Chương 3: Khổ dục
Đoàn Tiểu Song yên lặng một lúc lâu, cơ thể bất động, chỉ còn lại tiếng y hít vào.
Ngoại trừ hai người họ ra thì trong phòng chẳng còn ai khác, nhưng Đoàn Tiểu Song không hề hay biết, chửi cũng phải chửi cả thể.
Liên Hành cụp mắt nhìn y, người này rất giỏi nhịn đau, bị bẻ trặc một bên cổ tay mà cũng gượng được, dường như chỉ nằm thế này một lúc là sẽ không đau đến thế nữa.
Trên người Đoàn Tiểu Song toàn là dấu vết hắn cố tình để lại, dấu hôn, vết răng và vết ngón tay, quá trình thuần phục này đã thỏa mãn dục vọng sâu không thấy đáy trong nội tâm Liên Hành, mà Đoàn Tiểu Song không hề dễ thuần phục, vừa đúng ý hắn, nếu Đoàn Tiểu Song khuất phục xin tha, ngược lại hắn sẽ cảm thấy nhạt nhẽo.
Người vừa xinh đẹp vừa cứng cỏi, thú vị hơn hẳn thuần phục ngựa hay luyện chim ưng.
Trên người Liên Hành nóng ghê gớm, hắn liếm răng hàm, dường như giữa môi răng vẫn còn vị của Đoàn Tiểu Song, điều này càng khiến lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn, hắn lại cúi mình, bóp cằm Đoàn Tiểu Song hôn môi y.
Đoàn Tiểu Song mặc cho hắn làm, chắc là đau tột độ, tư duy còn chưa trở lại. Tay Liên Hành mò xuống vuốt ve cơ thể y, vẫn cảm nhận được da thịt y run rẩy.
"Ngươi nghe lời hơn, ta sẽ nối lại cổ tay giúp ngươi."
Liên Hành trầm giọng, giả vờ làm người khác, ghé sát tai Đoàn Tiểu Song khẽ khàng an ủi, nhưng bàn tay của kẻ đầu sỏ này lại cố tình chạm vào cổ tay trái lành lặn của Đoàn Tiểu Song, trong giọng nói là dụ dỗ hay đe dọa, khiến người ta không phân biệt nổi.
Đoàn Tiểu Song sững sờ mất một lúc, cặp môi hồng hào mấp máy.
Liên Hành xích lại gần nghe, phát hiện y nói "Cút".
Liên Hành chẳng dao động chút nào, trên mặt nở nụ cười nhạt, hắn vươn tay tách mái tóc đen ra khỏi cổ Đoàn Tiểu Song, Đoàn Tiểu Song ngoảnh mặt đi, tránh khỏi tay hắn. Động tác Liên Hành tạm dừng, chút lưu luyến vừa khơi dậy lập tức tan biến, bèn lột Đoàn Tiểu Song ra khỏi tầng tầng quần áo rối tung vào nhau, lật y lại, mặt vùi vào áo.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song run bắn, đoán được điều gì sắp xảy ra, trái tim như rơi vào hố sâu không đáy.
Y nghe thấy tiếng quần lót bị xé rách, Đoàn Tiểu Song chỉ cảm thấy bên dưới lạnh toát, theo phản xạ có điều kiện y định bò dậy chạy thoát khỏi nơi nguy hiểm này, nhưng quên mất cổ tay phải đã bị trặc, vừa chống người dậy đã gục xuống vì đau đớn dữ dội.
Đôi tay mang đau khổ cho y lại cho y đau khổ lần nữa —— cánh mông y bị tách ra, nơi riêng tư nhất bị người khác dùng ngón tay xâm nhập, Đoàn Tiểu Song đau không thiết sống, tay trái siết chặt vải vóc. Đây là thứ duy nhất mà y nắm được.
Y nghĩ trong vô vọng, lẽ nào mình đúng là bẩm sinh rẻ rúng, không thoát khỏi trò đùa của số phận?
Thế mình giãy giụa mười mấy năm nay có nghĩa gì?
"Tại sao..."
Cuối cùng y rơi lệ, giọng không cam lòng, "Tại sao lại là ta?"
Liên Hành hành động chậm hơn, vừa cương quyết nhét ngón tay đó vào sâu hơn trong cửa hậu của Đoàn Tiểu Song, vừa khom người hôn gáy y, cơ thể Đoàn Tiểu Song rụt về phía trước, cửa hậu kẹp chặt ngón tay hắn thêm vài phần, hết sức phản đối hắn tiến vào.
Liên Hành chau mày, nghi ngờ sao tác dụng của thuốc lại yếu thế này, hắn chỉ có thể rút ngón tay ra, hai tay vòng quanh vòng eo thon của Đoàn Tiểu Song, lần mò xuống phía dưới y.
Đoàn Tiểu Song như được đại xá, gấp gáp thở hổn hển, còn chưa hết hơi này thì đã dừng đột ngột.
Dục vọng phía trước của y bị người khác nắm trong tay, động tác không thể nói là dịu dàng, nhưng lại khiến toàn thân Đoàn Tiểu Song trở nên khó chịu.
Những điều Đoàn Tiểu Song mắt thấy tai nghe ở lầu Phùng Xuân đã khiến y không thể khơi dậy nổi hứng thú với chuyện này, cộng thêm việc ngày thường y bận đến mức chân không chạm đất, hiếm khi tự xử, thi thoảng được một lần cũng vội vàng kết thúc, rất nhạt nhẽo.
Đoàn Tiểu Song rên rỉ: "Không..."
Toàn bộ cảm giác của y đều tập trung ở thân dưới của mình, cảm nhận được bụng ngón tay nổi vết chai của đối phương cọ xát phần đầu dục vọng, Đoàn Tiểu Song không kiểm soát được, chỉ cảm thấy nó phản bội ý thức của mình, thế mà lại cứng trong tay một thằng đàn ông, còn sắp rỉ nước ướt sũng.
Y cắn môi nhẫn nhịn, sắc mặt đỏ bừng.
Tác dụng của thuốc ập tới tựa thuỷ triều, Đoàn Tiểu Song cứ như bèo trôi, dập dềnh theo sóng.
Liên Hành cực hiếm khi hầu hạ người khác trên giường, hắn có thân phận cao quý, chỉ có người khác phải tốn công sức lấy lòng hắn, hôm nay cũng là đang hứng, chẳng buồn nghĩ gì đã nắm dục vọng của Đoàn Tiểu Song vuốt ve, điều khiến hắn không ngờ tới là thế mà Đoàn Tiểu Song lại nhạy cảm thế này.
Phần đầu Đoàn Tiểu Song đã ướt, dịch trong vắt dính đầy tay hắn, lại bị hắn lau lên thân trụ, lòng bàn tay vuốt ve tới lui, tiếng nước nhơm nhớp muốn giấu cũng không giấu được.
Liên Hành vốn muốn tra tấn y, cố tình bôi dịch tiết trên tay lên cổ và lồng ngực y, ngón tay mân mê đầu vú y, kẹp giữa hai ngón tay, lôi kéo như hành hạ.
Cuối cùng, hắn xấu xa dùng hổ khẩu (phần da giữa ngón cái và ngón trỏ) bọc quanh lớp thịt mềm ở ngực Đoàn Tiểu Song, bóp vào kéo lên, ép nặn thành một bầu ngực đầy ắp nắm tay.
Lặp đi lặp lại vài lần, nơi đó sưng phồng tạo thành độ cong, như một ngọn đồi nhỏ.
Hắn vừa dùng lực, Đoàn Tiểu Song bèn co rúm bả vai, âm thanh phát ra bị y cực lực kìm nén, vẫn bị Liên Hành bắt được. Đoàn Tiểu Song càng vậy, Liên Hành càng muốn trêu đùa y, Đoàn Tiểu Song chỉ có thể dùng tay trái ngăn cản, ngược lại còn bị Liên Hành túm tay tự nghịch đầu vú của mình.
"Đừng, đừng nghịch..." Đoàn Tiểu Song cầu xin lí nhí.
Liên Hành xoay thân trên của y, thấy lồng ngực y đỏ rực cả mảng, đặc biệt là hai đầu vú sưng phồng như quả anh đào, bèn khom lưng xuống mút, kéo theo cả bầu ngực đó ngậm vào miệng cắn, lúc tách ra, hai đầu vú dính đầy vệt nước.
Đoàn Tiểu Song ngửa đầu, yếu ớt thở hổn hển, mái tóc đen nhánh quấn quanh bên cổ và gò má y, vừa đỉ che khuất gương mặt căm phẫn tột cùng nọ.
Chưa được bao lâu, Liên Hành đã vuốt ve hết một vòng cơ thể dưới thân, lại đang cơn hứng, càng thấy thoả mãn khó tả.
Thân hình Đoàn Tiểu Song mảnh mai, mấy vết roi vắt ngang lưng, vẫn nhìn thấy được rãnh lưng trải dài đến tận xương cụt. Y nằm sấp như thế này, đường cong vòng eo hõm xuống, Liên Hành nảy sinh tâm tư, hai tay ấn bên eo y, dễ dàng nhấc mông y lên cao hơn, Liên Hành cũng được toại nguyện nhìn thấy thứ mình muốn nhìn.
Hai bên xương cụt của Đoàn Tiểu Song hơi lõm, tạo thành hai hõm eo vừa phải, đong đầy một vầng sáng tù mù nho nhỏ.
Cổ họng Liên Hành khô khốc, ngón tay lướt qua, khiến toàn thân Đoàn Tiểu Song run rẩy, ra vẻ như định rạp xuống, Liên Hành tinh mắt nhanh tay lôi y về, ôm trong lòng.
Eo và mông hai người dán sát vào nhau, hung khí giữa háng Liên Hành đã thức tỉnh, bị kẹp vào khe mông Đoàn Tiểu Song cách lớp vải, cảm nhận được gò mông mềm mại kia.
Liên Hành cởi quần, chen dục vọng thô to cứng ngắc vào cái khe đó, lại tách hai cánh mông ra, để nó bọc lấy của quý của mình chặt hơn, rồi hắn ưỡn eo, thong thả đưa đẩy dục vọng của mình.
Vừa ngẩng đầu bèn thấy được giữa cặp mông trắng nõn đang bọc một khúc dục vọng có kích thước đáng sợ, quy đầu to bằng trứng ngỗng khí thế dữ tợn, trong lúc đưa đẩy chạm vào cửa hậu khép chặt của Đoàn Tiểu Song, y bèn bò tiến lên, Liên Hành sẽ từ tốn lôi y về, cố tình dùng quy đầu ướt át chọc vào giữa cửa hang nọ.
Liên Hành bỏ ra một tay vén mái tóc đen đang dính trên lưng Đoàn Tiểu Song, mỗi lần bị hắn chạm vào, da thịt dưới lòng bàn tay bèn ửng đỏ như lửa thiêu.
Eo, mông và đùi Đoàn Tiểu Song đều đang lơ lửng, bất đắc dĩ dựa vào đầu gối chống đỡ cơ thể, tay không thể dùng lực, đành dùng hai vai chống thân trên, y vừa nghĩ đến lúc này đang khuất phục dưới thân một gã đàn ông xa lạ, phía sau bị chơi đùa, bèn thấy trong người sôi sùng sục, chẳng màng đến gì nữa.
Cái thứ đó dán sát vào da thịt mình, còn cố ý dùng phần đầu chọc vào nếp nhăn ở lối vào, Đoàn Tiểu Song vừa giật mình vừa sợ hãi, cơ thể co rúm về phía trước, ngay sau đó lại bị kẻ nọ nắm eo lôi về chỗ ban đầu, vểnh mông lên, bị ép đón nhận mây mưa.
Ánh mắt Liên Hành tối sầm, cổ họng thở dài, chỉ cảm thấy dục vọng lại phình to thêm vài phần, sau đó thúc mạnh về phía trước, thịt mông đong đưa, khung cảnh cực dâm đãng.
Hắn tóm mông Đoàn Tiểu Song, năm ngón tay gần như găm vào thịt, làn da bị dục vọng của hắn chà xát đỏ rực, thu hút ánh mắt hắn.
Đoàn Tiểu Song cảm thấy cậu nhỏ đằng trước của mình sưng đau âm ỉ, y vô thức giơ tay chạm vào, tiếc thay kỹ xảo không đến nơi đến chốn, ngón tay không biết nặng nhẹ, y rên rỉ hai tiếng, chẳng mấy chốc đã có một bàn tay to thon thả cầm vào dục vọng vểnh cao của y.
"Ta dạy ngươi." Người này nói sát bên tai y.
Lông mu bên dưới của Đoàn Tiểu Song không nhiều, vì rất hiếm khi được chăm sóc nên màu cậu nhỏ khá nhạt, kích cỡ bình thường, được bàn tay cầm hờ thôi, còn chưa hành động, lỗ sáo trên đỉnh đã run rẩy rỉ nước.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song càng nhạy cảm hơn, Liên Hành phát hiện ra điều này, hắn tăng tốc, quả nhiên được nghe thấy tiếng rên rỉ khó nhịn của y như mong muốn.
Đùi Đoàn Tiểu Song khép chặt, dục vọng dán vào cửa hậu của mình cứ như gậy sắt nọ đang ra vào giữa chân y, không cho y thời gian phản ứng đã bắt đầu đưa đẩy, thi thoảng lại tạm dừng, thúc vào túi tinh của Đoàn Tiểu Song.
"Ưm..." Cơ thể của Đoàn Tiểu Song lắc lư tới lui theo động tác ra vào của người đàn ông này, tay trái y túm chặt đệm mềm, không thể không bật ra tiếng thở dốc hớp hồn người.
Bàn tay nọ nắm giữ toàn bộ của Đoàn Tiểu Song, bỗng vuốt thân trụ vừa gấp vừa nhanh, một cảm giác kỳ lạ mà quen thuộc dâng trào trong cơ thể Đoàn Tiểu Song, nhanh chóng ùa xuống thân dưới của y, eo y run bần bật, cứ thế bắn ra, tinh dịch bắn hết vào tay đối phương.
Liên Hành ngây người rõ ràng, hình như cũng không ngờ Đoàn Tiểu Song lại cứ thế bắn ra đầy tay mình, hắn vừa định tiến hành động tác tiếp theo, Đoàn Tiểu Song đã mềm oặt gục xuống, hai đùi kẹp chặt cũng buông lỏng hơn hẳn, tất nhiên cũng không kẹp được dục vọng đang hưng phấn ngẩng cao nữa.
Liên Hành không vui chau mày, cảm thấy hình như thân phận của mình và Đoàn Tiểu Song bị đảo lộn, bờ môi mỏng hơi cong, nở nụ cười tựa lưỡi đao sắc, hắn giơ tay tét một phát lên cánh mông vểnh tròn lẳn của Đoàn Tiểu Song.
Hắn không giữ sức, trên cánh mông trắng nõn lập tức nổi dấu bàn tay, Đoàn Tiểu Song cũng bị cú tét này làm cho suy nghĩ quay về, y xuýt xoa.
"Kẹp chặt chân vào!" Liên Hành trầm giọng ra lệnh, tiện tay bôi tinh dịch trên lòng bàn tay vào cửa hậu, ngón trỏ bôi theo vòng tròn ở cửa hang.
Hắn cắm mạnh mấy chục phát vào giữa hai chân Đoàn Tiểu Song, hung khí dưới háng nổi gân xanh, chẳng định xuất tinh chút nào, ngược lại càng cứng và nóng hơn, mí mắt hắn giần giật, kéo tay Đoàn Tiểu Song chạm vào đó. Ngón tay Đoàn Tiểu Song cử động định rụt về, nhưng không thắng được sức của hắn, chỉ có thể ngoan ngoãn vuốt ve lên xuống thân trụ của hắn.
Chỗ quy đầu tiết dịch hưng phấn, Liên Hành thở dốc hai tiếng, thả tay Đoàn Tiểu Song ra, túm eo y, đặt thẳng cơ thể y, nhờ tinh dịch vừa bôi lên, cắm một ngón tay vào cửa hậu khép chặt.
Mới nuốt nửa ngón tay, hang động bên trong đã cắn chặt ngón tay hắn, từ chối hắn tiếp tục tiến vào, Liên Hành chỉ ngừng một lúc, bèn mò mẫm khám phá trong hang không ngừng, càng tiến vào sâu, phản ứng của Đoàn Tiểu Song càng dữ dội.
Tay còn lại của hắn khống chế cơ thể vặn vẹo của Đoàn Tiểu Song, từ từ chuyển động ngón tay trong cửa hậu ấm áp mà không cho phép cự tuyệt, vách ruột lập tức thắt chặt.
Cảm giác được bao bọc truyền tới toàn thân Liên Hành, hung khí cũng nảy một phát, Liên Hành không muốn nhịn nữa, dứt khoát chen thêm một ngón tay vào, Đoàn Tiểu Song run bần bật trốn về phía trước, bị ngón tay đuổi theo riết không tha, thúc lên trước như trừng phạt, Đoàn Tiểu Song lập tức kêu đau thành tiếng, eo sụp xuống dưới, nhưng vì thế mông càng vểnh cao hơn.
Liên Hành kiên nhẫn dùng ngón tay mở rộng cho Đoàn Tiểu Song, nếp nhăn ở cửa hang giãn ra từng chút một, thịt mềm mại bên trong bị mở rộng từng tấc một, dù là vậy, muốn nuốt thứ của hắn thì vẫn hơi khó khăn.
Liên Hành đỡ hung khí sưng phồng của mình tỳ lên cửa hậu ấm áp của Đoàn Tiểu Song, quy đầu tròn trịa đâm chọc thăm dò ở cửa hang, tiện cho chất lỏng rỉ ra ở đầu bôi lên đó, chưa được bao lâu, chỗ hai người giao nhau đã ướt sũng.
Tay phải bị bẻ trặc để đó mềm như bông, Đoàn Tiểu Song dùng tay trái đẩy ra sau, Liên Hành hiểu nhầm ý, tiện đà kéo cánh tay y, hung khí dưới thân thúc vào trong mà không cho giải thích, ép buộc đẩy phần đầu to bằng trứng ngỗng vào trong.
Thịt huyệt ấm nóng lập tức quấn lấy, Liên Hành hít vào, một tay đè eo Đoàn Tiểu Song, một tay kéo cánh tay y, lại thúc vào trong thêm vài phân.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song run bần bật không ngừng, cửa hậu chậm rãi nuốt vật khổng lồ, cửa hang ửng đỏ, bọc chặt hung khí cứng ngắc.
Có lẽ bị đao chém cũng cảm giác như vậy thôi, âm thanh phát ra từ cổ họng Đoàn Tiểu Song không thành lời, chỉ thở dốc ưm a đau đớn, miệng hé mở hớp khí như cá, đáng thương tột cùng.
Liên Hành ưỡn háng tiến vào trong một chút, cơ thể y bèn đong đưa, tóc xanh rối tung, không át được cảnh xuân sắc.
Liên Hành cũng nhịn vất vả, người dưới thân cắn chặt thứ của hắn, lối đi chưa bao giờ được khám phá vừa chống cự vừa mút dục vọng của hắn, Liên Hành rút ra một chút, cửa hậu co lại từng cơn như níu kéo, Liên Hành bèn chiều theo ý nó, thúc thẳng vào trong.
"Ưm a a!" Eo Đoàn Tiểu Song co thắt, miệng bật ra tiếng hét đau đớn, đầu vốn yếu ớt gục xuống cũng ngửa lên vì đau đớn phía sau, cổ họng mảnh mai chuyển động, "Đừng, đừng mà! Đau quá, a a..."
Liên Hành cúi đầu nhìn, dục vọng của mình còn hai ba phần mười bị kẹt ở ngoài, hắn còn chưa cắm vào hoàn toàn mà đã kêu đến mức này, nội tâm lại thoả mãn không ít vì tiếng kêu xin tha này, dù là vậy, hắn cũng không mềm lòng, ngược lại còn túm vòng eo thon, thúc vào thêm.
Hắn xấu xa ưỡn eo, cuối cùng cũng đâm lút cán, cửa hang bị mở hết cỡ, cắn chặt dục vọng của hắn, quy đầu bị thịt mềm ấm áp trong hang mút, tựa vô số cái miệng nhỏ tranh nhau quấn lấy, tuyệt diệu vô cùng, cơ thể Đoàn Tiểu Song cực kỳ chặt, vào đến sâu bên trong mới cảm nhận được nhiệt tình trong đó, gương mặt nho nhã cao quý của Liên Hành cũng nhuốm màu tình dục, nhưng từ đầu đến cuối đáy mắt vẫn trong veo.
Liên Hành thong thả rút dục vọng nóng bỏng ra một chút, Đoàn Tiểu Song bên dưới lập tức hít vào như được cứu sống, có điều còn chưa hít hết hơi này, Liên Hành đã thúc vào cửa hậu lần nữa, lấp đầy ứ.
Hắn xâm nhập càng lúc càng sâu, xương mu dán sát vào mông, túi tinh dính vào cửa hang, rút ra chậm rãi, cắm vào cực nhanh.
Liên Hành cụp mắt, khám phá lối vào cơ thể Đoàn Tiểu Song không nhanh không chậm, đồng thời quan sát phản ứng của Đoàn Tiểu Song.
Mỗi lần hắn đâm vào, Đoàn Tiểu Song đều phản ứng dữ dội, eo cong lên, bên trong cũng thắt lại. Lúc hắn rút dục vọng ra, eo Đoàn Tiểu Song sẽ sụp xuống, cơ thể thả lỏng, bên trong cũng mềm mại hơn.
Liên Hành phát hiện ra điều này, bèn cố tình trêu chọc y, tranh thủ lúc y thả lỏng thì đâm vào thật mạnh, thịt mềm bên trong nửa từ chối nửa chào đón, quấn lấy thân trụ quen thuộc.
Liên Hành sướng đến mức dục vọng lại phình to thêm vài phần, hắn than khẽ một tiếng, khom mình đùa nghịch hai đầu vú bị mình phớt lờ.
Lặp đi lặp lại mấy lần, cái miệng nhỏ vốn chật hẹp đã nuốt dục vọng Liên Hành một cách thuận lợi, bên trong ẩm ướt nóng hổi vô cùng, hoàn toàn ăn khớp với hình dạng dục vọng dưới háng hắn.
Hắn cúi đầu nhìn dục vọng nổi gân xanh của mình tống vào kẽ mông trắng nõn, màu sắc đối lập vô cùng chói mắt, không khỏi thắt cổ họng, eo cũng không nhịn được đẩy lên phía trước, như muốn chạm tới nơi ấm áp sâu nhất bên trong.
Trong họng Đoàn Tiểu Song nghẹn ngào không thôi, đau đớn khiến y tỉnh táo giây lát trong biển tội lỗi của tình dục, y muốn mình khắc ghi nỗi nhục nhã giờ phút này, một suy nghĩ bỗng trỗi dậy——
Y phải chặt kẻ này làm tám khúc, rồi băm vụn thứ dâm tà của hắn vứt cho chó ăn!
Và cả Liên Hành.
Tất cả mọi thứ y phải chịu đêm nay đều là do Liên Hành một tay gây ra, sao mà Đoàn Tiểu Song không hận cho được?
Dường như cả đời y đều bị một bàn tay lớn hơn kiểm soát, hồi nhỏ sợ cha đánh mắt, thuở thiếu thời nghe theo uy nghiêm của chủ nhân, lăn lê bò toài trong bùn lầy, đi đến hiện tại tươi sáng, không biết Đoàn Tiểu Song đã trả giá bao nhiêu, nhưng thứ có được lại ít ỏi vô cùng, nên y cực kỳ trân trọng.
Quyền lực của thiên tử, coi y như một con kiến, lẽ nào y phải thấp cổ bé họng, không thể phản kháng thật sao?
Đoàn Tiểu Song không chấp nhận đạo lý này, y muốn nắm giữ số phận mình trong tay mình, dù là chết cũng phải xé được một miếng thịt của Liên Hành.
Vật lạ nóng bỏng cắm vào cơ thể cắt ngang mọi suy nghĩ của Đoàn Tiểu Song, y bật ra tiếng kêu ngắn ngủi như tiếng chim hót, cảm nhận được rõ ràng kích thước của thứ xâm nhập cơ thể mình ghê gớm cỡ nào, thế mà còn muốn đâm vào bên trong.
"Ưm a——!"
Tay trái của Đoàn Tiểu Song được đặt xuống, y chống người dậy, bờ vai tròn trịa đã bị lớp vải thô ráp trên đệm mềm cọ đỏ rực cả mảng từ lâu, năm ngón tay y bấu chặt, như túm lấy sinh mạng.
Liên Hành tống toàn bộ dục vọng vào, khoái cảm được thịt mềm bao bọc xộc thẳng lên đầu, làm hắn sung sướng đến độ da đầu tê rần, thở dài thoả mãn, thế mà dục vọng có phần không kìm hãm được, quy đầu còn muốn thúc vào thêm.
Làn da người con trai đang đón nhận ân ái dưới thân ửng đỏ, chỉ bị chạm nhẹ vào bèn run rẩy, ngay cả vách huyệt cũng thắt lại theo, suýt thì kẹp hắn thất thủ.
Hai tay Liên Hành túm hai cánh mông cực đằm tay ấy, vòng eo mảnh linh hoạt khoẻ khoắn bắt đầu ra sức cày cấy lỗ thịt hớp hồn người nọ, lúc rút ra chỉ còn quy đầu kẹt bên trong, mỗi lần cắm vào lại cắm rất sâu, túi tinh vỗ bạch lên bờ mông trắng.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song bị thúc cho nhấp nhô không ngừng, tựa sóng bạc.
Liên Hành ra vào lặp đi lặp lại mấy trăm lần, vừa nhanh vừa gấp, làm cho hang động chật chội kia trở nên mềm mại không chịu được, dục vọng sưng phồng đã dính đầy màu dịch ruột, thịt mềm ở cửa hang bị hành hạ tụ máu đỏ rực, nhưng vẫn mút chặt khúc thịt kia.
Chỗ hai người dán sát vào nhau dính nhơm nhớp, dịch cơ thể hoà lẫn, chảy xuống dọc đùi Đoàn Tiểu Song.
Gân xanh nổi gồ trên mu bàn tay Liên Hành, hõm eo vừa nhức vừa sướng, nắm cơ thể Đoàn Tiểu Song kéo về phía mình, vừa đâm mạnh, vào nhiều ra ít, thịt va vào thịt còn chưa xong, còn phải dán vào thật sát, nhét dục vọng vào trong một lúc, cảm nhận kỹ lưỡng bên trong chuyển động co bóp.
Hắn biết cơ thể Đoàn Tiểu Song nhạy cảm, mỗi lần đâm mạnh vào đều khiến bên trong co thắt, miệng nhỏ vừa ướt vừa mềm mút chặt quy đầu của hắn, phần đầu cũng mất kiểm soát tiết dịch trong suốt, khiến hắn ra vào càng trôi chảy hơn.
Liên Hành rất thích phản ứng của y, lý trí thiêu đốt làm cơ thể nóng bừng, hắn trầm giọng thở dốc, đè người bên dưới thúc càng lúc càng mạnh, sạp cũng lắc lư theo, khuấy động cảnh xuân sắc trên giường, ý thức Đoàn Tiểu Song tan rã, hơi hé môi, mỗi lần bị đụ mạnh bèn bật ra một hai tiếng rên rỉ, lúc dục vọng lại thúc lần nữa trong cơ thể, y đột nhiên lạc giọng, thế mà còn kèm theo tiếng nức nở.
Cơ thể ấm áp trùm lên từ sau lưng, né vết thương trên lưng y, nâng mặt y lên, bờ môi áp sát, ngậm lấy đôi môi run rẩy của y, nuốt trọn tiếng rên rỉ thốt ra.
Mây mưa sau lưng không dừng lại, tiếng nước đan xen chưa bao giờ ngớt, khoái cảm ập tới, Đoàn Tiểu Song ưỡn thẳng lưng như bị co thắt, bụng căng cứng, khoang ngực rên một tiếng trầm, rồi cơ thể mềm oặt.
Liên Hành thấy thế, biết ngay y bị mình đụ bắn tinh, hắn giơ tay sờ thử, quả nhiên.
Hắn mút dái tai Đoàn Tiểu Song, giọng cười nhạo, "Ngươi đã bắn hai lần, có phải đến lượt ta rồi không?" Nói đoạn, hắn bèn ấn mông Đoàn Tiểu Song, đụ mạnh không kiêng dè, vài phát cuối cùng đâm vào chính giữa huyệt của y, tỳ vào sâu trong hang động chật hẹp nóng bỏng ấy mà bắn tinh.
Cơ thể Đoàn Tiểu Song căng gồng tựa cánh cung, mu bàn tay mu bàn chân cũng dùng lực cùng nhau, cảm nhận tà vật trong cơ thể như run rẩy, tinh dịch đậm đặc trút hết sâu bên trong, một số từ từ chảy ra ngoài theo dục vọng vẫn cứng ngắc rút ra, cửa hang mở toang, nhất thời không khép lại được.
Mùi tanh bồng bềnh trong không khí, đốt cháy cơn nóng của nhau.
Dưới gương mặt Liên Hành là tình dục cuộn trào, thứ dưới háng ngỏng cao, rõ ràng là vẫn chưa thấy đủ.
Hắn giơ tay mơn trớn má Đoàn Tiểu Song, một ý nghĩ nảy ra trong lòng, hắn đỡ đầu Đoàn Tiểu Song hôn môi y, lưỡi tách mở hàm răng, quấn lấy lưỡi đối phương, Đoàn Tiểu Song không thở nổi, vô thức đẩy hắn ra.
Thế là, Liên Hành lại cắm vật thịt thô dài nóng bỏng vào, lần này vào rất trôi chảy, ngay cả Đoàn Tiểu Song cũng không có phản ứng gì dữ dội, thất thần rên một tiếng, đón nhận lần xâm lược thứ hai của dục vọng.
Liên Hành im lặng làm một lúc, phát hiện ra Đoàn Tiểu Song vẫn không có phản ứng gì, bèn khom người dùng lưỡi liếm hai đầu vú nọ, mút quầng vú càng rõ ràng hơn.
Hắn lật người Đoàn Tiểu Song, gương mặt bị bắt nạt ác liệt hơi sửng sốt, vải bịt mắt ướt đẫm một mảng, đôi môi hồng mím lại.
"Ngươi khóc à?" Thốt ra câu hỏi như ma xui quỷ khiến, Liên Hành cũng không nhận ra tại sao mình lại làm vậy, đồng thời hắn vươn tay, thế mà lại muốn cởi đai lưng đang bịt mắt y, để ngắm cho rõ trong cặp mắt kia đang nhấp nháy cảm xúc gì.
Đoàn Tiểu Song ngoảnh mặt đi, lồng ngực phập phồng, "Cởi ra cho ta..."
Liên Hành cụp mắt, ngón tay vẽ vòng cung, lướt qua đường nét khuôn mặt Đoàn Tiểu Song, cợt nhả nói: "Vương gia vẫn đang nhìn chúng ta."
Cơ thể Đoàn Tiểu Song cứng đờ, giọng khàn đặc, "Các ngươi, không bằng súc sinh!"
Liên Hành bị chửi, không hề để ý, suy cho cùng thì lúc này thân phận của hắn không phải Yến vương, hắn cũng chẳng buồn công khai.
Liên Hành mỉm cười, bước từ trên sạp xuống, cố tình tạo ra âm thanh sột soạt, hắn cởi áo để lộ lồng ngực rộng cường tráng, đồng thời giả vờ giả vịt nói: "Ý của vương gia là, ông chủ Đoàn tinh thần không tệ, vẫn tiếp tục bị đụ được."
"Đừng quên, vẫn còn người đang chờ đấy."
Hắn thúc giục: "Đến lượt ngươi." Một tay trực tiếp mở cửa hang, lập tức có tinh dịch chảy ra ngoài, Đoàn Tiểu Song tái mặt, lùi ra sau, bị tóm mắt cá chân lôi về, hai chân dạng rộng, là một tư thế nhục nhã vô cùng.
Đoàn Tiểu Song nghe thấy hình như kẻ nọ đang nói chuyện với người khác, sau đó, không biết là ai cắm một ngón tay vào cửa hậu của mình, moi bớt tinh dịch ra.
"Đã bị đụ mềm rồi, có thể cắm thẳng vào." Liên Hành thưởng thức thành quả cày cấy của mình, tự độc thoại, Đoàn Tiểu Song nghe mà chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang.
"Ngươi dám!" Đoàn Tiểu Song đạp chân phản kháng, cơ thể bị gập lại, cơ thể đàn ông đè lên, kiểm soát mọi hành động của Đoàn Tiểu Song, dục vọng ngỏng cao tìm thấy cửa hang, hạ eo cắm vào thuận lợi.
Kích cỡ khá đáng kể, còn chưa đâm vào hoàn toàn đã lấp đầy bên trong, người đàn ông này thúc vào, bắt đầu lắc eo chuyển động ngay lập tức.
"Ưm, a! Ưm a..." Đoàn Tiểu Song bị thúc mà cơ thể bị đẩy lên, trước mắt nổ đom đóm.
Tay y tóm chặt bờ vai trần của đối phương, cơ thể nhấp nhô theo động tác của hắn, chẳng mấy chốc đã không chịu nổi, vừa thở dốc vừa rên rỉ.
Bên trong huyệt bị rót tinh dịch, dù là ra vào chậm rãi cũng vang tiếng nước òng ọc, vách ruột mềm mại quấn lấy, Liên Hành thoả mãn cọ xát thịt huyệt sâu bên trong, tìm thấy điểm bí ẩn ấy, vừa thúc vừa đâm không nhanh không chậm.
Tay Đoàn Tiểu Song túm chặt vai hắn, móng tay găm cả vào thịt, lúc bị chọc vào điểm nhạy cảm, y đột nhiên ưỡn người, vòng eo mảnh dẻo dai thắt lại, cửa hậu cũng co rút từng cơn, khiến dục vọng của hắn tiến thoái lưỡng nan.
Liên Hành thở một hơi dài, chờ dục vọng thích nghi với bên trong quấn quýt rồi mới thong thả chuyển động, hai tay đặt ở hai bên eo Đoàn Tiểu Song, ngón cái mơn trơn da thịt mịn màng, vuốt phẳng rồi lại vò nhăn, vẫn cảm thấy không đủ.
Phát hiện ra động tác của Đoàn Tiểu Song thay đổi, Liên Hành thường xuyên phải kéo hai chân Đoàn Tiểu Song dạng ra mới tiện cắm vào sâu hơn, ban đầu Đoàn Tiểu Song còn chống cự, sau đó bị đụ mạnh, y không giãy giụa nữa, những khoái cảm bị kìm nén trỗi dậy, dập tắt Đoàn Tiểu Song.
Con ngươi mắt Liên Hành đen láy, nhìn bên dưới phần bụng bằng phẳng của Đoàn Tiểu Song xuất hiện một chỗ gồ lên thấp thoáng, bèn định kéo tay Đoàn Tiểu Song chạm vào đó, nhưng lại quên mất tay phải của Đoàn Tiểu Song đã bị trặc, thõng xuống mềm oặt, làm sao còn sờ được cái gì.
Liên Hành lập tức mất hứng, tay trái của Đoàn Tiểu Song chủ động trùm lên, miệng còn nỉ non.
"Đau quá, ngươi... đừng động vào."
Yết hầu Liên Hành chuyển động, cầm cổ tay đó, chỉ nghe thấy một tiếng cạch, xương trật khớp trở về chỗ cũ, lông mày nhíu chặt của Đoàn Tiểu Song giãn ra, chẳng mấy chốc đã bị thuỷ triều tình dục ập tới, không biết ngày đêm gì nữa.
Mười ngón tay đan vào nhau, Đoàn Tiểu Song thật sự cảm thấy một điểm gồ lên dưới da bụng, cảm giác bị đâm vào sâu được thể hiện cụ thể hoá như thế này, nội tâm Đoàn Tiểu Song bàng hoàng, nỗi sợ dâng trào trong lòng.
Mà Liên Hành lại không hay những điều này, hắn cầm hai chân thon dài của Đoàn Tiểu Song, tách ra hai bên, động tác ra vào càng lúc càng nhanh, nơi tiếp xúc thân mật nhất bắn tung toé nước, dục vọng phình to xông vào hang động chật hẹp không hề nể tình, làm cho Đoàn Tiểu Song không nhịn được rên rỉ ưm a.
Đoàn Tiểu Song vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn chết, y cắn ngón tay mình, chỉ thấy dấu răng ấn mạnh, tiếng rên bị kìm nén trong cổ họng.
Trong tư thế này, Liên Hành đụ y mấy trăm phát, cặp mắt nhuốm màu tình dục nhìn chằm chằm vào gương mặt tuyệt đẹp của Đoàn Tiểu Song, túi tinh dán sát vào cửa hang, hạ cơ thể xuống, rót tinh dịch đặc sệt vào sâu bên trong y, bắn xong còn nán lại một lúc lâu trong hang động ấm áp lưu luyến rồi mới rút ra ngoài.
Hai người đối mặt dán vào nhau, lồng ngực ướt mồ hôi phập phồng, Liên Hành tách ra, phát hiện bụng hai bên đều ướt đẫm một mảng, đỉnh cậu nhỏ của Đoàn Tiểu Song vẫn đang nhả dịch trong suốt, trong dư âm lên đỉnh, cơ thể Đoàn Tiểu Song run rẩy, dục vọng cũng run theo, đáng thương rũ xuống, cơ thể bị giày vò cũng nằm sõng soài, toàn thân chìm vào hỗn độn mê man không biết gì.
Miệng lưỡi sắc sảo, nhưng cơ thể thì bị đụ bắn liền hai lần.
Liên Hành thu hồi ánh mắt, thả lỏng vai cổ, phát hiện trên vai gần như giăng đầy dấu ngón tay và vết cào, có thể nhớ đến cảm giác buông thả của tình yêu sâu đậm, bèn ngoảnh đầu liếc nhìn Đoàn Tiểu Song lần nữa.
Liên Hành bỗng có ý tưởng mới.
Hắn khoác áo lên người, tuỳ tiện thắt đai lưng, để trần quá nửa lồng ngực, tiện tay ném một chiếc áo phủ lên cơ thể trần trụi của Đoàn Tiểu Song, mở cửa ra, gió đêm giá lạnh thốc vào, hai tử sĩ áo đen đang đứng ngoài cửa cách đó hai ba trượng.
Liên Hành: "Sao các ngươi vẫn còn ở đây?"
Tử sĩ đã theo Liên Hành nhiều năm, nhận ra vẻ không vui trong giọng Liên Hành, lập tức quỳ xuống, "Không được vương gia dặn dò, chúng tôi không dám tự ý bỏ đi."
"Ta làm việc ở trong, thế mà các ngươi cũng không nhìn thấy à?" Liên Hành cười khẩy thành tiếng.
"Thuộc hạ..." Hai tử sĩ áo đen càng cúi gằm đầu xuống, thính giác của họ cực tốt, tất nhiên là nghe thấy trong phòng đã xảy ra chuyện gì, gồm cả việc vương gia nhà mình giả mạo thân phận của họ, đóng một vở kịch, nhưng cũng chỉ có thể giả vờ không hay biết gì hết.
Liên Hành ra lệnh: "Đưa y về."
Hai người nọ vừa thấy Liên Hành không truy cứu nữa, bèn đáp: "Vâng."
Đến khi họ vào phòng, mùi tế nhị trong không khí mãi chưa tan, người con trai nọ nằm trên sạp, mái tóc đen rối tung, sợi đai lưng đó vẫn bịt trên mắt, tứ chi lốm đốm dấu vết chi chít.
Họ không dám nhìn nữa, tự đóng giác quan, im lặng bọc y vào quần áo, một người đi đánh xe ngựa, một người bế ngang eo Đoàn Tiểu Song, đang định đi ra ngoài thì bắt gặp ánh mắt quan sát của Liên Hành.
Bị nhìn như thế, toàn thân gã khó ở, không biết mình đã làm sai điều gì, thậm chí định quỳ xuống nhận lỗi theo phản ứng bản năng, nhưng trong lòng đang ôm một người, quỳ không được, đứng cũng chẳng xong, nhất thời ngây ra tại chỗ.
Liên Hành không nói gì, quay người phất tay áo bỏ đi.
Họ đưa Đoàn Tiểu Song về sòng bạc Trai Nhạc, đến đầu ngõ, vén rèm xe lên, người bên trong đã biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro