Chương 63

Trước trận đấu với YPG, là trận đấu giữa KK và DAG.

DAG không được coi là đội mạnh, KK đánh với họ tương đối nhẹ nhàng, thậm chí còn chưa tung ra đội hình mới đã giành chiến thắng với tỉ số 3:1.

Có thể thấy KK lần này đang hướng tới chức vô địch, hoặc có thể nói là Chung Kết Thế Giới, rõ ràng cảm nhận được họ đang giấu bài.

Hơn nữa, sau khi xem trận đấu, vẫn có thể phát hiện một số manh mối, một số lối chơi và vị trí rõ ràng không giống như trước đây.

Tống Tân Tinh không biết có phải mình nhìn nhầm không, nghi hoặc nhìn về phía đồng đội: “AK có phải lại được tăng sức mạnh không?”

“AK lại được tăng sức mạnh” là một câu nói đùa trên mạng. Hắn từ khi ra mắt đã luôn tiến bộ, mỗi lần đều có thể tung ra những pha xử lý bất ngờ, hơn nữa hoàn toàn bỏ qua sự chênh lệch về tướng. Người hâm mộ suốt ngày trêu chọc: AK lại được tăng sức mạnh.

Mặc dù AK sử dụng tướng Qiyana và Aatrox đều là những tướng đã quá quen thuộc trong các trận đấu thường quy, nhưng quan sát kỹ lối chơi, có thể thấy khả năng hiểu của AK dường như đã nâng lên một cấp độ mới, có một vài pha xử lý có thể nói là tuyệt diệu.

Phiên bản này càng thiên về tướng đường trên có khả năng gây sát thương, quả thực là khu vực thống trị của AK, ai nhìn cũng phải tê dại.

Lý Nghị xem đến căng thẳng toàn thân, mắt không rời màn hình một chút nào.

Dù Diệp Nhiên đã giúp anh ta hẹn solo với AK, nhưng AK nói toàn bộ trận solo yêu cầu giữ bí mật với mọi người, hơn nữa thời gian và địa điểm do hắn quyết định, sau đó hắn định thời gian là sau vòng bán kết.

Nói cách khác, Lý Nghị chỉ khi thắng YPG, giành được quyền đối đầu với KK, AK mới có thể đấu solo với anh.

AK người này thực sự rất kiêu ngạo, chưa bao giờ để ai vào mắt, nhưng không thể không thừa nhận, đối phương chính là có tư cách và tự tin như vậy.

Lý Nghị mắt không chớp nhìn chằm chằm màn hình, nắm tay siết chặt, bỗng nhiên kiên định nói: “Nhất định phải thắng YPG.”

Sau trận đấu, ban tổ chức công bố lại vài đoạn highlight xuất sắc, gần như hơn một nửa đều là của AK. Cuộc phỏng vấn sau trận đấu cũng thuận lợi mời được hắn, còn hỏi hắn mong muốn gặp đối thủ như thế nào ở trận chung kết.

AK chưa bao giờ sợ đắc tội với người, lập tức cầm lấy micro, cười mắt cong cong: “Hy vọng có thể đối đầu với XG một ván nữa, lần trước tôi sơ suất, lần sau sẽ không đâu.”

Gặp nhau ở trận chung kết, đây hẳn là lời đánh giá cao nhất dành cho XG.

Thật vậy, mặc dù YPG đã hạ gục STG một cách bất ngờ, nhưng XG trong vòng bảng đã “hành hạ” Kuner. Hầu như không ai cảm thấy XG sẽ thua trong trận đấu này, trận chung kết khả năng cao sẽ là KK đối đầu với XG.

Tuy nhiên, Miếu Cũ lại có cái nhìn khác: “Đừng quên Kuner còn một chiêu Azir chưa được hóa giải, hơn nữa đội yếu thế được chọn bên trước, YPG được chọn bên xanh trước. Họ sẽ được chọn bên xanh ba ván. Điểm này bất lợi cho XG. Nếu không hóa giải được, nói không chừng sẽ giống như STG, khỏi cần hỏi, lúc đó thua chắc chắn sẽ là bất ngờ lớn nhất…”

Ngày thường Miếu Cũ đều khen ngợi XG, khi bất ngờ bắt đầu không đánh giá cao, xu hướng dư luận cũng đã có một thay đổi rất nhỏ.

Có người đã đối chiếu số liệu của YPG trước và sau các trận đấu vòng bảng, phát hiện Kuner và đồng đội phối hợp ăn ý hơn, sức mạnh tổng thể của họ đã tăng lên.

Hơn nữa, Kuner sau khi bị Diệp Nhiên tạo ra ám ảnh tâm lý, chỉ chững lại hai trận ngắn ngủi, rất nhanh đã ổn định tâm lý, thường xuyên thể hiện những pha xử lý vượt ngoài mong đợi. Đối với một tân binh, việc điều chỉnh tâm lý như vậy được coi là cực kỳ tốt.

Lạc Ngạn Chu và ông chủ YPG có mối quan hệ thân thiết. Hắn cũng khá năng động trên mạng. Sau khi thắng STG, hắn liền livestream tự bỏ tiền túi phát điên cuồng những bao lì xì 666, 888, tổng cộng đã phát gần hai trăm ngàn. Hắn còn tuyên bố ngang ngược nếu có thể thắng XG, hắn sẽ phát thêm sáu trăm ngàn!

Không thể không nói, hắn quả thực là một thương nhân đủ tiêu chuẩn. Chỉ dùng hai trăm ngàn, hắn đã tạo ra hiệu ứng marketing không dưới hai triệu cho YPG.

Sau khi vụ việc được đẩy lên cao trào, trận đấu này trên mạng cũng hoàn toàn bùng nổ. Bất kể là người trong giới hay ngoài giới, đều tò mò muốn xem kết quả cuối cùng của trận đấu này sẽ thế nào.

Trần Ích nhìn thấy những bình luận trên mạng, tức giận đến mức đập điện thoại xuống bàn: “Tên Lạc Ngạn Chu này, sao chỗ nào cũng có mặt hắn vậy! Chẳng lẽ hắn không biết hắn là ông chủ YPG sao!”

Tưởng An cười bất lực: “Hai người họ thân thiết như anh em vậy, có phải hắn cũng không khác biệt. Nhưng cách marketing của hắn quả thực có phần đẩy giá trị XG lên. Cậu nói thắng họ thì mất 600.000 tiền lì xì, không biết có bao nhiêu người sau lưng không coi trọng chúng ta. Cậu nói thua họ, thì thôi rồi, trực tiếp làm áo cưới cho họ! Họ vui vẻ phát lì xì, chúng ta thành con Boss bị đánh trên con đường thông quan của nhân vật chính.”

Chiêu "đảo khách thành chủ", với góc nhìn của nhân vật chính mà Lạc Ngạn Chu sử dụng quả thực có chút cảm giác "cướp công" của XG.

Lục Diễn mí mắt cũng không nhấc lên, trước sau chỉ một câu trả lời: “Thắng họ không tốt sao, cái gì mà ‘phe trước phe sau’ chỉ là người hâm mộ ngoài cuộc thôi.”

Thể thao điện tử nói chuyện bằng thực lực, không có nhiều chuyện vòng vo.

Tưởng An thấy anh không chịu "tiếp chiêu", lại nhắc nhở: “Azir của YPG các cậu còn chưa hóa giải đâu. Tôi cũng chỉ muốn cho các cậu một chút ý thức về nguy cơ thôi. Ê, Lục Diễn, cậu đi đâu đấy?”

Lục Diễn gấp máy tính lại, ngại anh ta ồn ào, đi đến phòng huấn luyện cùng đồng đội tập luyện.

Một kẻ cuồng công việc vậy mà không làm việc, lại chạy đi liên lạc tình cảm với đồng đội?

Tưởng An mở rộng hai tay, vẻ mặt khó hiểu: “Đội trưởng các cậu từ khi nào thì biến thành như vậy?”

Trần Ích ôm folder, vô tội nhún vai: “Không liên quan đến tôi đâu, từ khi Diệp Nhiên vào đội, anh ấy liền từ từ biến thành như vậy.”

Trận đấu của KK kết thúc, rất nhanh đến lượt XG.

Ban đầu, dư luận trên mạng phần lớn đều nghiêng về XG, nhưng sau khi YPG thắng STG, trên mạng vẫn có một bộ phận lớn người ủng hộ họ. Dù sao, một kịch bản nhân vật chính kiểu ‘từ vô danh vươn lên’ như vậy, ai có thể không yêu thích chứ?

Phòng nghỉ nhân viên bận rộn trong ngoài, các tuyển thủ cũng đang chuẩn bị cho riêng mình.

Lục Diễn hôm qua luyện tập khá nhiều, cổ tay có chút đau nhức. Trần Ích đã tìm bác sĩ chuyên môn dán băng vải cho anh, có thể giúp anh giảm đau đáng kể.

Những người khác đều đang bận việc của mình, chỉ có Diệp Nhiên ngồi xổm bên cạnh xem.

Lục Diễn cởi áo để dán băng, bị Diệp Nhiên nhìn chằm chằm đến khó chịu, anh đưa tay đẩy đầu cậu ra chỗ khác: “Đi ra ngoài chơi đi.”

Diệp Nhiên lẩm bẩm: “Em không có chơi, em xem anh có nghiêm trọng không.”

Bác sĩ đang dán băng, cậu liền ghé sát vào nhìn kỹ, sau đó không ngừng hỏi: “Tại sao phải dán chỗ này? Có phải vị trí này đau không? Có nghiêm trọng không?”

Cậu đưa tay cẩn thận sờ thử, bỗng nhiên Lục Diễn đứng dậy dùng hai tay nắm lấy, sau đó vén rèm lên giao cho người bên ngoài: “Tống Tân Tinh, cậu giúp tôi trông Diệp Nhiên một chút, đừng cho em ấy vào.”

Tống Tân Tinh “Phụt” một tiếng bật cười, vội vàng kéo Diệp Nhiên sang một bên: “Diễn ca đang trị liệu mà, cậu vào xem anh ấy làm gì chứ?”

Diệp Nhiên vô tội nói: “Tôi xem anh ấy có nghiêm trọng không, sao anh ấy không cho tôi xem chứ? Trần Ích với mấy người kia đều được xem mà.”

Tống Tân Tinh nói với cậu: "Cậu nghĩ xem, Diễn ca trên người có vết thương, lại còn phải để lộ ra ngoài. Lúc một người đàn ông yếu ớt nhất, anh ấy chắc chắn không muốn cậu nhìn thấy đâu. Trần Ích với anh ấy là quan hệ hợp tác, hai người không giống nhau. Nếu bị cậu thấy được, sau này em lấy chuyện này ra mà nói, mặt Diễn ca biết đặt vào đâu?”

“Nhưng mà, chẳng phải anh ấy nên muốn tôi ở bên cạnh hơn sao?”

“Hừm, với tính cách của Diễn ca, da mặt mỏng, chắc chắn không muốn mất mặt trước em. Cậu thông cảm cho ảnh một chút đi.”

Diệp Nhiên nghĩ nghĩ, hình như cũng có lý: “Vậy tôi không nhìn nữa.”

Cậu nói ngoài miệng là không nhìn, nhưng chờ bác sĩ đi rồi, mắt cậu vẫn theo bản năng liếc sang bên đó. Vừa đúng lúc nhìn thấy Lục Diễn đang mặc quần áo, cánh tay anh dán đầy băng vải.

Diệp Nhiên không kìm được nói: “Làm sao bây giờ, đau lòng quá.”

Tống Tân Tinh theo không kịp mạch não của cậu: “Hả?”

Rồi cậu ta thấy Diệp Nhiên mắt trông mong nhìn vào trong: “Diễn ca bị thương chắc đã dày vò lâu lắm rồi, tôi đều không có ở bên cạnh. Vậy mà bây giờ mới biết, thật sự quá vô lương tâm.”

Tống Tân Tinh: ???

Lục Diễn bị thương là chuyện từ tám trăm năm trước rồi, liên quan gì đến cậu ấy chứ?

Diệp Nhiên này có phải thuộc tính "não yêu đương" hơi nặng rồi không?

Tống Tân Tinh với vẻ mặt quan tâm ‘trí tuệ thiểu năng’, vỗ nhẹ đầu Diệp Nhiên: “Đàn ông, vẫn phải lấy sự nghiệp làm trọng.”

Cậu ta đang chuẩn bị thuyết phục Diệp Nhiên một chút, bỗng nhiên Lục Diễn vén rèm lên, nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ: “Diệp Nhiên, em lại đây một chút.”

Diệp Nhiên tung ta tung tăng đi qua.

Tống Tân Tinh lắc đầu: “Một bộ óc tốt như vậy, sao lại là ‘não yêu đương’ chứ.”

Diệp Nhiên đi theo Lục Diễn vào một góc tương đối yên tĩnh. Lục Diễn không nói hai lời, liền cầm lấy tay cậu, nhìn kỹ một chút. Cậu không rõ nguyên do: “Tay anh làm sao vậy?”

Lục Diễn kéo tay cậu, nhìn về phía cậu: “Vừa nói chuyện với bác sĩ một chút, anh ấy bảo tướng đường giữa của em đều rất cần tốc độ tay, rất dễ có những vấn đề về tay tiềm ẩn. Sau này anh đi bệnh viện em cũng đi cùng nhé, có thể phòng ngừa một chút.”

Diệp Nhiên gật đầu: “Nghe anh.”

Lục Diễn cười: “Cái gì cũng nghe anh sao?”

“Vâng vâng!”

“Vừa rồi bảo em ra ngoài, tại sao không ra?”

Diệp Nhiên ai oán nhìn anh: “Diễn ca, tay anh bị thương nặng như vậy, em còn không thể quan tâm anh một chút sao…”

Lục Diễn cười cười, kéo cậu lại: “Em có thể quan tâm anh lúc không có ai, ví dụ như bây giờ.”

Diệp Nhiên cho rằng anh tìm mình để hỏi tội, không ngờ lại là cầu an ủi. Cậu mở to mắt, như thể không quen biết anh: “Vừa rồi Tống Tân Tinh nói, anh sĩ diện, không muốn để em nhìn thấy anh trong bộ dạng đó.”

Lục Diễn nghi hoặc nhìn cậu: “Em tin à?”

Diệp Nhiên thành thật gật đầu, dù sao Tống Tân Tinh nói rất có lý.

Lục Diễn không nhịn được cười: “Cậu ta là một thanh niên độc thân từ trong trứng, dạy em yêu đương, em cũng dám nghe sao?”

Diệp Nhiên đỏ bừng tai, liếc nhìn anh:

“Chứ không phài sao? Em có nói đâu mà.”

Ánh mắt Lục Diễn chợt tối lại, anh vươn tay nhéo nhéo tai cậu, thật sự rất muốn hôn cậu một cái, nhưng vẫn cố kiềm chế, rút tay lại:

“Đừng nghe Tống Tân Tinh ba hoa. Vừa rồi em lại hỏi lại còn sờ anh như thế, anh biết trả lời thế nào đây? Trần Ích ở ngay bên cạnh nhìn anh cười nhạo kìa, thể nào lát nữa cũng mách với Tưởng An, sau này anh còn mặt mũi nào ở lại văn phòng nữa.”

Thì ra là vì chuyện này!

Diệp Nhiên ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt đầy mong chờ:

“Vậy lần sau em sẽ chú ý hơn.”

Lục Diễn khẽ “ừ” một tiếng, nhưng trong lòng vẫn rất muốn hôn cậu, cổ họng khẽ động, trầm giọng nói:

“Hôn anh một cái.”

Diệp Nhiên giả vờ không nghe rõ:

“Hả? Hôn ai? Hôn gì cơ?”

Lục Diễn bật cười, ánh mắt lại tối thêm vài phần, giọng trầm thấp:

“Nhiên Nhiên, anh phát hiện em bắt đầu học hư rồi đấy.”

Diệp Nhiên thấy vậy liền nhanh chóng chạy trốn, nhưng lại bị Lục Diễn túm lại, kéo ngồi lên đùi mình. Vốn tưởng lần này khó thoát, đúng lúc đó bên ngoài vang lên tiếng ho khẽ của Trần Ích:

“Ờ... có hơi gấp chút... nhưng bên ngoài đang giục rồi.”

Lục Diễn lập tức thu lại dáng vẻ trêu chọc, buông tay ra:

“Lên sàn thi đấu đi.”

Sau khi YPG đánh bại STG, hiện tại đội duy nhất có điểm số cao hơn XG chỉ còn lại KK.

Nói cách khác, chỉ cần giành chiến thắng trong trận hôm nay, XG sẽ nắm chắc suất vào giải thế giới. Đây là một việc vô cùng trọng đại với cả đội.

“Diệp Nhiên.”

“Ừm?”

“Cùng nhau bước vào CKTG đi.”

Diệp Nhiên lập tức hiểu được ý ngoài lời của Lục Diễn, sống mũi đột nhiên cay xè.

Ba năm trước, bọn họ cũng từng vào CKTG cùng lúc, nhưng khi ấy, Diệp Nhiên chưa từng được gặp anh. Lần này là lần đầu tiên cả hai với tư cách đồng đội, nắm tay nhau cùng tiến về giải đấu lớn nhất, và điều đó đối với Lục Diễn có ý nghĩa hoàn toàn khác.

Trên hành lang dài dẫn vào sân khấu thi đấu, ánh đèn mờ nhạt, Lục Diễn đi phía trước Diệp Nhiên, bóng dáng mờ mờ kéo dài dưới chân.

Không hiểu sao, Diệp Nhiên bất chợt tiến lên, nắm lấy tay anh. Một cảm giác kiên định không tên truyền từ lòng bàn tay, cậu khẽ nói:

“Chúng ta nhất định sẽ đi được đến đó.”

Sân khấu playoff quy mô lớn, ánh sáng rực rỡ soi sáng con đường hoàn toàn mới.

Lần này, cậu không còn là một mình.

Trận đấu diễn ra trong bầu không khí nóng bỏng. Đây là trận bán kết thứ hai, cũng là trận áp chót của cả giải Mùa Hè. Người xem sôi nổi đến mức có thể cảm nhận được từng làn sóng phấn khích lan khắp khán đài.

Ba bình luận viên chuyên nghiệp dẫn dắt trận đấu, họ đều đặt kỳ vọng rất cao vào cả hai đội. Bọn họ nói rằng mùa giải năm nay các đội cực kỳ mạnh, và tất cả đều chờ đợi một trận BO5 mãn nhãn cũng như kỳ vọng vào một đội hình hạt giống mạnh mẽ tiến đến CKTG.

Thực ra, đến giai đoạn này, XG không chỉ thu hút sự chú ý trong nước mà còn khiến rất nhiều fan quốc tế phải nhìn lại.

Dù sao, một đội tuyển hoàn toàn mới, chưa từng được nhắc tên trước đó, lại có thể đi sâu tới đây, đối với bất kỳ khu vực nào, đó cũng là một mối đe dọa tiềm ẩn.

Hai đội tiến vào ghế thi đấu. Dưới sự chỉ đạo của trọng tài, tất cả bắt đầu kiểm tra thiết bị.

Mọi thứ sẵn sàng, trận đấu bắt đầu.

Ván 1, YPG chọn bên Xanh, nắm được lượt chọn đầu. XG ở bên Đỏ rơi vào thế bị động, không thể cấm Azir trong ba lượt đầu. YPG lập tức khóa Azir trong một nốt nhạc.

Trước đó, Diệp Nhiên đã bàn bạc với Lục Diễn về tình huống này. Thực ra, Azir rất sợ những tướng có burst mạnh hoặc khả năng lao vào áp sát. Vì vậy, Diệp Nhiên đặc biệt hỏi ý Louie — người từng dùng Hwei để đánh bại cậu ở vòng bảng.

Trận thua đó là ký ức mà Diệp Nhiên chẳng thể nào quên.

Dù sau đó đã phục thù, nhưng trong lòng cậu vẫn luôn có một nút thắt. Cậu từng tìm Louie vài lần để hỏi cách dùng Hwei, nhưng đều bị từ chối. Không ngờ lần này, chính Lục Diễn là người đã thuyết phục Louie chịu chia sẻ.

Louie cùng đội đã bị loại khỏi playoff, sớm thu dọn đồ về nhà stream.

Tối hôm trước, Diệp Nhiên chờ Louie trả lời tin nhắn suốt đêm, cuối cùng cũng nhận được hồi âm:

“Hwei mạnh nhất không phải ở thao tác… mà là ở tính toán.”

Diệp Nhiên gõ lại: “Tính toán gì cơ?”

Louie trả lời: “Tính toán tâm lý.”

Câu trả lời khiến Diệp Nhiên bất ngờ, cậu tiếp tục hỏi và nhận được một đoạn phân tích dài:

“Hwei là tướng cần tư duy rất nhiều. Mỗi kỹ năng của nó đều có thể kết hợp với nhau tạo thành combo mới. Tức là về bản chất, nó có thể sở hữu mười dạng kỹ năng khác nhau nhưng các kỹ năng đó lại có thời gian hồi chiêu đan xen nhau, cần tính toán cực kỳ chuẩn xác để tối ưu hóa lượng sát thương.

Những điều này, người chơi có thể nghĩ ra thì đối thủ cũng nghĩ ra. Vì vậy, khi chơi Hwei ở đường giữa, thực chất là đang chơi trận đấu cờ tâm lý.

Kỹ năng của Sylas là màu ngẫu nhiên, nên nếu tay cậu đủ nhanh, và cậu có thể giữ động tác tay nhất quán, đối phương sẽ không thể đoán được cậu đang cầm kỹ năng gì. Họ phải chờ cậu ra chiêu mới dám phản ứng và chính điều đó khiến cậu chiếm được lợi thế.”

Diệp Nhiên nghe đến đây như được khai sáng, đúng rồi, từ góc nhìn tâm lý học này, mọi thứ mới thực sự rõ ràng. Đây mới là lý do Hwei có thể chơi “trận cờ trong lòng người” đến tận cùng.

Hiểu được nguyên lý, việc nắm vững nó cũng không còn khó như trước.

Tối qua, để tránh bị lộ chiến thuật, Diệp Nhiên đã dùng tài khoản phụ leo rank cùng Lục Diễn, đánh liền 10 trận. Hôm nay bước lên sân đấu, cậu cực kỳ tự tin lấy ra con bài này.

Không ai ngờ được.

Khi nhìn thấy Hwei, cả YPG lập tức hiểu: XG đã có chuẩn bị từ trước.

Kuner, người đi mid của YPG, đồng tử hơi co lại. Hắn đã chuẩn bị cho trận chiến này rất lâu. Bất kể đối phương lấy gì, hắn đều quyết tâm phải thắng.

Hai bên đã có sự tính toán rõ ràng, nên giai đoạn cấm/chọn diễn ra cực nhanh.

Game bắt đầu.

Không còn gì phải giấu, cả hai đội đều muốn test lực đối phương ngay từ đầu. Họ lên thẳng đường giữa. Cục diện ván 1 sẽ phản ánh thực lực hiện tại rõ nhất.

Ngay khi Diệp Nhiên lấy Hwei, rất nhiều người xem lo lắng. Cậu có thể pick nó ở vòng bảng thì không sao, nhưng đây là playoffs, từng ván đấu đều có thể quyết định số phận đội tuyển. Nếu chọn tướng đang “luyện tay”, chẳng phải quá liều lĩnh sao?

Nhưng rồi — khi bình luận viên phân tích kỹ hơn — tất cả mới giật mình nhận ra:

Tất cả những lần gần đây Hwei được chọn ở giải đều là do Louie cầm.

Và giờ… Diệp Nhiên đang cho thấy mức độ thành thục không thua kém chút nào.

Bình luận:???

[Một ván cũng chưa từng chơi á???]

[Bình thường rank không bao giờ đụng tướng này, mà dám móc ra ở playoff á?]

[Tôi nhớ rõ Diệp Nhiên từng livestream phàn nàn về con này, chê cơ chế rối rắm, bảo đến chó cũng không thèm chơi, giờ thì sao? Cầm đi đánh bán kết luôn (đầu chó)]

[Nếu tôi không nhớ nhầm thì con tướng này là “thoát nước cống” của trò chơi đấy?]

[Diệp Nhiên chắc là có luyện bằng acc phụ rồi.]

[Luyện acc phụ thì sao chứ, vẫn không đủ đâu!]

[aaaaa! Đây là bán kết đấy!]

Bình luận bay đầy màn hình, lo lắng đến phát điên. Nhưng rồi họ phát hiện Diệp Nhiên hình như… chơi cũng được thật?

Kỹ năng nhìn có vẻ tung ra tùy ý, nhưng từng cú đều chính xác khóa chặt hướng di chuyển của Azir, khiến Kuner liên tục ăn kỹ năng mà chẳng thể né. Tuy rằng sát thương không cao, nhưng lại khiến Azir cực kỳ khó thở ở giai đoạn đi đường!

Azir vốn là tướng cần máu để duy trì thế lính. Ở giai đoạn đầu, nếu bị cấu rỉa máu liên tục, Kuner buộc phải dè chừng rừng đối phương, phải bỏ tài nguyên cắm mắt, và thường xuyên phải chơi ở thế lùi — khiến toàn cục tuyến giữa trở nên bị động.

Hơn nữa, kỹ năng của Hwei vốn tung ra khá chậm, nhưng nhịp độ chậm rãi ấy lại trùng khớp một cách lạ kỳ với phong cách điềm đạm của Diệp Nhiên. Cả khí chất lẫn tướng, như thể sinh ra là dành cho nhau.

Cậu như họa sĩ cầm cọ, từng cú quét nhẹ tay nhưng lần nào cũng chính xác.

Azir của Kuner còn chưa kịp thấy rõ Diệp Nhiên sử dụng kỹ năng gì, thì đã bị một kỹ năng ném ra chặn đường farm, rồi lại một kỹ năng khác khóa đường lùi. Chỉ chớp mắt, Kuner kinh hãi phát hiện: mình không còn đường thoát.

“Bịch!” một tiếng nổ vang lên, máu tụt gần nửa cây!

Trán Kuner bắt đầu rịn mồ hôi lạnh. Một cảm giác quen thuộc ùa về, cái cảm giác như lần bị Louie đè ở mid, né cũng không xong, tránh kiểu gì cũng trúng, như thể bị yểm bùa vậy!

Trong tai vang lên giọng đi rừng:

“Ông đang làm gì đấy? Trúng bùa à?”

Kuner đột nhiên toát mồ hôi lạnh.

Đúng, chính là cảm giác đó! Cảm giác như có ai đang từ trên cao nhìn xuống, soi kỹ từng hành động, từng bước đi của mình, không thể nào thoát ra được.

Đồng tử hắn co rút dữ dội. Cái cảm giác bị Diệp Nhiên khống chế toàn bộ thế trận... quay lại rồi.

Rõ ràng hắn đã mất rất nhiều thời gian để đi ra khỏi bóng tối sân tập. Không ai có thể khiến hắn rơi vào trạng thái bị động nữa, vậy mà giờ đây…

Kuner buộc bản thân phải bình tĩnh, cố đọc kỹ cách Diệp Nhiên ra chiêu nhưng vô ích. Hắn … không thể đọc được.

Diệp Nhiên lúc này như hóa thành bản sao của Louie vậy. Dù vẫn còn vài thao tác hơi khựng, nhưng trong những pha giao tranh quan trọng, tỷ lệ kỹ năng trúng là 100% , thế là đủ để mở ra khoảng cách giữa hai bên.

Kuner thở hắt một hơi, nghiến răng hỏi trong đội:

“Rốt cuộc cậu ta học được từ khi nào vậy?”

Bên phía XG, Tống Tân Tinh cũng đang nhìn mà trợn tròn mắt. Diệp Nhiên chơi Hwei quá mượt, hoàn toàn không giống kiểu học sơ sài vài hôm. Cô liên tục hỏi:

"Cậu luyện từ khi nào đấy? Sao trước giờ không thấy dùng?”

Diệp Nhiên... không dám nói thật.

Hôm qua mới học xong.

Trong khoảng mười ván tập luyện do Lục Diễn chỉ đạo, Diệp Nhiên đã làm khá ổn, nhưng bản thân cậu vẫn rất lo lắng, không biết có nên lấy con tướng này ra thi đấu thật không. Là Lục Diễn nói một câu:

“Bây giờ không lấy thì còn đợi đến khi nào?”

Được rồi. Nếu Lục Diễn đã tin mình như thế…

Vậy thì lấy!

Cầm tướng lên, khí thế hiên ngang, bước vào sân với khí phách ngút trời. Diệp Nhiên thừa nhận, việc điều khiển con tướng này rất khó, bản thân cậu cũng chỉ mới bắt chước được phân nửa phong cách của Louie mà thôi.

Chiến thuật tâm lý là thứ mà Diệp Nhiên yếu nhất, vì vậy ván đấu này chơi vẫn còn hơi chệch choạc. Đôi khi cậu điều khiển không tốt, khiến con tướng như vượt khỏi tầm kiểm soát. Nhưng có những lúc, cậu lại cảm giác mình đã chạm đến được cảnh giới của Louie, hòa làm một với tướng, phối hợp hoàn toàn đồng điệu.

Sau một chuỗi thao tác, Diệp Nhiên đẩy Kuner về nhà hai lần, làm kinh tế bên kia bắt đầu sụt giảm nghiêm trọng.

Bầu không khí tại hiện trường ngày càng náo nhiệt. Sau khi Diệp Nhiên liên tục thực hiện các pha cấu rỉa ngoài ý muốn và lại một lần hành hạ Kuner, khán giả đã bắt đầu coi cậu như một vị thần, còn bản thân Diệp Nhiên cũng cảm nhận được tay mình nóng rực — xúc cảm vào tay cực kỳ "cháy".

Nhiều lần, cậu suýt nữa solo kill được Kuner.

Nhưng cuối cùng vẫn không giết được.

Diệp Nhiên nhíu mày. Cậu cảm thấy đây là một dấu hiệu không lành.

Trận đấu dần đi đến phút thứ 25. Kuner sử dụng Azir đã bị hạn chế phần nào sự phát triển. YPG rơi vào thế bị động, nhưng kỳ lạ là, XG dù công thế nào cũng không thể phá trụ tiến sâu.

Đến giao tranh rồng lớn cuối trận, Kuner bất ngờ tung một chiêu cuối Phân Chia Thiên Hạ, đẩy thẳng Dư Ninh và Tống Tân Tinh vào vùng chết!

Giao tranh lập tức tan vỡ.

Diệp Nhiên dùng Hwei vẫn đang bị giới hạn về nhịp và độ chính xác. Mỗi lần tung kỹ năng, sát thương luôn thiếu đúng một chút.

Khán giả cuối cùng cũng phát hiện điều bất ổn:

[XG có vẻ không đủ sát thương?]

Diệp Nhiên áp đảo tuyến giữa, nhưng vẫn chưa đủ áp đảo hoàn toàn. Chỉ cần Dư Ninh bị giết, XG ngay lập tức rơi vào cảnh thiếu hụt sát thương!

Tuy cán cân chiến thắng tạm thời nghiêng về phía XG, nhưng ngay sau đó, Kuner lại tung thêm một pha nữa!

Diệp Nhiên phản ứng cực nhanh, dịch chuyển thoát được.

Nhưng Lý Nghị bị đẩy ngược về, chống đỡ chưa được 3 giây đã gục.

Dù Dư Ninh còn sống, nhưng XG không có tướng đỡ đòn phía trước, đội hình tan vỡ, không thể dồn toàn bộ sát thương!

YPG lập tức lấy được Baron, rồi đẩy thẳng đến trụ chính. Thế cục đến đây đột ngột xoay chuyển hoàn toàn, XG từ thế thắng rơi vào thế bị động!

Sát thương của Azir bên phía YPG đã không còn ai cản nổi.

Chỉ trong ba pha giao tranh, thế trận đã lật ngược hoàn toàn!

Diệp Nhiên cau mày vẫn không hiểu được cách đối thủ kích hoạt xác suất hiệu quả 100% là như thế nào.

Hwei của cậu dùng rất ổn, nhưng không thể giải quyết được vấn đề sát thương đột phá đến từ Azir. Cậu không thể bảo đảm chiến thắng trong giao tranh.

Có ích… nhưng vẫn chưa đủ. Và cũng rất dễ bị lật kèo.

Bình luận trên màn hình bay đầy, tất cả đều đang bàn tán:

]Có phải nên cấm Azir của Kuner rồi không?]

Ván hai nhanh chóng bắt đầu.

Lần này XG là bên xanh, có quyền first pick.

Ván một XG đã thử nghiệm rất nhiều, cho nên Lục Diễn cho phép Diệp Nhiên tiếp tục dùng Hwei, chủ yếu là để tiếp tục quan sát xem Azir trong tay Kuner khủng khiếp đến mức nào, liệu có cần điều chỉnh lệnh cấm không.

Huấn luyện viên trưởng trước sau vẫn cho rằng:

"Kuner lấy Azir thì chúng ta vẫn còn cơ hội thắng. Nếu hắn chọn những tướng khác, đội hình mới của bọn họ có thể sẽ rất khác.”

Đây cũng là điểm khiến STG từng do dự.

Đáng tiếc là họ không giải quyết nổi Azir nên mới để thua trận đấu đó.

Hơn nữa, cả huấn luyện viên trưởng và STG đều nghĩ rằng Kuner chẳng qua chỉ là một kẻ đánh cược, lần này may mắn thắng cược mà thôi. Họ tin rằng không thể thắng mãi, sẽ đến lúc phải lật xe.

Trước màn hình, thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Diệp Nhiên nhìn chằm chằm vào màn hình, giữa trán rịn một lớp mồ hôi lạnh.

Đột nhiên cậu nói khẽ một câu:

“Kuner không phải đánh cược.”

Lục Diễn hơi thay đổi sắc mặt, hỏi:

“Em nhìn ra được điều gì?”

Diệp Nhiên lắc đầu, cắn nhẹ môi dưới.

Sau đó cậu bất ngờ chọn Azir, rồi hỏi:

“Em có thể cướp Azir không?”

Cướp Azir là chiến lược mà cả đội đã thảo luận từ trước.

Một mặt có thể ngăn YPG triển khai đội hình mới, mặt khác trực tiếp khóa không cho Kuner lấy tướng tủ. Đối với XG mà nói, đây là lựa chọn có lợi nhất.

Nhưng cũng đồng nghĩa với việc toàn bộ áp lực dồn lên Diệp Nhiên.

Sau khi chọn tướng xong, ván đấu này lập tức trở thành một trận đấu kiểu “dạy học”— lấy thầy trò phân định thắng thua.

Màn hình làn đạn lập tức nổ tung, hàng loạt bình luận tràn ra:

[ Diệp Nhiên cậu làm sao mà dám vậy trời! ]

[ Trời ơi, cậu ấy thực sự dám lấy Azir! ]

[ Chơi Azir trước mặt chính chủ Kuner á??? ]

[ Không thể nào, quá mạo hiểm rồi! ]

[ Nếu thua thì có mất mặt quá không? ]

[ Cứu mạng, hôm nay Diệp Nhiên áp lực chắc khủng khiếp lắm. ]

[ Ô ô ô tội nghiệp bảo bối của tôi... ]

Trước màn hình, Kuner không hề tỏ ra sợ hãi.

Ngược lại còn mỉm cười nhẹ một cái.

Hắn cũng muốn biết tại sao Diệp Nhiên lại dám lấy Azir.

Chỉ trong vài ván ngắn ngủi, đối phương rốt cuộc đã nhìn thấu được bao nhiêu phần?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro