Trấn bất tử 2
"Xoẹt——”
Trong căn phòng tối om, một bàn tay khô khốc đánh diêm, thắp lên ngọn lửa trắng yếu ớt soi sáng một góc không gian.
Ông lão khom lưng, trên người mặc một bộ áo choàng truyền giáo đen tuyền, vành mũ to che gần hết khuôn mặt, chỉ lộ ra chiếc cằm khô héo. Lão xoay người, quay lưng lại với ánh sáng, gần như giấu mình trong bóng tối, khàn khàn hỏi: “Các ngươi từ đâu tới ?”
***********
Mọi người bị một lão nhân đột nhiên xuất hiện trên quảng trường làm giật mình. Berceily suýt chút nữa đã đâm dao qua, may mắn hệ thống kịp thời nhắc nhở: 〈 Phó bản này cấm làm hại npc, vi phạm sẽ bị khấu trừ điểm sinh mệnh〉, cho nên cậu mới kiềm chế được.
Người chơi đeo kính gọng đen tên là Black Glasses, vì muốn thể hiện tốt trước mặt An Khang nên đã chủ động trả lời:" Thưa ông, chúng tôi không cố ý xâm phạm, chúng tôi chỉ là đi ngang qua, muốn ở lại đây nghỉ vài ngày, rất nhanh sẽ đi."
" Nghỉ mấy ngày?" Lão già đột nhiên phát ra tiếng cười khặc khặc " Được, hôm nay ta có thể cho các ngươi ở trong này một đêm, ngày mai khi trời vừa sáng mời đi cho."
Nói xong lão cũng không quản bọn họ, đi thẳng về một hướng trong bóng đêm, kéo lê từng bước từng bước chậm rãi, có vẻ ông ấy đang bước lên lầu , cho đến khi " Rầm—" một tiếng, nghĩ chắc là tiếng đóng cửa của ông lão khi bước vào phòng, mọi người mới nhẹ nhõm hơn một chút.
Gọng Kính Đen nhìn qua Nam Tân cùng người mới Tiểu Mạc đang ôm nhau run rẩy trong góc, trưng ra một biểu tình khinh thường. Lại giống như lật bánh tráng, thay đổi sắc mặt, làm nũng đi đến cạnh An Khang, cười nịnh nọt nói:" Anh Khang, đêm đầu tiên chắc là an toàn, chúng ta cũng tìm phòng nghỉ ngơi đi?"
An Khang nhìn hắn ta, bình thường khi nghe loại lời này, hắn sẽ chấp nhận ngay. Người chơi yếu kém thường ôm đùi kẻ mạnh để sống sót, mà muốn ôm đùi thì phải hiểu rõ sở thích của kẻ đó.Chuyện An Khang thích cái gì lại chưa bao giờ là bí mật.
Nhưng….
An Khang chuyển ánh mắt về phía Berceily đang nhàn nhã khoanh tay trước ngực, tầm mắt dừng lại tại thân hình thon dài cao ráo, cân đối hoàn hảo của cậu một lúc.
Lần này hắn ta có con mồi tốt hơn.
" Tất cả tự mình tìm phòng nghỉ ngơi đi, đêm nay có lẽ là đêm duy nhất an toàn trong bảy ngày tới. Nhưng để phòng ngừa vạn nhất, vẫn nên là hai người một phòng." An Khang là người duy nhất trong đội được lên bảng xếp hạng, được công nhận là tiền bối, hắn sắp xếp như lẽ đương nhiên: " Kính Đen ở cùng với A Tứ, Nam Tân ở cùng Tiểu Mạc, Bạch, ngươi ở cùng ta?"
Berceily nghe vậy cười cười, ánh nến làm đôi mắt xanh của cậu phá lệ nhu hòa, mái tóc vàng phát ra ánh sáng mềm mại, bộ tây trang màu trắng vừa vặn ôm lấy người, khiến thanh niên trong giống như một thiên sứ thánh khiết, dù chung quanh có bị bóng tối bao trùm thì nơi cậu đứng cũng ngập tràn ánh sáng.
An Khang trong nháy mắt thất thần, thiếu chút nữa rơi vào cạm bẫy của thiên sứ. Nhưng là một người chơi lão luyện ở trò chơi sinh tồn, khi các dây thần kinh bị đe dọa bởi sự cám dỗ, hắn nhạy bén buộc mình phải nhìn đi chỗ khác, giọng nói hơi tức giận: " Bạch? Ngươi muốn thôi miên ta?"
Berceily khẽ cười một tiếng, vô hại nghiêng đầu, đôi mắt đào hoa cong thành thành hình trăng lưỡi liềm đặc trưng: " Sao lại thế? Là ngươi nhất định muốn nhìn vào đôi mắt của ta nha."
An Khang thấy cậu cười như vậy, lập tức cảm thấy tâm bị chạm nhẹ, sự tức giận cũng nhanh chóng biến mất: " Là ta suy nghĩ lung tung. Ai bảo đôi mắt ngươi đẹp như thế làm gì. Đi thôi chúng ta đi tìm một căn phòng."
A Tứ giữ chặt Gọng Kính Đen đang căm giận ghen ghét liếc Berceily: " Đi, chúng ta cũng đi tìm phòng." Nói xong còn thận trọng nhìn lướt qua Berceily vẻ mặt vô tội.
Gọng kính đen đi phía sau A Tứ tìm phòng, dọc đường hắn vẫn rất không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: " Dù cho tên Berceily đó có lọt vào mắt xanh của anh Khang thì thế nào? Lớn lên y hồ ly tinh, trong trò chơi trốn thoát kiểu này thể nào cũng không có kết cục tốt đẹp."
A Tứ trầm mặc không nói gì đẩy cửa một căn phòng, vừa nãy hắn thấy rõ trong con người đen kịt của An Khang chợt lóe lên một tia sáng màu xanh.
Ông lão đưa họ đến một căn biệt thự rất lớn phía sau nhà thờ. Bên trong tối om khiến bọn họ tạm thời chưa nhìn rõ được biệt thự có vấn đề gì, ngay cả An Khang cũng nói rằng hắn ta không cảm thấy trong nhà có nguy hiểm.
Tuy rằng An Khang là người chẳng ra gì, thế nhưng Berceily phải thừa nhận rằng người chơi lâu năm thực sự có rất nhiều kinh nghiệm cũng như một số đạo cụ hữu ích.
Ví dụ như cây "long trượng" trong tay An Khang, hình dáng rất giống thước tìm rồng cổ đại của Trung Quốc, nó có thể cảm nhận được hơi thở của những sinh vật nguy hiểm trong bán kính 100 mét và phát ra cảnh báo.
Nói chung, các phó bản cấp B trở lên sẽ có các đạo cụ đặc biệt, chẳng hạn như phó bản『Thị trấn Tari』mà bọn họ đang chơi, một trong những nhiệm vụ phụ là lấy được đạo cụ bí ẩn.
Mà trong thế giới kinh dị lặp lại vô tận này, cách tăng cường thực lực tốt nhất để giữ mạng chắc chắn là nhận lấy càng nhiều đạo cụ.
Không khó để tìm một phòng nghỉ trong một căn biệt thự lớn, nhóm Berceily còn tìm được một căn phòng khá rộng. Chỉ là trong phòng hình như rất lâu rồi chưa có người dọn, tất cả đều phủ một tầng bụi dày, thậm chí còn có mấy con chuột chạy loạn xạ khi thấy người vào.
Berceily bịt mũi và miệng, cố gắng chặn lại bụi bặm dày đặc trong không khí.
An Khang thu hồi "long trượng", vặn khoắn chiếc nhẫn trên ngón trỏ, từ trong ba lô hệ thống lấy ra một tờ giấy màu vàng. Hắn có chút đắc ý nhìn Berceily, tựa như muốn phô trương thực lực: " Vượt qua nhiều phó bản, có nhiều điểm, mua mấy tấm bùa thanh tẩy cũng chẳng có gì khó." Ngay khi tấm bùa rơi xuống, chiếc giường lớn ban đầu đầy bụi và phân chuột lập tức trở nên sạch sẽ.
Berceily trầm ngâm nhìn chiếc nhẫn trên ngón trỏ của mình. Toàn thân chiếc nhẫn đen nhánh, không có gì đặc biệt nhưng lại là thứ tất cả người chơi vừa vào game đã phải đeo. Bởi vì nó là một không gian trữ vật, có thể lưu trữ các đạo cụ lấy được trong phó bản hoặc được mua trong cửa hàng hệ thống. Mà không gian trữ vật hiện tại của cậu, trống rỗng.
Không biết có thể cướp đồ trong nhẫn người khác không nhỉ?
Khi còn sống có thể không nhưng nếu người đó chết thì sao?
Có lẽ hệ thống ý thức được suy nghĩ nguy hiểm của Berceily, nó kịp thời đưa ra cảnh báo: 〈Cảnh báo! Người chơi không được phép tổn thương nhau, vi phạm sẽ bị trừ 50 giá trị sinh mệnh, nếu giá trị sinh mệnh thấp hơn 30, người chơi sẽ mất khả năng hoạt động.〉
Berceily lắng nghe âm thanh cảnh báo lạnh lùng của hệ thống, đôi mắt xanh lại lóe lên tia phấn khích.
Người chơi không được phép giết nhau nhưng nếu đối phương chết vì phó bản thì sao? Hoặc là… nếu đối phương không còn là người chơi thì sao?
" Bạch, đang nghĩ gì vậy? Lại đây nghỉ ngơi đi."
An Khang đã ngồi trên giường, cởi áo khoác mỏng ra và ném nó sang một bên, một lần nữa lộ ra đôi tay được hệ thống cường hóa lực lưỡng cơ bắp không giống người thường.
Hắn lộ liễu dùng ánh mắt ghê tởm nhìn chằm chằm vào Berceily đang đứng ngoài cửa. Tầm mắt hạ lưu không ngừng cách lớp âu phục mỏng manh mà liếc nhìn cơ thể xinh đẹp của thanh niên tóc vàng.
Có lẽ hắn cho rằng mình sắp thành công, dù sao thanh niên cũng chỉ có đôi mắt là nguy hiểm, chỉ cần hắn không nhìn hoặc bịt mắt cậu một thời gian là được? Lúc đó vị mỹ nhân vô cùng yếu ớt này không phải tùy ý hắn chơi sao?
Không lâu nữa, thanh niên xinh đẹp thần bí này sẽ khuất phục dưới thân hắn, thút thít van xin, khuôn mặt cao ngạo mỹ lệ sẽ phải cúi xuống thấp hèn lấy lòng hắn và trên cơ thể hoàn mỹ của cậu sẽ phủ đầy dấu vết hắn ban tặng.
Đè một mỹ nhân kiêu ngạo mạnh mẽ dưới thân càng thỏa mãn dục vọng hơn so với ức hiếp những kẻ mềm yếu muốn lấy lòng. Chinh phục kẻ mạnh, là một chuyện khiến người ta sôi trào nhiệt huyết.
Trong một không gian cao cấp hơn, có vô số khán giả đang xem chương trình phát sóng trực tiếp Trò Chơi Trốn Thoát này. Giống như vô số loại phát sóng trực tiếp giải trí của Trái Đất, đây cũng là trò chơi phát sóng trực tiếp đang hot gần đây của họ, bắt con người từ thế giới cấp thấp đến phục vụ bọn họ giải trí.
Nhưng mà đa số người xem đều có sở thích theo dõi quá trình trốn thoát của kẻ mạnh, thậm chí còn tạo thành một nhóm fans đến từ các thế giới khác nhau mà người chơi không biết.
Đương nhiên cũng có người thích xem hình ảnh người chơi mới hoảng hốt khóc lóc thảm thiết chạy trốn trong phó bản. Đã thế phó bản『Thị trấn Tari』này không chỉ có người chơi xếp hạng An Khang mà còn có một số người mới, phó bản loại sinh tồn lại mới được tạo gần đây, thu hút được một lượng lớn người xem.
【An Khang lại nghĩ bậy rồi!】
【Mọi người nhấp vào phòng phát sóng của An Khang chỉ để xem trực tiếp canxi (phim gay) hahahahahah〈Đầu chó bảo mệnh〉】
【Hệ thống trò chơi thật sự mặc kệ chuyện này à? Có không ít người mới đều bị loại cặn bã này hủy hoại rồi! Em trai nhỏ này đẹp như vậy chẳng lẽ lại rơi vào móng vuốt của ác ma sao!〈Tức giận.jpg〉】
【Tôi lại cảm thấy em trai nhỏ không nhất định phải chịu đựng, lần trước tôi cũng xem phát sóng trực tiếp của An Khang, cũng có em trai này, lúc đấy cậu ấy vẫn là một người mới trong trò chơi nhưng lại một mình cân cả phó bản! Tôi đã bị nhan sắc và thực lực của em trai thu phục, thành fan ẻm. ID phòng phát sóng trực tiếp của em trai: 853600 〈Tình yêu〉】
【Lầu trên nói thật à? Một người mới không có dị năng không có đạo cụ làm thế nào mà cân hết phó bản được chứ? Loại người chơi ở thế giới khác cũng có thể mua thủy quân?〈Buồn cười〉】
【Thật đấy thật đấy, phó bản tang thi lần trước tôi cũng xem, hình như thanh niên tóc vàng này có thuật thôi miên, ở phút cuối cùng trực tiếp thôi miên vua tang thi! Không biết thuật thôi miên của thế giới khác có phải đều nghịch thiên như vậy không, trực tiếp thao túng ý thức! Quá đỉnh!】
【Vãi chưởng! Mạnh như vậy? Tôi đến phòng phát sóng trực tiếp của anh ấy đây!〈Tạm biệt.jpg〉】
【Đi! Lâu lắm rồi mới có một tân binh đẹp trai như vậy. Tôi muốn tặng vàng krypston cho em trai xinh đẹp!〈Rick women.jpg〉】
【 Không phải chứ mọi người, chó bông(?) không thơm sao? Tại sao lại sang phòng phát sóng của người mới?】
【Lầu trên, chỉ có mình ngươi cảm thấy Black King Kong của ngươi hay thôi, làm ơn đừng so sánh với chó bông đáng yêu! Nếu không phải không có phó bản mới để xem, ngươi nghĩ ai thèm xem phòng phát sóng của hắn?〈Cạn lời.jpg〉】
【Lầu trên thật sự nghĩ rằng An Khang của chúng ta không có fans à! Không thích xem thì biến!】
【Biến thì biến, ai quan tâm đến một tân binh ngoài top 100 chứ? Mọi người ơi, người xếp hạng 54 Augustine vừa vào phó bản thể loại thần quái kìa, ghép đội với đại lão xếp hạng 16! Ai yêu thích phó bản thần quái mau đến xem!】
【!!! Ta chạy trước đây!】
********
Người chơi có thể nghe thấy hệ thống thông báo mở phòng phát sóng mỗi khi họ vào phó bản nhưng không biết khán giả là ai chứ đừng nói đến việc thấy bình luận.
Đương nhiên người mới chơi đến phó bản thứ hai như Berceily lại càng không biết phần thưởng phát sóng trực tiếp gì đó, hiện tại cậu chỉ có thể cảm nhận ánh mắt hạ lưu đầy dục vọng đang dán vào mình của An Khang, thật sự quá ghê tởm khiến cậu muốn một dao đâm chết hắn.
Tuy nhiên vì là người mới nên cậu không hiểu biết quá nhiều về các loại phó bản, đã thế trừ bỏ thuật thôi miên cũng không có năng lực và đạo cụ khác. Vì mới trải qua được một thế giới nên điểm của cậu còn không đủ để mua đồ trong hệ thống cửa hàng nói chi là cường hóa bản thân.
Chờ đến lúc đem giá trị của tên này vắt sạch sẽ lại giết hắn cũng không muộn.
Đối với ánh mắt không có ý tốt của An Khang, Berceily hơi cong môi, trong ánh mắt lóe lên tia sáng xanh đậm, nhẹ giọng hỏi: " Này, ngươi có thấy nóng không?"
Nóng?
Sao có thể, nhiệt độ trong trấn lúc này khoảng chừng 15 độ, không quá lạnh, nhưng chắc chắn không liên quan đến nóng! Hơn nữa trong nhà râm mát, sao mà nóng được?
Nhưng sau khi Berceily hỏi câu này, An Khang bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng lên, bắt đầu đổ mồ hôi, mặt đỏ bừng, đầu óc choáng váng: "Nóng…Nóng quá!"
Berceily ngạo nghễ nhìn xuống hắn, lại hỏi: "Nóng thì nên làm gì nhỉ?"
" Cởi…Cởi quần áo…" An Khang mơ màng cởi sạch quần áo.
Berceily cay mắt quay đầu, lại cười nói: "Bên ngoài vẫn là mát mẻ hơn nhỉ?"
" Phải, bên ngoài mát hơn… Ta ra ngoài đây." Nói xong trần chuồng ra ngoài.
Berceily nhìn hắn ra ngoài còn không quên đóng cửa, cười khẩy một tiếng sau đó thoải mái chiếm trọn cái giường.
【??? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?〈Tôi bị mù.jpg〉】
【Thôi miên! Là thôi miên đúng không? Mạnh quá trời luôn!】
【Trời đất, anh ấy thật sự là một con hắc mã, mẹ ơi con muốn thần tượng anh í!】
【Chấm một chấm giữ chỗ, về sau ta sẽ là lão fans.〈Ta thật thông minh.jpg〉】
………
〈Ding— Thông báo, bạn đã nhận được 150 vàng krypston từ fans hâm mộ cho lần phát sóng trực tiếp đầu tiên của mình. Số tiền này tương đương với 15 điểm. Hãy kiên trì nỗ lực!〉
Tiếng hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu, Berceily giật mình mở to mắt, hơi nhướng mày, con ngươi màu lam mang theo nghi hoặc hiếm có.
"Vàng krypston từ fans? Đó là cái gì?"
Hệ thống:〈 Yêu cầu người chơi đọc kĩ càng "Sổ tay hướng dẫn sinh tồn trong trò chơi" của hệ thống.〉
À chính là quyển sổ cậu đọc qua loa khi mới vào trò chơi.
Hóa ra ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ phó bản còn có cách khác để đạt được điểm sao? Mình thế mà không biết. Xem ra sau này phải xem kĩ các loại sổ tay linh tinh thôi.
Berceily biết sai liền sửa, cẩn thận đọc kĩ "Sổ tay hướng dẫn sinh tồn trong trò chơi" một lần.
Ra đây là ý của hệ thống mỗi khi nói phát sóng trực tiếp… Sau khi người chơi thành công qua được phó bản đầu tiên thì bắt đầu từ phó bản thứ hai sẽ mở kênh live stream nhận thưởng. Tuy rằng không thích bị một đám người nhìn chằm chằm từng li từng tí nhưng mà có thể đổi thành không ít điểm đó. Mà cậu lại đang rất thiếu điểm.
An Khang tùy tiện đã lấy ra được tấm bùa thanh tẩy 500 điểm từ hệ thống còn toàn bộ tài sản cậu tính cả 15 điểm vừa rồi chỉ có 515 điểm…Thật sự quá nghèo.
Berceily đã quen ở địa vị cao, bất luận là ở hiện thực hay trong trò chơi cậu đều không hy vọng mình xếp dưới đáy , còn là loại nghèo kiết xác không xu dính túi….
Thanh niên chớp chớp mắt xanh, cậu phải nghĩ cách kiếm điểm thôi, không có cường hóa thân thể và các đạo cụ mà chỉ dựa vào năng lực thôi miên bẩm sinh thì có chút không đủ.
***********
Truyện chỉ đăng duy nhất tại wattpad Janee. Nếu mọi người thấy nó ở web khác thì là reup. Hãy về lại với vòng tay của mình. Còn nếu các bạn thấy mặc kệ đọc ở đâu cũng giống nhau để cho web reup phát triển thì mình mà biết mình buồn mình không còn động lực edit nữa đâu ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro