Chương 49 : Meo ~

Edit : 1/12/2024

Số chữ : ~ 4500 từ

Editor : MinnThor

Lời của editor : Sắp hết năm 2024 và tôi vẫn chưa hoàn thành bộ truyện tôi edit từ năm 2022 nhưng không sao vì tôi là một cô nàng thư giãn =)))

___________minnthor___________

Trước đây, Cố Dữ Miên cũng từng cho Tiểu Báo Tuyết "ngâm suối nước nóng" trên Tháp Khắc tinh, nhưng nói đúng ra, đó không phải suối nước nóng, chỉ đơn giản là tắm nước nóng mà thôi. Suối nước nóng thực sự phải là loại nước nóng tự nhiên chảy từ dưới lòng đất, chứa các khoáng chất như ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.

Ngâm suối nước nóng có những quy tắc riêng, không cần quá cứng nhắc, nhưng vẫn có một chút nghi thức thì tốt hơn.

"Trước khi ngâm phải tắm rửa sơ qua," Cố Dữ Miên lau sạch móng vuốt cho từng bé rồi nói, " Ai muốn tắm trước đây? Đoàn Đoàn thì không được đâu nhé."

Lúc nãy khi lau móng, Tiểu Báo Tuyết đã được ưu tiên trước, có qua có lại.

Tiểu Báo Tuyết lập tức tỏ vẻ không hài lòng, khuôn mặt lạnh tanh, giận dỗi dùng móng đẩy vào lòng bàn tay của Cố Dữ Miên. Nhưng với tư cách là một phụ huynh luôn chú trọng sự công bằng, Cố Dữ Miên không chiều chuộng đặc biệt riêng đứa nào. Đã nói không được thì là không được.

Cố Dữ Miên để cho Gấu Trúc Con và Cáo nhỏ chơi trò mà chúng yêu thích nhất — trò "đẩy móng". Gấu Trúc Con tròn xoe đôi mắt, ngốc nghếch nhìn tay Cố Dữ Miên và chiếc đuôi bông xù của chú Cáo nhỏ, tiếc nuối thua cuộc. Cố Dữ Miên trước tiên bế Cáo nhỏ lên.

【2567 thích bạn: Ủa, tại sao trước khi ngâm suối nước nóng lại phải tắm vậy? Tôi cứ tưởng ngâm suối nước nóng cũng chính là tắm rồi chứ.】

"Cho dù đây là một phòng ngâm suối nước nóng riêng, thì nó vẫn là tài nguyên chung mà," Cố Dữ Miên lắc đầu giải thích:

"Vì vậy, việc tắm sạch sẽ trước khi ngâm không chỉ giúp giữ nước suối không bị bẩn, mà còn giúp làm quen với nhiệt độ nước trước, tránh bị bỏng."

Suối nước nóng nằm ngoài trời, được bao quanh bởi một vòng đá cuội. Khăn tắm, khay và xô gỗ của Cố Dữ Miên được đặt gọn gàng trên mép hồ.

Cố Dữ Miên múc một xô nhỏ nước nóng từ chỗ nước phun ra của hồ, vì sợ Cáo nhỏ không quen với cảm giác nước làm ướt bộ lông, cậu nhúng khăn vào nước, vắt khô rồi nhẹ nhàng lau bên hông của chú.

Cậu lấy loại sữa tắm chuyên dụng cho Cáo nhỏ, xoa đều trong lòng bàn tay cho đến khi tạo bọt, rồi vuốt theo chiều mọc của bộ lông trắng muốt, dài và dày của chú cáo, bắt đầu từ sau tai xuống khắp cơ thể.

Sau đó, cậu dùng một chiếc gáo nhỏ, múc một ít nước nhẹ nhàng đổ lên người Cáo nhỏ, vừa dùng bàn chải mềm mại xoa giúp rửa sạch bọt, vừa để chú cảm nhận nhiệt độ của nước xem có khó chịu không.

Trong khi Cố Dữ Miên tắm cho Cáo nhỏ, Tiểu Báo Tuyết có vẻ không vui vẻ cho lắm, rúc vào vai Cố Dữ Miên quan sát, thỉnh thoảng ngáp ngắn ngáp dài với vẻ chán nản.

Gấu Trúc Con thì lại học theo răm rắp, khi thấy Cố Dữ Miên lấy khăn tắm, nó cũng lấy một chiếc khăn nhỏ đội lên đầu, đòi được khen. Hành động ngốc nghếch mà đáng yêu của nó khiến Cố Dữ Miên không nhịn được mà bật cười.

【TGX772: Tiểu Tuyết Đoàn kiểu: Trên mặt viết rõ sự (không) vui vẻ.jpg】

【Meow: Miên Miên lại cười rồi, thật tốt quá, hu hu hu, tôi yêu lúm đồng tiền nhỏ của Miên Miên quá đi mất. Từ khi bắt đầu livestream trên Tháp Khắc tinh đến giờ, nụ cười của Miên Miên ngày càng nhiều, hy vọng sau này Miên Miên càng ngày càng tốt hơn. Tặng vài bông pháo hoa nhé.】

Mỗi giây đều có rất nhiều khán giả mới đổ vào phòng live, dù thời gian đã khuya dần, nhưng độ hot và số lượng người xem trong phòng live của Cố Dữ Miên vẫn giữ được đà tăng trưởng cực kỳ nhanh.

Dù chú Cáo nhỏ không phải là chó, nhưng nó thực sự có rất nhiều đặc điểm của loài chó. Đặc điểm lớn nhất chính là cực kỳ ngoan ngoãn và nghe lời. Nhìn bề ngoài thông minh lanh lợi như thế, nhưng phong cách hành động lại hơi ngờ nghệch, cứng nhắc, cũng chẳng giỏi giao tiếp với người khác...

Khi tắm, Tiểu Báo Tuyết và Gấu Trúc Con thường nghịch ngợm, quậy phá, nhưng Cáo nhỏ chỉ ngồi ngay ngắn một chỗ. Cố Dữ Miên bảo giơ tay thì nó giơ tay, bảo ngẩng đầu thì nó ngẩng đầu, còn tỏ ra hơi ngượng ngùng, rụt rè không dám nhìn thẳng vào cậu. Cố Dữ Miên phải rất chú ý quan sát mới biết nó có khó chịu hay không.

Cũng không phải vì còn xa lạ với cậu, mà có vẻ như từ nhỏ Cáo nhỏ đã hình thành thói quen không muốn gây phiền phức cho người khác, càng đối với người quan trọng, thái độ của nó lại càng cẩn thận.

"Em không thích bàn chải nhỏ này hử?" Cố Dữ Miên rửa sạch bọt xà phòng trên tay, dùng tay mình thay cho bàn chải, vừa nhẹ nhàng xoa bóp trên da của Cáo nhỏ, vừa xả sạch bọt. "Lần sau nếu không thích, phải nói với anh nhé? Nói một lần, được thưởng một chiếc bánh quy nhỏ."

Nói xong, cậu lau tay rồi lấy ra một chiếc đĩa nhỏ bên cạnh. Đúng như dự đoán, Cáo nhỏ được phép chọn một chiếc bánh quy. Đây là món ăn vặt cậu đặc biệt nướng cho các bé, không có đường, muối hay bột ca cao – những thứ có thể gây hại cho nội tạng, nguyên liệu chính là phô mai, sữa và một ít hạt nghiền.

Cố Dữ Miên còn khéo léo dùng khuôn để nướng bánh thành hình trái tim, tre trúc nhỏ, nơ con bướm và dâu tây...

Khi bánh vừa ra lò, thực ra Tiểu Báo Tuyết và Gấu Trúc Con đã tự ý ăn trước. Đặc biệt là Tiểu Báo Tuyết – nó thật sự coi mình là chủ nhà, cảm thấy cả ngôi nhà, bao gồm cả Cố Dữ Miên, đều là của nó. Khi thích thì ung dung cắp một chiếc bánh quy mới ra lò ra ăn.

Gấu trúc con cũng từng bị Cố Dữ Miên bắt quả tang, lén lút ôm bánh quy gặm, chỉ cần rúc rích vài tiếng nũng nịu là khiến cậu mềm lòng, không trách phạt nữa. Có lẽ chỉ có bé Cáo nhỏ là ngoan ngoãn tuân thủ quy tắc, Cố Dữ Miên đã nói không được làm thì tuyệt đối không làm.

Cáo nhỏ lúc đầu rất ngạc nhiên, sau khi nhìn đĩa bánh lại phát hiện cái nào mình cũng muốn. Cuối cùng, nó lưỡng lự giữa chiếc bánh hình trái dâu và hình nơ bướm, đến mức cái đuôi xù cũng rũ xuống vì khó chọn.

Cố Dữ Miên đứng bên cạnh, làm ra vẻ vô tình mà nhẹ nhàng gợi ý:
"Nói với anh một lần điều gì không thích, có thể thưởng thêm một chiếc bánh quy nhỏ đó."

Cáo nhỏ: "..."

Cáo nhỏ có chút tủi thân nhìn Cố Dữ Miên, khẽ vẫy đuôi. Sau khi xác định cậu thật sự không "thả lỏng" quy tắc, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ đấu tranh: không muốn gây phiền phức cho Cố Dữ Miên, nhưng lại rất muốn ăn bánh quy cậu làm.

"Không thích điểm nào hử?"

Chú Cáo nhỏ im lặng một lúc, cuối cùng cũng chuẩn bị xong tâm lý. Nó dùng móng vuốt bám lấy vạt áo của Cố Dữ Miên, cẩn thận chui vào trong lòng cậu.

"Chít."

Không thích ngồi dưới đất, muốn được ôm cơ.

Bây giờ có thể ăn bánh quy chưa? Chú Cáo nhỏ e thẹn nhìn Cố Dữ Miên, rồi lại dùng móng vuốt che mắt mình.

Cố Dữ Miên: "..."

Trái tim Cố Dữ Miên như tan chảy vì sự đáng yêu này, nụ cười trên mặt gần như ngây ngốc hơn bình thường. Cậu chẳng mảy may để ý đến chuyện áo sơ mi bị bộ lông ướt sũng của chú Cáo nhỏ làm ướt, chỉ đặt hai chiếc bánh quy mà chú chọn lên tay đưa cho nó.

Cáo nhỏ cúi đầu ngậm hai chiếc bánh quy, lúc đầu còn tiếc không dám ăn ngay, mà lén dùng máy chụp ảnh trẻ em để tự chụp một bức ảnh kỷ niệm với bánh quy rồi mới từ từ ăn.

Khán giả, vừa là người quan sát vừa là người tham gia, lập tức gửi một loạt bình luận bay đầy màn hình: "Ôi trời, độ đáng yêu này vượt mức cho phép, cả Miên Miên và Tiểu Cầu Cầu đều như vậy!" "Chốt đơn chốt đơn !" "Aaaaaaa!! Phải đi bắt cóc một nhân loại và một chú cáo thôi, đi trước nha cả nhà !" Không khí trở nên sôi động một cách khác thường.

Tiểu Báo Tuyết: "..."

Cố Dữ Miên gần như có thể trực tiếp nhìn thấy toàn thân Tiểu Báo Tuyết bốc lên những "bong bóng chua lè", từ từ bay lên trên. Nó giơ tay muốn che mắt Cố Dữ Miên để cậu không nhìn thấy chú Cáo Bắc Cực nữa, nhưng lại nhận ra hành động này chẳng khác gì tự lừa mình dối người. Đầu tiên, nó giận Cáo nhỏ, cuối cùng lại quay sang giận chính mình.

Nó nghĩ rằng chắc chắn Cố Dữ Miên thích những đứa "không được thông minh" cho lắm. Nếu như bản thân không thông minh một chút, có lẽ trong nhà sẽ không còn chỗ cho " hai đứa ngốc" kia nữa.

...Mặc dù ý nghĩ này đã đủ ngốc lắm rồi.

Gấu Trúc Con lại bị "lạc đạn" vô tình trúng, ngơ ngác ôm chiếc bánh quy: "ah?"

" Thui mà thui mà," Cố Dữ Miên, dù chiếc áo sơ mi đã ướt nhẹp, quyết định ôm cả ba đứa nhỏ lên, lần lượt hôn lên trán mỗi bé, nghiêm túc nói: "Đoàn Đoàn, Viên Viên và Cầu Cầu, anh đều yêu các em hết. Chúng ta tắm nhanh một chút, lát nữa còn đi ngâm suối nước nóng và ăn món ngon, được không nào?"

Vì Tiểu Báo Tuyết tỏ ra cực kỳ chua chát và không vui, Cố Dữ Miên cũng thấy đau lòng. Cậu cầm móng nhỏ của nó lên, ôm vào lòng dỗ dành rất lâu, cuối cùng để nó tự chọn bánh quy trong đĩa.

Tiểu Báo Tuyết chẳng muốn để lại chút gì cho Cáo nhỏ và Gấu Trúc Con, dứt khoát cắp cả đĩa đi, cuối cùng ngẩng cao đầu đầy kiêu ngạo, mới chịu yên.

Cố Dữ Miên không nỡ nói với nó rằng cậu đã nướng cả một hộp đầy bánh quy.

"......"

Cố Dữ Miên nói tăng tốc, là thật sự tăng tốc, nhưng vẫn bảo đảm không để ba bé cảm thấy khó chịu. Cậu giúp Cáo nhỏ tắm rửa xong xuôi, lau khô rồi dùng khăn bông mềm mại, ấm áp quấn lấy để tránh bị lạnh. Sau đó, cậu tiếp tục giúp Gấu Trúc Con và Tiểu Báo Tuyết tắm.

Sữa tắm, kem dưỡng và các loại lược chải, bàn chải của ba bé đều khác nhau, hầu hết đều do chính tay Cố Dữ Miên làm và được phân loại gọn gàng trong các hộp nhỏ. Hành lý mà cậu vừa lấy chính là những thứ này.

Hiện tại, góc nhìn của khán giả là từ chú Cáo nhỏ.

Sữa tắm do Cố Dữ Miên tự chế khác hẳn với các loại bán trên thị trường, không thêm hương liệu hay phẩm màu nhân tạo. Sữa tắm dành riêng cho Cáo nhỏ mang mùi hương gỗ thoang thoảng, sau khi tắm xong vẫn lưu lại trên da. Hương thơm ấy như mùi gỗ thông đang cháy tí tách trong lò sưởi, vừa ấm áp vừa khiến người ta lưu luyến, rất hợp với mùa đông.

Nơi tắm rửa cách suối nước nóng không xa, dù là mùa đông cũng không cảm thấy lạnh.

Khi Cố Dữ Miên tắm cho Tiểu Báo Tuyết và Gấu Trúc Con, cậu vẫn giữ Cáo nhỏ trong lòng. Khán giả có cảm giác như chính mình cũng được quấn trong chiếc khăn bông mềm mại, ấm áp và co ro trong vòng tay của cậu. Tất cả giác quan từ thị giác, khứu giác đến thính giác đều đang truyền tải sự thoải mái tại khoảnh khắc này.

— Cảm giác được Cố Dữ Miên tắm rửa thật dễ chịu, bàn tay cậu dường như luôn làm mọi khớp xương thư giãn, hơi ấm từ lòng bàn tay cũng vừa đủ. Sau khi tắm xong, cảm giác hơi buồn ngủ bắt đầu kéo đến. Chiếc khăn quấn quanh người cũng tỏa ra mùi hương như vừa được phơi nắng.

Cáo nhỏ không kiềm được mà lại co mình sâu hơn vào lòng Cố Dữ Miên.

Hơi nước ấm từ suối nước nóng mang theo chút hương lưu huỳnh len lỏi vào mũi, quyện với không khí vui vẻ và sung túc của cả gia đình khi vừa tắm vừa nói chuyện, thêm một chút gió và ánh trăng, tạo nên một thứ trần thế đặc biệt chỉ có trong mùa đông, đó chính là sự dịu dàng và lãng mạn.

Muốn cứ thế mà trải qua một mùa đông trọn vẹn như vậy.

Bình luận trên màn hình khựng lại trong giây lát.

Thực ra từ trước đó, bầu không khí trong khung chat đã rất náo nhiệt. Nhưng khoảnh khắc này, như thể mọi cảm xúc đang đọng lại đã đỉnh điểm...

Chỉ vài giây sau, hàng loạt bình luận và quà donate đổ xuống như tuyết rơi!

【Trong nhà có quặng mỏ: Trời má!! Nhanh lên nhanh lên, tôi muốn ngâm suối nước nóng, muốn ăn đêm do Miên Miên làm, muốn ngủ cùng Miên Miên!】

【Quần lót cotton: Aaaaaa tôi yêu Miên Miên và các bé quá, giờ đắp chăn, bắt đầu mơ mộng thôi nào.】

【Ô vuông: Hiện tại tôi đang du học trên hành tinh cách nhà ba trăm năm ánh sáng, ba năm mới về nhà một lần, lâu lắm rồi không có cảm giác gia đình... Cảm ơn livestream của anh QAQ, ném vài bông pháo hoa.】

Lúc này, số lượng người xem trong phòng live đã vượt qua con số 80 triệu và vẫn không ngừng tăng lên từng giây!

Không chỉ nhanh chóng vươn lên vị trí đầu bảng bảng xếp hạng độ hot theo thời gian thực trên trang chủ, mà còn leo lên top ba trong bảng xếp hạng độ hot của ngày, sắp sửa vượt qua kỷ lục mà Cố Dữ Miên từng đạt được khi phát sóng tại Viện Khoa học.

Mà đây mới chỉ là khởi đầu thôi.

Khó khăn lắm mới tắm xong cho cả ba đứa, Cố Dữ Miên ôm từng bé một như "thả sủi cảo" xuống hồ suối nước nóng nhỏ để ngâm mình, bản thân cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

Gấu Trúc Con có vẻ là bé thích nghi nhanh nhất. Vừa xuống nước, nó đã hoạt bát hẳn lên, dùng tay vẩy nước lên bụng mình, rồi lại chạy qua trêu đùa Cáo nhỏ đang có vẻ hơi căng thẳng, rủ rê chú cùng chơi trò "đẩy tay".

Tiểu Báo Tuyết liếc mắt nhìn hai đứa kia, nửa thân mình ngâm trong nước suối, cái đầu nhỏ lười biếng tựa vào tay Cố Dữ Miên đang đặt bên thành hồ, một tay khác giữ lấy cổ tay cậu, không cho đi đâu. Vẫn cứ bám dính người như mọi khi.

"Đoàn Đoàn à, để anh đi đây một lát nhé," Cố Dữ Miên vừa bất lực vừa buồn cười nói, "Anh đi lấy đồ uống và bữa khuya cái đã."

Tiểu Báo Tuyết miễn cưỡng thu tay lại, vẻ mặt rõ ràng không hài lòng.

Kiếp trước, ở Nhật Bản còn có những chuyến du lịch suối nước nóng chuyên biệt, nơi du khách đến các vùng khác nhau để trải nghiệm suối nước nóng —— Văn hóa suối nước nóng ở Nhật Bản đã có từ rất lâu đời, nhiều nơi nổi tiếng với các nhà trọ suối nước nóng độc đáo.

"Không nên ngâm suối nước nóng quá lâu, sẽ dễ bị chóng mặt và tim đập nhanh," Cố Dữ Miên bưng khay đựng rượu trái cây và nước trái cây tới, nhìn ba bé đã thích nghi tốt và không còn ý đánh nhau nữa, mới yên tâm gật đầu. "Ngâm suối nước nóng không chỉ có lợi ích sức khỏe mà còn..."

Ngắm cảnh, thưởng rượu, và tận hưởng ẩm thực.

Mỗi địa điểm suối nước nóng lại có cảnh sắc riêng. Lúc còn sống ở kiếp trước, Cố Dữ Miên từng ngâm mình ở suối nước nóng ngắm lá đỏ tại Hakone vào mùa thu ($), vừa tắm vừa thưởng thức khung cảnh rừng phong và ánh trăng. Ngoài ra, còn có những suối nước nóng nằm ven biển, bên vách núi, hoặc gần thác nước.

($) Ảnh minh hoạ, đẹp ghê lunnn.

 Suối nước nóng hiện tại cũng có cảnh đẹp không kém.

Khu nghỉ dưỡng suối nước nóng này được xây dựng trên núi Sài Khả. Ngâm mình trong hồ nhỏ, có thể nhìn thấy ánh trăng treo lơ lửng bên sườn núi, bóng đêm bao trùm mọi thứ, những ngọn cây phủ đầy tuyết chưa tan, khi gió thổi qua, tuyết lả tả rơi xuống.

Lúc này, ba bé con đều đã thích nghi. Gấu Trúc Con không còn hiếu động như lúc đầu, cúi đầu tròn xoe ngơ ngác nhìn dòng nước suối, rồi bất ngờ hứng thú muốn vớt ánh trăng trong nước lên, thậm chí còn nhờ Cáo nhỏ giúp.

Cáo nhỏ giống như một người anh cả hiểu chuyện, cẩn thận giúp Gấu Trúc Con hứng nước, vừa làm vừa "chít chít" nói gì đó. Tiểu Báo Tuyết nằm một bên lười biếng khép mắt quan sát, bỗng nhiên quấn đuôi dài, nhặt một chiếc chai thủy tinh rỗng bên bờ hồ, đưa cho gấu trúc con để nó "đựng ánh trăng" vào chai.

Cố Dữ Miên cũng đã ngồi một bên xem một lúc. Khi chú Gấu Trúc Con ngây ngô ôm lấy mặt trăng đi đến và đưa cho cậu, cuối cùng cậu không nhịn được mà bật cười.

Đây là mặt trăng mà ba đứa trẻ đã cùng nhau "hái" cho cậu, Cố Dữ Miên quyết định sẽ giữ gìn thật cẩn thận.

"Cảm ơn Đoàn Đoàn, Viên Viên và Cầu Cầu nhé."

Bình luận: "Ui ui ui, cả gia đình này ngọt ngào và dễ thương ghê, tui cũng muốn hái mặt trăng cho Miên Miên!" ; "Có phải sống với Miên Miên lâu rồi nên não cứ ngập đường ngọt ngào vậy hong?" "Mấy bé con tặng mặt trăng thật dễ thương và lãng mạn ghê!!"

Cố Dữ Miên trong lòng cũng cảm thấy mềm mại, như vừa ăn một viên kẹo, yên tĩnh nhớ lại cảm giác lúc này, sau đó vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người:

"Vậy... giờ chúng ta uống chút nước trái cây nhé."

"Ở đây là suối nước nóng nửa cá nhân, nên có thể uống rượu và ăn uống. Nếu ngày mai đi bể bơi công cộng thì không thể ăn đâu."

Dĩ nhiên, trẻ con không thể uống rượu, nên rượu trái cây mà Cố Dữ Miên chọn có nồng độ gần như giống như nước trái cây. Cậu rót cho mỗi đứa một ly.

Khán giả vẫn đang ở góc nhìn của Cáo nhỏ.

Suối nước nóng chứa khoáng chất tự nhiên, lúc đầu khi xuống ngâm sẽ cảm thấy hơi ngột ngạt vì nhiệt độ đột ngột tăng cao. Nhưng rất nhanh, cảm giác dễ chịu sau khi đổ mồ hôi sẽ đến, và lưng cũng cảm thấy mềm mại. Qua hơi nước tỏa ra từ suối, có thể nhìn thấy ánh trăng đêm đông, rừng thông phủ tuyết chưa tan...

Lúc này mà uống một ly rượu trái cây, rượu hơi lạnh có vị dâu tằm, ngọt ngào và chua nhẹ, còn có thể cảm nhận được thịt trái giòn giòn, uống một ngụm xuống là cảm giác như gột sạch hết sự nóng bức từ suối nước nóng.

Quả thật là một trải nghiệm tuyệt vời trên đời.

Cái đầu mềm mại của Tiểu Báo Tuyết dựa vào lòng bàn tay Cố Dữ Miên, híp mắt thỏa mãn. Gấu Trúc Con gãi bụng và phát ra tiếng rên rỉ hài lòng. Cáo nhỏ cũng không nhịn được ngượng ngùng cúi đầu và chít chít hai tiếng, rồi lại dụi vào người Cố Dữ Miên, uống một ngụm rượu trái cây.

Đã gần 10 giờ tối, nhưng số người trong phòng phát sóng vẫn tiếp tục tăng lên!

Sau rượu ngon, tất nhiên là đến món ăn ngon.

" Để tôi làm chút sủi cảo nhân cua, sẽ nhanh à, mà ăn cũng không làm căng bụng quá."

Ngâm mình trong suối nước nóng không thích hợp ăn đồ quá béo, nhưng ăn đồ quá thanh đạm lại không có vị. Cố Dữ Miên đã cân nhắc kỹ lưỡng và quyết định làm món này. May mắn là bên cạnh hồ có một chiếc bếp nhỏ chuẩn bị sẵn, có thể dùng để hấp đồ, có lẽ là để phục vụ nhu cầu ăn uống của khách.

【Gối và mèo hoa: Có suối nước nóng để ngâm, có rượu trái cây để uống, lại còn có món ăn ngon nữa... nuốt nước miếng, chủ phòng thật tuyệt vời.】

【Kẹo bông: Hóngg!!!】

Cố Dữ Miên trực tiếp đặt chiếc bàn nhỏ cạnh bể suối nước nóng, vừa có thể trông coi các bọn nhỏ để tránh xảy ra sự cố, vừa có thể làm việc.

Thực ra, việc làm sủi cảo nhân cua có khá nhiều điều cần học hỏi, Cố Dữ Miên chỉ học được một ít kỹ năng từ người lớn, không thể sánh với những đầu bếp chuyên nghiệp trước đây, nhưng cậu tự nhận rằng cũng đủ ngon rồi.

"Đêm nay còn thừa bột làm mì, chúng ta sẽ dùng bột này làm sủi cảo, khi trộn bột phải cho thêm muối và nước kiềm."

Quy trình làm không khác nhiều so với trước, lần này bột phải trộn thành từng hạt nhỏ rồi mới nhào. Cố Dữ Miên đặt bột lên thớt nhỏ, vừa nhào vừa khéo léo dùng năm ngón tay nhúng nước, gập lại và vo thành hình tròn, để bột nghỉ một lúc rồi mới cán mỏng.

Chẳng mấy chốc, từng miếng vỏ bánh sủi cảo dày ở giữa và mỏng ở ngoài đã hoàn thành.

"Nhân bánh thì phải xử lý từng nguyên liệu một."

Lần này, nhân chính là thịt gà, thịt heo, da heo và xương heo, tất nhiên còn có gạch cua. Cố Dữ Miên đã rửa sạch các loại thịt mua trên tinh võng, rồi trụng qua nước sôi. Sau đó, cậu đặt nồi nước sạch lên bếp cồn, bỏ nguyên liệu vào đun sôi.

Không lâu sau, nước trong nồi đã sôi. Cố Dữ Miên vớt thịt heo ra và cắt thành miếng nhỏ, còn thịt gà thì cũng bỏ xương ra và cắt thành miếng nhỏ. Còn da heo, cậu chỉ vớt ra khi đã hơi mềm rồi dùng dao băm nhỏ.

Cua thì cho vào xửng hấp chín, sau đó gỡ vỏ và nghiền nát, cho vào chảo thêm gừng và rượu gia vị rồi xào lên, rất nhanh mùi thơm ngào ngạt tỏa ra.

Nước hầm xương trên bếp đã bắt đầu sánh lại, Cố Dữ Miên lấy một cái bát lọc sạch cặn rồi đun lại cho đến khi sánh đặc, sau đó cho thịt gà và thịt heo băm nhỏ vào dùng thìa múc cũng không bị đứt sợi. Chẳng bao lâu, một nồi súp thịt thơm phức đã sôi sùng sục trên bếp cồn.

Khán giả: "! ! !"

Ba bạn nhỏ ngâm mình trong suối nước nóng đến mức hơi choáng váng, lúc này đang dựa vào thành bể, bao gồm cả Tiểu Báo Tuyết vốn rất điềm tĩnh, đều không nhịn được tò mò nhìn vào nồi.

"Chờ một chút nữa, sắp xong rồi." Cố Dữ Miên cười mỉm, "Tôi sắp gói bánh đây, các bạn xem thử có học được không nha?"

Lúc này, cậu lại cho thêm vài muỗng nước tương, đường đã nấu chảy và gạchcua đã xào vàng, tiếp tục khuấy đều, chờ đến khi thành nhân súp đặc lại rồi đánh vụn — lúc này, Cố Dữ Miên nhẹ nhàng lấy vỏ bánh đã chuẩn bị sẵn, múc nhân vào, một tay giữ vỏ bánh, tay còn lại ấn vào mép bánh, lòng bàn tay khép lại rồi mở ra, đã tạo thành một chiếc sủi cảo nhỏ xinh.

【Thiếu niên B: Quỳ rồi, anh ơi, ai học được mấy cái này?! Hay vậy đi, em gửi tay qua hay anh gửi sủi cảo qua nha?】

【Một đàn hạc trắng: Kiếp sau cũng không thể học được, nhưng chuyện nhỏ thôi, giờ tui quan tâm nhất là khi nào có thể ăn!】

Bây giờ chỉ còn bước cuối cùng, Cố Dữ Miên xếp đầy sủi cảo vào xửng hấp rồi đem đi hấp.

Bên hồ suối nước nóng bốc hơi nghi ngút, trăng đã lên đến đỉnh đầu, đêm đông với suối nước nóng độc đáo cùng rượu ngon và món ngon, khiến người ta cảm thấy sẽ nhớ mãi đêm nay.

Số lượng khán giả tăng vọt không ngừng, lúc này đã đạt đến 90 triệu người, thứ hạng trên bảng xếp hạng hot trong ngày cũng đã vào top 3, sắp sửa leo lên đứng đầu.

Cùng lúc đó...

Cố Dữ Miên nhìn thời gian, gật đầu. Một lúc sau, mẻ sủi cảo đầu tiên được lấy ra dưới ánh mắt mong đợi của ba đứa nhỏ và 90 triệu khán giả đang theo dõi —

Vỏ bánh trong suốt mỏng như giấy, ẩn hiện bên trong là nhân cua mềm mại và thịt băm nhuyễn, cùng với dòng nước súp đặc quánh, mùi thơm ngát dịu nhẹ tỏa ra, chỉ nhìn và ngửi thôi cũng có thể tưởng tượng ra vị ngon của sủi cảo khi cắn vào, nước súp đầy miệng nhưng không tràn ra, vừa ngon vừa đậm đà mà không ngấy.

Chỉ cần liếc mắt nhìn thôi cũng đủ khiến người ta thèm nhỏ dãi!

___________minnthor___________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro