Chương 43


Niên Dịch Kiêu mắt lạnh nhìn Giang Nhất Bạch, kêu cậu lại đây.

Giang Nhất Bạch chột dạ, cũng không dám từ chối Niên Dịch Kiêu, từng bước từng bước mà dịch đến bên giường bệnh, cậu đang muốn mở miệng, cơ thể bất chợt bị người lôi kéo, Giang Nhất Bạch ngã sấp xuống tại trên giường bệnh, Niên Dịch Kiêu vươn mình khoá ngồi ở bên eo cậu, từ trên cao mà nhìn xuống cậu.

Cái tư thế này quá mức thân mật cùng ám muội, hơn nữa bây giờ lại là đang ở trong bệnh viện, trên hành lang người đến người đi, chỉ cần có người đi ngang liền có thể xuyên thấu qua cửa kính mà thoáng nhìn vào bên trong, liếc mắt một cái cũng có khả năng nhìn ra bọn họ hiện tại chính là đang làm gì.

Giang Nhất Bạch đỏ mặt, nghiêng đầu liếc mắt qua chỗ khác, con ngươi không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Niên Dịch Kiêu, cậu định chống tay đứng dậy, thế nhưng mới vừa ngồi dậy một chút liền bị Niên Dịch Kiêu đẩy một cái, lập tức ngã lại nằm trên giường.

Giang Nhất Bạch tựa như phẫn nộ hay không phẫn nộ mà giận Niên Dịch Kiêu, liếc mắt một cái: “Em làm gì? Chúng ta là đang ở trong bệnh viện!”

“Em chẳng cần biết hai ta hiện giờ đang ở nơi nào!” Niên Dịch Kiêu bắt được tay của Giang Nhất Bạch liền cố định tại trên đỉnh đầu, chất vấn cậu mà nói: “Anh bây giờ vẫn còn cùng với hắn sao?”

Giang Nhất Bạch theo bản năng muốn hỏi Niên Dịch Kiêu “Ý em là nói đến ai?”, nhưng cậu không ngốc, câu nói như thế này muốn nói ra khỏi miệng thì phỏng chừng ngay cả cậu cũng sẽ cùng nhau vào viện ở chung phòng bệnh với hắn, Giang Nhất Bạch rũ mắt xuống, không thể trả lời cái vấn đề này.

Niên Dịch Kiêu thấy Giang Nhất Bạch thật lâu không đáp, nội tâm cũng là vừa tức vừa gấp, âm thanh của hắn liền giảm thấp xuống hai phần, ánh mắt nặng nề đe doạ nhìn Giang Nhất Bạch, hô hấp hai người quấn quýt cùng nhau, nhiệt độ ở trong không khí không ngừng kéo lên.

Niên Dịch Kiêu trầm giọng nói: “Giang Nhất Bạch, trả lời tôi.”

Giang Nhất Bạch uốn éo người chỉ muốn thoát khỏi ràng buộc của Niên Dịch Kiêu, lại bị Niên Dịch Kiêu vô tình trấn áp, Niên Dịch Kiêu thấy vậy liền buông ra hai tay Giang Nhất Bạch, ngược lại chính là nắm lấy cằm của cậu, cưỡng bách cậu nhìn mình, hắn ngày hôm nay nhất định muốn moi ra từ trong miệng của Giang Nhất Bạch một cái đáp án, một cái câu trả lời chân thật.

Giang Nhất Bạch giãy dụa nửa ngày cũng không thể tránh thoát đi ra ngoài, trái lại mệt đến mức thở hồng hộc, dù có giãy dụa cỡ nào thì hắn vẫn bất động, vò đơn giản đã mẻ lại sứt, rốt cuộc cũng nhìn về phía Niên Dịch Kiêu, tức giận nói: “Không có ở cùng một chỗ.”

Niên Dịch Kiêu rõ ràng không tin: “Anh đừng gạt tôi!”

Về vấn đề này thì thái độ của Niên Dịch Kiêu chọt trúng điểm đau của Giang Nhất Bạch. Thời gian dài như vậy, đều đã cùng Niên Dịch Kiêu chia tay, cùng Trịnh Thanh Nguyên lên giường, cùng Lâm Khải Phong trở thành bạn tình một cách không rõ ràng, Trịnh Thanh Nguyên đến trường học của cậu làm lão sư cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, cậu bây giờ còn có thể cùng nhau với ai a? Nếu có cùng ai thì đều xem như cùng nhau mà cũng không phải cùng nhau, cậu đã từng nắm giữ toàn bộ và mất đi, hết thảy quan hệ đơn thuần cũng đều trở nên phức tạp, sinh hoạt tình cảm hỏng bét, đến cả bản thân cậu cũng chính là hỏng bét.

Giang Nhất Bạch nói câu tiếp theo: “Có tin hay không tuỳ em.”

Nghe thấy loại giọng nói này từ Giang Nhất Bạch, Niên Dịch Kiêu liền tin mấy phần, sau đó trong lòng hắn nhanh chóng dâng lên mấy phần vui vẻ. Hắn từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió trải qua cũng chẳng bao giờ bị cái gì ngăn trở, Giang Nhất Bạch chính là nấc thang to lớn nhất mà hắn gặp phải tại trong nhân sinh của mình, đối với nam sinh mười bảy mười tám tuổi mà nói, không có ngăn trở nào sánh bằng ngăn trở về mặt tình cảm, cũng chẳng có thống khổ nào có thể so được với tình cảm mang theo nỗi thống khổ của bọn họ.

Niên Dịch Kiêu bởi vì Giang Nhất Bạch, trong một quãng thời gian vẫn luôn kìm nén một luồng khí, nhưng lại phát tiết không ra, cả người vì vậy đều rất buồn bực, thế nên hắn chỉ có thể đem cỗ này buồn bực toàn bộ phát tiết vào sân bóng cùng bài tập sách bên trong, bây giờ nhìn lại khoảng thời gian này thì có vẻ như Giang Nhất Bạch trải qua khẳng định cũng không tiện, điều này làm cho hắn cảm nhận được một chút an ủi, cỗ khí kia ở tại trong lòng cũng biến thành thư thoáng một chút mà đi ra ngoài, cả người đều thư thản.

Niên Dịch Kiêu ngữ khí dịu xuống, nhưng vẫn là không xác định, lại hỏi một lần: “Thật sự đều đã cùng bọn họ chia tay? Vậy bây giờ anh vẫn còn tính đến chuyện yêu đương không?”

Giang Nhất Bạch lườm hắn một cái: “Em có phiền hay không a?!”

Niên Dịch Kiêu nở nụ cười, hắn cười rộ lên vẫn là như vậy, vừa tuấn lãng vừa dương quang, vết thương tại trên gương mặt càng khiến cho hắn có thêm mấy phần vô lại. Giang Nhất Bạch bị cái cười này cấp cho hoảng thần, chờ sau khi cậu phục hồi lại tinh thần, liền không khỏi cảm thấy vừa thẹn vừa giận, vì vậy lại bắt đầu giãy dụa.

Cậu hơi quằn quại, Niên Dịch Kiêu liền cảm thấy không thích, hắn bất mãn nói: “Anh động cái gì a?”

“Nơi này là bệnh viện, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người tiến vào!” Giang Nhất Bạch trừng Niên Dịch Kiêu, vội la lên.

Trong hành lang thì tiếng bước chân quả thực giống như là bùa đòi mạng, Giang Nhất Bạch đã gặp phải nhiều sự việc lúng túng lắm, cậu thật sự không nghĩ sẽ nhiều thêm món này nữa.

Thế nhưng Niên Dịch Kiêu vẫn là không động đậy: “Em đều không sợ thì anh sợ làm gì?”

Thấy biểu tình của Giang Nhất Bạch thật sự không đúng, Niên Dịch Kiêu lại nói: “Vậy đi, nếu như anh có thể trả lời thêm một vấn đề nữa thì em sẽ tha thứ cho anh, không, là hai cái.”

“Vâng vâng vâng em hỏi đi.”

“Anh đều đã cùng bọn họ làm tình sao?” Niên Dịch Kiêu hỏi.

Chuyện như vậy chẳng có gì tốt để nói dối, coi như hắn có hoảng loạn thì phỏng chừng Niên Dịch Kiêu cũng không tin, vì vậy Giang Nhất Bạch thành thực gật đầu: “Đúng vậy.”

Niên Dịch Kiêu hô hấp rối loạn trong nháy mắt, sắc mặt cũng thay đổi, hắn rõ ràng đã biết đáp án, mà hiện tại lại chính tai trực tiếp nghe Giang Nhất Bạch nói ra, nội tâm vẫn còn có chút không tiếp thu được.

Dừng một chút, Niên Dịch Kiêu hỏi tiếp vấn đề thứ hai, hắn ghé vào bên tai Giang Nhất Bạch, nhẹ giọng hỏi: “Như vậy, trong ba người bọn tôi, anh cảm thấy được ai… Làm cho anh sảng khoái nhất?”

Sau sáu chữ đó, Niên Dịch Kiêu cơ hồ chính là cắn trên vành tai của Giang Nhất Bạch mà nói ra, khí ấm lưu thuận theo hướng tai xuyên vào bên trong, giống như có con kiến bò vào, một bên người Giang Nhất Bạch trong tức khắc liền tê rần, dòng điện từ lỗ tai vẫn luôn tỉ mỉ lan tràn đến đầu ngón tay, Giang Nhất Bạch vô ý thức co rúm một chút, mà Niên Dịch Kiêu ngồi thẳng lại trên người, nhìn chằm chằm vào mặt Giang Nhất Bạch, kiên nhẫn cùng đợi câu trả lời từ cậu.

Giang Nhất Bạch thở ra một hơi, sau khi cảm giác cỗ tê dại này thoáng lui bước một chút, thì cậu mới có thể tập hợp lại tinh thần, hồi tưởng câu hỏi của Niên Dịch Kiêu về cái vấn đề này.

Chỉ là một vấn đề đơn giản không cần suy nghĩ liền có thể nói ra đáp án, tay của Niên Dịch Kiêu chống ở hai bên cổ cậu, Giang Nhất Bạch không thể nào không hoài nghi, nếu như cậu nói tên người khác, tay Niên Dịch Kiêu tuyệt đối sẽ dịch đến ngay trên cổ của cậu, sau đó chính mình liền bị bóp chết.

Cho nên Giang Nhất Bạch hồi đáp: “Là em.”

Niên Dịch Kiêu híp mắt nhìn Giang Nhất Bạch, khoé miệng lại làm dấy lên một tia ý cười cực nhỏ: “Không phải là bởi vì em ở chỗ này cho nên mới nói là em đi?”

Giang Nhất Bạch chân thành lắc đầu: “Sẽ không, em tuổi trẻ, tinh lực dồi dào, bọn họ… em…”

Câu nói kế tiếp thật sự không thể nói ra miệng, làm người trước sau vẫn phải lưu lại một con đường sống, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chỉ cần nói đến đó thôi thì mới chính là nghệ thuật, Giang Nhất Bạch rất hiểu điều này!

Tuy rằng Giang Nhất Bạch nói còn chưa dứt lời, mà mặt sau là có ý gì thì bọn họ đều hiểu.

Niên Dịch Kiêu nở nụ cười, hắn biết mà!

Thua ở chỗ khác đều không quan trọng, chỉ có loại chuyện giường chiếu này đến cả nửa điểm cũng không được thua! Hắn đối với mình cực kỳ tự tin!

Niên Dịch Kiêu buông Giang Nhất Bạch ra, chính mình ngồi ở bên giường, Giang Nhất Bạch cũng từ trên giường bệnh ngồi dậy, tiện tay sửa lại một chút đầu tóc rối như tơ vò của bản thân.

Ngày hôm nay xem như chính là lãng phí vô ích tại trong bệnh viện, nếu Niên Dịch Kiêu đã không có việc gì, thì Giang Nhất Bạch cũng không muốn ở mãi trong này nữa, cậu nghĩ sẽ về lại ký túc xá trường học tắm táp cùng thay quần áo khác, nhưng còn chưa để cho cậu hảo hảo tổ chức ngôn ngữ hướng Niên Dịch Kiêu mở miệng, ngồi ở bên giường Niên Dịch Kiêu liền mở miệng nói trước: “Anh bây giờ không có bạn trai?”

Giang Nhất Bạch kéo dài âm thanh trả lời: “Không có ——“

“Hảo.” Niên Dịch Kiêu gật gật đầu, nói rằng, “Vậy thì em sẽ cho anh một cơ hội, em muốn trở thành bạn trai của anh.”

“A?!”

Không đợi Giang Nhất Bạch mở miệng nghi vấn, Niên Dịch Kiêu liền đánh gãy cậu.

“Nếu như anh đang cùng em mà lại thân mật dây dưa không ngớt với người nam nhân khác, vậy em chỉ có thể …”

“… Em chỉ có thể giết chết anh.”

__________________________

Tranh thủ lúc còn chưa đi học nên chế ráng edit cho nhanh để có thời gian viết truyện. Mà mỗi lần edit là luôn buồn ngủ troi oi...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro