28. Ái muội

Lý Tiểu Hiểu một tay ăn khoai lát, một tay uống đồ uống, ngồi xếp bằng trên xe, chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, biểu cảm hứng thú dạt dào. Oa oa đã sớm bị hắn bỏ vào không gian với lý do tu luyện, nên hắn mới có thể thảnh thơi như vậy.

Nhàn nhã quan sát bản 3D sinh hóa nguy cơ, Lý Tiểu Hiểu thấy Lâm Hiên với dị năng của mình, tay cầm tiểu chủy thủ, thật khiến người ta mãn nhãn! Hắn nhìn không chớp mắt vào động tác của Lâm Hiên, dù cho máu tươi bay tứ tung và những phần chân tay đã bị cụt khắp nơi, nhưng không thể phủ nhận đây là một cảnh tượng mỹ mãn!

Hắn sờ sờ gương mặt mình, hơi rối bời. Dù hắn không cao lớn như Lâm Hiên, không có cơ bắp đẹp trai, nhưng ít nhất làn da hắn không phải tệ. Vuốt hàm dưới, Lý Tiểu Hiểu tự hỏi một cách nghiêm túc: “Ta và Lâm Hiên, ai sẽ được ưa chuộng hơn?”

Trong đôi mắt thon dài của hắn, ánh đỏ yêu dã vào chiều muộn, môi khẽ mở, sát khí mạnh mẽ vờn quanh, áo sơ mi phất phơ theo gió… Lâm Hiên thật sự không cần phải quá hoàn hảo!

Nhận thấy ánh mắt của hắn, Lâm Hiên phấn khích nở một nụ cười tỏa nắng, hàm răng trắng tinh lấp lánh dưới ánh mặt trời. Hắn nhìn Lý Tiểu Hiểu và nở một nụ cười rạng rỡ.

Lý Tiểu Hiểu nhanh chóng che mắt lại, hình ảnh quá đẹp khiến hắn không dám nhìn thẳng! Hắn cảm thấy tim mình thật yếu ớt, cầu xin hãy buông tha cho hắn!!

Lâm Hiên nhanh chóng dùng một tay siết chặt một con tang thi cấp trung. Nhìn về phía tang thi còn lại với ánh mắt uy hiếp, hắn quát lớn: “Rống!! ~~~” Sau khi gào lên, thấy tất cả tang thi đều bắt đầu lùi lại, hắn mới cảm thấy mỹ mãn và chuẩn bị lên xe.

Một chai thủy tinh từ trong xe bị ném ra, Lý Tiểu Hiểu không ôn hòa hạ giọng: “Dơ muốn chết!!”

………

Lý Tiểu Hiểu bình tĩnh điều khiển xe bằng tay trái, mắt chăm chú nhìn phía trước. Tay phải bị nắm chặt, như thể sợ hắn biến mất, mười ngón tay giao nhau… Lý Tiểu Hiểu đã vô lực để lải nhải.

May mắn là hắn gặp một trạm xăng dầu trên quốc lộ, sau khi đánh cướp xong trạm xăng, hắn mượn một chiếc xe ven đường trông có vẻ tạm ổn. Tuy không hoàn hảo, nhưng sau xe có chút xác chết. Dù rằng xác đã vứt đi, nhưng mùi hôi thối vẫn còn, hỗn hợp mùi xăng khó chịu muốn chết.

Một hành trình yên lặng.

Chỉ đến khi vào tiểu thành, Lý Tiểu Hiểu mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Hắn dự trữ thực phẩm không nhiều lắm, đồ dùng sinh hoạt càng thiếu thốn. Mỗi ngày chỉ có bánh quy khô và đồ hộp, trên trán hắn đã xuất hiện vài nốt đậu. Trong miệng chỉ còn lại vị nhạt. Hắn hiện tại chỉ muốn ăn cơm gạo thơm tho mềm mại, còn có món cá chua chua ngọt ngọt…

Đôi khi không biết trân trọng, đến khi mất đi mới nhận ra thứ đó trân quý biết bao.

Đi qua một cửa hàng trang phục, Lý Tiểu Hiểu hai mắt sáng rực, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh đạp chân ga. Hắn phải biết rằng, hắn không có nhiều quần áo (khụ khụ, hắn sẽ không nói là vì lười mà ném tất cả đi).

Lý Tiểu Hiểu dẫn Lâm Hiên xuống xe, đi thẳng đến mục tiêu. Khắp nơi, tang thi đang chờ đợi, bọn chúng không có tư duy, nhưng cường giả vi tôn cũng là một quy tắc trong thế giới tang thi. Hương vị con người thật thơm ngon, lại vừa lúc mùi hơi thở đồng loại rất mạnh mẽ! Liệu có nên lên đoạt không? Không cần chết quá nhanh đâu.

Do trên đường, tang thi đều bị khí thế cường đại của Lâm Hiên dọa sợ, nên Lý Tiểu Hiểu đi qua mà không gặp phải vấn đề gì.

Vừa bước vào cửa lớn, Lý Tiểu Hiểu đã nỗ lực tránh Lâm Hiên, hắn hiện tại muốn đánh cướp, đừng ngăn cản hắn! Oán giận nhìn Lâm Hiên vẫn như cũ bất động, Lý Tiểu Hiểu chỉ có thể khổ sở lôi kéo con cún lớn của hắn đi khắp nơi.

Bên phải là đồ lót, bên trái là trang sức nữ, đối diện là thang máy lên lầu. Lý Tiểu Hiểu quyết định lựa chọn bên phải, nói giỡn, đây là hàng hỗn hợp nam nữ, đừng tưởng hắn thích mặc đồ khác giới.

Hơi ngắm nhìn nội y quyến rũ, Lý Tiểu Hiểu trong lòng nước mắt rơi đầy mặt. Thật muốn nói lời từ biệt, cả đời này không có cơ hội dùng, ai kêu hắn yêu cái nam!! Cuối cùng, hắn liếc nhìn một cái, rồi kiên quyết tiến thẳng đến mục tiêu. Hắn tưởng rằng Lâm Hiên sẽ không chịu buông tha, nhưng khi đến mục tiêu, Lâm Hiên lại gấp không chờ nổi buông hắn ra.

Hơi nghi hoặc nhìn Lâm Hiên, Lý Tiểu Hiểu hướng đến khu vực quần lót nam… Nhiều nơi đều có vết máu, Lý Tiểu Hiểu thật cẩn thận tránh qua những thứ đó, cố gắng thu thập. Hắn không chỉ phải phòng tang thi, còn phải phòng nhân loại. Rốt cuộc, không gian chứa đồ vật này căn bản chính là nhất nô bát ngoại quải.

Nhìn thấy một dãy số lớn, hắn lại hồi tưởng lại hình ảnh Lâm Hiên vòng eo lần trước. Không xác định được nên thu bao nhiêu, dù sao hắn có không gian lớn mà!

Bên kia, Lâm Hiên trực tiếp tiêu diệt đại bộ phận tang thi trong cửa hàng, cảm thấy không có uy hiếp mới tìm mấy cái túi lớn, bắt đầu thu thập những thứ hắn muốn từ khi vừa vào cửa. Cuối cùng chạy tới khu nội y nữ, Lâm Hiên cảm thấy trong lòng hồi hộp, trực giác nói cho hắn biết, Lý Tiểu Hiểu chắc chắn sẽ mặc những bộ đó rất đẹp.

Trong đầu hắn tưởng tượng ra hình ảnh, một bên thu thập. Rống!!! Nhìn thấy một bộ trang phục đen ở góc, Lâm Hiên không khỏi phấn khích, trong đầu bắt đầu tự bổ sung. Sau đó hắn cảm thấy không ổn. Hắn thấp thỏm chờ đợi…

Lý Tiểu Hiểu đang thu thập một cách hưng phấn, hắn tìm được vài bộ nội y phù hợp, điều này có nghĩa là về sau hắn có thể mặc một cái ném một cái!!! Cuộc sống như vậy chính là ước mơ của hắn trước đây. Chỉ đến khi bị ôm chặt trong vòng tay lạnh lẽo, nơi eo hắn chạm phải một thứ nóng bỏng…

Lý Tiểu Hiểu tức khắc đen mặt.

Thứ này thật là rối rắm! Cứng đờ thân mình, hắn vùng vẫy một chút. Một tiếng thở hổn hển ở bên tai vang lên, thân mình bị ôm chặt hơn.

“Rống ~~~~~” Lâm Hiên không thoải mái gào lên bên tai Lý Tiểu Hiểu, thân mình không ngừng cọ vào hắn.

Lập tức, mặt Lý Tiểu Hiểu đỏ bừng! Trầm mặc hai giây, một trận thật lớn tiếng gầm gừ truyền đến: “Ngươi tm đi tìm chết!!!”

---

Tác giả có lời muốn nói: Muốn khai giảng!! Yêm chính là số khổ oa a……~~o(>_ tác nghiệp còn sao xong a……

Thật là gió bắc thổi, bông tuyết phiêu, ánh nến hạ, yêm đang run rẩy làm bài tập……

Các vị muốn đi làm, đi học thân, cùng nhau nỗ lực phấn đấu, điều chỉnh đồng hồ sinh học đi!!

Bất quá, yêm thói quen thức đêm a!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro