Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 19

Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 19: Anh hùng cứu mỹ nhân, chịch khe mông, xe đẩy em bé gặp bà cô kỳ lạ

Editor: Tiểu Tinh Thần

Tối, đoàn phim đến thành phố C, đề xuất đi ăn chung. Cả đám hùng hổ bao hai phòng lớn. Đạo diễn Trương luôn thân thiện, thích tổ chức hoạt động gắn kết đoàn, quay hơn năm tháng, mọi người thân thiết, không khí đoàn luôn tốt. Tối nay cười nói, uống rượu, trò chuyện, mãi không muốn giải tán.

Là diễn viên chính, Lục Tuần thành mục tiêu nâng ly, nhưng cậu không uống rượu, không ai ép, chỉ uống nước ngọt. Uống qua lại nhiều, phòng không có nhà vệ sinh, cậu ra ngoài tìm.

Tầng này toàn phòng bao, vắng người, nhà vệ sinh ở cuối hành lang. Khi vào, có người đi ra, chạm mặt. Lục Tuần giật mình, nhận ra là An Lãm.

An Lãm cũng sững sờ, không nói gì, lướt qua cậu ra ngoài.

Lục Tuần không chào, tự vào rửa tay. Ra ngoài, bất ngờ gặp một Alpha say xỉn, lảo đảo, đột nhiên lao vào người cậu.

Không phòng bị, Lục Tuần suýt ngã, Alpha to béo như ngọn núi đè cậu vào tường, lẩm bẩm: "Thơm quá..."

Cậu đẩy mạnh, nhưng kẻ say như bùn nhão, tay còn quàng lên người cậu, kéo cả hai xuống đất. Sợ bị thấy, lên tin tức thì khó giải thích, cậu không hét, chỉ giãy mạnh.

Alpha vốn vượt trội về sức so với Omega, Lục Tuần vùng vài cái không thoát, cuối cùng phải hung hăng đá một phát.

Đúng lúc, Alpha bị kéo mạnh ra, Lục Tuần loạng choạng, ngã vào một vòng tay.

Thác Bạt Phong mặt lạnh như sắt, sờ má cậu: "Bé cưng, không sao chứ?" Lục Tuần lắc đầu, quay sang, lòng kêu hỏng, cửa phòng đối diện mở từ lúc nào, vài người đứng nhìn, chưa kịp phản ứng.

An Lãm lên tiếng trước: "Tổng giám đốc Vương! Ông say rồi, sao lại ra đây?" Nói rồi định qua đỡ người.

Tổng giám đốc Vương bị Thác Bạt Phong gần như ném xuống đất, say khướt bò dậy, lại bị hắn túm cổ áo kéo lên.

Lục Tuần vội giữ tay hắn sắp đấm: "Anh Phong! Đừng! Em không sao!"

Thác Bạt Phong sợ làm cậu đau, vội dừng tay, nhưng tay túm cổ áo định ném người vào tường. Omega yêu quý bị kẻ khác nhòm ngó, dục độc chiếm của Alpha khiến hắn như thú dữ nổi giận.

"Đừng! Anh Phong..." Lục Tuần vội ôm hắn: "Em thật sự không sao! Hắn ta chỉ say, không làm gì." Giờ đông người, nếu mai tin Thác Bạt Phong đánh người lan ra thì tệ.

Cậu thả chút pheromone, xoa dịu Alpha của mình. Thác Bạt Phong dần bình tĩnh, buông tay, ném tổng giám đốc Vương xuống đất, ôm Lục Tuần: "Không sao thật đúng không?"

Lục Tuần gật: "Em thật sự không sao."

Alpha say lại lẩm bẩm "thơm quá", Thác Bạt Phong động đậy định kéo người đánh, Lục Tuần vội ôm chặt eo hắn: "Về thôi, em muốn về."

Cậu làm nũng, Thác Bạt Phong không để ý người dưới đất nữa, ôm cậu về phòng. Người khác vội đỡ tổng giám đốc Vương.

Sau vụ này, Thác Bạt Phong mất hứng uống rượu trò chuyện, ôm chặt eo Lục Tuần. Cậu cũng dựa vào hắn an ủi, cả hai quấn quýt khiến người khác không dám nhìn.

Muộn rồi, mọi người uống đủ, dừng lại vì mai còn làm việc. Về khách sạn, Lục Tuần ngồi trên đùi Thác Bạt Phong trong xe, hắn cầm tay cậu nghịch, thỉnh thoảng hôn má.

Vào phòng khách sạn, cơ thể Alpha nóng rực áp sát. Thác Bạt Phong ôm Lục Tuần, hôn như muốn nuốt chửng, cậu cảm giác eo sắp gãy, cũng đáp lại alpha của mình, rồi bị bế đặt lên giường.

"Bé cưng..." Thác Bạt Phong thì thầm, cởi sạch quần áo cậu.

Nụ hôn nóng bỏng rơi trên mặt, cổ, vai, qua ngực, núm vú bị mút mạnh vài cái.

"Ưm... anh Phong... a..."

Alpha như dã thú xác nhận quyền sở hữu, hôn khắp người cậu, từ hai núm vú mềm, xuống rốn, bụng dưới, đùi, dọc chân dài, đến mắt cá chân mảnh, thậm chí hôn liếm từng ngón chân trắng tròn.

"Em là của anh... bé cưng..."

Thác Bạt Phong thì thầm bên tai, lật cậu lại, vùi vào cổ hít sâu, cầm cặc nóng bỏng kẹp vào khe mông mũm mĩm.

"Ưm... em đương nhiên là của anh, chỉ của mình anh." Lục Tuần mềm giọng làm nũng, Thác Bạt Phong hôn má cậu, đẩy hông, cặc đụ khe mông.

"Hừ... chờ kỳ phát tình của em đến, anh sẽ đánh dấu em. Được không? Anh không chờ nổi." Thác Bạt Phong gầm gừ trong cổ, vừa thoải mái vừa gầm nhẹ.

"Được."

Lục Tuần mắt đỏ, mi run như cánh bướm, môi hé thở hổn hển, mắt long lanh nước. Lỗ đít bị thân cặc và quy đầu cọ liên tục, tiết chất lỏng, càng lúc càng nhiều, giúp cặc to trơn tru ra vào.

Thác Bạt Phong sướng ngập trong hai cánh mông mềm đầy, nai con có kinh nghiệm lần trước, tự siết cơ mông kẹp chặt cặc, đúng là yêu tinh trời sinh.

Lỗ đít nhỏ co bóp, phun nước dâm, cặc cọ phát ra tiếng ướt át, Lục Tuần đỏ mặt, Thác Bạt Phong vẫn cắn nhẹ tuyến thể, miếng thịt mềm bị hành đỏ, cậu như bị điện giật, run rẩy.

"Ư... em..."

Nai con nức nở, Thác Bạt Phong cảm nhận dòng nhiệt tưới lên cặc, hai cánh mông kẹp chặt co giật, hắn cắn tuyến thể sau cổ cậu, bắn tinh trong lúc cậu run rẩy.

Khe mông Lục Tuần nóng lên, tinh đặc nóng bỏng của Thác Bạt Phong tràn đầy, chảy dọc khe qua lồn. Cặc nhỏ của cậu đã bắn trong lúc cọ drap, chất lỏng cả hai lẫn lộn, drap giường thảm hại.

Cảm xúc Alpha được xoa dịu, Lục Tuần không để tâm chuyện này nữa, được Thác Bạt Phong bế đi tắm, ngủ sớm.

Ngày hôm sau, phim trường.

"Trời ơi! Cái gì đây! Hai người chơi dữ quá!!" Tô Nguyệt nhìn cổ và xương quai xanh lộ ra của Lục Tuần sau khi thay đồ, không nhịn được hét lên.

"..." Lục Tuần ấp úng, không nói nên lời.

"Đệt!" Mễ Tây được gọi đến thi triển kỹ thuật che khuyết điểm, nhìn cũng bật thốt.

Hai cô gái liếc nhau: Trời ơi muốn chui xuống giường hai người này quá...

Nhậm Chân gặm táo bước vào cũng giật mình: "Cậu bị sao thế?! Muỗi à?" Rồi chợt hiểu ra: "Mẹ ơi! Anh Phong dữ thật."

"Khi nào hai người công khai vậy?" Hắn ngồi cạnh Lục Tuần trên sofa.

"Chờ tụi em đánh dấu chính thức."

"Chưa đánh vĩnh viễn à?! Nhìn anh Phong ngày nào cũng như muốn ăn tươi cậu, khổ thân anh ấy quá?!"

"Chưa, kỳ phát tình của em chưa tới." Lục Tuần đỏ mặt. "Trước khi vào đoàn vừa qua kỳ phát tình, lần tới còn khá lâu."

"Tôi đột nhiên kính nể anh Phong... ngày nào cũng ôm mỹ nhân như cậu mà vẫn giữ được lịch sự..."

"..." Cũng không lịch sự lắm, tối qua bắn đầy giữa hai đùi cậu. "Chủ yếu là quay phim căng thẳng, không thể làm trễ tiến độ." Có hôm quay cảnh đêm đến rạng sáng, về là ngủ, đâu để ý chuyện này.

Cảnh ngoại ở thành phố C đa phần là chiến tranh, Thác Bạt Phong và các diễn viên đóng tướng lĩnh bận rộn, phần của Lục Tuần nhẹ hơn, thoải mái hơn. Quay cảnh đánh nhau dưới nắng hè, đến diễn viên quần chúng cũng mồ hôi đầm đìa, huống chi Thác Bạt Phong và các diễn viên chính. Lục Tuần nhìn anh Phong đổ mồ hôi dưới nắng, thấy xót.

Phần của Lục Tuần xong, Trương Khởi Sơn cho cậu nghỉ hôm nay, còn nửa ngày rảnh. Thác Bạt Phong vẫn bận rộn. Cậu nghĩ, sắp sinh nhật hắn, cậu đã nhờ anh trai đặt quà từ Pháp, giờ muốn ra trung tâm mua thêm món gì phù hợp.

Chiều ngày thường, trung tâm thương mại xa xỉ ít người. Lục Tuần đeo khẩu trang, đi qua từng tầng, dừng trước một cửa hàng. Trong tủ kính có áo khoác camel mùa thu, tưởng tượng Thác Bạt Phong chân dài mặc nó, cậu càng nhìn càng thích, bước vào.

Trong cửa hàng có một phụ nữ khoảng bốn năm chục tuổi đang chọn đồ. Lục Tuần vào, nhân viên bán hàng tiếp cận. Cậu tháo khẩu trang, chỉ áo khoác: "Cho tôi xem cái này được không?"

Nhân viên thấy mặt cậu hơi ngạc nhiên, nhưng chuyên nghiệp che giấu, hỏi: "Cậu mặc à?"

Lục Tuần mím môi: "Không, cỡ dành cho người cao 195cm."

Người phụ nữ nghe cậu nói, ngẩng lên nhìn, mắt sáng rực. Nhân viên lo bà hóa fan, làm khó Lục Tuần, nhưng không dám đắc tội khách, chỉ căng thẳng nhìn. Bà nói với cậu: "Bé, tôi mua đồ cho con dâu, dáng nó giống cậu, lát cậu thử giúp tôi nhé?"

Mấy nhân viên ánh mắt phức tạp: Trời ơi đây là minh tinh, dì ơi, lại bảo người ta làm giá áo miễn phí!

Lục Tuần thấy bà cười hiền, giọng thân thiện, gật đầu: "Vâng ạ."

Nhân viên mang áo khoác cậu chọn, Lục Tuần giũ ra so với dáng mình, thấy hợp với anh Phong, nói: "Lấy cỡ này, gói giúp tôi."

Cậu quay sang bà: "Cháu thử đồ giúp bác."

Bà chỉ áo len trắng mỏng trong tay nhân viên: "Cái này."

Lục Tuần vào phòng thử, ra ngoài, mọi người sáng mắt. Cậu đẹp dù mặc gì, bà khen không ngớt: "Vừa khít! Đẹp quá, sao có đứa bé đẹp thế này!!"

"Là áo đẹp." Lục Tuần ngại ngùng.

"Áo này có hai màu, cháu thấy trắng đẹp hay hồng đẹp?" Bà chỉ áo hồng trong tay nhân viên.

"Ưm... tùy con dâu bác thích màu gì."

"Cháu thấy thì sao? Bác thấy chắc nó giống gu cháu!"

Lục Tuần bật cười: "Trắng đi ạ." Tủ đồ cậu ít hồng nhất. Nhân viên chen vào: "Bác ơi, áo này có kiểu Omega và Alpha, làm đồ đôi được."

Bà vung tay: "Lấy cả hai, Alpha cũng lấy cỡ dành cho người cao 195."

Cả hai thanh toán, cùng ra ngoài, bà hỏi: "Bé cưng, cậu là diễn viên đóng Vãn Nguyệt, Lục Tuần đúng không?"

Bà nhận ra, Lục Tuần ngoan ngoãn gật: "Vâng ạ."

"Ôi, ngoan thật, cháu diễn tốt lắm, bác tuần nào cũng xem."

Lục Tuần cười, lúm đồng tiền hiện: "Cảm ơn bác, cháu sẽ cố gắng."

"Bé cưng, đúng là đứa trẻ đẹp, tính tốt."

"Bác cũng trẻ đẹp, dịu dàng." Không phải nịnh, bà dù có nếp nhăn ở mắt, vẫn được bảo dưỡng tốt, phong thái thanh lịch.

"Nói ngọt ghê." Bà cười to, vui vẻ.

Lục Tuần không biết sao thấy thân thiết với bà, tiễn bà lên xe rồi mới quay lại.

Trong trung tâm, cậu chọn thêm áo sơ mi cho Thác Bạt Phong mặc được ngay. Tin nhắn hắn đến: "Bé cưng về khách sạn chưa? Mẹ anh đến thành phố C rồi, gọi hai đứa mình tối đi ăn."

Lục Tuần giật mình, nhanh thế? Tối qua bác gái mới gọi, hôm nay đã đến.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro