Chương 33: Chân giao, nhóc ngốc chảy nước

Chương 33: Chân giao, nhóc ngốc chảy nước

Đỗ Nam Thành nhất thời luống cuống tay chân, trong lòng ngực đột nhiên không hiểu sao lại ôm lấy một thân thể mềm mại ấm áp.

Thậm chí nếu cẩn thận ngửi, nơi chóp mũi còn có thể ngửi được mùi hương ngọt ngào nhàn nhạt trên người Ngôn Úc, thật mềm thật ngọt, thật sự là nhóc ngốc.

Đỗ Nam Thành không biết vì sao, biết rõ loại chuyện này là không đúng, thậm chí anh chỉ cần lên tiếng, nhóc con sẽ nghe lời liền sửa lại ngay, nhưng anh không làm thế, mà là cứng đờ người bưng lên tô mì lên, cẩn thận đút cho Ngôn Úc ăn.

—— Như vậy sẽ bớt việc hơn rất nhiều.

Anh ở trong lòng yên lặng biện giải cho chính mình.

【......】

Hệ thống vẫn luôn quan sát trầm mặc, nó vốn tưởng rằng mình đã tìm cho Ngôn Úc một thân phận cực kỳ ổn thỏa trên thế giới này rồi, dù sao cũng chỉ là một nhóc ngốc vừa ngốc vừa ngây thơ, cũng không lẫn vào chuyện giữa các nam chính, ai mà thích được chứ.

Nhưng……

Cảnh tượng trước mắt này khiến cho hệ thống cảm thấy kinh ngạc.

Ngôn Úc là dựa theo cốt truyện phát triển, nhưng Đỗ Nam Thành lại không phải.

Trong nguyên tác, anh rõ ràng là sẽ đẩy Ngôn Úc từ trên đùi xuống, cực kỳ lạnh nhạt nói ra những lời như “Tự mình ăn đi.”

Ai da, xong rồi. Hệ thống tiên sinh nghĩ.

Trong phòng, lồng ngực nóng rực của người đàn ông bị một thân thể mềm mại ấm áp dán sát vào, Ngôn Úc được anh hàng xóm đút cơm, ngoan ngoãn ăn, nhưng cậu càng ăn lại càng đói, giống như muốn chết đói vậy.

Nhóc ngốc bị ý nghĩ của chính mình làm hoảng sợ, trên hàng mi cong dài mấy giọt nước mắt trong suốt, muốn khóc lại thôi, vừa ăn, vừa cố gắng kìm nén nước mắt.

“Anh, anh ơi?”

“Hửm.”

Đỗ Nam Thành tùy ý cho Ngôn Úc ngồi trên đùi mình, những khối cơ bắp cuồn cuộn cọ xát vào làn da non mịn của nhóc ngốc khiến anh có chút khó chịu.

Thấy anh trả lời, Ngôn Úc nhẹ nhàng nhích xuống một chút.

Mắt thường cũng có thể thấy được, hô hấp của nam nhân nặng nề hơn trong nháy mắt, “Ngoan ngoãn ăn đi, đừng lộn xộn.”

Ngôn Úc bị dọa sợ, ngẩng đầu nhìn về phía anh, ngơ ngác gật gật đầu.

Phần mông mềm mại vừa lúc ngồi lên dương vật của Đỗ Nam Thành, bởi vì trời nóng, hiện tại mỗi người đều là có thể mặc sao cho mát mẻ, thì mặc cái nấy, thân trên Đỗ Nam Thành trần trụi, chỉ có dưới thân là một chiếc quần đùi rộng thùng thình.

Tô mì rất nhanh liền thấy đáy, buổi đút cơm này thật khiến cả người Đỗ Nam Thành đổ mồ hôi.

Dương vật đã cương cứng nằm gọn trong kẻ mông mềm như bông của nhóc ngốc.

Không thoải mái.

Nhưng Ngôn Úc không dám lên tiếng, nhóc con có chút sợ anh hàng xóm thân thể cao lớn này, bằng không cậu đã sớm mít ướt khóc một trận rồi.

“Em…” Cậu nhìn thoáng qua Đỗ Nam Thành, cậu vẫn còn rất đói, nhưng đã ăn xong hết rồi nên muốn đi xuống đùi anh hàng xóm.

Ngôn Úc nhúc nhích một chút, cái mông mềm mại xuyên qua lớp vải mỏng ma sát lên con cặc của người đàn ông, “Em… anh ơi, em muốn xuống……”

Cánh tay Đỗ Nam Thành ôm lấy bụng nhỏ của cậu làm Ngôn Úc không thể nhúc nhích.

Nhóc ngốc vẫn còn đang chờ đợi, lại không biết cái động tác vừa rồi của cậu, đã tạo thành ảnh hưởng gì cho anh hàng xóm trầm mặc ít nói.

“……”

Đỗ Nam Thành không buông tay, anh nhìn cái tô nhỏ đã bị ăn sạch trước mắt, trong lòng ti tiện mà nghĩ: Nhóc ngốc ăn đồ của mình, ôm một chút hẳn là không sao đâu, đúng không?

“Chờ một chút.” Anh khàn khàn giọng nói.

Ngôn Úc được Trình Dạ dạy dỗ đến mức ngây thơ, hơn nữa phản ứng chậm chạp, không phát hiện ra có cái gì vấn đề.

Cứ bhư vậy ngoan ngoãn, cơ thể mềm mại dương vật người đàn ông ôm vào trong ngực.

Trên người mồ hôi mỏng đầm đìa, lộ ra làn da trắng nõn, vừa thơm vừa ngọt.

Trong lòng Đỗ Nam Thành đang đấu tranh, nhìn thiếu niên ở trong ngực, cảm xúc ti tiện bên trong cơ thể anh không ngừng lớn dần, thời gian chậm rãi trôi qua.

“Hức……” Ngôn Úc cau mày, thật sự có chút chịu không nổi.

Cậu được anh Trình Dạ chăm cho da thịt non mịn, có chút đau thôi cũng chịu không nổi. Vốn tưởng rằng chỉ nhịn một chút, cây gậy dưới thân có thể nhỏ lại, sẽ không cấn mình nữa, nhưng mà…… Ngôn Úc có chút ngốc, nó hình như càng ngày càng lớn hơn.

Khó chịu.

Đầu của dương vật chọc vào làm cho nhóc khó chịu.

Trong nháy mắt lý trí của Đỗ Nam Thành sụp đổ, “Kia……” Giọng nói khàn khàn, “Ngôn Úc có muốn không bị nó cấn nữa không?”

Ngôn Úc dựa vào ngực anh hàng xóm, ngoan ngoãn gật đầu.

Hơi thở nóng rực của nam nhân phả vào làn da trắng nõn của nhóc ngốc, làm nổi lên một tầng ửng hồng mỏng manh.

Đỗ Nam Thành ôm Ngôn Úc trong ngực một đường đi về phía giường của mình.

Ánh đèn hiu hắt, nhưng vẫn còn cuộm.

Ngôn Úc nằm ở phía trên, có chút không biết làm sao, toàn bộ chóp mũi đều là hương vị của anh hàng xóm, cùng với anh Trình Dạ thì không giống lắm, mà cũng giống lắm.

Âm thanh vải vóc cọ xát vang lên, nhóc ngốc tận mắt nhìn thấy quần đùi của mình bị Đỗ Nam Thành cởi xuống.

“A?” Anh hàng xóm muốn làm gì sao?

Đỗ Nam Thành không có trả lời, trầm mặc mà cởi quần của mình xuống, dương vật đã sớm ngẩng cao đầu, dữ tợn tràn ra một chút dịch nhầy trong suốt.

Động tác của người đàn ông hơi vụng về, quy đầu trơn bóng chọc vào đơi chân trắng như tuyết của Ngôn Úc, cảm giác non mềm khiến cả người Đỗ Nam Thành run lên một chút, côn thịt càng thêm cứng rắn.

Chất lỏng trong suốt tràn ra từ mã mắt, bôi lên chân của Ngôn Úc.

Nhóc con không hiểu những việc này nên không cảm thấy có vấn đề gì, chỉ là cảm giác có chút kỳ quái.

Nhưng… Cậu như từ trên người anh hàng xóm gầy gò trên, ngửi thấy một mùi hương thực sự mê người, khiến Ngôn Úc chảy dài nước miếng, cơn đói bụng cồn cào như muốn nuốt chửng cậu.

【Đinh! Đạo cụ ‘xoay chuyển cục diện’ đã được sử dụng! Cách dùng đạo cụ: Tìm kiếm phương thức sinh tồn thích hợp nhất cho ký chủ.】

【Xin ngài nỗ lực đạt được lượng tinh dịch để lấp đầy bụng.】

Ngôn Úc ngây người trong giây lát, không phải cậu không hiểu hai câu này, chỉ là có chút không hiểu.

Cái gì gọi là “Nỗ lực đạt được lượng tinh dịch để lấp đầy bụng?” Cậu sẽ bị chết đói sao? Liên hệ với giả thiết nhân vật của mình, não Ngôn Úc trống rỗng, cảm thấy có thể là thật.

Nghĩ như vậy, ánh mắt của nhóc con nhìn về phía anh hàng xóm trước mắt.

Thậm chí còn mang theo chờ mong.

Cậu đói bụng quá, giống như đã rất lâu rất lâu không được ăn cơm.

Thiếu niên xinh đẹp ngoan ngoãn nằm trên chiếc giường gỗ rộng lớn, gian phòng bài trí đơn giản, một cây dương vật màu đỏ tươi không ngừng thọc vào rút ra giữa hai chân.

Mỗi một động tác đều khiến Đỗ Nam Thành hô hấp càng thêm nặng nề.

Sao lại mềm mại như vậy, như lụa là tốt nhất trên thế giới bao bọc lấy anh vậy.

Dương vật càng thêm cương cứng dữ tợn hơn.

Người đàn ông từ trước đến nay chỉ dùng tay phải của mình giải quyết nhu cầu nhìn nhóc ngốc dưới thân, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên biểu cảm mất tự nhiên.

Quy đầu nhanh chóng đâm thọc đùi non, Ngôn Úc ngốc ngốc, chỉ cảm thấy cây gậy kia ma sát làm cậu rất khó chịu, cái lồn nhỏ bị che giấu giữa hai chân co rúm lại, nước lồn chậm rãi trào ra.

Lấp lánh trên mép môi lồn trắng như tuyết, hột le hồng hào cương cứng, Ngôn Úc chỉ cảm thấy bên trong có, có chút ngứa……

“Anh, anh ơi……”

Cậu nhìn về phía người đàn ông trước mắt, trong ánh mắt tràn đầy tin tưởng, hoàn toàn không biết những lời tiếp theo mình nói ra có bao nhiêu nguy hiểm, “Ngôn Úc, Ngôn Úc chảy nước rồi…” Giọng nói mềm như bông, thật giống như con người nhóc con này.

Quy đầu to bự, Đỗ Nam Thành chỉ cảm thấy mình càng làm càng mệt, mồ hôi mịn trên người chảy ra, tiếng ve kêu hỗn loạn bên tai, thế nhưng khiến anh sinh ra một loại ý nghĩ nếu nhóc con này là vợ anh thì tốt biết bao.

Đỗ Nam Thành cũng biết mình đang vọng tưởng, vì thế càng thêm ít nói, chỉ có thể nghe tiếng thở dốc thô nặng của cậu khi cao trào.

“Cái gì?” Giọng nói của người đàn ông khàn khàn.

Đột nhiên nghe được thiếu niên lên tiếng, người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn sửng sốt một chút, ngưng lại động tác: “Nước gì?”  Anh hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro