Chương 60.


Chương 60: Ám Sát.

"Tổng cộng mười người, có lẽ là sát thủ, cậu nên cẩn thận một chút." - Hạ Vỹ ngồi trên xe hơi ở phía xa quan sát mà mi tâm nhíu chặt. Nhìn dáng đi và cách ẩn nấp của họ anh đoán được thân thủ của họ không thể khinh thường. Bây giờ anh mới thật thắc mắc rốt cuộc Băng Lãnh kia có quan hệ với ai.

"Cậu trở về đi, đừng để chúng phát hiện." - Vương Tuấn Khải ngồi trong thư phòng ánh mắt hướng chiếc xe hơi phía xa mở miệng. Hạ Vỹ bên kia đáp lại một tiếng rồi khởi động xe rời đi, anh tinh thực lực của hắn nhưng anh vẫn lo lắng cho hắn.

"Thiếu chủ chúng tôi nhìn thấy năm người đang tiến vào biệt thự." - Lại một người đàn ông khác mặt tây trang màu đen kính cẩn xuất hiện trước mặt hắn. Người này so với người kai không khác biệt gương mặt vẫn một điệu bộ lạnh lùng.

"Để bọn họ tiến vào, đợi lệnh của ta không được manh động." - Hắn nhếch khóe môi hướng người kia nói một câu, hắn muốn xem thực lực của họ mạnh đến mức nào. Người đàn ông nhìn khuôn mặt nắm chắc phần thắng của hắn trong lòng cũng đắc ý, mỗi khi thiếu chủ làm việc hiệu xuất đặt biệt cao.

"Đại ca, nơi này sao lại ít người như vậy?" - Một tên vệ sĩ hướng Cầu mở miệng, tên Vương Tuấn Khải kia cũng không tầm thường, chẳng lẽ không biết được bọn họ đến lúc nào.

"Lãnh Lãnh nói Vương Tuấn Khải không tầm thường." - Người tên Cầu hơi lo lắng đáp lại, Vương Tuấn Khải, Vương Tử hắc đạo liệu có phải là một người. Lúc trước gã có điều tra không ít tư liệu về một người gọi là Vương Tử, gần như hắn chính là bá vương thế giới ngầm. Hành động độc ác ra tay tàn bạo, thủ đoạn kinh người những từ này đều để hình dung hắn.

"Tập trung đi." - Gã nói rồi nhanh chóng di chuyển về phía trước thành công chui lọt vào biệt thự. Việc ám sát gã làm không ít lần nhưng chẳng hiểu sao lần này gã cảm thấy phi thường lo lắng, tim đậm mạnh trong lòng hồi hộp khó chịu, gã có dùng cách nào để áp chế tâm tình vẫn như vậy một mực lo sợ. Căn biệt thự to lớn yên ắng này gần như là một chiếc lồng kính.

"Thiếu chủ bọn họ đã vào trong." - Hắn ngồi trên so pha nghe những lời báo cáo, ánh mắt dán vào màn hình theo dõi. Chui vào nơi này chính là tự tìm đường chết, hiện tại thời gian còn sớm hắn có thể chơi trò mèo vờn chuột với họ.

"Cẩn thận tìm." - Gã phất tay mười người bọn họ nhanh chóng tản ra đi tìm cậu. Năm người ở tầng trệt năm lên người tầng hai, bọn họ không hề biết rằng bản thân đang bị giám sát.

"Thiếu gia, có hai người đang tiến gần phòng của phu nhân." - Người đàn ông ngồi gần màn hình máy tính quan sát mà mi tâm nhíu lại. Phòng thiếu phu nhân hình như chẳng có ai ở đó bảo vệ cả. "Giết." - Hắn nhắm mắt đột nhiên mở miệng nói một câu khiến những người ở đó sửng sốt, từ màn hình máy tính bọn họ nhìn thấy được những người đột nhiên kia không rõ nguyên do đều té ngã.

Đám người điều khiển camera giám sát phi thường thắc mắc, Thiếu chủ của bọn họ rốt cuộc dùng cách gì khiến hai người kia chết không rõ nguyên do như vậy.

Năm người của tên Cầu ở dưới tầng trệt tìm không thấy liền nhanh chóng di chuyển lên tầng trên. "Tứ và tam không thấy." - Một người trong đám bảy người ở đó lên tiếng, bọn họ lên tầng năm người tại sao chỉ còn lại ba.

"Cẩn thận một chút, có lẽ có mai phục." - Hắn ở một bên quan sát trên miệng mỉm cười thích thú. Hạ Vỹ hình như hơi xem trọng bọn người này rồi, toàn là một lũ ngu ngốc, bọn họ ngu đến mức hắn có chút nhàm chán trò chơi này.

"Chán rồi, giết hết đi chừa lại tên có vết sẹo bên mặt." -  Vừa dứt lời tất cả những ám vệ đang ẩn nấp đều đồng loạt xuất hiện. Bảy người kia bị dọa cho kinh hồn, rốt cuộc là người hay quỷ. "Sạch sẽ một chút, đừng để dơ sàn nhà." - Hắn thấp giọng ra lệnh những ám vệ kia hiểu ý, thay đuổi vũ kia của mình thành kim tẩm độc.

Gã trợn mắt kinh hoàng nhìn từng đàn em của mình đổ gục khi chưa kịp cầm súng. Vương Tuấn Khải thật sự không tâm thường, thực lực của hắn quá mức kinh người. Gã chưa bao giờ thực thi nhiệm vụ nào mà đàn em của mình chết nhiều như vậy thậm chí còn chết trước mặt gã. 

"Thế nào chơi vui không?" - Hắn từ phía xa bước lại, khí thế giống như vương giả. Đến bây giờ gã mới hiểu thế nào là tột độ sợ hãi, khí thế kinh người này phải chẳng là Vương Tử?

"Ngươi...." - Gã sợ hãi lùi về sau vài bước liền đụng trúng một vệ sĩ được bố trí, gã hiện tại chẳng khác gì một con chuột cả. "Thấy họ chết như thế nào? Muốn giống họ không?" - Hắn tao nhã nhếch mép, giọng nói bình ổn đến mức khiến người ta nghĩ hắn đang hỏi 'Buổi tối đã ăn cơm hay chưa?'

"Khải...." - Cậu đột nhiên từ bên trong mở cửa ra, gã nhanh chóng bắt cơ hội chụp lấy cậu. "Có người chết chung ta không thấy buồn." - Gã ta bắt được cậu mở miệng cười lớn, vang khắp biệt thự phá vở không khí tĩnh lặng.

Đáy mắt hắn lập tức hiện lên vẻ âm trầm, khí lạnh từ thân thể khiến người khác cảm thấy thần chết đang ở bên cạnh. "Các người tránh ra, nếu không đừng mong phu nhân của các người toàn mạng." - Gã hét lớn, tất cả ám vệ lùi về sau bảo trì khoảng cách tám bước chân với gã.

Thật ra bọn họ chỉ dựa vào cảm tính mà hành động, Vương Thiếu hình như đang tức giận bọn bọ càng không thể manh động.

"Khải, Khải..." - Cậu bị gã dùng tay giữ chặt sợ hãi vô cùng, đáy mắt mờ mịt. Hắn vẫn đứng yên bất động sát khí trên người tỏ ta không khác gì tu la. Những ám vệ đứng gần hắn thầm nuốt nước bọt, lần này tên kia chết thảm rồi, bọn họ chắc chắn cũng không thoát tội.

"Thả ra." - Hắn lạnh nhạt mở miệng một câu, giọng nói âm trầm đến đáng sợ. Khuôn mặt vẫn không biểu hiện nhưng ai cũng biết hắn tức giận đến sắp phát điên rồi. "Tất cả tránh ra, nếu không tao sẽ nổ súng." - Gã mạnh tay siếc chặt cậu, nòng sùng kề sát đầu khiến cậu đau đến nhăn mặt.

Cậu cố gắng cắn chặt môi để không chế bản thân không sợ hãi. "Tránh."
- Gã tay hét lớn, mạnh mẽ đem cậu kéo ra ngoài. Hắn vẫn đứng bất động biểu tình trên mặt không thay đổi. Có trời mới biết hắn muốn giết tên kia như thế nào.

"Khải...Khải..." - Cậu gần như bị gã kéo đi, quay đầu gọi hắn lại bị gã mạnh mẽ kéo lại. "Vương Thiếu." - Một người trong số ám vệ lên tiếng gọi hắn. Họ vẫn giữ đúng khoảng cách tám bước không dám lại gần hắn.

"Chết tiệt."

Hết Chương 60.

Ahihi wifi có vấn đề nên tui đăng hơi muộn thông cảm thông cảm 😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro