82

"Mai đại nhân, ngài hà tất phải đợi ở đây, vương gia sẽ không gặp ngài đâu." Thân hình Ổ Điểu thẳng tắp, sau lưng giắt một đao một kiếm, quay lưng lại với ngọn nến dài, nói với Mai Ứng Tuyết lần nữa.

Đã qua giờ Dậu, sắc trời tối dần, quan phục đỏ thắm của Mai Ứng Tuyết càng thêm ảm đạm, gần như hòa vào màn đêm, bóng hắn bất động, vạt áo vốn ngay ngắn đã hơi xộc xệch.

Kể từ sau khi hay tin Đoàn Tiểu Song bị dẫn đi ở phường nhạc, hắn từ Trung Thừa Ty đến thẳng phủ Yến vương, nhưng vẫn chậm một bước, thế nhưng hắn tuyệt đối không thể bỏ đi, vì hắn biết nhất định Đoàn Tiểu Song đang ở ngay phủ Yến vương.

Tại sao tự dưng Đoàn Tiểu Song lại đến phường nhạc, hắn không biết được nguyên nhân, nhưng chuyện đã đến nước này, Mai Ứng Tuyết chẳng rảnh chú ý đến nữa, chỉ có thể nghĩ cách gặp mặt Liên Hành. Hắn biết rõ tính nết của Liên Hành, đặc biệt là tâm tư cứng rắn hắn dành cho Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song rơi vào tay hắn, e rằng chuyện này khó mà xong được...

Mai Ứng Tuyết im lặng hít sâu một hơi, để trái tim bồn chồn không yên lấy lại bình tĩnh.

Ổ Điểu không đổi sắc mặt: "Đầu xuân sương dày, Mai đại nhân vẫn nên về phủ sớm thì hơn."

Ổ Điểu đang định bỏ đi, Mai Ứng Tuyết nói: "Bảo Liên Hành, nếu hắn cố chấp đến vậy, thế thì hắn sẽ mãi mãi không có được thứ mình muốn."

.

Sân trong đèn đuốc sáng rực, hai bên bình phong khổng tước trong phòng đều được đặt ba ngọn đèn lồng vĩnh cửu, trang trí tinh xảo, đập vào mắt toàn là châu báu ngọc ngà, đi sâu vào trong là màn trướng trùng điệp.

Phòng trong được chia làm hai bên đông tây, phía tây được xây sửa thành một ao tắm, hơi nóng vấn vít, làm loạn tầm nhìn tựa sương mù, có thể nhìn thấy thấp thoáng bóng người ngồi bên ao.

Nơi này không gian rộng rãi, vải the rủ từ mái vòm xuống quây quanh ao tắm, ao tắm được dựng bậc thềm xuống nước, Đoàn Tiểu Song chỉ khoác một tà áo dài ngồi bên ao, bắp chân trần trụi thả xuống nước, trên người thì khô ráo, chỉ có mái tóc nhỏ nước tí tách.

Y nắm mái tóc dài của mình, dùng ngón tay chải chuốt kỹ lưỡng, hàng mi dài che khuất nhãn cầu, đóa hoa khảm giữa trán đã bị cọ trôi, nhưng quanh mắt vẫn còn vệt đỏ thắm.

Mắt cá chân bỗng bị một bàn tay túm chặt, Đoàn Tiểu Song suýt thì trượt xuống ao, y dùng tay ổn định thân mình, mái tóc đen đong đưa theo, ngoảnh mặt lại nhìn về phía người nọ, "Liên Hành, buông ra." Đồng thời y giơ chân lên hòng giãy thoát khỏi tay Liên Hành.

Liên Hành buông bàn tay này, nhưng tay còn lại thì được nước lấn tới, vuốt ve men theo bắp chân Đoàn Tiểu Song, tà áo che thân bị ngón tay hắn cởi ra dễ dàng, lòng bàn tay áp vào mé trong đùi Đoàn Tiểu Song, đang định quá đáng hơn nữa thì Đoàn Tiểu Song đột nhiên giữ tay hắn, sắc mặt lạnh lùng, nhưng âm thanh hơi khàn vô cớ: "Ta đã bảo, buông ra."

Toàn thân Liên Hành ướt sũng, thân trên trần trụi, nước ao tắm chỉ đến lồng ngực hắn, cơ bắp bả vai, cánh tay và lưng căng tràn mượt mà, tràn trề sức mạnh, rõ ràng là hưng phấn vừa rồi còn chưa thỏa.

Hắn không buông tay, ngược lại còn suồng sã nắn thịt mềm ở đùi Đoàn Tiểu Song, giọng cũng chứa tình dục nồng đậm, "Giờ đã bắt đầu trở mặt không nhận người nữa rồi à?"

Đoàn Tiểu Song chẳng thèm chớp mắt, chỉ nói: "Ngươi nói mà không giữ lời mới là không biết xấu hổ."

Liên Hành không đổi sắc mặt, ánh mắt khóa cứng trên mặt Đoàn Tiểu Song, cổ họng bỗng chuyển động: "Ta còn chưa đã thèm."

Ánh mắt không hề kiêng dè trắng trợn dừng trên người Đoàn Tiểu Song, lông mày Đoàn Tiểu Song giật mạnh, vô thức co rúm người, "Ngươi căn bản là không định thả ta đi!"

Liên Hành nói: "Lúc nãy em làm ầm ĩ thế cơ mà, đừng quên, em đã nói đêm nay em sẽ ở bên ta."

"Chuyện nào ra chuyện đó." Đoàn Tiểu Song chau mày, "Nếu ngươi chưa đã thèm, thì đi tìm thị thiếp trong phủ ngươi ấy, ta mệt rồi."

Nghe thế, tay Liên Hành tóm thẳng vào đùi Đoàn Tiểu Song, kéo mạnh Đoàn Tiểu Song xuống nước, bọt nước văng lên tung tóe, mái tóc dài được chải mượt của Đoàn Tiểu Song nổi bồng bềnh dưới nước, xiêm y cũng ướt sũng, dán sát vào cơ thể.

Lông mày Đoàn Tiểu Song dựng đứng: "Liên Hành!"

Liên Hành áp sát eo y, cúi đầu định hôn y, "Trong phủ của ta chỉ có một mình em."

Đoàn Tiểu Song bất đắc dĩ tựa vào lồng ngực trần trụi của hắn, hơi thở hai người hòa quyện, khoảng cách gần ngay gang tấc khiến đôi bên nhìn thấy mắt đối phương rõ mồn một.

Giữa họ từng có nhiều lần tiếp xúc thân mật, nhưng Đoàn Tiểu Song chưa bao giờ nhìn vào mắt Liên Hành ở khoảng cách gần thế này, y có thể trông thấy bóng mình xuất hiện trong đồng tử mắt Liên Hành.

Đoàn Tiểu Song bỗng nhận ra trong mắt mình cũng phản chiếu Liên Hành như thế, đối với hắn mà nói, đây giống như một bằng chứng tâm hồn đồng điệu, Đoàn Tiểu Song sửng sốt mất một giây rồi rời mắt nhanh chóng, nhưng cơ thể vẫn bị Liên Hành ôm trong lòng.

Cũng chỉ ngơ ngẩn một thoáng ấy thôi, Liên Hành đã cúi đầu hôn, đồng thời bàn tay đỡ gò má y, ngón tay mơn trớn má y, động tác rất nhẹ nhàng, nhưng cơ thể lại cứng rắn ấn Đoàn Tiểu Song bên bờ ao.

Vóc dáng của Đoàn Tiểu Song không cao bằng Liên Hành, không thể không hơi ngửa đầu lên chịu đựng nụ hôn này, khổ nỗi Liên Hành hành xử ngang ngược, như sợ Đoàn Tiểu Song bỏ trốn, tay còn lại của hắn còn vuốt ve vòng eo Đoàn Tiểu Song, đầu lưỡi tách mở hàm răng khép chặt của y, môi lưỡi quấn quýt, ra vẻ muốn nuốt chửng Đoàn Tiểu Song vào bụng.

Đoàn Tiểu Song không thở nổi, sắc mặt đỏ ửng mắt thường thấy được, bèn vươn tay đẩy hắn không hề nể tình, đầu ngoẹo sang một bên.

"Ở bên cạnh ta quang minh chính đại, lẽ nào không tốt hơn là làm phu nhân bí mật của hắn sao?"

Sau một nụ hôn, Liên Hành thở hổn hển, ngắm nhìn góc nghiêng của Đoàn Tiểu Song, hắn nói.

Đoàn Tiểu Song nói gấp gáp: "Mấy người các ngươi đều mụ đầu rồi có phải không? Ta không phải món đồ cho các ngươi giành qua giành lại!"

"Người khác thì ta không biết, nhưng ta..." Liên Hành vốn định nói tiếp, bỗng nhiên hắn dừng lại như nhớ ra điều gì, Đoàn Tiểu Song so sánh như vậy, lẽ nào cuộc hôn nhân này của y cũng không phải tình nguyện hoàn toàn. Mây mù trong lòng Liên Hành lập tức tan biến, bèn thơm lên má Đoàn Tiểu Song một phát, "Vốn tưởng rằng em tự nguyện gả cho hắn, xem ra cũng không hẳn."

Đoàn Tiểu Song liếc nhìn hắn, không buồn để ý.

Suy nghĩ này bành trướng trong lòng Liên Hành, cơ thể hắn phản ứng trong chốc lát, ánh mắt sâu hun hút như được phủ một lớp tình dục, tham lam liếm mút Đoàn Tiểu Song, cổ họng chuyển động lên xuống, "Tiểu Song..."

Tất nhiên Đoàn Tiểu Song cũng cảm nhận được, dương vật khổng lồ dưới háng Liên Hành chọc thẳng vào bụng y, toàn thân y run bắn, mặc kệ tất cả muốn giãy ra khỏi lòng Liên Hành, "Ngươi, ngươi buông ra!"

Liên Hành có ham muốn mạnh trong chuyện giường chiếu, cái thứ đó lại thô bạo, Đoàn Tiểu Song bị đóng đinh bên trên, bụng toàn co rút không ngừng, y quả thật không muốn trải qua lần nữa.

"Liên Hành!"

Đọ sức mạnh, Đoàn Tiểu Song không làm gì được Liên Hành, trong lúc giãy giụa Liên Hành đã tách hai chân y gác lên khuỷu tay, vòng eo săn chắc chen vào giữa hai chân y. Dương vật thô dài hưng phấn không thôi đó tỳ vào bẹn Đoàn Tiểu Song, quy đầu vừa chạm vào da thịt Đoàn Tiểu Song bèn nhả dịch, Liên Hành cũng rít thành tiếng, vừa thở hổn hển vừa tìm môi Đoàn Tiểu Song để hôn hòng phân tán khoái cảm cuộn trào trong cơ thể.

Toàn thân Đoàn Tiểu Song treo trên người Liên Hành, sau lưng là bờ ao được nước ấm ngâm đến nóng hổi, y như bị giam cầm ở nơi cực nhỏ bé này, chỉ có thể bấu hai tay vào vai Liên Hành, rồi cắn vai hắn như xả giận.

Liên Hành rên một tiếng trong họng, ưỡn háng thúc vào gốc đùi Đoàn Tiểu Song, hắn bỏ ra một tay, chỉ dùng một tay mà đỡ mông Đoàn Tiểu Song, năm ngón thỏa sức bóp cánh mông mềm mại thành hình, bàn tay rảnh rỗi thì đỡ dương vật ngỏng cao, thành thạo tìm đến lối vào cơ thể Đoàn Tiểu Song, quy đầu ở đỉnh tỳ vào cửa hang mềm mại, đẩy vào mang tính thăm dò.

Đoàn Tiểu Song phản ứng mạnh, ưỡn thẳng cơ thể, hai chân cũng run rẩy co lại quấn lấy eo Liên Hành.

Hai người tựa cặp chim quấn quýt, tóc mai kề cận, Liên Hành dùng lưỡi cuốn dái tai của Đoàn Tiểu Song ngậm vào miệng, dái tai óng ánh tựa ngọc còn mang theo nhiệt độ cơ thể lành lạnh của Đoàn Tiểu Song, nhưng chẳng mấy chốc đã nóng bừng như thiêu đốt.

Liên Hành bật cười khẽ, chẳng hề phát hiện ra hơi thở nóng bỏng của mình phả hết vào dái tai Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song co rúm mình né tránh, ngược lại bị hắn ôm eo ấn trên thành ao, cơ thể càng mở rộng hơn.

"Tiểu Song, thả lỏng đi, đừng kẹp chặt thế." Liên Hành vừa nói vừa nâng hông để dương vật cắm vào cơ thể Đoàn Tiểu Song từng chút một, khoái cảm được bên trong vừa mềm vừa nóng bao bọc trỗi dậy, kết hợp với người trong lòng càng làm khoái cảm này tăng vọt, toàn thân Liên Hành sướng đến run rẩy, trầm giọng gọi khẽ, "Tiểu Song..."

Bên trong vừa mới ngậm dương vật của hắn không lâu trước đó đã được mở rộng hoàn toàn một lần, vậy nên lần này ngậm được quá nửa dương vật cắm vào rất thuận lợi, lối đi được mở ra từng chút một, cảm giác bị tách mở rồi lấp đầy trỗi dậy từ phía sau, họng Đoàn Tiểu Song thít lại, cơ thể không chỉ không thả lỏng, ngược lại còn cứng đờ hơn.

Đoàn Tiểu Song vừa thở dốc vừa ngửa cổ ra sau: "Ưm, a..."

Liên Hành tẽ cánh mông Đoàn Tiểu Song, cái miệng nhỏ phơi bày dưới nước hoàn toàn, màu đỏ thắm, ngay cả cánh mông cũng ửng vệt đỏ rực, như đã bị xoa nắn mạnh bạo.

Dương vật có kích thước đáng sợ cắm thẳng vào lỗ nhỏ chật hẹp, cửa vào thít lại co bóp theo cơ thịt, như đang mút lấy vật lạ xâm nhập, lại như đang khước từ nhả nó ra, vòng nếp nhăn bị giãn phẳng, quấn chặt lấy thân trụ, còn đang chậm rãi cắm vào.

Cửa sau đã bị làm một lần, lại có nước ấm bôi trơn, Liên Hành cắm vào không tốn sức, lúc cắm vào hoàn toàn, Đoàn Tiểu Song thở gấp gáp một hơi, đọt nhiên ưỡn lồng ngực lên, lớp áo mỏng tang đã ướt sũng vắt vẻo trên người y như đồ trang trí, da thịt mịn màng tựa ngọc mỡ dê ửng hồng quyến rũ, hai viên ngọc đỏ trên ngực cũng run rẩy dựng đứng, nổi gồ bắt mắt trên tấm áo ướt.

Đồng tử mắt Liên Hành tối sầm, cúi đầu cắn trái đỏ đang chờ hắn hái nọ, lưỡi vòng quanh liếm mút, chất vải ướt sũng hút thêm nước, lúc mút phát ra tiếng vang khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Cách một lớp vải, Đoàn Tiểu Song cũng cảm nhận được chiếc lưỡi thô ráp đảo qua nơi nhạy cảm của mình, cơ thể run bần bật. Y là một người đàn ông, thế mà chỗ này lại bị chơi đùa tạo ra khoái cảm đáng xấu hổ, trở thành điểm dâm đãng.

Y đẩy Liên Hành ra, cơ thể bỗng sụp xuống, Đoàn Tiểu Song bị dương vật sau lưng cắm vào đến ngạt thở, hai tay khua khoắng bấu vào vai Liên Hành.

Do tư thế, trọng lượng toàn thân Đoàn Tiểu Song đè hết lên người Liên Hành, thân dưới của hai người kết hợp chặt chẽ dưới nước, dương vật thô to bịt kín lỗ nhỏ, nước không lọt vào được chút nào, gậy thịt của Liên Hành cắm rất sâu trong cơ thể y, eo Đoàn Tiểu Song vốn đã mảnh mai, vậy nên quy đầu tạo thành một vết tròn lẳn nổi trên bụng y, như thể cắm mạnh thêm chút nữa là sẽ đâm thủng cơ thể này.

"Ưm, ưm... a!" Mắt Đoàn Tiểu Song mù sương, mái tóc đen đong đưa như phiến quạt, y chỉ có thể ngửa đầu thở hồng hộc, ngón tay lún sâu vào tấm lưng rộng của Liên Hành, "Không được... rút ra, sâu, sâu quá!"

Đúng là chỗ vào hơi sâu, Liên Hành cũng cảm nhận được, quy đầu được bên trong kẹp chặt mút mát hầu hạ, vừa nóng vừa mềm, cảm giác sung sướng, hắn vốn đã trên bờ dục vọng bùng nổ, không trực tiếp đè Đoàn Tiểu Song ra đút vào đã là nhẫn nhịn rồi, sao mà rời khỏi sự mềm mại hớp hồn này được?

Hắn hôn môi Đoàn Tiểu Song: "Nhịn đi, cho em sướng ngay đây." Rồi lại vươn tay xoa nắn điểm nhạy cảm ở xương cụt của Đoàn Tiểu Song, hắn luôn biết điểm yếu của Đoàn Tiểu Song ở đâu, vừa chạm vào, cơ thể Đoàn Tiểu Song đã mềm nhũn, cổ họng bật ra tiếng rên rỉ yếu ớt.

"Hu... ưm a..." Đoàn Tiểu Song nghiến răng, dồn lực vươn tay ra đằng sau tóm lấy bàn tay đang gây rối của Liên Hành, "Đừng, chạm vào."

"Điểm nhạy cảm của em đều là ta đụ mà ra, ta không được chạm vào?"

Liên Hành nhướn mày, đè cặp đùi dạng rộng của Đoàn Tiểu Song, ưỡn hông thúc lên, đồng thời dễ dàng giằng thoát khỏi tay Đoàn Tiểu Song, bàn tay tiếp tục xoa nắn chỗ sau lưng Đoàn Tiểu Song, giọng nói thêm phần đố kỵ khó phát hiện, "Sao ta lại không được chạm vào? Họ thì sao, họ đã từng chạm vào chỗ này chưa?"

Đoàn Tiểu Song bị thúc đến mức cơ thể bị đẩy lên, nửa thân trên nằm ngửa trên bờ, vòng eo mảnh thít chặt, điểm gồ trên phần bụng bằng phẳng càng bắt mắt hơn.

Mái tóc đen ướt đẫm lót dưới thân, trong tư thế này Đoàn Tiểu Song không dùng được sức, hai chân bị Liên Hành kéo ra bằng tay, dương vật cắm trong lỗ đã bắt đầu hành động, thong thả rút ra, chỗ gồ lên trên bụng biến mất theo đó, nhưng Liên Hành lại cắm vào cực nhanh.

Hai người đồng thời thở dốc thành tiếng, Đoàn Tiểu Song kẹp chặt đùi, cậu em phía trước bị đụ đến cứng, cô đơn ngỏng cao.

Động tác của Liên Hành mang vẻ hung hãn, ra vào từ dưới lên trên, lần nào cũng cắm lút cán, tiếng nước và tiếng da thịt va chạm vang lên không dứt.

"Mọi chỗ nhạy cảm trên người em, đều là ta tìm ra khi làm tình với em, từng tấc da thịt ta đều từng sờ từng hôn, đều để lại dấu vết của ta." Liên Hành hạ người xuống, chiếm lấy Đoàn Tiểu Song hết lần này đến lần khác, giọng như tuyên bố, "Cơ thể của chúng ta ăn ý thế này, phù hợp thế này..."

Xương chậu áp sát cánh mông của Đoàn Tiểu Song, dùng tư thế thân mật tột độ thúc hông xoay vòng nghiến trong lỗ của Đoàn Tiểu Song, quy đầu khổng lồ nóng bỏng đè vào sâu bên trong, mỗi lần lùi ra ngoài đều nghiến qua bên trong một lần, mang ra không ít dịch.

Phản ứng cơ thể của Đoàn Tiểu Song không thể giả vờ, y bị thúc lắc lư về phía trước, kích thích trong cơ thể càng lúc càng mãnh liệt, từng tấc da thịt đều đang run rẩy, y muốn cất tiếng, nhưng há miệng là bật ra tiếng rên rỉ.

Bọt nước dấy lên trong lúc chuyển động tình cờ che khuất điểm này, Đoàn Tiểu Song mở mắt ra, môi thở hổn hển, y nhìn về phía Liên Hành, nở nụ cười, "Thế thì đã sao?"

Dù cho lúc này y khuất phục dưới thân Liên Hành, làm chuyện thân mật giường chiếu vợ chồng, thi thoảng có lúc mất tỉnh táo nảy sinh tình cảm mặn nồng thoáng qua trong chớp mắt, nhưng đó cũng chỉ là bị dục vọng thể xác cuốn theo, trái tim y chưa bao giờ xê dịch giây lát.

Đối với người trước mắt, trong tim Đoàn Tiểu Song chẳng có chút tình yêu nào, thậm chí lúc Liên Hành nói yêu y, y cảm thấy nực cười từ tận đáy lòng, thậm chí y không cho rằng loại người bẩm sinh muốn có được bất cứ thứ gì đều dễ như trở bàn tay như Liên Hành biết yêu là gì.

Y cũng không tin mọi việc làm của Liên Hành là xuất phát từ tình yêu.

Y không tin, cũng không cần.

Không, giờ thì Đoàn Tiểu Song tin rồi, nhưng thế thì đã sao? Dẫu cho Liên Hành yêu y thật, tình yêu này có gì đặc biệt, lẽ nào tình yêu sẽ trở nên vĩ đại hơn vì thân phận, địa vị, quyền lực của hắn sao? Đám con cháu hoàng thất nhìn người bằng nửa con mắt này, kẽ ngón tay rỉ ra chút tình yêu, còn tự cho là bố thí, dựa vào cái gì mà y phải đón nhận?

Đoàn Tiểu Song nói tiếp: "Trong lòng ta không chứa được ngươi, mà ngươi sẽ mãi mãi không thể nào được trải nghiệm, tâm hồn đồng điệu, thể xác hòa hợp là như thế nào."

Đồng tử mắt xếch cao đong đầy ánh nước, điều này khiến vẻ mỉa mai nơi đáy mắt hắn rõ ràng hết sức.

Tai Liên Hành nổ ầm, hắn bóp eo Đoàn Tiểu Song, cơ thể trùm lên, gằn từng chữ một: "Em nói gì cơ?"

Trước kia Đoàn Tiểu Song không sợ hắn, giờ biết được tâm tư của Liên Hành, y càng không sợ, y không đón nhận tình cảm của Liên Hành là một chuyện, đổi lại lợi dụng là một chuyện khác.

"Yến vương nghe không hiểu sao?" Đoàn Tiểu Song nói: "Trong lòng ta không có chỗ của ngươi, ngươi đừng mơ mộng hão huyền nữa."

"..."

Rõ ràng Liên Hành nghe rõ mồn một, sắc mặt của hắn sầm sì u ám, cảm xúc vừa trỗi dậy đã bị hắn kiềm chế, bờ môi mỏng lạnh lùng mím chặt.

Hắn im lặng ngắn ngủi trong giây lát, đồng tử mắt cụp xuống nhìn chăm chú vào mắt Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song thản nhiên đối mặt với hắn, việc này khiến tim Liên Hành càng nhói đau. Đoàn Tiểu Song có một cặp mắt lạnh lùng xinh đẹp, cảm xúc trong mắt y không giống giả tạo, Liên Hành không nhìn thấy mình trong mắt Đoàn Tiểu Song.

Hắn như mất tiếng, một lúc lâu sau mới tìm được giọng nói của mình, không đến mức thất thố, hắn ghé sát, Đoàn Tiểu Song tưởng hắn định hôn, bèn ngoảnh đầu đi theo phản xạ có điều kiện.

Liên Hành thất vọng nhiều lần, cảm xúc trong lòng lan tràn, ngay cả một nụ hôn Đoàn Tiểu Song cũng chẳng chịu cho hắn, hắn lập tức dùng tay bóp cằm Đoàn Tiểu Song ép y ngoảnh mặt lại, cúi xuống hôn mà chẳng buồn nghĩ, lưỡi luồn vào khoang miệng của Đoàn Tiểu Song, mặc sức xông xáo bên trong cũng giống như dương vật cắm vào cơ thể Đoàn Tiểu Song, còn vừa mút vừa cắn môi Đoàn Tiểu Song.

Lúc nãy Liên Hành phản ứng bình thường, Đoàn Tiểu Song tưởng hắn đã chấp nhận sự thật, không ngờ hắn lại đột nhiên lên cơn, Đoàn Tiểu Song không thở nổi, giận dữ dang tay định tát hắn.

Tay còn lại của Liên Hành nhấc cao thân dưới của Đoàn Tiểu Song, tiện đà ấn về phía hông mình, dương vật hung dữ đâm vào, Đoàn Tiểu Song nức nở hét lên, bắt đầu giãy giụa dữ dội. Liên Hành đè cứng động tác của y, kéo người lên bờ theo, dương vật đỏ tía trượt ra một nửa bọc trong một lớp dịch, nhỏ nước ướt đẫm.

Lỗ đỏ hé mở, thịt mềm bị kéo ra ngoài, lưu luyến không nỡ quấn lấy thân trụ và quy đầu vẫn còn cắm bên trong, Liên Hành cúi đầu nhìn, bàn tay nhấc khoeo chân Đoàn Tiểu Song lên, lại ấn nó xuống.

"Tiểu Song, nhìn cho kỹ xem em nuốt vào như thế nào."

Thân dưới của Đoàn Tiểu Song lơ lửng, ngước mắt là có thể trông thấy thân dưới mình chứa đựng dương vật đàn ông, ướt át dâm đãng, Liên Hành như cố tình cho y nhìn, cắm dương vật vào lút cán ngay trước mặt y, nước bị đẩy ra ngoài tạo thành tiếng vang òng ọc dính dớp.

Ra vào cực nhanh, kêu vang bành bạch, dịch bắn tung tóe thậm chí bắn cả lên má và lồng ngực của Đoàn Tiểu Song, cơ thể Đoàn Tiểu Song lắc lư, ưỡn eo mà không trốn được, da thịt toàn thân đều đang giần giật, cơ thể đã thích nghi với ân ái dịu dàng đối mặt với việc giao hợp bạo lực đột ngột ập tới, khoái cảm tựa thủy triều, hất Đoàn Tiểu Song lên bờ mấy lần liền.

"Ưm, a... ha! Không, không ưm ưm... a a a!" Đoàn Tiểu Song giơ tay lên, rồi lại kiệt sức buông thõng.

Cặp mắt phượng của Liên Hành đỏ rực, hai tay tách cánh mông trắng mịn của Đoàn Tiểu Song, lối vào bị giày vò đỏ ửng, một vòng bọt trắng tích tụ ở mép, toàn là bọt dịch tạo ra khi giao hợp mạnh. Hắn rút toàn bộ dương vật ra ngoài, rồi lại đâm mạnh vào, lặp đi lặp lại, cuối cùng rút ra, hang động mất thứ bịt thậm chí khó mà khép lại được, trào nước ra ngoài từng đợt, như tè dầm.

Đoàn Tiểu Song đã được hắn đưa lên đỉnh.

Hắn nhìn gương mặt ửng hồng thất thần vì lên đỉnh của Đoàn Tiểu Song, trái tim đập loạn không chậm lại chút nào, nội tâm đang sụp đổ không ngừng giờ mới cảm thấy thỏa mãn chút đỉnh.

Gốc đùi Đoàn Tiểu Song đang co giật, giữa chân toàn là chất dịch dinh dính, Liên Hành trùm tay lên xoa nắn, rồi cắm ngón tay vào cái miệng nhỏ không khép được kia khuấy loạn, hắn đặt Đoàn Tiểu Song nằm ngửa, tách hai chân y ra, rồi lại đút mình vào.

"Ừm... nóng quá, Tiểu Song à, phía sau em nhiều nước đến mức không ngậm được ta." Hắn khom người hôn Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song chớp mắt chậm rãi, yếu ớt từ chối, bờ môi hé mở quấn lấy hắn, "Em chỉ cần lên đỉnh là sẽ ra rất nhiều nước, rất sướng, có thể cắm vào chỗ rất sâu."

Gắn kết chặt chẽ hòa lẫn với tiếng thở dốc hòa quyện, Liên Hành càng ngày càng lún sâu, không nhịn được để lại một dấu răng bên cổ Đoàn Tiểu Song.

Liên Hành thúc vào sâu bên trong cơ thể Đoàn Tiểu Song, sung sướng bắn tinh, cuối cùng ngâm dương vật bên trong lỗ của y, không nỡ rút ra ngoài.

"Tương lai của chúng ta còn dài." Hắn nói.

Hắn lật người Đoàn Tiểu Song lại, Đoàn Tiểu Song mềm oặt quỳ dưới đất, khi dương vật chào cờ lần nữa lại cắm vào, y gần như gục xuống ngay lập tức, mông bị Liên Hành giữ, vểnh lên cao, lại là tư thế phù hợp để bị đụ.

Dịch trắng chảy ra từ cửa hậu, là tinh dịch bắn vào trước đó bị mang ra theo, chảy xuống theo đùi Đoàn Tiểu Song, chẳng mấy chốc đã có một vũng chất lỏng tích tụ dưới đất.

Thân trên của Đoàn Tiểu Song áp sát mặt đá trơn bóng, cùi chỏ sắp không chống nổi nữa, mỗi lần Liên Hành đút vào, y đều bị đẩy lên, cánh mông đầy đặn đỏ ửng, trên vòng eo mảnh mai cũng toàn vết ngón tay. Liên Hành kéo eo y lôi y về, đồng thời dời đầu gối đuổi theo, dương vật thô to đục vào, thành thạo tìm đến điểm kia mà đâm, Đoàn Tiểu Song vặn eo xin tha, hai vai sụp xuống, như đang khóc.

Hắn khom eo, lồng ngực áp sát sống lưng Đoàn Tiểu Song, tay luồn ra phía trước xoa nắn đầu vú của y, "... Đây là cái gì?"

Hắn sờ thấy một thanh thon dài góc cạnh cứng rắn, giống như ngọc, đeo trên cổ Đoàn Tiểu Song bằng một sợi dây thừng đỏ.

Đoàn Tiểu Song hoàn hồn, nắm thứ đó trong tay, nói đứt quãng: "Của ta... của ta..."

Liên Hành không để ý nữa, mặc kệ y, chỉ vén tấm áo ướt sũng của Đoàn Tiểu Song lên, để lộ tấm lưng đường cong tuyệt đẹp của y.

Bàn tay Liên Hành nấn ná trên đó, thân dưới cắm vào lỗ nhỏ mềm mại từng nhát một, không kiêng dè gì, như thể cố chấp muốn làm Đoàn Tiểu Song ghi nhớ đêm nay mãi mãi.

Liên Hành bỗng nói: "Tiểu Song, cầu xin ta đi."

Hồi lâu sau, Đoàn Tiểu Song mới lắc đầu, y không nghe rõ, chỉ từ chối theo thói quen.

Cho tới khi nhìn rõ chiếc ủng dừng lại trước mặt, Đoàn Tiểu Song bỗng đờ đẫn, nhận ra không biết từ lúc nào đã có người vào phòng, không chỉ chứng kiến cảnh hoang dâm này, mà còn đi tới đây, dừng trước mặt y!

Là ai! Sao Liên Hành không ngăn cản?!

Đoàn Tiểu Song ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, chắc hẳn người này đã uống rất nhiều rượu.

Một suy nghĩ nổ tung trong đầu y, lý trí lảo đảo chực sụp đổ.

"Cút—— cút ra!" Đoàn Tiểu Song mặc kệ tất cả, y gào thét, ra sức giãy giụa.

Đoàn Tiểu Song không thoát được, dương vật của Liên Hành còn đang cắm trong mông y, y chỉ có thể uổng công ngoảnh mặt đi, nhưng đối phương lại ngồi xổm xuống, tóm mái tóc ướt của y, ép y ngẩng đầu lên.

Y nhìn thấy gương mặt của Bạch Hạc Hành, chỉ cách một cánh tay, thậm chí Đoàn Tiểu Song cảm nhận được vẻ tàn bạo toát ra từ trên người hắn.

Không phải chút ảo tưởng đáng buồn cuối cùng của Đoàn Tiểu Song, cũng không phải mơ, là Bạch Hạc Hành thật sự đang đứng trước mặt y.

Đoàn Tiểu Song không chớp mắt, chỉ có hai hàng lệ chảy xuống từ vành mắt. Đỉnh đầu như bị chùy gõ nát, trước mắt y tối sầm, từ từ gục xuống. Y từng cố tình để Bạch Hạc Hành nhìn thấy mình bị sỉ nhục, là để tìm kiếm sự thương xót của hắn, nhưng giờ đây, cảnh còn người mất, trải qua chuyện xấu này lần nữa, Đoàn Tiểu Song chỉ có xấu hổ và phẫn nộ không thiết sống nữa.

Y không muốn phơi bày vẻ tệ hại này trước mặt Bạch Hạc Hành, vì y biết lần này thứ mình nhận được chắc chắn không phải lòng thương xót của Bạch Hạc Hành, mà là sự mỉa mai và chà đạp lạnh nhạt.

Bạch Hạc Hành ngắm nghía trạng thái xấu xí của y, bỗng buông tay, nói: "Dâm đãng thật, ngươi có biết lúc nãy ngươi rên rỉ to tiếng cỡ nào không? Khắp tiểu viện toàn là mùi dâm đãng hứng tình trên người ngươi!"

Hắn cúi đầu, nheo mắt nhìn mặt Đoàn Tiểu Song, bật cười lạnh lùng.

"Bị đụ sướng lắm phải không?"

"Đoàn Tiểu Song, ngươi nhìn vẻ dâm đãng ti tiện của ngươi đi! Đã bị hắn đụ sướng thế này, ban đầu ngươi chạy trốn cái gì?! Hửm? Không phải ngươi rất giỏi dạng chân quyến rũ đàn ông đấy sao!"

Trong mắt Bạch Hạc Hành nào còn vẻ bình tĩnh và lý trí, hắn nghiến răng, áp sát Đoàn Tiểu Song từng bước.

Liên Hành nói: "Đừng quá đáng."

Mùi rượu nồng nặc xộc lên, cổ họng Đoàn Tiểu Song bật ra tiếng gió lạc điệu, y nhếch nhác quỳ xuống, lùi ra sau, co rúm mình dưới thân Liên Hành, vùi đầu vào lồng ngực Liên Hành, hét: "Tại sao, tại sao lại cho hắn vào! Bảo hắn cút đi! Liên Hành, ngươi bảo hắn cút đi——"

"Ta xin ngươi, bảo hắn cút ra, ta... ta không muốn nhìn thấy hắn!" Đoàn Tiểu Song gần như sụp đổ, đau đớn gào thét, "Liên Hành, tên khốn này, ngươi yêu ta như thế đấy! Tại sao phải cho hắn nhìn thấy, tại sao!"

Liên Hành vuốt ve gáy y an ủi, trầm giọng nói: "Ta bảo hắn cút ra, em bình tĩnh đi."

Đúng là ngay từ đầu hắn đã nhìn thấy Bạch Hạc Hành xông vào, nhưng nghĩ lại thì không lên tiếng ngăn cản. Lời nói của Đoàn Tiểu Song khiến trong lòng hắn hụt hẫng, hắn vừa muốn cấp bách chứng tỏ việc hắn sở hữu Đoàn Tiểu Song, vừa muốn xem rốt cuộc trong tim Đoàn Tiểu Song còn có Bạch Hạc Hành hay không.

Lúc gặp gỡ ở phường nhạc, Đoàn Tiểu Song hồn xiêu phách lạc không giống giả vờ, nếu đối với Bạch Hạc Hành là lừa gạt từ đầu đến cuối, tại sao lại tỏ ra như thế? Áy náy hay lưu luyến, đều cắt đứt luôn là tốt nhất.

Nhìn thấy Đoàn Tiểu Song chọn dựa vào mình, trong lòng Liên Hành thỏa mãn chút ít, vừa ôm y vừa thì thầm an ủi.

Còn chưa dứt lời, Bạch Hạc Hành lại rảo bước xông tới, vươn tay định tóm lấy Đoàn Tiểu Song, bị Liên Hành ngăn cản.

"Ngươi nghe thấy chưa?" Liên Hành ngẩng đầu lên, "Đi thong thả, không tiễn."

Huyệt thái dương của Bạch Hạc Hành nhảy giần giật, máu toàn thân bốc lên, hắn đã say, nhưng cũng nghe thấy rõ mồn một Đoàn Tiểu Song xin Liên Hành giúp đỡ, mấy từ khóa đặc biệt chui vào tai hắn, khiến đầu hắn đau muốn nứt.

Chẳng qua chỉ một buổi tối, Đoàn Tiểu Song đã hóa giải mâu thuẫn với Liên Hành, nói được từ "yêu", không phải là một mực trốn tránh Liên Hành, nghĩ cách chạy trốn đấy ư, sao còn chui vào lòng hắn! Trần truồng, toàn thân đầy dấu vết, mùi dâm đãng ngập không khí, không biết đã bị đụ mấy lần! Loại ti tiện này, nhưng lại bảo hắn "cút" liên tục, dựa vào cái gì?

Kể từ buổi chiều gặp Đoàn Tiểu Song, sau khi về hắn đã uống không ít rượu, say bí tỉ, trong mộng vẫn mơ thấy Đoàn Tiểu Song. Hắn tỉnh dậy bèn tiếp tục uống rượu, muốn tống khứ người này khỏi đầu mình hoàn toàn, nhưng hành động thì lại vô thức đến phủ Yến vương phủ, dù có lính canh nhưng đều nhận ra hắn, biết dạo này hắn thường xuyên ra vào phủ, họ không ngăn cản hắn, trên đường tới đây còn bắt gặp Ổ Điểu.

Ổ Điểu bảo Mai Ứng Tuyết vẫn đợi ở tiền sảnh, còn nhờ hắn khuyên giúp, Bạch Hạc Hành chẳng thèm nhúng vào mấy chuyện này, hắn chỉ mong Mai Ứng Tuyết mãi mãi không có được Đoàn Tiểu Song.

Phải, hắn không thích nhìn thấy họ đến được với người trong lòng đấy, làm sao? Bạch Hạc Hành đảo mắt mượn men rượu hung hăng nghĩ, loại người như Đoàn Tiểu Song sao mà xứng được? Hắn phải đến xem Liên Hành giày vò Đoàn Tiểu Song ra sao, thực ra hắn cũng đoán được, chỉ là muốn nhìn tận mắt.

Ban đầu Đoàn Tiểu Song tính kế hắn, mượn đó nhờ hắn giúp đỡ, hắn ngu ngốc mắc câu, giờ tình cảnh tái hiện, hắn sẽ không làm bất cứ việc gì cho Đoàn Tiểu Song nữa.

Người hầu trong tiểu viện bị đuổi ra ngoài chờ, Bạch Hạc Hành trèo tường vào đây, vừa lại gần phòng trong bèn nghe thấy âm thanh tục tĩu, hắn sững sờ rất lâu mới cứng đờ đẩy cửa bước vào, vén màn rủ hết lớp này đến lớp khác, bóng Đoàn Tiểu Song càng lúc càng rõ nét——

Mái tóc đen của y ướt nước buông xõa, toàn thân quỳ rạp dưới đất, trên người chỉ có một manh áo ướt sũng, da thịt trắng ngần ửng đỏ, bị Liên Hành ấn eo xâm phạm đến mức cơ thể lắc lư. Đoàn Tiểu Song rên rỉ khe khẽ, sống lưng yếu ớt run bần bật, nhưng vẫn không thể thoát khỏi dưới thân đàn ông, một vũng chất lỏng tích tụ dưới bẹn, rất chói mắt.

Hồi ức quá khứ lũ lượt kéo tới, Bạch Hạc Hành suýt thì xông lên cứu y, lại nhớ đến chiều hôm nay, hắn tự tay đẩy Đoàn Tiểu Song vào lòng Liên Hành. Việc này có một phần do hắn tạo ra.

Liên Hành trông thấy hắn nhưng không ngăn cản, còn cố tình thúc vào cơ thể Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song sắp không quỳ được nữa, bò lên nửa bước, bị Liên Hành túm eo lôi về, Đoàn Tiểu Song rên càng to hơn, như mèo cái động dục.

Cũng là đàn ông, Bạch Hạc Hành cảm nhận được đây là Liên Hành đang khoe khoang, có điều... tại sao nhìn thấy Đoàn Tiểu Song như thế này, hắn vẫn lòng đau như cắt.

Đoàn Tiểu Song lại nói, bảo hắn cút đi, không muốn nhìn thấy hắn nữa...

Bạch Hạc Hành cười nhạo bản thân tự mình đa tình nơi đáy lòng, Đoàn Tiểu Song thà quay về dưới thân Liên Hành mà y từng căm thù, chứ không muốn nhìn hắn thêm nữa, được lắm, đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.

Dù vậy, Bạch Hạc Hành cũng chỉ thu tay về, nhìn chằm chằm vào gáy Đoàn Tiểu Song, ánh mắt ngưng tụ, như đang xác nhận điều gì.

Hắn bất thình lình vươn tay ra, quay bả vai Đoàn Tiểu Song lại, móc sợi dây thừng đỏ nọ từ trên cổ y ra, miếng ngọc đeo trên đó rơi vào tay Bạch Hạc Hành.

Toàn thân Đoàn Tiểu Song cứng đờ, như đã chết, sắc mặt trắng bệch, nhắm nghiền mắt lại.

Liên Hành cũng nhìn sang miếng bạch ngọc đó, tay ngừng hành động.

Biểu cảm của Bạch Hạc Hành u ám, bỗng bật cười, tay dùng lực, sợi dây đỏ quấn mấy vòng trên tay hắn, Đoàn Tiểu Song bị thít cổ, bị ép ngửa đầu lên, sợi dây đỏ ghì sâu vào thịt, hơi thở cũng gấp gáp.

"Sao ngươi vẫn còn mặt mũi đeo thứ ta tặng? Đoàn Tiểu Song, ngươi mà cũng xứng sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro