Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 10
Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 10: Bị tập kích, giải quyết đối thủ, bú cặc cho chồng bị thương, vểnh mông lên để chồng chơi lồn, giữa ngón tay lồn nhỏ phun nước.
Editor: Tiểu Tinh Thần
Trụ sở chính của Cara Duy Phu, doanh nghiệp quân sự lớn nhất Phỉ Ni Kéo, là tòa nhà mười tầng hoành tráng, nhưng thực tế hai năm nay đã đang khó khăn duy trì.
Ánh nắng rực rỡ hơi chói, để lại quầng sáng nhỏ trên xe bọc giáp, lóe lên như ảo ảnh. Thác Bạt Phong chặn tay Lục Tuần định mở cửa xe: "Bảo bối, xuống từ bên anh."
Khi họ bước lên bậc thang, Lục Tuần thấy một chấm đỏ trên áo vest Thác Bạt Phong. Cậu định đẩy Alpha ra, nhưng hắn còn nhanh hơn. Alpha cao lớn ôm Lục Tuần lao sang bên với tốc độ khó tin, chỗ họ vừa đứng đá vụn bắn tung tóe!
Thác Bạt Phong rút khẩu Desert Eagle, ngẩng đầu bắn hai phát vào tầng ba tòa nhà bên đường. "Pằng pằng" vang dội, Ba Tháp lao tới tòa nhà đó, hai bảo tiêu từ xe sau cũng đuổi theo.
"Tiểu Tuần!" Lục Tuần không cần nói nhiều, nhanh nhẹn núp sau cột. Đá vụn bay loạn bên chân Thác Bạt Phong, hắn vọt tới bên cậu, vẫn thong dong, còn liếc phó tổng và phiên dịch đang hoảng loạn tự tìm chỗ trốn. Hắn thò ra bắn hai phát về phía tay súng bắn tỉa, dù khoảng cách xa, Lục Tuần vẫn nghe tiếng kính vỡ.
Súng Desert Eagle có lực giật rất mạnh, nhưng Thác Bạt Phong cầm một tay, cánh tay vững như đá. Lục Tuần chưa kịp hoảng đã bình tĩnh, như chỉ cần có hắn, chẳng gì khiến cậu sợ.
Thác Bạt Phong thò đầu bắn thêm mấy phát, thu hút tay súng bắn tỉa. Đá trước cửa doanh nghiệp quân sự trăm năm bay tứ tung. Một lát, đối phương im bặt. Thác Bạt Phong ôm Lục Tuần, hôn trán cậu: "Không sao, đừng sợ."
"Em không sợ." Lục Tuần cọ vào cổ áo hắn. Điện thoại Thác Bạt Phong reo, Ba Tháp báo: "Tay súng bắn tỉa bị bắt, còn một tên canh gác, trói cả hai."
"Tra danh tính tay súng bắn tỉa."
Cúp máy, Thác Bạt Phong vỗ vai phó tổng còn run: "Đi thôi, ông Johan, xong việc chính trước, nhờ ông dẫn đường."
Hai bên nhanh chóng ký hợp đồng trong phòng họp. Khi Thác Bạt Phong bắt tay tổng giám đốc, một nhân viên hốt hoảng chạy vào, thì thầm. Tổng giám đốc tái mặt, cầu cứu Thác Bạt Phong, báo vài kỹ thuật viên chủ chốt mất tích, do người của Mạt Tân bắt, còn để lại lời kiêu ngạo, thách thức muốn Thác Bạt Phong đến gặp mới thả người.
Thác Bạt Phong giữ vẻ bình thản, an ủi vài câu. Mạt Tân chắc chắn hắn phải cứu những người này, họ là lực lượng kỹ thuật cốt lõi. Bỏ mặc sẽ khiến công ty vừa mua mất lòng người, dung túng Mạt Tân thì hắn không đạt mục đích ở Phỉ Ni Kéo.
Về biệt thự, Ba Tháp đợi ở thư phòng, đưa hồ sơ: "Tay súng bắn tỉa này không nhỏ, là tâm phúc Mạt Tân, quyền lực chỉ dưới Mạt Tân và hai trợ thủ đắc lực thứ 2 và thứ 3 trong hội huynh đệ. Nhưng hai kẻ kia không phục Mạt Tân lắm, nên tâm phúc này rất quan trọng. Hắn là tay súng bắn tỉa hàng đầu Phỉ Ni Kéo, nên Mạt Tân phái đi giết anh."
"Hắn tự tin giết được tôi nhỉ" Thác Bạt Phong cười lạnh.
"Hắn không ngờ thất bại, còn bị bắt. Người đưa tin nói Mạt Tân muốn gặp ở một sòng bạc của hắn." Ba Tháp nói.
"Bảo hắn, nếu muốn tâm phúc sống, đảm bảo an toàn cho các kỹ thuật viên."
"Vâng."
"Em đi cùng anh." Lục Tuần đứng dậy từ sofa, nắm tay Alpha như sợ hắn từ chối.
"Được, anh cũng không yên tâm để em ở đây." Thác Bạt Phong xoa má cậu. Lục Tuần có dư khả năng tự bảo vệ bản thân.
Sòng bạc Mạt Tân nằm dưới phố quán bar. Trước khi vào, người gác định soát người, nhưng Ba Tháp bóp cổ tay súng bắn tỉa lôi ra. Thấy tâm phúc lão đại bị dí súng, đám lâu la không dám làm gì, nghĩ dù đối phương có súng, vào cũng không thoát.
Đôi mắt âm trầm của Mạt Tân lóe tia tham lam khi thấy Lục Tuần, thoáng qua nhưng khiến cậu khó chịu. Hắn cũng là Alpha, thể trạng cường tráng, nhưng gợi Lục Tuần nhớ đến sinh vật ngầm tối tăm.
Mấy kỹ thuật viên bị dí súng vào đầu, mặt tái mét, trói chung. Thủ hạ Mạt Tân, gồm hai trợ thủ đắc lực khác, cũng có mặt. Mạt Tân nhìn tay súng bắn tỉa bị Ba Tháp áp giải, mặt càng âm trầm.
"Mời ngồi, ngài Thác Bạt." Hắn giả vờ lịch sự.
Thác Bạt Phong ngồi xuống sofa, Lục Tuần bên cạnh, lấy hộp xì gà châm cho hắn. Nhiều Alpha trong phòng nhìn chằm chằm Omega phương Đông xinh đẹp, một số kẻ lộ rõ vẻ thèm thuồng.
Pheromone Alpha mạnh mẽ đột nhiên quét qua không gian, mang áp lực nặng nề, tuôn ra từ Thác Bạt Phong đang hút xì gà. Thủ hạ đắc lực thứ 3 suýt bóp cò theo phản xạ, nhưng khó kiểm soát cơ thể, gần như quỳ, huống chi giơ súng.
Mạt Tân chịu áp lực, phóng pheromone đối kháng. Thủ hạ của hắn ta mới bớt áp lực vô hình. Hai người giằng co, trán Mạt Tân lấm tấm mồ hôi.
Thác Bạt Phong thong dong thu pheromone: "Nói đi, muốn gì mới thả mấy người này?"
"Cá cược với tôi. Thắng, anh mang họ đi. Thua, Omega này và 50% lợi nhuận mỗi năm thuộc về tôi."
Sát khí từ Thác Bạt Phong như hóa thực, áp lực vô hình như sóng thần, nhưng hắn thu lại, cười khẩy: "Chơi với anh, được. Nhưng nếu anh thua, thả mấy người này thì quá rẻ."
"Muốn gì nữa?"
Thác Bạt Phong phà khói: "Mạng anh."
Mạt Tân mặt hung ác, thủ hạ đưa súng ổ xoay kiểu cũ. Hắn mở ổ đạn, đổ năm viên ra bàn, để lại một viên, xoay ổ, đóng lại, mở chốt an toàn, đập súng xuống bàn.
Lục Tuần hiểu, đây là cược Russian Roulette*.
(*Russian Roulette: hay còn gọn là xoay súng Nga, là trò chơi nguy hiểm trong đó người chơi quay ổ đạn chỉ có một viên đạn rồi chĩa súng vào đầu mình và bóp cò để thử vận may sống chết.)
Súng ổ xoay, sáu ổ đạn, lần lượt bắn, trúng đạn hoặc không dám bắn thì thua.
Thác Bạt Phong cười khẩy: "Ai trước?"
"Khách từ xa, ngài Thác Bạt trước thì sao?"
Thác Bạt Phong cầm súng, chưa ai kịp phản ứng, hắn chĩa vào mình bóp cò, ném súng xuống bàn: "Tới anh."
Mạt Tân cầm súng, cười rợn người, bắn vào mình, không đạn.
Thác Bạt Phong bắn phát nữa, Mạt Tân cười rõ hơn, bắn tiếp, vẫn không đạn.
Phát thứ năm, khi Thác Bạt Phong cầm súng, ác ý trên mặt Mạt Tân lộ rõ. Hắn biết viên đạn ở phát nào, chỉ chờ Thác Bạt Phong tự chết hoặc không dám bắn. Hắn không lo đối phương đổi ý, vì thủ hạ đông đảo sẽ xông lên.
Thác Bạt Phong nhìn thẳng vào đôi mắt kền kền của Mạt Tân, chậm rãi cầm súng chĩa vào mình, đột nhiên mỉm cười.
"Pằng!... Pằng pằng pằng!"
"A a a a!"
Tiếng súng kèm tiếng thét. Mạt Tân ôm chân ngã xuống sofa. Lục Tuần không biết từ lúc nào rút FN57, bắn xuyên xương đùi Mạt Tân, động tác nhanh đến mức khó thấy, rồi bắn hạ hai kẻ chĩa súng vào Thác Bạt Phong.
Cùng lúc, Ba Tháp bắn trúng đầu tay súng bắn tỉa, dùng xác chắn trước người, nhắm vào trợ thủ đắc lực thứ 2 sau đám thủ hạ. Hai bảo tiêu nhanh chóng cứu kỹ thuật viên.
Thác Bạt Phong nhảy lên, đạp Mạt Tân, tiếng xương gãy kèm thét đau vang lên.
Tiếng chửi, tiếng súng loạn xạ. "Pằng! Pằng! Pằng!" Súng nổ cùng "Xoảng! Xoảng!" tiếng kính vỡ đồng thời. Lục Tuần bắn trúng đèn trần, Ba Tháp phối hợp, sòng bạc ngầm dần chìm trong bóng tối.
Đám hội huynh đệ hoảng loạn bắn bừa, tiếng đạn lạc trúng người và kêu thét vang lên.
Bóng tối không cản được lang tộc. Thác Bạt Phong túm Mạt Tân, vặn gãy cổ hắn. Hình ảnh cuối cùng Mạt Tân thấy là đôi mắt xanh lục phát sáng của Thác Bạt Phong trong bóng tối.
Thác Bạt Phong hạ trợ thủ đắc lực thứ 3 và đám lâu la, thấy nai con dẫn kỹ thuật viên rút ra cửa. Lục Tuần không nhìn đêm tốt như lang tộc, nghe tiếng đạn lạc phía sau, biết không kịp né hoàn toàn.
Cậu định nghiêng tránh chỗ hiểm, nhưng bị một vòng tay nóng ấm ôm lấy. Viên đạn trúng vai người đó.
Thác Bạt Phong không rên tiếng nào, che cho Lục Tuần, bắn chết thêm ba kẻ. Tiếng chạy bộ vang lên, là bảo tiêu ngoài gọi cảnh sát địa phương tới.
Hắn ôm chặt Lục Tuần, hét gọi Ba Tháp "Ra ngoài!" rồi dẫn kỹ thuật viên chạy khỏi tầng hầm. Cảnh sát chậm chạp xông vào.
Thác Bạt Phong đứng ở quán bar tầng một, gọi điện cho tướng quân Tát Tạp. Lục Tuần lấy khăn đè vết thương rỉ máu của hắn, mắt long lanh nhìn Alpha. Cúp máy, Thác Bạt Phong hôn khóe miệng Omega: "Anh không sao, chút nữa về nhà."
Trên xe, Lục Tuần cúi đầu dựa vào vai lành của hắn, tay giữ khăn đè vết thương. Thác Bạt Phong không để ý vết thương, liên tục hôn người trong lòng: "Anh không sao, bảo bối đừng buồn, nhé?"
Lục Tuần mắt ngấn lệ, giọng mũi: "Anh đừng di chuyển nữa, máu chảy nhiều hơn đấy."
Thác Bạt Phong vỗ đùi: "Ngồi lên đây, bảo bối."
Ba Tháp và bảo tiêu phía trước giả vờ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Lục Tuần cúi đầu ngoan ngoãn ngồi lên đùi hắn. Thác Bạt Phong cười, Omega trong lòng mặt đỏ, chẳng còn vẻ bình tĩnh khi nổ súng.
Thác Bạt Phong cọ đỉnh đầu cậu: "Anh biết Tiểu Tuần của anh giỏi nhất."
Lục Tuần vùi mặt vào ngực hắn, giọng rầu rĩ: "Sau này em sẽ tự bảo vệ mình, không để anh vì em mà bị thương."
Alpha nâng mặt cậu, hôn môi mềm: "Lão công tự nguyện vì em, nhưng em tự bảo vệ được thì anh mới yên tâm."
Bác sĩ chi nhánh đã đợi ở biệt thự, nhanh chóng lấy đạn, băng vết thương cho Thác Bạt Phong.
Hắn dựa ngồi trên giường, Lục Tuần mắt đỏ hoe nhìn, nắm tay hắn. Alpha da dày thịt béo không thấy đau, nhưng xót khi thấy Omega đau lòng muốn khóc.
Khi mọi người ra ngoài, Thác Bạt Phong kéo cậu vào lòng. Lục Tuần bị kéo ngồi lên, kêu khẽ, chống giường giữ thăng bằng: "Anh Phong, đừng lộn xộn."
Thác Bạt Phong hôn tai trắng của cậu, tay sờ mông mềm, ấn cậu sát vào người, hơi thở phả vào tai: "Anh muốn em, bảo bối."
Lục Tuần đỏ mặt, cặc dưới mông cậu vừa to vừa cứng, chọc thẳng vào bụng. Cậu đè tay hắn, giọng nhỏ: "Em... để em làm... anh đừng động."
Alpha chưa kịp tiêu hóa món quà chủ động, Lục Tuần đã quỳ xuống, hai chân tạng qua hai bên hắn, cởi quần Thác Bạt.
Cặc thô to bật ra, đỏ tím căng tròn, bị đôi tay trắng nắm, vuốt lên xuống.
Thác Bạt Phong chỉ thấy dục vọng bùng cháy, nhìn Lục Tuần cúi mặt. Omega làm nghiêm túc, môi hồng nhạt mím nhẹ, mắt đẹp chăm chú nhìn cặc ra vào tay, lông mi dài khẽ rung.
"Hà..." Thác Bạt Phong thở gấp, chỉ nhìn mặt cậu đã muốn bắn.
Lục Tuần lùi lại, liếm môi, động tác mang chút dâm mị.
Rồi cậu cúi xuống, môi hồng mở, ngậm đầu cặc to.
"Hà... Bảo bối... Hừ..."
Miệng Lục Tuần ướt nóng, cậu đã quen việc này, mím má, lưỡi linh hoạt liếm khe đầu và lỗ tiểu. Thác Bạt Phong sướng đến tê đầu, nghĩ đến nai con chủ động bú cặc, đã đủ khiến máu nóng sôi. Huống chi tận mắt thấy Omega dịu đẹp nằm dưới, dùng đôi môi hồng phấn ngậm nhả cặc hắn.
"Bảo bối, xoay người lại, để anh sờ em."
Lục Tuần ngước nhìn, ánh mắt mịn màng, khiến cặc Alpha trướng thêm. Cậu nhả cặc, xoay người, mông đối diện Thác Bạt Phong.
Alpha dùng tay lành, cởi quần ngoài của Lục Tuần. Omega mặc quần lót xanh nhạt, ôm mông tròn.
Thác Bạt Phong ấn ngón tay vào giữa mông, lỗ đít dưới vải co lại, quần lót ướt một chấm. Omega lắc mông, hắn sờ xuống lồn, xoa môi thịt căng qua vải.
Dâm thủy chảy ướt quần lót. Lục Tuần ngậm cặc rên "Ư ư", eo sụp xuống tạo đường cong mê hoặc, mông càng trông đầy đặn.
Thác Bạt Phong móc mép quần lót kéo, lồn Omega dần lộ ra.
Lỗ đít hồng phấn co khít, nếp nhăn mấp máy. Lồn ướt nhẹp, dịch dâm dính đầy môi thịt đỏ, hột le cương ló ra, đỏ mọng như hạt san hô.
Thác Bạt Phong đút hai ngón vào lồn ướt, ngón cái xoa hột le. Ngón tay khều nhẹ, đút rút kéo theo thịt hồng mềm, run rẩy.
"Ư ư ư... Ư..." Omega ngậm cặc rên ngọt, lồn siết chặt ngón tay. Lồn Lục Tuần bị ngón tay đâm rạo rực, dịch dâm và thịt hồng bị kéo ra miệng lồn, miệng lồn ngoan ngoãn khép khi ngón tay đâm vào.
Ngón tay cong móc điểm nhạy, khoái cảm từ hột le và lồn hòa quyện. Lồn cậu bị ngón tay kích thích, thêm dịch tuyến từ cặc Alpha trong miệng, mang pheromone đậm, khiến cậu mềm nhũn, ưỡn mông cao đón ngón tay.
Ngón tay Thác Bạt Phong càng nhanh, lồn siết chặt hơn, thịt lồn kẹp mạnh, ngón tay móc điểm G rung mạnh.
"Ư ư ư! Ngh..."
Lục Tuần run bần bật, mông trắng gợn sóng thịt. Lồn kẹp ngón tay co giật, cặc nhỏ phun dịch, rồi lồn phun nước ngọt như vòi sen.
Lực phun mạnh, ngực Alpha ướt đẫm, dịch bắn cả lên mặt. Thác Bạt Phong liếm dịch dính môi, trong hương ngọt, cặc bắn tinh trong miệng Omega. Lục Tuần nuốt tinh mang pheromone đậm, như ngâm trong mùi Alpha, khiến lồn cậu nóng ran, thèm khát chứa thêm tinh.
⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.
Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro