Chương 25.
Chương 25: Cấm Dục
Hắn tức giận trừng mắt nhìn ông, còn cậu cậu vì ngại mà mặt đỏ lên đến mức có thể vắt ra máu. Cậu vùng vẫy đánh mạnh lên ngực hắn, trên mặt thể hiện rõ ba chữ 'buông cậu ra' nhưng hắn không cho cậu ý nguyện. Bàn tay càng siếc chặt tay eo nhỏ của cậu.
Quản gia chứng kiến một màn như vậy không khỏi cảm thấy đỏ mặt, trong lòng thầm nghĩ thiếu gia cũng rất bạo đi, đến phòng khách cũng làm được. Nhưng cũng không dám suy nghĩ lâu bởi vì ánh mắt của hắn có thể bốc lửa bất cứ lúc nào, ông liền cúi đầu chạy ra ngoài.
Nhìn thấy con kì đà lớn biến mất hắn nhanh chóng tiếp tục bắt tay vào việc chính. "Đừng...a..bị nhìn....A.." - Hắn bất ngờ xông vào, cậu không chuẩn bị kịp bị hắn đâm đến đau đớn muốn khóc. "A...ha...đau...ra ngoài..." - Hắn giống như không quan tấm, lực đạo càng mạnh cơ hồ muốn đâm thủng cậu.
"A...ư...người khác...nhìn...A.." - Cậu càng từ chối càng kích thích thú tính của hắn, tốc độ ra vào trong cậu mỗi lúc một nhanh thêm, eo của cậu bị hắn siếc chặt đến phát đau. "Không cho nghĩ đến việc khác." - Hắn hôn nhẹ lên môi cậu, môi lưỡi nhanh chóng triền miên một chỗ.
Cậu bị khoái cảm chiếm đóng mỗi lần ra vào đều sắp đạt được khoái cảm tột đỉnh. Khẽ nâng mông cao lên càng dễ dàng cho hắn ra vào. "A...ưm..thoải... mái...ô..." - Hắn thật sự bị những âm thanh rên rỉ dâm đãng làm cho mất hết lí trí.
"Ô...ông xã..chậm...chút...ô..ô.." - Cậu bị đâm đến nói sắp không thành tiếng nức nở cầu xin hắn. "Thế nào, không phải rất thích sao? Còn muốn chậm lại." - Hắn vừa nói vừa đâm rút, mỗi lần đều đâm đến nơi sâu nhất trong cậu.
"Ha...sâu...ô...sâu..quá...ư..a.." - Cậu thoải mái rên thành tiếng, tay nhỏ siếc chặt vai hắn còn ra sức cào để lại những đường đỏ chói mắt. "Bảo bối em xem, thật tuyệt." - Hắn vừa hôn vừa không ngừng trù sáp, căp tinh hoàn va vào mông cậu ra tạo ra âm thanh dâm mỹ.
Cả căn phòng bếp rực lên sức nóng và cũng tràn ngập hương vị tình dục. Cậu bị hắn làm đến mơ hồ chỉ còn có thể thuận theo hắn rên rỉ.
Hơn một tiếng sau, cái gì nên kết thúc thì cũng đã kết thúc. Y phục của cậu và hắn chỉnh tề xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Hắn tao nhã bước ra ngoài thần sắc cực kỳ quyến rũ, kẻ ngu ngốc cũng biết hắn vừa làm cái gì. Còn cậu, cậu cứ đi qua đi lại trong bếp mặc kệ thắc lưng đau âm ỉ, cậu không dám ra ngoài, cậu thật ngại.
"Còn muốn tiếp tục sao? Anh không ngại cùng em thêm vài lần nha." - Hắn đứng bên ngoài hơn nữa buổi vẫn không thấy cậu đi ra, trong lòng thâm đoán cậu ngại nhưng không dám chắc. Nhưng nhìn sắc mặt cà chua đỏ của cậu, hắn thật sự không muốn tin cũng phải tin. Bảo bối da mặt thật mỏng.
"Còn không phải tại anh." - Cậu bực nhọc quay sang đánh vào ngực hắn, tuy nói là đánh nhưng cậu căng bản không có dùng lực. "Anh xin lỗi mà."
- Hắn chụp tay nhỏ của cậu lại nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.
"Xin lỗi con khỉ, em làm sao còn mặt mũi ra ngoài đây. Thấy hết rồi cái gì cũng thấy hết rồi." - Hắn bất đắc dĩ nhìn cậu lập đi lập lại mấy câu nói này, cũng có chút nhức đầu nhanh miệng ngăn cản cậu.
"Anh đuổi ông ta là được rồi." - Tưởng nói vậy cậu sẽ gật đầu, ai ngờ được cậu lại tức giận hơn, mạnh mẽ đập vào ngực hắn một cái. Hắn bị đánh ngực có chút đau đớn. "Tự dưng đuổi người ta, người ta có làm gì sai đâu. Anh rõ ràng là người sai, làm ở đâu không làm tự dưng lại chui vào bếp."
Hắn nhìn cậu chửi mắng thật không biết nên làm như thế nào. "Như vậy phải làm sao?" - Hắn nhỏ giọng hỏi, cậu nghe xong gian xảo ngước mặt lên nhìn hắn chầm chầm. "Cấm dục."
- Hai từ duy nhất, cậu để lại hai từ duy nhất rồi thoải mái bước ra ngoài.
"Không...cái này không thể. Muốn anh làm cái gì cũng được đừng cấm dục, anh chịu không nổi." - Hắn lớn tiếng vừa nói vừa chạy theo cậu. Những người làm nghe xong lập tức dừng động tác bụm miệng cười, còn cậu bước chân lên cầu thang cũng dừng lại trừng trừng mắt nhìn hắn. Cậu bị hắn chọc dến đầu bóc khói rồi.
"Câm miệng, một tháng đừng mong chạm vào tôi." - Cậu nói rồi đi nhanh lên phòng. Hắn chết đứng vì câu nói kia, một ngày hắn còn cố gắng nhịn được, một tháng bắt hắn làm hòa thượng luôn đi.
"Quản gia..." - Hắn tức giận gọi lớn, quản gia bị điểm danh có chút sợ. Bước chân chậm nhất có thể nhưng cuối cùng ông vẫn phải đứng trước mặt hắn, cung kính cúi đầu đáy mắt hiện rõ sự sợ sệt. "Ông thật hay nga, lá gan cũng đủ lớn. Nhưng mà bảo bối không cho đuổi việc nga, chi bằng ông thay họ dọn dẹp phòng bếp đi."
Hắn tuy tức giận nhưng vẫn nhớ rõ lời nói của cậu. Bất đắc dĩ nghĩ ra một hình phạt nào dó tặng cho ông.
Quản gia thở dài ra tiếng, ông còn tưởng bản thân bị đuổi việc không ngờ đến chỉ bị dọn phòng bếp. 'Thiếu phu nhân' ông ngàn vạn lần cảm ơn.
"Tuân mệnh, tôi lập tực đi làm." - Ông cúi thấp người nhanh chóng đi vào bếp, mấy người hầu kia cũng thở phào nhẹ nhõm thay ông cảm ơn trời.
Hắn lê thân xác lên phòng, khuôn mặt hiện rõ ý không vui, hắn thật sự không muốn bị cấm dục, hắn không muốn làm thầy tu.
"Bảo bối, cục cưng, anh xin lỗi mà."
- Hắn từ lúc nào giở chứng mè nheo, ngồi náo loạn quấy rầy cậu đọc sách.
"Anh còn nói thì tiếp tục tăng thêm một tháng đi." - Cậu nói xong, đặt sách sang một bên tao nhã đứng dậy rời đi.
"Cục cưng, anh xin lỗi mà." - Cậu càng đi hắn càng bám theo, độ đeo bám của hắn khó ai mà bằng. Bất đắc dĩ cậu đành gật đầu tha lỗi cho hắn, nếu để như vậy cậu thật sự sẽ bị bám đến chóng mặt luôn.
"Khải...xin chào."
Hết Chương 25.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro