Chương 51.


Chương 51: Diễn Kịch.

"Có lần sau thì đừng nhìn mặt tôi nữa." - Hắn vừa nghe xong câu nói này liền vui vẻ muốn phát khóc, lập tức ôm lấy cậu đi về hướng phòng ngủ. Cậu ở trong lòng ngực to lớn của hắn âm thầm nở nụ cười hạnh phúc.

"Anh đi tắm đi, hôi muốn chết." - Cậu bất mãn đẩy cái người đang dáng chặt trên người mình ra, nhưng hắn lại khiên quyết không buông. Cậu hơi thở dài, Vương Tuấn Khải mỗi khi uống rượu liền trở thành một con người khác. Vừa mặt dày vừa vô sĩ.

"Tiểu Thiên, anh biết chuyện kia do ai làm rồi nhưng bây giờ không tiện nói cho em biết, cố gắng nhịn nhục diễn với anh một vở kịch được không?"
- Cậu nghe hắn nhắc đến hai chữ 'chuyện kia' liền nghiêm túc lại, ngồi ngay thẳng lắng nghe. Hắn nhếch khóe miệng nhưng không phải vui vẻ mà mang ý tứ tức giận.

"Diễn cái gì chứ? Khải nói em nghe là do ai làm." - Cậu không kiềm chế nổi mà nhào lên người hắn, trong đầu duy nhất một caah hỏi 'là do ai làm?' Cậu thật sự rất muốn biết. "Khải, nói em nghe." - Cậu ngồi trên người hắn nhúng nhúng điệu bộ gương mặt cầu xin chọc cho hắn đang không vui cũng phải mỉm cười.

"A...đừng nhúng chết anh, Thiên."
- Hắn giả vờ than thở khuôn mặt đẹp trai làm bộ dáng đau đớn, mà bây giờ cậu đâu có để tâm đến. "Nói đi mà, Khải là ai làm?" - Cậu vẫn không ngừng nhúng tay còn nắm cổ áo hắn giật giật kéo kéo. "Thiên a, chết anh rồi...." - Thật ra sức của cậu cũng không mạnh so với hắn, nến mấy đòn đánh mang tính chất cầu xin kia cũng không có ảnh hưởng gì với hắn cả.

"Khải, đáng ghét...nói đi mà...Khải."
- Cậu càng lúc càng gấp gáp, đánh đánh lên ngực hắn. Nhưng hắn vẫn ngậm miệng một chữ cũng không nói ra. "A...Khải, nói đi mà, nói đi mà."
- Cậu càng lúc càng khó chịu, lòng ngực nhấp nhô hít thở không thông. Hắn lại cười vui vẻ gương mặt bình thường giống như không thấy biểu hiện của cậu.

"Khải, anh...anh...anh..." - Cậu thấy hắn thật sự không muốn nói đành bất lực thở dài. "Mặc kệ anh luôn." - Cậu cũng không bước xuống chỉ ngồi trên người hắn giận dỗi. Tay không có việc gì làm nên đánh đánh lên người hắn biểu hiện sự không vui của bản thân.

"Thiên Thiên...." - Hắn không ngồi dậy cũng mặc kệ cậu đang trên người mình trút giận. "Ngoan nghe anh nói, em chỉ cần ngồi yên xem anh chừng trị cô ta là được rồi, không cần động tay động chân gì cả." - Cậu bĩu môi ánh mắt vẫn rất uất ức. Hắn nhếch khóe mẹ lật người, đặt cậu dưới thân.

"Là tại em trêu chọc anh trước." - Vừa nói xong hắn đã cúi người hôn lên môi cậu, cậu cũng không kịp phản ứng chỉ để hắn tự ý hành động. Môi mỏng bạc điêu luyện di chuyển khắp nơi trên người cậu, hai hạt đậu cũng bị hắn trêu chọc đến dựng đứng có chút sưng đỏ.

"A~~~" - Cậu kiều mị rên lên nâng người nghênh đón hắn. Một tay xoa nắn đầu nhủ một tay xoa nắn dương vật, hắn khiến cậu sướng muốn phát điên. Tiểu nguyệt nhỏ nhắn cũng tiết tịch ẩm ước còn có chút ngứa rất khó chịu. "A~~Khải mau vào đi a~~" - Cậu run rẩy mở miệng giọng nói thập phần cầu khuẩn.

Hắn cũng nhịn không nổi, qua loa làm bước dạo đầu rồi mạnh mẽ đi vào. Cậu ngẩng mặt than đau, hắn cũng biết bản thân không kiềm chế nổi khiến cậu bị thương nên động tác dừng lại. "Ah~~~" - Hắn chỉ di chuyển nhẹ nhàng điệu bộ mang đầy ý ôn nhu. "Thiên còn đau không?" - Hắn thấp giọng hỏi, giọng nói trầm thấp đe nén nhẫn nại.

"Không..a..nhanh một chút...a..." - Tiểu nguyệt bắt đầu ngứa ngáy, cậu hơi vặn vẹo thân thể hắn nhìn thấy biểu hiện của cậu không khỏi nâng cao khóe môi. "A~~~ha~~~ô~~" - Hắn mạnh mẽ đưa đẩy hạ thân, mỗi cú thúc đều đi đến nơi sâu nhất bên trong cậu, khiến cậu tràn ngập khoái cảm.

"Ôi~~~Khải~~~" - Cậu thỏa mãn rên rỉ không chút ngượng ngùng. Hắn lại bị điệu bộ hơi dâm đãng của cậu làm say mê, hạ thân càng thêm va chạm mãnh liệt và từng nụ hôn cuồng nhiệt cũng mạnh mẽ kéo đến. "Em thật xinh đẹp." - Hắn nhếch cao khóe còn cậu lại biểu môi, từ xinh đẹp vốn không dùng để miêu tả con trai.

"Ah~~~" Cậu đột nhiên hét lớn hạ thạn co rút dữ dội ép hắn đi đến cao trào. Hắn cúi đầu nhìn thể dịch trắng dính trên vùng bùng màu đồng rắn chắc ý cười càng thêm đậm, cậu bị hắn thao đến bắn ra. "Khải~~~"  - Cậu hơi ngượng ngùng gọi hắn, bàn tay nhỏ nhắn bám víu vào bã vai hắn.

"Khả ái." - Dứt lời hắn đặt lên môi cậu một nụ hôn, có hơi triền miên kéo dài một chút nhưng hắn biết cậu mệt nên cũng nhanh chóng kết thúc. "Yêu em."
- Sau khi giúp cậu tắm rửa hắn khẽ bế cậu về giường ôm lấy cậu ngủ say. Thiên Tỉ của hắn dù làm cái gì cũng thật xinh đẹp.

Phân cách.

Băng Lãnh ngồi nhìn Thiên Tuấn đang ngủ say mà trong tâm lóe lên một chút kỳ lạ. Nếu như cô đối với Dịch Dương Thiên Tỉ không dùng cách để hãm hại được thì có lẽ có phải tiếp cận Vương Tuấn Khải. Từng bước từng bước lấy lòng hắn để trở thành Vương Phu Nhân thứ hai.

"Thiên Tỉ, tôi muốn xem bản lĩnh giữ chồng của cậu tốt đến mức nào." - Cậu ta tự nói với bản thân một câu, đáy mắt inh đậm sự thù hận. Cô thật sự ghét Dịch Dương Thiên Tỉ.

Hết Chương 51.

Chap này hơi ngắn nhưng mà mấy cô đừng có trách tui, tui đã cố gắng lắm rồi. Truyện này tui nghĩ sẽ tầm 60 - 70 chap mới hết, tui thấy nó hơi dài cốt truyện thì có chút nhàm chán nên tui mong mấy cô đừng bỏ tui đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro