🐇Chương 9🐳
Thần tiên vẽ tranh.
--------------------
Tên weibo của Tạ Ninh là 'XN_zxcvbnm', cực kỳ lộn xộn khó nhớ.
Đã từng có người nghi ngờ chuỗi ký tự phía sau là viết tắt của một chữ nào đó, sau đó họ mới phát hiện chỉ cần tùy tiện bấm hàng chữ cái dưới cùng của bàn phím là ra.
Từ trước đến giờ Tạ Ninh vẫn luôn rất kín tiếng, nên trên Weibo cũng không có nhiều fan, trong số đó có hơn một nữa là nhờ nổi lên đợt poster giáng sinh lần trước.
Cho dù là người trong nghề, cũng chỉ được vài hoạ sĩ concept thân thiết là biết thân phận của cậu.
Bản thảo thương mại nếu không có sự cho phép thì không thể công khai, trên Weibo cậu cũng chỉ đăng có năm tác phẩm, lúc đăng cậu cũng đã chú thích đây là tác phẩm luyện tập vẽ, không có bất kỳ mục đích thương mại nào, theo lý mà nói hẳn là không có vấn đề.
Có thể vấn đề lại trùng hợp nằm trên mấy bức tranh vẽ này.
Có người đem tác phẩm của cậu ra so sánh với tranh vẽ gốc, kết quả thế mà lại hoàn toàn giống nhau!
Sau đó liền có người nghi ngờ mấy bức tranh đó không phải do cậu tự vẽ mà là trace*.
*Trace tranh là kỹ thuật vẽ theo một bức tranh có sẵn bằng cách đặt một tờ giấy mỏng lên trên và vẽ theo đường nét của bức tranh gốc.
Đối với một hoạ sĩ mà nói, trace cũng tương tự như việc đạo nhái, là một hành vi cực kỳ nghiêm trọng.
Tạ Ninh mở to hai mắt: "Trace?"
"Ừm." Nghiêm Khê tức giận đến mức giọng cũng run run: "Tôi biết cậu ít lên Weibo, lúc đầu tôi cũng không để ý lắm, nhưng bây giờ đã có người tạo hẳn một bài viết trên Weibo phốt cậu rồi kìa!"
Tạ Ninh ngược lại chẳng có chút tức giận nào: "Ồ."
Nghiêm Khê biết quá rõ tính tình của cậu, bất đắc dĩ nói: "Cậu ồ cái gì mà ồ, chuyện này dù sao cũng liên quan trực tiếp đến cậu rồi đúng chứ? Cậu có thể để tâm chút được không?"
Tạ Ninh bình tĩnh nói: "Tôi cũng ít lên Weibo lắm, bọn họ muốn phốt gì thì phốt."
Nghiêm Khê thực sự không hiểu nổi sao cậu có thể bình thản như vậy: "Vậy chẳng lẽ cậu cứ để bọn họ bôi nhọ cậu à?"
Bài viết phốt Tạ Ninh trên Weibo đã có hơn chục nghìn lượt chuyển tiếp, chuyện này làm Tạ Ninh có hơi bất ngờ.
Cậu không phải hoạ sĩ nổi tiếng trên mạng, theo lý mà nói cho dù bị người ta đăng bài phốt trên Weibo, cũng đâu đến mức gây ra nhiệt độ lớn như vậy.
Bài chuyển tiếp hot nhất là của một họa sĩ nổi tiếng có hơn trăm nghìn người theo dõi.
@Thiên Phàm Quá Tẫn V: Cái này.....cứ cho là vẽ đi, nhưng có thể chồng khít hoàn toàn như vậy thì cũng không thể nào nhỉ.
Chỉ riêng bài đăng này cũng đã kéo theo hàng ngàn lượt chia sẻ.
Kéo xuống dưới phần bình luận, bắt đầu có không ít người tỏ ra nghi ngờ.
—Cứ coi như là hoạ sĩ đó tự vẽ đi, nhưng so với bản gốc thì phải có gì đó khác khác chứ, nhưng đằng lại trùng khít hoàn toàn, emmmmmm.
—Cái giới hoạ sĩ này không phải đều là trace tranh hay sao?
—Trùng khớp 100%, không phải trace thì là gì?
Tạ Ninh dở khóc dở cười: "Bọn họ thật sự là hoạ sĩ sao? Sao lại có nhiều fan như vậy?"
Nghiêm Khê: "Cái gì?"
"Mấy bức tranh đó tôi chỉ tùy tiện vẽ để luyện tập, lúc đó vẽ cũng không nghiêm túc, độ sắc nét còn lâu mới bằng bản gốc, chỉ là phần đường nét trùng nhau thôi." Tạ Ninh giải thích: "Với một sinh viên mỹ thuật có căn bản tốt thì chuyện này cũng đâu có gì khó."
Nghiêm Khê nói: "Nếu nói như vậy thì cậu mau lên đính chính lại đi chứ."
Tạ Ninh lắc đầu: "Vô dụng thôi. Phương diện vẽ tranh này cần phải xem tay nghề. Có một số người nghĩ bản thân không vẽ được thì liền cho rằng người khác cũng không làm được. Huống chi quần chúng vây xem cũng chỉ biết ăn dưa, đâu có biết gì về hội họa."
"Cậu càng cố chấp giải thích, bọn họ càng không nghe lọt tai, ngược lại còn cho rằng cậu đang ngụy biện." Tạ Ninh cười tự giễu: "Cho nên, nói gì cũng vô ích mà thôi."
Nghiêm Khê hừ lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ cậu cứ mặc kệ bọn họ?"
Tạ Ninh cầm điện thoại, nhẹ giọng nói: "Hoạ sĩ concept chúng tôi chủ yếu làm việc với khách hàng, đánh giá trên mạng cũng không quá quan trọng, cho nên có fan hay không cũng chẳng sao cả."
Các công ty lớn hầu như đều có một tổ mỹ thuật riêng, số ít còn lại thì thuê ngoài, lúc tìm hoạ sĩ thiết kế, trước tiên phải xem năng lực thiết kế và phong cách vẽ, sau đó mới xem xét kinh nghiệm dự án.
Cho nên mới nói anti fan gì gì đó trên internet, đối với họ cũng không có ảnh hưởng.
Nghiêm Khê không lên tiếng.
Tạ Ninh trầm mặc chốc lát, lại nói: "Hơn nữa đây cũng không phải chuyện gì to tát, toàn là nói nhảm thôi, còn về phần tác phẩm tôi vẽ mấy năm trước, lại cho rằng đó là chứng cứ tôi trace tranh, ai tinh tường đều có thể nhìn ra cái chứng cứ đó căn bản chẳng đủ thuyết phục."
"Cũng đúng." Nghiêm Khê nói: "Cũng không phải không có ai giải thích thay cậu."
"Vậy à." Tạ Ninh thành thật nói: "Hình như tôi không nhìn thấy."
Nghiêm Khê nói: "Không nhiều lắm, đại khái là bị đám người chê bai cậu dìm cho sấp mặt rồi."
Tạ Ninh kéo xuống phần bình luận, đúng thật là có mấy bình luận nói giúp cậu, nhưng sau đó đã bị một đống bình luận nhào vô táp tới tấp, còn bị chửi là não tàn.
Trang Duyên vẫn luôn ngồi bên cạnh nhìn Tạ Ninh, gần như là nghe hết cuộc đối thoại của hai người, lúc này cũng xích lại gần nhìn điện thoại của cậu.
"Hoá ra cậu là hoạ sĩ concept?"
Tạ Ninh gật gật đầu: "Ừm, lúc trước có thiết kế concept cho vài game."
Trang Duyên hỏi: "Game gì thế?"
Tạ Ninh nói cho hắn nghe về mấy hạng mục mà trước đây cậu làm.
Trang Duyên lên mạng tìm kiếm, kinh ngạc nói: "Trình độ của cậu cao như vậy, sao fan trên Weibo chỉ có lẹt đẹt mấy mống vậy? Ngay cả fan ủng hộ cậu cũng không có bao nhiêu."
Tạ Ninh khẽ nói: "Tôi không cần fan."
Trang Duyên lướt Weibo một hồi, đột nhiên nói: "Chuyện này, nếu cậu muốn làm sáng tỏ cũng rất đơn giản."
Tạ Ninh ngẩng đầu nhìn về phía hắn: "Cái gì?"
"Cái mà bọn họ gọi là bằng chứng, chẳng qua chỉ là tỉ lệ trùng khớp cao của các nét vẽ đè lên nhau, vậy cậu cứ dùng sự thật chứng minh cho bọn họ thấy, chứng cứ này căn bản không thể chứng minh được gì."
Trang Duyên cong khoé môi, nói: "Cậu vẽ lại bức tranh đó một lần nữa, sau đó quay video lại rồi đăng lên, bảo bọn họ mở to con mắt lên mà nhìn, chuyện mà bọn họ không làm được, nhưng cậu thì lại làm được rất dễ dàng!"
Phương pháp này vừa đơn giản lại vừa hiệu quả, Tạ Ninh cũng không phải không nghĩ tới.
Chỉ là... cậu ngại phiền phức.
"Thực ra, cũng không nhất thiết phải làm sáng tỏ đâu." Tạ Ninh nói: "Đợi thêm vài ngày nữa, nhiệt độ hạ xuống, chuyện này cũng không còn ai chú ý."
Trang Duyên nhướn mày nhìn cậu: "Vậy thì càng phải nhân lúc còn đang hot mà giải thích chứ, bằng không đợi sau này cậu đăng video lên cũng vô dụng. Tới lúc đó cái nồi trace tranh này sẽ đội chặt lên đầu cậu luôn đấy."
Tạ Ninh lắc đầu: "Tôi không quan tâm."
Trang Duyên nói: "Nhưng có người quan tâm đấy."
Tạ Ninh sửng sốt vài giây: "Hả?"
Trang Duyên nhìn vào mắt cậu, nghiêm túc nói: "Tôi quan tâm."
Tạ Ninh bị hắn nhìn như vậy, trái tim bỗng hẫng đi một nhịp, sững sờ nhìn chằm chằm điện thoại: "......."
"Không phải lỗi của cậu, thì dựa vào cái gì mà bắt cậu phải gánh." Trang Duyên không nhịn được đưa tay xoa xoa tóc cậu, giọng nói ôn nhu: "Ngoài tôi ra, fan của cậu cũng sẽ quan tâm."
Hắn lướt Weibo xuống, chỉ vào một vài bình luận rồi nói: "Tuy không có nhiều, nhưng vẫn còn fan tin tưởng cậu, bảo vệ cậu, cho dù bị chửi te tua thì họ vẫn vô cùng kiên định với suy nghĩ của mình."
ID bình luận này Tạ Ninh không biết, cậu cũng chưa từng có hoạt động tương tác hay giao lưu nào.
Dù cho trên mạng có sóng gió ầm ĩ như thế nào, thì cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống thực tại của Tạ Ninh.
Quay video phiền phức như vậy, với tính cách của cậu, hiển nhiên là sẽ từ chối không làm.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Trang Duyên, khóe miệng cậu giật giật, lời từ chối sắp phun ra khỏi miệng, đến lúc nói ra lại chỉ còn vỏn vẹn một chữ "Được".
Trang Duyên cong khoé môi, cười nói: "Hơn nữa, cậu không cảm thấy loại chuyện vừa có thể làm sáng tỏ chân tướng, vừa tàn nhẫn tát thẳng vào mặt bọn họ, sẽ mang đến một cảm giác cực kì sảng khoái hay sao?"
Tạ Ninh: "..."
*****
Nửa tiếng sau, tài khoản 'XN_zxcvbnm' bất ngờ đăng một bài viết lên Weibo.
Chính là sự kiện trace tranh đang vô cùng hot, những người vào Weibo của Tạ Ninh để hóng hớt đều sẽ nhìn thấy nội dung của bài viết.
Là thông báo livestream.
Nhấp vào đường link, liền nhìn thấy chính chủ đang vẽ trên livestream.
Bên trái phần mềm vẽ là một bức vẽ gốc, có kích thước nhỏ hơn một chút, bên phải là một tấm toan trắng có kích thước lớn hơn.
Tạ Ninh bắt đầu phác thảo lên tấm toan.
Ý tưởng livestream quá trình vẽ là cậu vừa mới nghĩ ra, chủ yếu là sợ sau khi đăng video lên lại có người cho rằng là hậu kỳ biên tập cắt ghép rồi thêm đủ mọi vấn đề khác nữa, cho nên liền dứt khoát mở livestream, giải quyết một lần cho xong.
Không có quá nhiều người vào xem, nhưng lần lượt vào cũng không ít người.
Tạ Ninh cũng không để ý, cậu vẽ tranh hết sức chăm chú.
Thật ra đã rất nhiều năm rồi cậu không vẽ phỏng theo nữa, hội hoạ là quá trình không ngừng học tập để tiến bộ, nếu chỉ biết cắm đầu cắm cổ vẽ theo mẫu thì chỉ khiến cho bản thân dậm chân tại chỗ, thậm chí đánh mất luôn cả sự độc đáo và sáng tạo của bản thân.
Tạ Ninh cầm bút trong tay, hiếm thấy có chút căng thẳng.
Qua nhiều năm như thế, đối với cậu vẽ tranh dường như đã trở thành một loại bản năng, không cần phải sửa bút nhiều lần, ngay lập tức vẽ lên tấm toan những nét vẽ trong tâm trí.
Khi bản vẽ phác thảo trên tấm toan đã gần như hoàn thành, trong phòng phát trực tiếp lập tức bùng nổ với những bình luận như đạn mạc*.
*Đạn mạc: mưa bình luận dội lên màn hình như đạn bay khi đánh trận.
—??? Chủ nhà đang lộn ngược lại để vẽ hả???!!!
Đúng.
Tạ Ninh cong khoé môi, lộ ra một nụ cười tự tin.
Bên trái là bản vẽ gốc, còn bên phải là bản thảo với bố cục đã bị lộn ngược lại.
Cậu không chỉ muốn vẽ trên livestream, mà còn muốn lộn ngược tranh lại để vẽ!.
—Vãi, đây là thần tiên vẽ vời gì zẫy!!!!!
—Tốc độ phác thảo và vẽ đường nét quá nhanh cmn luôn, tôi phải thoát ra ngoài xác nhận xem đây có phải là phát sóng trực tiếp hay không, đúng là đang livestream thật!!
—Cùng là dân mỹ thuật nhưng nó lạ lắm, tại hạ xin được phép vứt bút!!!!
Dù sao thì đây cũng chỉ để làm sáng tỏ, nên Tạ Ninh vẽ cũng không quá đẹp, phần ền cũng chỉ được tô sơ.
Khoảng chừng nửa tiếng sau, một bức tranh sống động như thật đã thành hình.
Vào lúc này, lượt người xem livestream đã vượt qua một ngàn.
Có một số là từ Weibo mò tới, một số thì được người ta rủ rê vào xem, còn lại là đến xem đại thần vẽ tranh.
Bình luận đạn mạc trên màn hình bắt đầu nhiều lên, đa số đều muốn xem rốt cuộc có phải là vẽ đè lên tranh gốc hay không.
Trang Duyên nhìn cậu lưu bức tranh vừa vẽ vào tệp tranh gốc, hỏi: "Căng thẳng không?"
Tạ Ninh nở nụ cười: "Không căng thẳng"
Trang Duyên nhướng mày nhìn cậu: "Tự tin vậy sao?"
"Trước khi vẽ tôi còn có chút không chắc chắn." Tạ Ninh nói: "Nhưng bây giờ tôi cực kỳ tin tưởng vào bản thân."
Cậu chỉnh kích thước tranh phỏng theo cho bằng với tranh gốc, sau đó điều chỉnh độ trong suốt của tranh phỏng theo về 50%.
Lúc này, hai bức tranh vẫn đang bị lộn ngược, cả phòng đều nín thở nhìn thao tác của cậu.
Nhấn vào, lật ngược trở lại theo chiều dọc.
—!!!
—Vãi!!! Các nét vẽ hoàn toàn trùng khớp luôn!!!!!
—Thần tiên vẽ tranh a a a a a a a!!! Bị lộn ngược mà vẫn có thể vẽ trùng khớp!!!!!!
—Mau lăn ra đây! Là đứa nào nói như đinh đóng cột là không thể vẽ trùng khớp hoàn toàn đâu! Tự tát vô mặt đi!!!!
—Đại thần nói: Tôi không chỉ vẽ hoàn toàn trùng khớp, tôi cmn dù có lộn ngược lại vẫn có thể vẽ ngon lành!!
—Chủ phòng hoàn toàn không dùng đường kẻ căn chỉnh nhé, cho dù tôi đây dùng đường kẻ cũng không thể vẽ khớp như vậy được, xin hãy nhận của tại hạ một lạy!!!!
Tạ Ninh không để ý bình luận, mở một file tài liệu TXT mới, bắt đầu đánh chữ:
[ Liên quan đến vụ việc tố tôi trace tranh trên Weibo, hiện tại đã làm sáng tỏ, các nét vẽ của tranh trùng khớp cũng không hoàn toàn nói được gì.
Không nên dùng trình độ của bản thân, để phỏng đoán trình độ của người khác.
Một số người cho rằng bản thân không làm được, có lẽ là do năng lực của bạn không đủ.
Tôi hy vọng mọi người có thể vẽ nghiêm túc và làm người cho tốt vào ]
Viết xong đoạn này, cậu quay đầu lại hỏi Trang Duyên: "Như này đã đủ sảng khoái chưa?"
Trang Duyên cười như không cười nhìn cậu, nói: "Chưa đủ."
Tạ Ninh nhíu mày: "Ừm......"
Cậu đang suy nghĩ xem nên thêm gì nữa, thì đột nhiên trên màn hình xuất hiện gói quà tặng.
Cá voi xanh tiên sinh tặng cho chủ livestream 'XN_zxcvbnm' một ngư lôi nước sâu, kèm theo lời nhắn:
—Tất, cả, hãy, cùng, tôi, nói, lời, xin, lỗi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro