Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 1

Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 1: Cửu biệt trùng phùng, pheromone làm anh sói cứng, nai con mơ bị đụ, cao trào dữ dội

Editor: Tiểu Tinh Thần

Thác Bạt Phong thản nhiên tựa vào sofa, điếu xì gà trong tay cháy đỏ từ từ.

Linh Lan bị ông chủ Diêu Hành Thuyền vỗ eo: "Đi, rót rượu cho thiếu gia Thác Bạt." Cậu lấy hết can đảm bước tới, ngồi xuống bên chân Thác Bạt Phong, cầm chai rượu trên bàn rót vào ly của hắn, tay vì căng thẳng mà hơi run. Từ khi vào căn phòng thuê này, cậu đã lén quan sát Alpha nổi bật này. Mái tóc bạc và đôi mắt xanh lam đủ khiến người ta chú ý, huống chi đường nét gương mặt sắc sảo như dao khắc, và... Cậu lén liếc qua khóe mắt, nhìn bọc quần nặng trĩu giữa hai chân hắn khi không ai để ý. Đáng tiếc, Linh Lan là Beta, không ngửi được mùi pheromone khiến người mềm nhũn của Alpha xuất sắc trong truyền thuyết. Cậu không kìm được tưởng tượng, nếu được qua đêm với Alpha như vậy, dù không trả tiền cậu cũng cam lòng.

Nhưng cậu không dám như với khách khác mà chủ động dán vào. Alpha cao lớn này toát ra khí thế hung ác lạnh lùng, đôi khi ánh mắt vô cảm của hắn khiến người ta cảm thấy như bị dã thú săn mồi, không tự chủ mà sợ hãi. Trước khi cậu và các nhân viên phục vụ khác vào, quản lý đã dặn dò kỹ càng, tuyệt đối không được chọc giận vị này. Huống chi cậu mơ hồ biết thân phận đáng sợ của hắn—thiếu chủ gia tộc "Bạch Lang". Với người dân F quốc, gia tộc Thác Bạt chỉ là một tập đoàn giàu có bề thế, nhưng với người sống trong thế giới ngầm như cậu, danh tiếng của họ trong hắc đạo mới thật sự như sấm bên tai. Ngoài ma túy, thì buôn bán súng đạn, sòng bạc, câu lạc bộ, thậm chí ngân hàng đều có bóng dáng gia tộc này. Tuy vẫn là gia chủ, nhưng 'Lang Vương' đời trước Thác Bạt Mộ đã rút lui, vị thiếu chủ này mới là người nắm quyền thực sự của "Bạch Lang".

Cậu đang miên man suy nghĩ, bỗng cảm nhận ánh mắt sắc bén đâm tới. Ngẩng đầu kinh ngạc, cậu thấy em gái Diêu Hành Thuyền, tiểu thư Diêu Tử Kỳ, một Omega xinh đẹp, đang lườm cậu. Cậu đã nhận ra cô ta thích Thác Bạt Phong, thật ra ai cũng thấy rõ. Khi nói chuyện, mắt cô ta luôn dán vào Alpha, anh trai cô ta cố tạo cơ hội trò chuyện giữa cô và Thác Bạt Phong, nhưng hắn chỉ nhàn nhạt đáp vài câu, rồi quay sang nói chuyện chuyên tâm với Lục Minh bên cạnh.

Linh Lan cũng biết Lục Minh, thiếu gia nhà Lục, hiện là tổng tài Lục Thị, cũng là Alpha xuất sắc. Anh trông văn nhã hơn Thác Bạt Phong, đúng kiểu cậu thích. Hai người họ dường như đang bàn gì đó, những người xung quanh chỉ chen vào vài câu.

Thác Bạt Phong đưa xì gà lên miệng hút một hơi, chậm rãi nhả khói, lấy điện thoại mở khóa. Tin nhắn gửi đi trước đó cuối cùng có hồi đáp.

Thác Bạt Phong: Ngày mốt về à? Mấy giờ đáp máy bay?

Lục Tuần: Một giờ chiều.

Hắn nhắn lại: Anh đi đón em.

Lát sau, Lục Tuần đáp: Không cần đâu, anh trai em đón là được.

Thác Bạt Phong nhíu mày, nhắn nhanh: Anh đi cùng anh ấy, ngoan.

Một lúc sau điện thoại rung: Được, cảm ơn anh Phong ≥﹏≤

Hắn thấy giọng điệu khách sáo thì hơi khó chịu, nhưng nhìn biểu tượng cuối lại thấy đáng yêu, khóe miệng hơi nhếch.

Thác Bạt Phong cất điện thoại, quay sang nói với Lục Minh: "Ngày kia tôi với cậu cùng đi đón Tiểu Tuần."

Lục Minh gật đầu: "Được, tối đó qua nhà tôi ăn cơm luôn."

Chu Dự Kiệt bên cạnh tò mò nhích tới: "Đón ai thế?"

Lục Minh cười: "Em trai tôi ngày mốt về nước."

Những người khác hào hứng: "Lục tổng, em trai cậu bao nhiêu tuổi? Sao chưa gặp bao giờ?"

Lục Minh nâng ly rượu lắc lư: "Sắp mười tám, nó mười bốn đã ra nước ngoài học."

Chu Dự Kiệt hét lên: "Mấy hôm nữa chẳng phải đi trang trại ngựa mới mở của A Phong sao, dẫn em trai cậu theo luôn!"

Lục Minh gật đầu: "Cũng được, để tôi hỏi xem nó có muốn không."

Thác Bạt Phong cầm điện thoại đứng dậy ra khỏi phòng. Đầu bên kia là trợ lý Trịnh Minh, báo rằng lô hàng từ Đông Âu đến cảng suýt bị chặn, bắt được một người sống, chuẩn bị đưa về điều tra.

Hắn "Ừ" một tiếng: "Tìm hiểu rõ, thông tin của chúng từ đâu ra."

"Vâng."

Từ xa, một người thấy Thác Bạt Phong đi ra, huých vai Diêu Hành Thuyền: "Em gái nhà cậu sắp thành thiếu phu nhân Bạch Lang rồi?"

Diêu Hành Thuyền chỉ cười: "Nghĩ đi đâu thế, nhưng trước đó Tử Kỳ đi đăng ký kiểm tra pheromone, chỗ đăng ký kiểm tra độ tương thích với Alpha, cô ấy với thiếu gia Thác Bạt đạt cao nhất, 85%."

Mấy người khác ồn ào: "Trời đất se duyên! Trên 80% là hiếm lắm rồi!"

"Khi nào mời bọn tôi uống rượu cưới?"

Linh Lan lặng lẽ rót rượu cho các thiếu gia nhà giàu, trong lòng hơi khinh thường. Cậu nghe nói Alpha và Omega độ tương thích cao sẽ khó cưỡng hấp dẫn lẫn nhau, gắn bó keo sơn, nhưng nhìn Thác Bạt Phong với Diêu Tử Kỳ, rõ ràng chỉ có cô ta nhiệt tình, hắn chẳng chút bị thu hút.

Chu Dự Kiệt cười hắc hắc: "Nhưng Tử Kỳ à, cậu có đối thủ rồi, trước mình nghe Bất Nhi Hãn nói A Phong có người trong lòng."

Mọi người nhìn Bất Nhi Hãn: "Ai thế?!"

"Đệt, đến giờ chưa đánh dấu, nghĩa là chưa nắm được tay, người này sao giống thầm yêu thế!"

"Không phải chứ, thiếu chủ Bạch Lang mà si mê thế, là mỹ nhân thế nào?"

Bất Nhi Hãn lướt mắt nhìn Lục Minh, thiếu gia Lục nâng ly, chỉ cười không nói.

Thác Bạt Phong về nhà cũ, mẹ hắn Đồ Cẩn ngửi mùi thuốc lá và rượu, vội bảo dì Lý: "Pha trà cho thiếu gia."

Rồi quay sang nói với con trai: "Mai bà Diêu muốn qua nhà mình, bảo có chuyện muốn nói."

Thác Bạt Phong nhíu mày, nhà họ với nhà Diêu chẳng thân thiết, hắn đoán được bà Diêu đến tìm mẹ hắn vì gì, nhưng mẹ đã đồng ý, hắn không tiện từ chối thẳng.

"Vâng, mai con phải qua Hoành Thị xem xét." Mẹ hắn luôn cẩn thận, hắn chẳng lo gì.

"Ngày kia Tiểu Tuần về rồi, chú Lục và chú Bạch cũng mời cả nhà mình qua ăn cơm."

"Vâng, đến lúc đó con đi đón em ấy."

Đồ Cẩn ánh mắt lóe sáng, cười: "Tốt, hai đứa lâu rồi không gặp."

Hôm sau, Thác Bạt Phong vào nhà, liếc thấy trên bàn có tờ báo cáo in, như của bệnh viện.

"Cái gì đây?" Hắn cầm lên hỏi mẹ, lật xem, bên trên ghi "Báo cáo kiểm tra độ tương thích cao".

"Bà Diêu mang tới, nói Tử Kỳ với con độ tương thích 85%. Chắc muốn kết thông gia với nhà mình."

Thác Bạt Phong hừ qua mũi: "Mẹ trả lời thế nào?"

"Tất nhiên mẹ nói phải hỏi ý con."

Ba hắn Thác Bạt Mộ từ trên lầu xuống, thấy con trai thì hỏi: "Con nghĩ sao?"

Thác Bạt Phong cười nhạt: "Alpha và Omega độ tương thích cao sẽ hấp dẫn lẫn nhau, con chẳng cảm giác gì với cô ta."

Mẹ nghĩ một lúc, hỏi: "Mẹ biết con thích Tiểu Tuần, nhưng nếu độ tương thích của con với nó không đủ thì sao?"

Thác Bạt Phong chắc nịch: "Từ nhỏ chưa phân hóa con đã thích cậu ấy, dù không có độ tương thích, Tiểu Tuần vẫn hấp dẫn con."

"Hơn nữa, con dám chắc độ tương thích của con với em ấy sẽ cao hơn."

"Nó thì nghĩ sao? Nhỡ nó không thích con thì sao?"

"Không thể nào, em ấy không thích con, con cũng sẽ khiến em ấy thích."

Đồ Cẩn cười, thằng con này đúng là giống ba nó, bá đạo tự tin.

Thác Bạt Mộ: "... Khoan? Con thích Tiểu Tuần? Sao mẹ con biết mà ba không biết?"

Thác Bạt Phong lờ ba, nói tiếp: "Năm ngoái nhà Diêu làm ăn ở đảo Mã có vấn đề, giờ vì tiền mà bất chấp làm ma túy."

Thác Bạt Mộ nâng ly trà thổi: "Diêu Xa Sinh bản lĩnh kém, con trai còn hèn hơn."

---

Thác Bạt Phong và Lục Minh đứng ở lối ra sân bay quốc tế. Lục Minh nhìn hắn vẫn điềm tĩnh như thường, nhưng ánh mắt không giấu được dịu dàng chờ đợi, không nhịn được hỏi: "Rốt cuộc cậu nghĩ gì về Tiểu Tuần?"

Thác Bạt Phong hiểu ý: "Sau này em ấy sẽ là Omega của tôi."

Lục Minh cười: "Vậy cậu phải cố lên, Tiểu Tuần rất được yêu thích."

"Dĩ nhiên, không ai hiểu rõ hơn tôi." Thác Bạt Phong thần sắc kiêu ngạo, lời nói mang tự tin vượt trội của Alpha mạnh mẽ.

"Anh hai! Anh Phong!" Lục Tuần kéo vali bước ra.

Thác Bạt Phong nhìn chằm chằm người trước mặt, chú nai con của hắn dường như cao hơn, thon dài, tuy so với hắn thì nhỏ nhắn. Lục Tuần tóc dài, mặc áo gió vàng nhạt, áo khoác bên trong lộ cổ thon và vòng cổ trắng. Vòng cổ ngăn pheromone tiết ra, nhưng lại làm cổ cậu trắng nõn hơn. Gương mặt xinh đẹp của cậu mấy năm trưởng thành càng rực rỡ, khiến người ta không rời mắt, nhưng chẳng hề hung hăng, mắt như nước, Omega nam hiếm ai để tóc dài, trên người cậu lại không chút gượng gạo, là vẻ đẹp làm tan chảy lòng người.

Lục Minh dang tay ôm em trai: "Bảo bối, chào mừng về nhà."

Lục Tuần quen bị người nhà gọi thế, Thác Bạt Phong không phải người ngoài, nên chẳng thấy ngượng. Chỉ là...

Cậu nhìn Thác Bạt Phong cao lớn anh tuấn, tay khẽ cuộn, thấy Alpha trước mặt cũng dang tay.

Lục Tuần bước tới, cảm nhận đôi tay rắn chắc của hắn ôm chặt, cậu vòng tay ôm lưng hắn, hai tay không khép nổi sau lưng rộng lớn. Dáng anh Phong đẹp thật, cao to, vai rộng chân dài.

Thác Bạt Phong ôm người trong lòng, khoảnh khắc ấy chẳng muốn buông. Chóp mũi hắn ngửi được mùi hương thoang thoảng từ Lục Tuần, từ sau cổ dưới mái tóc dài, như thực vật phủ sương, tươi mát thuần khiết, nhưng lại câu hồn, khiến hắn muốn kề sát cổ cậu mà hít sâu.

Lục Tuần tai nóng lên, trong lòng Thác Bạt Phong có mùi không tả nổi, như đá dưới nắng gắt, hòa với pheromone giống đực, khiến cậu đỏ mặt.

Cậu đột nhiên nhớ anh trai còn bên cạnh, vội ngượng ngùng buông Thác Bạt Phong chưa đã thèm.

Lên xe, Thác Bạt Phong lái, vẫn hơi thất thần. Mùi trên người Tiểu Tuần là gì? Pheromone của em ấy sao? Rõ ràng em ấy đeo vòng cổ, sao hắn vẫn ngửi được?

Lục Tuần trưởng thành đúng lúc trước khai giảng một tuần, tuần đó ở nhà được gia đình chăm sóc, không gặp người ngoài. Sau khi qua kỳ trưởng thành, cậu lập tức trở lại trường. Nên Thác Bạt Phong không biết mùi pheromone của Lục Tuần.

Tối, Lục Linh và Bạch Sương chuẩn bị bàn tiệc lớn, hai nhà vui vẻ trò chuyện, Lục Linh và Thác Bạt Mộ bạn cũ gặp nhau, cười rạng rỡ. Đồ Cẩn liên tục khen Lục Tuần càng lớn càng đẹp, Thác Bạt Phong bất đắc dĩ, ý đồ của mẹ còn rõ hơn hắn. Bạch Sương chẳng phản đối, chỉ cười nhìn Lục Tuần cúi đầu ăn.

Lúc đi, Thác Bạt Phong không kìm được, ở hành lang lại ôm Lục Tuần, lần nữa ngửi mùi hương khiến người mê đắm. Lục Tuần đỏ mặt, mắt ngập nước. Người lớn hai nhà cười hiểu ý.

Thác Bạt Phong tựa sofa, mở điện thoại nhắn Lục Tuần: Cuối tuần cùng anh trai em qua trang trại ngựa mới ở Hoành Thị chơi nhé.

Lục Tuần tắm xong nằm trên giường, thấy điện thoại sáng, đáp: Chỉ ba người mình thôi à?

Thác Bạt Phong: Còn Bất Nhi Hãn và Ba Tháp, em biết mà. Cả vài người quen trong làm ăn với anh và anh trai em.

Lục Tuần bĩu môi, tưởng chỉ dẫn mình đi chơi.

Lục Tuần: Để em nghĩ đã.

Thác Bạt Phong: Đi đi, anh dẫn em chơi, được không?

Thác Bạt Phong: Có bảy chú ngựa con, chọn cho em đấy, qua xem có thích không?

Lục Tuần khóe miệng khẽ nhếch, đáp: Được thôi.

Tối ở nhà Lục gia, Thác Bạt Phong uống không nhiều, nhưng lại hơi say, kỳ lạ hơn là cặc hắn trên xe về đã cứng. Mùi hương của Lục Tuần cứ vương vấn trong mũi.

Hắn kéo khóa quần, cặc kích cỡ kinh người bật ra. Hắn vuốt ve dục vọng hừng hực, đầu óc toàn hình ảnh Lục Tuần, đôi mắt nước và môi hồng, cơ thể thon dài mảnh mai. Hồi nhỏ, Lục Tuần qua nhà chơi, ngủ trên giường hắn, mùa hè mặc ít, áo ba lỗ lộ làn da trắng như tuyết, ngực mơ hồ thấy quầng vú màu anh đào và núm vú chưa nhô. Đôi chân dài thẳng tắp.

Hắn tưởng tượng vô số lần về hạ thể lưỡng tính đặc biệt của Tiểu Tuần, không biết đẹp thế nào. Hôm nay ôm cậu, hắn chẳng muốn buông, chỉ muốn ôm mãi, đâm cặc to lớn vào chỗ bí mật giữa hai chân, vào tử cung chặt mềm, đánh dấu hoàn toàn, khiến cậu thành Omega của hắn.

Đầu cặc giật giật, bắn từng đợt tinh dịch, hai hòn dái căng đầy tích tụ lâu ngày, bắn đậm đặc.

Thác Bạt Phong rút khăn giấy lau tay, nhận ra, hắn và Tiểu Tuần, e không chỉ đơn giản là độ tương thích cao.

Lục Tuần vừa bay về, lệch múi giờ, hơi mệt, dính giường ngủ ngay.

Trong mơ màng, cậu cảm giác ai đó hôn mình, môi nóng bỏng ngậm lấy, lưỡi ướt liếm răng cậu. Cậu không kìm được hé miệng, lưỡi hắn trườn vào, quấn lấy, pheromone Alpha nồng nặc xâm nhập, khiến cậu mềm nhũn, cặc giữa hai chân dựng lên. Lồn bên dưới ngứa ngáy, cậu muốn kẹp chân, nhưng bị người đè lại.

Lục Tuần mở mắt, Thác Bạt Phong ôm chặt cậu, như ở sân bay ban ngày. Chân cậu kẹp hai bên người hắn, Thác Bạt Phong vừa hôn, vừa luồn tay xuống giữa hai chân cậu, chạm vào khe lồn ngứa ngáy.

"Lồn Tiểu Tuần ngứa à?"

"A... Đừng... Ư..."

Ngón tay banh môi lồn, đâm vào lỗ, khuấy bên trong, cậu cảm giác thứ gì chảy ra từ lồn.

"A... Chảy rồi... Đừng sờ... Anh Phong..."

Ngón tay trong lồn khuấy thịt ngứa, lồn không khép được, chỉ biết rỉ dâm dịch.

"Nước Tiểu Tuần nhiều thật..."

Chưa đủ... Muốn cái gì vào trong...

"Ư... Vào đi..."

Hắn hôn cậu: "Được."

Cặc nóng bỏng từng tấc đâm vào, lồn phun dịch ướt át chào đón kẻ xâm nhập, thịt lồn căng ra vừa trướng vừa xót vừa sướng.

"Ư ư... Vào rồi... To quá..."

"To hơn lồn em cũng nuốt được... Hừ... Chặt thật..."

Thác Bạt Phong đâm vào, luôn dịu dàng nhìn cậu, thỉnh thoảng hôn môi cậu.

Cặc thô to ra vào mạnh mẽ, thịt lồn ngứa cuối cùng được địt an ủi, khát khao co rút, hút chặt cặc ra vào.

"A... Chậm thôi... Nhanh quá... A..."

Thác Bạt Phong hôn dịu dàng, nhưng hạ thân địt mãnh liệt, lồn càng mềm, điểm G trướng chua, bụng dưới tê dại.

"Ngoan, bảo bối... Sướng không..."

"Ư ư ư... Sướng... Nhanh quá... Em... Em không chịu nổi..."

Lục Tuần ôm bụng, lồn như tan chảy, thịt lồn co bóp dữ dội, cậu cảm giác thứ gì sắp phun ra.

"A a a... Tới rồi... Tới rồi... Phun ra..."

Cậu thét lên, nâng mông, đùi run không ngừng, giữa hai chân phun từng đợt dâm thủy, cặc hồng cũng run rẩy bắn dịch tuyến tiền liệt trong suốt.

Thác Bạt Phong ôm chặt cậu, lồng ngực trần gợi cảm phập phồng, gương mặt đẹp như thiên thần lấm tấm mồ hôi.

"Bảo bối... Tiếp nào..."

Lục Tuần chưa hiểu, đột nhiên lồn bị chất lỏng nóng bỏng bắn vào, cậu rên rỉ ôm chặt người đàn ông cường tráng, từng đợt tinh dịch đánh vào điểm G, chân cậu run, lại một lần từ giữa hai chân tiết ra dâm dịch như nước.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro