Chương 44.
Chương 44: Sữa.
Hắn an ổn làm việc thỉnh thoảng cúi đầu nhìn cậu trai đang ngoan ngoãn ngủ trong lòng ngực. Cậu ngủ thêm một chút nữa thì thức dậy, ánh mắt vẫn còn có chút mơ màng hơi luyến tiếc. "Khải..." - Hắn nghe cậu gọi liền rời mắt khỏi tập văn kiện vươn tay ôm chặt lấy cậu, giúp cậu chỉnh sửa tư thế thoải mái.
"Tỉnh rồi sao?" - Hắn dịu dàng mở miệng vui vẻ hôn nhẹ lên môi cậu. "Em đi xem bảo bối." - Cậu hôn đáp trả hắn xong liền nhảy xuống chạy đi xem bảo bối, chắc giờ này bảo bối đã thức dậy rồi. "Cẩn thận một chút." - Hắn mở miệng nói vọng theo nhưng đã thấy cậu khuất bóng.
"Bảo bối của papa đâu rồi?" - Cậu vừa đi vào liền vui vẻ chạy lại chỗ bảo bối. Đúng như cậu nghĩ tiểu bảo bối đã tỉnh dậy còn đang không ngừng mút ngón tay đòi sửa. "A...a..a.." - Vừa nhìn thấy cậu, Tuấn Tuấn đã vươn hai tay nhỏ đòi bế. "Khả ái..." - Cậu vui vẻ mỉm cười, ôm lấy bảo bối đi ra ngoài.
"Khải ơi, Khải ơi..." - Cậu vừa đi vừa gọi thỉnh thoảng còn cúi người hôn bảo bối chọc cho cậu nhóc cười lớn.
"Thiên Thiên." - Hắn từ xa đi đến ôm cậu vào lòng, ánh mắt ôn nhu nhìn bảo bối trong lòng ngực. "Em mang bảo bối đi đâu vậy?" - Hắn nhíu mi, Tiểu bảo bối thức rồi thì cứ để trong phòng đi cậu mang ra đây làm gì.
"Đi tìm anh đó." - Cậu nói với hắn nhưng không nhìn hắn, ánh mắt chung thủy dán vào bảo bối đang mút tay. "Khải, bảo bối khác sữa rồi." - Cậu tùy tiền mở miệng nói một câu, hắn đáp lại sau đó nhanh chân đi đến phòng dành cho trẻ em. Phòng này là hắn mới cho người thiết kế lại để đồ chơi hay những thứ cần thiết cho bảo bối.
"Pha sữa như thế nào? Để bao nhiêu sữa mới đủ." - Hắn xoắn tay áo sơ mi lên, cầm lấy bình sửa nhỏ nhắn được rửa sạch đặt trên kệ. Người bảo mẫu đứng bên cạnh nhìn thấy hành động của hắn lập tức hoảng hốt, chân như bị đóng đinh đứng bất động.
"Tôi hỏi để bao nhiêu sữa mới đủ." - Hắn không kiên nhẫn lập lại lời nói, ánh mắt nhìn người bảo mẫu thể hiện sự tức giận. "Hai...hai muỗng..." - Hắn nghe xong liền thu hồi tầm mắt, chăm chú vào việc pha sữa cho bảo bối. Người bảo mẫu đứng bên cạnh ánh mắt nhìn hắn hiện rõ ý say mê. Cô vừa đến đây làm việc nghe nói thiếu gia rất đẹp trai, thật không ngờ đến lại đẹp như vậy.
Cậu ở bên ngoài vui vẻ chơi đùa với bảo bối cũng không để ý đến ánh mắt say mê của người khác đang hướng đến chồng mình. "Bảo bối, có sữa rồi này." - Hắn mặt lạnh bước ra ngoài nhưng ánh mắt lại rất vui vẻ, nhận lấy bảo bối từ tay cậu hắn chậm rãi giúp bảo bối uống sữa.
"Anh tự mình pha sao?" - Cậu ngã người lên so pha, ánh mắt mơ màng nhìn hắn. "Ừm.." - Hắn gật đầu đáp lại rồi ôm lấy cậu vào lòng, điệu bộ ôn nhu cực độ. "Cô mang Thiên Tuấn về phòng đi." - Hắn chuyển tầm mắt sang người bảo mẫu đang cung kính đứng bên cạnh, chạm vào ánh mắt đa tình của hắn cô ta liền xấu hổ cúi đầu.
"Người ta hình như thích anh rồi."
- Đợi người bảo mẫu kia khuất bóng cậu liền chui vào ngực hắn hơi khó chịu mở miệng. Hắn thật sự quá mức đẹp trai nên mới có nhiều người thích như vậy, cái này hình như có chút không tốt. "Anh không thích người ta là được." - Hắn đáp lại giọng nói không chút cảm xúc. Cậu nghe hắn nói vậy vui vẻ nhếch khóe môi.
"Về phòng." - Cậu vươn tay hắn liền hiểu ý ôm lấy cậu. Cẩn thận đặt cậu nằm lên giường hắn liền trèo lên thân thể to lớn đè lên người cậu. "A...nặng chết em." - Cậu ngọt ngào mở miệng, cái đầu liên tục di chuyển né tránh những đợt đụng chạm của hắn.
"Anh nhịn không nổi rồi." - Dứt lời hắn liền xé hết y phục mỏng manh trên người cậu, hơi thô bạo hôn khắp thân thể cậu. "Ha~~~ từ từ..." - Cậu thoải mái ưởng người về phía trước, hắn nhếch mép dịu dàng xoa nắn hạt đậu nhỏ trước mắt. Cậu sau khi mang thai trở nên mẫn cảm hơn trước nhiều bị hắn xoa xoa nắn nắn một chút liền cương cứng ngắt, hạ thân cũng tiết dịch ẩm ướt.
"Ưm...nhanh đi...." - Cậu thấp vọng hối thúc giọng nói có chút khó chịu. Thân thể bị hắn trên chọc đến chuyển hóa, màu da nhượm một mảng hồng nhuận. "Được...." - Hắn cũng khó chịu không kém, hai ngón tay trong nguyệt động nhanh chóng di chuyển. Cậu thoải mái rên rỉ thành tiếng.
"Ưm...Ha~~ vào đi a~~~" - Hắn thấy cậu đã động tình lập tức rút hai ngón tay trong nguyệt động thay vào là dương vật cương cứng ngắt. Cẩn thận ma sát phía bên ngoài làm cho tiểu nguyệt mở lớn, dương vật của hắn do nhịn quá lâu cũng trở nên trướng hơn, gân xanh nổi rõ từng đường. "Ahh~~ Khải mau vào ha~~~"
"Ahhhh~~~~" - Hắn vừa đưa dương vật vào trong đã thô bạo đẩy mạnh, đừng đợt vào chạm mạnh mẽ kịch liệt diễn ra. Cậu yếu ớt siếc chặt bã vai hắn, điên cuồng thở gấp. Lâu rồi không có làm cậu có chút không kịp thích ứng. "Ưm~~~ha~~~" - Cậu thở dốc mồ hôi ước hết một mảng lớn trước ngực.
"Khải...Khải...chậm chút a~~~" - Hắn không để ý đến mạnh mẽ di chuyển dương vật phía dưới, môi mỏng di chuyển khắp thân thể cậu để lại dấu hôn đỏ mắt. "Thật nhớ em, nhớ em muốn chết." - Hắn cũng thở gấp gáp, mồ hôi rơi trên má. Căn phòng bị sức nóng lây nhiễm chìm đẫm trong hương vị tình dục.
"Ah~~~~" - Cậu rên lớn thân thể run run đón nhận dòng thể dịch ấm nóng từ hắn. Chưa đợi cậu kịp hô hấp hắn đã cúi người hôn xuống, nụ hôn có chút điên cuồng. Môi lươi dây dưa thật lâu đến khi cả hai hết dưỡng khí mới dừng lại. Lâu rồi bọn họ mới thân mật như vậy, thật sự có chút nhớ.
Hết Chương 44.
Các cô bơ ta rồi huhuhu, lượt đọc cũng ít mà sao cũng ít luôn huhuhu. Cho tui ít sao đi mờ 😣😣😣 T^T
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro