Phiên Ngoại [tương lai] 9

Phiên Ngoại [tương lai] 9: Phun sữa nuôi chồng, bụng bầu bị liếm lồn, cao trào liên tục, đút dâm thủy cho anh sói

Editor: Tiểu Tinh Thần

Xét đến việc Lục Tuần còn một học kỳ nữa, hai người ở lại trang viên thêm hai tuần, rồi Thác Bạt Phong đưa cậu dọn đến một biệt thự nhỏ gần học viện nghệ thuật, tiện cho việc đi học sau này.

Họ bắt đầu cuộc sống chung. Đồ Cẩn và Bạch Sương, cha mẹ của hai người, cử người đến nấu ăn và dọn dẹp, thường xuyên ghé thăm Lục Tuần, mang theo đủ món ngon để nuôi cậu.

Nhưng chẳng bao lâu, Lục Tuần bắt đầu có dấu hiệu ốm nghén, ăn ngon cũng không nuốt nổi. Nhìn cậu sáng nào cũng nôn đến mắt đỏ hoe, ăn không ngon, gầy đi trông thấy, Thác Bạt Phong xót xa không chịu nổi. Lục Tuần tuy cao, nhưng vốn dĩ mảnh mai, giờ áo ngủ lộ cổ tay và mắt cá càng thêm nhỏ nhắn, khiến Thác Bạt Phong lo lắng muốn ôm cậu vào lòng che chở mãi mãi.

Khi mang thai được năm tháng, bụng cậu dưới áo khoác đã lấp ló lộ ra. Mấy người bạn thân của cậu khi biết chuyện, đều chúc mừng. Nhưng trường học đông người, không ít kẻ đoán cậu mang thai. Lục Tuần tính tình ôn hòa, hòa hợp với hầu hết mọi người.

Nhưng vẫn có những kẻ ghen tị.

Lục Tuần vừa mở thiết bị cá nhân trong giờ nghỉ, liền thấy một hình ảnh chói mắt: hôm qua cậu và Thác Bạt Phong đi dạo phố, cậu mặc áo lông trắng rộng thùng thình, nhưng vẫn lộ bụng hơi nhô. Thác Bạt Phong cao lớn ôm cậu trong lòng, tay kia xách hai túi đồ, cả hai đang trò chuyện.

Tiếp theo là loạt bài báo với đủ loại tiêu đề, như "Lục Tuần nhờ con mà thành Thái tử phi tương lai?", "Tiểu sử thăng tiến của Lục Tuần". Cậu tùy ý mở một bài, bình luận bên dưới đã lên đến vài triệu, nội dung lại chẳng liên quan gì đến bài báo.

"Aaaa, thật sự mang thai sao?!"

"Hoàng thái tử về chưa được mấy tháng mà đã làm mỹ nhân Lục mang thai! Chắc chắn ngày nào cũng XXOO*※#$..."

"A... Tui muốn biết tên bé con! Chắc chắn siêu! Đặc! Biệt! Đáng! Yêu!"

"Tui gato ghê, mang thai mà dáng với da vẫn đẹp thế... Đôi chân vừa thon vừa dài..."

"Gâu gâu gâu, Thái tử điện hạ sủng quá... Nhìn ánh mắt anh ấy kìa!"

"A, thảo nào đính hôn nhanh thế, hóa ra là nhờ con..."

"Bạn trên lầu miệng thối tự đi mà hôi, hai người họ yêu nhau lắm, bạn có ghen cũng chẳng ai thèm."

Thác Bạt Phong thấy mà tức điên, nhưng vừa liên lạc với bộ phận tin tức hoàng gia, họ cho biết hoàng đế đã rất giận và sẽ đích thân xử lý.

Thác Bạt Phong nguôi giận phần nào, thấy gần đến giờ tan học, quyết định đi đón cậu.

Gần tan học, Lục Tuần đang thu dọn đồ, nghe hai cô gái phía sau kêu khẽ, không giấu nổi phấn khích: "Nhìn kìa, Hoàng thái tử điện hạ, ở cửa lớp!"

Lục Tuần ngạc nhiên, quay lại thấy Thác Bạt Phong đứng ở cửa sau, mỉm cười nhìn cậu.

Hai cô gái vẫn thì thầm: "Ngày nào cũng đón mỹ nhân Lục, yêu nhau quá trời!"

"Đúng thế, mỹ nhân mang thai, chắc chắn phải bảo vệ kỹ càng, hihi."

"Thái tử cười mà mê, nhìn mỹ nhân đỏ mặt kìa."

Lục Tuần ngồi gần cuối lớp, Thác Bạt Phong thừa lúc giáo sư không để ý, lẻn vào ngồi cạnh, giúp cậu thu dọn, tay nhẹ nhàng sờ bụng bầu dưới áo, hỏi nhỏ: "Bé con hôm nay ngoan không, có quấy em không?"

Lục Tuần đỏ tai, đặt tay lên tay hắn, lắc đầu.

Chuông tan học vang, giáo sư và bạn học chào tạm biệt. Thác Bạt Phong xách cặp cho cậu, cẩn thận đỡ cậu đứng lên như thể cậu là đứa trẻ không biết đi. Hai cô gái phía sau cố nén tiếng hét nhỏ. Nhiều người chú ý Thác Bạt Phong, thì thầm to nhỏ.

Thác Bạt Phong chẳng quan tâm ánh mắt người khác, ôm cậu rời lớp.

Bữa tối, trên TV, hoàng đế nghiêm túc đáp trả vụ việc, tuyên bố hoàng gia sẽ kiện các truyền thông vu khống, thông báo Lục Tuần là Thái tử phi, đồng thời công bố tin vui cậu mang thai.

Mạng xã hội bùng nổ.

"Aaaa, mỹ nhân Lục thật sự mang thai!!"

"Hoàng thái tử đúng là người tàn nhẫn... Chưa cưới đã không kìm được yêu thương mỹ nhân đến mang thai... Respect."

"Hihi, nai con đẹp thế, dáng ngon thế, ai kìm được..."

Trong phòng tắm hơi nước nghi ngút, Thác Bạt Phong ôm Lục Tuần từ bồn tắm ra, đặt lên khăn lông lớn trải trên giường, lau khô nước trên người. Bụng năm tháng nhô tròn trịa, trắng tuyết, khiến lòng Thác Bạt Phong mềm nhũn.

Hắn nhẹ nhàng lau bụng tròn và vú mềm. Ngực Lục Tuần sau lần phát dục thứ hai khi mang thai không còn phẳng như trước, nhô lên một đường cong đáng yêu, không đầy đặn như con gái, mà nhỏ xinh. Thác Bạt Phong thấy yêu không chịu nổi, núm vú to gấp đôi, nhếch lên. Khăn vừa chạm núm vú, Lục Tuần run người, giữ tay hắn: "Ô... Anh Phong... Em lại..."

Núm vú hồng phấn hơi sưng, lỗ nhũ rỉ sữa trắng ngà. Thác Bạt Phong biết cậu lại trướng sữa. Lưỡng tính có khả năng sinh dục mạnh, cơ thể tiết nhiều sữa cho con. Từ khi mang thai, Lục Tuần thường xuyên trướng vú, gần đây càng hay trướng sữa, luôn muốn anh Phong xoa vú, hút sữa ra mới thoải mái.

Hắn hôn gò má hồng: "Anh hút cho em." Sợ cậu lạnh, hắn mặc áo ngủ cho cậu, chỉ hở vú nhỏ. Hắ nâng vú trắng, nhẹ nhàng ấn, giảm trướng đau. Lục Tuần rên khe khẽ.

"Ư... Thoải mái... Ư!" Núm vú hồng bị ngậm vào miệng, lưỡi liếm thịt tròn căng và quầng vú. Lực mút ở núm vú làm Lục Tuần rên cao hơn, lỗ nhũ mở, chảy sữa.

Thác Bạt Phong thưởng thức sữa ngọt nồng của nai con, một tay xoa vú nhỏ ép ra nhiều sữa hơn, tay kia ôm eo cậu. Eo cậu khi mang thai không còn thon như trước, nhưng da vẫn mịn màng. Hắn mê mẩn xúc cảm, vuốt ve, tay dần trượt xuống mông tròn.

Lục Tuần mang thai vẫn mảnh mai, chỉ vú và mông đầy đặn, vỗ nhẹ như pudding rung rẩy, xúc cảm tuyệt hảo, Thác Bạt Phong xoa bóp không buông. Lục Tuần nhũn người, rên nhỏ, ngả ra sau.

Thác Bạt Phong để cậu tựa đầu giường, lót gối dày sau lưng. Vú được hút hết sữa đã dễ chịu hơn, Lục Tuần đáng thương ưỡn người, kéo tay hắn sờ vú kia: "Bên này nữa..."

"Đừng vội, bảo bối..."

Vú tròn bị Thác Bạt Phong nâng niu, hôn môi, lỗ nhũ co giãn, sữa chảy ra bị lưỡi cuốn đi, ngọt ngào như mùi cơ thể cậu thời gian này.

"Ư... Ô..." Khi sữa trướng được hút ra, ngực cậu dễ chịu hơn. Mang thai con trong bụng, mà ba của con đang ngậm vú cậu, hút sữa mang thai, lòng Lục Tuần tràn ngập tình yêu. Cậu ôm gáy Thác Bạt Phong, ưỡn ngực đưa vú vào miệng hắn.

Núm vú được hút thoải mái, run lên, bị lưỡi thô ráp cọ, cảm giác tê dại lan từ vú khắp người. Lưỡi hắn trêu chọc lỗ nhũ, như dòng điện chạy qua. Lục Tuần run giọng kêu, kẹp chặt chân.

Thác Bạt Phong ngẩng lên, hôn môi đỏ mọng. Lục Tuần nếm được sữa mình còn sót trong miệng hắn, mặt càng đỏ. Hắn cướp dâm thủy trong miệng cậu, quấn lưỡi chơi đùa, rồi buông nai con mắt mê ly.

"Bảo bối mang thai vất vả, ăn không ngon, ngủ không yên, trướng sữa còn đau" hắn cởi áo ngủ lộ bụng năm tháng, vuốt ve bụng tròn, hôn từng cái nóng bỏng, "Cảm ơn em, bảo bối."

"Ô..." Mắt Lục Tuần ngập nước, sờ mặt hắn: "Dù vất vả em cũng muốn, anh Phong, có con với anh, em vui lắm."

Thác Bạt Phong động tình ngậm môi cậu, tay vuốt bụng tròn, trêu rốn nhô, bụng mang thai vốn nhạy cảm, bị cha của con vuốt, lồn Lục Tuần nóng ngứa. Mang thai, hắn chỉ cần chạm vài cái là cậu ướt, chỉ muốn dính anh Phong.

Thấy cậu kẹp chân, Thác Bạt Phong biết bảo bối nhạy cảm muốn. Hắn cởi quần ngủ, lộ mông trong quần lót trắng, giữa đùi đã ướt một mảng.

Hắn tách chân cậu, áp mũi ngửi, mê mẩn mùi ngọt ngào khi cậu động tình.

Hắn ngửi hạ thể cậu, còn hơn cả sờ trực tiếp, làm cậu xấu hổ. Lục Tuần bị ngửi lâu, chân run, mảng ướt trên quần lót lan rộng, cậu nức nở đẩy vai hắn: "Ư... Đừng ngửi... Anh Phong..."

Thác Bạt Phong cười, cởi quần lót: "Tiểu Tuần ngọt ngào cả người... Sữa ngọt..." Ngón tay sờ môi lồn ướt: "Chỗ này cũng ngọt."

Hắn nhìn lồn ướt át co bóp: "Tiểu Tuần vừa cho anh uống sữa, giờ cho anh uống nước chỗ này nhé." Anh liếm môi, ngậm môi lồn hơi sưng khi mang thai.

"A!" Mông Lục Tuần run, hạ thể ướt nóng bị môi mềm bao lấy, hắn hôn môi lồn, hạ thể cậu nóng lên, lồn phun dòng nước ấm, bị lưỡi hắn cuốn, nuốt xuống.

Môi lồn nhạy cảm giật giật, mở ra kẹp lưỡi hắn, bị lưỡi linh hoạt trêu chọc, sưng to hơn.

Bụng bầu làm Lục Tuần không thấy lồn, chỉ cảm nhận lưỡi nóng ướt của Thác Bạt Phong liếm mở môi lồn, chui vào lỗ lồn khép mở, khuấy thịt lồn, lưỡi vẽ theo lối vào âm đạo.

"Ư... Anh Phong... Ư..."

"Bảo bối, lồn em đáng yêu quá, lưỡi hắn vào là kẹp chặt, nước chảy không ngừng."

"A... Đừng ngậm chỗ đó mà nói..." Hắn vừa ngậm lồn vừa nói, môi răng rung cọ làm lồn ngứa ran.

"Hột le cũng đáng yêu, anh liếm là nó thẹn thùng run lên." Lưỡi tìm hột le ẩn trong môi lồn, khảy liên tục, liếm đến cương sưng, nhạy cảm giật giật.

Khoái cảm sắc bén lan từ hột le khắp cơ thể, Lục Tuần dựng bụng bầu, run mông, lồn nở rộ, thịt non nhảy ra, dòng nhiệt từ sâu trong lồn trào lên. Cậu kẹp chặt lồn, cố ngăn cảm giác sắp phun.

"A a a... Muốn... Không chịu nổi... A... Em muốn ra..."

Thác Bạt Phong nâng mông cậu, kiên trì liếm lồn sắp lên đỉnh, lưỡi chọc vào âm đạo mấp máy, cọ thịt non sưng, cảm giác tê dại đánh vào hoa tâm. Cặc hồng phấn run phun tuyến dịch, hắn sợ cậu mang thai bắn tinh nhiều, dùng ngón cái chặn lỗ chuông, khoái cảm dồn hết vào lồn, thịt lồn đỏ thắm run rẩy.

Nội dung thêm: 

"Ô ô... Lồn muốn ra... A... Muốn... Phun ra rồi..."

Lồn cuối cùng bủn rủn, không kẹp nổi, Lục Tuần ngửa mặt, bụng bầu dựng lên, dâm thủy ào ạt phun từ lỗ lồn co bóp, bị môi lưỡi ngậm lồn nuốt hết.

"Ừng ực ừng ực" tiếng nuốt vang lên giữa hai chân, Thác Bạt Phong nhấm nháp dâm thủy ngọt, vẫn chưa thỏa, chọc lưỡi vào lồn run rẩy sau cao trào, kích thích thịt lồn còn dư vị, cảm giác tê dại đánh vào hoa tâm, làm lồn rung lần nữa, môi lồn sưng mở ra.

"Ô ô... Đừng... Thả ra... Đừng liếm... Anh Phong... Em lại lên đỉnh mất... Ô ô..."

Lục Tuần nức nở, lồn tê dại, mông nhạy cảm giật lên muốn thoát khỏi môi lưỡi hắn, nhưng bị hắn giữ chặt mông, không thoát nổi, dâm thủy mất kiểm soát phun lần nữa, bị hắn ngậm lồn uống sạch.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro