1.16. Chúng ta làm tình đi
Mục Bắc hùng hùng hổ hổ, cảm thấy hắn giống một tên hầu. Đằng sau, Tiêu Cúc vững vàng ôm ấp Bồ Hạ mềm mại thơm tho đi theo tình địch. Ngoài miệng thì mắng mỏ Tiêu Cúc, Mục Bắc vẫn sợ đường tối, tên kia vấp vào đâu rồi quăng ngã Bồ Hạ nên chiếu đèn pin rất cẩn thận. Toàn bộ quãng đường, Bồ Hạ làm vẻ không muốn thứ gì, hỏi gì cũng không đáp. Từ trường học, ba người ngồi xe tới một khu chung cư cao cấp, mặc cho ánh nhìn tò mò của người qua đường, Tiêu Cúc và Mục Bắc vẫn ôm ấp, bảo vệ thế giới của bọn họ.
Cửa phòng khách mở ra, Mục Bắc bật ánh đèn vàng ấm lên. Tuy rằng hắn không thường tới đây nhưng ngày nào cũng có giúp việc đến quét dọn, rất gọn gàng sạch sẽ chứ không như cái kí túc bừa bãi của hắn. Mục Bắc đặt chìa khoá trên tủ giày, quay đầu nhìn hai người đang ôm nhau rất chặt mà khó chịu vô cùng, nhưng không muốn kích động đến Bồ Hạ nên hắn chỉ có thể nhìn chằm chằm Tiêu Cúc, quơ chân múa tay ám chỉ anh nhanh thả nhóc nói lắp ra. Tiêu Cúc hoàn toàn từ chối ánh mắt và cử chỉ của Mục Bắc, cúi đầu nói nhẹ bên tai Bồ Hạ, không giống bộ dạng lạnh lùng xa cách lúc ở trên lớp:
"Bồ Hạ, bé ngoan, chúng ta đi tắm rửa trước được không?"
"......"
Bồ Hạ vẫn dán mặt lên vai anh mà không lên tiếng. Nếu không phải Tiêu Cúc cảm giác được cổ tay của cậu giật nhẹ thì nghĩ cậu ngủ rồi cơ. Tiêu Cúc và Mục Bắc đối mặt với tình huống này thì không biết giải quyết ra sao. Mục Bắc lo lắng tới mức nứt môi, cảm giác có máu chảy ra, nhưng không thể tức giận được mà chỉ nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu Bồ Hạ:
"Hai cậu lên phòng ngủ nghỉ một chút, tôi chuẩn bị cơm, ít nhiều cũng nên ăn một chút, được không, em bé?"
Đoán trước Bồ Hạ chẳng đáp lời, hai người cũng không ép, Tiêu Cúc cởi giày theo hướng Mục Bắc chỉ mà đi gới, tìm được phòng ngủ. Bên trong có một chiếc giường lớn, một chiếc bàn làm việc rộng rãi coi như vô dụng với chủ nhân của nó và một chiếc cửa số sát đất rất lớn, bị một tấm rèm dày che lại. Ánh đèn neon từ ngoài đường hắt vào trong xăn phòng, như là ngân hà đang hiện lên trong căn phòng không chút ấm áp. Tiêu cúc cũng không bật đèn, ôm Bồ Hạ đặt xuống giường.
"Không tắm thì đổi áo ngủ, áo khoác mặc không thoải mái, được không?"
"......"
Tuy rằng không nói tiếng nào nhưng lúc Tiêu Cúc cởi quần áo ra, Bồ Hạ cũng không kháng cự, chỉ vẫn gục đầu, mái tóc quà dài che đi nửa khuôn mặt, khiến Tiêu Cúc không thấy rõ biểu cảm của cậu. Khi anh đứng dậy, chuẩn bị tìm bộ đồ ngủ trong tủ quần áo của Mục Bắc, Bồ Hạ cả người phản ứng rất mãnh liệt, lập tức ngẩng đầu nắm lấy cổ tay của anh. Lúc này, Tiêu Cúc thấy ẩn đằng sau mái tóc đang hơi rối bời là một cặp mắt tròn vo chứa một mảng hoảng sợ. Tiêu Cúc biết Bồ Hạ vẫn chưa thoát khỏi nỗi ám ảnh trên sân khấu vừa rồi, anh không dám kích động cậu nữa nên lại quay về, mười ngón tay đan xen nhau:
"Tôi không đi đâu hết, chỉ ngồi đây thôi."
Bồ Hạ như một con ấu trung không muốn rời xa mẹ, mặc kệ bản thân đang trần truồng thì chui vào lồng ngực của Tiêu Cúc, đầu còn không ngừng chui rúc vào sâu bên trong. Tiêu Cúc cảm thấy đau lòng khi thấy bộ dáng của nhóc nói lắp, nhưng lại cảm thấy sĩ diện vì cậu lại tin tưởng anh như vậy. Anh không tìm quần áo cho cậu được, lại sợ cậu bị lạnh mà đành đắp chăn lại người cho Bồ Hạ. Tư thế này khiến Bồ Hạ an tâm. Tiêu Cúc cảm nhận được hơi thở nóng bừng của nhóc con phun trên ngực, như thể lướt vào tận con tim của anh, trêu chọc đến ngứa trong lòng. Hai người bây giờ ngồi quá mức thân mật, cho dù Tiêu Cúc đã cố gắng bình tĩnh nhưng bởi vì khoảng thời gian ôn thi không được giải toả, lại đang thời kì xuân xanh mơn mởn, thứ đồ dưới quần thể càng trở nên cứng hơn. Bồ Hạ cũng nhận ra sự biến hoá của Tiêu Cúc.
Tất nhiên là anh cứng rồi. Sau đó, Bồ Hạ hơi cựa quậy, dương vật bị cạ nên cương thêm vài phần. Tiêu Cúc cảm thấy như bị tra tấn, ghé vào người trong lòng mà đặt một tay về sau để chống đỡ. Ánh mắt sâu thẳm thẳm hướng về bé ngoan ngồi trong lòng. Tiêu Cúc cố nén dục vọng, chỉ cảm thấy đối phương như đang mắng hắn là chó đực lúc nào cũng động dục được. Thái dương đang nổi lên gân xanh thì bỗng một cảm giác mềm mại phủ lên thân dưới của anh:
"!"
Bàn tay của Bồ Hạ chẳng biết từ bao giờ đã chạm tới chỗnđó, đầu ngón tay vì nhiệt độ hơi nóng mà rụt về, rồi rất nhanh sờ lại, xoa nắn dương vật to đùng. Tiêu Cúc hít hà mấy lần, thanh âm hỗn loạn ra sức nhẫn nhịn:
"Bồ Hạ, cậu biết cậu đang làm gì không?"
Bồ Hạ bị chất vấn nên hơi do dự, động tác cũng ngừng lại, nhưng hồi sau cũng chẳng đáp gì tiếp tục xoa xoa nơi đó của Tiêu Cúc. Con cặc chỉ mới bán cương đã to như này, nổi lên một cục dưới lớp quần vải, tựa như dựng lều vậy. Cách một lớp quần mà cọ xát một hồi, Tiêu Cúc không chịu nổi sự kích thích này nữa, lại thêm sự khiêu khích trắng trợn của Bồ Hạ thì sao kháng cự nồi. Anh đè một tay sau cổ Bồ Hạ, đè cậu xuống mà sờ da cổ non mịn.
"A.... Ngoan, cởi quần giúp tôi."
Bồ Hạ ngoan ngoãn làm theo. Bởi vì cậu đang tách hai chân ngồi trên đùi của Tiêu Cúc, dương vật thô to được thả ra đã "bộp", đánh vào giữa kẽ mông của cậu. Cảm xúc rạo rực làm Bồ Hạ cảm thấy quần hơi ướt rồi. Cậu bị kích thích một chút, ánh mắt mơ hồ không biết nên làm gì tiếp theo, đến khi tiếng hô hấp nặng nề của Tiêu Cúc vang lên. Anh hơi đẩy eo lên, quy đầu đụng chạm tới gần lỗ đít như đang thúc giục, bảo Hồ Hạ làm nhanh lên. Cậu chần chừ, với tay sờ con cu to kia. Dương vật nóng rực đặt trong lòng bàn tay non mịn, những đường gân nảy lên như thể vui mừng lắm.
"Hừm, đúng, chính là như vậy...... Bồ Hạ ngoan quá."
Tiêu Cúc khàn giọng cổ vũ thiếu niên lần đầu chủ động. Bồ Hạ khép chặt năm ngón tay, bắt đầu vuốt ve, mượn chất lỏng trong suốt từ quy đầu làm chất bôi trơn, không cần dùng sức cũng có thể xoa nắn khá dễ dàng, không chút kĩ xảo nào máy móc tuốt cặc. Nhưng so với khoái cảm dưới thân, Bồ Hạ luôn tránh né hành vi thân mật của Mục Bắc lại chủ động lấy lòng Tiêu Cúc, khiến anh cực kì hài lòng. Anh khống chế suy nghĩ muốn đè Bồ Hạ xuống giường, lột sạch quần áo mà cắm cặc vào lỗ thịt, đụ tới mức cậu ngất xỉu mới thôi. Anh biết hiện giờ tình trạng của Bồ Hạ đang không tốt, tuốt cặc cho anh là quá hạn rồi. Nhưng Bồ Hạ phảng phất muốn người khác thao chết.
Rõ ràng cậu dang ngồi trên người Tiêu Cúc, nhìn xuống với ánh mắt cảm giác làm chủ. Nhưng so sánh hình thể hai người, so với cơ thể gầy gò của Bồ Hạ thì rõ ràng, cơ thể rắn chắc của Tiêu Cúc nom vẫn có sức hơn. Bởi vì cậu đang cúi đầu, tóc đen dàu từ bên tai rũ xuống một ít, lộ dáng vẻ nghiêm túc nhưng không nghiêm nghị chút nào. Tiêu Cúc thấy bờ môi của cậu giật nhẹ, không phát ra tí âm thanh nào mà nói 4 chữ:
"Chúng ta làm đi."
Rõ ràng không có tiếng động gì nhưng theo khẩu hình miệng lúc đó, Tiêu Cúc cảm giác như bị lông ngỗng vuốt qua người, điện lưu xuyên thấu thần kinh đúng trúng đại não, da đầu tê dại cả lên. Anh không thể khống chế nổi, mu bàn tay lộ ra tá gân xanh, một phen chế trụ ở ót của Bồ Hạ mà ấn lên môi anh, mạnh bạo cướp đi nước bọt trong miệng bé ngoan. Nụ hôn sâu này rất lâu. Bồ Hạ vì thiếu không khí mà mặt đỏ bừng, mắt tròn động tình mà ướt át, ngực phập phồng nhanh hơn. Tay của cậu vẫn còn nắm dương vật mà vì đang bị hôn mà quên mất không vuốt. Tiêu Cúc nhìn xuống dưới mà hẩy hông một cái, khiến bao quy đầu dài ma sát với lòng bàn tay non mềm. Quy đầu chạm vào lỗ đít nhỏ.
Bồ Hạ theo bản năng mà co mông lại, cặc bự chỉ có thể vừa vặn kẹp giữa hai cánh mông. Động tác đơn giản như vậy đã khiến Tiêu Cúc sướng muốn chết. Đầu lưỡi rốt cuộc cũng rút ra, đồng thời hôn nhẹ mấy cái lên khoá môi của Bồ Hạ.
"Nếu cậu nói thế thì cậu chủ động cho dương vật vào lỗ đít đi, được không?"
Tiêu Cúc cố gắng dùng ngữ khí dịu dàng để đưa ra yêu cầu biến thái làm cho Bồ Hạ đỏ bừng mặt, lỗ tai như sắp chảy máu mà tụ máu lại, tràn xuống tận cổ. Rõ ràng đã xẩu hổ tới đỉnh điểm, Bồ Hạ cũng chẳng biểu hiện một chút kháng cự gì, bộ dạng ngoan ngoãn như thể Tiêu Cúc nói gì thì cậu cũng sẽ đáp ứng. Đầu gối đặt trên ga giường, nâng mông tới gần chim to. Bồ Hạ chậm rì rì mà cởi quần ra. Hai chân của Bồ Hạ hơi dang rộng khiến Tiêu Cúc nhìn thấy mọi thứ. Anh có thể nhìn được khuôn mặt phát dâm của Bồ Hạ. Đôi môi bị anh hôn hít đến hơi sưng, đồng phục và quần lót bị cởi ra, kéo đứt một dải nước trắng trong giữa lỗ đít và quần nhỏ, nếu để ý còn thấy một vệt nước đã thấm vào trong.
Tiêu Cúc nhìn chỗ đó không chớp mắt. Anh híp mắt lại, dùng giọng nói hơi phập phồng hỏi:
"Đã ướt như vậy rồi, Bồ Hạ của chúng ta rất muốn ăn cặc rồi đúng không?"
Bồ Hạ không chịu nổi mấy câu nói biến thái của Tiêu Cúc, thẹn quá hoá giận mà lấy tay bịt mồm anh lại. Những lời cợt nhả biến mất mấy giây thì Tiêu Cúc đã dùng lưỡi, phác hoạ lên bàn tay của Bồ Hạ. Cậu ngứa ngáy muốn rút tay về, nhưng không thoát nổi. Hai mắt của Tiêu Cúc từ đầu tới cuối chưa từng rời khỏi khuôn mặt của nhóc nói lắp. Đầu lưỡi ấm nóng chen qua kẽ tay, liếm láp ngón tay nhỏ bé run rẩy. Ánh mắt sắc bén như một con sói đang đùa bỡn đồ ăn của mình. Bồ Hạ bị nhìn chằm chằm thì cơ thể nóng phừng. Lỗ đít chảy nước co rút mấy lần, mỗi một nếp gấp hồng nhạt đều ngập nước.
—-> mng nhanh quá =))) t xin phép tăng vote lên 40 vote nhá, để tui sủi lâu hơn í mò =)))) ây zà theo như t đoán chắc có xíu 3p đó =)))) hí hí. Thế nhó. Baibai mng, tui sủi đâyyy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro