Chương 22 - Đây chính là cái giá của việc mê mẩn một NPC xinh đẹp
Edit by: meomeocute
【Thử Kiếm – Công lược】 Hướng Dẫn Vượt Ải "Thiên Địa Ván Cờ" (Có Thù Lao)
Lục Tê Đình: Cố gắng từng bước chiếm lấy quân cờ của đối thủ để mở rộng địa bàn cho mình. Sách hướng dẫn cờ vây có sẵn trong phòng NPC, chỉ cần lấy được là có thể tham khảo cách chơi.
(Người cung cấp hướng dẫn: Diệp Hi Âm)
- Đến đây, để ta xem thử hướng dẫn này ra sao nào.
- Đây là lần đầu tiên thấy một đại lão đăng hướng dẫn có thù lao, là vì muốn thu hút người xem phim hoạt hình à?
- Không thể tin nổi, hóa ra lại đơn giản như vậy? Ai mà ngờ cách vượt ải lại giấu ngay trong nơi ở chứ? Thật sự bái phục, đây chính là trí tuệ tổng hợp giúp tìm ra đáp án.
- Đơn giản ở đâu chứ? Chỉ riêng chuyện nghĩ đến việc tìm hướng dẫn trong chỗ ở đã không dễ rồi!
- Thật ra cũng chưa chắc, đội của bọn ta cũng đã nghĩ đến rồi, cũng không phải chưa từng nghiên cứu cách chơi này. Nhưng ai lại đi nhớ chính xác sách hướng dẫn cờ vây trông như thế nào, bố cục ra sao chứ? Hơn nữa còn có đến hai mươi mấy quyển, chỉ riêng việc nhớ hết đã là thử thách rồi!
- Không, với người chơi thì còn dễ có thể mò mẫm thử được, nhưng đối với NPC thì thật sự rất khó. Khó tin nổi là Diệp Hi Âm có thể nhớ kỹ tất cả!
- Vừa rồi đã thử đối chiếu từng ván cờ một, không ngờ mỗi lần chơi đều khác nhau vậy mà Diệp Hi Âm vẫn nhớ được toàn bộ. Quá đỉnh!
- Có phải ta đang ảo giác không? Sao giọng điệu của đại lão có chút khoe khoang thế nhỉ?
- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi! Đây chính là kiểu "Khoe khoang một cách tự nhiên": mọi người nhìn đi, vợ ta lợi hại chưa!
- Thật lòng mà nói, ta không hứng thú với hướng dẫn lắm, nhưng lại thích ghép cặp CP, hắc hắc, để ta nhặt một cặp vậy~
- Đừng có ghép cặp bừa bãi!
- Sao lại không chứ? Ghép nhiều cặp thì dinh dưỡng mới cân đối!
- Cá nhân ta đã đánh bại 99% người chơi trong hành trình trở thành fan CP Thất Tịch, mời ngươi tham gia nữa đi!
- Ôi trời, đến tên CP cũng có rồi, không thể không bội phục tốc độ hành động của mọi người.
- Ghép cặp đi nào! Đến cả danh xưng tình nhân cũng hợp nhau thế này.
- Mấy cái đó ta không quan tâm, điều ta tò mò là tại sao NPC lại có thể cùng các ngươi vào phó bản? @Lục Tê Đình @Từ Tử Xa @Tình Vân Thu Nguyệt @Tử Bất Ngữ @Quyết Tâm
- Tình Vân Thu Nguyệt: Đương nhiên là vì người nhà rồi~ Không quan trọng @Lục Tê Đình đi đâu, Tiểu Hi Âm đều sẽ tự động đi theo. Các ngươi có ganh tị cũng vô ích (o^▽^o)
- Rõ rồi! Chính chủ xuất hiện!
- Ai dám nói CP này không thể ghép? Ghép cặp này đúng là đỉnh cao!
- Đang vẽ đây, nếu có thể nói thêm chi tiết thì càng tốt~
Thế nhưng sau câu nói này, Tình Vân Thu Nguyệt không còn xuất hiện nữa. Còn Lục Tê Đình, ngoài việc trông coi hướng dẫn, cũng không lên tiếng thêm. Mọi người đành tiếc nuối rời đi, sau đó quay sang tìm hiểu thêm về chuyện của hai người kia.
Tình Vân Thu Nguyệt vui vẻ rời khỏi diễn đàn, nhưng vừa quay đầu đã thấy đại ca của mình đang yên lặng nhìn chằm chằm.
Chắc chắn là đang để bụng chuyện mình vừa phát ngôn nhiều quá trên diễn đàn đây mà.
Nhưng Tình Vân Thu Nguyệt không hề sợ, cười tít mắt nói: "Đương nhiên phải nhắc nhở một chút chứ, chẳng lẽ ngươi thích để người khác gọi Tiểu Hi Âm như vậy sao? "
Vừa nghĩ đến mấy cách xưng hô trên diễn đàn, mặt Lục Tê Đình lập tức đen lại.
Đương nhiên là không thích, thậm chí còn mong ai đó đừng tự mình đa tình nữa.
"Bọn họ nói chuyện thật là tùy tiện." Lục Tê Đình thản nhiên nói.
"Hi Âm chắc chắn không thích."
Là Diệp Hi Âm không thích, hay chính ngươi không thích?
Tình Vân Thu Nguyệt cười thầm trong lòng.
Cuộc đối thoại của hai người có chút mơ hồ, khiến Diệp Hi Âm tò mò nhìn bọn họ: "Có chuyện gì xảy ra sao?"
Trên thực tế, ngay từ khi bọn họ bắt đầu chơi, bên ngoài đã có một đám người vây quanh "Thiên Địa Ván Cờ" để xem. Đến khi họ bước ra, đám đông lập tức xông đến. Diệp Hi Âm đoán chắc hẳn là do chuyện mình đi cùng Lục Tê Đình vào phó bản nên mới gây ra bàn tán.
Chỉ là, nhìn vào cuộc trò chuyện vừa rồi, có vẻ như Lục Tê Đình và đồng đội của hắn đã lên tiếng trên diễn đàn.
Đáng tiếc là bản thân không đọc được tin tức trên đó, nên không biết bọn họ đã nói những gì…
Có chút tiếc nuối.
"Không có gì, chỉ là có người khen ngươi đẹp, ta nói ngươi thuộc tổ đội của bọn ta, không liên quan gì đến bọn họ, đúng không?" Tình Vân Thu Nguyệt cười hì hì, ghé sát lại hỏi.
Diệp Hi Âm liếc nhìn Lục Tê Đình một cái, sau đó gật đầu mạnh mẽ.
Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa người khác đâu có mạnh mẽ như đại lão, ai là cái đùi vàng ở đây còn không nhìn ra sao?
Khóe môi Lục Tê Đình hơi cong lên.
Biểu cảm kia vừa nhìn đã thấy rất hài lòng. Tình Vân Thu Nguyệt khẽ liếc mắt khinh bỉ.
Xem đi, đây chính là cái giá của việc mê mẩn một NPC xinh đẹp. Đã thần hồn điên đảo đến mức lý trí cũng không rõ ràng.
Vậy mà còn mạnh miệng nói bản thân không quan tâm.
Bỏ qua ánh mắt đầy ẩn ý của nàng, Lục Tê Đình lấy toàn bộ số tiền kiếm được từ việc bán hướng dẫn trên diễn đàn, bỏ vào túi tiền rồi đưa cho Diệp Hi Âm.
Diệp Hi Âm cầm lấy túi tiền bằng hai tay, vẻ mặt đầy khó hiểu:
"Định mua gì sao?"
"Không, là cho ngươi." Lục Tê Đình bình thản nói. "Có người mua hướng dẫn vượt ải Thiên Địa Ván Cờ, số tiền này là thù lao của ngươi."
Hóa ra Lục Tê Đình đã đi bán hướng dẫn.
Diệp Hi Âm chợt hiểu ra, sau đó vui vẻ nhận lấy túi tiền, trong lòng tràn đầy hân hoan.
Đây là thành quả lao động của chính mình, không dễ gì có được, cuối cùng cũng kiếm được tiền rồi!
Vẻ mặt ngây thơ mà khó hiểu của hắn lúc này trông thật đáng yêu, khiến người ta chỉ muốn véo má một cái.
Ngón tay Lục Tê Đình hơi động đậy, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại hành động có phần quá đáng này.
"Vẫn còn người muốn mua, thù lao cũng sẽ chuyển cho ngươi hết."
"Được nha được nha!" Diệp Hi Âm vui vẻ nheo mắt cười.
Hai người cứ thế trò chuyện không chút kiêng dè, đến mức Tình Vân Thu Nguyệt sắp không chịu nổi nữa. Đúng lúc ấy, từ phía bên kia, Tử Bất Ngữ dẫn theo một đệ tử của Thích Tông bước tới.
"Các vị thí chủ đã vượt qua Thiên Địa Ván Cờ, phương trượng mời chư vị vào trong." Đệ tử Thích Tông khách khí nói.
Liên quan đến sức khỏe của Diệp Hi Âm bọn họ không dám trì hoãn, lập tức đi theo, dưới ánh mắt hâm mộ của những người chơi khác tiến vào sơn môn.
Thích Tông được chia thành nội viện và ngoại viện, vốn dĩ sau vụ tập kích của bọn cướp bọn họ nghĩ rằng cùng lắm chỉ được đưa đến ngoại viện, không ngờ vị đệ tử kia lại trực tiếp dẫn bọn họ vào nội viện.
Ở đó, ngoài nhóm người của họ còn có phương trượng Quảng Nguyên và đại sư Tống Cửu Tri từ Tinh La Môn.
Ngay cả Tử Bất Ngữ cũng hơi ngạc nhiên, lập tức lên kênh đội ngũ bày tỏ sự bất ngờ.
Diệp Hi Âm yên lặng mở bảng thông tin, bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt vô cùng mãnh liệt đang nhìn chằm chằm mình.
Hắn quay đầu lại, phát hiện đó là đại sư Tống Cửu Tri.
Điều đầu tiên Diệp Hi Âm chú ý chính là cấp bậc của đối phương.
120 cấp.
Hiện nay,《Thử Kiếm》 đã mở cấp độ tối đa, nhưng chỉ những người đạt trình độ Đại Thừa Tông Sư mới có thể đạt đến mức này.
Cấp tối đa của người chơi chỉ là 100. Nghe nói《Thử Kiếm》không có khoảng cấp độ trung gian từ 100 đến 120, chỉ có người ngộ đạo mới có thể đạt đến cảnh giới Đại Thừa Tông Sư.
Chính là phải thăng cấp như thế nào đây? Hiện tại vẫn chưa có ai làm được.
Bị một cao thủ hiếm có trong thế gian nhìn chằm chằm như vậy, Diệp Hi Âm có chút căng thẳng đến cả dáng đứng cũng vô thức thẳng hơn một chút.
Có vẻ nhận ra sự căng thẳng của hắn, Lục Tê Đình vỗ nhẹ lên vai hắn một cái.
Chỉ là một động tác nhỏ, nhưng lại bị ánh mắt của Tống Cửu Tri thu vào. Ánh nhìn phức tạp pha chút sắc bén của vị đại sư này liền rơi xuống người Lục Tê Đình.
Diệp Hi Âm hơi nghiêng đầu.
Là ảo giác sao? Sao lại có cảm giác vị đại sư này có chút địch ý với đại lão nhỉ?
Tâm lý bao che khuyết điểm bùng lên, Diệp Hi Âm lặng lẽ dịch sang một chút, chắn bên cạnh đại lão. Nhìn từ ngoài vào cứ như hắn mới là người đạt cấp tối đa, còn Lục Tê Đình chỉ là một người chơi cấp thấp vậy.
Chứng kiến màn "giao phong" ngắn ngủi này, các đồng đội trong nhóm suýt nữa nhịn không được mà bật cười.
【Đội ngũ】Từ Tử Xa: Mất mặt quá huynh đệ, còn phải để Tiểu Diệp bảo vệ ngươi nữa chứ.
【Đội ngũ】Tình Vân Thu Nguyệt: Ca, ngươi cũng quá xui xẻo đi. Chưa làm gì đã bị đại sư người ta nhắm vào rồi.
【Đội ngũ】Tử Bất Ngữ: Nghe nói tính tình của đại sư Tống Cửu Tri rất tốt.
Hàm ý là— vấn đề chắc chắn nằm ở Lục Tê Đình.
Không để tâm đến mấy lời trêu chọc của bọn họ, tâm trạng của Lục Tê Đình ngược lại lại rất vui vẻ.
Tại sao Diệp Hi Âm không bảo vệ người khác, mà lại cứ nhất quyết bảo vệ hắn chứ?
Sự thiên vị chói lọi này rơi xuống người mình, ai mà không thấy vui được.
Đúng lúc bầu không khí đang trở nên kỳ quái, phương trượng Quảng Nguyên mở miệng:
"Nhớ lại năm đó, phong thái lỗi lạc của Diệp đại hiệp vẫn còn như hiện ra trước mắt. Không ngờ giờ đây, tung tích cố nhân đã không còn, mà ta lại có cơ hội gặp được con của cố nhân."
Biết bạn tốt của mình có hứng thú với Diệp Hi Âm, phương trượng Quảng Nguyên liền thuận thế chuyển đề tài sang hắn.
Có người nhắc đến Lục Tê Đình, mà Diệp Hi Âm cũng tò mò về đối phương, thế nên hai bên trò chuyện khá ăn ý.
"Tiểu hữu quả thực rất giống Diệp đại hiệp, chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra ngay."
"Rất giống sao?" Diệp Hi Âm kinh ngạc. Theo lời đồn, Diệp Quân Ngôn là người có diện mạo vô cùng anh tuấn, nhưng ngũ quan hẳn là ôn hòa hơn hắn một chút mới đúng.
Phương trượng Quảng Nguyên vuốt cằm: "Đặc biệt là ánh mắt, cực kỳ giống."
Những ai quen thuộc với Diệp Quân Ngôn chắc chắn chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra điểm tương đồng giữa hai người.
Đều là một đôi mắt đa tình, khiến người khác khó mà quên được.
Nhưng đây cũng chính là điều khiến Tống Cửu Tri cảm thấy kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro