Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 5

Phiên Ngoại Hắc Đạo [ABO] 5: Kiểm tra độ tương thích, 69, cao trào uống tinh

Editor: Tiểu Tinh Thần

Lục Tuần rũ hai đùi xuống, để lộ lồn giữa hai chân dính đầy tinh dịch trắng đục, co rút từng nhịp, từ bộ phận sinh dục đến ngực cậu đỏ ửng như hoa đào. Hai núm vú hồng theo nhịp thở phập phồng. Sau cao trào, đôi mắt cậu long lanh, môi bĩu mềm mại, giang tay muốn Alpha ôm. Thác Bạt Phong nằm xuống cạnh cậu, ôm Omega trần truồng vào lòng, vuốt ve eo mềm và mông tròn.

Omega của hắn hồi nhỏ đã mềm mại, khiến người ta muốn cắn má cậu. Giờ lớn lên, trước người ngoài cậu thanh lịch thoát tục, trên giường lại quyến rũ không ngờ, đúng là vưu vật trời sinh.

Lục Tuần nép vào lòng hắn, vô tư đặt một chân lên eo Alpha, tay trắng mịn sờ ngực hắn, tò mò vuốt cơ ngực săn chắc phập phồng theo nhịp thở, rồi thò lên hôn từng cái như cún con.

Thác Bạt Phong không kìm nổi, lật người đè Omega không biết sống chết xuống dưới, nắm tay nghịch ngợm: "Còn quậy, anh làm em luôn đấy."

"Thì anh làm đi." Lục Tuần ngượng, Omega vốn chẳng kháng cự nổi Alpha của mình, cậu tự nhiên muốn kết hợp thật sự với Thác Bạt Phong.

Thác Bạt Phong bị cậu khơi dục, thở nặng, bóp eo cậu: "Ngoan, mai anh đưa em về nhà, ít nhất phải được các chú đồng ý, nếu không là không tôn trọng em."

"Ừ." Lục Tuần ôm cổ hắn, vừa chờ mong vừa vui.

Lục Tuần, Lục Minh, Thác Bạt Phong vừa vào nhà, Bạch Sương nhìn hắn đầy ý vị, vẫy tay với con trai út: "Bảo bối, lên lầu thay quần áo, nhăn hết rồi."

Lục Linh cười, nói với Thác Bạt Phong: "A Phong, vào thư phòng uống trà." Thác Bạt Phong gật đầu, theo vào.

Lục Tuần liếc hướng thư phòng, Bạch Sương xoa tóc cậu, cười: "Đừng lo." Cậu đành theo cha lên lầu.

Vào phòng, Lục Tuần mở lời: "Cha, con..."

Bạch Sương cười: "Con với A Phong yêu nhau?"

Lục Tuần ngượng nhưng gật đầu chắc chắn, làm nũng ôm cha. Bạch Sương cưng chiều ngoắc mũi cậu: "Mọi người đã sớm thấy hai đứa thích nhau."

"A? Mọi người?"

"Ừ, cả chú Thác Bạt và dì Đồ," Bạch Sương vỗ sofa gọi cậu ngồi: "Dì Đồ bảo từ lúc con đi du học, A Phong chỉ vui khi con về."

"Thật không?" Lục Tuần thấy ngọt ngào.

Bạch Sương cười nhìn cậu: "A Phong là người bọn cha hiểu rõ, có khả năng che chở con. Ba và cha yên tâm về cậu ấy. Với gia đình mình, bọn cha không yên tâm gả con cho Alpha ngoài kia. Bọn cha chỉ mong con vui vẻ."

"Ừ, anh Phong tốt với con lắm." Lục Tuần tựa đầu lên vai cha.

"Chiều hôm qua chiều có chuyện gì?"

Lục Tuần đỏ mặt kể lại chuyện hôm qua. Bạch Sương nhớ lần trước cậu giặt drap, trầm ngâm: "Chiều cha đưa con đi đăng ký pheromone và kiểm tra. Bệnh viện cậu cả có tư cách làm."

Hắn xoa tóc cậu: "Dì Lan nấu chè, thay quần áo rồi xuống ăn."

Lục Tuần thay đồ trắng ở nhà, xuống lầu gặp Thác Bạt Phong và Lục Linh từ thư phòng ra, gọi "Ba" rồi lén nhìn Thác Bạt Phong.

Hắn ôm vai cậu: "Mệt không, sao không nghỉ trên lầu?"

Lục Tuần lắc đầu: "Không mệt, dì Lan làm chè, anh Phong ăn đi." Lục Linh nói: "Hai đứa ăn đi, sáng nay cha con kêu dì Lan chuẩn bị riêng cho con."

Thác Bạt Phong thấy Lục Tuần vừa cầm chén vừa nhìn hắn bằng mắt long lanh, cười buông chén: "Bảo bối muốn hỏi ba nói gì với anh?"

Lục Tuần gật đầu.

Thác Bạt Phong ngoắc tay, ý bảo cậu lại gần. Cậu ngoan dựa tới, bị hắn hôn má: "Ba nói giao em cho anh, ông yên tâm lắm. Anh nói muốn đưa em đi đăng ký kết hôn, ông đồng ý."

---

Thác Bạt Phong cùng Lục Tuần, Bạch Sương đợi ở văn phòng viện trưởng bệnh viện. Cậu cả Liêu Hàn bước vào, tháo khẩu trang, đặt tờ kết quả kiểm tra trước mặt ba người: "Tôi so sánh thông tin pheromone của A Phong trong hệ thống với Tiểu Tuần, kết quả" Ông chỉ dòng cuối: "Độ tương thích của hai đứa là 100%."

Lục Tuần và Thác Bạt Phong ngẩn người. Họ nghĩ có thể 95% hoặc cao hơn, nhưng không ngờ 100%.

"100%?" Bạch Sương nhìn con trai út, kinh ngạc.

Liêu Hàn gật đầu, giọng trầm nhưng khó giấu kích động: "Đúng vậy, trường hợp này lịch sử chỉ ghi lại lẻ tẻ, gần như là truyền thuyết, không đủ làm cơ sở nghiên cứu. Nhưng ghi chép đều nhắc, Alpha và Omega có độ tương thích 100% là định mệnh, có sức hút không cưỡng nổi, yêu nhau cuồng nhiệt, tâm linh tương thông, cùng sống cùng chết. Gần trăm năm trước mới có trường hợp được ghi rõ, nhưng lúc đó nghiên cứu pheromone còn lạc hậu, chưa có đăng ký kiểm tra. Cặp đó đã có bạn lữ riêng." Hắn ngừng, giọng trầm: "Nhưng gặp nhau, họ không kìm được yêu nhau, không thể không đến gần. Omega đã bị đánh dấu, áp lực đạo đức và nội tâm lớn, gây đau khổ cho cả hai. Cuối cùng Omega tự sát, Alpha qua đời không lâu sau đó, không rõ nguyên nhân."

Hắn đổi giọng: "Nhưng Tiểu Tuần và A Phong khác, hai đứa từ nhỏ đã bên nhau." Ông lấy một cuốn sách từ kệ, lật đến một trang: "Vòng cổ Tiểu Tuần kiểm tra là hoàn hảo, nhưng với AO 100% tương thích, hiếm đến mức chưa từng thử nghiệm kể từ khi phát minh vòng cổ, nên vòng của Tiểu Tuần có thể vô dụng. Có lẽ không thể ngăn ảnh hưởng giữa hai đứa. Điều này cần chú ý—"

Lục Tuần đang sững sờ vì câu chuyện cặp AO, giờ phải tập trung nghe. Liêu Hàn tiếp: "Với độ tương thích cao thế, hành động thân mật nhỏ giữa A và O chưa đánh dấu sẽ gây phản ứng pheromone mạnh, dẫn đến Omega rơi vào kỳ động dục giả, Alpha cũng bị động dục. A Phong đánh dấu tạm thời là đúng, kỳ động dục giả rất có hại cho cơ thể Omega, mà nếu Alpha động dục đánh dấu hoàn toàn khi Omega không trong kỳ động dục, tử cung Omega sẽ bị tổn thương. Nên trước kỳ động dục của Tiểu Tuần, đừng để đánh dấu tạm thời biến mất."

Ông uống nước, hắng giọng, nhíu mày: "Vì độ tương thích quá cao, kỳ động dục của Tiểu Tuần có thể đến sớm, thậm chí chu kỳ ngắn lại."

Bạch Sương gật đầu: "Cảm ơn, anh. Đăng ký pheromone cho Tiểu Tuần nhờ anh làm luôn, giữ bí mật nhé."

Liêu Hàn cười: "Tất nhiên, tôi hiểu. Rừng sau mưa và sa mạc nắng cháy là pheromone hiếm, hai đứa đúng là trời sinh một cặp."

Thác Bạt Phong ôm chặt eo Lục Tuần, cảm ơn Liêu Hàn, đưa cậu và Bạch Sương về. Lục Tuần suốt đường tựa đầu vào vai hắn, dính chặt. Thác Bạt Phong nghĩ cậu buồn vì chuyện cặp AO, ôm cậu, vuốt tay Omega.

Lục Linh và Lục Minh biết kết quả kiểm tra, kinh ngạc vì độ tương thích cao. Lục Minh nói: "Tưởng là chuyện hoang đường, ai ngờ bên cạnh mình lại có trường hợp thật."

Tối, dì Lan nấu bàn ăn lớn, Thác Bạt Phong ở lại ăn. Hắn gọi cho Đồ Cẩn và Thác Bạt Mộ kể chuyện kiểm tra. Đồ Cẩn vui mừng: "Con với Tiểu Tuần là duyên trời! Chú Lục đồng ý chưa? Mai mẹ với ba mày qua!"

Ăn xong, Lục Tuần không muốn hắn đi, nép vào lòng hắn trên sofa, khiến Lục Minh ngứa mắt: "Tiểu Tuần, hôm nay bị gì thế?"

Lục Tuần lắc đầu, Thác Bạt Phong cười với Lục Minh: "Chắc hôm nay nghe chuyện buồn." Hắn kể lại chuyện cặp AO 100% của Liêu Hàn.

Lục Minh cảm khái: "Vậy thì định mệnh chưa chắc là tốt." Hắn xoa tóc Lục Tuần: "Tiểu ngốc, đó là trăm năm trước, em với A Phong chắc chắn không vậy."

Lục Tuần gật, cọ ngực Thác Bạt Phong: "Anh Phong, tối ở lại với em nhé."

Thác Bạt Phong vốn không nỡ rời, sao từ chối Omega làm nũng: "Được, tối anh ngủ với em."

Ngoài sân phơi phòng Lục Tuần có bàn đu dây, Thác Bạt Phong ôm cậu ngồi, nhẹ đung đưa. Đêm lạnh, nhưng nhiệt độ cơ thể Alpha giữ cậu ấm.

Hắn sờ eo mềm: "Sao thế bảo bối? Có tâm sự?"

Lục Tuần nghịch cúc áo hắn: "Anh Phong, nếu độ tương thích của mình chưa tới 60%, anh có thích em không?"

Thác Bạt Phong hiểu cậu lo gì, hôn người trong lòng: "Sợ anh thích em chỉ vì độ tương thích?"

Lục Tuần nắm cổ áo, rúc vào lòng Alpha, vành mắt đỏ. Như trước đây cậu sợ Diêu Tử Kỳ với độ tương thích cao làm Thác Bạt Phong thích cô, độ tương thích ảnh hưởng lớn đến AO. Trước kia cậu mong độ tương thích với Thác Bạt Phong cao hơn Diêu Tử Kỳ, nhưng biết là 100%, lại mong hắn không yêu vì độ tương thích. Cậu tham lam, muốn tất cả. Chuyện cặp AO của dì cả làm cậu lo lắng, dù đã có người yêu, gặp người 100% tương thích vẫn không kìm được yêu. Sức hút này đáng sợ, khiến cậu mất tự tin.

Thác Bạt Phong siết ôm: "Bảo bối, em thích anh từ khi nào?"

"Ư... Không nhớ rõ... Chắc lâu lắm rồi..."

Cậu ôm ngực rộng của Alpha, không nhớ từ khi nào cảm xúc với Thác Bạt Phong vượt qua tình anh em, bạn bè. Khi cậu hiểu khái niệm "thích", "yêu", người đó đã là Thác Bạt Phong.

"Anh cũng không nhớ từ khi nào thích em, nhưng sớm lắm. Nhớ lần em suýt bị bắt cóc trước khi tốt nghiệp tiểu học không?"

"Ừ. Anh tìm được em."

Hồi đó Lục Tuần học tiểu học, Thác Bạt Phong và Lục Minh học sơ trung, mỗi ngày đón cậu rồi về nhà. Một hôm Lục Tuần tan sớm, nhắn hai anh sẽ đợi ở cổng trường, nhưng khi Thác Bạt Phong và Lục Minh đến, cậu mất tích. Tài xế và bảo vệ cũng không thấy tiểu thiếu gia. Hai người hoảng, gọi người lớn, rồi bỏ bảo vệ tự tìm.

Thác Bạt Phong hóa sói ở chỗ vắng, cùng Lục Minh lần theo mùi Lục Tuần, đêm khuya tìm được cậu ở bãi đất hoang ven cao tốc.

Kẻ bắt cóc không phải kẻ thù của Lục Linh, mà là bọn buôn người, thấy cậu đẹp, thừa lúc đông đúc kéo cậu lên xe. Xe hỏng trên cao tốc, một tên xuống sửa, kẻ trói cậu lơ là, cột lỏng lẻo, Lục Tuần thông minh tự cởi trói, trốn khi tên canh lơ là. Hóa nai con núp trong bụi cỏ, chạy dọc cao tốc, mệt vẫn không dám dừng.

Thấy hai anh, chú nai dũng cảm khóc òa. Thác Bạt Phong đau lòng, để cậu cưỡi trên lưng về.

"Khi tìm em, anh sợ lắm, sợ em bị kẻ thù của chú Lục bắt, sợ chúng làm gì em, nghĩ thôi đã phát điên. Tìm được em, anh quyết không bao giờ rời xa em, sẽ bảo vệ chú nai con cả đời, dù em là Omega, Alpha hay Beta."

Thác Bạt Phong nâng cằm tinh xảo của Lục Tuần, hôn lên mắt: "Bảo bối, từ trước khi em phân hóa, anh đã yêu em, chỉ có thể là em. Giữa chúng ta không chỉ là độ tương thích, mà là bao năm bên nhau, đúng không?"

"Ừ." Lục Tuần hít mũi, ôm chặt hắn. Dù là yêu hay độ tương thích, nếu định mệnh để họ bên nhau, cậu tuyệt không buông tay.

Thác Bạt Phong tắm xong, ngồi lên giường, Omega thơm tho chui vào lòng hắn. Cọ xát làm dây áo ngủ tơ trắng tuột, da thịt trần dán nhau, cả hai động tình.

Lục Tuần ngồi trên người hắn, tay trắng vuốt cơ bắp săn chắc, thân thể như thần Olympus, toát ra mị lực nam tính. Trên người hắn có vài vết sẹo nhạt từ huấn luyện và tranh đấu, là huy chương sức mạnh. Cậu tò mò sờ cơ bụng rõ ràng, rồi bóp bụng mềm trắng của mình.

Thác Bạt Phong bật cười: "Bảo bối, em đáng yêu quá." Hắn cười, ngực rung.

"Ư... Đừng nhúc nhích..." Lục Tuần mím môi, ngón tay trượt xuống, lôi cặc to từ quần ngủ ra, thân cặc đỏ tím, gân xanh quấn, nóng bỏng.

Lục Tuần sờ, lồn như bị thứ đó đâm vào, bắt đầu lên men. Cậu liếm môi, cúi xuống ngậm đầu khấc to.

Thác Bạt Phong giật mình, không ngờ Lục Tuần khẩu giao, khoái cảm mạnh khiến eo hắn tê. Mỹ nhân yêu dấu ngậm cặc hắn, cảnh này là giấc mơ của mọi Alpha. Hơn nữa, Lục Tuần cúi xuống, ngồi trên cẳng chân hắn, dưới áo ngủ không mặc gì, lồn mềm cọ chân hắn.

Hắn ngồi dậy, sờ mông Lục Tuần: "Xoay người, bảo bối, anh muốn liếm lồn em."

Lục Tuần kéo áo ngủ lên hông, xoay lưng về phía hắn, mông tròn đưa tới trước mắt. Lồn giữa đùi co rút, ướt át lấp lánh.

Thác Bạt Phong dùng ngón cái tách môi lồn, lưỡi chui vào thịt ướt đỏ, lướt qua mị thịt ngứa, tách nếp gấp. Omega ngậm cặc rên, muốn nâng mông, nhưng bị hắn nắm chặt mông, mặt chôn giữa khe mông, liếm lồn say mê.

"Ư!..."

Cặc trong miệng nóng bỏng, càng to lên, Lục Tuần không ngậm hết, chỉ nuốt phần đầu. Đầu khấc to đâm khoang miệng mềm, lưỡi nếm dịch từ lỗ chuông, mùi pheromone Alpha làm lồn cậu ngứa, dâm thủy chảy, cặc nhỏ cọ ngực Thác Bạt Phong.

Hắn xoa mông trắng mềm, xúc cảm như cánh hoa. Động tác kéo lồn đang bị lưỡi địt, lỗ lồn mở rồi khép, co rút, dâm thủy ngọt trào vào miệng Alpha.

Lưỡi linh hoạt quấn mẫn cảm trong lồn, tìm điểm nhạy, cọ qua một chỗ, Lục Tuần hừ, mông run mạnh, lồn ướt co chặt, kẹp lưỡi hắn, phun dâm thủy, cặc nhỏ run, bắn dịch tuyến lên ngực trần hắn.

Lồn run vài lần, cánh hoa mở, dâm thủy ngọt phun, bị môi lưỡi ở lỗ lồn hứng trọn. Lục Tuần một tay nắm cặc Thác Bạt Phong, tay kia đè bụng dưới trướng, nhiệt ý dồn xuống lỗ lồn, bị Alpha chơi đến phun nước không ngừng, lồn bắn dâm thủy vào miệng hắn.

"Ư ư ư..." Eo cậu nhũn, mông gần ngồi lên mặt Thác Bạt Phong, hắn đè mông ép xuống, lưỡi đâm sâu hơn.

Lưỡi liên tục đâm, tìm hoa tâm, hột le giữa môi lồn phình, lồi ra, đỏ rực run. Lục Tuần che bụng, chỗ đó chua tê, gần mất kiểm soát. Miệng vô thức mút chặt cặc to, ép ra pheromone Alpha cho cậu liếm.

Miệng Thác Bạt Phong đầy dâm thủy ngọt và pheromone Omega, làm cặc hắn trướng to, chú nai chăm chỉ ngậm, hắn thỏa mãn, sắp cao trào.

"Bảo bối, nhả ra." Hắn muốn cậu nhả cặc, nhưng Omega không buông, còn mút thêm, Thác Bạt Phong không kìm nổi, lỗ chuông mở, tinh dịch mang pheromone bắn vào miệng Lục Tuần.

Hắn kéo cậu lại, môi hồng Lục Tuần còn dính tinh dịch trắng, cậu liếm môi, quyến rũ. Alpha ôm chặt, hôn mạnh môi mềm, mùi pheromone hòa quyện giữa môi răng.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro