Chương 5.

Ngân Ưng khẽ cau mày ,bà đứng dựa lưng vào tường. Không hài lòng nhìn về phía họ .

Dẫu sao ,đây là phòng riêng của Xiyi ,huống chi đứa trẻ này luôn muốn tách biệt với thế giới bên ngoài, hầu như chẳng muốn ai đi vào vùng an toàn của mình. Ngân Ưng từ trước đến này đều coi trọng Xiyi ,cô tôn trọng cậu . Đáp ứng tất cả nhu cầu của cậu ,nâng niu trong tầm tay . Dường như người phụ nữ này chưa từng để cậu cảm thấy ấm ức bao giờ .

Dẫu biết đứa trẻ này vô cùng khó ở nhưng thì sao chứ? Chỉ cần là Xiyi thì có phải hái sao trên trời thì cô cũng sẽ làm cho bằng được . Bởi vì cậu là Xiyi...

Bất quá ,nhớ lại thời gian cô đưa cậu về đây với thận phận “anh hùng” . Khi đó cậu vẫn là thiếu niên ương bướng ,ngỗ nghịch ,thậm chí còn vài lần bị kích động mà lớn tiếng với Ngân Ưng . Đối với Ngân Ưng khi đó ,cậu đây chính là sói dữ chưa thể thuần hóa . Hung hãn rất đáng sợ . Nhưng rồi đứa trẻ này vốn bề ngoài mạnh mẽ nhưng thật chất bên trong lại là một sự cô đơn bao chùm . Sau tất cả chỉ là đứa trẻ thiếu đi sự quan tâm ,cầu yêu thương ,cầu hạnh phúc,...

Aiden thì sao chứ? Dù hắn có tài giỏi đến đâu hay được Ngân Ưng để ý đến như nào thì cũng phải cúi đầu chào thua thôi .

Ngân Ưng thừa nhận ,cô khá thích Aiden . Cũng khá chiều ý của hắn ,mặc kệ cho hắn làm gì thì làm . Nhưng tốt nhất đừng đi quá giới hạn của cô . Mà giới hạn của cô lại là Xiyi...

“ Aiden, đủ rồi . Đừng làm phiền Tích Dịch , mau rời khỏi đây nhanh-!!”. Cô hơi cai mày ,có chút không vui khi nhìn thấy hắn ở trong căn phòng này .

Xiyi hơi hốt hoảng ,cậu có chút gượng gạo. Nhanh chóng thu lại chân mình . Lại hời hợt khinh thường nhìn Aiden . Aiden không để tâm ,hắn vẫn dương dương nở nụ cười của mình .

“ thôi mà Ngân Ưng ,tôi có thể ở lại đây chơi với Tích Dịch một lúc được không? ”

“ Ai cần?” cậu nhướng mày nhìn hắn . Cơ lưỡi bắt đầu hoạt động.

“ Aiden ,tôi không muốn nhắc lại . Nếu muốn, hãy đợi đến khi Tích Dịch rời khỏi phòng. Thằng bé cần không gian riêng.  ”  Ngân Ưng bắt đầu bất mãn . Giọng cô có chút cao lên .

“ Được- được ,tôi đợi . Đừng giận nhé!!.. ” Aiden có chút bất lực ,hắn chầm chậm đứng dậy . Luyến tiếc nhìn cậu rồi rời đi .

Đợi khi hắn rời đi ,Ngân Ưng mới lên tiếng.

“ Tích Dịch ,cậu không định đi thay đồ sao? ” Cô nhẹ nhàng lên tiếng .

“ hm? Vì chuyện gì? ” Cậu ngẩn mặt ra sau ,nhìn cô.

“ chẳng gì điều gì cả . Muốn tắm muộn ,sẽ không tốt cho sức khỏe cho lắm .”

“ ừ ừ” Cậu ậm ừ gật đầu. Lại chẳng mấy quan tâm tiếp tục hướng mắt về màn hình game .

Ngân Ưng có chút bất lực . Cô cũng quá quen với sự lề mề này của cậu rồi . Chỉ có thể để lại một bộ quần áo và một ít kẹo trên bàn rồi rời đi .

“...”

Tích Dịch hơi cau mày ,cậu cúi đầu xuống . Loay hoay tìm kiếm gì đó.

“ cái kẹo mình vừa để ở đây? Nó đâu rồi???”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro