Anh Trai Nhà Bên

Tiêu Vân nằm uỵch xuống giường, ôm lấy gối, hai chân thon dài trắng trẻo không ngừng đung đưa.

"Phải làm sao đây >^<".

"Trực tiếp hỏi anh ta thích kiểu người nào là được mà°^°".

Tiêu Vân hơi hơi phiếm hồng mặt, nhưng mà lỡ người ta không thích con trai thì phải làm sao, hỏi vậy không phải là rõ ràng dễ lộ tẩy quá không, nếu bị tránh mặt thì phải làm như nào. Vẻ mặt Tiêu Vân loáng thoáng sự rầu rĩ.

"Không ổn lắm".

"Vậy thì...".

"Thì sao?".

"Ây, mai ròi tính".

"Ò".

Thế là cuộc trò chuyện tìm cách tiếp cận anh hàng xóm của cậu và bạn thân kết thúc. Hai tay cậu đặt lên trên ngực, trấn áp con tim đang đập thình thịch. Từ lúc nhỏ Tiêu Vân đã đem lòng thích anh nhà bên, bây giờ cậu đã mười bảy tuổi rồi. Người bên kia hơn cậu mười tuổi, Vĩ Kỳ vẫn còn độc thân coi như vẫn có cơ hội.

Nghĩ đến khuôn mặt cương nghị của hắn, sóng mũi thẳng tấp như không như có chạm vào lồn cậu. Tiêu Vân tưởng tượng đến cảnh được Vĩ Kỳ liếm lồn, cả người bất giác nóng lên hai chân cậu cọ vào nhau nhưng lại không dám an ủi sờ vào nơi đó. Suy nghĩ đen tối với người dõi theo mình từ nhỏ đến lớn đúng thật là không đúng lắm.

"Ô... Ô... Chồng, em muốn chồng liếm cho em".

Nghĩ đến lúc Vĩ Kỳ sẽ lấy vợ sinh còn mà Tiêu Vân không khỏi đau lòng, từ nhỏ Tiêu Vân đã rất dễ khóc rồi, chả nhẽ mối tình đơn phương bấy lâu nay cậu phải chôn sâu nơi đáy lòng thật sao, những giọt lệ trên khoé mi cứ thế rơi xuống, ướt đẫm cả gối và cứ như thế cậu đã ngủ liệm đi từ lúc nào. Đến sáng thì dậy trễ, quá xui xẻo.

"Đi học?".

Vĩ Kỳ thò đầu ra ô cửa nhìn cậu đang vừa cầm bánh mì vừa chạy, vẫn nét mặt lãnh đạm đó, hắn không có cảm xúc sao a.

"Vâng... Vâng ạ".

Bị nhìn thấy tình cảnh chật vật như này trước mắt người mình thích, xấu hổ vãi, Tiêu Vân khóc ròng trong lòng.

"Lên xe đi anh đưa đến trường".

"Không cần đâu ạ".

Tiêu Vân xua xua tay bối rối từ chối, khuôn mặt Vĩ Kỳ không dễ chịu khi bị khướt từ như thế.

"Lên".

Hắn gằn giọng, không phải lúc nhỏ lúc nào cũng nắm lấy vạt áo bám hắn không dứt sao, còn nỉ non đòi gả cho hắn mà lớn lên liền quên, trực tiếp tránh né hắn một cách rõ ràng như thế, đĩ nhỏ vô tình.

Tiêu Vân giật mình sợ làm phật lòng hắn liền mở cửa ngồi vào ghế phụ, cúi gầm mặt hai bàn tay cậu đan xen vào nhau. Phía bên này Vĩ Kỳ thấy được gáy đỏ ửng của cậu có chút đáng yêu, muốn mút quá. Cổ họng của hắn có chút khát khô. Vĩ Kỳ đưa tay nới lỏng cà vạt. Đến trường Tiêu Vân bé giọng không dám nhìn thẳng mắt hắn mà nói lời cảm ơn, liền gấp gút bỏ chạy.

"Này, chạy gì như ma đuổi thế".

Vân Hi nhìn cậu rồi nhìn chiếc xe sang trọng nổi bật đang lùi liền hiểu, khoác tay lên vai bạn học.

"Sao rồi tiến triển nhanh như thế, chừng nào thì đụ".

"A, không có, cùng đường nên đưa đi học".

Vân Hi cao lớn hơn cậu, nhưng cũng là một kẻ nằm dưới thôi, bí mật của cậu cũng chỉ có Vân Hi biết, bạn thân từ cấp một liền chuyện gì cũng nói cho nhau. Vân Hi đưa tay bóp mông mềm của Tiêu Vân một cái.

"Đừng mày làm gì vậy".

"Xúy, anh mày bóp miếng trước khi mày gả đi thì có làm sao?".

Tiêu Vân giả bộ làm mặt ghét bỏ, chuông báo hiệu vào học vang lên học sinh rối rắm cong giò mà chạy vào lớp, sân trường nhộn nhịp yên tĩnh hẳn đi. Hôm nay liền hai tiết toán không được nghỉ ngơi, coi bộ học sinh trong lớp cũng tả tơi hết rồi. Vân Hi uể oải nằm vật xuống bàn mà nhìn cậu.

"Chuyện hôm qua mày định nói là gì vậy".

"A, ừm, mày muốn biết hắn thích người như nào chứ gì".

Tiêu Vân chớp hai mắt to tròn mong chờ nhìn hắn mà gật đầu lia lịa.

"Giờ nhá, mày lựa những set đồ khác phong cách, mặc đồ ngắn vào qua nhờ hắn lựa nói là chọn tặng sinh nhật bạn".

"Xem coi hắn thích thể loại cá tính, dễ thương hay... dâm đãng".

Vừa nói Vân Hi vừa đưa hai tay ra không trung làm hành động bóp bóp rất biến thái. Cậu càng suy nghĩ càng cảm thấy rất hợp lý. Định trò chuyện thêm nhưng mà giáo bá Vân Hi bị học bá lạnh lùng kéo ra ngoài mất tiêu rồi. Thôi thì mặc kệ vậy.

Nói là làm, tối hôm đó Tiêu Vân giúp mẹ mang bánh qua cho hắn, tiện thể nén lại nhờ hắn chỉ bài vì Vĩ Kỳ học rất giỏi. Cậu cố tình mặc một cái quần ngắn cũng cỡn, một chiếc áo thun trắng mỏng, không mang nịch ngực đặc biệt là quần lót. Vĩ Kỳ vừa mở cửa liền thấy Tiêu Vân đứng đó, tâm trạng khó chịu từ sáng giờ cũng nhanh chóng vơi đi nhưng không nhiều lắm. Vì cảm giác mình đang làm việc xấu cho nên Tiêu Vân xấu hổ đỏ mắt ấp a ấp úng

"A... Mẹ kêu em mang bánh qua cho anh".

Vĩ Kỳ không muốn để cậu về liền né qua, mời cậu vào trong ngồi. Lúc nhỏ Tiêu Vân rất thích qua đây chơi, nên rất quen thuộc căn nhà to lớn giàu sụ bậc nhất khu này, nhưng càng lớn sự tự ti trong lòng càng gia tăng nên Tiêu Vân không dám qua. Cậu thở hắc ra một hơi, cứ tưởng là bị đuổi về rồi.

Nhà được sơn hai màu đen trắng chủ đạo, bên trong thoáng đãng, sạch sẽ, đồ đạc bày trí rất ít, rất rộng. Được thở trong bầu không khí ngập hơi thở của người mình thích thật dễ chịu. Tiêu Vân đỏ mặt ngồi xuống sofa, có chút hối hận vì nãy lựa đồ ngắn quá, giờ chiếc quần đã kéo lên đến háng cậu, Tiêu Vân khép chân lại, bướm dâm nhịn không được rục rịch chảy nước, sợ hắn sẽ thấy được hai mép lồn dâm đãng đói khát của cậu in hằn lên trên vải quần. Vĩ Kỳ là quân tử nhất định là sẽ ghét cậu cho coi, Tiêu Vân muốn khóc rồi, hối hận lắm luôn.

Hắn đặt một ly sữa xuống mặt của cậu.

"Em mau uống đi".

Tiêu Vân gật đầu, liền một hơi dốc cạn hình như ly sữa có một vị tanh hơi nồng. Uống xong cậu liền giương đôi mắt ngốc nghếch của mình cảm ơn hắn, sữa còn vươn trên khoé môi. Trong không khác một con chó ngốc lắm.

"À anh ơi".

Tiêu Vân nắm lấy vạt áo hắn, giọng nũng nịu như thế làm thằng em của Vĩ Kỳ lập tức dựng lên. Hắn ngồi xuống bên cạnh cậu, tay tháo rời một vài cúc áo.

"Như nào".

Cậu định tiếp cận, quyến rũ hắn nhưng nhất thời lúng túng. Tiêu Vân chìa điện thoại ra trước mặt Vĩ Kỳ.

"Anh xem bộ đồ nào đẹp hơn, em muốn mua tặng bạn".

Trước mặt hắn là một bộ váy baby doll bánh bèo, và một bộ váy lụa đen tuyền dài tới mắt cá chân. Vĩ Kỳ thấy khó hiểu, nhưng tưởng tượng nếu Tiêu Vân mặc cả hai bộ thì chắc chắn rất đẹp nga, vừa đẹp vừa dâm. Thấy hắn im lặng Tiêu Vân càng thêm lúng túng, cậu chọn đồ cho nữ muốn xem hắn thích kiểu con gái nào rồi từ từ sẽ bẻ cong hắn.

Bất ngờ bong bóng chat hiện lên.

"Bé ơi, của tao sưng cả rồi".

"A!".

Tiêu Vân luống cuống tắt điện thoại, Vân Hi ơi là Vân Hi, nhắn đúng lúc thế hong biết. Nhanh như thế chắc Vĩ Kỳ chưa kịp thấy gì đâu nhỉ, nhưng ngược lại hắn thấy hết. Gân xânh ẩn ẩn nổi trên trán.

"Em có bạn trai sao?".

Vĩ Kỳ nắm chặt cổ tay Vân Hi kéo lên.

"Dạ... Em...".

Chưa kịp trả lời, hắn đã tức giận trách móc cậu, yêu đương lúc nhỏ tuổi không tốt, tuổi trẻ bồng bột không hiểu hết dễ bị lừa. Tiêu Vân bỗng nghẹn ắng cổ họng, uất ức không nhìn hắn nữa.

"Khuya rồi, em muốn đi về".

Tiêu Vân không phản bác lại, khiến cho hắn ngầm hiểu cậu có bạn trai, cơn thịnh nộ từ trong đáy lòng trào lên mạnh mẽ. Cũng đúng, hồi sáng còn cho thằng đấy bóp mông cơ mà. Vĩ Kỳ kéo tay Tiêu Vân đang muốn đứng dậy, theo quán tính, cậu ngã vào lòng hắn, mông béo múp mích ma sát con cặc to.

"A".

Vĩ Kỳ đưa tay đánh mạnh mông cậu một cái, quần vừa ngắn vừa mỏng lại không mặc quần lót nên Tiêu Vân bị đánh đau nhất thời quên cả giãy giụa. Cả người cậu thon gầy, nhưng chỗ này thịt rất nhiều, rất mềm.

"Bộp".

Hắn đánh một cái liền ghiền tiếp tục đánh, hai cánh mông đau rát, cậu ở bả vai hắn uất ức mà khóc tự nhiên lại đánh mông cậu. Vĩ Kỳ bình thường sẽ thương sót cho coi, nhưng giờ thấy cậu khóc thì hắn càng nứng, liền trực tiếp mò tay hư vào trong bóp cánh mông.

Tiêu Vân giật mình.

"Không được... A".

"Đi ra ngoài không mặc quần lót, con đĩ dâm muốn người ta đụ đến vậy à".

Tiêu Vân lắc đầu ngoày ngoạy, Vĩ Kỳ men theo kẻ mông mà vuốt ve cúc huyệt động tác của hắn lúc dịu dàng lúc mạnh bạo hệt như tâm trạng hắn, làm cho Tiêu Vân không biết đường mà mò. Bỗng bàn tay Vĩ Kỳ vuốt qua một chỗ khiến Tiêu Vân giật bắn mình càng khóc to hơn muốn chạy trốn.

"A! Không được mà".

Lỗ lồn nhễu nước nãy giờ tự nhiên được vuốt ve không ngừng mấp máy đói khát thêm. Tất nhiên Vĩ Kỳ biết Tiêu Vân là song tính, lúc nhỏ trong một lần được ba mẹ cậu nhờ trông giúp, hắn đã tắm cho cậu, chuyện đã lâu nên chắc Tiêu Vân cũng quên.

...

Hai hóc mắt ngậm nước, dùng tay bịch miệng mình lại để kiểm chế tiếng rên.

"Tiêu Vân em ấy ngủ rồi, hôm nay cứ để em ấy ngủ lại đây đi ạ".

Vĩ Kỳ vừa nói chuyện điện thoại với mẹ cậu, vừa liếm vành tay đã đỏ ửng, vòng eo săn chắc không ngừng giã như chài cối vào lồn dâm ửng đỏ, hai mép bướm bị lật ra ngoài bị căng đến nỗi có chút bạch. Một tay hắn nắm lấy dương vật nhỏ nhắn phấn hồng khác hắn với mình mà xoa nắn, đầu khấc đang rỉ tinh.

"A, thằng nhóc này lại phiền cháu rồi".

"Không sao đâu ạ".

Tiêu Vân bị hắn xoay người lại đối diện với hắn, bị bắt nạt đến nỗi khóc đỏ hoe cả hai mắt rồi. Vĩ Kỳ nhéo mông mềm, cậu được khẩu hình mõm hắn kêu cậu há miệng ra. Thấy cậu lắc đầu hắn ra sức véo mông.

"Vậy thôi cháu cúp máy đây".

Tạm biệt xong Vĩ Kỳ liền hôn lấy hôn để cậu, đầu lưỡi bị hắn cuốn lấy triền miên đưa qua đưa lại, Tiêu Vân có chút khó thở. Đến một lúc sau hắn mới buông ra liền kéo theo một sợi chỉ. Con cặc thô to bên dưới còn chưa vào trong hết đã đâm đến điểm nông của cậu, Tiêu Vân sướng đến mức trừng to hai mắt không khép được mồm. Hai đầu vú mẫn cảm khó chịu mà cương cứng giữa không trung.

"Hu hu... ô... ghét anh".

Vĩ Kỳ thích thú mà liếm nước mắt trên má cậu, sau đó liền gặp nhắm xương quai xanh tinh tế.

"Sao lại dâm như thế, anh phải dạy dỗ lại em rồi".

Hắn ôm cậu lên, con cặc nổi đầy gân xanh dập vào không ngừng trong cái lồn béo múp mích, hai chân cậu ôm lấy vòng eo chó đực của hắn. Bởi vì bất ngờ bị ôm lên, nên Tiêu Vân không nhịn được căng thẳng mà co rút bướm dâm, Vĩ Kỳ sung sướng rít lên một tiếng.

"Đĩ mẹ khít vãi".

"Hức... Anh... Anh bắt nạt... Em... A chậm hôi".

Trong tư thế này dương vật bự càng vào sâu hơn, nơi giao hợp của hai người nhạy nhụa lại nói Tiêu Vân cũng thật nhiều nước. Hắn vừa đi lòng vòng vừa đụ cậu, Tiêu Vân thì trần như nhọng, cả người chi chít dấu vết đỏ còn hắn chỉ kéo khoá quần cúc áo bị cài thiếu hai ba cái, hức thật không công bằng. Cậu nỉ non xấu hổ trách móc hắn.

"A... Anh... Hôn em...a".

"Mau gọi chồng".

"Chồng ơi".

Tiếng mút chùn chụt lại vang lên, Vĩ Kỳ chỉ hận không thể đút hết hai bìu dái vào trong cậu. Tiêu Vân nãy giờ đã lên đỉnh mấy lần nhưng giờ hắn mới ra, tinh dịch nóng ẩm phùn phụt phun khắp vách thịt, hắn bắn ra mấy đợt như tinh dịch tích lũy từ lâu mới được giải phóng. Lần đầu trải qua dục vọng, cậu đã ngất xỉu xuống bả vai hắn cả người mềm nhũn. Đợi bắn xong hắn liền rút ra nghe một tiếng "ba".

Vĩ Kỳ đỡ cậu nằm xuống giường, lại thấy bướm non xinh đẹp nhả tinh dịch, hột le bị chà xát đến đỏ ửng, không được rồi hắn liền ngạnh. Con cặc lần nữa giương cao nhấp vào lỗ lồn, sau hai ba hiệp nữa, Tiêu Vân bị bắn đến nỗi bụng to lên như bầu mấy tháng. Cuối cùng, Vĩ Kỳ đái vào lồn cậu để đánh dấu, bản năng chinh phục được thoả mãn, hắn liền dọn dẹp ôm cậu ngủ. Hắn vén mái tóc cậu mà hôn lên trán.

"Yêu em, ngủ ngon".

--------------------------------

Đăng lại thui

Mọi người cmt đi, để tui đọc tui có động lực

Vui thì vote cho tui cũng được

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro