Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 13

Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 13: Quay phim bị gián đoạn bất ngờ và lời tỏ tình đánh dấu tạm thời ngọt ngào

Editor: Tiểu Tinh Thần

Trong căn phòng tĩnh lặng, chỉ có tiếng thở gấp của Thác Bạt Phong và tiếng rên ngọt ngào của Lục Tuần. Tình cảm nồng nàn giữa hai người như một cặp đôi thật sự, khiến những người xung quanh không dám thở mạnh, sợ làm gián đoạn khoảnh khắc đắm đuối này.

Tiểu Phi mặt đỏ tim đập nhìn hai người trên giường, trong đầu hiện lên cả vạn dòng bình luận: Mẹ ơi mẹ ơi, tui đang xem cái gì thật hả thật hả thật hả...

"Khụ khụ, A Phong, Tiểu Tuần, nghỉ một chút đi." Đạo diễn Trương lên tiếng.

Thác Bạt Phong dừng lại, nhìn Lục Tuần.

Cả người Omega lấm tấm mồ hôi, phủ một lớp hồng phấn mê hoặc. Thác Bạt Phong thấy cậu hơi nóng, sờ trán: "Tiểu Tuần, em ổn không?"

Lục Tuần gật đầu, cảm thấy hơi nóng. Thác Bạt Phong lấy khăn giấy lau mồ hôi cho cậu. Gió mát từ cửa sổ thổi vào, cậu dễ chịu hơn. Thác Bạt Phong khoác áo choàng lên người cậu: "Đổ mồ hôi rồi, đừng để lạnh." Rồi hắn cũng mặc áo vào.

Nghỉ một lúc, đạo diễn Trương đến nói: "Lát nữa A Phong bế Tiểu Tuần qua bàn, đặt cậu ấy lên bàn, rồi cậu đứng ôm cậu ấy, như thế này." Ông đến bàn làm mẫu động tác. "Hiểu chưa?"

"Rõ rồi."

Trời ơi đạo diễn Trương ông hiểu chuyện quá... Tiểu Phi vừa chỉnh máy quay vừa cố kìm tiếng hét trong lòng.

Thác Bạt Phong sờ má Lục Tuần, vẫn còn nóng: "Nghỉ thêm chút nữa đi."

Lục Tuần uống ngụm nước mát, thấy bớt nóng: "Em ổn rồi, anh Phong."

Thác Bạt Phong gật đầu, kéo tay cậu đặt lên vai mình: "Ôm anh, diễn thử một lần."

Lục Tuần vòng tay qua vai, cả người được Thác Bạt Phong bế lên, tay đỡ mông.

"Ah..." Sợ ngã, cậu vội kẹp chân quanh eo Alpha.

Thác Bạt Phong bế cậu đến bàn, điều chỉnh vị trí. Lục Tuần quấn chân quanh người anh, đảm bảo chỗ kín không lộ.

"Vị trí này ổn." Đạo diễn Trương xem hiệu quả.

Thác Bạt Phong chống tay lên bàn, cúi sát Lục Tuần, hơi thở gần trong gang tấc phả lên mặt. Lục Tuần mặt lại nóng, vô thức ngả ra sau, nằm hẳn lên bàn. Thác Bạt Phong kéo chân cậu, khiến mông cậu áp sát mình.

Đạo diễn Trương nói: "Được, cứ thế này, chuẩn bị xong thì bắt đầu từ giường."

Thác Bạt Phong bế cậu về giường, Lục Tuần đỏ mặt, thật ra cậu tự đi được.

Tiểu Phi bình tĩnh.

Hừ, cặp đôi yêu nhau giờ không biết đi đường đàng hoàng nữa.

Cả hai cởi áo choàng, Thác Bạt Phong lại đè Lục Tuần xuống giường hôn. Đạo diễn Trương hô "action", Lục Tuần vòng tay ôm cổ hắn, được bế lên bàn, hôn rồi từ từ nằm xuống, hạ thể hai người áp sát, giả làm động tác giao hợp. Thác Bạt Phong ôm đôi chân trắng dài của Lục Tuần, vuốt từ đùi đến mông.

"Ưu..."

Giọng Lục Tuần như móc câu, cào vào lòng người, vừa như khóc vừa nũng nịu. Hạ thể cậu áp chặt vào Thác Bạt Phong, tư thế này khiến môi lồn cậu tiếp xúc nhiều hơn với chỗ kín của hắn. Con cặc của Alpha vẫn cứng ngắc, không hề xẹp, sức nóng qua băng keo và bao cao su thiêu đốt thịt mềm nhạy cảm của cậu, ma sát càng tăng kích thích, cảm giác ấm áp vừa kìm được lại trỗi dậy.

Lục Tuần vừa ngượng vừa xấu hổ, cảm thấy cả hai lỗ nhỏ đều đang rỉ nước, băng keo giữa hai chân ướt sũng. Cậu lại nóng ran, bản năng thấy sợ, nhưng chưa hiểu chuyện gì, chỉ liên tục gọi khẽ: "Anh... anh... ưu..." giọng mang theo tiếng khóc mềm mại.

Thác Bạt Phong vừa thương vừa yêu, không biết làm sao để cưng chiều cậu. Thấy Lục Tuần tủi thân, hắn hôn má mềm, thì thầm bên tai: "Đừng sợ."

Lục Tuần ngẩn ngơ, nghe lời dịu dàng, không rõ hắn nói thoại hay thật sự an ủi, nhưng nỗi bất an dịu đi nhiều.

Mũi cậu lại ngửi thấy mùi lần trước thoáng qua, như sa mạc dưới nắng, cát khô bốc hơi, cây cối rỉ nhựa. Làn sóng nhiệt như có thật, bao lấy cậu, khiến lỗ chân lông toát mồ hôi.

Dần dần, Thác Bạt Phong cảm thấy mất kiểm soát. Người trong lòng nóng ran, má đỏ bất thường, tỏa hương ngọt ngây ngất, như cỏ xanh phủ sương hay lá cây sau mưa, tươi mát và thơm ngát. Mùi hương khiến hắn vô thức phóng pheromone đáp lại, không hề nhận ra thuốc ức chế đã mất tác dụng.

"Anh Phong..." Lục Tuần vô thức gọi tên thật của hắn.

Thác Bạt Phong giật mình tỉnh táo. Lục Tuần... đang có dấu hiệu phát tình!

Không quan tâm quay phim nữa, hắn kéo tấm chăn trang trí phủ lên Lục Tuần, hét to với đạo diễn Trương: "Tiểu Tuần không khỏe, tạm dừng chút!"

Đạo diễn Trương hơi ngơ, là Beta nên không ngửi thấy pheromone. Nhưng thấy vẻ nghiêm túc lo lắng của Thác Bạt Phong, ông gật đầu hiểu ý.

Thấy Alpha bế Lục Tuần lao ra như gió, Hách Kiệt nhún vai: "Nghỉ chút đi, chắc hai người cần một lúc."

"?" Đạo diễn Trương ngơ ngác, mấy trợ lý quay phim là Beta cũng chẳng hiểu gì.

"Tiểu Tuần phát tình rồi." Hách Kiệt là Alpha, vừa rồi ngửi rõ mùi pheromone, nhưng vì đã có Omega được đánh dấu, anh không bị ảnh hưởng nhiều.

"Ah!..." Mấy trợ lý bừng tỉnh, lo lắng nhìn hướng Thác Bạt Phong chạy đi.

Nóng... không còn sức...

Thác Bạt Phong bế Lục Tuần vào phòng cung điện dùng làm phòng nghỉ, đặt cậu lên sofa, lấy máy đo nồng độ pheromone. Kết quả vượt xa mức bình thường, gần đạt ngưỡng phát tình và còn đang tăng.

"Tiểu Tuần..." Thác Bạt Phong sờ má cậu.

"Ưm?..." Lục Tuần thở gấp, má chủ động cọ vào tay hắn.

"Pheromone của em không bình thường, sắp phát tình rồi. Em có thuốc ức chế chuyên dụng không?"

"Không... chưa kịp đi bệnh viện lấy... ưu..."

Thác Bạt Phong nắm tay cậu, hôn lên: "Đừng sợ, anh đánh dấu tạm thời cho em, được không?"

"Được..."

Thác Bạt Phong để cậu nằm nghiêng, vén tóc sau gáy, lộ đoạn cổ trắng ngọc, tuyến thể hơi nhô. Hắn liếm đầu lưỡi lên đó.

"Ưm..."

Lục Tuần như thú nhỏ bị ngậm, run rẩy.

Thịt mềm bị răng nanh ngậm, cọ nhẹ, vừa ngứa vừa tê. Nai con co cổ, con sói kìm nén bấy lâu cuối cùng cắn vào tuyến thể thơm ngát.

"Ưm!..." Lục Tuần hít vào, run trong miệng sói, tay nắm chặt được bàn tay lớn của Thác Bạt Phong mở ra, đan xen ngón tay.

Pheromone Alpha nồng nàn tràn vào, Lục Tuần thở hổn hển. Khoảnh khắc bị cắn, như điện giật, khoái cảm từ gáy đến xương cụt, lan khắp người, kèm theo cơn chóng mặt dữ dội.

"Ưm... hức..." Cậu run rẩy, vô thức siết tay Thác Bạt Phong, phát ra tiếng nức nở đáng thương.

Đánh dấu tạm thời xong, Thác Bạt Phong liếm vết cắn trên cổ trắng, Omega nhạy cảm vẫn run trong dư âm, giữa hai chân ướt đẫm, rõ ràng đã cao trào. Thác Bạt Phong lấy khăn giấy, nhẹ nhàng tách chân cậu. Lục Tuần run lên, không né, nhắm mắt tự bỏ mặc.

Băng keo ướt sũng được gỡ, âm hộ hồng lộ ra. Thác Bạt Phong nhẹ nhàng chạm khăn, môi lồn run như cánh hoa. Hắn cẩn thận lau sạch mật dịch trên hai cánh hoa nhỏ.

Lục Tuần tỉnh táo lại từ cơn hoảng loạn xấu hổ, ngồi dậy.

Viền mắt còn đỏ đáng thương, vừa được đánh dấu, người lấm tấm mồ hôi, da hồng phấn, như hải đường phủ sương, kiều diễm mê người.

Từ góc nhìn Thác Bạt Phong, lông mi Omega rũ như quạt, tạo bóng nhỏ trên má, đọng giọt lệ long lanh.

Muốn hôn.

Và hắn làm thật.

Lục Tuần cảm nhận hơi thở Alpha gần lại, quay sang, vô tình đưa môi mình vào miệng hắn. Đôi môi mềm bị ngậm lấy.

"Ưm!..."

Răng bị lưỡi nóng liếm qua, vô thức hé kẽ hở, lưỡi hắn thừa cơ xâm nhập, chiếm trọn khoang miệng ấm hẹp, quét khắp nơi.

"Ưm... ưm..."

Đối mặt Omega vừa đánh dấu, dục vọng chiếm hữu của Alpha đạt đỉnh. Thác Bạt Phong ôm eo kéo cậu vào lòng, hôn mãnh liệt hơn khi quay phim, như muốn nuốt trọn cậu, mút mạnh lưỡi nhỏ. Qua nhiều lần hôn khi quay, hắn biết rõ điểm nhạy trong miệng cậu, lưỡi không ngừng chọc vào màng non. Lục Tuần thở gấp, tay nắm chặt áo hắn vội mặc lúc nãy.

Eo thon bị tay hắn bóp mềm nhũn, Lục Tuần mất sức, Alpha đưa tay ra đỡ mông cậu, bế lên đặt trên đùi.

"Ưm..."

Hơi thở Omega gấp gáp, gần nghẹt thở. Thác Bạt Phong buông cậu, trán chạm trán, mũi đối mũi, hơi thở quấn quýt.

"Tiểu Tuần... bảo bối..."

Nghe hắn gọi "bảo bối", Lục Tuần ngước nhìn. Mắt nai ngấn nước, khiến dục vọng chưa tan của Alpha bùng lên.

"Anh không kìm được, vốn định đợi em thân thiết hơn với anh." Thác Bạt Phong hôn nhẹ môi mềm.

"Thích em quá." Lại hôn.

"Em thì sao? Thích anh không?" Hôn liên tục, Lục Tuần chẳng kịp trả lời.

"Em..." Vừa mở miệng, Alpha xâm nhập, yêu thương khắp khoang miệng.

Khi được buông ra, Lục Tuần thở hổn hển, bị pheromone Alpha làm mềm người. Cậu hơi xấu hổ, tấm chăn duy nhất trên người rơi xuống, giờ gần như trần trụi ngồi trên đùi hắn.

"Bảo bối? Em chưa trả lời anh." Alpha sờ má hồng, nhiệt đã giảm.

"Thích."

Giọng Lục Tuần nhỏ, nhưng không do dự.

Thác Bạt Phong nghe rõ, cảm giác thỏa mãn và chiếm hữu lạ lùng tràn ngập lồng ngực. Hắn muốn nuốt trọn cậu, lại muốn ôm chặt yêu thương, chỉ đành siết cậu vào lòng, khiến Lục Tuần hơi nghẹt thở.

"Anh Phong, anh thật sự thích em sao?" Lục Tuần cọ vào lòng hắn, vẫn lo lắng.

"Sao hỏi vậy? Có thích giả sao?" Thác Bạt Phong bật cười.

"Là... ừm... nếu phim xong, mình không gặp nhau hàng ngày nữa."

"Em sợ anh thích em vì quá nhập vai?"

"..."

Thác Bạt Phong giữ cằm tinh xảo, khiến cậu ngẩng lên: "Ngốc ạ, anh thích em từ lần đầu gặp, muốn theo đuổi em, liên quan gì đến phim."

"Lần đầu... à, không phải..."

"Lúc em chạy nhầm toilet mà dễ thương chết đi được." Điên cuồng hôn thêm má cậu.

"Em hiểu lầm rồi, bảo bối. Anh không thích em vì em đóng Vãn Nguyệt, mà vì thích em, anh mới cố thuyết phục em thử vai Vãn Nguyệt."

"Thật không?" Omega hỏi, nhưng khóe miệng đã nở nụ cười.

Alpha ngậm môi mềm, dùng hành động trả lời.

Lục Tuần ngoan ngoãn để hắn hôn, Omega vừa được đánh dấu bản năng dựa vào Alpha, da khao khát khiến cậu áp sát hắn, vô thức cọ nhẹ trong lòng.

"Đừng động, bảo bối, động nữa là em đừng hòng quay phim." Mông trần bị tay lớn giữ chặt.

Lục Tuần không dám động. Con cặc khủng của Thác Bạt Phong đã thoát băng keo, chọc vào giữa đùi cậu.

Thác Bạt Phong vuốt lưng cậu: "Tiểu Tuần, sao em đột nhiên phát tình?"

Lục Tuần nghĩ lại cũng lạ: "Không biết, em dùng thuốc ức chế rồi. Kỳ phát tình của em không phải lúc này. Mà lần này không mạnh như kỳ phát tình, nên em không nhận ra."

Thác Bạt Phong đo lại pheromone, đã bình thường. Hắn nghĩ nghĩ, gọi đạo diễn Trương, giải thích tình hình, xin nghỉ cho cả hai. Hắn không yên tâm, phải đưa Lục Tuần đi bệnh viện.

Người Lục Tuần dính nhớp mồ hôi, Thác Bạt Phong lau cho cậu, mặc quần áo vào, cười: "Hôm nay không quay, đạo diễn Trương dời cảnh khác sang chiều mai. Về khách sạn tắm đã, anh đưa em đi bệnh viện, tối dẫn em đi ăn ngoài."

Mắt nai sáng lên: "Vậy em được lợi từ rủi ro à?"

Thác Bạt Phong cọ mũi cậu: "Em nghĩ sao?"

Lục Tuần nhìn Alpha, má hồng lại: "Em nghĩ vậy á."

Nhờ kỳ phát tình bất ngờ, cậu có được một người bạn trai.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro