Chương 19: Đỏ Trắng Va Chạm
Những xác chết lần lượt đi xuống sông, dần dần bị nước sông sâu nhấn chìm nhưng vẫn không hề thay đổi tư thế thẳng tắp.
Dưới chân núi có một sơn động lớn, một nửa là đất, một nửa là sông ngầm chảy ra ngoài, sông ngầm từ dưới lòng đất trào ra, chỉ có thể nhìn thấy mặt sông xanh thẫm không đáy.
Kỳ Vô Uyên ngẩng đầu nhìn lên, thấy trên đầu toàn là nhũ đá sắc nhọn, không thấy có cơ quan rõ ràng nào cả.
Mặc dù họ đã đi từ đỉnh núi xuống chân núi.
Kỳ Vô Uyên ngồi trên nắp quan tài, nhìn những xác chết lần lượt rơi xuống nước.
"Bọn họ thế mà cũng xếp hàng..."
Một chút hứng thú hiện lên trên khuôn mặt vô cảm của cậu.
[ Tại sao streamer lại có hứng thú xem loại chuyện này chứ! Bộ không cảm thấy đám xác chết xếp hàng như vậy rất quỷ dị hay cảm thấy đáng sợ sao hả? ]
[ Đúng là sự chú ý kỳ quái. ]
[ Streamer: Thật kỳ lạ! Lại xem lại lần nữa. ]
"Bùm——"
Một tiếng động đột nhiên vang lên cắt ngang sự quan sát của Kỳ Vô Uyên.
Lý Quyền mở nắp quan tài đã bị hắn đập vỡ thành nhiều mảnh, phần lớn cơ thể hắn phủ đầy máu đỏ sẫm có mùi hôi thối và những mảnh thịt không rõ nguồn gốc.
Khi Lý Quyền nghe thấy tiếng nước sông chảy trong quan tài, vừa định mở quan tài ra kiểm tra hoàn cảnh thì phát hiện quan tài không thể mở ra được.
Sau đó, một khuôn mặt thối rữa từ từ xuất hiện từ nắp quan tài, hướng về phía hắn.
Trước khi xác chết kịp nói gì, Lý Quyền đã ra tay quyết đoán, dùng sức từ eo, đá mạnh vào nắp quan tài.
Còn chưa kịp hoàn toàn đi ra ngoài thì nửa thân dưới của xác chết đã bị đá lệch đi, xác chết vốn đã tràn đầy oán khí lập tức phát ra tiếng gầm lớn.
"Grrrr!!"
Người này không chỉ chiếm nhà của nó mà còn đá nó nữa!
Xác chết thối rữa đột nhiên nổi loạn, thi khí mạnh mẽ cùng với bàn tay phải có móng vuốt sắc nhọn tấn công xuống dưới.
Lý Quyền quay đầu muốn né tránh, nhưng trong không gian chật hẹp không thể thoát ra được, trên mặt vẫn còn lưu lại hai vết máu.
Lý Quyền cảm thấy một cảm giác dính nhớp từ vết thương từ từ xâm nhập vào cơ thể.
Hắn cau mày, cố gắng hết sức để xử lý cái xác trong quan tài.
Hoàn toàn vô dụng.
Lý Quyền chịu đựng mùi hôi thối, đập nát đầu xác chết, không chỉ vậy còn chặt đứt cả hai tay của xác chết, nhưng mà, quái vật trước mặt vẫn dùng tất cả thủ đoạn không ngừng tấn công hắn.
Dưới sự tấn công điên cuồng của xác chết mà hắn lại không tìm ra được điểm yếu nào, Lý Quyền dần rơi vào thế bất lợi.
Lý Quyền cảm thấy mình sắp bị dính vào thứ gì đó dính nhớp, hắn có dự cảm, nếu không thể thoát khỏi cái xác phiền phức này, hắn nhất định sẽ gặp phải chuyện tệ hơn.
Lý Quyền nghiến răng và rút ra vũ khí mạnh nhất của mình - một chiếc rìu rỉ sét.
Chiếc rìu trong tay anh ta là một vật phẩm trung cấp, đó là vũ khí mà Boss sử dụng trong một phó bản sinh tồn dùng để đuổi giết người chơi mà hắn đã từng trải nghiệm qua.
Lý Quyền cuối cùng cũng tích lũy đủ tích phân để mua nó.
Mặc dù trong tay có vật phẩm trung cấp, nhưng thể trạng của Lý Quyền không đủ tốt, nên chỉ có thể sử dụng ba lần trong một lần phó bản, những lần khác không thể phát huy uy lực của rìu.
Chiếc rìu này có thể không hữu dụng bằng lá bùa đen trên tay hắn trong trường hợp khẩn cấp, nhưng vào lúc này khi hắn bị mắc kẹt trong quan tài, Lý Quyền chắc chắn có thể tạo nên điều kỳ diệu bằng chiếc rìu này.
Hắn mạnh mẽ chém cái xác thối rữa thành nhiều mảnh thì mới có thể thoát thân.
Lý Quyền dùng hết sức lực, cuối cùng chặt xác chết thành từng mảnh không thể động đậy, cuối cùng thở ra một hơi, đá tung quan tài ra.
Vừa mới chiến đấu dữ dội với xác chết thối rữa trong quan tài, tâm trạng của Lý Quyền đặc biệt tệ.
Ngay cả hắn cũng khó đối phó khi đối mặt với cái xác thối rữa trong quan tài, vậy nên hai tân nhân đó...
Nghĩ đến đây, lòng Lý Quyền lại chùng xuống.
Hai người đó có lẽ là đều đã chết rồi.
Hắn nhìn xung quanh với chiếc rìu trên tay, đồng tử giãn ra khi nhìn thấy những xác chết thối rữa chui ra khỏi quan tài, cơ thể căng thẳng, sẵn sàng tiếp tục chiến đấu.
Tâm trạng của Lý Quyền bình tĩnh lại một chút khi nhìn thấy đám thây xác chết xếp hàng đi về phía bờ sông mà không hề để ý đến hắn.
Lý Quyền quay đầu lại, thấy Kỳ Vô Uyên ngồi trên quan tài một cách không kiêng nể gì.
Trái tim của hắn vốn đã thư giãn một chút, giờ lại đập nhanh hơn ngay lập tức.
Khi Lý Quyền nhìn thấy Kỳ Vô Uyên, không khỏi tức giận.
Nếu NPC này lúc nãy không điên cuồng kêu mỗi người vào một quan tài riêng thì ít nhất hắn cũng có thể mang theo Triệu Cẩm Minh cùng chen vào trong quan tài.
Có sự bảo vệ của hắn, Triệu Cẩm Minh chắc chắn sẽ sống sót.
Còn Vương Tuyết, loại người chơi nguy hiểm này bị quái vật trong phó bản đánh dấu, còn là một người chơi nữ chạy trốn còn chạy không nhanh, luôn khiến hắn phải vất vả bảo vệ cô, thật là phiền phức, tốt hơn là cô chết đi, như vậy hắn sẽ không phải mất công bảo vệ cô nữa.
Lý Quyền tự tin có thể bảo vệ được người mới như Triệu Cẩm Minh, cũng rất vui lòng bảo vệ một tân nhân là nam vừa có thể chạy vừa có sức lực như Triệu Cẩm Minh.
Kết quả là bây giờ mọi chuyện đều xong rồi!
Lý Quyền nghiến răng, nhìn Kỳ Vô Uyên bằng ánh mắt oán hận.
Hắn đã hiểu rõ, lúc Kỳ Vô Uyên ở trước tượng đá của Sơn Thần, có lẽ chỉ là lợi dụng sức mạnh của Sơn Thần mà thôi, nếu không cậu ta cũng sẽ không gặp phải sự đuổi giết của Sơn Thần sau khi hiến tế thất bại, thậm chí còn phải trốn trong phòng nhỏ, còn thảm hơn bọn họ.
Lý Quyền càng nghĩ càng thấy hận.
Đều do tân nương này.
Lý Quyền thầm nghĩ.
Bọn họ bị lừa vào mỗi quan tài từng người một, nếu không thì hắn có thể đảm bảo rằng ít nhất một người là Triệu Cẩm Minh sẽ sống sót.
Đang làm tốt một người đàn ông còn trở thành tân nương cái mẹ gì chứ, thật ghê tởm!
Lý Quyền vô cùng tức giận, mắt đỏ hoe, hận không thể ngay lập tức giết chết Kỳ Vô Uyên để trút giận.
Dù sao thì trước kia hắn đã sai rồi, A Uyên này không phải là BOSS, cho dù không giết được thì dạy cho NPC này một bài học thì có làm sao!
Lý Quyền hít sâu một hơi, quyết định hỏi thăm tình hình hiện tại của Kỳ Vô Uyên, nếu không moi được tin tức gì, hắn sẽ giết chết hắn ta.
Lý Quyền đi về phía Kỳ Vô Uyên, giọng điệu khá bình thường: "A Uyên, có chuyện gì vậy?"
Những người chơi khi ở trong phó bản một thời gian dài thì đều sẽ có một số kỹ năng diễn xuất.
Hắn nói một cách hung dữ: "Trần Diệp là bạn của chúng tôi, vài người chúng tôi trở về thôn để dự đám tang của anh ấy, chúng tôi vì lòng tôn trọng nên mới đến để tiễn A Diệp lần cuối."
Lý Quyền nói rất thành khẩn, nhưng giọng điệu lại tràn đầy tức giận, giống như chỉ là một người bình thường gặp phải chuyện kỳ quái xui xẻo, nếu Kỳ Vô Uyên không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, hắn sẽ ra tay.
"A Uyên, cậu kết hôn thì chúng tôi chúc phúc, nhưng cậu không thể để những người trở về như chúng tôi chết vô cớ được, đúng không?"
Sau khi Lý Quyền trải qua cảnh chiến đấu với xác chết thối rữa trong quan tài, hắn cảm thấy khó chịu với mọi thứ mình nhìn thấy và không còn kiên nhẫn để chờ đợi nữa.
Sau khi nói chuyện với Kỳ Vô Uyên vài câu, trước khi Kỳ Vô Uyên kịp trả lời, hắn đã trực tiếp vung rìu về phía cậu một cách thô bạo.
"Tao nói cho mày biết, năm người bọn tao trở về thôn đều đã chết, ngoại trừ tao và con đĩ Văn Dao kia!"
Màu đỏ tươi trong mắt Lý Quyền càng lúc càng đậm: "Nếu mày không trả lời tao thì cùng lắm tao sẽ giết mày để đền mạng!"
Khi hắn nói, trong mắt hắn hiện lên những tia máu ngày càng nhiều, đôi mắt trở nên đỏ bất thường, hành vi cũng ngày càng điên cuồng.
Lý Quyền quên mất đây là phó bản.
Hắn quên mất rằng A Uyên là một NPC không rõ thực lực.
Hắn không thèm quan tâm đến những điều cấm kỵ trong phó bản, chỉ muốn phát tiết hết sự bực bội của bản thân.
Lý Quyền khá nổi tiếng trong giới người chơi cấp thấp, phòng livestream của hắn luôn có lượng khán giả cố định.
Lúc này, khán giả trong phòng livestream của Lý Quyền đã nhận ra có điều gì đó không ổn.
[ Trước giờ Quyền ca đi phó bản thì tính tình có tệ tới mức này không? ]
[ Không, trước kia, cho dù Quyền ca thông quan bằng bạo lực thì cũng sẽ không vô cớ khiêu khích NPC thế. ]
[ Chẳng lẽ là cái rìu có vấn đề? ]
[ Quyền ca đã dùng chiếc rìu đó để đi phó bản nhiều lần mà không gặp vấn đề gì hết, chẳng lẽ là xác chết trong quan tài có vấn đề sao? ]
[ Hahaha, mẹ ơi gì mà khiêu khích NPC, nếu mấy người mà đến khu tân nhân nhìn kỹ thì sẽ không nói những lời như vậy nữa đâu. ]
[ Bình luận lầu trên là con chó nhà ai nuôi thế?"
[ Đến phòng livestream của Quyền ca để thu hút lượt xem, cẩn thận chủ nhân của ngươi đột nhiên chết bất đắc kỳ tử trong phó bản bây giờ. ]
[ Tôi chỉ là người qua đường thôi, nếu không phục thì tự đi mà xem, phòng livestream của người chơi số 125125 nằm ngay trên hàng đầu của khu tân tân, chỉ có mấy người là còn ngây ngốc coi người chơi khác là NPC, cười muốn chết. ]
Những lời này vừa nói ra, số lượng bình luận chỉ trích lập tức tăng lên, nhưng dù có ồn ào đến đâu, lượng người xem trong phòng livestream của Lý Quyền vẫn giảm đi, bọn họ đều bị thu hút đến bên Kỳ Vô Uyên.
Giọng nói của Lý Quyền ngày càng lớn khi nói chuyện với Kỳ Vô Uyên.
Hắn liên tục vung rìu, lưỡi rìu có thịt băm đỏ thẫm tỏa ra mùi tanh nồng gần như chạm vào Kỳ Vô Uyên, khiến Kỳ Vô Uyên nhíu mày tỏ vẻ ghê tởm.
Kỳ Vô Uyên không để ý tới lời đe dọa của Lý Tuyền.
Còn chẳng sợ nếu Lý Quyền chỉ cần đến gần một chút và có ý tấn công thì hắn có thể đã dễ dàng phát hiện ra rằng Kỳ Vô Uyên chỉ là một con hổ giấy không đáng sợ mà thôi.
Kỳ Vô Uyên nghiêng đầu hỏi lại: "Ai nói người của anh đều chết hết?"
"Khụ khụ." Nói xong, cậu không nhịn được ho thêm vài tiếng.
Hang động rất ẩm ướt khiến Kỳ Vô Uyên không thể thoải mái ở lại đó.
Cậu bước trở lại quan tài nơi cậu có thể ngửi thấy hơi thở của một người sống.
Lý Quyền nghi ngờ nói: "Thật sao? Mày không lừa tao đấy chứ?"
Kỳ Vô Uyên không để ý tới hắn, thậm chí còn không chút do dự đưa lưng về phía Lý Quyền.
Cậu tìm thấy chiếc quan tài và gõ cửa: "Ra ngoài đi."
Không lâu sau khi Kỳ Vô Uyên nói xong, chiếc quan tài trước mặt cậu bắt đầu rung chuyển nhẹ, sau đó từ từ bị đẩy ra, tạo ra một khe hở.
Triệu Cẩm Minh lộ ra nửa khuôn mặt, khi nhìn thấy Kỳ Vô Uyên đứng trước mặt thì mới thả lỏng, không thể chờ đợi thêm nữa muốn ra khỏi quan tài.
Triệu Cẩm Minh vừa định nói gì đó, Lý Quyền đã kéo hắn lại, ôm chặt: "Cậu không chết! Cậu thế mà không chết, hahaha, quá tốt!"
Triệu Cẩm Minh bị ôm đến mức không thở được: "Quyền, Quyền ca, bình tĩnh đi, tôi... tôi ngạt thở mất..."
Lý Quyền vội vàng buông cậu ra, nhìn cậu từ trên xuống dưới rồi tò mò hỏi: "Cậu sao mà sống sót được thế?"
Triệu Cẩm Minh gãi đầu nói: "Sống sót? Thì là cứ như vậy thôi..."
"Lúc đầu tôi rất sợ khi nằm trong quan tài, nhưng sau đó tôi không ngờ rằng có một bà lão rất tốt bụng đã liên tục dỗ dành tôi."
Triệu Cẩm Minh vốn rất sợ khi nghe thấy tiếng nói của người khác, nhưng có lẽ là vì giọng nói của bà lão quá mức hiền lành nên cậu không hề sợ chút nào.
Sau khi bị dỗ dành một hồi lâu, Triệu Cẩm Minh thật sự không sợ nữa, mới bắt đầu lớn gan hơn rồi cùng trò chuyện.
"Bà lão vừa chỉ cho tôi vị trí trong quan tài và bảo tôi ra ngoài sau...ể, bà ấy đâu rồi?"
Trong chiếc quan tài màu đỏ không có gì cả.
Kỳ Vô Uyên cười khẽ: "Cậu thật may mắn."
"Khi gặp một người già khi được hỉ tang thì trong quan tài sẽ không có oán khí."
Lý Quyền nhìn chiếc quan tài màu đỏ của Triệu Cẩm Minh với vẻ mặt khó hiểu, rồi lại nghĩ đến chiếc quan tài màu đen của mình, vẻ mặt không vui.
Thôi kệ, chỉ cần Triệu Cẩm Minh vẫn còn sống là được.
"Vương Tuyết thì sao?"
Lý Quyền thản nhiên hỏi.
"Chết rồi."
Kỳ Vô Uyên nhìn quanh hang động xem có lối ra nào không rồi thản nhiên trả lời câu hỏi của Lý Tuyền.
"Chết rồi ư? Sao cậu biết?"
Lý Quyền vội vàng hỏi.
Triệu Cẩm Minh ngạc nhiên nhìn Lý Quyền.
Vì sao thái độ bây giờ của Quyền lại có vẻ kỳ lạ hơn trước?
Kỳ Vô Uyên ngáp một cái, buồn bực nói: "Lúc chúng ta ở trong phòng nhỏ thì cô ấy là người đầu tiên chú ý tới cánh cửa nhỏ này."
"Có vấn đề gì không? Cánh cửa tự nó phát sáng màu đỏ..."
Lý Quyền nói được nửa chừng thì bị mắc kẹt, ngay cả Triệu Cẩm Minh cũng bắt đầu suy nghĩ.
Kỳ Vô Uyên thấy phản ứng chậm trễ của hai người liền nói: "Cô ấy nói là đã nhìn thấy quan tài."
Có một hành lang nhỏ nối ngôi nhà nhỏ với không gian rộng lớn, nơi đặt rất nhiều quan tài, nếu không đi vào thì sẽ không thể nhìn thấy có quan tài trong không gian rộng lớn đó.
"Vương Tuyết còn chưa mở cửa đã nhìn thấy quan tài, lúc đó khí tức tử vong của cô ấy đã tỏa ra ngoài."
Lý Quyền muốn hỏi vì sao Vương Tuyết lại chết như vậy, nhưng đột nhiên, giọng nói máy móc quen thuộc lại xuất hiện trong đầu ba người chơi.
【 Xin chúc mừng, bạn đã sống sót thành công qua ngày thứ tư! 】
【 ...Cập nhật mục tiêu chính hiện tại: sống sót qua ngày thứ năm. 】
【 Từ ngữ nhắc nhở cho ngày thứ năm: Thần linh. 】
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro