Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 3

Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 3: Ngọt ngào thổ lộ, anh sói ôm tắm vòi sen phun nước vào lồn

Editor: Tiểu Tinh Thần

Nắng gắt và mưa, cánh đồng hoang vu hòa quyện rừng rậm, hơi thở giao thoa, Thác Bạt Phong hài lòng hít sâu vào cổ người trong lòng, ngửi pheromone của cậu dính mùi của hắn.

Lục Tuần toàn thân mềm nhũn, giữa hai chân ướt sũng, quần ướt cả mảng, vừa xấu hổ vừa lúng túng. Đi cưỡi ngựa tử tế mà gặp chuyện ngoài ý muốn thế này, cậu không dám nhìn Thác Bạt Phong.

Nhưng cậu vốn thầm thích Thác Bạt Phong, giờ càng ỷ lại vào Alpha đánh dấu tạm thời, chỉ muốn nép vào lòng hắn, chẳng muốn đứng dậy, huống chi chẳng có sức.

Thác Bạt Phong sao nỡ buông Omega của mình. Hắn lấy khăn giấy từ túi Lục Tuần, nhẹ nhàng lau sạch giữa hai chân trắng nõn, rồi giúp cậu mặc lại quần lót và quần cưỡi ngựa. Khi làm, chú nai con ngoan ngoãn để hắn sắp xếp, chỉ khi lau dâm dịch từ cao trào, hai chân cậu co rúm.

Quần áo cả hai đều bừa bộn, Lục Tuần cúi đầu, giọng khàn: "Anh Phong... Em... Em không còn sức..."

Thác Bạt Phong bế ngang cậu, để cậu ngồi nghiêng trên ngựa, rồi lên ôm cậu. Vừa đánh dấu tạm thời, hắn không muốn rời Lục Tuần một khắc, chẳng nỡ để cậu về nhà tối nay. Hắn nghĩ, nói với người trong lòng: "Tiểu Tuần, em cần nghỉ ngơi. Trại ngựa có làng du lịch, tối nay ở lại đây nhé?"

Lục Tuần tựa đầu vào vai hắn, gật nhẹ, "Ư" mềm mại, khiến hắn không kìm được ôm chặt hơn. Thác Bạt Phong gọi cho Lục Minh: "Tiểu Tuần vừa rơi vào kỳ động dục giả, người hơi khó chịu, tôi dẫn em ấy nghỉ ở khách sạn làng du lịch, để cậu ấy ở lại tối nay."

Lục Minh lo lắng: "Giờ em ấy thế nào?"

"Tôi đánh dấu tạm thời cho em ấy, phản ứng động dục đã hết, nhưng người không có sức, tôi dẫn cậu ấy ngủ một lát."

"Được, chuyện này lát tôi nói với ba, tối tôi cũng ở lại chỗ cậu."

"Ok, tôi gọi người mở phòng cho cậu."

Thác Bạt Phong ôm cậu vào phòng, mở nước ấm, tự tay rửa sạch cho Omega mềm oặt.

Lục Tuần vô lực, chỉ ngồi trong bồn tắm, để hắn tách hai chân, lau dịch giữa hai chân. Thác Bạt Phong tâm viên ý mã, không kìm được làm Omega mẫn cảm phun nước lần nữa. Lục Tuần khóc lóc xin tha mới được buông tha lồn chịu nhiều cao trào hôm nay.

Tắm sạch thơm tho, Thác Bạt Phong đặt cậu vào chăn ấm, rồi tự đi tắm.

Lục Tuần dù mệt, nhưng trong chăn lại không ngủ được, lăn lộn nghĩ về việc bị đánh dấu tạm thời. Lúc đó đầu óc cậu hỗn loạn, chẳng biết mình nói gì, chỉ nhớ cảm giác ngón tay Thác Bạt Phong đâm vào lồn, ngón trỏ đầy vết chai từ báng súng cọ thịt mềm bên trong, ngứa ngáy, lồn mẫn cảm nóng lên, cậu như tan chảy trên tay hắn. Anh Phong đánh dấu tạm thời, lẽ ra có thể đưa cậu đi bệnh viện, liệu có phải hắn cũng có chút ý với mình?

Hơn nữa, cậu nghe rõ Thác Bạt Phong gọi mình "bảo bối".

Cửa phòng tắm mở, Thác Bạt Phong mặc áo choàng tắm, lộ cơ ngực cường tráng, Lục Tuần cảm giác mặt nóng lên, vội nhắm mắt.

"Đừng giả vờ, anh thấy em mở to mắt." Giọng hắn mang ý cười.

Đôi mắt đẹp đành mở ra, đồng tử ướt át nhìn Thác Bạt Phong, hắn không kìm được vuốt má cậu hồng như đào.

"Bảo bối, em ghét anh đánh dấu em sao?"

Cậu trong chăn lắc đầu. Lần này cậu nghe rõ, anh Phong thật sự gọi "bảo bối".

"Vậy em thích không?"

Hắn cúi xuống, gương mặt anh tuấn phóng đại trước mắt Lục Tuần, mắt xanh lam nhìn sâu, như hồ không thấy đáy.

"Ừ? Bảo bối?" Bàn tay ấm áp luồn vào chăn nắm tay cậu, ngón tay vuốt lòng bàn tay.

Lục Tuần ngây ngốc gật đầu.

"Thế, em thích anh không?" Mặt cậu lộ ra ngoài chăn, ngơ ngác, đôi mắt nai nhìn hắn.

"Anh cũng rất thích, nhưng anh muốn không chỉ đánh dấu tạm thời."

"Anh rất thích em, bảo bối. Em thích anh không?" Thác Bạt Phong kéo tay trắng nõn ra, hôn nhẹ.

"Không trả lời, anh hôn môi em đấy."

Lục Tuần chưa kịp nói, môi đã bị ngậm, Thác Bạt Phong mút môi mềm, lưỡi trườn ra miêu tả hình môi, rồi tách khe môi, lướt qua răng.

Mắt xanh lam bao phủ Lục Tuần, tay mang vết chai vuốt má cậu, cậu chậm rãi nhắm mắt.

Lưỡi quấn nhau tách ra, giữa môi còn vương sợi chỉ bạc. Mũi cao Thác Bạt Phong chạm Lục Tuần, hơi thở phả lên môi: "Bảo bối, trả lời anh được không?"

"Anh..." Lục Tuần đầu óc rối bời, vừa vui sướng lâng lâng, vừa nhớ lời nghe ở phòng thay đồ. Cậu bĩu môi: "Chẳng phải anh sẽ.... với tiểu thư nhà Diêu..."

"Liên quan gì cô ta?" Thác Bạt Phong không ngờ lúc này lại nhắc đến Diêu Tử Kỳ.

"Cô ấy nói, hai bên phụ huynh gặp nhau rồi. Hơn nữa," môi đẹp bĩu ra, "Hai người có 85% độ tương thích."

Cậu tuôn hết: "Chú dì chắc rất hài lòng, độ tương thích cao thế, sau này sinh con sẽ ưu tú, với lại, AO độ tương thích cao trời sinh có sức hút mạnh."

Thác Bạt Phong nghe giọng cậu nghẹn ngào, dứt khoát ngậm môi bĩu, hôn đến khi mặt Omega đỏ bừng, thở hổn hển mới buông.

"Bảo bối, lần đó chỉ là mẹ cô ta gặp mẹ anh, có ý đó, nhưng ba mẹ anh không đồng ý. Độ tương thích dù cao anh cũng không cần, anh chỉ cần em. Hơn nữa," hắn kề tai cậu: "Anh chẳng cảm giác gì với cô ta, chỉ với em anh mới cứng."

Lục Tuần mặt đỏ rực, ôm cổ hắn, bị kéo ra khỏi chăn, ôm chặt vào lòng.

"Bảo bối, giải thích rõ rồi, em chưa trả lời câu hỏi của anh?" Vành tai mềm bị môi ngậm.

"Thích..." Đây là âm thanh dễ nghe nhất Thác Bạt Phong từng nghe.

Hắn vuốt eo thon của người trong lòng, lại hôn môi hồng nhuận.

Lục Tuần đỡ hơn, ngồi dựa trong lòng Thác Bạt Phong. Lục Minh lo cho em trai, đến xem.

"Thế nào, người khó chịu đâu không?"

Lục Tuần cười ngoan với anh trai: "Không sao, chỉ hơi mệt, nghỉ chút là ổn."

Thác Bạt Phong nói: "Lát nữa bác sĩ đến." Thấy Lục Minh muốn nói gì với em trai, hắn hôn Lục Tuần: "Anh ở phòng bên, anh đi thay đồ."

Lục Minh cười: "Ra ngoài thì ra đi, còn kích thích kẻ độc thân này."

"Chậm chạp, ghen tỵ cũng vô ích." Thác Bạt Phong cười nhạt, ra ngoài đóng cửa.

Lục Tuần nằm lại, Lục Minh xoa đầu cậu: "Em với A Phong, giờ xác định rồi?"

"Ừ." Lục Tuần ngượng kéo chăn cao, che mặt đỏ.

"Hôm nay chuyện gì? Sao lại có kỳ động dục giả?"

Lục Tuần nhìn vòng cổ trên tủ đầu giường: "Em cũng thấy lạ, rõ ràng đeo vòng cổ, nhưng không hiểu sao vẫn cảm nhận được pheromone của anh ấy. Hôm ở sân bay anh ấy đón em, em cũng ngửi được."

"Lát bác sĩ kiểm tra kỹ, anh lấy vòng đi kiểm tra. Dù sao hai đứa cũng đã đánh dấu tạm thời, mấy ngày này không cần vòng."

"Ừ."

"A Phong thích em, anh biết. Thế em có thích A Phong không?"

Lục Tuần gật đầu.

"Chuyện này anh nói trước với ba và cha, còn lại em tự nói nhé?" Lục Minh cười.

"Ừ..."

"Nếu cậu ta bắt nạt em, nhớ nói với anh." Lục Minh xoa tóc cậu.

Bác sĩ đến, Lục Minh ở lại. Bác sĩ kiểm tra Lục Tuần, xem vòng cổ, nói với ba người: "Tiểu thiếu gia không có vấn đề gì, tình trạng vô lực là phản ứng bình thường khi lần đầu trải qua động dục hoặc động dục giả, lát nữa sẽ ổn. Vòng cổ không có vấn đề, nhưng nên kiểm tra lại. Giả tính động dục dù đeo vòng có thể do vòng hỏng, hoặc Alpha kích động phóng pheromone quá nồng, khiến Omega trên 80% độ tương thích động dục. Hoặc, độ tương thích của hai người còn cao hơn. Thế giới từng có cặp AO đạt 97%, Omega đeo vòng nhưng vẫn bị dẫn dắt bởi pheromone nồng của Alpha, gây ra kỳ động dục giả."

"Tiểu thiếu gia chưa đăng ký pheromone đúng không?"

"Cậu ấy vừa qua kỳ trưởng thành thì khai giảng, mới tốt nghiệp về nước, chưa kịp đăng ký." Lục Minh nói.

"Khi đăng ký sẽ kiểm tra kỹ hơn. Nếu là trường hợp sau, rất đáng kinh ngạc, độ tương thích trên 90% trên thế giới chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay."

Thác Bạt Phong nắm tay Lục Tuần: "Vài ngày nữa anh đi với em."

Lục Tuần không có vấn đề, bác sĩ rời đi. Lục Minh lấy vòng cổ đi, lát sau quay lại: "Mấy người kia nghe chỗ này có làng du lịch, cũng đặt phòng. Chu Dự Kiệt rủ tối nay ăn BBQ. Họ muốn đi khu ăn chơi của chỗ này."

Thác Bạt Phong cười lạnh: "Không nhịn được à."

"Diêu Hành Thuyền và em gái ở lại, nhắm vào cậu, đào hoa không ít nhỉ." Lục Minh nửa đùa nhìn hắn, liếc em trai.

Thác Bạt Phong châm xì gà: "Diêu Hành Thuyền chẳng có bản lĩnh, nhưng tham vọng không nhỏ."

"Cậu tra được gì gần đây?"

"Họ lén liên hệ với hội Đông Hòa."

Lục Minh cười lạnh: "Hóa ra muốn dựa vào hội Đông Hòa để buôn ma túy."

"Sòng bạc dưới tay hắn bị niêm phong mấy cái, ở Đông Nam Á lại bị bang nhà họ Nguyễn làm ngã đau, giờ chó cùng rứt giậu."

Lục Minh nói: "Cậu bồi Tiểu Tuần đi, tối dẫn cậu ấy xuống ăn BBQ. Tôi đi thay đồ."

Nội dung thêm:

Thác Bạt Phong cởi quần Lục Tuần, kéo quần lót trắng tinh, cu hồng phấn rũ giữa hai chân, hắn không kìm được vuốt, Lục Tuần run lên muốn kẹp chân, nhưng chẳng có sức.

Cơ thể trần truồng đặt vào bồn tắm, Thác Bạt Phong một tay đỡ cậu, một tay xoa sữa tắm lên da thịt mềm. Sờ soạng xong, hắn mở vòi sen rửa, nhưng khi xả vào lồn dưới thân, Lục Tuần khẽ kêu, hai chân run. Thác Bạt Phong bế cậu dựa vào mình, ngồi cạnh bồn, cẩn thận xả cặc giữa hai chân.

"Ư... A... Đừng... Đừng..."

"Ngoan, rửa sạch cho em."

Lục Tuần run trong lòng hắn, mềm nhũn bám áo hắn. Dòng nước vòi sen phun giữa hai chân, cặc hồng dựng lên, Thác Bạt Phong nhắm vòi vào dưới cặc, dòng nước mạnh xả lồn và lỗ đít.

"A... Đừng... Đừng... Sạch rồi..."

Dòng nước kích thích lồn mẫn cảm, hột le sưng đỏ bị nước phun trúng, thần kinh dày đặc không chịu nổi kích thích liên tục, run lên dưới dòng nước, truyền đến từng đợt khoái cảm tê dại.

"Ư ư... Tha... Tha... Không được... Em..."

Lục Tuần muốn khép chân nhưng vô lực, chỉ mềm nhũn trong lòng Thác Bạt Phong. Bộ phận sinh dục hồng phấn run rẩy, lồn và lỗ đít co rút, lộ thịt đỏ bên trong, bị nước phun vô tình. Hắn ôm eo trắng mịn, hôn cổ cậu.

Từ góc Thác Bạt Phong, không thấy lồn cậu, chỉ thấy cặc hồng run rẩy bắn dịch tuyến. Cổ trắng ngửa ra, đùi run không ngừng, từ lồn phun hai dòng nước xối lên vòi sen, thậm chí bắn lên tay hắn cầm vòi.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro