93
"A..."
Đoàn Tiểu Song nằm ngửa, bả vai giãn ra, mái tóc mây xõa tung như mực loang, cuối cùng hội tụ ở gương mặt xinh đẹp ấy, mắt nheo hờ, ý xuân tuôn trào, ngay cả da thịt cũng ửng đỏ.
Vạt áo trước ngực y mở toang, để lộ cả mảng ngực mảnh dẻ trắng nõn, nhưng thắt lưng chưa tháo, nom như bị người ta giật mạnh ra, trong hỗn loạn toát ra một tia quyến rũ hoang đường.
Mảng nước trên ngực chưa khô, hai đầu vú ngưng tụ màu đỏ thắm, cũng ngậm nước ướt át, quầng vú vẫn còn sót dấu răng lõm xuống, bầu ngực trắng trẻo bị tay nắn bóp mạnh, vết ngón tay đang tan biến dần.
Miếng ngọc treo trên thắt lưng rơi xuống bụng Đoàn Tiểu Song, chất ngọc lạnh lẽo cũng được da thịt y sưởi ấm, nhấp nhô theo tiếng thở dốc của y.
Y chống hai chân, dạng sang hai bên, quần lót bị tuột xuống mắt cá chân, dưới vạt áo bao trùm thấp thoáng bóng dáng một người đàn ông cường tráng, đầu đang chúi giữa hai chân Đoàn Tiểu Song, mái tóc đuôi ngựa buộc cao lắc lư theo động tác, nhìn kỹ thì hai tay người đàn ông nọ đang nắm vào gốc đùi Đoàn Tiểu Song, kìm giữ đùi Đoàn Tiểu Song dạng rộng.
Được ngậm sâu, Đoàn Tiểu Song bắt đầu run bần bật, mất kiểm soát muốn khép chân vào, đầu Bạch Hạc Hành bị kẹp giữa cặp đùi, tay hắn chuyển sang vuốt ve đùi Đoàn Tiểu Song, vòng ra đằng sau, cầm hai cánh mông đầy đặn thịt mà xoa nắn.
Miệng lưỡi hắn vụng về, chỉ có thể dựa theo phản ứng của Đoàn Tiểu Song để điều chỉnh liên tục, khép quai hàm, dùng khoang miệng bọc dương vật, dùng lưỡi liếm, đè đầu xuống, dùng miệng mút lặp đi lặp lại, không biết nước đâu ra mà nhiều thế này, mình tiết nhiều nước bọt vậy sao?
Hắn không muốn làm Đoàn Tiểu Song khó chịu, lại sợ không biết chừng mực làm Đoàn Tiểu Song bị thương, nên không dám làm quá đáng, ngược lại là Đoàn Tiểu Song phản ứng dữ dội, dương vật, đùi, bụng và toàn thân đều đáp lại hắn, ngay cả âm thanh cũng lạc giọng.
Bạch Hạc Hành nắm gốc đùi Đoàn Tiểu Song, nhấc một chân của y gác lên vai mình, tay còn lại thì gạt đám vải vướng víu nọ ra, rồi cầm vào cậu em cứng ngắc của Đoàn Tiểu Song, há khuôn miệng nhức mỏi, thè lưỡi ra liếm nhẹ, đồng thời ngước mắt nhìn Đoàn Tiểu Song, ánh mắt dè dặt mà tràn ngập hy vọng.
Không ngờ Đoàn Tiểu Song cũng đang nhìn hắn, có lẽ đã nhìn hắn từ lâu rồi, tóc tai rối bù, ánh mắt mê li, sống động như yêu tinh chuyên hút tinh khí của người bước từ tranh ra, Bạch Hạc Hành không rời nổi mắt, thấu hiểu sâu sắc thư sinh bị hồ ly tinh mê hoặc trong thoại bản đọc thuở thiếu thời.
Làm Đoàn Tiểu Song sung sướng như thế, cảm xúc trong lòng Bạch Hạc Hành dâng trào, chút xấu hổ nơi đáy lòng biến mất theo đó, đầu gối hắn tiến lên nửa bước, dùng lực nâng cao cơ thể Đoàn Tiểu Song, lại cúi đầu xuống, dùng hổ khẩu bọc thân trụ, quen tay hay việc dùng miệng nuốt nhả.
"Ưm, a ha... ưm!" Đoàn Tiểu Song bỗng hét thành tiếng, của quý được Bạch Hạc Hành ngậm vào sâu, cổ họng co bóp nặn ra khoái cảm dữ dội, thậm chí y không thích nghi được phải vặn vẹo vòng eo, giơ tay luồn vào tóc Bạch Hạc Hành.
Quy đầu tỳ vào hàm trên, Bạch Hạc Hành hơi khó thở, nhưng vẫn phục vụ Đoàn Tiểu Song, hơi nóng phả ra lại dấy lên một đợt run rẩy của Đoàn Tiểu Song.
Bạch Hạc Hành cũng chìm vào bể dục, trong mắt chỉ phản chiếu bóng dáng Đoàn Tiểu Song, hàng mi vẫn còn ẩm ướt, lúc ngước mắt nhìn về phía Đoàn Tiểu Song, thế mà trong thần sắc lại toát ra vẻ vẫy đuôi cầu xin.
Ở vị trí thấp hơn, Bạch Hạc Hành vô tình để lộ biểu cảm này, Đoàn Tiểu Song cũng hơi ngỡ ngàng, lại không nhịn được túm chặt hắn, Bạch Hạc Hành tiện đà nghiêng đầu, mặc cho Đoàn Tiểu Song luồn ngón tay vào tóc mình, không đau lắm, ngược lại hắn còn thích phản ứng của Đoàn Tiểu Song.
Bạch Hạc Hành không thích đội mão, để hành quân thuận tiện, tóc hắn không dài lắm, mọi khi buộc cao đơn giản, dùng dây da thắt thành đuôi ngựa, tóc tơ thừa ra rủ xuống hai bên mai, đường nét gương mặt vốn đã cao càng sáng sủa, giống như lần đầu Đoàn Tiểu Song nhìn thấy khi tháo mặt nạ của hắn vậy.
Tướng quân rong ruổi sa trường, nhưng lại quỳ dưới thân mình toát ra thần thái ấy, trong lòng Đoàn Tiểu Song có một cảm giác khác lạ, sung sướng mà thỏa mãn, trong tay y có dây xích vô hình, nên mới chẳng sợ gì.
Đoàn Tiểu Song ưỡn háng, vòng eo mảnh dẻ uốn cong, đầu ngửa ra sau, hít thở gấp gáp, Bạch Hạc Hành chỉ có thể nhìn thấy cần cổ nuốt không ngừng của y, khuôn cằm nhòn nhọn gồng căng, một lớp mồ hôi mỏng trùm lên làn da tựa ngọc mỡ dê, gần đến lúc bắn mới thả lỏng đột ngột, thở dốc khẽ.
Nửa dưới khuôn mặt của Bạch Hạc Hành nhễ nhại dịch giao hợp, gương mặt tuấn tú phóng khoáng trải qua phen này, thế mà thần sắc lại có phần mơ hồ, bờ môi ướt át hé mở, lưỡi vẫn còn ngậm tinh dịch của Đoàn Tiểu Song.
Đoàn Tiểu Song chống nửa thân trên nhìn hắn, buông tay ra vuốt tóc mai của hắn, cuối cùng áp lên má Bạch Hạc Hành, ánh mắt tựa móc câu.
Bạch Hạc Hành bị y quyến rũ, hít thở chậm hẳn, yết hầu hơi chuyển động, hắn mím môi, bèn nuốt thứ trong miệng vào bụng.
Đoàn Tiểu Song thở hổn hển, ngón tay lướt qua gò má hắn, "Ngoan."
Bạch Hạc Hành được cổ vũ, xích lại gần Đoàn Tiểu Song, trong mắt là một tầng tình dục đặc quánh, Đoàn Tiểu Song liếc nhìn xuống, dưới háng hắn phình to một cục, tay mò xuống eo Đoàn Tiểu Song.
Đoàn Tiểu Song không cản tay hắn, nhưng lặng lẽ ngoảnh đầu đi, không cho hắn hôn, ngón tay tỳ lên môi Bạch Hạc Hành, "Không được."
"... Tại sao?" Tay Bạch Hạc Hành táy máy quanh quẩn trên người Đoàn Tiểu Song, nhưng vẫn không thỏa, "Ta muốn hôn em."
Nói đoạn hắn bèn nhích tới gần, Đoàn Tiểu Song ngửa đầu né, Bạch Hạc Hành bèn ghé sát cổ y, vừa ngửi vừa hôn, từng chút một lần xuống dưới, bao trùm Đoàn Tiểu Song dưới thân mình, tay còn lại cũng không rảnh rỗi, lột Đoàn Tiểu Song ra khỏi tấm áo chỉ còn trên danh nghĩa, phơi bày một nửa lồng ngực và bả vai, Bạch Hạc Hành say đắm vuốt ve, lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Đoàn Tiểu Song đột ngột cử động, đẩy hắn ra, hai người quỳ đối mặt nhau, lúc Bạch Hạc Hành còn chưa phản ứng, tay y đã ấn lên cục phồng to dưới háng hắn.
Bạch Hạc Hành ư ử trong họng: "Ưm."
Đoàn Tiểu Song dùng lòng bàn tay xoa chậm rãi, trêu ghẹo làm thổi bùng dục vọng của Bạch Hạc Hành, "Quãng thời gian này, có tự xử không?"
Bạch Hạc Hành thành thật: "Có."
Đoàn Tiểu Song nổi ý xấu, bàn tay vừa xoa vừa ấn, hơi thở thơm ngát: "Ồ? Làm như thế nào?"
"Nghĩ đến em." Bạch Hạc Hành nhắm mạnh mắt, dương vật cứng không chịu được, lúc mở choàng mắt, đáy mắt đã là dục vọng nóng bỏng trần trụi, hắn chủ động kéo tay Đoàn Tiểu Song, "Em sờ nó đi..."
Đoàn Tiểu Song mỉm cười, không từ chối, thậm chí tay kia còn cởi thắt lưng của Bạch Hạc Hành, móc thằng em to xác trong quần hắn ra, nó ngỏng cao, tỏa ra nhiệt độ thiêu đốt, Đoàn Tiểu Song khựng người rồi mới nhẹ nhàng cầm lấy, cợt nhả đùa bỡn.
Ngay khi chạm vào da thịt Đoàn Tiểu Song, Bạch Hạc Hành đã không nhịn nổi nữa, được Đoàn Tiểu Song cầm, hắn mới thở dốc không kiềm chế, phần đỉnh đã nhả dịch, chảy ướt cả tay Đoàn Tiểu Song.
Hắn nắm cổ tay Đoàn Tiểu Song, muốn dúi vào tay y, nhưng Đoàn Tiểu Song lại rụt tay về, hắn sửng sốt, khó hiểu nhìn y, Đoàn Tiểu Song nhìn nước trong tay mình, đầu ngón tay vân vê, vừa như bối rối vừa như cười nhạo: "Hưng phấn thế này cơ à?"
Y lại nói: "Thế ngươi tự xử cho ta xem."
Bạch Hạc Hành nuốt nước bọt, đành làm theo, may mà Đoàn Tiểu Song ở ngay trước mặt hắn, hắn có thể ngắm Đoàn Tiểu Song thỏa thích, không cần phải tự xử bằng ảo tưởng nữa.
Quần áo trên người Đoàn Tiểu Song có mà như không, chỉ che được một nửa cơ thể y, cặp chân dài cũng trần trụi, ,ăkc dù vết ngón tay trên đầu vú đã tan biến, nhưng Bạch Hạc Hành vẫn nhớ được cảm giác mịn màng đó, vừa nhớ đến bèn như đang tỳ dương vật lên đầu vú của Đoàn Tiểu Song mà cọ xát, sướng đến mức đầu óc trắng xóa từng cơn.
Cảnh quyến rũ trong đầu lặp đi lặp lại, Đoàn Tiểu Song chẳng phát hiện ra chút nào, y ngồi lặng lẽ, Bạch Hạc Hành cảm nhận được ánh mắt của y lướt qua, trong lòng gợn sóng, động tác tay càng nhanh hơn, miệng lẩm bẩm "Tiểu Song", dương vật cứng ngắc bộc lộ bản chất hung hãn, quy đầu khổng lồ, gân xanh uốn lượn trên thân trụ, phấn chấn ngỏng cao.
Trước đây lúc làm tình, hắn đã thích áp lên người Đoàn Tiểu Song, phải hôn mãi mới thỏa mãn, nhưng giờ lại không chịu cho hắn hôn nữa, hắn khịt mũi, cứ cảm thấy còn thiếu gì đó, âm thanh vuốt dương vật quấn quýt, nhưng không chỉ không có dấu hiệu muốn bắn, ngược lại còn càng ngày càng cứng, trướng đến mức bụng hắn thít lại.
"Tiểu Song..." Bạch Hạc Hành dừng tay, mắt long lanh nhìn Đoàn Tiểu Song, gậy thịt dưới háng nhắm vào y, dục vọng thể hiện rất thẳng thắn, "Em giúp ta đi..."
Đoàn Tiểu Song nheo mắt, hơi thở cũng thiếu ổn định, nhưng vẫn vươn tay đẩy hắn ra, nói: "Mọi khi lúc ngươi tự xử, ta đâu có ở bên cạnh ngươi, lúc đó ngươi làm như thế nào thì giờ làm vậy đi."
Bạch Hạc Hành biết Đoàn Tiểu Song muốn trêu chọc mình, hắn nhắm mắt, thở dốc đứt quãng, tiếng thở dốc đong đầy màn, hắn như nhớ đến quá khứ, nhớ đến chuyện với Đoàn Tiểu Song, đồng thời nói thành lời: "Ta nhìn thấy em cởi hết đồ, ngồi vào lòng ta, ôm ta, chủ động hôn ta..."
"Như thế này à?" Còn chưa nói xong đã bị cắt ngang, Đoàn Tiểu Song bỗng gần ngay gang tấc, Bạch Hạc Hành mở mắt ra, Đoàn Tiểu Song đang giơ chân ngồi vắt ngang trên đùi hắn, vạt áo được vén, bên dưới hai người trần truồng, da kề da.
Chẳng khác tưởng tượng là bao, thậm chí còn đẹp hơn, cơ thể trong lòng ấm áp hơn.
Bạch Hạc Hành hít mạnh, ôm chặt lấy y.
Đoàn Tiểu Song đặt tay lên vai hắn, dùng gót chân cọ vào dương vật của hắn, cơ thể nhấp nhô chậm rãi, y hơi cúi đầu, Bạch Hạc Hành ngửa lên nhìn y, ánh mắt va chạm quấn vào nhau, khó mà tách rời.
Chóp mũi chạm nhau, Đoàn Tiểu Song nói: "Nể tình ngươi đáng thương thế này, thưởng cho ngươi." Nói xong bèn nâng má Bạch Hạc Hành hôn hắn.
Một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, còn nhuốm mùi vị riêng của Đoàn Tiểu Song.
Bạch Hạc Hành ăn ngon biết mùi, bèn ngây người. Hồi lâu sau hắn mới liếm môi, hai tay giữ eo Đoàn Tiểu Song, cọ vào y bằng thân dưới, Đoàn Tiểu Song cũng thò tay xuống, cầm vào dương vật của Bạch Hạc Hành, vuốt ve lúc nhanh lúc chậm.
Bạch Hạc Hành tỳ trán vào vai y, thỏa sức phát tiết, hắn cắn đầu vú của Đoàn Tiểu Song, phát ra âm thanh vang dội.
Mấy tháng nay Đoàn Tiểu Song chưa được bắn, lúc này được ôm bởi cơ thể quen thuộc, y cũng khó tránh khỏi động tình, dựa hờ vào lòng hắn, mặc cho tay Bạch Hạc Hành mơn trớn trên người mình, thậm chí còn mở rộng cơ thể, hùa theo động tác của Bạch Hạc Hành, nằm dưới thân hắn.
Bạch Hạc Hành hôn một mạch đến bụng y, cuối cùng khép hai chân y lại, gậy thịt thô to cắm vào bẹn y, ưỡn háng đâm chọc từng nhát một, coi thịt mềm ở bẹn y thành âm đạo giả.
Bạch Hạc Hành hưng phấn, trên dương vật đầy dịch trong suốt rỉ ra từ quy đầu, bôi lên đùi Đoàn Tiểu Song trong lúc ra vào, dịch tích tụ khiến mỗi lần cắm rút đều vang tiếng nước chùn chụt, chẳng khác nào lỗ thịt.
Mặc dù không bằng thật sự tiến vào cơ thể Đoàn Tiểu Song, nhưng khi khoái cảm dâng trào, Bạch Hạc Hành cũng thấy thích thú, sướng đến mức run rẩy toàn thân, vòng eo khỏe khoắn húc về phía trước, làm cặp đùi trắng nõn đầy đặn kia lắc lư, chỗ bẹn và mông ửng đỏ nhanh chóng, dịch không giữ được nhòe nhoẹt cả mông, lúc giao hợp kéo ra tơ bạc dài mảnh, làm nơi hai người kết hợp nhoe nhoét nước.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song lắc lư, rõ ràng không bị xâm nhập thật, nhưng trong cơ thể lại run rẩy từng cơn, mỗi lần cây gậy thịt nóng bỏng nọ nghiến qua giữa hai đùi y, quy đầu ẩm ướt tỳ vào tinh hoàn của y, Đoàn Tiểu Song lại như phải bỏng, muốn co chân về, nhưng hai chân bị Bạch Hạc Hành giữ chặt trong lòng, y giãy giụa rõ là dã tràng xe cát.
Cậu em phía trước cũng bị kích thích đến cứng ngắc, Đoàn Tiểu Song càng khó chịu hơn, lập tức phản kháng, chống người muốn ngồi dậy.
Động tác của Bạch Hạc Hành thoáng khựng, vẫn khống chế mình dừng lại, dương vật nặng trĩu lại lớn hơn lúc nãy một vòng, hắn đang hưng phấn, giọng khàn đặc, tưởng Đoàn Tiểu Song muốn mình ôm, bèn dang hai tay chuẩn bị đón, "Tiểu Song."
Đoàn Tiểu Song lại thẳng thừng đẩy ngã hắn, trở mình cưỡi lên eo hắn, quay lưng lại với hắn, mái tóc dài đen nhánh buông thõng, khiến người ta tập trung chú ý vào sau lưng y, hõm eo xinh xắn đáng yêu thoắt ẩn thoắt hiện lộ ra.
Đoàn Tiểu Song không thể không dùng hai tay cầm vật khổng lồ giữa chân Bạch Hạc Hành, quy đầu màu đỏ thẫm, lỗ sáo nhả từng luồng nước, Đoàn Tiểu Song vuốt mấy phát đã dính nước đầy tay, y hừ khẽ, chống lên cơ bụng của Bạch Hạc Hành, nhấc người lên, dùng ngón tay ướt át tự mở rộng cửa hậu của mình.
Trong tư thế này, Bạch Hạc Hành nhìn rõ mồn một hai ngón tay thon dài của Đoàn Tiểu Song tách lối vào khép chặt ra, chen vào từng chút một, dịch tiết ra làm chất bôi trơn, dễ dàng nuốt ngón tay vào, cửa hậu như sống dậy, dù rút ngón tay ra thì vẫn co bóp hé mở.
Bạch Hạc Hành nhìn mà mạch máu căng phồng, phân tâm xoa nắn cánh mông trắng trẻo trước mặt, Đoàn Tiểu Song tự dùng ngón tay khuấy, rồi cầm dương vật của Bạch Hạc Hành định ngồi xuống.
"Ưm... a, ưm a!"
Quy đầu tỳ ở lối vào, Đoàn Tiểu Song đã không chịu nổi, y đang dốc hết sức thả lỏng cơ thể, nhưng vẫn chỉ ngậm quy đầu vào mà bên trong đã hơi rít, Đoàn Tiểu Song thở hắt ra một hơi, nghiến răng ngồi xuống.
"Ư, ưm..."
Bạch Hạc Hành cũng nhịn khó chịu, gọi bằng giọng run rẩy: "Tiểu Song... Ta, ta ra..."
Bàn tay to ấn lên eo Đoàn Tiểu Song, vừa ưỡn eo thúc vào trong, vừa ấn mạnh Đoàn Tiểu Song xuống, nhờ nước nhoe nhoét trên dương vật, cắm vào khá thuận lợi, có điều càng vào sâu, giọng Đoàn Tiểu Song càng nhỏ dần, run bần bật, như mèo con không có sức.
Hai cánh mông bị chơi đến lốm đốm vết đỏ ngồi phịch trên háng Bạch Hạc Hành, lông mu chọc vào da Đoàn Tiểu Song, y thở ra một hơi, cảm thấy phía sau căng trướng ghê gớm, cơ thể chưa được nếm mùi nhục dục mấy tháng vẫn chưa thích nghi được.
Hoàn toàn kết hợp với nhau, Đoàn Tiểu Song gần như cảm nhận được ngay thứ đó bồn chồn giần giật trong cơ thể mình, như thể ngay sau đó sẽ không nhịn được bắt đầu hành động.
Đoàn Tiểu Song chống trên người Bạch Hạc Hành, chuyển động với biên độ nhỏ, bên trong bị gậy thịt nghiến lên, cảm giác tê dại truyền đi nhanh chóng, khiến chân tay y đều co quắp.
"Ưm... không được ta cho phép, ư, ưm... ngươi, ngươi không được cử động... a a, a!" Đoàn Tiểu Song miễn cưỡng mới thốt ra được một câu hoàn chỉnh, toàn bộ sức lực đều dùng để chống cơ thể, nâng lên rồi ngồi xuống, dùng cửa hậu nuốt khúc dương vật ngang ngược đó, càng lúc càng bạo dạn hơn, phần thân nhả ra rất nhiều, lúc ngồi xuống đột ngột, Đoàn Tiểu Song bị đâm đến lạc giọng, cũng rất sướng, xương bả vai run lẩy bẩy.
Chỗ nối liền chảy rất nhiều nước, không phân biệt được là của ai từ lâu, dương vật cắm vào càng thêm trôi chảy, thúc vào bèn đến được chỗ sâu, dịch ở lối vào dinh dính, bị nghiền thành bọt, thấm ướt hết lông mu của Bạch Hạc Hành, trên mông Đoàn Tiểu Song cũng không may mắn thoát được.
Đoàn Tiểu Song rên rỉ không ngớt, dục vọng khiến y buông thả, khoái lạc làm y chìm đắm.
Y đã hiểu rõ bản thân.
Cửa hậu đỏ thắm nuốt dương vật thô to đến tận gốc, Đoàn Tiểu Song cúi đầu thở hồng hộc như kiệt sức, pha lẫn vài tiếng nức nở, chân tay nhức mỏi không gượng được dậy, chỉ dùng cơ thể bọc lấy dương vật của Bạch Hạc Hành, vòng eo lắc lư trước sau để ma sát.
Bạch Hạc Hành nghiến răng, mặc dù Đoàn Tiểu Song làm vậy chẳng có tác dụng gì trong việc an ủi hắn, nhưng trong tim hắn rất thỏa mãn, hận không thể khiến Đoàn Tiểu Song chủ động với mình mãi mãi, đặc biệt là lúc nãy, hắn thúc vào sâu, được thịt mềm bám chặt lấy, sướng như tiên, ngay sau đó là cảm thấy bên trong co bóp không ngừng, mút chặt lấy thằng em của hắn, cuối cùng đột nhiên thả lỏng, bên trong ướt quá mức, ngậm hắn nóng hầm hập, chắc là Đoàn Tiểu Song vừa lên đỉnh lần nữa.
Hắn nói mơ hồ: "Tiểu Song, cho ta cử động, được không? Ta làm em sướng, chúng ta cùng..."
Đáp lại hắn là tay Đoàn Tiểu Song mò mẫm vươn ra, y nắm tay hắn, rên rỉ như động tình: "Mau, mau lên..."
Được cho phép, Bạch Hạc Hành bèn cầm eo Đoàn Tiểu Song, nhấc người y lên, đồng thời ưỡn háng đâm dương vật vào trong, lúc Đoàn Tiểu Song bị thả xuống, dương vật lại tiến vào sâu hơn nữa, Đoàn Tiểu Song mở to mắt, như giật mình kinh hãi, nhưng chẳng mấy chốc đã bị khoái cảm run rẩy đánh tan.
Sau vài lần, Đoàn Tiểu Song không muốn dùng tư thế này nữa, y chẳng còn sức lực, toàn gục xuống, Bạch Hạc Hành ôm y trong lòng mà thúc, sạp giường cũng lắc lư, tấm màn như bị gió thổi qua, sắc xuân rạo rực.
Đoàn Tiểu Song không cho hắn hôn, Bạch Hạc Hành đành cắn vào vai y, khiến Đoàn Tiểu Song cuộn người trốn tránh, lồng ngực ưỡn lên, Bạch Hạc Hành dùng tay bóp nắn, một lớp thịt mỏng như bị chơi ra trò thật, cuối cùng nằm xuống còn hơi gồ lên tựa bầu ngực của thiếu nữ dậy thì, đầu vú đo đỏ không biết đã bị mút bao nhiêu lần, nhiều nước bọt không khô nổi.
Tiếng giao hợp bành bạch càng lúc càng dày đặc, Đoàn Tiểu Song bị đè dưới thân Bạch Hạc Hành, hai chân mở rộng, bàn tay múa đao cầm kiếm quanh năm cầm khoeo chân y, xếp gập toàn thân y, phía sau bị xâm nhập, không biết chảy bao nhiêu nước.
Mu bàn tay Bạch Hạc Hành nổi gân xanh, cơ bắp cánh tay gồ lên rõ ràng, cơ thể trai tráng chứa sức lực xả không hết, trong mắt và trong tim chỉ có con người bị mình chiếm hữu này.
Đánh mất mà lại có được, chẳng còn chuyện này làm người ta hưng phấn hơn thế.
Bạch Hạc Hành càng nghĩ càng sợ thon thót, nếu không có Đoàn Tiểu Song, tháng ngày của hắn sẽ mờ mịt cỡ nào, lạ quá, trước khi gặp được Đoàn Tiểu Song hắn không thấy gì cả, nhưng Đoàn Tiểu Song bước qua, hắn bèn không tài nào quên được nữa.
"Tiểu Song," Bạch Hạc Hành thấy thỏa mãn, hắn cúi người xuống, mặt kề mặt, vừa thở dốc vừa hỏi, "Sao lại đẹp thế này, đẹp hơn tất cả mọi người ta từng thấy."
Đoàn Tiểu Song bị chơi đến mức có phần ngơ ngẩn, trong mắt đong đầy lệ, toàn thân ửng đỏ, thè lưỡi ra thở hổn hển, tóc mai dính sát bên mặt, toàn thân bồng bềnh, không nhận ra Bạch Hạc Hành đang nói gì.
Dáng vẻ này không thể nói là xinh đẹp, mà giống như một đóa hoa mục nát, tươi tắn quá mức, nhụy hoa bắt đầu tiết mật, dụ dỗ người ta luồn ngón tay vào, mặc sức khuấy đảo y, có thể nhìn thấy y đẹp hơn, nở rộ hơn nữa hay không?
"Ưm!" Bạch Hạc Hành đột nhiên tống mình vào, xương chậu tỳ lên cánh mông mềm mại, tinh hoàn tỳ ở lối vào, không thể vào được hơn nữa, quy đầu đã ở nơi sâu nhất, được thịt huyệt tách ra bọc lấy, mềm mại mà ấm áp, lúc rút ra còn lưu luyến không nỡ, tiết ra dịch ruột níu kéo.
Hắn đè trên Đoàn Tiểu Song, cắm toàn bộ vào, chỉ ưỡn eo lên xuống để đâm vào trong —— đây là hắn tự học không cần ai dạy, chỉ vì mỗi lần thực hiện, Đoàn Tiểu Song rất thích, mỗi lần như vậy, y đều sẽ rên rỉ khác hẳn —— dương vật thúc vào sâu bên trong, Đoàn Tiểu Song ư ử lắc đầu, chân tay đều quấn lên người Bạch Hạc Hành.
Bạch Hạc Hành vùi đầu vào hõm vai Đoàn Tiểu Song, nhắm mắt lại, thở ra thật dài: "Thích chết mất."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro