Chương 6: Gấu Bắc Cực trưởng thành
"Wo..." Sở Vân Tễ khẽ nhấc chân trước lên, nhẹ nhàng dùng đệm chân lau bớt nước trên người sói trắng.
Xí, lỡ tay rồi.
Cậu nhớ trước khi rơi xuống, sói trắng đang canh hải cẩu trên bờ mà. Sao chớp mắt cái đã xuất hiện sau lưng cậu rồi.
Sói trắng rũ nước trên người, thấy cậu không sao liền quay người đi săn.
"Gào!" Sở Vân Tễ nâng mấy con hàu lên cho sói trắng xem.
Chúng ta có thể ăn cái này!
Hàu rất giàu dinh dưỡng, quan trọng nhất là – sashimi hàu tươi ngon tuyệt cú mèo!
Sở Vân Tễ mò một hòn đá, đập vỡ hai con hàu trước mặt sói trắng, chẳng qua không khống chế được lực, khiến vỏ hàu và thịt hàu dập nát hết cả. Cậu vội dùng chân cào lớp vỏ bên ngoài, run rẩy đổ ra phần thịt nhỏ đến đáng thương bên trong.
Mùa ngon nhất để ăn hàu là từ thu sang đông, tức là từ tháng 12 đến tháng 4 năm sau, trong khoảng thời gian này hàu béo ngậy nhất.
Khổ nỗi... gió tuyết đổi thay mỗi ngày, đoán mùa qua thời tiết khó lắm, chỉ nhìn kích thước thịt hàu, đại khái cũng có thể đoán được không phải mùa ăn chúng.
Nhưng mà, muỗi nhỏ đến mấy cũng là thịt.
Dù sao cũng là chiến lợi phẩm cậu săn được.
Sở Vân Tễ ngậm thịt hàu đút cho sói trắng, "Gào!"
Sói trắng nheo mắt, lùi lại nửa bước, nghiêng người chạy qua bên cạnh gấu Bắc Cực.
Sở Vân Tễ khựng lại, "Wo?"
Ngoảnh đầu thấy sói trắng đuổi theo một con thỏ tuyết ra ngoài kiếm ăn.
Ừm... xem ra sói trắng không thích ăn hàu nhỉ.
Cũng có thể là chưa từng tiếp xúc, bò xạ hương và tuần lộc mới là nguồn thức ăn chính của chúng.
Sói trắng không hứng thú, Sở Vân Tễ đành tự ăn vậy.
Hương vị mặn mà tươi ngon, dường như sau khi thành gấu Bắc Cực, cậu thấy càng ngon hơn.
Ăn xong một con, Sở Vân Tễ tiếp tục đập.
Ăn từng miếng một giống như đang cắn hạt dưa.
Ngon thì ngon thật, chỉ là ăn nửa ngày vẫn chưa no.
Vỏ hàu đập chất thành một đống trên mặt băng. Đến cuối cùng, Sở Vân Tễ cũng ăn mệt rồi.
Muốn ăn no bằng hàu có chút viển vông, Sở Vân Tễ chuẩn bị đi tìm chút đồ ăn khác.
Trên đường sói trắng vừa chạy qua, những con vật nhỏ bị kinh sợ đã chạy trốn hết cả.
Cậu dùng tuyết chôn đống vỏ hàu, đứng dậy đi về phía khe băng.
Bắt cá vẫn đáng tin hơn.
Vừa cúi xuống, một luồng gió lạnh thoảng qua, mang theo mùi đồng loại quen thuộc.
Sở Vân Tễ nhăn mũi, nghi hoặc nhìn quanh, chỉ thấy một con gấu Bắc Cực trưởng thành to lớn đang duy trì động tác bước đi. Khi ánh mắt chạm nhau, thân hình nó bất động, chân trước đang bước cũng dừng lại tại chỗ.
"Wo?!" Mắt Sở Vân Tễ sáng lên.
Đối phương vừa nhìn đã biết là một con gấu Bắc Cực đang ở độ tuổi tráng niên, ước chừng chiều dài cơ thể gần 2m.
Gấu Bắc Cực đực trưởng thành có thể nặng tới 800kg, gần bằng trọng lượng của một chiếc xe tải hạng nặng.
Là sự khỏe mạnh có thể thấy bằng mắt thường.
Sở Vân Tễ nhìn mình— trông tròn trịa, nhưng chủ yếu nhờ lông xù bù đắp. So với con gấu kia thì cậu gầy nhỏ xíu.
Thôi được rồi.
Sở Vân Tễ rụt rụt chân, không so sánh thì không có đau thương.
Nhưng mà... lông của con gấu Bắc Cực đối diện hơi ngả màu vàng cháy, còn có chỗ bị rối.
Sở Vân Tễ dùng chân cọ cọ chiếc 'khăn quàng cổ' bằng lông ở cổ, vẫn là màu lông của cậu đẹp hơn.
Con gấu Bắc Cực đối diện đứng im tại chỗ rất lâu, Sở Vân Tễ nhìn nó nhấc chân lên nửa chừng mà cũng cảm thấy mệt thay, "Gào?"
Anh bạn, cũng đến bắt cá hả?
Tiếng kêu của gấu Bắc Cực con vẫn chưa hết vẻ non nớt, gấu Bắc Cực trưởng thành thì trầm ổn hơn nhiều.
Sở Vân Tễ nhìn nó, rồi lại nhìn xung quanh, khe nứt trên băng có thể thấy ở khắp mọi nơi, nói cách khác – con gấu Bắc Cực đối diện có thể săn mồi ở bất kỳ khe băng nào, không cần phải cứ nhìn chằm chằm vào cậu.
Một chú gấu con gần như không đe dọa được gấu trưởng thành.
Sở Vân Tễ lặng lẽ rụt chân về, "Gào, wo...?"
Anh đến bắt cá, đúng không?
Dường như động tác lùi lại của Sở Vân Tễ đã chọc giận con gấu Bắc Cực đối diện, nó giận dữ gầm gừ: "Grào—!"
Cùng với tiếng gầm trầm thấp giận dữ, nó đột ngột xông lên.
"Gào?!" Sở Vân Tễ quay đầu bỏ chạy.
Cứu cứu cứu mạng với—!
Đều là gấu Bắc Cực mà, sao lại nỡ làm khó nhau như vậy?!
Trong tự nhiên, gấu con không có gấu mẹ bảo vệ rất dễ trở thành miếng mồi ngon cho những loài ăn thịt khác.
Nhưng ở vùng biển có hải cẩu và hải tượng sinh sống, Sở Vân Tễ cũng không ngờ gấu Bắc Cực vừa đến đã coi cậu là mục tiêu.
Nói gấu Bắc Cực là bá chủ Bắc Cực cơ mà, không bị sói đuổi thì bị gấu Bắc Cực đuổi, có ai quản lý không vậy!
Sở Vân Tễ chạy hết tốc lực.
Tiếng gầm của gấu Bắc Cực trưởng thành vang vọng. Ở phía xa, sói trắng quay đầu nhìn thoáng qua, con hải tượng trên mặt băng đang thở dốc giãy giụa vẫy đuôi, ý đồ chui muốn xuống biển.
Nhìn thấy gấu Bắc Cực con hốt hoảng chạy tới, ánh mắt sói trắng sâu thẳm, quay đầu nghênh đón.
Con hải tượng đang lăn lộn trên đất cảm thấy cái bóng che phủ biến mất, ngẩng đầu lên bối rối khó hiểu: "?"
Mình sống rồi sao?
Gấu Bắc Cực con lao thẳng một mạch, không dám chậm trễ dù chỉ một khắc: "Gào gừ gừ!"
Chạy đến bên cạnh sói trắng mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Sở Vân Tễ thở dốc, cố gắng bình ổn nhịp thở, núp sau lưng sói trắng khiến cậu cảm thấy an toàn vô cùng. Lúc này mới thò đầu ra quan sát con gấu Bắc Cực trưởng thành kia, "Gào!"
Đến đây đi!
Sói trắng cụp mắt liếc nhìn cậu một cái, gấu Bắc Cực con cong mắt cười cười.
Đừng lo, ta có hai, nó chỉ có một!
Sở Vân Tễ quan sát sự chênh lệch kích thước giữa bọn cậu và con gấu Bắc Cực trưởng thành đối diện, hít một hơi lạnh... có đánh lại không nhỉ, đối phương trông có vẻ rất mạnh.
Cậu do dự dựa vào người sói trắng, cái đó... hay là, chúng ta rút lui trước?
"Gào!" Sở Vân Tễ ra vẻ hung dữ gầm một tiếng.
Anh sói trắng cứ rút trước đi, em yểm trợ phía sau!
Con gấu Bắc Cực trưởng thành dường như đang cân nhắc, có nên mạo hiểm vì miếng ăn này không.
Sói trắng nheo mắt, khó khăn lắm mới tìm ra cái cổ của gấu Bắc Cực con tròn vo từ phía sau lưng nó, rồi cắn vào gáy.
"Woo?!" Sở Vân Tễ ngơ ngác, bị sói trắng kéo sang bên, chân vẽ nửa vòng tròn trên băng.
Sói trắng không có động tác tấn công, cảnh cáo tiến lên một bước, "Húuuu—!"
Tiếng rống chói tai, âm thanh trầm đục mang theo cảnh cáo, bầu không khí căng thẳng như sắp bùng nổ.
Sở Vân Tễ đứng gần đó cũng không khỏi rụt cổ lại.
Lần trước sói trắng đuổi cậu ra khỏi lãnh địa, tuy cũng gầm gừ, nhưng so với lần này dường như có sự khác biệt rất lớn.
Nếu phải hình dung thì có lẽ là... khác biệt giữa pháo tép và thuốc súng.
Con gấu Bắc Cực trưởng thành quay đầu bỏ đi, không hề có ý định đối đầu trực diện với sói trắng.
Trong tiếng kêu của động vật thực ra có thể phân biệt được rất nhiều ý nghĩa, tiếng rống và tiếng gầm nhẹ là một kiểu giao tiếp đơn giản.
Sở Vân Tễ lắc lắc đầu, tai cậu dán vào cổ sói trắng, tiếng 'khò khè khò khè' đặc biệt rõ ràng.
Thấy con gấu Bắc Cực trưởng thành rời đi, Sở Vân Tễ nhếch mép, kiêu hãnh hếch cằm lên, "Gào!"
Chúng ta cũng giỏi quá đi chứ.
Sói trắng không để ý, lạnh lùng đứng dậy đi săn.
Sói trắng mà Sở Vân Tễ đang dựa vừa đi, thân hình cậu lung lay, vội vàng chạy chậm vài bước theo sau, mông khẽ hích vào người nó một cái, "Gào!"
Được rồi được rồi, thật ra anh lợi hại hơn hehe.
Sói trắng dừng chân, cảnh cáo nhe răng.
Sở Vân Tễ chớp chớp mắt, theo phản xạ rụt cổ lại, nhưng cậu đã sớm nhìn thấu vẻ ngoài lạnh lùng của sói trắng nên không hề sợ hãi, "Gào!"
Tiếng kêu của cậu còn to hơn cả tiếng sói trắng.
Sói trắng: "..."
Sở Vân Tễ cúi đầu cọ cọ vào người sói trắng.
Đi thôi anh sói trắng, chúng ta đi săn!
Xông lên!
Không biết có phải tiếng rống vừa nãy của sói trắng đã khơi dậy bản năng hiếu chiến trong cơ thể hay không, nhưng bây giờ cậu cảm thấy tràn đầy năng lượng, đuổi theo hải cẩu nhảy xuống biển bơi hai vòng cũng không thành vấn đề.
Bão tuyết vừa ngừng, những con vật ra ngoài kiếm ăn đều trở nên nhiều hơn.
Những con vật có kích thước lớn, Sở Vân Tễ không đưa vào phạm vi cân nhắc, trong tình huống không có đủ kinh nghiệm săn mồi, sự khác biệt về kích thước là lợi thế duy nhất có thể tận dụng.
Sở Vân Tễ chú ý thấy có động vật đang di chuyển ở chỗ tuyết dày.
Cái đuôi xù xì giơ cao rất dài và bồng bềnh, Sở Vân Tễ liếc mắt một cái đã nhận ra đây là đuôi cáo.
Cậu rũ rũ lông, chạy bước nhỏ tới, miếng đệm chân của gấu Bắc Cực cộng thêm lớp tuyết dày, dù không cố ý kiềm chế nhưng tiếng bước chân cũng rất nhẹ.
Con cáo Bắc Cực mải mê săn mồi không hề phát hiện ra.
Cáo Bắc Cực khi săn mồi sẽ nhảy lên, khi cả cơ thể hoàn toàn rời khỏi mặt đất đầu sẽ chúc xuống, dùng sức chui vào tuyết.
Nó dựa vào cách này để làm sập hang chuột lemming, từ đó bắt gọn cả ổ chuột.
Đôi khi vận may không tốt cũng sẽ bị đập đầu.
Sở Vân Tễ đứng bên cạnh xem rất chăm chú, tuyết đỡ thân hình cáo Bắc Cực, đầu nó chúc xuống không ngừng phát ra tiếng 'soạt soạt', như đang dùng chân cào thứ gì đó.
Cái đuôi giơ cao lắc lư trái phải, rất cố gắng đào chuột lemming.
Tiếng động phía dưới ngừng lại, cáo Bắc Cực dùng chân sau đạp mạnh, vặn vẹo cơ thể chui ra khỏi hang tuyết, miệng ngậm một con chuột lemming béo múp.
Con chuột lemming này có thể giúp con cáo Bắc Cực đói lâu ngày có một bữa no nê.
Tuy nhiên vừa ra ngoài, đối diện với ánh mắt tò mò của gấu Bắc Cực, cáo Bắc Cực suýt chút nữa bị dọa đến trụy tim.
Bị gấu Bắc Cực nhìn chằm chằm, cáo Bắc Cực run rẩy không dám động đậy.
Trong tình huống bình thường, gấu Bắc Cực sẽ không bắt cáo Bắc Cực để ăn, nếu không cáo Bắc Cực cũng không dám theo sau gấu Bắc Cực, ăn thịt hải cẩu thừa mà chúng bỏ lại. Chỉ là khoảng cách lúc này quá gần, cáo Bắc Cực nhất thời không rõ ý của con gấu Bắc Cực con này là gì.
Trước đây Sở Vân Tễ chỉ thấy cáo Bắc Cực ở sở thú, đây là lần đầu tiên cậu đến gần như vậy.
Cáo Bắc Cực khi thời tiết nóng sẽ thay lông, lông trắng rụng đi trông như một con khỉ đen xù xì, nhưng cáo Bắc Cực trong mùa lạnh lông lại xù bông.
Trong ánh mắt run rẩy của cáo Bắc Cực, Sở Vân Tễ giơ chân xoa xoa đầu cáo.
Con cáo Bắc Cực vẫn còn kinh hồn bạt vía ngơ ngác, bị vuốt lông mấy cái vẫn chưa hoàn hồn.
Ủa ê, con gấu này bị sao vậy?
Sở Vân Tễ xoa xoa đầu cáo mấy cái, lại xoa xoa bụng mình, vẫn là lông mình êm hơn.
Cáo Bắc Cực có lẽ đã bắt đầu rụng lông rồi, nhìn không ra chỗ nào hói, nhưng sờ vào không dày bằng gấu Bắc Cực.
Sở Vân Tễ nắn bóp con cáo Bắc Cực, chơi đủ rồi, quay đầu hài lòng tiếp tục đi săn.
Chỉ còn lại con cáo Bắc Cực ngậm chuột lemming ngồi xổm tại chỗ, vẻ mặt ngơ ngác.
Đèn báo của thiết bị phát trực tiếp treo trên cao nhấp nháy, vô tình ghi lại cảnh tượng này.
【???】
【Ngủ dậy thấy gấu Bắc Cực vuốt ve cáo Bắc Cực.】
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro