chương 4: Mộng xuân thấy Lý tiên sinh
Bởi vì đã liên tục mấy đêm rồi cậu thường xuyên mộng xuân, mà vai chính lại là cậu cùng Lý tiên sinh. Trong mộng Lý tiên sinh phát hiện ra cơ thể dị dạng của cậu, dùng ánh mắt chán ghét nhìn chằm chằm cậu. Nghĩ vậy trong lòng cậu cảm thấy đau đớn, nhưng lại không biết sỉ độ, càng muốn Lý tiên sinh mút sữa của mình.
Lý tiên sinh đương nhiên không chịu, bản thân cậu lại không cho Lý tiên sinh đi, ngồi trên đùi hắn dùng hai tay nhéo hai bên đầu vú mẫn cảm do trướng sữa, ưỡn ngực cọ cọ môi Lý tiên sinh. Ngón tay niết mạnh mẽ, đầu vú tiết ra một chút sữa màu trắng ngà, cọ tới môi của Lý tiên sinh. Lý tiên sinh càng thêm chán ghét cậu, dùng ngón tay bóp lấy đầu vú đang chảy ra sữa, nói ra những lời cay nghiệt: " Vú còn biết chảy sữa? Ngươi trông thật giống một con bò sữa đang động dục."
Trong lòng cậu như bị dao đâm, đau đớn, nhưng đầu vú được ngón tay Lý tiên sinh sờ qua thoải máu cực kì, cậu liền không biết chừng mực lôi kéo tay Lý tiên sinh đến trước ngực, tay Lý tiên sinh hung hăng xoa nắn khiến cậu run rẩy vì sướng. Phía dưới lồn non cũng ra nước dâm, miệng lồn co rút lại cọ xát lên chiếc quần tây cao cấp của Lý tiên sinh, ở trên quần tây lưu lại một cỗ nước dâm dục.
Lý tiên sinh một bên mắng chửi cậu: "Đúng là đồ không biết xấu hổ ." Một bên hung hăng mà nhéo đầu vú của cậu, càng ngày càng nhiều sữa phun ra, có một ít phun lên áo sơ mi của Lý tiên sinh, dấu vết màu trắng đặc biệt thấy được.
Cái lồn động dục đụng phải dương vật của Lý tiên sinh, cậu bây giờ so với chó cái động dục không khác là mấy, lắc mông lên xuống cọ xát ở chỗ dương vật. Phần thịt trong miệng lồn bị cọ đến lộ ra ngoài, bên trong là thịt lồn đỏ au, chất nhầy cứ chảy ra ngoài không ngừng, xấu xí cực kì.
Dương vật của Lý tiên sinh bị cái lồn không biết xấu hổ cọ đến cương cứng, con cặc thô to dần lên cái động bên dưới càng thêm hư hỏng, khao khát được khai phá chiếm hữu.
Lý tiên sinh cúi đầu nhìn cậu một cái, môi mỏng phun ra ngôn ngữ làm cậu cảm thấy thẹn muốn đào lỗ chui xuống mặt đất: "Tiểu tao hóa như vậy là muốn ăn dương vật của ta?"
Nguyên Dương nghe vậy lại nhịn không được ảo tưởng con cặc thô to của Lý tiên sinh tiến vào nơi lồn non mẫn cảm của cậu, nghĩ như thế thôi thân thể cậu cũng đã thoải mái đến nhịn không được run rẩy.
Lý tiên sinh xoa bóp đầu vú của cậu, móng tay đụng phải khe nhỏ trên đầu vú mà gãi gãi, nhiêu đó thôi cũng khiến dương vật nhỏ bên dưới không nhịn được bắn ra, chất lỏng màu trắng ngà vẩn đục bắn tới chỗ túp lều nhô lên của Lý tiên sinh, cái lồn nhỏ phía dưới cọ lên tinh dịch của chính cậu, ngăn không được mà co rút lại, chính mình cảm thấy thẹn mà khóc nấc lên. Lý tiên sinh khóe miệng gợi lên, cúi gần đến bên tai cậu, nói nhỏ: "Quả nhiên là dâm phụ, tinh dịch của bản thân cũng ăn hết." Phía dưới lồn bị bị lời nói kích thích phun nước đến triều xuy, từng đợt nước dâm từ lồn chảy ra, bụng Nguyên Dương không ngừng co rút.
"Lý... Lý tiên sinh... Ta... Không phải dâm phụ......" Nguyên Dương lại mộng xuân, cậu khởi miệng, vừa khóc nức nở vừa nói. Quần lót bên trong một mảnh lầy lội, ẩm ướt, dính ở trên cả hai bộ phận sinh dục, miệng lồn sau một trận triều xuy mà co rút lại lộ ra cái động nhỏ bên trong.
Khi Nguyên Sương hoàn toàn tỉnh lại, phát hiện bản thân ở trong mộng vậy mà lại làm bẩn Lý tiên sinh, mặt bị nhuộm đỏ chót, bèn chôn mặt ở dưới gối đầu, một bên chảy nước mắt lẩm bẩm xin lỗi, một bên lại nhẹ nhàng kéo quần lót xuống, làm cho nó cọ lên lồn nhỏ.
Nguyên Dương trên giường lấy lại bình tĩnh sau giấc mộng xuân liền chạy ngay đi thay chiếc quần lót đang bị ướt dầm dề, sau đó dùng nước lạnh rửa sạch mặt mới dám ra khỏi phòng. Lý Cảnh Hành từ trước đến nay so với Nguyên Dương đều dậy trễ, phải chờ đến khi Nguyên Dương kêu hắn rời giường mới được, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Nguyên Dương làm tốt bữa sáng xong liền đi gọi Lý Cảnh Hành rời giường. Lúc gọi Lý Cảnh Hành rời giường yêu cầu rất hao tổn thời gian cùng tinh lực, bởi vì Lý Cảnh Hành bị đánh thức sẽ một mực cố chấp, mặt tỏ rõ sự không vui, còn sẽ làm ra rất nhiều động tác ấu trĩ, giống như một đứa con nít không chiếm được món đồ chơi của mình. Nguyên Dương tính tình ôn nhu, cũng có kiên nhẫn, hơn nữa cậu cũng có tâm tư của chính mình ở bên trong, cậu thực sưh thích Lý tiên sinh đáng yêu như thế, người khác nghĩ không ra Lý Cảnh Hành rời giường có bộ dáng gì đâu , chỉ có duy nhất mình cậu thấy được điều đó.
Nguyên Dương đẩy cửa phòng của Lý Cảnh Hành ra, Lý Cảnh Hành vẫn đang nằm ở trên giường ngủ. Nguyên Dương đi qua, ngồi vào mép giường, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve xương bả vai của Lý Cảnh Hành , giống như đang vuốt ve đứa con trai bảo bối, nhỏ giọng mà tiến đến bên tai hắn nói: "Lý tiên sinh, rời giường."
Lý Cảnh Hành lấy cánh tay che đi đôi mắt, làm bộ dáng không muốn rời giường.
Nguyên Dương nhẹ nhàng vén tóc mái trên trán Lý Cảnh Hành lên, gương mặt đầy ôn nhu, sau đó ngón tay lưu luyến ở các đường nét trên gương mặt Lý Cảnh Hành, cậu cũng không dám làm thế khi Lý Cảnh Hành tỉnh, chỉ có khoảng thời gian này cậu mới dám làm càn như thế. Nguyên Dương đoan trang nhìn gương mặt của Lý Cảnh Hành, cậu nghĩ thầm Lý tiên sinh là một người tốt như thế, không thể không có bạn gái được, đáy lòng lại vang lên âm thanh: Ngươi có thể làm bạn trai hắn! Một thanh âm khác vọng ra: Ngươi đừng si tâm vọng tưởng, Lý Cảnh Hành mà nhìn trúng ngươi sao? Nguyên Dương bất đắc dĩ cười cười vì suy nghĩ không thực tế này của mình, Lý Cảnh Hành có bạn gái hay không đâu liên quan gì đến cậu đâu? Cậu và Lý Cảnh Hành suy cho cùng chỉ là quan hệ chủ nhà cùng bảo mẫu mà thôi.
Nguyên Dương lưu luyến mà sờ sờ gương mặt Lý Cảnh Hành, nội tâm một mảnh chua xót cùng ngọt ngào.
Lý Cảnh Hành giống như cảm nhận được có cái gì ở trên mặt hắn, nhưng lại như có như không, thế là hắn mơ mơ màng màng mở to mắt, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "Nguyên Dương......"
Nguyên Dương thấy Lý Cảnh Hành tỉnh, liền nói: "Lý tiên sinh rời giường, nên dậy đi làm thôi." Vừa nói vừa muốn đứng dậy.
Lý Cảnh Hành ngay sau đó giữ chặt tay Nguyên Dương, ngang ngạnh lôi kéo Nguyên Dương, Nguyên Dương liền ngã xuống trên giường. Lý Cảnh Hành từ phía sau mạnh mẽ ôm lấy Nguyên Dương, mặt chôn ở bả vai cậu, hít thở mùi hương trên người Nguyên Dương, đôi tay vòng lấy cái bụng mềm mại Nguyên Dương, không nói một lời.
Nguyên Dương cảm thấy Lý Cảnh Hành là vừa rời giường nên không có cảm giác an toàn, thế là giục hắn: "Lý tiên sinh, ta đi chuẩn bị chén đũa, ngài mau chóng rời giường rửa mặt đi." Lý Cảnh Hành vẫn cứ chôn ở bả vai, đáp: "Ừm." Kỳ thật Nguyên Dương vừa mới mộng xuân, thân thể còn mẫn cảm, Lý Cảnh Hành cứ ôm ôm như thế, làm cậu bắt đầu hồi tưởng khoái cảm trong mộng, lồn mới vừa ngừng lại bắt đầu chảy nước rồi, dương vật nhỏ cũng cương cứng, đầu vú cũng ngứa, muốn có người tới vuốt ve. Nguyên Dương kẹp lấy chân, muốn che đi phần nhô lên bên dưới mình, lại không nhịn được mà ma sát hai bắp đùi, cố gắng ngăn lại cơn ngứa. Lý Cảnh Hành đương nhiên rất để ý đến những hành động nhỏ của Nguyên Dương, lặng lẽ cong cong khóe miệng, nhân lúc bản thân còn chưa cứng mà buông người trong lòng ra.
Nguyên Dương cảm giác như được buông tha, nhỏ giọng mà nói: "Vậy Lý tiên sinh ngài mau chóng rửa mặt đi." Sau đó cậu lập tức chạy ra ngoài cửa. Lý Cảnh Hành nằm trên giường nghĩ ngợi, nhắm mắt lại nghĩ đến những động tác của Nguyên Dương, hắn tự ảo tưởng cảnh Nguyên Dương tự phun ra nuốt vào dương vật của hắn, cái miệng nhỏ nóng ẩm phỏng cừng chỉ có thể nuốt đến sau quy đầu, hắn sẽ giúp cậu đẩy thật sâu vào bên trong. Tiểu bảo mẫu sẽ giương mắt đỏ hồng ngậm nước mà nhìn hắn, không thể không nuốt sâu vào.
Sau một hồi lâu, nghe được âm thanh Nguyên Dương dưới lầu kêu hắn, Lý Cảnh Hành cau mày, tốc độ càng lúc càng nhanh, tinh dịch mới có thể bắn ra. Lý Cảnh Hành đem tinh dịch lau sạch sẽ, giống như người có ý dâm với Nguyên dương vừa nãy không phải hắn, xong xuôi hắn bình tĩnh đi đánh răng rửa mặt.
Lý Cảnh Hành có thể cảm nhận được Nguyên Dương đối với hắn cũng có cảm giác, như vậy hắn càng có thêm cơ hội để chiếm lấy trái tim của Nguyên Dương. Đây là lần đầu tiên hắn có tình cảm với nam nhân, có lẽ gần đây Nguyên Dương đã mộng xuân, nếu không sao trong mắt Nguyên Dương mấy ngày nay lại mang theo ý xuân như vậy, giống như hồ ly tinh hút tinh khí nam nhân không đủ, muốn câu dẫn dương vật Lý Cảnh Hành. Đặc biệt là vào buổi sáng, lúc kêu hắn dậy trên người luôn có thêm một cỗ hương vị ngọt dâm đãng, cùng vói đó là mũi sữa tanh, Lý Cảnh Hành muốn làm lơ cũng không được. Nhưng Lý Cảnh Hành không biết Nguyên Dương mộng xuân như vậy là vì ai, hắn chỉ cần nghĩ đến việc tiểu bảo mẫu trong mộng vì người đàn ông nào khác mà luôn miệng kêu rên, hắn liền bực bội.
Bực bội đến nỗi mấy tháng nay hắn đã không có một giấc ngủ ngon.
Đêm đã khuya, xung quanh căn nhà vô cùng yên tĩnh. Toàn thế giới đều đang trong giấc mộng đẹp, duy chỉ có Lý Cảnh Hành ngủ không được, mấy đêm nay hắn đều thấy phiền muộn, nhưng cũng ngủ được chút, vậy mà đêm nay trong lòng hắn cứ như đang bị bỏ vào nồi dầu nóng, cực kì không thoải mái. Lý cảnh Hành nhắm mắt lại cố ngủ, nhưng cứ nhắm mắt lại nhìn nhìn thấy gương mặt đỏ hồng của Nguyên Dương, bị hắn tàn nhẫn khi dễ, trong mắt tràn ngập nước, bộ dáng nhỏ giọng nức nở.
Mẹ nó!
Lý Cảnh Hành nằm liên tục mấy tiếng cũng ngủ không được, ý định ra ngoài hóng gió để bình tĩnh một chút.
Hắn xuống giường, cố gắng đi lại không phát ra tiếng động, hắn sợ khiến cho Nguyên Dương thức giấc. Ý định của hắn là ra ban công, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại kìm lòng không được mà đi đến phòng của Nguyên Dương.
Cửa phòng Nguyên Dương chưa đóng hẳn, chỉ khép hờ lại, để lộ ra khe nhỏ.
Lý Cảnh Hành nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn Nguyên Dương nằm ở trên giường, thân hình trắng nõn nổi bật giữa màn đêm tối. Nguyên Dương ngủ chỉ mặc quần đùi cùng áo ngắn tay, cả hai đều rộng thùng thình. Chăn đặt ở trên bụng, theo tiếng hít thở của Nguyên Dương mà phập phồng theo. Lý Cảnh Hành biết Nguyên Dương ngủ say.
Lý Cảnh Hành đứng ở mép giường của Nguyên Dương, nhìn Nguyên Dương, tâm tình hắn chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Đột nhiên, tiếng kêu ngọt ngào từ trong miệng Nguyên Dương phát ra, giống như đã kìm nén rất lâu. Lý Cảnh Hành đoán Nguyên Dương đang mộng xuân, hắn cứ yên lặng mà đứng cạnh mép giường, tâm trạng đang bình ổn lại bỗng chốc biến thành giông bão.
Nguyên Dương trên giường đột nhiên cọ cọ thân thể, giống như dục vọng không thể giải tỏa, chiếc áo ngắn tay bị kéo lên trên đầu vú lộ ra mảng da lớn, vú nhỏ cứ thế lộ diện trước mặt người đàn ông. Lý Cảnh Hành nhìn hai đầu vú như bị mê hoặc, không không ngờ trên cơ thể của nam nhân lại có bộ ngực to mềm mại như vậy, trông thật giống như bánh bao, đầu vú vừa lớn vừa hồng nổi bật giữa làn da trắng nõn, khiến bên dưới hắn khơi dậy dục vọng. Khó trách Lý Cảnh Hành lại cảm giác ngực của tiểu bảo mẫu lại nhô lên, không ngờ bộ ngực này lại đáng yêu thế.
Lý Cảnh Hành không cảm thấy kỳ quái, ngược lại đối với đầu vú này lại mê muội, hắn hận không thể nếm thử đầu vú này có hương vị như thế nào.
Bình thường trên người bảo mẫu có mùi tanh của sữa là từ nơi này phát ra?
-----------------
Bản edit chỉ có ở [email protected]@.d và được edit bởi thichrauram. Ngoài ra không còn trang nào nữa. Mong người đọc đúng chỗ và vote ủng hộ đúng người. Mình làm phi thương mại nên nguồn động lực lớn nhất của mình chính là sự ủng hộ của mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro