Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 8
Phiên Ngoại Giới Giải Trí [ABO] 8: Quay cảnh nóng hầm hập, cặp đôi chính được đẩy thuyền nhiệt liệt (Phần đầu)
Editor: Tiểu Tinh Thần
Bộ phim Vương triều Tát Sa phát sóng đúng giờ vào thứ Tư, mỗi tuần hai tập, vừa lên sóng đã dẫn đầu với tỷ suất người xem cao kỷ lục.
Hai tập đầu kể về thời thơ ấu của các nhân vật, đạo diễn Trương có con mắt tinh tường, dù các diễn viên nhí còn nhỏ tuổi nhưng diễn xuất rất sống động. WTV luôn nổi bật với chất lượng sản xuất hoàn hảo, chỉ cần xem một phần nhỏ vừa phát sóng đã thấy được tiêu chuẩn cao của bộ phim. Truyền thông bắt đầu nhận định đây sẽ là một tác phẩm mang tính đột phá về tỷ suất người xem.
Tinh thần đoàn phim cũng rất cao, quá trình quay chụp diễn ra suôn sẻ.
Thác Bạt Phong và Nhiếp Hải đứng đối diện nhau trước máy quay, trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, hai Alpha dường như tạo nên một luồng khí căng thẳng, âm thầm đối đầu.
Nhiếp Hải là diễn viên gạo cội, trong Vương triều Tát Sa ông đóng vai vua Cách Nhĩ Mộc, cha của Chợt Liệt Hãn. Vì mẹ mất sớm, mối quan hệ giữa cha và con trai, hai Alpha, thiếu sự hòa hợp, mâu thuẫn càng ngày càng gay gắt. Dù muốn quan tâm nhau, họ luôn không tìm được cách.
Vua Cách Nhĩ Mộc yêu cầu con trai cưới công chúa bang quốc để củng cố quyền lực. Nhưng Chợt Liệt Hãn, người đã đính ước với Vãn Nguyệt, không muốn tuân theo lệnh cha. Cuộc tranh cãi kịch liệt giữa hai người dẫn đến một khoảng lặng nghẹt thở, không ai thuyết phục được ai.
Người cha trầm ổn như ngọn núi, khó lay chuyển. Người con trai bướng bỉnh và không thể thay đổi. Hắn không còn là đứa trẻ non nớt, đã có ý chí riêng, không dễ bị kiểm soát.
Giọng Nhiếp Hải đầy phẫn nộ vang lên: "Mày nghĩ mày là ai mà đòi nói chuyện tự do với tao? Sau khi tao chết, mày có bản lĩnh gì để ngồi vững trên ngai vàng?"
Thác Bạt Phong siết chặt nắm đấm: "Con sẽ cho bố thấy."
"Cái gì?"
"Khăn Lạc Mã đang nổi loạn đúng không?" Thác Bạt Phong bước nhanh ra ngoài điện: "Con sẽ khiến chúng quỳ xin hàng lần nữa."
"Trời ơi, xuất sắc quá!" Đạo diễn Trương Khởi Sơn hô "OK", Nhậm Chân vỗ tay nhẹ, thì thầm với Lục Tuần: "Khí thế của hai ảnh đế mạnh đến mức người khác chen vào không nổi!"
Lục Tuần cũng mãn nhãn. Diễn viên của Vương triều Tát Sa đều có kỹ năng diễn xuất đã qua thử thách, mỗi lần xem người khác quay, cậu đều học được nhiều. Nhưng nghĩ đến cảnh chiều nay phải quay với Thác Bạt Phong, cậu bắt đầu hoảng.
Đó là một cảnh giường chiếu nửa chừng, khi Chợt Liệt Hãn sắp xuất chinh, Vãn Nguyệt quyết định trao thân cho hắn, nhưng Chợt Liệt Hãn kiềm chế bản thân. Vì sắp ra trận, có thể sẽ chết, hắn không muốn ích kỷ. Cuối cùng, hai người chỉ dừng lại ở một khẩu giao.
"Chuẩn bị ăn trưa đi, mọi người nghỉ một lát. A Phong và Tiểu Tuần, hai người suy nghĩ về cảnh chiều nay nhé" đạo diễn Trương lên tiếng, buổi sáng quay chụp khép lại.
Thác Bạt Phong đi đến xoa đầu Lục Tuần: "Lại đây ăn trưa, ăn xong chúng ta bàn thêm."
Nhạc Lâm và Nhan Kỳ đã chuẩn bị cơm cho hai người trong phòng nghỉ. Vì cả hai đều kén ăn, họ thường nhờ trợ lý gọi cơm hộp, ít khi ăn cơm đoàn phim. Lục Tuần thấy Thác Bạt Phong không động đến hai món thịt cậu thích, bèn hỏi: "Anh Phong, sao anh không ăn mấy món này?"
"Vì có tỏi" Thác Bạt Phong vừa nói vừa lật mấy món khác.
"Sao thế? Anh không ăn được tỏi à?"
Thác Bạt Phong cười nhạt, nhìn cậu: "Vì lát nữa anh phải hôn em."
"..."
Mặt Lục Tuần đỏ bừng, vội vàng nhét một miếng cơm to, đồng thời gắp hết tỏi trong hộp cơm của mình ra.
"Tối qua ngủ muộn à? Sáng nay anh thấy em hơi mệt mỏi," Thác Bạt Phong hỏi, giọng như lơ đãng.
"Ừ... đi ngủ hơi muộn."
"Có chuyện gì à? Mất ngủ?"
"Không... chỉ hơi lo thôi." Nghĩ đến lý do lo lắng, mặt Lục Tuần lại nóng lên.
"Lo vì cảnh giường nên ngủ không được à?" Thác Bạt Phong thấy cậu đáng yêu quá mức.
"Ừ... đại loại thế. Em sợ NG nhiều, ảnh hưởng tiến độ."
Thác Bạt Phong cười: "Lo gì chứ, nếu không được anh sẽ hướng dẫn em."
Ăn xong, hắn hỏi: "Mấy video anh gửi em xem có thu hoạch gì không?"
"Cũng có chút. Hôm qua em còn hỏi Nhậm Chân vài chuyện."
"Em thấy bộ nào diễn tốt nhất?" Thác Bạt Phong như đang cười.
"Ừm... chắc là bộ của Chu Nghê Gia. Thật sự đẹp." Chu Nghê Gia là một Omega nữ, dáng chuẩn, diễn xuất tốt. Bộ phim đó vừa gợi tình vừa nghệ thuật, dục vọng và thẩm mỹ hòa quyện hoàn hảo.
"Ừ, thẩm mỹ rất quan trọng, mới không bị thô tục. Những cảnh tình dục hay đều có động tác đẹp và chú trọng khoe những điểm đẹp của cơ thể. Em đã có lợi thế ở cả hai điểm này, nên không cần lo quá."
"Nhưng... em là con trai, chẳng có gì đẹp..." Lục Tuần ấp úng.
Thác Bạt Phong suýt bật cười. Đây là cái mà fan gọi là "đẹp mà không tự biết" sao?
"Tiểu Tuần, em không nghĩ danh hiệu 'người tình trong mộng của Alpha' là dựa vào quan hệ mà có chứ?"
"Ừm..." Không hẳn, nhưng cậu cứ nghĩ mình chỉ dựa vào gương mặt.
"Tự tin lên, em gợi cảm không thua gì mấy cô gái đâu."
"..." Mặt Lục Tuần đỏ rực, bị đôi mắt xanh lam của hắn nhìn chằm chằm, cậu thật sự không chịu nổi.
Buổi chiều quay cảnh nói chuyện trước. Lục Tuần bước vào phòng, Thác Bạt Phong nghe tiếng thì quay lại, hai người ôm nhau thật chặt.
"Khi nào xuất phát?"
"Sáng mai."
Lục Tuần run giọng: "Em đi với anh."
Thác Bạt Phong lắc đầu: "Cha không cho phép, em ở lại đây chờ anh, bảo bối."
Mắt Lục Tuần ngân ngấn nước, chủ động hôn lên môi hắn . Thác Bạt Phong ngậm lấy đôi môi mềm mại của cậu, ra sức mút, mạnh đến như muốn cướp hết hơi thở của cậu. Lục Tuần bị hôn đến đầu óc choáng váng, chỉ biết ôm chặt cổ hắn. Vòng eo bị cánh tay rắn chắc siết chặt, như muốn hòa cậu vào cơ thể hắn.
Khi rời môi, ánh mắt Lục Tuần mơ màng, cậu nắm tay Thác Bạt Phong đặt lên vạt áo mình: "Ôm em."
Thác Bạt Phong kéo áo cậu ra, để lộ bờ vai trắng như tuyết, xương quai xanh cân đối, giữa lồng ngực là một đường cong tuyệt đẹp.
Nhưng hắn đột nhiên ôm chặt cậu vào lòng: "Không được, anh không thể làm thế. Bảo bối, chờ anh về."
Mắt Lục Tuần ngân ngấn nước: "Sao không? Anh không muốn em?"
"Nói gì ngốc thế? Sao có thể không muốn? Anh nằm mơ cũng muốn." Thác Bạt Phong vuốt tóc cậu: "Dù anh đã thề với cha, nhưng Khăn Lạc Mã được Tô Diệp quốc hậu thuẫn. Cuộc chiến này không dễ kết thúc, đó cũng là lý do tướng quân Đột Nhĩ Ngói không hạ được họ."
Hắn ngừng lại: "Nếu tính đến trường hợp xấu nhất, anh có thể..."
Lục Tuần giật mình, ngẩng đầu khỏi lòng hắn : "Vậy anh đừng đi!" Nước mắt cậu rơi: "Anh cưới San Na đi..."
Chưa dứt lời, Thác Bạt Phong đã chặn môi cậu, hôn mạnh như trừng phạt, mặc cậu "ưm ưm" muốn nói tiếp. Nụ hôn kéo dài, hắn như muốn buộc cậu nuốt lại lời nói, lưỡi hắn mạnh mẽ luồn vào miệng cậu, quấn lấy lưỡi cậu, mút thật mạnh.
Đến khi Lục Tuần không thở nổi, đấm nhẹ hắn hai cái, Thác Bạt Phong mới buông ra. Môi Omega đỏ mọng, lưỡi tê dại.
"Sau này đừng nói mấy lời đó nữa. Ngoài em, anh không cần ai. Hiểu chưa?" Thác Bạt Phong nâng mặt cậu, nghiêm túc nói.
Lục Tuần ngoan ngoãn gật đầu: "Nhưng anh không được vì em mà đặt mình vào nguy hiểm."
"Anh cần chứng minh với cha rằng anh có thể chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Đây là chuyện sớm muộn. Anh không thể để ông ấy sắp đặt cả đời."
"Vậy cho em đi cùng."
"Không được, bảo bối. Cha không cho phép, nếu em gặp nguy hiểm, cha em cũng không đồng ý cho anh cưới em."
Mặt Lục Tuần đầy nước mắt, bất ngờ cởi áo mình, kéo mạnh áo Thác Bạt Phong, cả hai ngã xuống giường.
"Rất tốt! Qua! Chuẩn bị cảnh tiếp theo!" Giọng đạo diễn Trương vang lên.
Đạo diễn dọn trường quay, chỉ giữ lại quay phim Hách Kiệt, bản thân ông, trợ lý quay phim, ánh sáng và vài người khác.
Trợ lý quay phim trong lòng gào thét: "CP của tôi sắp quay cảnh giường!!! Aaaaaa!"
Lục Tuần và Thác Bạt Phong ngồi trên giường, hạ thể cả hai dán băng keo màu da. Thác Bạt Phong vẫn mặc quần áo, lát nữa mới cởi.
Máy quay sẽ ghi hình từ trên cao và góc nghiêng. Đạo diễn Trương kiểm tra góc máy, hài lòng, nói với hai người: "Cảnh này là đêm trước chia ly, phải có cảm giác lưu luyến không rời, hiểu chưa?"
Thác Bạt Phong đáp: "Hiểu." Lục Tuần suy nghĩ, cũng gật đầu.
Quay bắt đầu.
Hai người tiếp tục tư thế cảnh trước, Thác Bạt Phong đè lên Lục Tuần, Omega ngẩng cằm hôn hắn, cả hai ôm nhau lăn một vòng, Lục Tuần ở trên.
Lục Tuần chống người ngồi dậy, máy quay đẩy đến trước mặt cậu. Thác Bạt Phong nằm trên giường, nhìn cơ thể trần trụi của Omega.
Hắn luôn biết Lục Tuần rất trắng, dưới ánh đèn càng lấp lánh. Hai núm vú như hai bông anh đào, quầng vú và núm đều hồng nhạt, ngực chưa phát triển, chỉ hơi có thịt, nhìn là thấy mềm mại.
Vòng eo thon như cành liễu, hai bên rốn là đường cong mê người. Lục Tuần cởi áo Thác Bạt Phong.
"OK, lát nữa quay từ góc nghiêng của Tiểu Tuần và A Phong," giọng đạo diễn Trương vang lên. Trợ lý quay phim đỏ mặt, giúp Hách Kiệt chỉnh tiêu cự.
Aaaaaa ngực nhỏ của Tiểu Tuần! Lần đầu thấy! Thật hồng nhạt! Thật đẹp! Trời ơi sao tôi không phải Alpha có cặc bự!!
Dù trong lòng gào thét, cảnh tiếp theo nhanh chóng bắt đầu.
Lục Tuần cúi xuống hôn lên cơ bụng rắn chắc của Thác Bạt Phong. Không phải lần đầu cậu thấy cơ thể hắn, nhưng là lần đầu cảm nhận rõ sức mạnh ẩn chứa trong đó. Cơ bụng cứng, nóng bỏng dưới môi cậu như muốn thiêu đốt. Đường nhân ngư gợi cảm toát lên sức hút của giống đực.
Thác Bạt Phong vuốt mặt Lục Tuần, hơi thở nặng nề, giọng khàn gợi cảm. Môi Lục Tuần dần trượt xuống, mông cũng nhô cao theo chuyển động, tạo tư thế cực kỳ quyến rũ.
Để không làm Lục Tuần ngã, Thác Bạt Phong duỗi thẳng chân. Lục Tuần che phần hạ thể dán băng keo của anh bằng tay, đồng thời nghiêng đầu che chắn.
Chỗ đó căng phồng, dù qua nhiều lớp băng keo vẫn nóng bỏng. Khó tưởng tượng nếu cương hoàn toàn sẽ kinh người thế nào.
Máy quay chậm rãi lướt qua đùi và mông trắng mịn của Lục Tuần, đến vòng eo thon. Cậu nhẹ nhàng đung đưa đầu, làm động tác phun ra nuốt vào, không tránh khỏi chạm vào chỗ đó, khiến mặt cậu càng nóng. Hơn nữa... sao cậu cảm thấy nó to ra.
Chóp mũi ngửi thấy mùi lạ, như nham thạch bị nắng thiêu, như cát nóng và gỗ cháy, kèm theo hương nồng của cây cỏ phơi nắng.
"OK!" Đạo diễn Trương hô to.
Lục Tuần hơi ngẩn ra, Thác Bạt Phong đứng dậy, xoa đầu cậu: "Làm tốt lắm." Rồi nói với đạo diễn Trương: "Tôi đi vệ sinh chút."
Vào phòng nghỉ, Thác Bạt Phong nhanh chóng lấy một liều thuốc ức chế, tiêm vào tĩnh mạch, thở phào. Đôi mắt ánh đỏ cuối cùng biến mất.
⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.
Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro