Chương 163 + 164 + Quyển 8: 165

CHƯƠNG 163: NHẪN SINH MỆNH

Lời này tức khắc khiến mọi người trở nên ồn ào, thẳng đến khi Sullivanus quát ngưng lại bọn họ mới yên tĩnh.

"Người có thể cứu tộc Người Lùn đang đột phá, hắn là vận mệnh chi tử tộc Người Lùn chờ đợi đã lâu, ai quấy rầy hắn đều sẽ trở thành tội nhân của tộc Người Lùn."

Có một cái mũ nặng là tộc Người Lùn ở trên đầu không ai dám nói nữa, cho dù vị trí của Rex và Ngôn còn cách bọn họ một khoảng.

Hai giờ sau tất cả người lùn đều đã tập trung dưới cây cột, không đến 500 người, có già, có trẻ, cũng có thanh niên trai tráng. Ở cái Thế Giới Dưới Lòng Đất to như vậy nhưng chỗ này còn chưa đủ số lẻ.

Nguyên tố trong không khí di chuyển ngày càng nhanh, bởi vì Rex đã đến cửa mấu chốt nhất, sắc mặt y từ từ chuyển thành màu hồng, gân xanh ở mu bàn tay và trán nổi lên, lông mày nhăn lại, trong sự sắc bén mang theo tia thống khổ nhàn nhạt, Cách Ngôn không nhịn được mà lo lắng.

Ước chừng mười lăm phút sau loại biến hóa này mới chậm rãi biến mất, không khí yên bình trở lại, Rex mở mắt, một mạt tinh quang xẹt qua giữa mày y, nhưng khi bắt gặp lo lắng trên mặt Cách Ngôn thì thần sắc y không tự chủ mà nhu hòa hơn.

Phía sau Cách Ngôn là tộc Người Lùn đã tụ tập đông đủ, họ đều đang nghiêng đầu dò xét bên này.

banhmidaudo.wordpress.com

Rex đứng lên đi đến trước mặt Cách Ngôn, bàn tay to xoa nhẹ đầu cậu, lại làm tóc giả của cậu rối loạn, Cách Ngôn cạn lời, dứt khoát không đội tóc giả nữa.

Hai người đi đến trước mặt tộc Người Lùn đang nhón chân mong chờ. Rex đi lên phía trước một bước, thân thể cao lớn cường tráng tràn ngập sức mạnh, ai bị y nhìn đến cũng cảm thấy áp bách, khiến bọn họ trở nên luống cuống.

"Tất cả đều ở đây?" Rex nhìn từng khuôn mặt tôn kính mà tràn đầy chờ mong, sau khi nhận được đáp án khẳng định từ Sullivanus, y gật đầu nói: "Tiếp theo đừng phản kháng, cũng đừng kinh ngạc, chờ rời khỏi nơi này tìm được một chỗ an toàn ta sẽ thả các ngươi ra."

Không chờ mọi người lý giải những lời này của y có nghĩa là gì Rex đã vung tay ra phía trước, mấy trăm người lùn đột nhiên biến mất, mặt đất trống rỗng như thể nơi này chưa từng xuất hiện gì cả. Một khắc trước còn có tiếng nói chuyện nho nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã không còn âm thanh gì.

Gustav và Cách Ngôn đồng thời trừng lớn mắt, không thể tin hình ảnh mình vừa thấy.

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, thông đạo bị Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh dùng sức mạnh thông qua, hai bên gần như xông ra cùng một lúc.

Nhưng bọn chúng không ra cùng hướng, sau khi bảy vòng tám quẹo trong thông đạo thì một bên xuất hiện ở phía tây, một bên xuất hiện ở phía nam, hai bên hiển nhiên đều nghe được tiếng nổ mạnh của bên khác, chúng lập tức đẩy nhanh tốc độ lao ra khỏi thông đạo, Thế Giới Dưới Lòng Đất khổng lồ xuất hiện trước mặt chúng.

Kiến trúc đặc trưng của tộc Người Lùn đã từng huy hoàng trong lịch sử khiến người Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám kinh hỉ không thôi. Bọn chúng đoán không sai, tộc nhân còn sót lại của tộc Người Lùn đều trốn trong cái Thế Giới Dưới Lòng Đất này, không biết đã trốn bao nhiêu năm rồi, với hai đại Thần Điện thì đây chắc chắn là kho báu cực lớn không thể nghi ngờ.

Ý niệm chợt lóe, hai đại Thần Điện bắt đầu tranh đấu từng giây lao về phía cây cột trung tâm. Tuy Thế Giới Dưới Lòng Đất rất lớn nhưng cây cột to lớn đồ sộ chống đỡ toàn bộ trời đất thế giới dưới nền đất liếc mắt một cái là có thể thấy kia lại gây chú ý nhất.

Hai đám người Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám gần như đồng thời tới phía dưới cây cột cùng một lúc, sau khi nhìn thấy đối phương không khí khẩn trương nháy mắt cứng đờ, cảm giác áp bách khiến người khác hít thở không thông tràn ngập khắp nơi.

"Sao Thần Điện Quang Minh các ngươi cũng phái người tới? Chẳng lẽ các ngươi đã sớm phát hiện tộc Người Lùn ở đây?" Tên thủ lĩnh áo đen âm u nhìn Quentin và Thánh Tử Quang Minh. Tuy Micah chỉ là Kiếm Sư nhưng thân phận của hắn lại rất tôn quý, không khác gì Thần Tử Thần Điện Hắc Ám, Thần Điện Quang Minh chắc chắn đã cho hắn không ít thứ bảo mệnh, vì thế hắn cũng là một nhân vật không thể xem thường.

"Ra là ngươi, Morgan của Thần Điện Hắc Ám." Quentin vừa nghe tiếng đã biết đối phương là ai, hai người cũng được coi là đối thủ trường kỳ của nhau.

Người áo đen xốc áo choàng lên để lộ khuôn mặt rạng rỡ mà quen thuộc, đúng là hộ pháp của Thần Điện Hắc Ám - Morgan, thực lực Đại Kiếm Sư, cấp bậc ma pháp cũng đã đến Đại Ma Đạo Sư, là một nhân vật có thực lực cực kỳ cường hãn. Tuy thực lực của Quentin cũng không tồi nhưng nếu so với hắn thì vẫn kém hơn một ít.

"Không sai, chính là ta."

Sắc mặt Quentin hơi trầm xuống, lão nên sớm nghĩ đến mới phải, Thần Điện Hắc Ám vô duyên vô cớ phái nhiều người tới nơi hẻo lánh như trấn nhỏ Adela thì không thể không có mưu đồ được, nghĩ vậy, lão lập tức nói với Micah: "Chúng ta đi tìm tộc Người Lùn trước, đừng để chúng chạy thoát, chờ xong việc lại đối phó người Thần Điện Hắc Ám sau."

Dù Micah không thích người Thần Điện Hắc Ám nhưng hắn biết Thần Điện Quang Minh coi trọng tộc Người Lùn như thế nào, cho nên hắn quyết định trước mắt cứ đồng ý lời giáo chủ Quentin đã.

Morgan hiển nhiên cũng không định đánh nhau với bọn họ ở chỗ này, thấy người Thần Điện Quang Minh thức thời rời đi thì lập tức lạnh giọng sai một nhóm đi tìm tộc Người Lùn, phần còn lại thì cùng hắn đi tìm bảo khố của tộc Người Lùn.

Nhưng có thể đoán được, bọn chúng đã tới chậm, Thế Giới Dưới Lòng Đất rộng lớn như thế nhưng không có bóng dáng bất cứ người lùn nào, ngay cả bảo khố bọn chúng muốn nhất cũng đã bị dọn sạch không còn một mảnh. Chờ người Thần Điện Quang Minh và Thần Điện Hắc Ám tìm được gian phòng dùng để cất chứa bảo vật thì bên trong đã không còn gì cả, chỉ có mấy tờ giấy trắng lúc tộc Người Lùn dọn đồ không cẩn thận làm rơi.

Morgan nhặt tờ giấy lên, phía dưới nó dính một ít tro bụi, hiển nhiên là đối phương đã làm rơi trong lúc hấp tấp, hơn nữa còn chưa lâu. Hắn tức giận vo tờ giấy thành một nắm, vẻ mặt khủng bố dữ tợn, "Bọn chúng đã chạy trốn, tìm chúng cho ta, nhất định phải tìm được tộc Người Lùn!"

Tất cả người Thần Điện Hắc Ám lập tức xuất động.

Thần Điện Quang Minh đã sớm cảm thấy không thích hợp, bởi vì nơi này quá trống trải, ngay cả một người cũng không nhìn thấy, nghe Morgan nói mới biết tộc Người Lùn quả thực đã rời khỏi nơi này trước chúng một bước, tất nhiên cũng đã mang toàn bộ bảo khố đi.

Chỉ tiếc Thế Giới Dưới Lòng Đất quá lớn, bọn chúng cũng không biết tộc Người Lùn đã trốn ra từ nơi nào, phát hiện nơi này xác thật đã không còn ai đành phải quay về đường cũ. Dù tộc Người Lùn đã bị diệt gần hết nhưng một đám người đông như thế chắc chắn sẽ gây chú ý, chẳng qua tiền đề là không có cái bàn tay vàng của Rex.

Khi hai đại Thần Điện xông vào Thế Giới Dưới Lòng Đất ba người Rex cũng vừa kịp đi vào một cái thông đạo, dưới sự dẫn dắt của Gustav bọn họ nhanh chóng trở lại mặt đất, lúc sắp tới trấn nhỏ Rex gọi Gustav lại.

"Thần Điện Hắc Ám đã biết ông và tộc Người Lùn có liên hệ, một khi bọn chúng trở lại thế chắc chắn sẽ theo dõi ông, ông không thể tiếp tục ở lại trấn nhỏ Adela được nữa, có nghĩ tới việc rời đi hay không?"

Gustav nghĩ tới vấn đề này, do dự hỏi: "Ta có thể hỏi ngươi đã đưa nhóm lão sư đi đâu được không?"

Thấy Rex nhíu mày không đáp, ông lại nói: "Trên thế giới này ta không còn thân nhân nào cả, người duy nhất ta nhớ chính là lão sư và tộc Người Lùn, rời khỏi trấn nhỏ ta cũng không biết phải đi đâu, cho nên nếu có thể thì ta muốn xin ngươi để ta ở cạnh nhóm lão sư."

"Có thể." Rex nói xong liền thu ông vào.

Lúc này Cách Ngôn mới chú ý trên ngón trỏ Rex nhiều thêm một chiếc nhẫn màu đen, lúc trước rõ ràng không nhìn thấy. Hoa văn điêu khắc trên chiếc nhẫn là bạch kim, dưới tia nắng phát ra ánh sáng bàng bạc, thoạt nhìn không có gì quá đặc biệt, não cậu bắt đầu ảo tưởng, "Anh thu bọn họ vào chiếc nhẫn này đúng không?"

"Đây là nhẫn không gian có thể chứa đựng sinh mệnh, ta lấy được khi đi rèn luyện." Rex không có gì giấu giếm cậu.

"Sao anh không nói sớm, nhẫn không gian có thể thu cả sinh mệnh, nghe đã thấy rất trâu bò." Đôi mắt Cách Ngôn lập tức phát sáng, loại đồ vật như thế này vừa nghe đã biết là chuẩn bị cho vận mệnh chi tử.

"Chiếc nhẫn này không bình thường, ta vốn dĩ cũng không thể sử dụng, cần phải trở thành Đại Kiếm Sư hoặc Đại Ma Đạo Sư mới có thể."

Cách Ngôn đã hiểu vì sao y không ngại nguy hiểm cũng muốn đột phá ở Thế Giới Dưới Lòng Đất, may là không cần thời gian quá dài, nếu không thì quá nguy hiểm. Thực lực càng cao, nguy hiểm khi đột phá lại càng lớn, nếu vừa tiến hành được một nửa mà người Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh đột nhiên xông tới thì hậu quả chắc chắn rất kinh khủng.

"Sau này đừng làm thế nữa, tuy tộc Người Lùn đáng thương nhưng cũng không cần bồi cả mạng mình vào." Cách Ngôn nhịn không được nhíu mày.

Rex biết cậu đang lo lắng cho mình, ánh mắt trở nên ấm áp, "Sẽ không có lần sau."

Lại dùng phương pháp lúc trước, hai người nhờ Ám Dạ hỗ trợ truyền giấy để vào trấn nhỏ Adela, người trông coi không chút do dự mở cổng cho bọn họ.

wattpad.com/user/daudo0902

"Sao tóc ngài lại trở thành vừa đen vừa dài rồi?" Người canh cổng nhìn thấy tóc Cách Ngôn tức khắc ngẩn người.

Cách Ngôn sờ tóc mình, không xong, lúc ra cậu quên đội tóc giả, bị phát hiện rồi, cậu lập tức qua loa lấy lệ đáp: "Ta dùng thuốc đột biến đấy, còn Gustav......"

"Đúng rồi, sao không thấy Gustav đâu?" Lực chú ý của người canh cổng lập tức bị cậu dẫn đi.

"Ông ấy mất tích, không biết đã đi đâu rồi." Cách Ngôn dựa theo cái cớ đã thương lượng với Rex để ứng phó người canh cổng. Lúc đầu còn định nói ông ấy đã chết, nhưng lo sẽ bị hoài nghi nên hai người quyết định dùng lý do mất tích này.

Người canh cổng sợ ngây người, vội vàng chạy đi thông tri ba vị trưởng thôn, ba vị trưởng thôn biết tin liền tìm tới cửa.

Cách Ngôn cơ bản là hỏi một không biết ba, chỉ nói lần đó sau khi bọn họ quay lại cũng không tìm được Gustav nên đành phải trở về. May mắn chính là ba vị trưởng thôn đều biết Gustav đúng là đang giấu bí mật gì đó, vì thế vẫn chưa hoài nghi hai người, Cách Ngôn cũng thuận thế đưa ra lời chào từ biệt với bọn họ.

"Các ngươi phải đi ngay bây giờ? Nhưng mà Gustav......" Ba vị trưởng thôn hơi há mồm, người quan trọng nhất trấn nhỏ không thấy đâu, nếu không có hai người hỗ trợ thì họ phải đi tìm người ở đâu đây.

"Gustav đã giúp chúng ta chế tạo hai thanh kiếm, mục đích của chúng ta đã đạt được, có lẽ ông ấy có chuyện gì phải rời đi, lúc ấy còn bảo chúng ta nói các ngươi không cần đi tìm, sau này nếu ông ấy muốn về tất nhiên sẽ trở về, các ngươi không cần lo lắng cho ông ấy."

Nghe được lời này ba vị trưởng thôn tức khắc không biết trong lòng mình có tư vị gì. Trấn nhỏ Adela có thể phát triển đến mức này có hơn phân nửa là nhờ công lao của Gustav, thế nên bọn họ mới luyến tiếc Gustav như vậy, lần này ông đi còn không biết khi nào mới trở về.

_Hết chương 163_ 

CHƯƠNG 164: BỊ TRUY NÃ?

Thần Điện Quang Minh sẽ trở lại trấn nhỏ nên Rex và Cách Ngôn cũng không ở lại lâu, sau khi giải quyết chuyện của Gustav thì họ lập tức rời đi.

Ba vị trưởng thôn biết Rex rất lợi hại, có thể đánh bại người Thần Điện Hắc Ám, thậm chí còn giết vài tên nên có chút lưu luyến không rời.

Hai người rời đi được hai giờ thì trấn nhỏ Adela nghênh đón đoàn người có hơi chật vật của Thần Điện Quang Minh trở về, đoàn người đi thẳng đến hướng nhà trưởng thôn mà mình ở nhờ. Ba vị trưởng thôn nghe bọn họ đã về liền chạy tới.

"Trong lúc chúng ta rời đi có ai vào trấn nhỏ từ Bình Nguyên Hoang Vu không?" Kỵ sĩ của Quentin được lão chỉ thị không khách khí bắt lấy trưởng thôn Giáp, thô lỗ ngạo mạn hỏi. Sau khi Huge bị tách ra Quentin cũng không biết gã đã bị Rex giết.

Trưởng thôn Giáp khiếp sợ, có vẻ hành vi của Thần Điện Quang Minh đã dọa đến ông.

Micah không vui liếc kỵ sĩ một cái, đối phương lập tức rút tay về, hắn nhanh chóng đứng ra trấn an trưởng thôn đang kinh sợ, "Xin lỗi, chuyện này rất quan trọng đối với chúng ta, xin trưởng thôn nói rõ một chút, có phải có một đám người lùn tiến vào trấn nhỏ hay không."

"Người lùn? Không, không có." Trưởng thôn Giáp nói chuyện lắp bắp, nếu thực sự có người lùn thì bọn họ đã sớm nhảy dựng lên vì kích động rồi.

"Chẳng lẽ đám người lùn kia không vào trấn nhỏ mà vẫn đang ở Bình Nguyên Hoang Vu? Chuyện này không có khả năng!" Quentin lập tức đứng ra phản bác, thần sắc cực kỳ sốt ruột. Người khác cho rằng lão đang suy nghĩ vì Thần Điện Quang Minh, thực ra là vì chính lão. Không cần bắt được tất cả người lùn, chỉ cần một tên thôi, với lão mà nói đó chính là một phần công lao cực lớn. Lão ngồi ở vị trí giáo chủ này đã lâu lắm rồi, nếu có thể lấy được phần công lao đó thì ngày sau cơ hội được tấn chức đại giáo chủ của lão sẽ cao hơn rất nhiều. Trăm lợi không một hại, vì thế lão là người muốn bắt được tộc Người Lùn hơn bất cứ kẻ nào.

"Tộc Người Lùn thực lực không cao, Bình Nguyên Hoang Vu lại vô cùng nguy hiểm, còn có Thần Điện Hắc Ám nữa, bọn chúng không thể mạo hiểm xuyên qua Bình Nguyên Hoang Vu, có thể chúng đã trốn đi hay không?"

Sau khi bọn họ rời khỏi Thế Giới Dưới Lòng Đất thì đã đánh với Thần Điện Hắc Ám một trận ở bên ngoài, kết quả vì thực lực tương đương nên hai bên đều không làm gì được đối phương, Thần Điện Hắc Ám rời đi từ Bình Nguyên Hoang Vu, Thần Điện Quang Minh thì hồi trấn nhỏ, lúc này mới có hình ảnh chật vật mà ba vị trưởng thôn nhìn thấy.

banhmidaudo.wordpress.com

Quentin không muốn từ bỏ như vậy, lại hỏi trừ người lùn ra còn ai.

Trưởng thôn Giáp do dự một chút mới nói ra Rex và Cách Ngôn.

"Bọn họ chính là người ở cùng tên Gustav kia? Hai người đó tên là gì, vì sao lại vào Bình Nguyên Hoang Vu?" Đôi mắt Quentin chợt trở nên sắc bén, thời gian rời đi của hai người quá khéo, làm lão không thể không hoài nghi.

"Hai người một tên Alan, một tên Cách Ngôn. Vì sao lại đến Bình Nguyên Hoang Vu thì chúng ta cũng không rõ lắm, Gustav còn mất tích, chúng ta cũng đang lo." Trưởng thôn Giáp thở ngắn than dài. Hiện tại bọn họ chỉ hy vọng Gustav nhanh trở về.

"Ngươi nói cái gì!" Quentin kích động, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, túm lấy áo trưởng thôn Giáp nhấc lên, khuôn mặt trưởng thôn Giáp có nửa người lơ lửng trên không dần đỏ lên, lão cả giận nói: "Người tên Alan có tóc vàng mắt xanh, người còn lại thì tương đối gầy yếu, có tóc mái nâu và đôi mắt lam phải không?"

"Sao giáo chủ đại nhân lại biết?" Trưởng thôn Giáp theo bản năng hỏi lại, ông biết những người Thần Điện Quang Minh này còn chưa gặp qua Rex và Cách Ngôn.

Mặt Quentin trầm như nước, đương nhiên là lão biết rồi. Hai người đó từng hạ thấp mặt mũi lão trước mặt mọi người ở núi Ô Mông Kỳ, thậm chí còn hại lão làm mất Quang Minh Chi Hoa. Sau này lão mới biết con Nữ Hoàng Bọ Ngựa kia là Thần Thú khế ước của Đoàn dong binh Alice, còn tên tiểu tử tên Cách Ngôn là một Thuần Thú Sư Thần Cấp, Nữ Hoàng Bọ Ngựa do ai thuần hóa không cần nói cũng biết.

"Giáo chủ Quentin, Alan mà ngươi nói chẳng lẽ là Rex?" Micah không biết Rex và Cách Ngôn dùng tên giả, nhưng nghe thấy hình dung của lão hắn theo bản năng liền nghĩ đến Rex và đồng bạn của y, bề ngoài đều phù hợp.

"Không sai." Quentin không phủ nhận, trong mắt hiện lên vẻ tính toán, "Giờ ta đang hoài nghi việc tộc Người Lùn biến mất có lẽ có quan hệ với bọn chúng, tất cả chuyện này đều quá trùng hợp."

"Chẳng lẽ ngài muốn nói là bọn họ giấu tộc Người Lùn đi sao? Bọn họ giấu nhiều người như vậy bằng cách nào đây?" Micah có ấn tượng không tồi với Rex nên có thể rạch ròi mọi việc.

Nếu Quentin biết thì cũng không cần ở chỗ này suy đoán, "Ta xác thật không biết bọn chúng dùng phương pháp gì, nhưng không thể phủ nhận bọn chúng là người duy nhất trở lại từ Bình Nguyên Hoang Vu trong khoảng thời gian này, bọn chúng có hiềm nghi lớn nhất."

Micah lắc đầu, "Cho dù như thế thì ngài có thể làm gì, bọn họ không phải người Thần Điện Quang Minh, không có nghĩa vụ tiếp nhận việc kiểm tra của Thần Điện Quang Minh, huống chi ngài không có chứng cứ, hết thảy cũng chỉ là suy đoán của ngài mà thôi."

"Nếu Thánh Tử cho rằng bọn chúng không có vấn đề thì ta sẽ phái người đi điều tra chuyện này, đến lúc đó nếu ta tìm được tung tích của tộc Người Lùn, vậy nó sẽ không có quan hệ gì với Thánh Tử hết." Quentin hừ nhẹ một tiếng, nói trước.

"Đương nhiên, nếu ngài có thể tìm được tộc Người Lùn thì tất nhiên đó là công lao của ngài." Micah hơi mỉm cười, hắn căn bản không để bụng công lao gì cả.

Nhưng tin tức phát hiện tộc Người Lùn sinh sống trong Thế Giới Dưới Lòng Đất vẫn phải báo cho Thần Điện Quang Minh, đây chính là tin tốt cực lớn, tộc Người Lùn ẩn dật hơn một ngàn năm nay vẫn không có ai tìm được, cho dù hiện tại bọn họ lại biến mất nhưng cái Thế Giới Dưới Lòng Đất kia cũng có chút giá trị nghiên cứu.

Morgan của Thần Điện Hắc Ám đã rời đi, Quentin vội vã trở về tranh công lao, trưa hôm đó, một đám người Thần Điện Quang Minh cũng nhích người rời khỏi trấn nhỏ Adela.

Rex và Cách Ngôn liên tục lên đường, vì phòng ngừa người Thần Điện Quang Minh hoặc Thần Điện Hắc Ám đuổi theo, hai người không dừng lại ở thành thị gần nhất mà đi sang một hướng khác, cuối cùng ngủ lại ở một thôn xóm khói bếp lượn lờ. Đôi vợ chồng nông gia nhiệt tình hiếu khách đãi họ một bữa tối phong phú đến đêm mới về phòng.

Cách Ngôn quấn lấy Rex muốn vào nhẫn không gian sinh mệnh của y nhìn thử, cậu biết không gian không thể chuyên chở sinh mệnh giống như một căn phòng kín chỉ có bốn bức tường, còn thứ có sinh mệnh thì không biết trông như thế nào.

Rex thỏa mãn lòng hiếu kỳ của cậu.

Cách Ngôn vừa nói xong liền phát hiện khung cảnh xung quanh mình thay đổi, lập tức bị cảnh vật bốn phía cướp mất lực chú ý. Khác với không gian kín, nơi này là một mảnh lục địa nhỏ, bầu trời không có mặt trời nhưng có không khí, có gió, có mây, có cây cối, tựa như một thế giới thu nhỏ.

Phía xa có thể nhìn thấy thân ảnh tộc Người Lùn, bọn họ hình như đã quen với nơi này, dưới sự an bài của vài vị trưởng lão người lùn đang xây dựng phòng ốc đâu vào đấy. Khóe miệng Cách Ngôn nhếch lên, chẳng lẽ bọn họ tính định cư luôn trong nhẫn không gian à.

Nhưng bị cậu đoán đúng rồi. Khi tộc Người Lùn phát hiện nơi này và thế giới bên ngoài không khác nhau quá nhiều thì bọn họ lập tức nảy ra suy nghĩ vĩnh viễn định cư ở đây, lại còn không cần lo lắng lại bị Thần Điện Hắc Ám và Thần Điện Quang Minh tìm được.

Một lát sau, Cách Ngôn cảm thấy trước mắt chợt tối chợt sáng, xung quanh lại biến thành gian phòng đơn sơ ở nông gia, "Tôi còn chưa xem đủ, sao anh lại đưa tôi ra, anh có thể tự mình vào được mà?"

"Không thể."

Cách Ngôn bất ngờ, ngay sau đó cậu kể lại cảnh tượng mình nhìn thấy cho y nghe mà quên mất thân là chủ nhân chiếc nhẫn, tuy Rex không vào được nhưng y lại có thể cảm ứng được tình huống bên trong, "Vận khí của anh thật tốt, dù anh không thể đi vào nhưng thứ này cũng có thể bảo vệ người khác, tôi thấy tộc Người Lùn có vẻ đang định sau này sẽ ở trong đó không đi luôn, anh phải chuẩn bị tâm lý bị bọn họ ăn vạ."

Rex nhướng mày không tỏ ý kiến, mà sự thật chứng minh trực giác của Cách Ngôn đúng.

Tộc Người Lùn lợi dụng mấy ngày hai người lên đường để xây dựng rất nhiều nhà ở trong thế giới nhẫn của Rex, già trẻ lớn bé vô cùng vui vẻ, không đến mấy ngày họ cũng đã thoát khỏi sự tuyệt vọng khi chủng tộc đối mặt với diệt vong, bọn họ thậm chí còn bảo Gustav đến thương lượng với Rex, nói tộc Người Lùn sau này sẽ ở trong nhẫn không gian, dù phải trả cái giá nào cũng nguyện ý.

Thế giới trong nhẫn không có non xanh nước biếc, người bình thường có lẽ không thể sống lâu dài ở trong đó được, nhưng tộc Người Lùn lại khác, bọn họ đã sống ở Thế Giới Dưới Lòng Đất dưới Bình Nguyên Hoang Vu và trấn nhỏ Adela cả ngàn năm, già trẻ lớn bé chưa từng bước ra ngoài nên thế giới trong nhẫn giống như được tạo ra vì họ vậy.

wattpad.com/user/daudo0902

Rex tựa hồ cũng không bất ngờ, thậm chí y không chút do dự mà đồng ý, dứt khoát đến mức khiến Cách Ngôn có hơi ngoài ý muốn, cậu cảm thấy Rex không phải kiểu chủ động ôm phiền toái vào người, thế nên cậu hỏi y.

"Người Thần Điện Hắc Ám biết chúng ta đã cùng Gustav đi qua nơi đó, tất nhiên bọn chúng đã nhận định chúng ta biết chỗ của tộc Người Lùn, nếu như làm thế nào cũng không tránh được thì không cần lãng phí thời gian vào những việc không cần thiết nữa."

Cách Ngôn vừa nghe liền biết y đang tính toán cái gì, không thể không nói Rex quả nhiên tương đối âm hiểm xảo trá, lúc trước mới nói không cần toàn bộ bảo khố của người ta, sau lưng đã bất động thanh sắc thu bảo khố vào trong túi của mình.

Hai ngày sau bọn họ rốt cuộc cũng đến một tòa thành gần biên cảnh đế quốc Kayla, nhưng lúc bọn họ đang chuẩn bị xếp hàng vào thành thì nội dung cuộc đối thoại của hai người bên cạnh lại khiến bọn họ chú ý.

"Gần đây không biết tại sao thành Val lại như thế này, rõ ràng hai ngày trước còn không có yêu cầu gì với người vào thành, hiện tại muốn vào thành phải xếp hàng còn chưa tính, thế mà còn bị hỏi hết cái này đến cái kia."

"Thế còn nhẹ đấy, ngươi không thấy thôi, ngày hôm qua có mấy người xui xẻo lắm, bọn họ không chỉ bị hỏi tới hỏi lui mà còn bị mang đi, nghe qua có vẻ do hành tung của bọn họ khả nghi, sau đó cũng không biết có được thả ra hay không."

"Tình huống này là sao?"

"Cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng hình như là đang tìm người, người bị mang đi trên cơ bản đều một cao một thấp, một người mắt xanh tóc vàng đi cùng một người tóc nâu."

"Shh, mỗi lần vương thất làm to chuyện người xui xẻo cuối cùng còn không phải là bình dân chúng ta hay sao, thật không hiểu họ nghĩ như thế nào, những đặc trưng này tùy tiện cũng vơ được một nắm trên phố, không một bức họa, ai biết loại tình huống này còn tiếp diễn đến ngày nào tháng nào. Hơn nữa ta nghe nói không chỉ vào thành mới bị kiểm tra mà đi qua cổng biên cảnh cũng bị kiểm tra, không ít thương đội đế quốc Arthurlanca bị coi là đối tượng kiểm tra trọng điểm, hàng hóa bị kiểm đến lung tung rối loạn, tiếng oán than dậy đất."

"Quên đi, đừng nói việc này nữa, miễn để binh lính thủ thành nghe được lại tưởng chúng ta có vấn đề, sắp đến phiên chúng ta rồi, mau đi thôi."

Hai người đi rồi, Rex và Cách Ngôn cũng không xếp hàng nữa, đặc thù mà hai người đó nói thấy thế nào cũng giống bọn họ.

_Hết chương 164_ 

QUYỂN 8: TỘC THÚ NHÂN

CHƯƠNG 165: ĐẾ QUỐC KAYLA TRUY NÃ

"Chúng ta đang bị đế quốc Kayla truy nã?" Cách Ngôn rất khó không liên tưởng đến mình và Rex, nhìn thế nào cũng thấy đối phương đang tìm bọn họ, nhưng mà lại không thể lý giải vì sao đế quốc Kayla lại truy nã mình. Theo lý thuyết chuyện bọn họ làm lúc trước hẳn là không lộ sơ hở mới đúng.

"Rất rõ ràng." Ánh mắt Rex nhìn về phía cổng thành vừa sắc bén lại gắt gao.

Lúc này binh lính đang kiểm tra người tiến vào thành Val đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh, như thể có một cỗ hàn khí tập trung về đây, làm da đầu chúng tê rần, giây tiếp theo nó lại biến mất, nhìn bốn phía cũng không phát hiện cái gì nên chúng cho rằng vừa rồi chỉ là ảo giác.

"Tôi có một biện pháp." Mắt Cách Ngôn đột nhiên sáng lên.

Rex thì nhăn mày, giây tiếp theo lời cậu nói đã xác minh ý nghĩ của y.

"Màu tóc và mắt của tôi vốn đã là giả, tôi có thể khôi phục lại bộ dáng nguyên bản rồi đi trước hỏi thăm một chút, anh thấy thế nào?"

"Em không sợ bại lộ đặc thù song hắc?" Rex nhìn mặt cậu, trong đầu lại nghĩ đến bộ dáng động tình của người này khi ở dưới thân y, đặc biệt là lúc cậu để lộ mái tóc và đôi mắt màu đen, phảng phất như tăng thêm một loại mị lực kỳ dị.

Cách Ngôn không để bụng, "Sợ cái gì nha, anh hiện tại đã là Đại Kiếm Sư, cho dù gặp phải người có ý đồ với thân phận của tôi, chẳng lẽ anh còn sợ không đánh lại sao."

Không phải cậu bị điên mà do lúc Rex vẫn còn là Kiếm Sư thì y đã có thể sống sót dưới tay Đại Kiếm Sư rồi, hiện tại y đã trở thành Đại Kiếm Sư, sức chiến đấu của y hoàn toàn có thể bất phân thắng bại với một Đại Kiếm Sư trung giai. Thành Val chỉ là một tòa thành nhỏ ở biên cảnh, loại địa phương này tuyệt đối không thể xuất hiện mấy thế lực lớn, trừ phi vận khí bọn họ không tốt.

"Em nói đúng." Nghe thấy cậu toàn tâm toàn ý tín nhiệm mình, đôi mắt Rex từ một mảnh đại dương mênh mông sóng gió mãnh liệt biến thành mặt biển bình lặng, phảng phất còn có một ánh hoàng hôn dừng trên mặt biển, làm cả người y trở nên ấm áp, mị lực anh tuấn bị phóng đại gấp mấy lần.

Cách Ngôn nhìn có hơi chăm chú, cuống quít dời ánh mắt đi, ho nhẹ một tiếng, "Vậy anh ở chỗ này chờ tôi một chút, tôi đi hỏi thăm tình huống."

banhmidaudo.wordpress.com

Cách Ngôn trốn ra phía sau Rex, trộm gỡ tóc giả và phiến kính trên mắt xuống, khi đi ra thì khí chất cả người đã thay đổi.

Trong mắt cậu chỉ là tóc đen mắt đen bình thường, nhưng đặt ở nơi bề ngoài phổ biến là tóc vàng mắt xanh thì lại giống một đóa hoa hồng đột ngột xuất hiện trong một vườn hoa trắng, một bông hoa hồng rực rỡ chói mắt, nhiệt huyết sôi trào, khiến đôi mắt mọi người không tự chủ mà bị cậu hấp dẫn.

Nhận ra càng ngày càng nhiều người bị Cách Ngôn hấp dẫn, Rex không vui hạ mắt, y bỗng có chút hối hận.

Đã rất lâu không bị nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn chăm chú như vậy, Cách Ngôn có hơi không được tự nhiên đi về phía cổng thành, tiếng hút khí và kinh hô của mọi người cuối cùng cũng khiến binh lính thủ thành chú ý, thần sắc không kiên nhẫn lúc nhìn thấy Cách Ngôn thì biến thành sửng sốt.

"Ai đó?" Một binh lính phản ứng lại, nhìn thấy Cách Ngôn đi về phía này thì lập tức quát bảo ngưng lại, thanh âm của gã cũng khiến những tên lính khác phục hồi tinh thần.

Tất cả mọi người ở đây không phải ai cũng từng gặp song hắc chi tử, rất nhiều người chỉ nghe nói qua những lời đồn.

"Vị binh lính đại ca này, mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Khi ta tới những tòa thành trước đó đều không cần kiểm tra mà." Cách Ngôn mờ mịt thiên chân chớp chớp mắt với binh lính, tuy bởi vì màu tóc và đôi mắt nên bị người khác dùng ánh mắt không bình thường đối đãi, nhưng người đã đẹp thì mặc kệ làm cái gì cũng vẫn sẽ được thích hơn.

"Muốn vào thành thì phải xếp hàng." Tên lính không châm chước chút nào, thậm chí đôi mắt nhìn Cách Ngôn còn hiện lên một tia chán ghét.

Cho dù có kinh diễm với mị lực kỳ dị của song hắc thì ấn tượng của người đại lục Azeroth đối với song hắc chi tử vẫn chỉ là cấm luyến bị quý tộc đùa bỡn, dưới loại tình huống này tất nhiên sẽ không có hảo cảm gì, nhưng cũng không phải ai cũng giống tên lính này.

Cách Ngôn chuyển hướng sang người lính trẻ tuổi bên cạnh, cười thẹn thùng, "Vị đại ca này, ta lần đầu tiên tới đây nên có thể hỏi nơi này vừa xảy ra chuyện gì sao? Vì sao vào thành còn phải kiểm tra nha?"

Người lính trẻ tuổi thấy đôi mắt sáng ngời như đá quý đen của cậu đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt thanh triệt như nước, tức khắc đỏ mặt, "Phía trên có lệnh, nếu chúng ta phát hiện mục tiêu thì phải bắt chúng lại."

"Mục tiêu gì? Nói không chừng ta đã gặp qua đó." Cách Ngôn làm bộ nhẹ nhàng hỏi.

"Chính là hai người, một tên Rex, một tên Jimmy." Binh lính vừa nghe cậu hỏi thế liền trả lời, lại lặp lại đoạn miêu tả giống hai người ban nãy nói cho Cách Ngôn nghe.

Cách Ngôn hiếu kỳ: "Bọn họ phạm vào chuyện gì?"

"Đừng nói quá nhiều với những người râu ria." Tên lính chán ghét Cách Ngôn nhìn thấy bọn họ còn đang nói chuyện, đúng lúc ngăn cản người lính trẻ tuổi kể tiếp.

Người lính trẻ tuổi cười với cậu một cái rồi rời đi.

Cách Ngôn không để bụng nhún vai, trở lại bên người Rex liền nói lại những tin tức mà binh lính để lộ cho y nghe, tuy bị đánh gãy nhưng bọn họ đã có được đáp án mình muốn, không khỏi chửi thầm: "Không biết vương thất Kayla đã phát hiện cái gì, biết rõ tôi là Thuần Thú Sư Thần Cấp mà còn trắng trợn truy nã chúng ta, bọn chúng đang đánh chủ ý gì?"

"Có lẽ vương thất Kayla không muốn để em quay lại đế quốc Arthurlanca." Rex cũng suy đoán, còn có một việc y không nói, đó là có lẽ Thần Điện Hắc Ám cũng đang tìm bọn họ, nói không chừng đã bắt đầu hành động rồi, cho nên bọn họ muốn an an ổn ổn quay về đế quốc Arthurlanca cơ hồ là không có khả năng.

Nhưng mà trên thực tế bọn họ cũng không nhất định phải quay về đế quốc Arthurlanca, mặc kệ là Rex hay là Cách Ngôn, ở đế quốc Arthurlanca họ đều không có ai cần phải để tâm cả, cho dù không quay về cũng không có việc gì.

Hai người quyết định đi hỏi thăm tin tức cụ thể hơn, lối tắt nhanh nhất chính là tìm Isaac, lại biết được Isaac đã quay về đế quốc Arthurlanca, hơn nữa vương thất Kayla biết bọn họ có quan hệ với thương hội Monroe nên còn phái người giám thị thương hội Monroe, nhưng cũng nhờ thế họ mới biết một tin tức.

Theodore của thương hội Trân Châu Đen đã bị vương thất Kayla dùng điều kiện mê người mời chào, bề ngoài ông ta và hội trưởng Otero vẫn là bằng hữu nhưng kỳ thật quan hệ đã xuất hiện một vết rạn lớn từ trước.

Vương thất Kayla sở dĩ dù phải trả bất cứ đại giới nào cũng phải thỉnh vị Thuần Thú Sư Thần Cấp Theodore này về, nguyên nhân chính là vì tinh thần lực của Joseph đã bị Cách Ngôn đánh trọng thương.

Tinh thần lực bị tổn thương không thể dùng ma pháp thuật trị liệu hết được, vì thế sau khi trở lại đế đô vết thương của Joseph không chỉ không tốt hơn mà tinh thần lực còn giảm xuống, giá trị của Joseph đối vương thất Kayla là thân phận Thuần Thú Sư Thánh Cấp, một khi mất đi thân phận này thì ông ta sẽ không quan trọng như trước nữa, mà lúc này, Theodore - vị Thuần Thú Sư Thần Cấp thứ hai của đại lục Azeroth lọt vào tầm mắt vương thất.

Thương hội Trân Châu Đen rốt cuộc cũng chỉ là một cái thương hội, nó có thể phát triển đến bước này có một phần là nhờ vào chính sách của vương thất Kayla, vì thế lúc vương thất Kayla vươn cành oliu về phía Theodore thì Otero căn bản không có tư cách đua với vương thất Kayla.

Nếu là Theodore thì Cách Ngôn lại có thể lý giải nguyên nhân vương thất Kayla truy nã bọn họ, chính vì cái gọi là một núi không thể có hai hổ. Ở đấu giá hội Theodore bị cậu làm mất cả mặt trong lẫn mặt ngoài, muốn không bị ông ta ghi hận cũng khó.

Cách Ngôn ngồi xổm trên một cục đá nhìn Rex đang tắm mình dưới ánh mặt trời, mái tóc vàng được mạ một tầng ánh sáng nên so với bình thường càng thêm loá mắt, có tầng lấp lánh phụ trợ nên ngũ quan thâm thúy của y càng thêm anh đĩnh soái khí, đôi mắt như một mảnh hải vực xanh thẳm, liếc nhìn một cái phảng phất như có thể nhìn thấy hải âu thích ý bay lượn trên mặt biển lóng lánh, làm vẻ lạnh nhạt vô tình của y tăng thêm vài phần phấn chấn, đương nhiên đây chỉ là mặt ngoài.

Vẻ đẹp của Rex là cái loại có thể đột phá biên giới soái khí, trong mắt Cách Ngôn thì diện mạo của người phương Tây đều có vài phần tương tự nhau, nhưng đến cậu cũng nhìn ra Rex cực kỳ anh tuấn, diện mạo của y tuyệt đối đứng đầu ở đại lục Azeroth.

Không biết như thế nào Cách Ngôn đột nhiên nghĩ đến khuôn mặt tràn ngập tình dục của Rex khi ở trên giường, hơi thở tản ra một cỗ hormone mãnh liệt, trong mắt tràn ngập ẩn nhẫn, cậu như thể tự nhìn thấy bộ dáng mình đỏ bừng mặt, sau đó mặt cậu thực sự đỏ lên, cậu vội vàng đuổi cái hình ảnh không phù hợp kia ra khỏi óc.

"Em đang nghĩ gì thế?" Rex nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng đến bốc khói của cậu, tựa hồ cũng nghĩ đến cái gì, đôi mắt trở nên thâm thúy.

Cách Ngôn ho nhẹ một tiếng, "Tôi đang nghĩ chúng ta nên làm thế nào để vào thành, nếu không thì anh hóa trang một chút lên mặt đi, kiểu đổi tóc thành màu nâu như tôi lúc trước ấy, phiến kính mắt thì không cần đeo, có rất nhiều người tóc nâu mắt lam, vương thất Kayla chỉ chú ý Kiếm Sư tóc vàng mắt xanh thôi, giờ anh là Đại Kiếm Sư, bọn chúng tuyệt đối không ngờ chỉ trong hai tháng ngắn ngủn anh đã đột phá rồi."

Cậu nghiêm túc kiến nghị mà hoàn toàn không biết mình đang bị người nào đó làm những việc không đứng đắn trong suy nghĩ.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn lấy bộ tóc giả vô dụng của mình ra ném cho y.

Rex thuận tay tiếp được tóc giả, ánh mắt quét qua mặt cậu, "Em xác định sẽ dùng diện mạo vốn dĩ của mình để hành tẩu?"

"Xác định." Cách Ngôn không chút do dự, "Luôn che che giấu giấu cũng không có nghĩa gì cả, quan trọng nhất chính là đeo cái phiến kính kia không thoải mái."

"Vậy chỉ đội tóc giả thôi, màu tóc của em đặc biệt, nếu tùy tiện xuất hiện ngược lại sẽ dễ dàng gây chú ý." Rex ném tóc giả lại.

Cách Ngôn chần chờ nói: "Nhưng mà người khác thấy đôi mắt của tôi cũng sẽ hoài nghi mà." Thế giới này cũng không có ai mắt đen mà tóc lại màu khác.

"Vậy cũng an toàn hơn việc liếc mắt một cái đã bị nhìn thấu, đi thôi, đến thành Lamarck."

Thành Lamarck là một tòa thành lớn nằm sát dãy núi Hades, tuy vị trí địa lý tương đối hẻo lánh, cũng nằm ở rìa đế quốc Kayla, nhưng diện tích lại rất lớn, lượng người cũng không ít hơn thành Besso là bao. Ở đường lớn dẫn đến thành Lamarck thường có thể nhìn thấy người đi cùng hướng với mình.

Dãy núi Hades chính là dãy núi khổng lồ đã chia cắt đế quốc Arthurlanca và đế quốc Kayla, không ai biết diện tích cụ thể của nó lớn bao nhiêu, có vô số dãy núi nhỏ, vô số đỉnh núi, tương truyền có hàng vạn ngọn núi lớn, nếu không có người dẫn đường thì sẽ bị lạc ngay khi vừa bước vào, trình độ nguy hiểm có thể so với rừng rậm Ma Thú.

"Đến thành Lamarck làm gì?" Cách Ngôn đi theo sau Rex.

"Không phải em muốn thành lập một đoàn dong binh sao, thành Lamarck có Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, quan trọng nhất chính là đế quốc Kayla hoàn toàn không có thể với tay vào thành Lamarck."

"Nó cũng giống thành Tudan bởi vì có Kiếm Thánh tọa trấn à?"

"Thành Lamarck cách trung tâm đế quốc Kayla quá xa, cho dù có phát sinh chuyện gì cũng ngoài tầm tay với, dần dà thành Lamarck đã thoát ly khỏi quyền kiểm soát của đế quốc Kayla mà phát triển đến bây giờ. Bên ngoài vẫn là lãnh thổ đế quốc Kayla, kỳ thật bên trong xảy ra chuyện gì thì đế quốc Kayla đều không quản được."

Hơi giống thành Tudan nhưng lại có chỗ bất đồng, ở đây không bị trói buộc bởi luật pháp của đế quốc.

_Hết chương 165_ 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro