi."
*raw (开了天窗) nghĩa là những việc không như ý
Gia chủ Mecca vội vàng nói: "Đại trưởng lão yên tâm, đồng vàng có sẵn đều đã chuẩn bị tốt, hẳn là sẽ không có vấn đề."
Đối diện phòng họ là phòng của Đoàn dong binh Alice, đại biểu tham gia cũng là Tanggele và vợ chồng Daniel, khác với suy đoán của gia tộc Mecca, bọn họ biết căn phòng mới đến trên tầng hai tám chín phần mười là Cách Ngôn và Rex. Trong lúc mọi người còn đang suy đoán thân phận Cách Ngôn và Rex thì một tiếng chiêng đồng vang vọng khắp hội trường. Đấu giá hội chính thức bắt đầu.
_Hết chương 100_
_____________________
Đến chương 100 rồi. Được 1/4 chặng đường rồi. \(≧▽≦)/
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình nhé!!! (ノ' з ')ノ♡
Spoil nhẹ là tầm 4x chương nữa chúng ta sẽ có cảnh H của hai bạn trẻ đó. (⁄ ⁄>⁄ ▽ ⁄<⁄ ⁄)
CHƯƠNG 101: TRONG ĐẤU GIÁ HỘI
Một người trung niên xuất hiện trên đài phía trước chỗ ngồi, ông chính là người phụ trách đấu giá hội - Barro, những lần tổ chức trước đó cũng đều do ông phụ trách. Ông là một người hài hước, rất biết cách tạo bầu không khí, đồng thời cũng là một ma võ giả cấp bậc Đại Kiếm Sư. Đã từng có người không kìm nổi lòng tham xông lên muốn cướp đồ đang được đấu giá, kết quả bị người trung niên dùng một cái tát đập chết, từ đó trở đi không còn ai dám cướp đồ của đấu giá hội nữa.
"Chào mừng các tiên sinh và nữ sĩ đã đến với đấu giá hội do Hiệp Hội Ma Pháp Sư tổ chức. Ta có thể khẳng định đồ vật được đấu giá ở đây chắc chắn sẽ không làm các ngươi thất vọng."
"Barro tiên sinh, câu này ngươi nói rất nhiều lần rồi, sao ngươi không đổi sang câu khác đi, đổi câu nào có tâm một chút, câu này chúng ta đều thuộc cả rồi." Phía dưới có người không nhịn được đứng lên nói.
Barro thở dài, "Các ngươi cho rằng ta không muốn sao, nhưng đây là quảng cáo do bên trên yêu cầu, ta đâu có biện pháp nào khác. Là một người làm công, ta cũng sợ bị đuổi việc chứ? Các ngươi đừng làm ta khó xử."
Phía dưới lập tức cười ha ha một trận, đương nhiên tất cả đều biết đây chỉ là nói đùa mà thôi.
Barro chính là phó hội trưởng của Hiệp Hội Ma Pháp Sư, thực lực còn cao hơn hội trưởng Will, ai dám thật sự đuổi việc ông chứ, ngay cả hội trưởng Will còn muốn dựa vào ông để đe dọa những người khác mà.
"Không lạc đề nữa, biết mọi người chờ cũng đã lâu, hiện tại chúng ta liền bắt đầu đấu giá vật phẩm đầu tiên." Barro nói xong lập tức có một thị nữ ôm một cái hộp dài đi lên, sau khi đặt lên đài thì yên lặng lui xuống.
Barro mở nắp hộp ra, bên trong là một trường đao màu bạc, dài khoảng bốn thước*, rộng khoảng một thước.
*một thước = 1/3 mét.
"Cây đao này là dùng Bí Ngân thiên chùy bách luyện* rèn ra, là bút tích của 'những người đó', nó lợi hại thế nào không cần ta nói thì hẳn là mọi người cũng biết, giá khởi điểm là hai trăm triệu, mỗi lần tăng giá không được ít hơn năm triệu, hiện tại bắt đầu."
*thiên chùy bách luyện: qua muôn ngàn thử thách; thử thách dài lâu; qua nhiều lần gọt giũa
"Hai trăm mười triệu."
Lời vừa dứt lập tức có người không chờ nổi mà ra giá, đặc biệt là những người sử dụng đao, cây đao này xuất hiện chính là tin vui cho bọn họ, không chỉ bởi vì nó được rèn từ Bí Ngân, mà càng vì 'những người đó' trong lời của Barro. Tuy ông không nói rõ ràng nhưng người ở đây ai cũng hiểu, trừ bỏ đồ quê mùa chưa hiểu sự đời - Cách Ngôn.
banhmidaudo.wordpress.com
"Những người đó là người nào?" Cách Ngôn hỏi.
Trong phòng chỉ có cậu và Rex, Andrew đã về phòng bên cạnh, Dan vốn định ở lại đây nhưng bị Andrew nhéo lỗ tai kéo về.
"Thủy tổ của nghề rèn - tộc người lùn." Rex nhìn tranh đoạt phía dưới đã đi đến hồi gay cấn, y dùng kiếm nên tất nhiên không có hứng thú gì với cây đao này.
"Vậy mà thực sự có tộc người lùn." Cách Ngôn kinh ngạc.
Rex liếc mắt nhìn cậu, "Vì sao không có. Tộc người lùn am hiểu chế tạo vũ khí, tay nghề chế tạo vũ khí của họ là độc nhất vô nhị, cao hơn rất nhiều lần so với thợ thủ công nhân loại. Phàm là vũ khí tộc người lùn làm ra, không có cái nào không phải là tinh phẩm. Chỉ là tâm phòng bị của họ với nhân loại rất nặng, cũng sẽ không truyền tay nghề chế tạo vũ khí cho nhân loại, vũ khí phẩm chất cao cũng rất ít khi để lộ ra, cho nên lần nào có vũ khí do tộc người lùn chế tạo xuất hiện thì nhân loại cũng tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy."
"Vì sao lại vậy?"
"Do lòng tham của nhân loại thôi. Vạn năm trước tộc người lùn cũng không thưa thớt như hiện tại, lúc đó họ cũng không phòng bị với nhân loại như bây giờ. Sau nhiều lần bị tính kế và thay đổi, dân số tộc người lùn giảm mạnh, sau khi học được bài học thì cắt đứt giao dịch với nhân loại. Rất nhiều người đã đi tìm tộc người lùn nhưng vẫn chưa tìm được, chỉ là thỉnh thoảng sẽ có vũ khí do tộc người lùn chế tạo xuất hiện."
"Đáng tiếc không phải là kiếm." Nếu vũ khí tộc người lùn chế tạo thực sự lợi hại như vậy thì Cách Ngôn cũng muốn kiếm thử một phen. Bây giờ cậu đã có thể nhẹ nhàng nhấc thanh trọng kiếm kia lên rồi, lực cánh tay mạnh đến mức đời trước cậu tuyệt đối không nghĩ đến có một ngày mình sẽ đạt được sức mạnh như này.
"Nếu ngươi muốn thì sau này còn rất nhiều cơ hội."
Cây đao đó thành giao trong lúc họ đang nói chuyện, được người Đoàn dong binh Alice lấy tới tay với giá chín trăm năm mươi triệu đồng vàng.
Giá thành giao nhiều hơn gấp bốn lần, Cách Ngôn nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, không khỏi sinh ra vài phần chờ mong với mấy con Thánh Thú mà mình bắt, không biết sẽ nhân lên bao nhiêu lần đây.
Nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo đến, vật phẩm đấu giá thứ hai đúng là lồng sắt chứa một con báo mẹ và ba con báo con, tuy số lượng khá nhiều nhưng bởi vì ba con trong đó mới chỉ là báo con, vẫn cần thời gian và tài lực để bồi dưỡng nên sẽ bị ảnh hưởng một chút. Đây cũng là lý do vì sao nó được định giá không kém bao nhiêu so với hai con Thánh Thú trưởng thành.
Lúc bốn con báo này xuất hiện Leslie hơi sửng sốt rồi trầm mặt xuống, làm người trong cuộc, sao ông ta có thể không nhận ra bốn con báo này được.
"Leslie, làm sao vậy?" Gia chủ Mecca chú ý tới sắc mặt của đệ đệ, lão chỉ biết là con báo, nhưng không biết chính là mấy con báo trên đài đấu giá.
"Đại ca, bốn con báo này chính là mấy con bị hai kẻ kia cướp đi." Leslie nghĩ đến Cách Ngôn và Rex, trong mắt liền chảy ra sát ý.
Không chờ gia chủ Mecca nói chuyện, đại trưởng lão nghe được huynh đệ hai người nói chuyện đã trầm mặt đầu tiên, "Sao lại thế được? Các ngươi nói bốn con báo này là của gia tộc Mecca, sao có thể để người khác cướp mất?"
Leslie lập tức thêm mắm dặm muối kể lại câu chuyện, bao gồm cả việc Đoàn dong binh Alice ức hiếp bọn chúng.
"Tanggele đúng là khinh người quá đáng, cho rằng gia tộc Mecca không có ai đánh được hắn sao!" Thanh âm phẫn nộ của đại trưởng lão vang lên đồng thời với thanh âm của Barro.
"Mọi người nhất định sẽ thấy kỳ lạ, đây chỉ là bốn con Thánh Thú huyết mạch trung đẳng, vì sao Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta lại lấy ra bán đấu giá, còn định giá cao đến ba trăm triệu, đây không phải là dấu hiệu tự tạo* sao. Trên thực tế, điều ta nói tiếp theo mới là trọng điểm." Barro bắt đầu kích thích hứng thú của mọi người.
*raw: 打招牌 có vẻ như tương tự câu 'Treo đầu dê bán thịt chó' bên mình.
Mọi người vốn đã tò mò sắp chết mèo đến nơi rồi, nhưng đúng như Barro nói, bốn con Thánh Thú trong lồng sắt nhìn thế nào cũng chỉ thấy tốt hơn Thánh Thú bình thường một chút. Đấu giá hội mỗi năm một lần do Hiệp Hội Ma Pháp Sư tổ chức này xưa này đều chỉ bán đấu giá tinh phẩm, nếu là Thần Thú, đừng nói ba trăm triệu, ba tỷ cũng không có ai ngại nhiều. Nhưng Thánh Thú thì khác, những thế lực ngồi ở đây ai chả có khả năng bắt được, không ai cảm thấy cái này có gì đặc biệt hiếm lạ.
Barro nhìn mọi người xao động, cười tủm tỉm ném ra một quả bom, "Nguyên nhân chân chính là do bốn con ma thú này đều đã được thuần hóa, người đấu giá được có thể ký khế ước lập tức, sẽ không có chút nguy hiểm nào."
Hội trường im lặng nửa giây sau đó nổ tung như một chảo đầy dầu sôi.
"Thánh Thú đã được thuần hóa, lão tử không nghe nhầm đúng không?"
"Thì ra là thế, trách không được đấu giá hội muốn bán bốn con Thánh Thú không có gì hiếm này, nếu là Thánh Thú đã được thuần hóa thì giá trị đúng rồi."
"Điểm chú ý của các ngươi có phải sai rồi không. Chỉ có mình ta tự hỏi không biết vị thuần thú sư đã thuần hóa Thánh Thú kia là ai sao?"
"Thuần thú sư có thể thuần hóa Thánh Thú chắc chắn là Thuần Thú Sư Thánh Cấp chứ sao!"
"Vậy thì không nhất định. Thuần Thú Sư Cao Cấp cũng có xác suất nhất định thuần hóa được Thánh Thú, nhưng thực ra ta mới nhớ ra mấy hôm trước còn đang ồn ào huyên náo về một vị thuần thú sư trẻ tuổi, nghe nói hắn là một Thuần Thú Sư Thánh Cấp, có thể là hắn hay không?"
"Ta cảm thấy căn phòng bên cạnh phủ thành chủ nói không chừng chính là của vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp này, căn phòng đó mọi năm đều bị các thế lực tranh đoạt, năm nay nhìn như thể không có ai tranh cả."
Đang lúc mọi người mồm năm miệng mười thì người của gia tộc Mecca lại cứng đơ hết cả người.
"Đại ca, bọn họ nói thuần thú sư trẻ tuổi, chắc không phải là hai tên kia chứ?" Leslie mặt trắng bệch. Bọn chúng vậy mà lại đắc tội một Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi?
Mí mắt gia chủ Mecca nhảy lên, cắn răng nói: "Chuyện này hẳn chỉ là trùng hợp, tên trẻ tuổi kia nhìn như thế nào cũng không giống Thuần Thú Sư Thánh Cấp, có lẽ là bọn chúng đã bán bốn con Thánh Thú này cho đối phương mà thôi."
"Đúng, nhất định là như vậy!" Leslie không muốn tin.
Đại trưởng lão nghe xong đã tức giận đến sùi bọt mép, "Tốt nhất là đúng như lời các ngươi nói, người các ngươi đắc tội không phải vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp kia, nếu không các ngươi xem lúc về lão phu thu thập các ngươi như thế nào." Chỉ kém chưa chỉ vào họ mà chửi ầm lên trước mặt đám tiểu bối thôi.
Thánh Thú được thuần hóa, lại còn là bốn con, tuy ba con vẫn còn là con non nhưng nếu được bồi dưỡng thì tương đương với việc tăng thêm sức chiến đấu rất lớn cho gia tộc.
Phải biết rằng dưới tình huống thuần thú sư thưa thớt như này, cho dù là đại gia tộc lớn cũng không có mấy người có thể khế ước với Thánh thú, đây là cơ hội để gia tăng thực lực bên trong và lợi thế cho gia tộc, người có tầm nhìn xa đều nổi tâm tư, cạnh tranh kịch liệt.
Ba trăm triệu ban đầu chưa đến mười lăm phút đã lên đến bảy trăm triệu, lại cao hơn nữa thì thực ra là không có lời, nhưng nếu có thể dùng số đồng vàng này đổi được một con át chủ bài thì vẫn không ít người nguyện ý, huống hồ còn có thể lấy lòng vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp kia, cớ gì không làm.
wattpad.com/user/daudo0902
Vì thế chưa tới một hồi đã lên tới tám trăm triệu. Cách Ngôn mừng rỡ không khép miệng lại được, sau đó con số chậm rãi lên đến chín trăm triệu, lúc này Daniel ra tay.
"Một tỷ."
Mọi người ồ lên một tiếng. Người của Đoàn dong binh Alice quả nhiên như lời đồn, mắt cũng không chớp mà hô một tỷ. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đối với một đoàn dong binh lớn hằng năm vẫn luôn liếm máu trên lưỡi đao như Đoàn dong binh Alice, thì Thánh Thú đã được thuần hóa đúng là có sức hấp dẫn rất lớn.
Barro vừa mới hô lần đầu tiên, một thanh âm truyền đến từ căn phòng khác.
"Một tỷ hai mươi triệu."
"Là Đoàn dong binh Tinh Hà. Hai đoàn dong binh này muốn làm tới* sao?"
*Raw: 干上 (convert: làm thượng) Tui không biết từ này là gì nữa. TT_TT Ai biết thì cmt giúp tui nha.
"Không phải muốn, là đã sớm làm tới rồi. Đoàn dong binh Tinh Hà mấy tháng trước đã trộm lên cấp S, Đoàn dong binh Alice sao có thể cam tâm lạc hậu. Huống hồ bọn họ vốn đã là quan hệ cạnh tranh mà."
"Một tỷ năm mươi triệu."
"Một tỷ bảy mươi triệu."
...
Cuối cùng lại biến thành cuộc chiến giữa hai đoàn dong binh lớn. Nhìn thấy đối thủ một mất một con vẫn muốn tranh tiếp, vì thế giá cả lại không chút áp lực mà lên đến một tỷ hai trăm triệu, mọi người không biết nên nói gì nữa.
Daniel không tiếp tục ra giá, mọi người ngẩng đầu nhìn về hướng phòng hắn, hắn hình như đang thương lượng với ai đó.
Barro hô đến lần thứ ba vẫn không thấy ai ra giá, cuối cùng thành giao với giá một tỷ hai trăm triệu, bốn con Thánh Thú bị Đoàn dong binh Tinh Hà lấy được, tuy giá cao nhưng có lẽ là do tranh đoạt với Đoàn dong binh Alice nên người Đoàn dong binh Tinh Hà vẫn chưa cảm thấy thiệt. Đồ đấu giá đều giao dịch ngay tại chỗ sau khi kết thúc đấu giá nên bốn con báo rất nhanh đã bị người hầu đưa đến phòng của Đoàn dong binh Tinh Hà.
Nghĩ rằng đã thắng được Đoàn dong binh Alice, phó đoàn trưởng Đoàn dong binh Tinh Hà không biết phụ tử Daniel cũng không mất mát gì khi không bắt được mấy con Thánh Thú này, mà ngược lại bọn họ còn đang cao hứng, mà người có thêm một tỷ hai trăm triệu đồng vàng là Cách Ngôn lại càng cao hứng.
_Hết chương 101_
CHƯƠNG 102: Ý CẢNH THẠCH
"Daniel thật lợi hại." Cách Ngôn sao lại không nhìn ra Đoàn dong binh Alice là cố tính giúp cậu tăng giá chứ, chỉ là nếu để Đoàn dong binh Tinh Hà biết người mà Đoàn dong binh Alice dù phải trở mặt với gia tộc Mecca cũng phải bảo hộ lại chính là Thuần Thú Sư Thánh Cấp được đồn đến huyên náo ồn ào mấy ngày nay thì có lẽ sẽ không bị lừa đâu.
"Không có gì lạ cả." Rex khoanh tay trước ngực, thần sắc bình tĩnh.
Giá cả bị tăng ác ý ở đấu giá hội cũng không hiếm thấy, đặc biệt là giữa các thế lực đối địch nhau, thường để đối phương phải mất nhiều máu các thế lực sẽ cố ý an bài người ở dưới đẩy giá, nhưng cũng không quá mức, bởi vì khi giá cả bị nâng quá cao thì vật phẩm đó sẽ có khả năng trở thành hàng tồn, như thế sẽ đắc tội với đấu giá hội, cho nên dù có tăng cũng sẽ không tăng quá nhiều.
Kiện vật phẩm tiếp theo được một thị nữ bưng lên, là một cái mâm, trên mặt mâm phủ một tấm vải màu đỏ, thoạt nhìn có vẻ rất nhỏ, không biết là cái gì.
Mọi người duỗi dài cổ ra ngó.
"Vật phẩm đấu giá thứ ba, mọi người chắc chắn rất hiếu kỳ đúng không, vậy chúng ta sẽ cùng xem đó là thứ gì." Barro sảng khoái xốc tấm vải đỏ lên làm lộ ra một tảng đá nhẵn nhụi toàn thân đen nhánh chỉ lớn bằng nắm tay, nhìn không ra có chỗ nào đặc biệt.
"Đây là cái gì?" Cách Ngôn hiểu kỳ hỏi.
Rex nhướng mày, y còn chưa trả lời phía dưới đã sôi trào.
"Trời ạ, đây không phải là Ý Cảnh Thạch sao?"
"Quả nhiên không phí công đến đấu giá hội lần này, lúc trước đi liên tiếp ba lần mà đều không gặp, chỉ là không biết bên trong khối Ý Cảnh Thạch này chưa pháp quyết gì, nếu là kiếm quyết thì tốt quá."
"Nếu thật sự là kiếm quyết thì cũng không tới phiên các ngươi."
"Không biết là pháp quyết cấp bậc nào, nếu là kiếm quyết loại đó thì quá tốt."
"Đừng chọc cười nữa, cho dù không phải loại đó hay cấp bậc hơi thấp thì cũng không có phần của các ngươi. Một đám thế lực trên đỉnh đầu chúng ta lúc nào cũng như hổ rình mồi vậy, trong các ngươi có ai so được số lượng đồng vàng với họ không?"
Có người cao giọng hô, "Phó hội trưởng Barro, ngài mau giới thiệu về khối Ý Cảnh Thạch này đi."
Barro rất vừa lòng với phản ứng của mọi người, phản ứng càng lớn thì giá cả cuối cùng tất nhiên sẽ càng cao, "Đây là một khối đao quyết, sau khi giám định thì chúng ta xác định nó là đao quyết trung thượng, giá quy định là ba trăm triệu, mỗi lần tăng giá không được ít hơn mười triệu, hiện tại bắt đầu."
"Ba trăm mười triệu."
"Ba trăm hai mươi triệu."
"Bốn trăm triệu."
Tuy người dùng đao ít hơn người dùng kiếm khá nhiều, nhưng vừa nghe thấy là đao quyết trung thượng thì tràng diện cạnh tranh vẫn kịch liệt như cũ, đặc biệt là những người dùng đao. Bao nhiêu năm rồi không gặp được, khó khăn lắm mới thấy một khối Ý Cảnh Thạch đao quyết, chỉ sợ đồng vàng mình chuẩn bị không đủ nhiều, sau một hồi lại tăng thêm một trăm triệu.
Cách Ngôn nhìn đến nghẹn họng, "Ý Cảnh Thạch này rốt cuộc là cái gì? Sao lại có thể khắc đao quyết lên nó?"
Rex đáp: "Không phải khắc, chủ nhân của bộ đao quyết đó sẽ ghi lại những gì mình lĩnh ngộ được vào trong Ý Cảnh Thạch, ai có được nó có thể học tập thông qua hình ảnh bên trong, tương đương với tiếp nhận truyền thừa, người có trợ giúp tiếp thu truyền thừa sẽ càng dễ dàng lĩnh ngộ từng chiêu thức bên trong, thập phần trân quý. Hơn nữa đao quyết khác với kiếm quyết, từ xưa đến nay xác suất xuất hiện đao quyết trung thượng là cực nhỏ."
"Thật đáng tiếc, tôi lại không dùng đao, nếu không cũng có thể lấy tới xem thử." Cách Ngôn đang nghĩ vì sao lại không phải là kiếm quyết, cậu đến đây vì kiếm quyết mà.
Nghe được lời cậu nói Rex lại nghĩ đến chuyện khác, "Trọng kiếm của ngươi cũng đến lúc đổi rồi."
Mắt Cách Ngôn sáng lên, "Tôi có thể đổi sang thanh kiếm có thể chơi sao?"
Rex nhếch khóe miệng, "Không, đổi một thanh nặng hơn."
Cách Ngôn nháy mắt rũ vai xuống, hai tháng nay vất vả lắm mới thích ứng được với thanh trọng kiếm này, bây giờ lại muốn đổi một thanh còn nặng hơn, cậu lại phải đi lại con đường lúc trước lần nữa, nhân sinh còn gì vui không.
banhmidaudo.wordpress.com
Lúc hai người nói chuyện thì trận chiến tranh đoạt Ý Cảnh Thạch kia cũng đã kết thúc, cuối cùng nó không bị thế lực nào lấy được, mà là một người phủ kín áo choàng ở phía dưới, hắn lấy giá một tỷ chín trăm triệu để bắt lấy. Quả nhiên không phải chỉ ai ngồi bên trên mới là người tài đại khí thô.
Sau đó lại có vài món vật phẩm được đưa ra, mấy thứ này hầu như đều là vật mà dù có ra giá cũng không có ai bán, tỷ như Long Lực Quả có thể cam đoan thăng cấp thành công. Lúc trước ở Bụi Gai Cốc, mọi người vì một quả Long Tiên Quả mà tranh đến ngươi chết ta sống, cuối cùng không ai đoạt được. Xác suất thành công của Long Lực Quả là trăm phần trăm, cao hơn Long Tiên Quả, nó vừa xuất hiện đã khiến mọi người thèm nhỏ dãi.
Có quả Long Lực Quả này thì tương đương có được một vị Đại Kiếm Sư, toàn hội trường như bị kích nổ trong nháy mắt. Giá quy định của nó chỉ có năm mươi triệu, không cao bằng Ý Cảnh Thạch, nhưng người giành giật lại không ít, không bao lâu đã lên đến hai trăm triệu, sắp vượt qua giá trị chân chính.
Không ít người cắn răng móc ra vốn gốc nhưng vẫn không tranh nổi với thế lực của các gia tộc ở tầng hai, họ chỉ có thể tiếc nuối nhìn chằm chằm Long Lực Quả đã bị lỡ mất, lần tiếp theo nó xuất hiện không biết phải mất bao lâu nữa đây. Chỉ là nếu vượt qua giá trị quá nhiều thì cũng không cần, tuy Long Lực Quả có thể thăng cấp trăm phần trăm, nhưng bởi vì có thứ có thể thay thế là Long Tiên Quả cũng có xác suất thành rất cao, nên thực sự không nhất thiết phải tốn quá nhiều chỉ vì một quả Long Lực Quả.
Cách Ngôn nhìn thấy quả Long Lực Quả này cũng rất kích động, đang lúc cậu hứng thú bừng bừng chuẩn bị ra tay thì Rex ngăn cậu lại.
"Ngươi lấy quả Long Lực Quả này làm gì, lấy thực lực hiện tại của ngươi thì còn lâu mới tới Kiếm Sư cửu giai."
Cách Ngôn kinh ngạc nói: "Tôi không lấy cho mình, đây là cho anh mà. Không phải giờ anh đang là Kiếm Sư sao, tôi tin chẳng mấy nữa anh sẽ thành Kiếm Sư cửu giai thôi, đến lúc đó anh cũng cần một quả Long Lực Quả để phá bỏ trở ngại của Kiếm Sư cửu giai đúng chứ."
Rex hơi bất ngờ một chút, "Cho ta?"
"Đúng vậy."
Rex bình tĩnh nhìn cậu, "Muốn lấy quả Long Lực Quả này cũng phải mất ít nhất ba trăm triệu, ngươi bỏ được?"
"Luyến tiếc hài tử thì không bắt được sói*, ba trăm triệu mà thôi, hết thì có thể kiếm lại, không có Long Lực Quả thì không biết đến khi nào mới có, nếu bỏ lỡ thì phải làm sao bây giờ." Cách Ngôn thật tâm hy vọng thực lực của Rex càng cao càng tốt, như vậy cậu cũng sẽ càng tốt.
*Luyến tiếc hài tử thì không bắt được sói (舍不得孩子套不住狼) Thật ra câu này nguyên gốc là "Luyến tiếc giày thì không bắt được sói" (舍不得鞋子套不住狼), nghĩa là muốn bắt được sói thì không được sợ trốn chạy, không sợ phí dép, ám chỉ muốn đạt được mục đích thì phải chịu trả một cái giá tương đương. Sau này cụm 鞋子 (hài tử – giày) do phương ngữ nên bị nói chệch đi thành 孩子 (hài tử – trẻ con) (Cre: sachtangkiemtam.wordpress.com)
"Ta không cần Long Lực Quả, ta có Long Tiên Quả." Đôi mắt màu lam của Rex sâu như một cái động, nhìn lâu sẽ có cảm giác như bị mê hoặc vậy, y lại chủ động rũ hàng mi dài xuống.
"Anh làm thế nào..." Cách Ngôn mới nói được một nửa đột nhiên phản ứng lại, cậu nghĩ thông tất cả phân đoạn, "Là Long Tiên Quả ở Bụi Gai Cốc đúng không?"
Rex gật đầu.
Cách Ngôn như thể gặp quỷ, bảo sao Rex lại biết Bụi Gai Cốc có Long Tiên Quả, lại còn là quả xanh phải mất một khoảng thời gian nữa mới chín. Thì ra là bởi vì quả chín đã bị y hái rồi, Long Tiên Quả đã tới tay, vậy thì bảo địa Bụi Gai Cốc cũng không cần che giấu nữa, đúng lúc có thể dùng để lừa đoàn trưởng Locke, lúc đó mới có những chuyện xảy ra phía sau.
Bởi vì có sự tham gia của Đoàn dong binh Tinh Hà và Đoàn dong binh Alice nên cuối cùng Long Lực Quả bị Alice lấy được với giá bốn trăm triệu. Bọn họ không thiếu chỗ đồng vàng này, thực lực Daniel hiện tại đã gần đến Kiếm Sư cửu giai, quả Long Lực Quả đến vừa đúng lúc.
Sau đó lại lên thêm mấy món tinh phẩm, trong đó có một viên đá quý xanh biếc to bằng nắm tay, phẩm chất có thể nói là cực phẩm, có thể dùng để nạm lên mấy thứ đồ như ma pháp trượng, v.v... như vậy lúc phóng ma pháp có thể tăng tác dụng lên rất cao, đồng thời còn có thể tiết kiệm ma pháp lực.
Đá quý cực phẩm không nhiều lắm, cũng là đồ mà dù có ra giá cũng không có ai bán, tất nhiên cũng có thể coi là tinh phẩm, xuất hiện trong đấu giá hội cũng không có gì bất ngờ, hơn nữa người tranh đoạt viên đá này còn không ít.
Mọi người đều biết đại lục Azeroth thịnh hành ma võ, nhưng võ đạo càng thịnh hành hơn ma pháp, rất nhiều ma võ giả tuy mạnh nhưng phần lớn đều chú trọng về thể chất, còn thiên phú ma pháp thì bị xem nhẹ, bởi vậy có vài người dù là ma võ giả nhưng ma pháp thuật của họ rất yếu, cho nên họ liền nghĩ đến một vài biện pháp, chính là nạm đá quý lên vũ khí của mình, giúp mình tăng cường năng lực ma pháp.
wattpad.com/user/daudo0902
Đá quý cực phẩm đã rất lâu không thấy, tuy thuộc tính của nó là mộc, nhưng mình cũng có thể lại cho người nhà có thiên phú hệ mộc mà.
Giá quy định của viên lục đá quý cực phẩm này là một trăm triệu, sau một trận tranh đoạt thì bay lên ba trăm triệu.
"Ta ra bốn trăm triệu."
Lúc này thanh âm trong trẻo của Cách Ngôn vang lên trong đại sảnh ồn ào hỗn loạn.
Mọi người thoáng chốc trầm mặc. Từ lúc đấu giá hội bắt đầu đến giờ vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp này vẫn luôn không mở miệng như thể không nhìn trúng thứ gì, không ít người tranh đoạt đến đỏ cả mắt, căn bản đã quên mất sự tồn tại của vị này, bỗng nhiên nghe thấy cậu mở miệng, mọi người đang kịch liệt tranh đoạt rốt cuộc cũng nhớ ra cậu.
Thuần thú sư có hai loại thiên phú kết hợp là thủy hệ và mộc hệ, vị này có hứng thú với lục đá quý cũng không có gì đáng trách. Người tham dự ngẫm lại liền cảm thấy vẫn là quên đi, không cần vì một viên lục đá quý cực phẩm mà đắc tội với Thuần Thú Sư Thánh Cấp.
So với tâm tư lấy lòng của mọi người thì tâm tình may mắn của gia chủ Mecca và Leslie đang vỡ vụn sau khi nghe thấy tiếng Cách Ngôn. Cường giả có thể dễ dàng phân biệt thanh âm của một người, hai người tất nhiên là nghe ra, sắc mặt lập tức hết trắng lại xanh. Tại sao lại như vậy? Vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp này vậy mà lại thực sự là một trong số hai người chúng đã đắc tội.
Đại trưởng lão thấy sắc mặt chúng thì đã xác định được, thần sắc liền trở nên khó coi, "Hai tên ngu xuẩn các ngươi, đắc tội ai không làm lại đi đắc tội một Thuần Thú Sư Thánh Cấp. Tốt nhất các ngươi nên cầu nguyện đối phương không phải người mang thù, nếu không gia tộc Mecca mà xảy ra chuyện gì, người đầu tiên lão phu không buông tha sẽ là các ngươi."
Gia chủ Mecca và Leslie bị mắng đến xanh mặt, đặc biệt là người trước, từ sau khi lên làm gia chủ lão không còn bị trưởng bối răn dạy như thế nữa, "Nhưng chúng ta đã đắc tội bọn họ, nếu bọn họ mang thù, gia tộc Mecca không thể chịu nổi sự trả thù của một Thuần Thú Sư Thánh Cấp."
"Cho nên tiếp theo chúng ta phải mượn cơ hội kế tiếp tỏ ra yếu thế với họ, hy vọng họ có thể không so đo với hiềm khích trước đây." Đại trưởng lão hiển nhiên đã tính toán tốt. Lão nói yếu thế chính là trong lúc đấu giá hai con Thánh Thú tiếp theo.
Lúc Barro nói Song Đầu Long Lang là một con Thánh Thú biến dị, hơn nữa còn cùng một người bán với bốn con báo lúc trước xong thì không khí liền trở nên náo nhiệt. Thánh Thú biến dị không dễ tìm chứ đừng nói là đã được thuần hóa, cho dù là phải buộc chặt với một con Thánh Thú bình thường thì người cạnh tranh vẫn nhiều hơn so với bốn con Thánh Thú lúc trước.
_Hết chương 102_
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro