Chương 13 - End Tg2

Cái giá làm người hắn yêu quá nặng nề, Lê Triều Tuế như một người tùy lúc đều có thể chết chìm dù có nổi trên mặt nước kêu cứu cũng chẳng có ai nghe thấy .

Phó Vãn Chu hận không thể nhốt cậu ở nhà cả ngày, nuôi cậu như nuôi chim hoàng yến, nuôi phế cậu như phế vật không thể sống nếu rời khỏi hắn mà chỉ có thể ngoan ngoãn lưu lại làm vợ nhỏ của hắn .

Nhưng đây không phải điềuLê Triều Tuế muốn, cậu không được làm gì cả ngày chỉ cần ở trong nhà chờ Phó Vãn Chu trở về, tâm tình cậu luôn rầu rĩ không vui. Vì thế nhiều lần đổ bệnh, sự kiểm soát của Phó Vãn Chu đối với cậu mới lơi lỏng vài phần.

Lê Triều Tuế làm phiên dịch viên trên mạng, nhận được chút tiền liền mua một cái đồng hồ tặng Phó Vãn Chu, lúc đầu hắn có chút kinh ngạc rồi lại mừng rỡ như điên lập tức để cái đồng hồ sang quý hắn thường đeo sang một bên đeo cái mà Lê Triều Tuế mua, ngó trái ngó phải không thôi, cuối cùng cảm thấy mỹ mãn thò qua phía cậu hôn hôn: “Bà xã thương chồng quá nha .”

Lê Triều Tuế nhắm mắt đáp lại hắn, lúc này mới có ít cơ hội đến ra cửa nhưng vẫn như cũ không được cho phép đi học hay đi làm, cậu đành phải mua nhiều sách truyện về giải khuây, biết thêm kiến thúc cũng tốt hơn là ăn không ngồi rồi .

Cậu không yêu hắn, cậu chỉ muốn được chút ít cơ hội thở dốc thôi .

Trong thư phòng lắp camera theo dõi nhìn chằm chằm Lê Triều Tuế 24/24, camera đồng bộ với điện thoại của Phó Vãn Chu để thuận tiện lúc ở trường học nếu hắn nhớ cậu thì mở điện thoại nhìn. Lê Triều Tuế vừa mới đứng dậy rời khỏi phạm vi theo dõi, Phó Vãn Chu liền gọi video cho cậu .

Lê Triều Tuế vừa nghe thấy tiếng đổ chuông bắt đầu hoảng loạn, sắc mặt trắng bệch, thân hình mảnh dẻ mặc áo somi lỏng lẻo run rẩy từng đợt, cậu nhanh chóng đóng cúc áo nhưng cũng không che đậy được dấu hôn cùng dấu răng trên cổ, hai chân phía dưới lõa lồ bên ngoài cũng dày đặc dấu vết, chậm hơn một phút mới cuống quít bắt máy .

“Tuế Tuế lại muốn làm gì?” Mặt Phó Vãn Chu xuất hiện ở trên màn hình, hẳn là vừa mới tan học nên mắt kính còn chưa gỡ xuống, dáng vẻ văn nhã bại hoại đóng lại nắp bút nhìn màn ảnh, cảm giác áp bách phả vào màn hình: “Sao bắt máy chậm như vậy ?”

Lê Triều Tuế đã đi ra khỏi buồng vệ sinh, loạng choạng đỡ lấy khung cửa, ánh mắt tránh né trả lời: “Muốn đi vệ sinh thôi .”

“Thật vậy sao? Không có lén trốn ông xã moi tinh ra đấy chứ ?”

Tầm mắt của hắn phảng phất có thể xuyên qua màn hình bóp chặt cổ Lê Triều Tuế, cậu bị chọc trúng tim đen làm lỗ đít không tự chủ được mà rụt rụt , thứ chất dịch trong tràng đạo làm da mặt Lê Triều Tuế đỏ hồng, cậu lắc lắc đầu: “Không có, nó vẫn còn ở trong bụng.”

Phó Vãn Chu mỉm cười gỡ xuống mắt kính lộ ra bản chất xấu xa, ý xấu đầy mình: “Cái gì?”

Lê Triều Tuế cắn môi châu, ánh mắt ướt dầm dề hiện vẻ thẹn thùng, thanh âm lí nhí khó nghe thấy trả lời: “Là....... là tinh dịch của ông xã ......... đều ở trong bụng để mang thai sinh bảo bảo cho chồng……”

Nhìn bộ dạng nếu hắn còn tiếp tục ép hỏi liền muốn khóc của vợ đĩ Phó Vãn Chu mới thu liễm, nói lái sang chuyện khác hỏi giữa trưa có ngoan ngoãn ăn cơm không, ăn những cái gì?

Rõ ràng mỗi ngày hắn đều an bài người hầu giám sát cậu làm cái gì hắn đều biết lại không phiền mà dò hỏi lại lần nữa, Lê Triều Tuế trả lời từng câu, không có chút hành động chống đối nào .

Vì thế mà dục vọng khống chế của Phó Vãn Chu mới được thỏa mãn, hắn tâm tình rất tốt, nói: “Bảo bối hôm nay ngoan quá, đi tắm rửa đi, ông xã cho phép em rửa bỏ tinh nha .”

Lê Triều Tuế lâm vào hai thế khó, bụng phình lên vì chứa quá nhiều tinh dịch, trướng to làm cậu khó chịu, tràng đạo lại còn bị nhét đồ chơi căng chặt, cậu vừa mới lén moi tinh ra một nửa nào biết Phó Vãn Chu sẽ call video cho mình .

Hắn đồng ý cho cậu rửa sạch sẽ lại không cúp máy, như vậy là muốn tận mắt nhìn thấy cậu moi tinh, muốn Lê Triều Tuế làm sự tình nhục nhã như vậy trước màn hình không thể nghi ngờ là đang đè điểm mấu chốt cậu, cậu làm không được.

“Mau đi .” Phó Vãn Chu thúc giục cậu: “Bằng không chờ ông xã về liền đè anh ra đái vào trong bụng nhỏ xinh kia nhé .”

Lời này quá khủng bố làm Lê Triều Tuế không hề nghĩ ngợi, vội vàng vào phòng tắm để điện thoại trên giá để đồ .

Nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống xối toàn thân người đẹp, dòng nước chảy một đường dài từ mái tóc đen chảy xuống cái cổ gầy yếu rồi đến cánh xương bướm xinh đẹp, Lê Triều Tuế quay lưng về phía màn ảnh hơi hơi vểnh mông lên, cơ thể cậu nơi nào cũng gầy vậy mà cặp mông cố tình lại mập phì vô cùng ngày đêm xoa bóp lại càng thêm phì, thịt mông còn giữ vết tay tối hôm hắn nắm chặt sưng đỏ như quả mật đào .

“Tuế Tuế, bảo bối, bẻ mông ra cho ông xã xem lỗ đít còn sưnghay không .” Mấy thời điểm như vậy Phó Vãn thường sẽ hưng phấn đến giọng nói khàn khàn, khuôn mặt tuấn mỹ si mê ửng hồng, nhớ tới cảm giác sung sướng khi địt vào lỗ đít mềm mại ấm áp làm hô hấp hắn dồn dập.

Lê Triều Tuế nỗ lực nhịn xuống cảm xúc ngượng ngùng, ngón tay thon dài lún vào thịt mông kéo ra hai bên lộ ra cái miệng nhỏ đang ngậm từng đồ chơi ở kẽ mông, chuỗi bóng hạt từ nhỏ đến lớn chiếm lấy tràng đạo, căng chật đầy bên trong làm cậu cả ngày đứng ngồi làm gì cũng khó chịu, cử động một chút là có thể cảm giác từng quả bóng đè ép lên nhau trong trực tràng.

Mượn nước ấm làm bôi trơn để nước từ từ chảy qua kẽ mông, cái lỗ dâm cả ngày hôm qua phải ăn dị vật giờ vẫn còn sưng đỏ mềm ướt, tràng đạo chịu kích thích mấp máy vài cái, quả bóng lớn nhất hộc một nửa ra ngoài, căng cửa động mở rộng .

“Hah……” Lê Triều Tuế hơi hơi há miệng rên rỉ, lỗ đít không khống chế được mấp máy muốn bài xuất thứ bên trong ra, quả bóng ngoài cùng quá lớn, cậu nỗ lực hồi lâu mới phun ra một nửa nhưng thịt ruột co rút một thời gian dài co lại đột nhiên một cái thoát lực làm quả bóng lại chui vào trong “Ah…… Hức……” Cậu thấp giọng nức nở.

“Không được dùng tay!” Phó Vãn Chu nhìn thấy cậu định dùng tay rút ra thì quát lớn .

Lê Triều Tuế theo bản năng phục tùng mà thu tay lại, cặp mắt cậu hồng hồng ủy khuất đến muốn khóc, bởi vì thân thể được Phó Vãn Chu dạy dỗ khắc sâu lạc từng bài học nên hắn chỉ cần mở miệng là cậu vô pháp kháng cự, chẳng sợ cách màn hình điện thoại thì sự sợ hãi của cậu đối với hắn vẫn in sâu trong xương cốt .

Thân thể thuần phục theo mệnh lệnh của hắn đỡ lấy vách tường, mông vểnh lên cao hoàn chỉnh lộ ra cái miệng ngậm dị vật, tràng đạo không ngừng mấp máy bài xích nó ra bên ngoài, từng quả bóng đều kích thích lỗ đít cậu kịch liệt co rút, cuối cùng cũng bài xuất được một quả, tao lỗ đít liền nhanh chóng khép lại kẹp lấy sợi dây silicon nối giữa những quả bóng ngăn quả thứ hai rớt ra ngoài .

“Hức…… Không được, ông xã tha cho Tuế Tuế……” Cậu đã không còn sức lực để bài xuất quả thứ hai, càng miễn bàn ba bốn quả còn sâu bên trong, chàng trai nức nở muốn nam nhân tha cho mình, thà dùng tay lấy ra còn hơn là phải làm việc nhục nhã như vậy .

“Thật vô dụng, lỗ đít đĩ thõa này chỉ biết ăn dương vật phải không?” Mắt của Phó Vãn Chu không chút xê dịch nhìn chằm chằm cảnh tượng trên màn hình, nhìn lỗ đít cậu mấp máy cố sức nhả từng quả bóng, Tuế Tuế của hắn không thể phun ra đồ vật ra mà khóc lóc xin tha, cặp mông vô thức đong đưa, ngay cả dương vật nhỏ cũng nứng lên.

Sao lại có thể quyến rũ như thế chứ !

Cự long bị trói buộc ở trong quần kêu gào muốn ra tới làm đũng quần căng phồng, đầu khấc thô cứng kích thích giật giật, mã mắt phân bố ra từng luồng chất lỏng thấm ướt đũng quần, cơ khát muốn được trấn an.

Tài xế vội vàng đón Phó Vãn Chu trở về, nam sinh vừa tan học vội vã gấp gáp trở về chỉ kịp ném cặp sách liền phi trên lầu : “Tuế Tuế , ông xã của anh đã về rồi!”

Lê Triều Tuế mới nghe thấy thanh âm còn không chưa quay đầu lại đã bị người đằng sau ôm chặt vào lòng, Phó Vãn Chu duỗi tay tắt đi vòi hoa sen lau nước trên mặt cậu hôn cái chụt “Ai ui, bảo bối, sao lại khóc trông đáng thương quá vậy .”

Dương vật khi nhìn thấy khuôn mặt yêu diễm bị hắn chọc cho khóc thút thít liền bạo trướng một vòng, khát vọng muốn tiến vào trong thân thể bà xã hung hăng bơm tinh hưởng thụ cái lỗ đĩ kia liếm mút một phen, hắn túm chặt vòng tròn ở đuôi chuỗi hạt .

“Mông dẩu cao một chút…… Cao nữa.” Từng quả từng quả bị kéo ra mang theo nước dâm cùng tinh dịch nhão nhão dính dính, lúc chuỗi bóng hạt được ra, lỗ đít đĩ còn dùng sức hút lấy một tiếng “Ba”, trông cực độ không muốn rời xa .

“A…… Khó chịu……” Hai chân Lê Triều Tuế nhũn ra tìm không thấy điểm chống đỡ, toàn bộ mông thịt đều ngồi ở trên tay Phó Vãn Chu, lúc rút đồ chơi ra bóng hạt lăn qua lộn lại trong tràng đạo làm cậu rùng mình không khỏi hơi hơi đong đưa mông theo .

Khó chịu gì chứ? Dương vật sảng đến phun tinh, lỗ đít bọc chuỗi hạt bị túm lòi ra thịt ruột đỏ thẫm .

“ Đồ đĩ khẩu thị tâm phi đến .”

Khi quả bóng cuối cùng được kéo ra, Phó Vãn Chu bỗng nhiên thay đổi ý định, từ kéo biến thành đẩy, quả bóng silicon màu đen còn ướt dầm dề dịch dâm lập tức phá mở thịt ruột khó khăn lắm mới khép được .

“Ahhhh!!!”

Lê Triều Tuế nháy mắt đứng không yên ngã về phía trước, đôi tay chống lên mặt tường, thân thể mất khống chế kịch liệt run rẩy, lỗ đít sưng đỏ một lần nữa lại được ăn đồ vật.

“Không cần! Không cần!” Cậu chật vật xoắn mông tránh né nhưng Phó Vãn Chu vẫn đưa đẩy chuỗi hạt giống như địt đít, hung tàn chịch cái miệng đã sớm bị đụ mềm làm nó không được yên ổn, mông mập lại bắt đầu lay động, dương vật non nớt sướng đến bắn tinh .

“Nhanh như vậy liền bắn tinh, vậy không phải là lỗ dâm của Tuế Tuế đang vui sướng lắm sao?” Hô hấp Phó Vãn Chu càng ngày càng nặng nề, hai mắt đỏ sậm, cũng không biết hắn bị cậu rót bùa mê thuốc lú gì mà chỉ tách nhau có ban ngày đi học mà chính mình đã nhớ cậu đến không chịu được .

Lúc thì sợ lồn xinh ở nhà tịch mịch phát ngứa vì không có dương vật ăn, lúc lại sợ cậu thừa dịp mình không ở nhà liền chạy trốn, tất cả tâm tư đều dùng để nhớ thương cậu .

“Hức…… Không cần như vậy, đừng cắm vào mà……” Lê Triều Tuế bởi vì thân thể bị chơi đến nỗi trở nên đĩ thõa như vậy làm cậu thấy vô cùng sỉ nhục, rõ ràng không cậu không muốn nhưng lại không khống chế được chim nhỏ sung sướng đong đưa cao trào bắn tinh, tràng đạo lại bắt đầu dâm đãng phun nước .

Điểm dâm bị chà đạp một cách tàn nhẫn, dị vật không ngừng tập kích những chỗ sâu bên trong tập giống như côn thịt chịch lỗ đít không ngừng co rút, thân thể cậu chịu đựng không nổi trượt xuống lại bị Phó Vãn Chu vớt lên, chuỗi hạt điên cuồng tra tấn tràng đạo.

Lê Triều Tuế gian nan cắn chặt răng nhịn xuống không cho chính mình hạ tiện thốt ra tiếng rên rỉ, đồng tử bắt đầu có dấu hiệu trắng dã .

Những khoái cảm khủng bố như vậy cứ đánh úp từng đợt, lỗ đít bị giã cho nước sốt văng tung tóe khắp nơi, nhiều lần cậu nhịn không được mà rên rỉ một cách khiêu gợi, thân thể sung sướng đến mất khống chế.

“Ahhh ——”

Chuỗi hạt từ từ rơi ra cửa hậu môn mang theo đống dịch dâm, Lê Triều Tuế rốt cuộc không được nữa thét chói tai, lỗ đít sưng đỏ bị căng ra thành cái động sắc tình, dồn dập khép mở ọc ra nước dâm lẫn tinh dịch bên trong .

Phó Vãn Chu ôm lấy người ngồi dưới đất cúi đầu mặt thất thần không biết là quá sung sướng hay là hỏng mất, Lê Triều Tuế như bị rút linh hồn mà si ngốc.

“Sao lại lộ ra biểu tình như vậy chứ, Tuế Tuế ?” Phó Vãn Chu nhẹ nhàng vỗ mặt cậu, không vui lắm khi mỗi lần lỡ chơi cậu quá mức là cậu lại như con búp bê không động đậy gì, hắn tương đối thích bà xã bị hắn chịch cho tâm trí tán loạn, hai chân quấn chặt eo hắn.

Hắn cởi quần áo vướng víu ra rồi lại mở vòi hoa sen lầm nữa, nước ấm xối xuống dưới, dương vật dữ tợn đỏ tươi thông thuận thọc vào bên trong lỗ đít, cơ hồ quy đầu vừa chạm vào điểm dâm là cái miệng nhỏ lại phun nước.

“Ahh…” Cả người Lê Triều Tuế treo ở trên người hắn, ngồi sâu xuống ăn côn thịt thô dài, đầu vô lực dựa vào bờ vai rắn chắc, còn chưa phục hồi lại tinh thần nhíu mày lại nức nở.

Phó Vãn Chu ôm cậu dựa vào tường, ôm hắn mông không ngừng rất hông, trong phòng tắm tiếng nước chảy rào rào, cọ rửa chất lỏng dâm mĩ ở nơi hai người kết hợp tràn ra, nhiệt độ không khí xung quanh chậm rãi lên cao, tiếng rên rỉ đứt quãng tựa hồ có thể chảy ra nước .

“Hức…… Dừng lại....... không thể chịu được nữa……” Lê Triều Tuế đã hoàn toàn từ bỏ chống cự, thuận theo ghé vào trong lòng ngực nam nhân bị hắn tùy ý làm bậy địt cho chín rục, khi điểm dâm bị đụng chạm cậu mới thét chói tai, tay cào cho lưng Phó Vãn Chu vài vết, hai chân cũng gắt gao cuốn lấy eo hắn, nước sốt loạn phun.

“Lại cao trào, cặc của ông xã ăn ngon vậy sao?” Phó Vãn Chu cười nhẹ, thanh âm khàn khàn sung sướng, eo chó đực rắn chắc không ngừng mạnh mẽ thọc ra rút vào cái miệng hầu hạ ngày càng giỏi .

Cậu chủ vạn người mê ngạo mạn lại tự phụ mà người khác trước nay đều không chiếm được lại như con chó hoang nổi điên trước mặt cậu, thiếu điều chảy nước dãi liếm mặt Lê Triều Tuế, xương hông dập lỗ đít tàn bạo va chạm vào cặp mông vốn đã đỏ giờ lại còn đỏ hơn, thịt mông núng nính sóng lên.

Lê Triều Tuế bị hắn làm cho mệt chết lại nhịn không được cương cứng dương vật, không ngừng cọ xát cơ bụng của hắn, ngón chân căng chặt cuộn tròn, cậu vừa mở môi lè lưỡi đã bị Phó Vãn Chu ngậm lấy liếm mút.

Hắn thích vừa làm tình vừa cùng cậu cháo lưỡi, đầu lưỡi quấy loạn ở trong khoang miệng cậu, nước bọt trao đổi, làm sự tình mà chỉ có người thân mật nhất mới có thể làm sẽ cho hắn ảo giác Lê Triều Tuế cũng là yêu hắn .

“Tuế Tuế, anh yêu em sao?” Chàng trai luôn được mọi người vây quanh giờ này lại liếm mặt cậu như một con chó, ánh mắt vậy mà còn sinh ra chút chờ mong đối mắt với cậu .

Lê Triều Tuế ngơ ngẩn nhìn hắn mà cũng có thể nói là ý thức tan rã, đôi mắt có nan kham có cự tuyệt có tức giận nhưng duy độc tình yêu là không có, chẳng sợ bị chịch cho cả người xụi lơ, ý thức mơ hồ, cậu chỉ luôn lắc đầu: “Không……”

Biết rõ đáp án nhưng Phó Vãn Chu vẫn thất vọng tột đỉnh, bất quá không sao cả, yêu hay không yêu cũng không ảnh hưởng tới việc cậu thuộc về hắn, có được trái tim cậu quá mức xa xỉ, chỉ có dục vọng thể xác mới làm hắn có được cậu .

“Vậy đổi vấn đề nhé, lỗ dâm này có muốn ăn tinh dịch không ?”

Lê Triều Tuế đôi mắt hồng hồng, đáng thương nức nở: “Không, không muốn……”

“Muốn? Anh muốn sao ?”

Phó Vãn Chu vẫn ép hỏi cậu, eo chó đực hung hăng dập giã, thịt ruột bị đụ mềm bọc lấy dương vật tàn bạo thâm nhập ra vào làm nước dâm văng tung tóe, Lê Triều Tuế bị va chạm mạnh bạo làm cho rùng mình không ngừng, lông mi rung rung thấm ít nước mắt: “Muốn .........Muốn…… Hức……”

“Muốn cái gì?”

“Muốn tinh dịch.......Hức…… Muốn ăn tinh dịch của chồng……”

Khi hắn cắn cái cổ mảnh khảnh bắn ra tinh dịch, Lê Triều Tuế cũng thét chói tai lên đỉnh, tràng đạo dâm đãng giống như cái miệng nhỏ tham ăn cắn hết thân dương vật được từng đợt tinh dịch lấp đầy, một giọt đều luyến tiếc lậu hạ, chim nhỏ mất khống chế tè ra .

Cậu nhắm mắt lại nghĩ đến lời nói ngày hôm đó của Phó Vãn Chu, lời nói như ma quỷ vây giữ cậu ở thế giới này .

“Không có bất kì kẻ nào có thể cứu anh .”

Nếu vậy thế giới tiếp theo sẽ như thế nào đây, cậu vẫn sẽ phải trải qua chuyện đáng sợ như vậy nữa sao ?

Lê Triều Tuế chìm trong vực sâu lại vẫn luôn mưu toan truy tìm một tia hy vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro